Chủ đề: Vườn âm nhạc
Hybrid View
-
05-03-2011 09:49 AM #1
Junior Member- Ngày tham gia
- Jan 2010
- Bài viết
- 152
- Được cám ơn 3,634 lần trong 1,217 bài gởi
Ca sĩ Phương Thanh
Phương Thanh, tên thật là Bùi Thị Phương Thanh, có biệt danh là "Chanh", là một ca sĩ hát nhạc pop-rock nổi tiếng với chất giọng khàn lạ. Cô cũng được biết tới với vai trò là diễn viên trong một số bộ phim điện ảnh.
Cô sinh ngày 27 tháng 4 năm 1973 tại huyện Nông Cống, tỉnh Thanh Hóa. Hiện cô sống và làm việc chủ yếu tại Thành phố Hồ Chí Minh. Phương Thanh chưa lập gia đình nhưng có một cô con gái là Bùi Hà Nghi Phương, hay còn có tên thân mật là bé . Bố của bé , theo như cách Phương Thanh và báo giới gọi là "người đàn ông trong bóng đêm".
Gia đình
Phương Thanh là con thứ 6 trong gia đình có 7 anh chị em. Bố mẹ Phương Thanh đều là những nghệ sĩ hoạt động trong quân đội. 6 tuổi, Phương Thanh cùng gia đình chuyển vào sinh sống tại thành phố Hồ Chí Minh. Năm 13 tuổi, bố Phương Thanh qua đời, những ngày tiếp sau đó, gia đình cô đã phải sống cuộc sống cực khổ.
Năm 2005, Phương Thanh trở thành cái tên được nhắc tới ở nhiều tờ báo khi không lập gia đình nhưng lại có con. Con gái cô lấy họ mẹ, tên Bùi Hà Nghi Phương. Cô gọi cha của đứa bé là "người đàn ông trong bóng đêm", và tổ chức một chương trình ca nhạc mang tên này. Thông tin về người đàn ông ấy cho đến nay vẫn chưa được tiết lộ.
Sự nghiệp
Khởi đầu
1990, mang theo lời động viên và ước vọng của mẹ, Phương Thanh đăng kí tham gia hàng loạt cuộc thi ca hát tại địa phương và các nhà văn hóa khi vẫn đang theo học tại trường cấp 3 Lê Quí Đôn. Tuy vẫn trắng tay sau rất nhiều cuộc thi nhưng Phương Thanh với lối hát đặc biệt của mình đã được gọi vào Câu lạc bộ ca sĩ trẻ của Nhà văn hóa Thanh Niên Thành phố Hồ Chí Minh. Tại đây, Phương Thanh bắt đầu những bước trau dồi đầu tiên cho nghề hát của mình. Khoảng thời gian ngắn sau đó, Phương Thanh bắt đầu đi hát tại các buổi tiệc tùng và kiếm sống được bằng nghề nghiệp của mình.
Khoảng năm 93-94, với sự giúp đỡ của nhạc sĩ Bảo Phúc và nhạc sĩ - tay guitar bass nổi tiếng Lý Được, Phương Thanh được giới thiệu vào những vũ trường nổi tiếng trong thành phố như Phương Đông, Queen Bee,... để biểu diễn. Trong thời gian này, Phương Thanh cũng tham gia vào tam ca Sao Đêm cùng Nguyên Lộc và Quốc Hưng. Một thời gian sau, Phương Thanh được Minh Thuận giới thiệu vào hát cho Nhà hát Hòa Bình.
Nhưng cơ hội thật sự để cô được biết đến đó là ca khúc "Xa rồi mùa đông" của nhạc sĩ Nguyễn Nam. Thời điểm ấy, nhạc sĩ Nguyễn Nam đang là biên tập viên chương trình ca nhạc trên Đài Truyền hình Thành phố Hồ Chí Minh. Ông có ý định tìm một ca sĩ thể hiện ca khúc của ông. Trong một cuộc trò chuyện, nhạc sĩ Nguyễn Nam đã nhờ nhạc sĩ Mạnh Trinh tìm giúp "một con bé ca sĩ có thể hát tới nốt mí". Và Phương Thanh đã được lựa chọn.
Dấu ấn tiếp theo để ghi đậm tên tuổi của Phương Thanh vào lòng khán giả đó là ca khúc "Giã từ dĩ vãng" trong bộ phim cùng tên. Bằng giọng hát khàn buồn gần như bản năng, Phương Thanh chinh phục trái tim người nghe bằng chất thật trong giọng hát và cảm xúc của cô. Bộ phim thành công còn ca khúc cũng vượt qua khỏi khuôn khổ một ca khúc nhạc phim để trở thành một ca khúc được ưa chuộng trong suốt nhiều năm liền và đưa tên tuổi Phương Thanh vào hàng ngũ những ca sĩ được yêu thích nhất vào thời điểm rất tinh mơ của nhạc nhẹ hiện đại Việt Nam.
