Võ Lâm Tranh Bá ...
  • Thông báo


    + Trả lời Chủ đề
    Trang 2 của 4 Đầu tiênĐầu tiên 1 2 3 4 CuốiCuối
    Kết quả 21 đến 40 của 72

    Chủ đề: Võ Lâm Tranh Bá ...

    1. #21
      Ngày tham gia
      Apr 2007
      Bài viết
      150
      Được cám ơn 0 lần trong 0 bài gởi

      Mặc định Re:Võ Lâm Tranh Bá ...



      Một luồng ánh sáng xanh lóe ra, cây kiếm Thanh Cương nhằm vai bên trái gã đứng tuổi phóng tới lẹ như chớp làm cho gã không kịp vung kiếm lên gạt, vội né tránh. Mũi Thanh Cương đi trệch sang bên phải gần sát cổ thì bổng đáng choang một tiếng, cây Thanh Cương đụng mạnh vào thanh trường kiếm của gả đứng tuổi đưa thẳng lên đỡ. Dư âm chưa tắt, ánh kiếm lập lòe, mới chớp mắt mà hai bên đã thay đổi thế kiếm đến bảy đường. Vụt một cái, thanh trường kiếm của gãnhằm giữa mặt gã trẻ tuổi chép xả xuống. Gã trẻ tuổi né sang bên hữu tránh khỏi, rồi tiện tay trái lao cây Thanh Cương như gió chém tạt sang chân gã đứng tuổi. Đã đền lúc hai gả đánh mau, đỡ lẹ, bằng những đường hiểm hóc, quyết liệt tưởng chừng như cuộc đấu ăn thua trí mạng.


      Trong luyện võ sảnh, ngồi chính giữa là một ông già, tuổi ngoại năm mươi, giơ tay lên vuốt chòm râu dài ra chiều đắc ý. Ngoài hai mươi tên đồ đệ vừa nam vừa nữ đứng chầuhai bên, ai nấy chăm chú theo dõi cuộc đấu kiếm ngoài võ trường. Bên hành lang phía tây, trên mười người khách ngồi trên ghế lót đệm xem cuộc đấu, nhìn không chớp mắt.


      Ngoài võ trường một lớn một nhỏ giao đấu đã ngoài bảy mươi thế kiếm. Bên nào cũng giở những thế kiếm hiểm ác với ý định hạ đối phương cho lẹ. Hai bên đang ở thế quân bình, không phân hơn kém, đột nhiên gã đứng tuổi vung lên một đường kiếm, dùng sức quá mạnh, xiêu hẳn người đi, đúng là một chiêu pháp trong kiếp pháp độc cô cửu kiếm nhưng đã được biến hóa thành chiêu kiếm pháp kỳ lạ không ai hiễu nỗi...


      Trong đám khách ngồi xem, một cậu nhỏ mặt áo xanh bất giác phì cười. Nhưng cậu biết ngay thế là thiếu lịch sự, vội lấy tay che miệng. Thế nhưng cử chỉ đókhông tránh được con mắt của gã đứng tuổi vừa xuất chiêu đứng ngay gần đó. Gã này tiện thế xoay mình lại tiện đà cầm thanh trường kiếm chỉ vào cổ gã trẻ tuổi áo xanh quát:


      -Mi cười cái giống gì? Nói mau.


      Gả trẻ tuổi bất ngờ giật lui một bước với giọng lúng túng:


      -Thì ...thì ...ta thấy ngươi dùng chiêu thức gì lạ quá chẳng giống ai cho nên ta thấy buồn cười chết được ... []


      Gả đứng tuổi nổi nóng:


      -Vậy ngươi có biết đây là chiêu độc cô ngũ kiếm do ta mới sáng chế từ chiêu pháp độc cô cửu kiếm của sư phụ ta không?Hiểu chưa ? Ngươi thật đúng là con g-à vẫn hoàn g-à, không khá nổi, không khá nổi, ta chắc hồi đi học ngươi học n.g.u lắm ?


      Gả trẽ tuổi sau khi bị chửilà g-à , điên tiếc lên sừng cồ:


      -Tà là con g.à thì ... nhà ngươi ... nhà ngươi đúng là con ... vịt ... hahaha


      Sau một hồi từ dùng tuyệt chiêu đấu kiếm chuyển sang tuyệt chiêu đấu ... võ mồm, gã trẻ tuổi sau một hồi đấu không lại có vẻ nhân nhượng và phân bua với các đám khách hai bên:


      -Ta thảo luận vỏ công màngươi mắngtag-à này g-à nọ hoài , mệt lắm, mệt lắm ... Thôi ta không thèm nói chuyện với ngươi nửa


      Đến lượt gã thanh niên áo vàng nhảy vào vòng đấu, gã đến phía Kền Kền phái chắp tay chào:


      -Chào sư phụ, sư thúc, đại sư huynh, và huynh hongtra06, tuần rùi đệ bị bệnh nên ít khi vào trận thi đấu. Đệ vừa mới đi Biển về nên đến giờ đã tràn đầy sinh lực lên đây tiếp tục chiến đấu cùng môn phái chúng ta. Kền Kền phái quyết chiến... quyết chén.


      Gã đối thủ áo tím thuộc phía Sư Tử Phái chọc tức:


      -Cái thằng này sao lẻo mép thế. nghe phát ngán, chắc ngoài đời cũng nịnh nọt giỏi lắm nhỉ... hahaha


      Thế là không nói không rằng gả trẻ tuổi xông vào làm một loạt chiêu cửu âm bạch cốt trảo làm xối xả vào gả áo tím kia. Gã áo tím cũng không vừa dùng chiêu lăng ba vi bộ né tránh, một đuổi ... một chạy ... khắp võ sảfnh làm khói bay mịt mù ...


      (phù ... trường thuậtmệt quá ... thôitiểu đệ đi về nhà đây )






    2. #22
      Ngày tham gia
      Jun 2007
      Bài viết
      496
      Được cám ơn 0 lần trong 0 bài gởi

      Mặc định Re:Võ Lâm Tranh Bá ...

      [quote user="TVP"]

      Một luồng ánh sáng xanh lóe ra, cây kiếm Thanh Cương nhằm vai bên trái gã đứng tuổi phóng tới lẹ như chớp làm cho gã không kịp vung kiếm lên gạt, vội né tránh. Mũi Thanh Cương đi trệch sang bên phải gần sát cổ thì bổng đáng choang một tiếng, cây Thanh Cương đụng mạnh vào thanh trường kiếm của gả đứng tuổi đưa thẳng lên đỡ. Dư âm chưa tắt, ánh kiếm lập lòe, mới chớp mắt mà hai bên đã thay đổi thế kiếm đến bảy đường. Vụt một cái, thanh trường kiếm của gãnhằm giữa mặt gã trẻ tuổi chép xả xuống. Gã trẻ tuổi né sang bên hữu tránh khỏi, rồi tiện tay trái lao cây Thanh Cương như gió chém tạt sang chân gã đứng tuổi. Đã đền lúc hai gả đánh mau, đỡ lẹ, bằng những đường hiểm hóc, quyết liệt tưởng chừng như cuộc đấu ăn thua trí mạng.


      Trong luyện võ sảnh, ngồi chính giữa là một ông già, tuổi ngoại năm mươi, giơ tay lên vuốt chòm râu dài ra chiều đắc ý. Ngoài hai mươi tên đồ đệ vừa nam vừa nữ đứng chầuhai bên, ai nấy chăm chú theo dõi cuộc đấu kiếm ngoài võ trường. Bên hành lang phía tây, trên mười người khách ngồi trên ghế lót đệm xem cuộc đấu, nhìn không chớp mắt.


      Ngoài võ trường một lớn một nhỏ giao đấu đã ngoài bảy mươi thế kiếm. Bên nào cũng giở những thế kiếm hiểm ác với ý định hạ đối phương cho lẹ. Hai bên đang ở thế quân bình, không phân hơn kém, đột nhiên gã đứng tuổi vung lên một đường kiếm, dùng sức quá mạnh, xiêu hẳn người đi, đúng là một chiêu pháp trong kiếp pháp độc cô cửu kiếm nhưng đã được biến hóa thành chiêu kiếm pháp kỳ lạ không ai hiễu nỗi...


      Trong đám khách ngồi xem, một cậu nhỏ mặt áo xanh bất giác phì cười. Nhưng cậu biết ngay thế là thiếu lịch sự, vội lấy tay che miệng. Thế nhưng cử chỉ đókhông tránh được con mắt của gã đứng tuổi vừa xuất chiêu đứng ngay gần đó. Gã này tiện thế xoay mình lại tiện đà cầm thanh trường kiếm chỉ vào cổ gã trẻ tuổi áo xanh quát:


      -Mi cười cái giống gì? Nói mau.


      Gả trẻ tuổi bất ngờ giật lui một bước với giọng lúng túng:


      -Thì ...thì ...ta thấy ngươi dùng chiêu thức gì lạ quá chẳng giống ai cho nên ta thấy buồn cười chết được ... []


      Gả đứng tuổi nổi nóng:


      -Vậy ngươi có biết đây là chiêu độc cô ngũ kiếm do ta mới sáng chế từ chiêu pháp độc cô cửu kiếm của sư phụ ta không?Hiểu chưa ? Ngươi thật đúng là con g-à vẫn hoàn g-à, không khá nổi, không khá nổi, ta chắc hồi đi học ngươi học n.g.u lắm ?


      Gả trẽ tuổi sau khi bị chửilà g-à , điên tiếc lên sừng cồ:


      -Tà là con g.à thì ... nhà ngươi ... nhà ngươi đúng là con ... vịt ... hahaha


      Sau một hồi từ dùng tuyệt chiêu đấu kiếm chuyển sang tuyệt chiêu đấu ... võ mồm, gã trẻ tuổi sau một hồi đấu không lại có vẻ nhân nhượng và phân bua với các đám khách hai bên:


      -Ta thảo luận vỏ công màngươi mắngtag-à này g-à nọ hoài , mệt lắm, mệt lắm ... Thôi ta không thèm nói chuyện với ngươi nửa


      Đến lượt gã thanh niên áo vàng nhảy vào vòng đấu, gã đến phía Kền Kền phái chắp tay chào:


      -Chào sư phụ, sư thúc, đại sư huynh, và huynh hongtra06, tuần rùi đệ bị bệnh nên ít khi vào trận thi đấu. Đệ vừa mới đi Biển về nên đến giờ đã tràn đầy sinh lực lên đây tiếp tục chiến đấu cùng môn phái chúng ta. Kền Kền phái quyết chiến... quyết chén.


      Gã đối thủ áo tím thuộc phía Sư Tử Phái chọc tức:


      -Cái thằng này sao lẻo mép thế. nghe phát ngán, chắc ngoài đời cũng nịnh nọt giỏi lắm nhỉ... hahaha


      Thế là không nói không rằng gả trẻ tuổi xông vào làm một loạt chiêu cửu âm bạch cốt trảo làm xối xả vào gả áo tím kia. Gã áo tím cũng không vừa dùng chiêu lăng ba vi bộ né tránh, một đuổi ... một chạy ... khắp võ sảfnh làm khói bay mịt mù ...


