Chủ đề: Hội quán
-
10-11-2012 09:51 PM #41
CHÀO CẢ NHÀ ! XIN MỜI CẢ NHÀ CÙNG LIÊN HOAN ...MỪNG TÂN GIA CÁI NÀO!
vì đều là dân chứng và thường xuyên bị úp sọt..lùa .....nên... đây là hai món chủ đạo trong bữa tiệc hôm nay
-
Có 5 thành viên đã cám ơn vanngan :
chantinh7777 (12-11-2012), ChuotCong (11-11-2012), hoalantim2010 (12-11-2012), nhomuadong (11-11-2012), uyenuyen2012 (10-11-2012)
-
10-11-2012 09:55 PM #42
-
Có 5 thành viên đã cám ơn vanngan :
chantinh7777 (12-11-2012), hoalantim2010 (12-11-2012), nhomuadong (11-11-2012), uyenuyen2012 (10-11-2012), vuvee (12-11-2012)
-
10-11-2012 10:02 PM #43
vậy là tôi lại phải sắm kẹo cao su từ bây giờ hả bác
..còn " cục gạch " thì sẽ có 2 khả năng xẩy ra:
- chàng ta ...nằng nặc đòi ở lại để đóng góp được nhiều hơn nữa..cho Quê Hương
- chàng ta... nằng nặc đòi về ngay lập tức... để nung lại khẩn cấp ....chứ không nó thành...bột đất mất rồi
--> anh em ta tổ chức quả độ này đê... tôi theo cửa dưới
-
Có 4 thành viên đã cám ơn vanngan :
chantinh7777 (12-11-2012), hoalantim2010 (12-11-2012), nhomuadong (11-11-2012), uyenuyen2012 (10-11-2012)
-
10-11-2012 10:08 PM #44
Cảm ơn em Tím đã sắm nhà mới cho mọi người
... và cũng xin bầy tỏ sự thán phục... em ... đồng thời hơi thấy xấu hổ cho cánh mày râu
( ai đời đàn ông con trai... sức dài vai hơi rộng mà lại để chị em lo...cho như thế
... mà em Tím thạt xứng đáng là con cháu chị Út ... bức xúc là ... xử luôn
)
-
Có 5 thành viên đã cám ơn vanngan :
Bocaplua (11-11-2012), chantinh7777 (12-11-2012), hoalantim2010 (12-11-2012), nhomuadong (11-11-2012), uyenuyen2012 (10-11-2012)
-
10-11-2012 10:17 PM #45
-
Có 4 thành viên đã cám ơn vanngan :
Bocaplua (11-11-2012), chantinh7777 (12-11-2012), nhomuadong (11-11-2012), uyenuyen2012 (11-11-2012)
-
11-11-2012 05:54 AM #46
Xu iu ui ! Anh đến với Xu iu đây .....
-
Có 4 thành viên đã cám ơn ChuotCong :
Bocaplua (11-11-2012), chantinh7777 (12-11-2012), nhomuadong (11-11-2012), uyenuyen2012 (11-11-2012)
-
11-11-2012 08:52 AM #47
Có phải là yêu?
Anh bảo rằng anh chẳng yêu tôi
Sao đôi mắt anh nhìn bối rối
Rồi ngập ngừng trong làn gió thổi
Để môi mình bỏng cháy môi tôi...
Anh bảo rằng anh chỉ thương thôi
Đời con gái cũng cần chăn gối
Mà tháng năm xuân qua rất vội
Chẳng muốn dòng nước chảy hoa trôi
Anh bảo rằng anh chỉ lo tôi
Rồi một ngày mang lòng sầu hận
Bởi anh không thể là vô tận
Đưa tôi đi góc biển chân trời
Anh bảo rằng thật sự tiếc..."thời"
Bởi không thể cho điều cần có
Như bình thường trong đời... thật khó
Trong những gì mang lại cho tôi...
Anh bảo rằng chỉ muốn vui thôi
Ước tôi vui được nhiều hơn nữa
Và như thế... anh ơi vừa đủ
Ấm lòng rồi! Anh biết không anh?
uyenuyen
...trong thoáng chốc em muốn làm cơn gió! bay ùa về và nhấc bổng anh đi...