1997-2007
Năm 1997, cùng với sự xuất hiện và phát triển mạnh mẽ của thương hiệu Làn Sóng Xanh, một trong những bảng xếp hạng âm nhạc do Đài tiếng nói Nhân dân Thành phố Hồ Chí Minh thực hiện, nền âm nhạc Việt Nam chứng kiến sự lột xác hoàn toàn cùng sự xuất hiện của dàn sao Thanh Lam, Hồng Nhung, Mỹ Linh ở phía Bắc và Lam Trường, Phương Thanh ở phía Nam.
Suốt 10 năm, bảng xếp hạng Làn Sóng Xanh luôn có sự góp mặt của Phương Thanh cùng những ca khúc của mình. Thậm chí vào thời điểm trước năm 2001, các ca khúc của Phương Thanh còn tự rượt đuổi, tranh giành nhau từng vị trí trên bảng xếp hạng. Có ca khúc vừa xuất hiện chưa kịp leo lên đầu bảng đã bị ca khúc khác cũng của cô vượt lên trên[6]. Đối với Phương Thanh đây là thời gian cô cảm thấy sung sức nhất. Cô tâm sự: "Tốp ca sĩ Làn sóng xanh đầu tiên như Thanh Lam, Hồng Nhung, Mỹ Linh, Lam Trường,... mỗi người một vẻ, mỗi người một dòng nhạc, không ai giống ai. Vì thế mà mỗi khi bước ra sân khấu, mỗi người cứ việc hát hết sức mình, còn chuyện ai hay hơn ai thì cứ việc dựa vào tiếng vỗ tay của khán giả là biết. Còn thời bây giờ, khi đã có tên tuổi vững vàng, có một lượng fan nhất định rồi, mỗi khi bước ra sân khấu, mình biết ngay là không khí sẽ như thế nào, không còn như lúc trước nữa".
2007, Phương Thanh phát hành album Sang mùa, với ca khúc chủ đề là một sáng tác của đạo diễn Nguyễn Quang Dũng, một trong những người bạn thân thiết của Phương Thanh. Đúng như tên của album, Phương Thanh đã lật cuộc đời mình sang trang mới, một mùa mới với hình ảnh và nét nhạc đằm thắm hơn, nữ tính hơn. Cô chia sẻ: "Hơn 10 năm đi hát, giọng hát của Phương Thanh gần như chuyên trị những ca khúc buồn. Hát ca khúc buồn riết rồi những giai điệu buồn đó cứ như ám vào đời mình. Đến thời điểm này thì tôi sợ quá rồi, phải Sang mùa thôi".
Những năm gần đây
Phương Thanh giờ đây không những được biết đến như một ca sĩ thuộc hàng gạo cội mà còn là một diễn viên điện ảnh và một diễn viên cải lương. Cô đã tham gia vào những vai phụ trong các bộ phim điện ảnh Đẻ mướn, Khi đàn ông có bầu, Hồn Trương Ba, da hàng thịt, Nụ hôn thần chết, Đẹp từng centimet, Giải cứu thần chết... Đặc biệt với vai diễn thầy bói trong bộ phim Nụ hôn thần chết của đạo diễn Nguyễn Quang Dũng, Phương Thanh đã đoạt được giải thưởng Cánh diều vàng cho hạng mục diễn viên phụ xuất sắc.
Với nghệ thuật cải lương, Phương Thanh đã tham gia và hát cổ nhạc trong một số vở như Kim Vân Kiều, Chiếc áo thiên nga và Lan và Điệp.
Trong năm 2009 dù đã hứa với người hâm mộ sẽ phát hành nhiều album để bù đắp cho một năm 2008 vắng bóng trên thị trường băng đĩa nhưng Phương Thanh cũng chỉ kịp phát hành album "The best of Phương Thanh: Tình 2010". Trong thời gian tới chị sẽ tiếp tục phát hành các album "Mèo hoang" (rock), "Con ốc bươu" (âm hưởng dân ca), "Mắt lệ cho người"(nhạc tiền chiến).
Những điều ít biết về Phương Thanh
Nốt ruồi trên mép của Phương Thanh là giả, mỗi khi trang điểm Phương Thanh đều cố tình chấm nốt ruồi cho mình ở vị trí đó. Nguyên do là Phương Thanh rất thần tượng nữ ca sĩ Thanh Lan nên đã bắt chước theo.
Biệt danh Chanh xuất hiện là do nhầm lẫn của người nhập tên cô vào hộ khẩu khi viết nhầm T thành C. Tuy nhiên, lỗi này đã được chỉnh sửa ngay lúc đó nên sự thật là trên tất cả giấy tờ của cô đều ghi rõ tên thật là Bùi Thị Phương Thanh. Riêng Phương Thanh lại rất thích tên gọi này, vì thế bạn bè và thân hữu đều gọi cô là Chanh như một tên gọi thân mật.