      (phù ... trường thuậtmệt quá ... thôitiểu đệ đi về nhà đây )





      [/quote]

      Em viết tiếp bác luôn

      Hảo hán áo vàng đang tính tìm cách tiếp tục ăn thua đủ với kiếm khách Sư Tử Phái , thì đại sư phụ của hảo hán từ phía sau nói lớn

      _Đất Trung Nguyên rộng rãi, mục tiêu hành hiệp giang hồ của chúng ta là "Thấy thịt thơm là chén", cần gì phải tranh giành với ai cái sĩ diện giang hồ, hãy tỉnh táo lại đi đệ tử

      Hảo hán áo vàng chợt tỉnh và đứng dạt sang 1 bên ...

    3. #23
      Ngày tham gia
      Mar 2007
      Bài viết
      42
      Được cám ơn 0 lần trong 0 bài gởi

      Mặc định Re:Võ Lâm Tranh Bá ...

      [quote user="java09"][quote user="TVP"]


      Một luồng ánh sáng xanh lóe ra, cây kiếm Thanh Cương nhằm vai bên trái gã đứng tuổi phóng tới lẹ như chớp làm cho gã không kịp vung kiếm lên gạt, vội né tránh. Mũi Thanh Cương đi trệch sang bên phải gần sát cổ thì bổng đáng choang một tiếng, cây Thanh Cương đụng mạnh vào thanh trường kiếm của gả đứng tuổi đưa thẳng lên đỡ. Dư âm chưa tắt, ánh kiếm lập lòe, mới chớp mắt mà hai bên đã thay đổi thế kiếm đến bảy đường. Vụt một cái, thanh trường kiếm của gãnhằm giữa mặt gã trẻ tuổi chép xả xuống. Gã trẻ tuổi né sang bên hữu tránh khỏi, rồi tiện tay trái lao cây Thanh Cương như gió chém tạt sang chân gã đứng tuổi. Đã đền lúc hai gả đánh mau, đỡ lẹ, bằng những đường hiểm hóc, quyết liệt tưởng chừng như cuộc đấu ăn thua trí mạng.


      Trong luyện võ sảnh, ngồi chính giữa là một ông già, tuổi ngoại năm mươi, giơ tay lên vuốt chòm râu dài ra chiều đắc ý. Ngoài hai mươi tên đồ đệ vừa nam vừa nữ đứng chầuhai bên, ai nấy chăm chú theo dõi cuộc đấu kiếm ngoài võ trường. Bên hành lang phía tây, trên mười người khách ngồi trên ghế lót đệm xem cuộc đấu, nhìn không chớp mắt.


      Ngoài võ trường một lớn một nhỏ giao đấu đã ngoài bảy mươi thế kiếm. Bên nào cũng giở những thế kiếm hiểm ác với ý định hạ đối phương cho lẹ. Hai bên đang ở thế quân bình, không phân hơn kém, đột nhiên gã đứng tuổi vung lên một đường kiếm, dùng sức quá mạnh, xiêu hẳn người đi, đúng là một chiêu pháp trong kiếp pháp độc cô cửu kiếm nhưng đã được biến hóa thành chiêu kiếm pháp kỳ lạ không ai hiễu nỗi...


      Trong đám khách ngồi xem, một cậu nhỏ mặt áo xanh bất giác phì cười. Nhưng cậu biết ngay thế là thiếu lịch sự, vội lấy tay che miệng. Thế nhưng cử chỉ đókhông tránh được con mắt của gã đứng tuổi vừa xuất chiêu đứng ngay gần đó. Gã này tiện thế xoay mình lại tiện đà cầm thanh trường kiếm chỉ vào cổ gã trẻ tuổi áo xanh quát:


      -Mi cười cái giống gì? Nói mau.


      Gả trẻ tuổi bất ngờ giật lui một bước với giọng lúng túng:


      -Thì ...thì ...ta thấy ngươi dùng chiêu thức gì lạ quá chẳng giống ai cho nên ta thấy buồn cười chết được ... []


      Gả đứng tuổi nổi nóng:


      -Vậy ngươi có biết đây là chiêu độc cô ngũ kiếm do ta mới sáng chế từ chiêu pháp độc cô cửu kiếm của sư phụ ta không?Hiểu chưa ? Ngươi thật đúng là con g-à vẫn hoàn g-à, không khá nổi, không khá nổi, ta chắc hồi đi học ngươi học n.g.u lắm ?


      Gả trẽ tuổi sau khi bị chửilà g-à , điên tiếc lên sừng cồ:


      -Tà là con g.à thì ... nhà ngươi ... nhà ngươi đúng là con ... vịt ... hahaha


      Sau một hồi từ dùng tuyệt chiêu đấu kiếm chuyển sang tuyệt chiêu đấu ... võ mồm, gã trẻ tuổi sau một hồi đấu không lại có vẻ nhân nhượng và phân bua với các đám khách hai bên:


      -Ta thảo luận vỏ công màngươi mắngtag-à này g-à nọ hoài , mệt lắm, mệt lắm ... Thôi ta không thèm nói chuyện với ngươi nửa


      Đến lượt gã thanh niên áo vàng nhảy vào vòng đấu, gã đến phía Kền Kền phái chắp tay chào:


      -Chào sư phụ, sư thúc, đại sư huynh, và huynh hongtra06, tuần rùi đệ bị bệnh nên ít khi vào trận thi đấu. Đệ vừa mới đi Biển về nên đến giờ đã tràn đầy sinh lực lên đây tiếp tục chiến đấu cùng môn phái chúng ta. Kền Kền phái quyết chiến... quyết chén.


      Gã đối thủ áo tím thuộc phía Sư Tử Phái chọc tức:


      -Cái thằng này sao lẻo mép thế. nghe phát ngán, chắc ngoài đời cũng nịnh nọt giỏi lắm nhỉ... hahaha


      Thế là không nói không rằng gả trẻ tuổi xông vào làm một loạt chiêu cửu âm bạch cốt trảo làm xối xả vào gả áo tím kia. Gã áo tím cũng không vừa dùng chiêu lăng ba vi bộ né tránh, một đuổi ... một chạy ... khắp võ sảfnh làm khói bay mịt mù ...


      (phù ... trường thuậtmệt quá ... thôitiểu đệ đi về nhà đây )





      [/quote]

      Em viết tiếp bác luôn

      Hảo hán áo vàng đang tính tìm cách tiếp tục ăn thua đủ với kiếm khách Sư Tử Phái , thì đại sư phụ của hảo hán từ phía sau nói lớn

      _Đất Trung Nguyên rộng rãi, mục tiêu hành hiệp giang hồ của chúng ta là "Thấy thịt thơm là chén", cần gì phải tranh giành với ai cái sĩ diện giang hồ, hãy tỉnh táo lại đi đệ tử

      Hảo hán áo vàng chợt tỉnh và đứng dạt sang 1 bên ...
      [/quote]





      Bỗng một tiếng thét lớn ... trên không trung có 2 bóng áo xanh đang quấn lấy nhau, chỉ thấy tiếng bùm bùm của 2 thứ binh khí. Gã mặt vàng như nghệ cầm cây thiết trượng bổ thẳng vào mặt độcbà bà và thét ... mụ hãy nếm của ta một chùy đây! Độc bà bà đưa thanh kiếm luyện bằng thứ thép đen tuyền lên và nhẹ nhàng lách qua một bên đồng thời hộc lên một tiếng đẩy ra một luồng chưởng màu đỏ tía bay thẳng đến gã mặt vàng .... (Thôi đi ăn sáng đê các bác lúc nào rảnh viết tiếp)

    4. #24
      Ngày tham gia
      Apr 2007
      Bài viết
      150
      Được cám ơn 0 lần trong 0 bài gởi

      Mặc định Re:Tôn tử binh pháp

      Thiên thứ 5 : THẾ
      - Tôn Tử nói : Phàm điều khiển quân, bất kể nhiều hay ít đều là việc tổ chức biên chế quân đội, chỉ huy quân nhiều hay ít là vấn đề hiệu lệnh. Thống lĩnh toàn quân gặp địch tấn công mà không bị bại trận, ấy là nhờ vào thuật biến hóa kỳ ảo khi dùng binh là chính. Dùng binh công địch được thế như lấy đá chọi trứng, ấy là nhờ biết vận dụng chính xác tránh thực chọn hư.
      - Phàm việc tác chiến, dùng chính binh đối địch, kỳ binh thủ thắng. Tướng giỏi dùng binh sẽ biết biến hóa tác chiến như trời đất không bao giờ cùng đường, sông biển không bao giờ cạn nước. Như mặt trăng mặt trời, lặn rồi lại mọc ; như bốn mùa thay đổi, qua rồi lại đến. Âm nhạc cũng không quá 5 thanh âm, nhưng biến hóa khôn lường, nghe sao cho hết được ; sắc màu cũng chỉ có 5 màu, nhưng biến hóa nhìn sao cho tận ; vị bất quá cũng chỉ có 5 vị, như biến hóa nếm sao cho đủ. Chiến thuật cũng chỉ có kỳ và chính, nhưng biến hóa của kỳ và chính là vô cùng vô tận. Kỳ chính chuyển hóa lẫn nhau như vòng tròn không có khởi điểm cũng không có kết thúc, ai có thể biết được ?
      - Nước sông chảy xiết cuốn trôi cả đá gạch, đó là nhờ thế nước lũ. Chim ưng vồ mồi chỉ cần 1 cú là có thể xé nát con mồi, đó là dựa vào thế tiết nhanh như chớp nhoáng. Người chỉ huy giỏi là người biết tạo nên thế hiểm hay tiết chớp nhoáng. Thế hiểm như cung đã giương hết mức, tiết chớp nhoáng như lấy nỏ phóng tên, nhanh vô cùng.
      - Trong khi tác chiến, người ngựa rối loạn mà không để đội hình rối loạn. Hỗn loạn mù mịt mà vẫn đâu ra đấy, duy trì được thế, tiết thì không bị bại.
      - Ta có tổ chức chặt chẽ thì khiến địch hỗn loạn, ta có lòng dũng cảm thì khiến địch khiếp sợ, ta có binh lực lớn thì khiến địch suy yếu. Chặt chẽ hay hỗn loạn là do ở tổ chức biên chế, dũng cảm hay khiếp sợ là do ưu thế tạo nên, lớn mạnh hay suy yếu là do thực lực đối sách thể hiện ra. Tướng giỏi là biết cách điều khiển quân địch, ngụy trang để dụ địch khiến kẻ địch di động theo ý mình, dùng lợi nhỏ dụ kẻ địch, địch ắt đến để chiếm. Dùng cách đó mà khiến quân địch đến nạp mạng.
      - Người giỏi tác chiến là biết tạo ra tình thế có lợi chứ không trách thuộc cấp, biết chọn lựa và sử dùng nhân tài để tạo nên lợi thế. Người giỏi tác chiến tạo ra thế giống như lăn gỗ đá, gỗ đá ở chỗ bằng thì nằm im, ở chỗ nghiêng dốc thì dịch chuyển, vuông thì dừng, tròn thì lăn. Bởi vậy mà người giỏi chỉ huy tác chiến cũng như lăn hòn đá tròn từ trên núi cao vạn trượng xuống chân núi vậy. Thế tạo ra chính là như vậy.


