Căn bệnh "hoành tráng" và tầm nhìn kém gây nên lãng phí, tổn thất, không thu hồi được vốn.

"Đời cha ăn mặn, đời con khát nước" thôi, theo cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng.

Đây là một dạng "sản xuất" cái thứ mà thị trường không cần.

Cuối cùng thì phải bán nhiều tầu mua (hoặc đóng) bằng tiền "tấn" để thu về vài đồng tiền "lẻ" với cái giá bằng đố đồng nát của đống sắt vụn.


Xem bài viết: Tàu 'hoang' của Vinalines mắc cạn tại Hải Phòng