Phương Thanh không hề có duyên với các giải thưởng ca nhạc do những nhà chuyên môn làm nhiệm vụ cầm cân nảy mực. Cô đã tham gia rất nhiều cuộc thi âm nhạc như Tiếng hát Truyền hình Thành phố Hồ Chí Minh và những cuộc thi do các trung tâm tổ chức nhưng đều tay trắng ra về. Tính đến thời điểm này, các giải thưởng âm nhạc của Phương Thanh như giải Mai Vàng, giải Làn Sóng Xanh và các giải thưởng của các đơn vị khác tổ chức đều do khán giả bình chọn. Cũng vì lẽ đó Phương Thanh từng tâm sự cô thích trở thành "Ca sĩ của nhân dân". Giải thưởng duy nhất được giới chuyên môn trao cho Phương Thanh lại không phải là giải thưởng về âm nhạc mà chính là giải Cánh diều vàng dành cho vai phụ xuất sắc, vai thầy bói, trong phim Nụ hôn thần chết của đạo diễn Nguyễn Quang Dũng. Như chính cô tâm sự, hiện tại trong bộ sưu tập giải thưởng của mình, Phương Thanh chỉ còn thiếu giải thưởng dành cho bộ môn cải lương mà thôi.
Phương Thanh là người có đời sống tâm linh và tình cảm rất mạnh mẽ. Cô luôn là nơi để những người quen biết có thể tâm sự và chia sẻ những nỗi buồn, những vất vả trong đời sống. Chính cô cũng thừa nhận: "Phương Thanh có thể bị lừa về tiền bạc, nhưng tình cảm thì không".
Scandal
Đánh người
Tự nhận bản thân là một người nóng tính, Phương Thanh được cho là đã từng tát Hồ Ngọc Hà và Nini Khanh
* Trong khoảng năm 2004, Hồ Ngọc Hà được cho là đã có quan hệ tình cảm với Huy MC vì thế Phương Thanh đã tát Hồ Ngọc Hà để ra mặt cho bạn của mình là Thu Phương, vợ cũ của Huy MC[10]. Tuy nhiên một nguồn tin khác lại dẫn lời Phương Thanh rằng cô chỉ hăm dọa đánh Hồ Ngọc Hà thông qua người mẫu Xuân Lan chứ không thật sự ra tay[9]. Hiện nay mối quan hệ giữa cả hai vẫn tốt đẹp khi cùng song ca trong một chương trình truyền hình và dành cho nhau những lời lẽ tốt đẹp.
* Phương Thanh cũng được cho là đã tát Nini Khanh nhiều cái ngay sau sân khấu Nhà hàng Hồng Kông vì không chịu được thái độ xấc xược của cô này. Sau đó, Phương Thanh còn gọi điện thoại báo với nhạc sĩ Nguyễn Nam, thời điểm đó đang đỡ đầu cho Nini Khanh rằng: "Con vừa đánh vợ bố xong đấy". Sự việc này cũng được cho là dẫn đến chuyện Phương Thanh bị cấm xuất hiện trên Đài truyền hình Thành phố Hồ Chí Minh một thời gian dài sau đó khi nhạc sĩ Nguyễn Nam đang là trưởng ban biên tập văn nghệ của đài.
Bị khủng bố tin nhắn
Tháng 8 năm 2007, trước thềm thực hiện liveshow "Mưa", Phương Thanh bị một kẻ giấu mặt khủng bố bằng tin nhắn điện thoại với những lời lẽ tục tĩu. Không lâu sau, một người bạn của cô là nhà báo Ngô Thoại Điền bị đánh, phải vào bệnh viên khâu 7 mũi. Vụ này cũng được cho là do nhóm người giấu mặt khủng bố điện thoại gây ra. Sau khi nộp đơn trình báo với cơ quan chức năng, Phương Thanh biết được nhóm người này ở phía Bắc, tuy nhiên cô cũng có những dự đoán riêng của mình về thủ phạm.
Sự kiện này đến nay vẫn chưa chính thức tìm ra thủ phạm.
Mâu thuẫn với Đàm Vĩnh Hưng
Trước khi xảy ra sự kiện "khủng bố tin nhắn" Đàm Vĩnh Hưng và Phương Thanh có mối quan hệ thân thiết trong đời sống và công việc. Theo đó, sau khi xảy ra sự kiện này, Phương Thanh đã đến gặp Đàm Vĩnh Hưng và nói: "Trong chuyện này, Chanh chỉ nghi ngờ Ngọc và Hưng". Đàm Vĩnh Hưng cũng xác nhận thông tin này tuy nhiên anh cho rằng Phương Thanh đang nói về Hồng Ngọc và Tuấn Hưng. Những cơ sở cho nghi ngờ của Phương Thanh là việc tiết mục của cô bị cắt đột ngột trong đêm thứ 3 liveshow "Thương hoài ngàn năm" của Đàm Vĩnh Hưng và được trả cát-sê, điều mà trước giờ chưa từng xảy ra trước đó với mối quan hệ thân thiết giữa hai người. Bên cạnh đó, việc nhóm người giấu mặt khủng bố biết mối quan hệ "mẹ nuôi - con nuôi" giữa Phương Thanh và nhà báo Ngô Thoại Điền cũng là một chi tiết khiến cô nghĩ rằng thủ phạm là người ở cạnh mình.