    5. #25
      Ngày tham gia
      Apr 2007
      Bài viết
      303
      Được cám ơn 0 lần trong 0 bài gởi

      Mặc định Re:Tôn tử binh pháp

      [:votay] thread này càng ngày càng hấp dẫn. Bao giờ học đủ 36 chước là em... chạy[]

    6. #26
      Ngày tham gia
      Mar 2007
      Bài viết
      86
      Được cám ơn 0 lần trong 0 bài gởi

      Mặc định Re:Tôn tử binh pháp

      (câu này tối nghĩa quá., nguyên tác là "Tướng thinh ngã kế, dụng chi tất thắng, lưu chi; tướng bất thinh ngã kế, dụng chi tất bại, khứ chi", huynh đệ nào biết thì chỉ giáo dùm)





      Thanks bác đã có những bài viết vừa thư giãn vừa bổ ích[Y] , bác tiếp tục phát huy nhá [:votay]





      Về câu trên theo tôi nên dịch thoát như sau : Tướng hiểu ngọn ngành mưu kế, dụng kế tất thắng, kế sẽ lưu truyền; Tướng không hiểu ngọn ngành mưu kế, cố dùng tất bại, kế sẽ mất đi


    7. #27
      Ngày tham gia
      Jun 2007
      Bài viết
      496
      Được cám ơn 0 lần trong 0 bài gởi

      Mặc định Re:Tôn tử binh pháp

      [quote user="hongtra06"][:votay] thread này càng ngày càng hấp dẫn. Bao giờ học đủ 36 chước là em... chạy[][/quote]

      Tính em đọc sách , cứ lấy trang cuối ra đọc trước [:donca]



    8. #28
      Ngày tham gia
      Apr 2007
      Bài viết
      150
      Được cám ơn 0 lần trong 0 bài gởi

      Mặc định Re:Tôn tử binh pháp

      [quote user="Không chơi CK"]
      (câu này tối nghĩa quá., nguyên tác là "Tướng thinh ngã kế, dụng chi tất thắng, lưu chi; tướng bất thinh ngã kế, dụng chi tất bại, khứ chi", huynh đệ nào biết thì chỉ giáo dùm)





      Thanks bác đã có những bài viết vừa thư giãn vừa bổ ích[Y] , bác tiếp tục phát huy nhá [:votay]





      Về câu trên theo tôi nên dịch thoát như sau : Tướng hiểu ngọn ngành mưu kế, dụng kế tất thắng, kế sẽ lưu truyền; Tướng không hiểu ngọn ngành mưu kế, cố dùng tất bại, kế sẽ mất đi




      [/quote]


      Đa tạ Không Chơi đại sư có lời chỉ bảo, tại hạ tiếp tụcpost thêm 1 chiêu nửa đây !



      Thiên thứ 6 : Hư Thực
      Tôn Tử viết :
      - Phàm đến chiến địa trước, rồiđợi địch, là chiếm được thế chủ động an nhàn, đến chiến địa sau ứng chiến với địch là lâm vào thế mệt mỏi. Vì thế, người chỉ huy tác chiến giỏi là người có thể điều khiển quân địch chứ không thể theo sự điều khiển của quân địch.

      - Khiến quân địch đến nơi ta làm chủ trước là kết quả của việc dùng lợi nhỏ nhữ địch. Khiến địch không thể đến nơi nó muốn, ấy là do ta ngăn cản được nó. Do thế, địch đang nghỉ ngơi, ta phải làm cho nó mệt mỏi, địch đầy đủ lương thảo, ta phải làm cho chúng đói khát, địch đóng trại yên ổn, ta phải làm cho chúng di chuyển, đó là vì nơi ta tấn công, địch ắt phải đến ứng cứu. Quân ta đi được nghìn dặm mà không mệt mỏi là do ta đến những nơi không bị địch ngăn trở, ta đánh mà chắc thắng là do ta tấn công vào nơi địch không cách gì phòng thủ, ta phòng thủ vững chắc do ta biết trước nơi sẽ bị địch tấn công.

      - Người giỏi tiến công là người có thể làm cho địch không biết nơi mà phòng thủ, người giỏi phòng thủ là người có thể làm cho địch không biết phải tiến công vào nơi nào. Vi diệu, vi diệu đến mức vô hình. Thần kỳ, thần kỳ đến mức vô thanh. Vì thế mà ta có thể nắm vận mạng của quân địch trong tay. Ta tiến công mà địch không cản nỗi vì ta như tiến vào chỗ không người, ta thoái lui mà địch không đuổi theo vì ta hành động nhanh lẹ, địch không đuổi kịp. Bởi thế, ta muốn đánh thì dù địch có lũy cao hào sâu cũng phải ứng chiến với ta vì ta đánh vào nơi địch buộc phải ứng cứu, ta không muốn đánh thì vạch đất mà phòng thủ, địch cũng không thể đến đánh ta vì ta làm cho chúng phải đổi hướng tiến công.

      - Ta khiến địch để lộ thực lực mà ta thì vô hình thì ta có thể tập trung binh lực, còn địch thì phân tán lực lượng. Ta tập trung binh lực ở một nơi mà địch phân tán lực lượng ở mười chốn, tức là ta dùng mười đánh một (he he … địch không chột cũng … chết vì bị hội đồng), như thế quân ta đông quân địch ít, lợi thế hẳn cho ta. Dùng nhiều đánh ít, tương quan lực lượng ta với địch rõ ràng là mình thắng. Nơi ta muốn tiến công, địch chẳng thể nào biết, không thể biết ắt địch phải bố trí phòng thủ nhiều nơi, đã phòng bị nhiều nơi thì quân số bị phân bố ắt nơi ta cần tiến công sẽ có ít quân địch. Địch giữ được “mặt tiền” thì mặt sau mỏng yếu, giữ được bên trái thì bên phải yếu mỏng. Binh lực mỏng là vì phòng bị khắp nơi, binh lực dồi dào là nhờ buộc địch phải phòng bị khắp chỗ.

      - Vì thế, biết trước chiến địa và thời gian giao tranh thì dù xa ngàn dặm cũng có thể giao phong với địch. Không biết sẽ đánh ở đâu và vào lúc nào thì cánh trái không thể tiếp ứng cánh phải, cánh phải không thể ứng tiếp cánh trái, mặt tiền không thể ứng cứu với mặt hậu, mặt hậu không thể ứng cứu mặt tiền, huống hồ xa ngoài ngàn dặm, gần trong vài dặm thì thế nào ? Theo ý ta, vượt người về số quân đâu có ích chi cho ta trong việc thắng bại, thắng lợi có thể do ta tạo thành. Quân địch tuy đông, có thể làm cho chúng không thể đấu với ta được.

      - Phải bày mưu lập kế, phân tích kế hoạch tác chiến của quân địch, khiêu khích địch để nắm tình hình và phương cách hành quân của địch, trinh sát xem chỗ nào có lợi, chỗ nào bất lợi, đánh thử xem binh lực của địch mạnh yếu thực hư thế nào. Ta ngụy trang thật khéo khiến địch không tìm ra tung tích thì dù gián điệp có vào sâu trong đội hình cũng không biết rõ được quân ta, kẻ địch khôn ngoan mấy cũng chẳng biết cách đối phó với quân ta. Căn cứ vào sự thay đổi tình hình của địch mà vận dụng linh hoạt chiến thuật, dù có bày sẵn thắng lợi trước mắt chúng cũng không nhận ra sự ảo diệu của nó. Người ngoài chỉ biết ta dùng phương kế thắng địch chứ không biết ta đã vận dụng phương kế đó thế nào. Vì vậy, chiến trường lần sau không lặp lại phương thức đã dùng trong lần trước mà phải thích ứng với tình hình mới, biến hóa vô cùng vô hình.

      - Cách dùng binh cũng như dòng chảy của nước vậy, quy tắc vận hành của nước là từ chỗ cao đổ xuống thấp. Thắng lợi trên chiến trường là do ta biết tránh chỗ cứng, chỗ thực của quân địch mà đánh vào chỗ mềm, chỗ hư của địch. Nước tùy địa hình cao thấp mà định được hướng chảy, tác chiến căn cứ vào tình hình của địch mà quyết định cách đánh. Dụng binh tác chiến không có hình thế cố định, không có phương thức nhất định. Dựa vào biến đổi của địch mà chiến thắng thì gọi là dụng binh như thần.
      Ngũ hành tương sinh tương khắc, không có hành nào luôn thắng, bốn mùa nối tiếp nhau thay đổi, không có mùa nào cố định mãi, bóng mặt trời lúc dài lúc ngắn, vành trăng có khi tròn khi khuyết.


    9. #29
      Ngày tham gia
      Apr 2007
      Bài viết
      150
      Được cám ơn 0 lần trong 0 bài gởi

      Mặc định Re:Tôn tử binh pháp

      Thiên thứ 7 : Quân Tranh

      Tôn Tử viết (Sun zi yue) :

      - Phàm dụng binh chi pháp …ý quên … phép dùng binh thường, tướng soái nhận lệnh vua, trưng tập dân chúng, tổ chức quân đội, sau mới bày trận đối địch. Trong quá trình đó, khó nhất là quân tranh, nghĩa là giành lấy lợi thế. Cái khó nhất của việc này là phải biến đường vòng thành đường thẳng, biến bất lợi thành có lợi. Tuy đi đường vòng nhưng lấy cái lợi nhỏ dụ địch thì mới có thể xuất phát sau mà tới được trước yếu địa cần tranh, thế là hiểu được phương pháp biến cong thành thẳng.

      - Quân tranh vừa có cái lợi, vừa có nguy hiểm. Nếu đem toàn quân có trang bị nặng nề đi tranh thì không thể đạt được dự định, nếu bỏ lại trang bị nặng thì trang bị nặng sẽ tổn thất. Vì thế, cuốn giáp tiến gấp, ngày đêm không nghỉ để đi trăm dặm tranh lợi thì tướng lĩnh ba quân có thể bị bắt, lính khỏe tới trước, yếu tới sau. Cuối cùng chỉ có một phần mười binh lực đến trước. Đi năm mươi dặm tranh lợi, tướng lĩnh tiền quân sẽ bị chặn, chỉ có một nửa binh lực tới trước. Đi ba mươi dặm tranh lợi, chỉ có hai phần ba binh lực tới trước. Quân đội không có trang bị nặng ắt thua, không có lương thảo ắt chết, không có vật tư ắt khó sống.

      - Chưa biết ý đồ chiến lược của các chư hầu, không thể tính việc kết giao ; chưa thông địa hình sông núi, đầm hồ, không thể hành quân ; không dùng người dẫn đường không thể chiếm địa lợi. Dùng binh đánh trận phải dựa vào biến hóa gian trá mới mong thành công, phải căn cứ vào chỗ có lợi hay không mà hành động, tùy sự phân tán hay tập trung binh lực mà thay đổi chiến thuật. Quân đội hành động thần tốc thì nhanh như gió cuốn, hành động chậm rãi thì lừng khừng như rừng rậm, khi tấn công thì như lửa cháy, khi phòng thủ thì như núi đá, khi ẩn mình thì như bóng tối, khi xung phong thì như sấm sét. Chiếm được làng xã phải phân binh đoạt lấy, mở rộng lãnh thổ, phải phân binh trấn giữ ; cân nhắc lợi hại được mất rồi mới tùy cơ hành động. Trước hết phải rõ phương pháp biến cong thành thẳng để giành thắng lợi, ấy là nguyên tắc hành quân.