-
Có 4 thành viên đã cám ơn uyenuyen2012 :
Bocaplua (11-11-2012), chantinh7777 (12-11-2012), nhomuadong (11-11-2012), vanngan (11-11-2012)
-
11-11-2012 08:53 AM #48
:))
“Cục gạch ngoan”,ở nơi này của hiếm
Chị mang theo không cẩn thận mất ngay.
Không phải em Lan Tím cũng ra tay
Cô ấy giỏi những chiêu trò quyến rũ.
Món ăn Bắc,chị biết,thừa phong phú
"Bạn phương xa ....... đâu tiếc chuyện ...... tiền nong"
Gặp em Lan là “cục gạch” đi tong
Vài ba trận không khéo thành “bột đất”.
Dù trước đó “cục gạch” nguyên chân chất.
(Chỉ trừ khi “cục gạch” đã ăn chay
và trái tim không nằm sát dạ dày.)
Em nói thật ,chớ dại mà ra Bắc!
Chị cũng đổ Vanngan là cái chắc.
Bác ấy già nhưng “túc kế đa mưu”
Vẫn kiên cường, tim chẳng muốn nghỉ hưu
Chị có dám chắc Vanngan “ngả nón”
Hay si mọc rễ sau vài lần “đưa đón”?
“Cục gạch "đòi ở lại với “ Quê hương”
Liệu “cây si” có thanh thản lên đường???
-
Có 4 thành viên đã cám ơn nhomuadong :
Bocaplua (11-11-2012), chantinh7777 (12-11-2012), uyenuyen2012 (11-11-2012), vanngan (11-11-2012)
-
11-11-2012 08:54 AM #49
Em sẽ nhớ...
Trời chiều bỗng nổi chút mưa dông
Gió cuốn bay bay cánh phượng hồng
Nắng vàng trải nhẹ vương theo gió
Vương cả lòng em với con sông
Con đường đất nhỏ có hương bay
In dấu chân em buổi chiều này
Đôi lần hò hẹn em đưa bước
Ngược gió lòng mình đắm nắng say
Môi cười thắm nụ... mắt mơ ngây
Xao xuyến bên anh dạ đong đầy
Hương thầm nhè nhẹ ươm mơ ước
E ấp ngập tràn trên tóc mây
Thời gian rồi cũng trôi qua nhanh
Ngày ấy không xa... sẽ chòng chành
Một khoảng trời riêng mang kỷ niệm
Em giữ trong lòng... mãi nhớ anh !
uyenuyen
...trong thoáng chốc em muốn làm cơn gió! bay ùa về và nhấc bổng anh đi...
-
Có 5 thành viên đã cám ơn uyenuyen2012 :
Bocaplua (11-11-2012), chantinh7777 (12-11-2012), cuunon1234 (11-11-2012), nhomuadong (11-11-2012), vanngan (11-11-2012)
-
11-11-2012 10:35 AM #50
Sáng nay HN mưa và lạnh... lang thang thấy top vui ghê
-
Có 4 thành viên đã cám ơn cuunon1234 :
Bocaplua (11-11-2012), chantinh7777 (12-11-2012), hoalantim2010 (12-11-2012), uyenuyen2012 (11-11-2012)
-
11-11-2012 09:43 PM #51
Nhật ký chán chồng
Nếu như ngày ấy, thay vì nói như thường lệ, người ta hỏi em: “Con có đồng ý lấy gã này làm chồng, đánh đổi tự do lấy những tháng ngày bò trong bếp, hầu hạ hắn đến tận răng và cấm được băn khoăn sao mình dại thế trong suốt phần đời còn lại?”, chắc chắn em đã cởi giầy và túm váy chạy thật nhanh…
Ngày… tháng… năm…
Chẳng biết anh có nhớ không, còn có chưa đầy một tháng nữa là tròn một năm vợ chồng mình lừa được nhau. Nhanh thế. Nhưng đấy không phải là điều khiến em lăn tăn. Em đang lo chuyện khác kìa. Chưa được một năm, mà em đã thấy chán chồng!