Năm 2007, khi chuyện xích mích giữa Phương Thanh và nhà báo Hương Trà được đưa ra tòa án, Đàm Vĩnh Hưng cũng được cho là đã đưa luật sư của mình để hỗ trợ Hương Trà trong việc phản biện những cáo buộc của Phương Thanh.
Năm 2008, Phương Thanh và Đàm Vĩnh Hưng đều thừa nhận cả hai đã không nói chuyện với nhau hơn 1 năm. Thời gian này, Phương Thanh cho rằng đã có một người ở cạnh mình bán thông tin để báo chí viết một bài xuyên tạc đời tư của cô. Bên cạnh đó việc các bài báo của Đàm Vĩnh Hưng trùng hợp với những phát biểu của Phương Thanh khiến mối quan hệ của cả hai thêm căng thẳng.
Trả lời về mối quan hệ này, Đàm Vĩnh Hưng cho rằng những mâu thuẫn đã xảy ra chỉ là hiểu lầm và mong rằng có một ngày mọi chuyện sẽ sáng tỏ. Riêng Phương Thanh khẳng định mối quan hệ này đã "hết thuốc chữa".
[IMG]http://img.news.********/img/433/t433896.jpg[/IMG]
Vụ kiện với Hương Trà
Ngày 29/9/2007, ca sĩ Phương Thanh tổ chức live show "Mưa" tại nhà thi đấu Phan Đình Phùng. Liveshow kết thúc, blogger Cô gái đồ long tức nhà báo Lê Nguyễn Hương Trà đã có entry về show diễn này. Theo đó đây là show "vào cửa tự do", vì quá thiếu khán giả nên Phương Thanh đã mở cửa cho khán giả vào thoải mái. Phương Thanh cho rằng entry ấy viết không đúng sự thực, hạ thấp uy tín cô vì việc mở cửa tự do là không hề có. Ông Tùng, đại diện công ty Yuki, công ty bảo vệ cho liveshow cũng xác nhận việc này.
Ngay khi sự việc còn chưa nổ ra công khai, blog Cô gái đồ long đã cho xóa bài viết về liveshow "Mưa", nhưng sau đó lại có bài khác về "Chuyện của Cờ". Một số ý kiến cho rằng "Cờ" là cách đọc của kí tự C, có thể liên tưởng đến từ "Chanh" vốn là tên thân mật của Phương Thanh. Entry này viết về "cô ca sĩ Cờ" như một ca sĩ "giang hồ", thích gây chiến với báo chí. Để chuẩn bị cho vụ kiện, Hương Trà đã cậy đến sự trợ giúp của diễn viên, luật sư Thiệu Ánh Dương.
Muốn làm rõ sự việc, Phương Thanh đã gọi điện cho Hương Trà nhiều lần để hẹn gặp, nói chuyện. Hương Trà từ chối nhận cuộc gọi. Đến khi Phương Thanh dùng số điện thoại khác để gọi thì Hương Trà bắt máy, đồng ý gặp mặt, nhưng lại không đến. Quá bức xúc, ngày 16 tháng 10 năm 2007, Phương Thanh đã gởi đơn khiếu nại đến các cơ quan truyền thông trong nước và cả cơ quan chức năng.
Kết quả, tòa án đã bác toàn bộ yêu cầu của Phương Thanh về việc yêu cầu nhà báo Hương Trà (chủ nhân của blog Cogaidolong) phải "xin lỗi công khai". Về entry thứ hai "Chuyện của Cờ", tòa cho rằng Phương Thanh cũng không có cơ sở buộc Hương Trà xin lỗi "đã không viết đúng sự thật" vì chính ca sĩ đã thừa nhận bản thân mình có những sự kiện như thế.
Theo Wikipedia
Phương Thanh: Có tiền,
sẽ làm phim về thời kỳ mang bầu!
- Tại sao chưa bao giờ chị nói thật nhiều về con gái mình?
- Tôi chỉ nói trong giới hạn mình đặt ra thôi. Con gái luôn là liều thuốc bổ đặc biệt của tôi. Chắc chắn là có nói nhiều thì mọi người cũng có gặp nó đâu mà nói. Chỉ biết rằng, giờ con tôi đi học rất thoải mái.
- Vì cháu không chịu áp lực con của người nổi tiếng?
- Đúng thế, cháu không bị áp lực đó. Thực ra, tôi nghĩ, có những áp lực không nên đặt lên vai những đứa nhỏ. Tôi hiểu tôi đang làm gì cần thiết cho con mình. Chỉ mình tôi hiểu, không một ai khác. Tôi có những mối lo riêng cho con mình. Khi tôi tâm sự những điều đó trên báo, nhiều người cho rằng, đó là những điểm yếu của tôi. Có những người xấu, nghĩ những trò không hay. Vì vậy, tôi nghĩ, im lặng vẫn là phương pháp hay nhất.
- Chị đã cố gắng rất nhiều trong sự nghiệp, con chị chắc cũng sẽ thực sự tự hào về những điều ấy mà. Sao chị phải có những nỗi sợ như vậy?