      - Quân Chính viết : “Ngôn bất tương văn, cố vi kim cổ, thị bất tương kiến, cố vi tinh kỳ” có nghĩa là “khi tác chiến mà dùng lời nói chỉ huy e quân nghe không được, phải cần đến chiêng trống ; dùng động tác e quân không nhìn thấy, phải cần đến cờ lệnh. Chiêng trống, cờ lệnh dùng để thống nhất hành động của toàn quân. Toàn quân đã hành động nhất nhất thì người lính dũng cảm không thể tiến một mình, người lính nhút nhát cũng không thể lùi một mình, đó là phương pháp chỉ huy toàn thể đội hình tác chiến”.

      - Đối với quân địch, có thể làm tan nhuệ khí của chúng ; đối với tướng địch, có thể làm dao động quyết tâm của họ. Sĩ khí của quân đội lúc mới giao chiến thì hăng hái, sau một thời gian dần dần suy giảm, cuối cùng tiêu tan. Người giỏi dùng binh phải tránh nhuệ khí hăng hái của địch cho đến khi nhuệ khí đó của chúng bị tiêu tan giảm sút thì đánh, đó là cách nắm chắc sĩ khí quân đội. Lấy sự nghiêm chỉnh của quân ta đối phó với sự hỗn loạn của quân địch, lấy sự bình tĩnh của quân ta đối phó với sự hoang mang của quân địch, đó là cách nắm chắc tâm lý quân đội. Lấy gần chờ xa, lấy nhàn chờ mệt (dĩ dật đãi lao), lấy no chờ đói, đó là cách nắm chắc sức chiến đấu của quân đội. Không đi chặn đánh quân địch đang có hàng ngũ chỉnh tề, không đánh kẻ địch có thế trận và lực lượng hùng mạnh, đó là cách nắm vững biến hóa chuyển động.

      - Nguyên tắc dùng binh là : địch chiếm núi cao thì không đánh lên, địch dựa vào gò đống thì không nên đánh chính diện, địch vờ thua chạy thì không nên đuổi theo, quân địch tinh nhuệ thì chưa nên đánh vội, địch cho quân ta nhử mồi thì mặc kệ chúng, địch rút về nước thì không nên chặn đường, bao vây quân địch nên chừa một lối thoát cho chúng, địch cùng khốn thì không nên quá bức bách chúng. Phép dùng binh là như thế.


    10. #30
      Ngày tham gia
      Apr 2007
      Bài viết
      150
      Được cám ơn 0 lần trong 0 bài gởi

      Mặc định Re:Tôn tử binh pháp

      Thiên thứ 8 : Cửu Biến
      Tôn Tử viết :
      - Phàm dụng binh chi pháp, chủ tướng nhận lệnh của vua, tập hợp quân đội, quân nhu (giáo, khí, lương, tiền, …), khi xuất chinh ở “phỉ địa” (đất xấu) thì không dựng trại, ở “cù địa” (đất có đường lớn thông suốt) phải kết giao với nước láng giềng, ở “tuyệt địa” không được nấn ná, ở “vi địa” (đất bị vây) thì phải tính kế, ở “tử địa” phải liều chết quyết chiến. Có những đường không nên đi, có những loại địch không nên đánh, có những thành không nên công, có những vùng không nên giành, có những lệnh vua không nên nghe. Tướng lĩnh tinh thông những ứng biến trên mới là người biết cách dùng binh. Không tinh thông những ứng biến ấy, dù có nắm được địa hình cũng không thể giành được địa lợi. Chỉ huy quân đội mà không biết dùng những ứng biến ấy thì dù biết năm điều lợi cũng không thể phát huy được toàn bộ tác dụng của quân đội.
      - Tướng lĩnh thông minh suy tính tất phải cân nhắc hai phương diện lợi hại. Khi gặp tình hình bất lợi, phải tìm cho được điều lợi mới thành được đại sự. Gặp tình hình thuận lợi, phải cố thấy rõ những yếu tố bất lợi mới kịp thời giải trừ được tai biến.
      - Muốn khuất phục chư hầu, phải đánh vào chỗ nguy hại của họ ; muốn điều khiển chư hầu, phải buộc họ làm những việc họ không thể không làm ; muốn ép họ vào thế bị động, phải dùng lợi mà dẫn dụ họ.
      - Nguyên tắc dùng binh là : không chờ địch đến đánh ta, mà phải tập trung vào việc sắp sẵn kế sách đối phó ; không đợi địch tấn công ta, mà phải trông vào thành lũy của ta vững chắc, địch không thể hạ được.
      - Làm tướng có 5 điểm nguy hiểm : liều chết khinh suất có thể bị giết, tham sống sợ chết có thể bị bắt, nóng giận hồ đồ có thể mắc mưu, liêm khiết tự trọng không chịu được nhục nhã, thương dân có thể lo buồn bất an. Phạm 5 sai lầm đó thì tai họa khó lường cho việc dùng binh. Quân bị diệt, tướng bị giết đều do 5 điểm nguy hiểm ấy mà ra, không thể không suy xét kỹ.


    11. #31
      Ngày tham gia
      Jul 2007
      Bài viết
      44
      Được cám ơn 0 lần trong 0 bài gởi

      Mặc định Re:Tôn tử binh pháp

      [quote user="Không chơi CK"](câu này tối nghĩa quá., nguyên tác là "Tướng thinh ngã kế, dụng chi tất thắng, lưu chi; tướng bất thinh ngã kế, dụng chi tất bại, khứ chi", huynh đệ nào biết thì chỉ giáo dùm)





      Thanks bác đã có những bài viết vừa thư giãn vừa bổ ích[Y] , bác tiếp tục phát huy nhá [:votay]





      Về câu trên theo tôi nên dịch thoát như sau : Tướng hiểu ngọn ngành mưu kế, dụng kế tất thắng, kế sẽ lưu truyền; Tướng không hiểu ngọn ngành mưu kế, cố dùng tất bại, kế sẽ mất đi

      [/quote]Chắc bác Không chơi CK này xuất thân từ dòng nho gia [] nên lúc nào cũng xuất khẩu thành thơ, dịch kinh văn dễ như ... đọc tiếng Việt []

      Cảm ơn bác đã dịch câu này rất chi là nuột nà, đọc theo cách dịch này thì thấy vô cùng dễ hiểu

      Cảm ơn cả bác TVP nữa, bác post bài hay lắm, kính bác 1 ly bia [:cungly]

    12. #32
      Ngày tham gia
      Jun 2007
      Bài viết
      496
      Được cám ơn 0 lần trong 0 bài gởi

      Mặc định Re:Tôn tử binh pháp

      [quote user="carrick_thich_ck"][quote user="Không chơi CK"](câu này tối nghĩa quá., nguyên tác là "Tướng thinh ngã kế, dụng chi tất thắng, lưu chi; tướng bất thinh ngã kế, dụng chi tất bại, khứ chi", huynh đệ nào biết thì chỉ giáo dùm)





      Thanks bác đã có những bài viết vừa thư giãn vừa bổ ích[Y] , bác tiếp tục phát huy nhá [:votay]





      Về câu trên theo tôi nên dịch thoát như sau : Tướng hiểu ngọn ngành mưu kế, dụng kế tất thắng, kế sẽ lưu truyền; Tướng không hiểu ngọn ngành mưu kế, cố dùng tất bại, kế sẽ mất đi

      [/quote]Chắc bác Không chơi CK này xuất thân từ dòng nho gia [] nên lúc nào cũng xuất khẩu thành thơ, dịch kinh văn dễ như ... đọc tiếng Việt []

      Cảm ơn bác đã dịch câu này rất chi là nuột nà, đọc theo cách dịch này thì thấy vô cùng dễ hiểu

      Cảm ơn cả bác TVP nữa, bác post bài hay lắm, kính bác 1 ly bia [:cungly]
      [/quote]

      Bác KCCK thật lợi hại , đúng là gừng càng già càng cay

    13. #33
      Ngày tham gia
      May 2007
      Bài viết
      35
      Được cám ơn 0 lần trong 0 bài gởi

      Mặc định Re:Tôn tử binh pháp

      [quote user="java09"][quote user="carrick_thich_ck"][quote user="Không chơi CK"](câu này tối nghĩa quá., nguyên tác là "Tướng thinh ngã kế, dụng chi tất thắng, lưu chi; tướng bất thinh ngã kế, dụng chi tất bại, khứ chi", huynh đệ nào biết thì chỉ giáo dùm)





      Thanks bác đã có những bài viết vừa thư giãn vừa bổ ích[Y] , bác tiếp tục phát huy nhá [:votay]





      Về câu trên theo tôi nên dịch thoát như sau : Tướng hiểu ngọn ngành mưu kế, dụng kế tất thắng, kế sẽ lưu truyền; Tướng không hiểu ngọn ngành mưu kế, cố dùng tất bại, kế sẽ mất đi

      [/quote]Chắc bác Không chơi CK này xuất thân từ dòng nho gia [] nên lúc nào cũng xuất khẩu thành thơ, dịch kinh văn dễ như ... đọc tiếng Việt []

      Cảm ơn bác đã dịch câu này rất chi là nuột nà, đọc theo cách dịch này thì thấy vô cùng dễ hiểu

      Cảm ơn cả bác TVP nữa, bác post bài hay lắm, kính bác 1 ly bia [:cungly]
      [/quote]

      Bác KCCK thật lợi hại , đúng là gừng càng già càng cay
      [/quote]
      Tiếp đi các bác , càng vào trận càng hấp dẫn

    14. #34
      Ngày tham gia
      Apr 2007
      Bài viết
      150
      Được cám ơn 0 lần trong 0 bài gởi

      Mặc định Re:Tôn tử binh pháp

      [quote user="catminh"][quote user="java09"][quote user="carrick_thich_ck"][quote user="Không chơi CK"]
      (câu này tối nghĩa quá., nguyên tác là "Tướng thinh ngã kế, dụng chi tất thắng, lưu chi; tướng bất thinh ngã kế, dụng chi tất bại, khứ chi", huynh đệ nào biết thì chỉ giáo dùm)





      Thanks bác đã có những bài viết vừa thư giãn vừa bổ ích[Y] , bác tiếp tục phát huy nhá [:votay]





      Về câu trên theo tôi nên dịch thoát như sau : Tướng hiểu ngọn ngành mưu kế, dụng kế tất thắng, kế sẽ lưu truyền; Tướng không hiểu ngọn ngành mưu kế, cố dùng tất bại, kế sẽ mất đi




      [/quote]Chắc bác Không chơi CK này xuất thân từ dòng nho gia [] nên lúc nào cũng xuất khẩu thành thơ, dịch kinh văn dễ như ... đọc tiếng Việt []

      Cảm ơn bác đã dịch câu này rất chi là nuột nà, đọc theo cách dịch này thì thấy vô cùng dễ hiểu

      Cảm ơn cả bác TVP nữa, bác post bài hay lắm, kính bác 1 ly bia [:cungly]
      [/quote]

      Bác KCCK thật lợi hại , đúng là gừng càng già càng cay
      [/quote]
      Tiếp đi các bác , càng vào trận càng hấp dẫn
      [/quote]


      Tại hạ mới đichơi 2-9 về nhưng không quên nhiệm vụ, post tiếp bài mới phục vụ các huynh đệgiải sầu đây!