Em nhận ra mình bắt đầu có dấu hiệu “nhờn chồng” vào một ngày cuối tuần tháng trước. Anh đi tập gym về, người mướt mải mồ hôi. Hôm đó chẳng hiểu sao em không còn thấy mùi cơ thể anh hấp dẫn nữa, chỉ thấy vừa chua vừa hôi như cú.
Em suy nghĩ đến mất cả ngủ đấy. Vì ngày xưa đi xem anh đá bóng, mồ hôi ra như tắm mà mỗi khi anh ghi bàn thắng em vẫn lao ra, quắp chặt lấy anh.
Và thấy anh lúc ấy đàn ông đích thực chết đi được! Chẹp. Có phải tại dạo này anh ăn nhiều thịt và lười uống nước cam không nhỉ? Chưa hết đâu. Từ lúc ấy, em chỉ toàn nhìn thấy điểm xấu của anh thôi.
Nhỏ xíu xiu nhưng không thể nào chấp nhận nổi! Anh ngoáy mũi và lén bôi lên tường mấy lần, anh tắm và quần áo xoắn xít mất vòng dưới đất, anh ngủ ngáy không chịu ngậm mồm, nước miếng nhễu ra ướt hết cả gối, em biết hết. Đã chán, em càng chán hơn!
Ngày trước em thích chồng đi tập gym lắm. Nhưng giờ thấy ghét ghét làm sao. Bảo chồng đừng tập nữa, đi đánh cầu lông hay chạy bộ với em mà chồng gạt phắt, rồi lấy cớ rằng “ngày xưa em chẳng thích anh vì anh có body đẹp còn gì?”.
Hừm. Vấn đề là những em khác cũng thích các anh có body đẹp, anh thì cũng thích các em ấy (lại còn chối?). Thế là trừ em ra, cả thế giới quay ra thích nhau à? Nói có sách mách có chứng nhé. Vì đã lâu rồi, chồng đâu có nói yêu em. Buồn ơi là sầu!
Ngày… tháng… năm…
Hôm nay cà phê với mấy chị bạn ở chỗ làm, em ngồi than vắn thở dài kể lể nội tình. Một chị nghe xong vừa gục gặc đầu vừa hỏi: “Thế ngày xưa yêu bao lâu thì cưới? Hồi yêu nhau có tìm hiểu kỹ không hay chỉ mải đếm răng?”.
Em bảo: “Yêu nhau đủ lâu để đếm được hết cả râu lẫn tóc lẫn những bộ phận cấu thành từ chất sừng khác trên người”. Chị cười ngất, ngạc nhiên: “Vậy mà vẫn không biết làm sao để hết chán à?”.
Câu hỏi của chị làm em suy nghĩ phết. Chán chồng cũng lâu lâu rồi mà chưa tìm ra cách gì để cải thiện. Rồi chị ghé tai em gợi ý: “Thử sexting với chồng xem sao!”. Nghe chị nói mà em giật hết cả nảy và phải vội vàng mở điện thoại xem tin nhắn dạo gần đây của hai vợ chồng.
Cái gần nhất là chiều hôm qua. Chồng nhắn tin cụt ngủn: “Vợ về mua cho anh chục cái nem chua”. Kéo ngược lên trên thì thấy đa phần tin nhắn đều liên quan đến thực phẩm. Em giật mình. Hóa ra lâu lắm rồi hai vợ chồng chẳng còn biết đến những tin nhắn lãng mạn. Cuộc sống của chúng mình xoay quanh cái nem chua từ bao giờ thế?
Thấy mặt em đần thối, chị vỗ đùi em cái đét và nháy mắt: “Thử đi, thỉnh thoảng chị với chồng vẫn nhắn tin với nhau, tối về cứ gọi là mất ngủ!”. Chị khác ngồi bên nghe chuyện nãy giờ cũng hào hứng hiến kế: “Làm mới mình đi. Giang hồ gọi là “thêm tý chiêu trò để dày vò đối tác ấy mà!”. Cách này có vẻ khả quan hơn.