- Con tôi tự hào về tôi lắm. Nhưng tôi để con tự hào hơn là mình nói ra. Nó có nhiều cái tự hào hay lắm. Vừa rồi cháu kể, ở trong lớp chỉ có con nói đúng nghề của mẹ thôi đấy. Các bạn khác đều không nói được. Con nói mẹ con là ca sĩ, mẹ con đóng phim. Mọi người hỏi, mẹ con là ai? Con gái nói, mẹ con là mẹ Phương Thanh. Tôi hỏi “Rồi các bạn con nói sao?”. “Các bạn nói con nói xạo. Như vậy là con sai lầm”. Con gái tôi nói như vậy đó. Tôi để con hãnh diện về tôi hơn là nói ra những điều không cần thiết!
- Công việc lu bù, có lúc nào chị thấy thiếu thời gian chăm con?
- Thực ra như thế này, không phải là chuyện thiếu hay đủ mà có nhiều thời gian cũng không thể làm gì hơn. Con nằm trong lòng mình, trong nền tảng của người mẹ. Nền tảng ấy, chỉ tình thương thôi, không đủ. Một người mẹ sinh con ra, thương yêu con mình là điều không cần phải tranh cãi và cũng không cần đem ra để nói. Con mình mang nặng đẻ đau, sinh ra là nhất. Thiên hạ không là gì hết. Người mẹ sinh con ra giống như việc chết đi, sống lại thì nói chi đến chuyện không thương con.
Tôi nghĩ, dù sao người mẹ cũng cần có nền tảng, có thể ổn định và phát triển lâu dài. Con tôi bây giờ đi học trường quốc tế và còn nhiều thứ khác nữa. Con cũng cần kiêu hãnh vì có một người mẹ thành đạt trong cuộc sống. Có như vậy, con mới tốt được. Tôi phải lao động để lo cho con. Và có những cách để gần gũi con. Chỉ sợ rằng hai mẹ con gần nhau mà không nghĩ gì đến nhau. Khoảng cách rất xa nhưng tình yêu thì rất gần. Có lúc đi diễn xa, con gọi điện hỏi bao giờ mẹ Chanh về, con đón mẹ. Có những câu chuyện giữa hai mẹ con hoàn toàn gần gũi dù hai người ở rất xa.
Có người nói rất ác, giống như trách móc: Trời ơi, đi hoài thế này thì bỏ con à? Tôi tự ái lắm chứ. Có người mẹ nào bỏ con bao giờ đâu.
Tôi tự ái khi người khác nghĩ tôi không lo cho con mình, không thương con.
- Tôi tò mò về thời gian chị mang bầu, chị đã sống ra sao?
- Đó là bộ phim của đời tôi rồi. Không nói gì hết.
- Rồi bộ phim ấy, bao giờ chị làm?
- Có tiền là tôi làm thôi.
- Nhưng hẳn thời gian ấy cũng vất vả?
- Vui là khác. Người phụ nữ mang bầu là được nghỉ ngơi. Không ai đang làm việc ngon lành mà ngồi nghỉ. Không ai như vậy hết. Thế nên, sinh đẻ có nhiều cái lợi lắm. Nhưng mà phụ nữ chuẩn bị sinh con cũng lo lắng nhiều và xấu nữa. Nhiều người lo, đẻ xong rồi có lấy lại được dáng vóc không nữa…
- Chị không lo à?
- Không, tôi chẳng lo gì. Tôi còn nói, đẻ xong là tôi lại có sắc vóc tuyệt vời ngay vì bao nhiêu năm đi hát có được nghỉ đâu. Ngày xưa xấu hơn nhiều. Như vậy, đẻ xong coi như tôi cũng được tân trang nhan sắc của mình luôn nữa.
- Lúc mang bầu, chị có nghén không?
- Không có biểu hiện gì cả. Cứ vác cái bụng 14 kg ngủ và chờ đến ngày khai hoa. Mọi việc diễn ra bình thường. Nói chung, đẻ con là một cái phước, cũng là cái họa. Nhiều người mẹ không đủ sức, nghén quá trời. Người mẹ đẻ xong yếu hẳn đi. Còn tôi, đẻ xong là đẹp ra liền. Bình thường tôi đâu có uống sữa. Lúc có bầu tôi uống sữa can xi. Đó là tôi được ké con rồi còn gì. Thế nên tình cờ mà việc sinh đẻ đối với tôi cứ như một cuộc đại trùng tu về nhan sắc. Đẻ con vừa được nghỉ ngơi, vừa được tân trang sắc đẹp. Tốt quá còn gì!
- Nhưng hẳn cũng có lúc chán chứ. Đang làm việc cường độ lớn như vậy mà ngồi không cả năm trời?
- Lúc đó, tôi cũng chán. Nhưng chán không muốn hát nữa ấy. Công việc nào cũng xài bằng cảm xúc. Mà làm nghệ thuật thì xài cảm xúc một cách ghê gớm nên lúc ấy như nuôi lại cảm xúc của mình thôi.
- Chị đã sống bí mật cho đến khi sinh bé ra?