      Thiên thứ 9 : Hành Quân
      Tôn Tử viết :
      - Khi hành quân và dựng trại ở những dạng địa hình khác nhau, khi phán đoán tình hình quân địch, phải chú ý : ở vùng núi, phải dựa vào vùng sơn cốc có nước và cỏ, hạ trại tại chỗ cao, hướng về ánh sáng. Nếu địch chiếm được chỗ cao thì không đánh lên. Khi vượt sông, nên hạ trại xa bờ. Nếu địch vượt sông đánh ta, ta không nên giao chiến với địch ở dưới sông, chờ địch sang sông được phân nửa mới đánh thì được lợi. Nếu muốn quyết chiến với địch, nên bày trận sát bờ sông. Hạ trại bên bờ sông cũng phải chiếm chỗ cao, đón ánh sáng, không được theo hướng ngược dòng sông công địch. Nếu gặp vùng đầm lầy nước mặn, phải ở gần nơi có nước và cỏ, lưng dựa vào lùm cây. Nếu gặp vùng đồng bằng, phải chiếm nơi rộng rãi, bên phải có gò cao, phía trước mặt thấp, phía sau lưng cao. Nhờ lợi thế của 4 cách xử trí đó mà Hoàng Đế đã thắng 4 vị vua khác.
      - Phàm hạ trại nên ở nơi cao ráo tránh ẩm thấp, ở nơi sáng tránh chỗ tối tăm, ở nơi gần cỏ và nước có đường vận chuyển quân nhu tiện lợi, tướng sĩ không bị nhiễm bệnh, đó là đảm bảo cho chiến thắng. Hành quân ở vùng nhiều gò đống, đê điều, tất phải chiếm phần cao ráo sáng sủa, chủ yếu dựa vào phía bên phải. Cái lợi của cách dùng binh này là được lợi thế địa hình hỗ trợ.
      - Phần thượng lưu mưa lớn tất nước sông sẽ dâng lên, nhất định không được vượt sông, phải chờ khi nước rút.
      - Hành quân qua những vùng như “Thiên giản” là khe suối hiểm trở, “Thiên tỉnh” là nơi vách cao vây bộc, “Thiên lao” là nơi 3 mặt bị vây vào dễ ra khó, “Thiên hãm” là nơi đất thấp lầy lội khó vận động, “Thiên khích” là nơi hẻm núi khe hở. Khi gặp 5 loại địa hình đó tất phải gấp rút chuyển đi, không nên đến gần, để cho địch ở gần nơi đó, ta nên hướng mặt về phía địa hình ấy mà cho địch xoay lưng vào đó.
      - Hành quân qua những nơi mà hai bên sườn có nhiều chỗ hiểm trở, ao hồ đầm lầy, lau sậy um tùm, cây cối rậm rạp tất phải thận trọng dò xét vì đó là những nơi địch dễ có thể mai phục.
      - Địch đã đến gần mà vẫn yên tĩnh là chúng đã chiếm được địa hình hiểm yếu thuận lợi. Địch ở xa mà đến khiêu chiến là chúng muốn dẫn dụ ta tiến lên. Địch đóng quân ở nơi bằng phẳng là đã chiếm được địa hình lợi thế. Cây cối rung động là địch đang lặng lẽ tiến gần. Trong cỏ có nhiều chướng ngại vật là địch cố ý bày nghi trận, chim xáo xác bay lên là bên dưới có phục binh. Thú kinh hãi bỏ chạy là địch kéo quân đến đánh úp. Bụi bốc cao mà nhọn là chiến xa địch tới, bụi bay thấp mà tản rộng là địch kéo bộ binh đến. Bụi bay tản mác là địch chia quân đi kiếm củi. Bụi bay ít mà lúc có lúc không là địch đang dựng trại. Sứ giả nói năng khiêm nhượng mà địch lại tăng cường là đang chuẩn bị tiến công. Sứ giả nói cứng lại giả tiến lên là địch đang chuẩn bị lui. Chiến xa hạng nhẹ chạy ra hai bên sườn là địch đang bày thế trận. Địch chưa thua đã vội cầu hòa là đang có âm mưu. Địch gấp bày trận là đã định kỳ hạn tấn công. Địch nửa tiến nửa lui là đang muốn dụ ta. Quân lính chống binh khí làm thế đứng dựa vào là đang … đói bụng. Quân địch đi lấy nước mà uống trước mới đem về là địch đang khát. Địch thấy lợi mà không tiến lên tranh đoạt là đang mệt mỏi. Chim chóc đậu trên doanh trại địch là trại đang bỏ trống. Đang đem địch hốt hoảng gọi nhau là biểu hiện hoảng sợ. Quân lính trong trại nhiễu loạn là tướng địch không có uy nghiêm. Cờ xí ngả nghiêng là đội ngũ địch đã rối loạn. Quan quân dễ nổi nóng là toàn quân đã mệt mỏi. Dùng cả lương thực cho ngựa ăn, giết ngựa lấy thịt, thu dọn dụng cụ nấu ăn, lính không về trại là địch đã khốn cùng, liều chết phá vòng vây. Quân lính thì thầm bàn tán là tướng địch không được lòng quân. Liên tiếp khao thưởng quân sĩ là địch không có biện pháp hành động, liên tiếp trừng phạt hạ cấp là quân địch đang quẫn bách. Thoạt đầu hung hãn, sau lại sợ sệt cấp dưới là tướng địch quá ***, trí lực quá kém. Phái sứ đến tặng quà (hối lộ) và nói năng mềm mỏng là địch muốn đình chiến. Địch giận dữ kéo quân bày trận đối diện với quân ta mà đã lâu lại không tiến không lui thì ta nên cẩn trọng xem xét vì sợ địch đang có mưu kế.
      - Đánh trận không cốt lấy quân đông, không nên khinh địch tiến liều mà phải tập trung lực lượng, phán đoán tình hình, tranh thủ sự tín nhiệm và ủng hộ của hạ cấp là được. Kẻ không biết nhìn xa trông rộng lại khinh địch ắt hẳn bị địch bắt.
      - Chưa có ân đức đã vội ra uy trừng phạt thì quân sĩ không phục. Quân sĩ không phục thì khó có thể sai khiến được. Đã có ân đức với quân sĩ mà không áp dụng kỷ luật quân pháp thì cũng không thể sai khiến được họ. Vì thế mà phải mềm mỏng, độ lượng để quân sĩ đồng lòng, dùng quân pháp nghiêm minh để quân sĩ nhất nhất tề chỉnh thì mới có thể khiến quân sĩ kinh sợ và phục tùng. Uy lệnh có nghiêm thì quân sĩ mới quen phục tùng. Thời bình mà mệnh lệnh được nghiêm chỉnh chấp hành thì đó là tướng đã phục được lòng quân, trên dưới đều được hòa thuận hợp nhất.


    15. #35
      Ngày tham gia
      Mar 2007
      Bài viết
      86
      Được cám ơn 0 lần trong 0 bài gởi

      Mặc định Re:Tôn tử binh pháp

      Bác TVP có kinh nghiệm Trứng trường ko, diễn dịch cái binh pháp này ra các động thái mua bán Trứng được thì hay quá nhể, ko bít có cao thủ nào có kinh nghiệm mua bán chỉ bảo cho Nubi tụi em cái.

    16. #36
      Ngày tham gia
      Apr 2007
      Bài viết
      150
      Được cám ơn 0 lần trong 0 bài gởi

      Mặc định Re:Tôn tử binh pháp



      [quote user="Không chơi CK"]Bác TVP có kinh nghiệm Trứng trường ko, diễn dịch cái binh pháp này ra các động thái mua bán Trứng được thì hay quá nhể, ko bít có cao thủ nào có kinh nghiệm mua bán chỉ bảo cho Nubi tụi em cái.[/quote]


      Em cũng làcừu non 100% luôn, cho nên phải học tôn tử binh pháp rồi mới ra ngoài đánh lộn với nhau được ... Thật ra theo em binh pháp này đượcdành cho các vị tướng thời xưa vận dụng, cònvới việc mua bán Trứng thì nó chỉ dành cho các đại gia và khoai tâyáp dụng thôi, lính lát cừu non như em chỉ vận dụng để quan sát thế trận và xu thế thôi ... thấy bên nào thắng thì mình theo ... Cách vận dụng như thế nào thì tùy mỗi người, quan trọng là phải có kinh nghiệm trận mạc và có sáng tạo trong cách vận dụng ... Trong đây có rất nhiều cao thủ hy vọng sẽ có nhiều bài phân tích hay diễn giải(áp dụng trong chứng khoán) cho NB tụi em sáng mắt thì hay tuyệt [Y]