Nhưng mà, chồng làm em mất hứng tợn! Em đi cắt tóc, ngắn hẳn mười phân, chuyển màu từ hạt dẻ sang đỏ nâu, còn tậu thêm bộ váy ngủ mới. Hừng hực rừng rực như thế mà chồng vẫn dửng dưng như không.
Tối, chồng hỏi điều khiển ti vi đâu, chẳng nhẽ em lại ngúng nguẩy: “Từ khi em cắt cái đầu mới và mặc cái váy ngủ mới này, cái điều khiển ti vi nó vẫn ở nguyên dưới gối của anh ý!”. Chồng hời hợt và vô tư, cái này từ lúc yêu em đã biết. Nhưng level này thì khó đỡ quá. Thay đổi làm gì khi người ta chẳng thèm liếc mình một cái?
Ngày… tháng… năm…
Đã chán thì chớ, hôm nay lại còn cãi nhau. Lý do thì không thể vớ vẩn hơn. Tất cả đều bắt đầu từ việc chồng ngáy. Em vốn thính ngủ, nên toàn phải tranh thủ ngủ trước chồng để khỏi phải đếm cừu cả đêm.
Cả ngày đi làm mệt bã người, lại đang kỳ đèn đỏ, em thở chẳng ra hơi, vậy mà tối chồng vẫn đòi “vui vẻ”. Mà em biết thừa sau khi xong việc là chồng sẽ lăn ra ngủ thẳng cẳng trước em, cứ xác định là cả đêm trằn trọc. Thế là cãi nhau. Nói cãi nhau cũng chẳng đúng.
Em điên quá nên một mình một micro cứ thế bắn liên tục. Chồng dỗi. Hay nhỉ? Sai lại còn dỗi ngược? Thật là chán đến tận cổ!
Ngày… tháng… năm…
Chồng tự dưng ngoan tệ! Đi làm về sớm và mua hoa tặng vợ để làm lành, lại còn hỏi kỷ niệm ngày cưới em thích quà gì. Đã thế tối ăn xong tự động đi rửa bát, còn bắt em ngủ sớm. Chồng ngáp đến chảy cả nước mắt mà vẫn cố xem ti vi. Em hỏi thì chồng bảo: “Anh ngủ trước ngáy to thế sao vợ ngủ được?”.
Em ngỡ ngàng tưởng chồng cô nào đang nằm cạnh mình. Cơ mà hạnh phúc ghê. Cũng thấy đỡ chán chồng hơn (nhiều) tý. Rồi em bật cười khi nhớ đến chuyện hôm trước. Giá như ngày ấy, người ta cũng nhìn anh thương cảm rồi hỏi: “Con có đồng ý lấy ả này làm vợ, giao nộp hết tự do, lương tháng và linh hồn mình cho cô ta, không được kêu ca hay phàn nàn một tiếng, trong mọi trận chiến đều phải giả vờ thua?”, chắc chồng cũng giống em, giầy kẹp vào nách và đào tẩu khỏi đám cưới ngay lập tức cũng nên!
Ai đó đã nói với em rằng, hôn nhân là bản giao kèo dài hạn của hai kẻ giỏi uốn éo. Có thế thì mới lấp đầy và làm vừa khít những chỗ cong vênh, làm tròn trịa mối quan hệ vợ chồng. Cái giá của hôn nhân là sự ràng buộc, cái giá của tự do là cô đơn. Em chọn anh, tức là em đã chấp nhận ràng buộc.
Nghĩ cho cùng, đó cũng không hẳn là cái giá quá đắt! Bỗng nhiên em lại nhớ đến cuộc hôn nhân của Carrie và Big trong and the city. Cuộc sống vợ chồng của họ nhàm chán đến nỗi Big phải gợi ý rằng mỗi tuần nên có hai ngày độc thân. Khi đó, hai người sẽ được tự do với bầu trời riêng của mình, và cam kết không đi quá giới hạn.