- Tôi sống một cuộc sống bình thường thôi. Khi vô nhà, tôi là người bình thường, là con của mẹ tôi, không phải là một người của công chúng nữa. Tôi không sống với với thế giới bên ngoài với bon chen, đối đầu. Toàn vẹn sống bằng cảm xúc riêng của mình. Tôi vui vẻ với cái bầu thôi.
- Và không ai nhận ra chị trong suốt thời gian mang bầu?
- Không ai thấy hết. Ngoại trừ bác sĩ khám thai. Tôi đi ra ngoài có giờ và không ai nhận ra. Khi đánh phấn có thể có ai nhận ra tôi. Chứ bình thường không đánh phấn. Người ta nghĩ tôi là người khác thôi. Thực sự, tôi đánh mặt, đeo kính, đội nón, chẳng ai nhận ra tôi. Một tháng mới đi khám thai một lần. Ai mà nhận ra cho kịp. Bình thường tôi ngồi ở nhà chơi, tập nhạc rock, nghe nhạc. Chỉ một số người bạn thân thiết mới biết tôi đang như thế nào và ở đâu.
- Có một quy ước ngầm là họ cũng sẽ không tiết lộ những thông tin về chị thời điểm chị nghỉ sinh em bé đó?
- Có hỏi cũng không trả lời. Họ sẽ nói tôi đi Mỹ rồi, sang Mỹ mà hỏi.
- Giờ, trong số những người bạn đó, vẫn là bạn thân thiết của chị chứ?
- Trong số đó, có một người tôi không cho vào gặp nhưng đi theo bạn tôi, cặp bồ với bạn và gặp tôi rồi bán thông tin. Còn những người tôi tin tưởng và cho biết thông tin thì họ hiểu tôi. Họ giống như giấu tôi ở một nơi và chỉ có chúng tôi biết. Vui lắm. Cuộc sống ở ẩn vui nhiều lắm.
- Lúc đó, người chăm sóc chị hoàn toàn là mẹ chị?
- Nhà chị nhìn tôi mang bầu mắc cười lắm. Tôi mang bầu, mọi người không tin. Mẹ hay nấu canh cua cho tôi ăn nên bé sinh ra chắc lắm. Tôi thích ăn như thế, nhiều can xi. Có ngày mẹ tôi luộc cho tôi khoai tây để ăn nhiều quá. Tối 11 giờ ngủ, sáng 6 giờ dậy. Lúc có bầu tôi hay ngủ lắm. Lúc tôi nghỉ hẳn để dưỡng thai là đã bầu 4 tháng rồi. Lúc đó vẫn đi hát Duyên dáng Việt Nam, ra mắt phim ầm ầm. Mọi người nhìn mà không phát hiện ra mới ghê chứ. Nhưng có mấy bạn fan biết. Tôi nói, thôi chị đi nhé, 6 tháng chị trở lại. Đúng 6 tháng sau, tôi sinh em bé.
- Lúc vượt cạn, chị có sợ không?
- Sợ chứ sao không sợ. Hai ngày trước khi sinh, thấy có người mổ tôi sợ lắm. Bởi vậy, nếu mình đi trước thì cũng đừng nói gì để người đi sau hồn nhiên đi. Nói khiến người ta lo đấy. Có người hỏi tôi, đẻ mổ có sợ không? Tôi nói, cứ đến rồi biết, nghe làm gì cho mất công hình dung. Nhưng khi vượt cạn xong, nhìn thấy con thì hiểu là nước mắt chảy ngược, hạnh phúc quá, nước mắt muốn trực chảy ra mà không có chảy được. Đẻ con là một hạnh phúc của người mẹ. không có gì hạnh phúc hơn đâu.
- Lúc đó chị đã nghĩ đã nghĩ đến chuyện đặt tên con?
- Chưa. Sau này mới đặt tên cho con. Tôi thoải mái lắm. nhiều người hỏi tôi đặt tên con là gì. Tôi bảo nó sinh năm Dậu, tuổi Dậu, đặt tên là cho dễ nuôi. Và ở nhà, cháu vẫn được gọi là .
- Nuôi con thật kỳ công, từ đó mới biết lòng cha mẹ?
- Sinh con mới chỉ là bắt đầu thôi. Người mẹ phải làm nhiều vì trẻ con giờ cần nhiều thứ. Mà lại là con của Phương Thanh, đâu có đơn giản. Giờ nhìn ai có bầu, tôi thích lắm. Đi ra đường, những đôi có bầu chỉ vào bụng rồi gọi tên tôi. Tôi đi hát cũng có nhiều bà bầu ngồi nghe. Mà nhạc tôi hát thì nặng chứ có nhẹ gì đâu. Tôi sướng lắm. Nhưng nhìn ai vượt cạn, tôi lại thấy thương.
- Xin cảm ơn chị!