      Còn 4 chương nữa là xong pho bí kiếp võ công rồi, em xin post tiếp đây:
      Thiên thứ 10 : Địa Hình
      Tôn Tử viết :
      - Địa hình có 6 loại gồm : thông, quải, chi, ải, hiểm, viễn.
      - “Thông” là ta có thể đi, địch có thể đến. Địa hình này ai chiếm trước được chỗ cao, bảo đảm đường vận chuyển lương thực thông suốt mà tác chiến thì đắc lợi.
      - “Quải” là nơi tiến đến thì dễ và trở lui thì khó. Địa hình này nếu địch không phòng thì ta có thể bất ngờ tấn công thì đắc thắng, nếu địch có phòng ta đem quân đến đánh mà không thắng thì khó có thể rút về, rất bất lợi.
      - “Chi” là nơi ta tiến đến bất lợi, địch tiến đến cũng bất lợi. Địa hình này thì địch dù có đem lợi dụ ta cũng chớ nên xuất kích, nên giả thua rút đi, dụ địch tiến ra nửa chừng hãy đem quân trở lại công kích thì ta đắc lợi.
      - “Ải” là ơi đâ hẹp, ở địa hình ta nên tìm cách chiếm trước mà chờ địch đến. Nếu địch chiếm trước ta mà dùng nhiều quân giữ cửa thì ta không nên đánh, còn nếu địch không nhiều binh phòng thì ta có thể tiến đánh.
      - “Hiểm” là nơi hiểm trở. Ở địa hình này nếu ta chiếm trước địch thì nên đóng ở chỗ cao, dễ quan át để chờ địch tới, nếu địch chiếm trước thì ta nên lui quân, chớ tiến đánh.
      - ”Viễn” là nơi xa rộng. Ở địa hình này tình trạng thế lực đôi bên ngang nhau thì không tiện khiêu chiến, nếu miễn cưỡng đánh thì bất lợi.
      - Sáu điều nói trên là nguyên tắc lợi dụng địa hình, tướng lĩnh có trọng trách không thế không suy xét kỹ.
      - Việc binh có sáu tình huống tất bại là tẩu, trì, hãm, băng, loạn, bắc. Không phải do tai họa trời đất mà là sai lầm của tướng lĩnh gây ra.
      - ”Tẩu” là địa thế như nhau mà chỉ huy nhu nhược, không quyết đoán.
      - ”Trì” là binh sĩ hăng hái mà chỉ huy nhu nhược, tất nhiên kém sức chiến đấu.
      - ”Băng” là chỉ huy nổi giận mà binh sĩ không phục, gặp phục địch cứ tự ý xuất chiến, chủ tướng lại không hiểu năng lực của binh sĩ, ắt sẽ bại như núi lở.
      - ”Loạn” là tướng lĩnh nhu nhược, không uy nghiêm, huấn luyện không có bài bản, quan hệ trên dưới không ra thể thống gì, bày trận lộn xộn, tự mình làm rối quân đội của mình.
      - ”Bắc” là tướng lĩnh không biết phán đoán chính xác tình hình địch, lấy ít đánh nhiều, lấy yếu đánh mạnh, tác chiến lại không có lực lượng mũi nhọn, cầm chắc thất bại.
      - Sáu tình huống ấy là nguyên nhân dẫn đến thất bại, tướng lĩn có trọng trách không thể không suy xét kỹ.
      - Địa hình là điều kiện hỗ trợ cho việc dùng binh. Phán đoán tình hình, giành lấy thắng lợi, khảo sát địa hình lợi hại, tính toán xa gần, đó là phương pháp mà một tướng lĩnh tài giỏi phải nắm vững. Nắm vững phương pháp rồi mới chỉ huy tác chiến thì chắc thắng, không nắm vững phương pháp đã lo chỉ huy tác chiến thì tất bại.
      - Sau khi phân tích quy luật, thấy đánh được chắc thắng, dù chúa bảo không đánh vẫn phải kiên trì đánh. Thấy đánh ắt thua, dù chúa bảo nhất định phải đánh cũng có thể không đánh. Tiến không cầu danh thắng, lui không sợ phạm lệnh, chỉ cốt bảo vệ lợi ích của nhân dân và quốc gia, tướng lĩnh thế mới thực sự là người quý của đất nước.
      - Đối xử với sĩ tốt như con em, họ sẽ cùng ta xông pha vào những nơi hung hiểm, coi sĩ tốt như con yêu quý, họ sẽ cùng sống chết bên ta.
      - Hậu đãi quân sĩ mà không sử dụng, nuông chiều quân sĩ mà không giáo huấn, phạm pháp mà không phạt thì họ khác nào những đứa con hư, chẳng thể dẫn đi chinh chiến được.
      - Chỉ biết quân mình có thể đánh mà không hiểu có thể đánh địch được hay không thì mới có nửa phần thắng. Biết có thể đánh được địch mà không hiểu quân mình có đánh nổi không cũng chỉ mới có nửa phần thắng. biết kẻ địch có thể đánh bại được, biết quân ta có thể đánh nổi mà không hiểu địa hình bất lợi cho việc tác chiến thì thắng lợi cũng mới nắm được một nửa.
      - Người biết dùng binh thì hành động quyết không mê muội, sử dụng chiến thuật biến hóa khôn lường. Thế mới nói : biết địch biết ta, thắng mà không nguy ; nắm vững thiên thời địa lợi sẽ giành được thắng lợi hoàn toàn.


    17. #37
      Ngày tham gia
      May 2007
      Bài viết
      35
      Được cám ơn 0 lần trong 0 bài gởi

      Mặc định Re:Tôn tử binh pháp

      [quote user="TVP"]

      [quote user="Không chơi CK"]Bác TVP có kinh nghiệm Trứng trường ko, diễn dịch cái binh pháp này ra các động thái mua bán Trứng được thì hay quá nhể, ko bít có cao thủ nào có kinh nghiệm mua bán chỉ bảo cho Nubi tụi em cái.[/quote]


      Em cũng làcừu non 100% luôn, cho nên phải học tôn tử binh pháp rồi mới ra ngoài đánh lộn với nhau được ... Thật ra theo em binh pháp này đượcdành cho các vị tướng thời xưa vận dụng, cònvới việc mua bán Trứng thì nó chỉ dành cho các đại gia và khoai tâyáp dụng thôi, lính lát cừu non như em chỉ vận dụng để quan sát thế trận và xu thế thôi ... thấy bên nào thắng thì mình theo ... Cách vận dụng như thế nào thì tùy mỗi người, quan trọng là phải có kinh nghiệm trận mạc và có sáng tạo trong cách vận dụng ... Trong đây có rất nhiều cao thủ hy vọng sẽ có nhiều bài phân tích hay diễn giải(áp dụng trong chứng khoán) cho NB tụi em sáng mắt thì hay tuyệt [Y]


      Còn 4 chương nữa là xong pho bí kiếp võ công rồi, em xin post tiếp đây:
      Thiên thứ 10 : Địa Hình
      Tôn Tử viết :
      - Địa hình có 6 loại gồm : thông, quải, chi, ải, hiểm, viễn.
      - “Thông” là ta có thể đi, địch có thể đến. Địa hình này ai chiếm trước được chỗ cao, bảo đảm đường vận chuyển lương thực thông suốt mà tác chiến thì đắc lợi.
      - “Quải” là nơi tiến đến thì dễ và trở lui thì khó. Địa hình này nếu địch không phòng thì ta có thể bất ngờ tấn công thì đắc thắng, nếu địch có phòng ta đem quân đến đánh mà không thắng thì khó có thể rút về, rất bất lợi.
      - “Chi” là nơi ta tiến đến bất lợi, địch tiến đến cũng bất lợi. Địa hình này thì địch dù có đem lợi dụ ta cũng chớ nên xuất kích, nên giả thua rút đi, dụ địch tiến ra nửa chừng hãy đem quân trở lại công kích thì ta đắc lợi.
      - “Ải” là ơi đâ hẹp, ở địa hình ta nên tìm cách chiếm trước mà chờ địch đến. Nếu địch chiếm trước ta mà dùng nhiều quân giữ cửa thì ta không nên đánh, còn nếu địch không nhiều binh phòng thì ta có thể tiến đánh.
      - “Hiểm” là nơi hiểm trở. Ở địa hình này nếu ta chiếm trước địch thì nên đóng ở chỗ cao, dễ quan át để chờ địch tới, nếu địch chiếm trước thì ta nên lui quân, chớ tiến đánh.
      - ”Viễn” là nơi xa rộng. Ở địa hình này tình trạng thế lực đôi bên ngang nhau thì không tiện khiêu chiến, nếu miễn cưỡng đánh thì bất lợi.
      - Sáu điều nói trên là nguyên tắc lợi dụng địa hình, tướng lĩnh có trọng trách không thế không suy xét kỹ.
      - Việc binh có sáu tình huống tất bại là tẩu, trì, hãm, băng, loạn, bắc. Không phải do tai họa trời đất mà là sai lầm của tướng lĩnh gây ra.
      - ”Tẩu” là địa thế như nhau mà chỉ huy nhu nhược, không quyết đoán.
      - ”Trì” là binh sĩ hăng hái mà chỉ huy nhu nhược, tất nhiên kém sức chiến đấu.
      - ”Băng” là chỉ huy nổi giận mà binh sĩ không phục, gặp phục địch cứ tự ý xuất chiến, chủ tướng lại không hiểu năng lực của binh sĩ, ắt sẽ bại như núi lở.
      - ”Loạn” là tướng lĩnh nhu nhược, không uy nghiêm, huấn luyện không có bài bản, quan hệ trên dưới không ra thể thống gì, bày trận lộn xộn, tự mình làm rối quân đội của mình.
      - ”Bắc” là tướng lĩnh không biết phán đoán chính xác tình hình địch, lấy ít đánh nhiều, lấy yếu đánh mạnh, tác chiến lại không có lực lượng mũi nhọn, cầm chắc thất bại.
      - Sáu tình huống ấy là nguyên nhân dẫn đến thất bại, tướng lĩn có trọng trách không thể không suy xét kỹ.
      - Địa hình là điều kiện hỗ trợ cho việc dùng binh. Phán đoán tình hình, giành lấy thắng lợi, khảo sát địa hình lợi hại, tính toán xa gần, đó là phương pháp mà một tướng lĩnh tài giỏi phải nắm vững. Nắm vững phương pháp rồi mới chỉ huy tác chiến thì chắc thắng, không nắm vững phương pháp đã lo chỉ huy tác chiến thì tất bại.
      - Sau khi phân tích quy luật, thấy đánh được chắc thắng, dù chúa bảo không đánh vẫn phải kiên trì đánh. Thấy đánh ắt thua, dù chúa bảo nhất định phải đánh cũng có thể không đánh. Tiến không cầu danh thắng, lui không sợ phạm lệnh, chỉ cốt bảo vệ lợi ích của nhân dân và quốc gia, tướng lĩnh thế mới thực sự là người quý của đất nước.
      - Đối xử với sĩ tốt như con em, họ sẽ cùng ta xông pha vào những nơi hung hiểm, coi sĩ tốt như con yêu quý, họ sẽ cùng sống chết bên ta.
      - Hậu đãi quân sĩ mà không sử dụng, nuông chiều quân sĩ mà không giáo huấn, phạm pháp mà không phạt thì họ khác nào những đứa con hư, chẳng thể dẫn đi chinh chiến được.
      - Chỉ biết quân mình có thể đánh mà không hiểu có thể đánh địch được hay không thì mới có nửa phần thắng. Biết có thể đánh được địch mà không hiểu quân mình có đánh nổi không cũng chỉ mới có nửa phần thắng. biết kẻ địch có thể đánh bại được, biết quân ta có thể đánh nổi mà không hiểu địa hình bất lợi cho việc tác chiến thì thắng lợi cũng mới nắm được một nửa.
      - Người biết dùng binh thì hành động quyết không mê muội, sử dụng chiến thuật biến hóa khôn lường. Thế mới nói : biết địch biết ta, thắng mà không nguy ; nắm vững thiên thời địa lợi sẽ giành được thắng lợi hoàn toàn.

