Về quê;


Đưa em ra mắt gia đình,

Nghĩa là xác định, chúng mình cưới nhau.

Đường quê uốn lượn chạy quanh

Non xanh nước biếc, thật tranh họa đồ


Đón em, đã chuẩn bị rồi

Khác chi nhà khách tiếp mười thằng tây

Gà đồi vừa sẵn vài con;

Cộng thêm tép biển, món ngon thủa nào

Ba mẹ tươi tắn đón chào;

Lại thêm cô cháu vun vào, ghê chưa

Tình quê chất phác thật thà

Nếu em chả thấy, chắc là em …hâm


Bữa cơm quê được dọn ra

Chao ôi, ấm áp khác xa đô thành

Em tôi cứ muốn đầu nồi

Đảm đang, em muốn cho người biết thêm

Thức ăn, mẹ gắp cho em

Làm anh ghen đấy, biết chăng , đồ tồi

Ba anh uống mỗi một ly

Thế mà mặt đỏ, chắc gì ..say bia?

Anh trai cười nói rộn ràng

Chị dâu ngủng nguẩy, xấu chàng hổ ai ?

Mọi bữa, cơm vẫn mấy thưng

Thế mà hôm ấy, dửng dưng lạnh lùng

Róc mía chị róc vào tay

Con mắt chị liếc , đá mài chào thua


Món lạ, trìu mến, mẹ cho

Hỏi rằng liệu có, khi mô được mời

Lá sắn non, muối để dành

Nấu chung với tép, với hành ngon ghê


Quê hương cảnh đẹp hữu tình

Vườn cây trĩu quả, ta mình ngẩn ngơ

Đàn gà ngủ dưới tán cây

Cá kia uốn lượn thảnh thơi nhiều vòng

Chuyện cũ, em có biết không

Chính gốc cây ấy, ông trồng ngày xưa.


Quà quê, chỉ có ít thôi

Nhưng mà tình nghĩa, chắc thời nặng hơn

Chanh, bưởi vừa chẵn hai mươi

Bồ kết một túi, hai người khó mang

Lại thêm gà nữa bố ơi

Chắc là cụ nghĩ, lâu rồi chả ăn


Tiễn con ra tận bờ sông

Mắt rưng rưng lệ, mẹ mong con về.


Chuyện tình kể cũng ly kỳ

Nhưng mà nút thắt đã hề có đâu

Thằng Bình là cái thằng nao?

Để Ma tu tức, bác su hào cũng cay