Em chẳng cần đến hai ngày, mình cũng không dư dả đến mức mua thêm căn nhà nữa để lấy chỗ ngủ phòng lúc chán nhau. Chỉ cần thỉnh thoảng em về chơi với bố mẹ, cho chồng tự do thoải mái đi nhậu nhẹt, xem đá bóng cùng bạn bè lúc cuối tuần. Vậy là đủ để mỗi lần em về nhà, sẽ thấy nhớ và yêu chồng hơn, chồng nhỉ?
Sắp hết chán rồi đấy! Yêu chồng ra phết!
P/S bí mật từ chồng yêu:
Ngày… tháng… năm…
Hôm trước cãi nhau với vợ chẳng ngủ được. Ức chế. Lồm cồm bò dậy mở máy vợ ra chơi điện tử. Mò mẫm thế nào lại vớ được file “Nhật ký chán chồng”…
Các bác tri huyện nhà mình không biết có mê chơi điện tử không nhỉ ???
Các chị em "hội yếm thắm"có biết cách “thêm tý chiêu trò để dày vò đối tác"???Theo Eva
-
Có 4 thành viên đã cám ơn nhomuadong :
chantinh7777 (12-11-2012), hoalantim2010 (12-11-2012), uyenuyen2012 (11-11-2012), vanngan (11-11-2012)
-
11-11-2012 10:00 PM #52
Nhật ký oshin thời @:
-Ngày... tháng... năm...Chàng lại về muộn. Chàng bỏ
bữa tối. "Nó" lại chửi chàng.
-Ngày... tháng... năm...Nấu món chàng thích nhất.
Thế mà "nó" giành ăn hết. Lại còn khen mình nấu ngon nữa. Đểu thế. Tội
...chàng quá! Mai "nó" đi công tác, mình cho chàng ăn "phở".
-Ngày... tháng... năm...Đi đăng ký
tạm trú. Mục "Quan hệ với chủ hộ", mình điền: 3 lần/tuần. Chúng nó trợn
tròn mắt. Nhiều hay ít nhỉ?
-st-Ngày thì thề biển hẹn non
Tối về hầu vợ bế con quét nhà
-
Có 5 thành viên đã cám ơn vanngan :
Bocaplua (11-11-2012), chantinh7777 (12-11-2012), hoalantim2010 (12-11-2012), nhomuadong (11-11-2012), uyenuyen2012 (12-11-2012)
-
11-11-2012 10:24 PM #53
Phận... chồng
Buổi tối, bà vợ là "sư tử Hà Đông" nấu nướng xong liền bảo cậu con trai gọi điện cho bố về ăn cơm ngay.
Thằng con gọi điện một hồi rồi chạy ra bảo mẹ:
- Mẹ ơi, con gọi ba lần liền mà lần nào cũng có một cô trả lời.
Bà vợ điên quá, đợi đến lúc chồng đi làm về liền nhảy ra đấm đá túi bụi. Ông chồng bị bất ngờ không hiểu vì sao chỉ kịp nằm lăn ra kêu cứu. Bà vợ lúc này mặt vẫn đang hầm hầm liền bảo thằng con:
- Mày nói đi, cái con kia nó trả lời máy của bố mày thế nào?
- Dạ, cô ấy bảo "số máy quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được".
st.
-
Có 5 thành viên đã cám ơn nhomuadong :
Bocaplua (11-11-2012), chantinh7777 (12-11-2012), hoalantim2010 (12-11-2012), uyenuyen2012 (12-11-2012), vanngan (11-11-2012)
-
11-11-2012 10:28 PM #54
Vợ ngài "ngã" liên tục đấy!
Một linh mục quá mệt mỏi vì các giáo dân của mình cứ đến thú tội ngoại tình của họ, ông tuyên bố:
- Nếu các con còn phạm tội ngoại tình, ta sẽ không làm linh mục nữa!
Để đối phó với cha, các giáo dân quy ước bí mật với nhau là sẽ không nói từ ngoại tình nữa mà thay bằng từ vấp ngã. Mọi việc sau đó đều tốt đẹp cho đến ngày vị linh mục kia qua đời. Vị linh mục mới, sau vài buổi rửa tội, đến gặp ông thị trưởng và tỏ vẻ lo lắng:
- Ngài phải cho sửa chữa lại đường xá trong thị trấn mới được. Khi các giáo dân đến xưng tội, họ than phiền về việc bị vấp ngã.