Theo Xã Luận Com
[IMG]http://img.********/diendan/fimg/skinZG-new/template/sig.png[/IMG]
-
Có 2 thành viên đã cám ơn Deckese :
cuunon1234 (05-03-2011), ICEBERGINOCEANE (08-03-2011)
-
10-03-2011 06:58 PM #2
Tôi Đưa Em Sang Sông
Tôi đưa em sang sông, chiều xưa mưa rơi âm thầm
Để thấm ướt chiếc áo xanh, và đẫm ướt mái tóc em
Nếu xưa trời không mưa, đường vắng đâu cần tôi đưa
Chẳng lẻ chung một lối về mà nở quay mặt bước đi
Tôi đưa em sang sông, bàn tay nâng niu ân cần
Sợ bến đất lấm gót chân, sợ bến gió buốt trái tim
Nếu tôi đừng đưa em, thì chắc đôi mình không quen
Đừng bước chung một lối mòn, có đâu chiều nay tôi buồn
Rồi thời gian lặng lẽ trôi,
Đời tôi là chiến binh đi khắp phương trời
Mà đời em là ước mơ,
Đẹp muôn ngàn ý thơ, như ngóng trông chờ
Hôm nao em sang ngang, bằng xe hoa thay con thuyền?
Giờ phút cuối đến tiễn em, nhìn xác pháo vướng gót chân
Gót chân ngày xa xưa sợ lấm trong bùn khi mưa..
Nàng đã thay một lối về, quên cả người trong gió mưa....
http://mp3.********/bai-hat/Toi-Dua-E.../IWZABBFI.html
[IMG]http://mp3.********/bai-hat/Toi-Dua-Em-Sang-Song-Khanh-Ly/IWZABBFI.html[/IMG]......và giọng hát Khánh Ly đã thể hiện rõ tâm trạng chàng trai ... buồn quá ...
-
Có 3 thành viên đã cám ơn cuunon1234 :
Deckese (11-03-2011), ICEBERGINOCEANE (12-03-2011), yenngo (11-03-2011)
-
16-03-2011 08:29 AM #3
Junior Member- Ngày tham gia
- Jan 2010
- Bài viết
- 152
- Được cám ơn 3,634 lần trong 1,217 bài gởi
Hai sắc hoa tigon
Vào khoảng giữ năm 1937, trên tạp chí ’’ Tiểu thuyết thứ bẩy ’’ xuất bản ở Hà Nội có đăng một truyện ngắn ’’Hoa Ti-gôn ’’ của ký gỉa Thanh Châu. Ðây là một truyện khá bi đát, trong đó mô tả truyện tình của một họa sĩ trẻ vừa ra trường tên Lê Chất. Trong một lần đạp xe đi tìm phong cảnh để vẽ ở một làng quê ven Hà Nội, ngẫu nhiên khi đi qua một căn biệt thự cổ Lê Chất nhìn thấy một cô gái rất đẹp, mặc áo ngắn tay bằng lụa đang đứng trên chiếc ghế cao níu lấy một cành hoa ti gôn mầu đỏ.
Sắc đẹp của người thiếu nữ nổi trội lên giữa giàn hoa ti gôn đỏ đã làm cho người hoạ sĩ mẩn mê đứng nhìn... Rồi từ hôm đó, ngày nào anh ta cũng tìm cách quanh quẩn gần căn biệt thự để được nhìn cô gái và ngược lại cô gái cũng thấy anh ta. Nhưng chỉ được vài lần, rồi không biết lý do gì người con gái không còn xuất hiện nữa.
Thời gian qua đi, mang thành công và danh vọng đến cho người hoạ sĩ, nhưng anh ta vẫn không bao giờ quên hình bóng người con gái đẹp dưới giàn hoa tigôn mầu đỏ mà anh ta đã gặp gỡ ngày còn nghèo khổ xa xưa .
Rồi ngẫu nhiên, 9 năm sau, trong lần đi tìm dề tài sáng tác ở miền Nam Trung Quốc, anh ta được mời tham dự buổi dạ vũ trong toà lãnh sự Pháp tại Vân Nam . Lê Chất gặp lại cô con gái ngày xưa, nhưng trong nhiều oái oăm, muộn màng. Chồng của cô gái là một viên chức cao cấp của toà lãnh sự, người chồng mà cô ta không hề yêu thương . Trong lần tái ngộ đó, họ khiêu vũ, tâm sự với nhau, và tiếp theo mối tình của họ được tiếp nối trong vụng trộm . Ðến một lần, họ dự tính bỏ lại đằng sau tất cả để tìm cách trốn đi Nhật sinh sống với nhau.
Nhưng đến giây phút cuối, người thiếu phụ gửi cho chàng họa sĩ một lá thư, kèm một chùm hoa tigôn mầu đỏ máu, nàng từ chối ra đi vì không đủ can đảm từ bỏ danh dự và tai tiếng của gia đình cũng như sự khinh bỉ của gia đình chồng.
Buồn đau vì ý định không thành, người họa sĩ vẫn ra đi Nhật bản một mình trước khi trở về Hà nội. Rồi, ngẫu nhiên, bốn năm sau, anh ta nhận được lá thư từ người chồng của cô gái báo tin nàng đã mất ! Lê Chất sang Vân Nam viếng mộ người xưa với một chùm dây hoa tigôn, loại hoa kỉ niệm mối tình của họ. Cũng từ đó cho đến suốt cuộc đời, cứ vào mua hoa tigôn nở, Lê Chất không bao giờ quên mua những chùm hoa tigôn để trang hoàng trong phòng làm việc như để tưởng nhớ đến người yêu xa xưa vắn số của mình .