      [/quote]

      [Y]

    18. #38
      Ngày tham gia
      Mar 2007
      Bài viết
      86
      Được cám ơn 0 lần trong 0 bài gởi

      Mặc định Re:Tôn tử binh pháp

      [quote user="TVP"]


      - Việc binh có sáu tình huống tất bại là tẩu, trì, hãm, băng, loạn, bắc. Không phải do tai họa trời đất mà là sai lầm của tướng lĩnh gây ra.
      - ”Tẩu” là địa thế như nhau mà chỉ huy nhu nhược, không quyết đoán.
      - ”Trì” là binh sĩ hăng hái mà chỉ huy nhu nhược, tất nhiên kém sức chiến đấu.
      - ”Băng” là chỉ huy nổi giận mà binh sĩ không phục, gặp phục địch cứ tự ý xuất chiến, chủ tướng lại không hiểu năng lực của binh sĩ, ắt sẽ bại như núi lở.
      - ”Loạn” là tướng lĩnh nhu nhược, không uy nghiêm, huấn luyện không có bài bản, quan hệ trên dưới không ra thể thống gì, bày trận lộn xộn, tự mình làm rối quân đội của mình.
      - ”Bắc” là tướng lĩnh không biết phán đoán chính xác tình hình địch, lấy ít đánh nhiều, lấy yếu đánh mạnh, tác chiến lại không có lực lượng mũi nhọn, cầm chắc thất bại.
      - Sáu tình huống ấy là nguyên nhân dẫn đến thất bại, tướng lĩn có trọng trách không thể không suy xét kỹ.
      [/quote]


      Kụ TVP ui xem lại đi, kụ post thiếu hết một tình huống rùi, hay là kụ định giữ lại làm của riêng đóa

    19. #39
      Ngày tham gia
      Jun 2007
      Bài viết
      496
      Được cám ơn 0 lần trong 0 bài gởi

      Mặc định Re:Tôn tử binh pháp

      [quote user="Không chơi CK"][quote user="TVP"]


      - Việc binh có sáu tình huống tất bại là tẩu, trì, hãm, băng, loạn, bắc. Không phải do tai họa trời đất mà là sai lầm của tướng lĩnh gây ra.
      - ”Tẩu” là địa thế như nhau mà chỉ huy nhu nhược, không quyết đoán.
      - ”Trì” là binh sĩ hăng hái mà chỉ huy nhu nhược, tất nhiên kém sức chiến đấu.
      - ”Băng” là chỉ huy nổi giận mà binh sĩ không phục, gặp phục địch cứ tự ý xuất chiến, chủ tướng lại không hiểu năng lực của binh sĩ, ắt sẽ bại như núi lở.
      - ”Loạn” là tướng lĩnh nhu nhược, không uy nghiêm, huấn luyện không có bài bản, quan hệ trên dưới không ra thể thống gì, bày trận lộn xộn, tự mình làm rối quân đội của mình.
      - ”Bắc” là tướng lĩnh không biết phán đoán chính xác tình hình địch, lấy ít đánh nhiều, lấy yếu đánh mạnh, tác chiến lại không có lực lượng mũi nhọn, cầm chắc thất bại.
      - Sáu tình huống ấy là nguyên nhân dẫn đến thất bại, tướng lĩn có trọng trách không thể không suy xét kỹ.
      [/quote]


      Kụ TVP ui xem lại đi, kụ post thiếu hết một tình huống rùi, hay là kụ định giữ lại làm của riêng đóa[/quote]

      Em nghĩ hãm là vầy nè
      _"Hãm" là binh sĩ có tài , nhưng chỉ huy nghi kỵ , sợ mất quyền , mất uy , kìm hãm tài năng của bên dưới , tự làm yếu mình


    20. #40
      Ngày tham gia
      Apr 2007
      Bài viết
      150
      Được cám ơn 0 lần trong 0 bài gởi

      Mặc định Re:Tôn tử binh pháp

      [quote user="java09"][quote user="Không chơi CK"][quote user="TVP"]


      - Việc binh có sáu tình huống tất bại là tẩu, trì, hãm, băng, loạn, bắc. Không phải do tai họa trời đất mà là sai lầm của tướng lĩnh gây ra.
      - ”Tẩu” là địa thế như nhau mà chỉ huy nhu nhược, không quyết đoán.
      - ”Trì” là binh sĩ hăng hái mà chỉ huy nhu nhược, tất nhiên kém sức chiến đấu.
      - ”Băng” là chỉ huy nổi giận mà binh sĩ không phục, gặp phục địch cứ tự ý xuất chiến, chủ tướng lại không hiểu năng lực của binh sĩ, ắt sẽ bại như núi lở.
      - ”Loạn” là tướng lĩnh nhu nhược, không uy nghiêm, huấn luyện không có bài bản, quan hệ trên dưới không ra thể thống gì, bày trận lộn xộn, tự mình làm rối quân đội của mình.
      - ”Bắc” là tướng lĩnh không biết phán đoán chính xác tình hình địch, lấy ít đánh nhiều, lấy yếu đánh mạnh, tác chiến lại không có lực lượng mũi nhọn, cầm chắc thất bại.
      - Sáu tình huống ấy là nguyên nhân dẫn đến thất bại, tướng lĩn có trọng trách không thể không suy xét kỹ.
      [/quote]


      Kụ TVP ui xem lại đi, kụ post thiếu hết một tình huống rùi, hay là kụ định giữ lại làm của riêng đóa


      [/quote]

      Em nghĩ hãm là vầy nè
      _"Hãm" là binh sĩ có tài , nhưng chỉ huy nghi kỵ , sợ mất quyền , mất uy , kìm hãm tài năng của bên dưới , tự làm yếu mình

      [/quote]


      Có thể như hiễu như bác Java nói cũng đúng, thật ra trong các bản dịch kháccũng đều thiếu phần hãm, em cũng chẳng hiểu vì sao nữa ... thôi thì bỏ bớtcũng chẵng sao...


      Hôm nay cuối tuần em xin post một bài "binh pháp tôn tử trong nghệ thuật "tán gái" - 36 kế" cho các bác giải trí chơi nè:
      1. Dương đông kích tây (Đánh lạc hướng đối phương):
      Tức là giả vờ như thật sự đánh vào phía đông, nhưng chủ yếu lại đánh vào phía tây. Kế này mờ ảo vô song. Hẳn các bác trai cũng hiểu rằng phụ nữ là một sinh vật xinh đẹp nhưng lại vô cùng phức tạp phức tạp từ tâm lý, tính cách, đến suy nghĩ, hành động, nói chung là rất khó đoán. Chính vì vậy ta phải lấy độc trị độc, phải nhằm ngay vào yếu huyệt này – cái gót chân Asin của nàng – để làm cho nàng mê ta.

      Có nhiều cách để thực hiện kế này, như:



      - Tạo tin đồn: Ta dẫu có “tài đức” đến mấy thì nàng cũng ít tin vào hiện thực trước mắt hơn là nghe đám bạn gái đồn đại (phụ nữ lạ thật), chính vì thế ta phải tạo tin đồn có lợi cho ta.

      - Làm rối tai rối mắt địch: Dĩ nhiên là ta mê nàng, nhưng đôi khi ta phải làm sao cho nàng không biết được tình ý của ta. Ta vừa tỏ ra rất quan tâm và ga lăng với nàng khiến nàng vô cùng cảm động và ngưỡng mộ, rồi có khi ta sắm bộ mặt thật lạnh lùng, dứt khoát, làm nàng băn khoăn nghĩ ngợi về ta. Lâu dần nàng sẽ sinh thương thầm nhớ trộm.

      - Buộc đối phương lo nhiều mặt: Cổ nhân dạy: “Theo tình tình chạy, chạy tình tình theo”, thế nên đôi khi ta phải khuấy động lên trong nàng cái ý thức lo lắng chinh phục được ta, phải làm sao để nàng thấy được rằng mất ta là mất một con cá to.

      - Mê hoặc ý chí của địch. Cổ nhân dạy: “Con trai yêu bằng mắt, con gái yêu bằng tai”. Chính thế đã mang thân đi tán gái thì phải thủ vài lời hoa mỹ. Nhưng do con gái thời nay tinh thần cảnh giác cao, trí tuệ siêu phàm nên anh em phải để ý: khen sao cho chân thành, tìm cho đúng điểm tốt đẹp của nàng mà khen, thậm chí phải biến cái xấu thành cái tốt một cách hợp lý. Ví dụ nàng đanh đá mà ta lại khen là dịu dàng thì vứt, nàng sẽ nghĩ ta giả dối và đãi bôi. Trong trường hợp này ta phải sửa lại là “sắc sảo và cá tính”, nàng lại chả thích mê đi . Cứ thế từ từ mưa dầm thấm đất, nàng dẫu sắt đá thì ý chí cũng dần lung lạc.

      2. Điệu hổ ly sơn (Dụ hổ ra khỏi rừng). Kế này cực kỳ quan trọng trong thuật tán gái. Hẳn các bác trai cũng biết rằng tán gái ở giai đoạn nào cũng phải có không gian phù hợp, ví dụ làm sao ta có thể hôn nàng trước mặt ông bà nhạc tương lai được . Chính vì thế phải dụ hổ khỏi rừng, khi ấy muốn ôm hổ hay thỏ thẻ với hổ thì cũng chẳng sợ kiểm lâm nữa.

      3. Nhất tiễn hạ song điêu (Một mũi tên hạ hai con chim). Làm trai nên biết: tán gái chỉ mới là điều kiện cần, phải tán cả nhà gái nữa mới là điều kiện đủ. Phàm là cha mẹ ai không muốn con gái mình lọt vào tay một thằng ngon lành? Mà con gái thì lại hay nể cha mẹ. “Hậu phương có vững vàng thì tiền tuyến mới không dao động” là vậy. Có một câu chuyện vui về kế này: Một bà mẹ hỏi chàng rể tương lai: “Nếu bác và con gái bác rớt xuống sông nhưng chỉ cứu được một người thì cháu sẽ cứu ai?” Anh chàng láu cá không do dự trả lời: “Cháu sẽ cứu bác sau đó nhảy xuống sông chết cùng con gái bác để trọn tình.”

      Ý của mưu kế này là dùng sức lực tối thiểu để đạt được hiệu quả tối đa.

      4. Minh tri cố muội (Biết rõ mà làm như không biết). Không phải chuyện gì ta biết cũng đều nói cho nàng nghe cả. Có những chuyện ta biết mà làm ra vẻ không biết gì để kiểm tra tấm lòng chân thành và trung thực của nàng đối với ta.

      5. Du long chuyển phượng (Biến rồng thành phượng). Kế này nghĩa là bên trong là hình rồng đó, nhưng làm cho nó trở thành phượng. Ví dụ nếu hôm nay ta đi nhậu về chưa kịp tắm, miệng đầy mùi bia rượu mà phải đến điểm hẹn ngay kẻo nàng dỗi thì có thể ngụy trang bằng perfume for men và kẹo chewing-gum .

      6. Mỹ nhân kế (Kế dùng người đẹp). Do kế này được áp dụng trong thuật tán gái nên phải hiểu đây là “nam nhân” chứ không phải là “nữ nhân”. Con gái thời nay nhiều ưu điểm nên cũng đòi hỏi cao, không phải chỉ có chí khí anh hùng mà làm xiêu lòng nàng được. Vì thế đàn ông cũng phải biết làm đẹp, nhưng là đẹp nam tính để cho nàng sung sướng và hãnh diện. Tiền đầy túi mà người vừa hôi vừa bẩn, lôi thôi lếch thếch thì làm sao xin được cái hôn của người đẹp?

      7. Sấn hỏa đả kiếp (Theo lửa mà hành động). Kế này là lợi dụng lúc loạn để thao túng, lúc tình hình rối ren mà sắp xếp theo ý muốn. Chẳng hạn như tranh thủ nàng gặp chuyện buồn thì ta phải nhân đó mà thể hiện hết cái tình của ta, đưa nàng đi theo quỹ đạo của ta, làm cho tình cảm của nàng phụ thuộc vào ta . Đặc điểm của kế này là phải biết tùy cơ ứng biến.