Ông Thị trưởng phá lên cười vì sự ngây ngô của người mới đến. Vị linh mục bực tức:
- Tôi không hiểu ông cười cái gì. Tuần này vợ ông đã bị vấp ngã ba lần rồi đấy!
st.
-
Có 5 thành viên đã cám ơn nhomuadong :
Bocaplua (11-11-2012), chantinh7777 (12-11-2012), hoalantim2010 (12-11-2012), uyenuyen2012 (12-11-2012), vanngan (11-11-2012)
-
11-11-2012 10:37 PM #55
-
Có 5 thành viên đã cám ơn Bocaplua :
chantinh7777 (12-11-2012), hoalantim2010 (12-11-2012), nhomuadong (11-11-2012), uyenuyen2012 (12-11-2012), vanngan (11-11-2012)
-
11-11-2012 10:37 PM #56
-
Có 5 thành viên đã cám ơn vanngan :
Bocaplua (11-11-2012), chantinh7777 (12-11-2012), hoalantim2010 (12-11-2012), nhomuadong (11-11-2012), uyenuyen2012 (12-11-2012)
-
11-11-2012 10:43 PM #57
Chấp cả mười em Tím
Luôn cả Nhớ Mùa Đông
Luôn cả nàng Huyền Đăng
Rinh nổi 1 cục gạch.
Cục gạch chung thủy lắm
Thử lửa hai chục năm
Chưa lần nào thất bại
Chưa lần nào ái ngại
Chỉ cười cười không nói
Im trước mặt con gái
Nếu ai đó tấn công
Cục gạch chạy...xì khói
Chỉ có một lần thôi
Để cả đời khờ dại
Trước 1 người con gái
Để cả đời bó tay
Giam đời trong tình ái.Người đàn bà toàn diện đây: sáng diện, trưa diện, chiều diện, tối diện
-
Có 5 thành viên đã cám ơn Bocaplua :
chantinh7777 (12-11-2012), hoalantim2010 (12-11-2012), nhomuadong (11-11-2012), uyenuyen2012 (12-11-2012), vanngan (11-11-2012)
-
11-11-2012 10:45 PM #58
-
Có 4 thành viên đã cám ơn vanngan :
chantinh7777 (12-11-2012), hoalantim2010 (12-11-2012), nhomuadong (11-11-2012), uyenuyen2012 (12-11-2012)
-
11-11-2012 10:49 PM #59
-
Có 3 thành viên đã cám ơn Bocaplua :
chantinh7777 (12-11-2012), hoalantim2010 (12-11-2012), uyenuyen2012 (12-11-2012)
-
11-11-2012 11:09 PM #60
Cả một đời oan trái
Trong xiềng xích tù gông.
Nếu ai đó tấn công
Cục gạch chạy...xì khói
Đấy là nghe chị nói
Em đã được thấy đâu
Bảo tin á? còn lâu.
Chưa lần nào ái ngại
Chưa một lần trót dại
Không hẳn đã bó tay.
Em thấy mũi hơi cay
(Như thể đang phấn khích)
Càng khó em càng thích.
Chị có dám cược không?
Cho "cục gạch" đi tong
Chỉ một lần ra Bắc???
-
Có 4 thành viên đã cám ơn nhomuadong :
chantinh7777 (12-11-2012), hoalantim2010 (12-11-2012), uyenuyen2012 (12-11-2012), vanngan (11-11-2012)
Thông tin của chủ đề
Users Browsing this Thread
Có 1 thành viên đang xem chủ đề này. (0 thành viên và 1 khách vãng lai)
Similar Threads
-
Cập nhật phần Hỏi-Đáp - Hội thảo: Nhận diện cơ hội và rủi ro trong 2011
By admin in forum Nhận định Thị trườngTrả lời: 10Bài viết cuối: 28-12-2010, 03:52 PM
Bookmarks