Mấy ngày sau khi câu truyện ngắn trữ tình đó xuất hiện trên báo, có một thiếu phụ khỏang 20 tuổi, dáng dấp nhỏ bé, thùy mị, nét mặt u buồn mang đến toà báo, đưa tận tay người chủ bút một phong thư dán kín. Trong đó có một bài thơ rất hay với đề tựa ’’Hai sắc hoa tigôn’’ được ký tên tác giả là T.T.Kh.
Bài thơ não lòng, lột tả được tất cả cái đau xót của người con gái đã phải xa người mình yêu, người đã cùng mình gắn bó thề ước dưới giàn hoa tigôn để đi lấy chồng, người mà mình không hề yêu.
(Sưu tầm)
Hai sắc hoa tigon
Một mùa thu trước mỗi hoàng hôn
Nhặt cánh hoa rơi cảm thấy buồn
Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc
Tôi chờ người đến với yêu đương
Người ấy thường hay ngắm lạnh lùng
Dải đường xa vút bóng chiều phong,
Và phương trời thẳm mờ sương, cát
Tay vít dây hoa trắng chạnh lòng
Người ấy thuờng hay vuốt tóc tôi
Thở dài trong lúc thấy tôi vui
Bảo rằng: "Hoa, dáng như tim vỡ
Anh sợ tình ta cũng thế thôi!"
Thuở ấy nào tôi đã hiểu gì
Cánh hoa tan tác của sinh ly
Cho nên cười đáp: "Màu hoa trắng,
Là chút lòng trong chẳng biến suy!"
Đâu biết một đi một lỡ làng,
Dưới trời đau khổ chết yêu đương
Người xa xăm quá! Tồi buồn lắm,
Trong một ngày vui pháo nhuộm đường...
Từ đấy, thu rồi, thu lại thụ..
Lòng tôi còn giá đến bao giờ
Chồng tôi vẫn biết tôi thương nhớ
Người ấy, cho nên vẫn hững hờ
Tôi vẫn đi bên cạnh cuộc đời
Ái ân lạt lẽo của chồng tôi,
Mà từng thu chết, từng thu chết
Vẫn giấu trong tim bóng một người
Buồn quá! Hôm nay xem tiểu thuyết
Thấy ai cũng ví cánh hoa xưa
Nhưng hồng tựa trái tim tan vỡ
Và đỏ như màu máu thắm pha!
Tôi nhớ lời người đã bảo tôi
Một muà thu trước rất xa xôị..
Đến nay tôi hiểu thì tôi đã
Làm lỡ tình duyên cũ mất rồi!
Tôi sợ chiều thu nhạt nắng mờ
Chiều thu hoa đỏ rụng. Chiều thu
Gió về lạnh lẽo chân mây vắng
Người ấy sang sông đứng ngó đò
Nếu biết rằng tôi đã lấy chồng
Trời ơi! Người ấy có buồn không
Có thầm nghĩ tới loài hoa vỡ
Tựa trái tim phai, tựa máu hồng.
TTKH
Và bài hát "Chuyện Hoa Tigon"...
-
Có 3 thành viên đã cám ơn Deckese :
cuunon1234 (16-03-2011), ICEBERGINOCEANE (16-03-2011), yenngo (16-03-2011)
-
20-03-2011 09:29 PM #4
Dấu Tình Sầu
Chiều còn vương nắng để gió đi tìm.
Vết bước chân em qua bao nhiêu lần.
Lời ru đan ngón tay buồn
Ngàn năm cho giá băng hồn
Tuổi gầy nồng lên màu mắt...
Trời còn mây tím để lá mơ nhiều.
Lá khóc trên mi cho môi ươm sầu.
Chiều lên đỉnh núi ngang đầu
Nhặt thương cho gót dâng sầu
Giận hờn xin ngập lối đi.
Đàn dâng tiếng phong kín tuổi buồn
Đường hoang vắng cho lá về nguồn
Người tìm đến xin gợi nỗi hờn.
Từ khi gió mang đấu địa đàng
Đường lên đá che vết nồng nàn...
Người còn nhớ mãi hay quên lời.
Và người tìm đến giọng hát mơ hồ.
Vết bước năm xưa nay vương âm thầm.
Hàng cây mơ bóng bên đường
Gọi người khi nắng phai tàn
Gọi tình yêu vào lãng quên.......
http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=5y0RLsitws
-
Có 4 thành viên đã cám ơn cuunon1234 :
Deckese (21-03-2011), ICEBERGINOCEANE (21-03-2011), maimai123 (21-03-2011), yenngo (20-03-2011)
Thông tin của chủ đề
Users Browsing this Thread
Có 1 thành viên đang xem chủ đề này. (0 thành viên và 1 khách vãng lai)
Bookmarks