      8. Vô trung sinh hữu (Không có mà làm thành có). Cổ nhân nói: “Thời thế tạo anh hùng”, quả đúng như vậy. Nếu thiên hạ không loạn, trật tự không rối thì làm gì có anh hào xuất lộ! Nhưng phàm ở đời đâu phải lúc nào cũng diễn ra cảnh cô bé đi học về trong đêm tối bị bọn lang sói bâu quanh để ta ra tay hiệp sĩ như trên phim ? Chính thế ta phải tạo ra thời cơ để tỏ rõ bản lĩnh của ta. Ví như ta giỏi IT thì phải chờ lúc nàng sơ ý mà chọc ngoáy cho máy tính của nàng hỏng đi, thế là nàng phải nhờ ta. Lúc đấy ta sẽ xuất chưởng và được nàng thưởng cho cái nhìn khâm phục. Nếu ta bơi giỏi thì phải nhờ đứa nào đó chen lấn đẩy nàng rơi xuống nước rồi ta nhảy xuống cứu... Kế này phải thực hiện cực kỳ cẩn trọng và chính xác đấy nhé, nếu không thì hậu quả sẽ khôn lường.

      9. Tiên phát chế nhân (Ra tay trước để chế phục đối phương). Phàm ở đời làm gì cũng phải tính chuyện đi trước người khác một bước. Nếu nàng có nhiều vệ tinh theo đuổi, ta lại do dự chần chừ thì há chẳng phải là “mồi thơm dâng giặc” hay sao? Chính vì thế phải đánh nhanh thắng nhanh, ra tay trước những bọn tình địch kia để thu phục đối phương .


      10. Đả thảo kinh xà (Đập cỏ làm cho rắn sợ)
      Phụ nữ thường hay có những phút xao lòng, nhất là khi có rất nhiều vệ tinh rình rập ở quanh. Ta có thể bóng gió xa xôi, cốt là để nàng hiểu trên đời này ta phải là người đàn ông duy nhất của nàng.

      11. Tá đao sát nhân (Mượn đao để giết người). Nếu tán được cô nàng xinh xắn, duyên dáng, thông minh thì dĩ nhiên phải chấp nhận thực tế là nàng có nhiều người theo đuổi . Thay vì nhỏ mọn ghen tuông vớ vẩn thì ta phải tỏ ra là người quân tử, nhưng phải làm sao để mấy tên tình địch kia triệt hạ lẫn nhau, còn ta chỉ “ngồi trên núi xem hổ đánh nhau”, rốt cuộc trong mắt nàng lũ chúng nó đều xấu cả, chỉ mình ta là “anh đẹp dần lên trong mắt em”.

      Nhớ lại chuyện thời Tam Quốc, Tào Tháo mượn Lưu Biểu giết Nễ Hành, mượn lòng quân giết Dương Tu rồi lại làm cái việc mèo già khóc chuột, thật là một tay thông minh, gian hùng.

      12. Di thể giá họa (Dùng vật gì để vu khống người ta). Kế này là vu oan cho tấm lòng trong sáng của người ta, khiến người ta phải ấm ức, sầu đau, tuyệt vọng, rồi khi ấy ta sẽ tỏ ra là một bậc chính nhân quân tử, an ủi vỗ về và lau nước mắt cho nàng.

      13. Khích tướng kế (Kế chọc giận tướng giặc). Phụ nữ vốn tính hiếu thắng, có khi không rung động trước sự đeo bám 10 năm của một anh chàng nhưng lại mê mẩn một chàng khác trong năm phút chỉ vì sự khiêu khích của bạn bè . Vì thế đôi khi ta có thể cao ngạo lạnh lùng để chạm vào sự tự ái của nàng, rồi gài gián điệp thách thức nàng, tạo cho nàng cơ hội hả hê là đã chinh phục được ta, mà không hề hay biết là đã mắc lừa mưu gian của ta.

      14. Man thiên quá hải (Lợi dụng sương mù để lẩn trốn). Kế này có thể hiểu rộng ra là lợi dụng thiên nhiên, thời tiết để phục vụ mục đích của mình. Ví dụ đi chơi thì phải đưa nàng ra bờ hồ lộng gió để nàng lạnh, thế là ta … ôm . Hay trời mưa bất chợt thì phải biết tìm chỗ kín đáo cho nàng đứng, còn ta thì đứng ngoài lấy thân trai che mưa cho nàng.

      15. Ám độ trần sương (Đi con đường mà không ai nghĩ đến). Trí tưởng tượng của phụ nữ thường bị kích thích vì những cách tỏ tình độc đáo, không ai nghĩ ra. Vì thế thấy phim người ta chiếu anh chàng cầm bông hồng run rẩy đứng dưới mưa chờ người yêu mà cũng học đòi làm theo thì nhầm to . Cái sự độc đáo ấy đôi khi rất đơn giản, miễn là phải bất ngờ và khác lạ.

      16. Phản khách vi chủ (Đổi vị khách thành vị chủ). Kế này tức là ta phải biến thế thụ động thành chủ động để khống chế cục diện. Chẳng hạn chỉ mới đi chơi với nàng một hai buổi đầu mà đã nóng nảy hôn nàng thì cũng nên chuẩn bị tinh thần có thể phải xơi một cái tát . Biết thế nhưng nhiều khi vẫn phải làm (ôi giời, ngày xưa bị bố đánh đòn còn chiến hơn mà vẫn chịu được thì có nhằm nhò gì cái đánh của mỹ nhân), cốt là để nàng có cớ mà phụng phịu, đưa đẩy, còn ta có cớ mà lấn lướt. Phụ nữ thật lạ, đi chơi với nàng nếu chân tay ta táy máy thì lập tức bị đẩy ra ngay, nhưng nếu ta không làm thế mà lại ngồi cứng đờ như khúc gỗ thì tức là ta đang xúc phạm sâu sắc đến lòng kiêu hãnh của nàng đấy . Vì thế làm trai nên nhớ: khi địch lùi một bước thì ta tiến một bước, khi địch lùi đến chân tường rồi thì ta phải lập tức ôm lấy để địch không còn nơi nào nương tựa ngoài vòng tay của ta.

      17. Kim thiền thoát xác (Ve sầu vàng lột xác). Kế này dùng cho lúc nguy cấp, tính chuyện ngụy trang một hình tượng để lừa dối, che mắt đối phương. Ví dụ như ta đang uống bia cùng lũ bạn cũ, nhưng lại bảo nàng là tối nay anh phải làm việc overtime không đến em được. Nhỡ nàng bất thình lình cùng gia đình đi ăn tối mà gặp ta ở nhà hàng thì phải bàn bạc với chúng bạn chớp nhoáng và lập tức chủ động đến dẫn nàng tới giới thiệu với các “đối tác kinh doanh”.

      18. Không thành kế (Kế bỏ trống cửa thành). Ấy là khi ta vờ xây dựng quan hệ bạn bè với nàng, để nàng thong dong bước vào đời ta một cách vô tư, trong sáng, rồi khi thời cơ đã chín muồi ta tập hợp lực lượng và mưu chước để nàng không thể thoát khỏi cuộc đời ta.


      28. Sát kê hách hầu (Giết gà cho khỉ sợ). Tán gái thành công chưa đủ, mà phải biết giữ cho tình yêu của nàng bền chặt với ta. Khổ nỗi cuộc sống nhiều cám dỗ, vì vậy thỉnh thoảng ta phải kể những trường hợp bên ngoài (đôi khi bịa ra là của một thằng bạn nào đó) hoặc đọc được trên báo chí để thăm dò thái độ và nâng cao ý thức chung thủy của nàng. Phải luôn làm cho nàng quán triệt tư tưởng rằng phản bội là đồng nghĩa với “đường ai nấy đi”, sẽ không có sự tha thứ.

      29. Phản gián kế (Dùng kế của đối phương để quật lại). "Phản gián kế" là dùng người của đối phương để lừa đối phương. Ví dụ như trong thời gian còn thăm dò mà nàng phái thằng em đi tìm hiểu ta thì ta phải tận dụng ngay thằng này để nó làm nịnh thần cho ta.

      30. Lý đại đào cương (Đưa cây lý chết thay cây đào). Nghĩa là nếu ta có lỗi với nàng thì phải tìm cách đổ lỗi cho đối tượng khác, mà đối tượng hay nhất là những “nguyên nhân khách quan” để không bị mang tiếng ác.

      31. Thuận thủ khiên dương (Thuận tay dắt con dê về). Kế này nghĩa là phải biết nắm lấy bất cứ cơ hội nào vụt hiện đến trước mắt (vụ này phải thật linh hoạt mới được). Ví dụ như đi chơi mà nàng không may bị dẫm vào vũng nước bẩn, đừng đứng đờ ra đó mà hãy mua ngay chai La Vie cho nàng rửa chân và tìm khăn lau cho nàng.

      32. Dục cầm cố tung (Muốn bắt mà lại thả ra). Có những lúc ta không nên tấn công ráo riết mà tránh xa ra, thực hiện những hành động cốt để thu phục lòng người, giữ người. Từ đó mà nàng tự tìm đến với ta.

      33. Khổ nhục kế (Hành hạ thân xác mình để người ta tin). Có khi ta phải hành hạ cho mình ốm mấy ngày, hoặc giả vờ ốm, rồi đem cái thân xác khổ sở ấy mà mua chuộc tình thương mến thương của nàng, khiến nàng xót xa và chăm sóc cho ta.

      34. Phao bác dẫn ngọc (Ném hòn ngói để thu về hòn ngọc). Ta phải ga lăng với nàng, phải xem những ngày sinh nhật, valentine, 8-3… là dịp trời cho để thể hiện tình cảm sâu đậm của ta đối với nàng . Ngay cả khi không có lễ gì vẫn có thể kiếm chuyện để tặng quà cho nàng. Mất mấy món quà mà có cơ hội chinh phục được cả một người vợ, thử hỏi cái nào quý hơn?

      35. Tá thi hoàn hồn (Mượn xác để hồn về). Kế này là sau khi thất bại trong một cuộc tình, ta tìm đến cuộc tình khác (mượn xác) để lấy lại niềm vui (hồn về) . Tuy nhiên, kế này có nguy cơ rủi ro cao là trong lúc tinh thần bất ổn, nếu không tinh ý thì có thể rước nhầm “xác chết”.

      36. Tẩu kế (Chạy, lùi, thoát thân). Nếu sau khi tán xong một cô nàng ta mới té ngửa ra là nàng xấu xa đầy mình, không thể cải tạo, khi ấy chắc chả còn cách nào khác ngoài “bỏ của chạy lấy người”, it’s time to say good-bye! (Hy vọng các bác không phải áp dụng cách này )





    Thông tin của chủ đề

    Users Browsing this Thread

    Có 1 thành viên đang xem chủ đề này. (0 thành viên và 1 khách vãng lai)

       

    Similar Threads

    1. ECI :CTCP bản đồ và tranh ảnh giáo dục
      By Rusa in forum Công ty chiến ở HNX
      Trả lời: 82
      Bài viết cuối: 18-04-2012, 12:12 AM
    2. Tranh luận chứ không ....
      By in forum Thông báo - Góp ý
      Trả lời: 0
      Bài viết cuối: 01-01-1970, 07:00 AM

    Bookmarks

    Quyền viết bài

    • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
    • Bạn Không thể Gửi trả lời
    • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
    • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình