Vườn âm nhạc
  • Thông báo


    Đóng Chủ đề
    Trang 50 của 111 Đầu tiênĐầu tiên ... 40 48 49 50 51 52 60 100 ... CuốiCuối
    Kết quả 981 đến 1,000 của 2219

    Chủ đề: Vườn âm nhạc

    1. #981
      Ngày tham gia
      Dec 2009
      Bài viết
      45
      Được cám ơn 2,700 lần trong 888 bài gởi

      Mặc định



      Mưa Hà Nội

      Trời lại mưa rồi, Hà Nội ơi
      Trên vòm sấu, mùa thu không còn nữa
      Phố trơn nắng, nắng tàn nơi bậc cửa
      Chẳng có ai đầu trần và ngốc ngếch như em.

      Trời lại mưa rồi, câu hát cũ ai quên
      Dòng tóc ướt chẳng còn ai xa xót
      Trên dốc cao, em dỗ mình đừng khóc
      Giọt mưa hiền mà quất đến thật đau...

      Trời lại mưa rồi, mà sao nỡ quên nhau
      Hà Nội vắng một tiếng cười góc phố
      Chỉ tại mưa thôi lại thấy mình đang nhớ
      Bánh xe vòng quanh quẩn chỉ đường quen...

      Trời lại mưa rồi, Hà Nội ướt như em
      Quạnh vắng quá, gánh hàng hoa sũng nước
      Giá mà quên một lời nguyện ước
      Chẳng bao giờ thành của tuổi hai mươi...

      (ST)

    2. Có 2 thành viên đã cám ơn cuunon1234 :
      Deckese (11-03-2011), ICEBERGINOCEANE (12-03-2011)

    3. #982
      Ngày tham gia
      Jan 2010
      Bài viết
      152
      Được cám ơn 3,634 lần trong 1,217 bài gởi

      Mặc định



      Nước mắt không buồn

      Nếu một mai từ nơi phương xa ấy
      Được tin buồn em nhắm mắt xuôi tay
      Anh có về đây khóc trước quan tài
      Dù nước mắt không buồn ...em đã biết

      Nếu một mai em giã từ cuộc sống
      Anh có buồn và có tiếc hay không ?
      Hay xem em như kẻ lạ người dưng
      Và nước mắt không buồn nên không khóc

      Mai em chết lỡ anh không về kịp
      Em chắc không đành nhắm mắt ra đi
      Bởi yêu anh,em như kẻ cuồng si
      Đời vô nghĩa khi người không chung thủy

      Anh có về đây tiển em ra mộ
      Thắp nén hương lòng thương tưởng tình xưa
      Có nhỏ cho em giọt lệ dư thừa
      Nước mắt đó chắc không buồn em biết .

      Tiễn em đi...rồi anh sẽ trở về
      Em ở lại làm bạn cùng giun dế
      Đời chúng ta giờ chia hai lối rẽ
      Nếu không buồn xin đừng khóc nghe anh !


      Xương Rồng Đen
      [IMG]http://img.********/diendan/fimg/skinZG-new/template/sig.png[/IMG]
      Và bài hát "Mắt Lệ Cho Người"...

    4. Có 2 thành viên đã cám ơn Deckese :
      cuunon1234 (11-03-2011), ICEBERGINOCEANE (12-03-2011)

    5. #983
      Ngày tham gia
      Jan 2010
      Bài viết
      152
      Được cám ơn 3,634 lần trong 1,217 bài gởi

      Mặc định


      http://mp3.********/bai-hat/Mat-Le-Ch.../IWZF8AAA.html

      Mắt Lệ Cho Người
      Mưa soi dấu chân em qua cầu
      Theo những cánh rong trôi mang niềm đau
      Đời em đã khép đi vội vàng
      Tình ta cũng lấp lối thiên đàng
      Như cánh ch im khuất ngàn
      Như cánh ch im khuất ngàn
      Còn mong còn ngóng chi ngày yêu dấu
      Mưa soi dấu chân em qua cầu
      Theo những cánh rong trôi mang niềm đau
      Thời nào yêu hết trái tim buồn
      Lời nào yêu hết trái tim buồn...


      *****

    6. Có 3 thành viên đã cám ơn Deckese :
      cuunon1234 (11-03-2011), ICEBERGINOCEANE (12-03-2011), yenngo (11-03-2011)

    7. #984
      Ngày tham gia
      Mar 2007
      Bài viết
      3
      Được cám ơn 126 lần trong 41 bài gởi

      Mặc định

      http://mp3.********/bai-hat/Tinh-Nong.../IWZFIIUD.html

      TÌNH NỒNG

      ..........

      Tình yêu đã đến
      Đến trong cơn mơ thật xa vắng
      Rồi cho ta
      Dòng lệ đắng cay
      .....

    8. Có 3 thành viên đã cám ơn yenngo :
      cuunon1234 (11-03-2011), Deckese (12-03-2011), ICEBERGINOCEANE (12-03-2011)

    9. #985
      Ngày tham gia
      Dec 2009
      Bài viết
      45
      Được cám ơn 2,700 lần trong 888 bài gởi

      Mặc định



      http://mp3.********/bai-hat/Da-Khong-.../ZWZ978W7.html

      Đã Không Yêu Thì Thôi

      Đã không yêu thì thôi ta gặp nhau làm chi
      Thêm bao xót xa mình tôi anh ơi tình si.
      Anh như án mây trên trời và hoài xa xôi
      Cho dù tôi đã cố níu giữ tình anh.

      Đã không yêu thì anh cần chi gian dối
      Thêm bao trái ngang cuộc tình nụ cười đầu môi
      Mưa giăng mắt trên môi sầu tìm nhạn đơn côi
      Dù xa nhưng trong tim tôi mình anh thôi.





    10. Có 2 thành viên đã cám ơn cuunon1234 :
      Deckese (12-03-2011), ICEBERGINOCEANE (12-03-2011)

    11. #986
      Ngày tham gia
      Jan 2010
      Bài viết
      152
      Được cám ơn 3,634 lần trong 1,217 bài gởi

      Mặc định



      Nhạc sĩ Phạm Duy

      Tiểu sử

      Nhạc sĩ, tên thật là Phạm Duy Cẩn, xuất thân từ một gia đình văn nghiệp. Cha là Phạm Duy Tốn thường được xem như nhà văn xã hội đầu tiên của nền Văn học Mới hồi đầu thế kỷ 20. Anh là Phạm Duy Khiêm, giáo sư thạc sĩ, cựu Đại sứ Việt Nam Cộng hòa tại Pháp, văn sĩ Pháp văn, tác giả những cuốn Légendes des terres sereines, Nam et Sylvie, De Hanoi à Lacourtine...

      Sinh ngày 5 tháng 10 năm 1921 (5 tháng 9 năm Tân Dậu) tại phố Hàng Cót, Hà Nội. Phạm Duy học vỡ lòng tại trường Hàng Thùng, học tiểu học tại trường Hàng Vôi, học không được giỏi và thường bị phạt. Đến khi 13 tuổi (1934) vào được lớp nhất, ông học giỏi lên dần, thành một trong những học sinh ưu tú của lớp, nhất là môn đọc thơ tiếng Pháp.

      Năm 1936, vào học ở trường Thăng Long, một trọng điểm trong thời kỳ kháng chiến. Thầy dạy ông có Võ Nguyên Giáp, còn trong đám bạn cùng lớp có nhà thơ Quang Dũng.

      Năm 1940, nghe lời bè bạn, ông thi vào trường Cao đẳng Mỹ thuật Đông dương, học thầy Tô Ngọc Vân, chung lớp với Bùi Xuân Phái, Võ Lăng... nhưng ông không có năng khiếu nhiều và không ham vẽ cho lắm. Thời kỳ này ông ca hát nhiều hơn là vẽ tranh.

      Năm 1942 ông có sáng tác đầu tay "Cô hái mơ".

      Năm 1944, ông thành ca sĩ hát tân nhạc trong gánh hát cải lương Đức Huy – Charlot Miều. Gánh hát này đưa ông đi rất nhiều miền trên đất nước, từ Bắc chí Nam, khiến ông mở mang tầm mắt, ngoài ra tự nhiên cũng trở thành một trong những nhân tố quan trọng trong việc phổ biến tân nhạc đến các vùng. Thời kỳ hát rong, Phạm Duy được gặp gỡ nhiều tên tuổi lớn như thi sĩ Lưu Trọng Lư, nhạc sĩ Lê Thương, Lê Xuân Ái, Văn Đông... và nhất là nhạc sĩ Văn Cao, người sau này trở thành bạn thân thiết.

      Sau đó ông khởi sự con đường âm nhạc của mình với việc trở thành ca sĩ trong gánh hát Đức Huy, đi diễn lưu động từ Bắc qua Trung vào Nam trong những năm 1943-1945. Ông là người đầu tiên hát nhạc cải cách trên đài Radio Indochine ở Sài Gòn vào năm 1944, mỗi tuần trình bày 2 lần.

      Năm 1945, xảy ra nạn đói, Phạm Duy rời nhà cũ đi lang thang nhiều nơi, sau đó ông theo kháng chiến. Trong thời Chiến tranh Đông Dương lần thứ nhất, Phạm Duy trở thành cán bộ văn nghệ của Việt Minh và là một trong những nhạc sĩ thành công nhất lúc đó. Thời kỳ này, bên cạnh tài năng được khen ngợi, thì xu hướng lãng mạn của Phạm Duy bị cho là tiêu cực, nhiều bài hát của ông bắt đầu bị xét duyệt, cấm đoán. Sau do không chịu sự quản thúc ngặt nghèo, ông đã rời bỏ Việt Minh về thành. Từ đó tác phẩm của ông bị cấm phổ biến trong vùng kiểm soát của Việt Minh, cũng như ở miền Bắc sau 1954 và trên cả nước sau ngày 30 tháng 4 năm 1975.

      Năm 1949 ông lập gia đình với ca sĩ Thái Hằng.

      Năm 1951, ông đem gia đình về Sài Gòn.

      Năm 1953, ông qua Pháp học về âm nhạc, tại đây quen với giáo sư Trần Văn Khê. Về lại miền Nam, ông tiếp tục sáng tác và biểu diễn trong ban hợp ca Thăng Long. Nhạc Phạm Duy phổ biến rất rộng rãi ở miền Nam (mà nhạc sĩ Trịnh Công Sơn từng gọi là "bàng bạc khắp mọi nơi" thời bấy giờ). Thời gian này ông có những hoạt động trong ngành điện ảnh, và đã gây nên một vụ tai tiếng lớn khắp từ Nam chí Bắc khi ngoại tình với ca sĩ Khánh Ngọc, là vợ của nhạc sĩ Phạm Đình Chương - người gọi ông bằng anh rể.

      Sau sự kiện này, ông lại dính vào một vụ tình cảm nữa với Alice, con gái của một người tình cũ hồi năm 1944 tên Hélène. Tuy nhiên, ông khẳng định cả hai chuyện này đều là những tình cảm trong sáng: "Vì vấn đề chênh lệch tuổi tác cũng như vì tôi không muốn làm phiền những người chung quanh một lần nữa, tôi quyết định ngay từ lúc đầu rằng đây chỉ là một mối tình giữa hai tâm hồn mà thôi. Tôi cố gắng tránh mọi đụng chạm về xác thịt và tôi hãnh diện để nói rằng nàng vẫn là một trinh nữ khi rời xa tôi để bước chân lên xe hoa về nhà chồng. Là một nghệ sĩ, tôi cần tình yêu để sáng tác, giống như con người cần khí trời để thở. Tôi không cần phải chiếm đoạt ai cả, nhất là chiếm đoạt một người con gái còn ít tuổi. Giữa chúng tôi, không có ràng buộc, trói chặt nhau"[cần dẫn nguồn]. Ông đã viết nhạc và lời cho khá nhiều bài nhân chuyện này: "Nụ Tầm Xuân", "Thương Tình Ca", "Chỉ Chừng Đó Thôi", "Tìm Nhau", "Cho Nhau".

      Từ sau 30 tháng 4 năm 1975, ông và gia đình cư ngụ tại Thành phố Midway, Quận Cam, California.

      Năm 1990, ông bắt đầu viết hồi ký, khi hoàn tất chia làm 4 cuốn.

      Năm 1999, vợ ông là bà Thái Hằng qua đời, sự kiện này khiến ông bị cao huyết áp phải đi nằm bệnh viện một thời gian dài. Sau năm này, lần đầu về thăm quê hương sau 25 năm lưu lạc, ông gặp gỡ nhiều bạn cũ ở Việt Nam.

      Tháng 5 năm 2005, ông trở về Việt Nam, mua nhà sống tại Quận 11, Thành phố Hồ Chí Minh cùng các con trai Duy Quang (ca sĩ), Duy Cường. Tháng 7 cùng năm, có 9 nhạc phẩm của ông được phép lưu hành ở Việt Nam; tháng 11, được phép lưu hành thêm 10 tác phẩm nữa. Tính đến nay (tháng 8 năm 2007) đã có hơn 40 tác phẩm của Phạm Duy được phổ biến tại Việt Nam, tính cả các đoản ca trong "Trường ca con đường cái quan".



      Phạm Duy và Văn Cao

      Phạm Duy là người đầu tiên đem ca khúc Buồn tàn thu của Văn Cao đi khắp mọi miền đất nước. Ông từng có đóng góp vào những tác phẩm của Văn Cao, như cùng đặt lời, viết nhạc cho Bến xuân, Suối mơ. Hai người thường được biết đến như là một đôi bạn thân thiết, có một tình bạn kéo dài nửa thế kỷ, dù đi theo hai con đường đối lập nhau. Họ quen nhau tại Hải Phòng năm 1944. Trong hồi ký của mình, Phạm Duy tả về Văn Cao:

      "Thấp bé hơn tôi, khép kín hơn tôi, nhưng Văn Cao tài hoa hơn tôi nhiều. Chắc chắn là đứng đắn hơn tôi. Lúc mới gặp nhau, anh ta chưa dám mày-tao với tôi, nhưng tôi thì có cái tật thích nói văng mạng (và văng tục) từ lâu, kết cục, cu cậu cũng theo tôi mà xổ chữ nho. Nhưng Văn Cao bản tính lầm lỳ, ít nói, khi nói thì bàn tay gầy gò luôn luôn múa trước mặt người nghe. Anh ta thích hút thuốc lào từ khi còn trẻ, có lần say thuốc ngă vào tay tôi. Về sau, anh còn nghiện rượu rất nặng.

      Hai người trở thành đôi bạn thân, thường giúp nhau sáng tác nhạc và ra vào những chốn ăn chơi, sau đó còn rủ nhau theo kháng chiến.

      Đến năm 1949, Phạm Duy dinh tê về Nam còn Văn Cao ở lại với cách mạng. Bị cấm liên lạc từ đó đến 1987, khi Phạm Duy ở Hoa Kỳ, Văn Cao ở Việt Nam, họ mới liên lạc với nhau được bằng thư tay, qua một số người Việt kiều. Hai người vẫn xưng hô mày, tao như hồi xưa. Sau này vợ chồng Phạm Duy và vợ chồng Văn Cao còn được nghe giọng nói, xem cử chỉ của nhau bằng tin nhắn qua băng video do cô Nam Trân, một phóng viên truyền hình ở hải ngoại giúp đỡ .

      Ngoài ra, ban điện ảnh của đài BBC ở Luân Đôn còn định thực hiện một phim về Văn Cao - Phạm Duy, mà họ gọi là hai chàng Lưu - Nguyễn thời nay, lấy cảm hứng từ bài hát "Thiên Thai". Nhưng lúc này Phạm Duy đang bị cấm rất gắt tại Việt Nam, rồi Trịnh Công Sơn đă được mời thay Phạm Duy đóng phim này.

      Năm 1995 Văn Cao mất, nhưng phải đến 2001 Phạm Duy mới viếng mộ được. Trong lần đầu trở lại quê hương, ông đă cầm một chai rượu rưới lên khắp mộ người bạn chí cốt .

      Gia đình

      Gia đình Phạm Duy có nhiều người nổi tiếng trong lãnh vực nghệ thuật:

      * Cha của Phạm Duy là nhà văn Phạm Duy Tốn
      * Anh cả của Phạm Duy là Phạm Duy Khiêm, một học giả và là một nhà văn viết tiếng Pháp
      * Người anh thứ hai của Phạm Duy là Phạm Duy Nhượng, một nhà giáo, cũng là một nghệ sĩ tài tử, tác giả bài Tà áo Văn Quân
      * Vợ của Phạm Duy là ca sĩ Thái Hằng
      * Một người anh họ của ông là học giả Nguyễn Văn Ngọc
      * Sau này ông có cha nuôi là học giả Trần Trọng Kim

      Các con của Phạm Duy cũng là những ca sĩ, nhạc sĩ:

      * Ca sĩ Thái Hiền
      * Ca sĩ Duy Quang
      * Ca sĩ Thái Thảo
      * Nhạc sĩ hòa âm Duy Cường

      Ngoài ra có thể kể đến:

      * Ca sĩ Thái Thanh, em gái của bà Thái Hằng
      * Ca sĩ Ý Lan, con gái của Thái Thanh, tức cháu gái của Thái Hằng
      * Nhạc sĩ Phạm Đình Chương, em trai của Thái Hằng, là ca sĩ Hoài Bắc của ban hợp ca Thăng Long.
      * Nghệ sĩ Phạm Đình Sỹ, anh trai của Thái Hằng
      * Phạm Đình Viêm, anh trai của Thái Hằng, là ca sĩ Hoài Trung của ban hợp ca Thăng Long.
      * Ca sĩ Tuấn Ngọc, chồng của Thái Thảo
      * Ca sĩ Mai Hương, con gái của Phạm Đình Sỹ, tức cháu gái của Thái Hằng



      Sự nghiệp

      Thời kỳ tiền chiến

      Năm 1942, khi còn đang hát cho gánh hát Đức Huy, Phạm Duy cho ra đời tác phẩm đầu tay Cô hái mơ, phổ nhạc cho bài thơ Cô hái mơ của Nguyễn Bính. Năm 1944 đến bài hùng ca Gươm tráng sĩ, là bài hát đầu tiên ông viết cả lời lẫn nhạc.

      Thời kháng chiến Nam bộ (1945–1946) ông chơi thân với Văn Cao, ngoài việc cùng ra vào chốn ăn chơi, ông và Văn Cao còn giúp nhau trong phương diện sáng tác (chẳng hạn một số ca khúc của văn cao do ông đặt lời, như bài Bến Xuân). Những nhạc phẩm đầu tay của ông có nhiều hùng ca: Gươm tráng sĩ, Chinh phụ ca, Thu chiến trường, Chiến sĩ vô danh, Nợ xương máu... Bên cạnh đó còn có nhạc tình lãng mạn, trong đó có nhiều bài giúp ông trở nên nổi tiếng: Cây đàn bỏ quên, Khối tình Trương Chi, Tình kỹ nữ, Tiếng bước trên đường khuya...

      Năm 1947, Phạm Duy bắt đầu sáng tác nhạc âm hưởng dân ca với mong muốn xâm nhập sâu vào chốn thôn quê hơn, từ đó cho ra đời nhiều bài mà ông gọi là "Dân ca mới", rất được đông đảo quần chúng yêu thích: Nhớ người thương binh (1947), Dặn dò, Ru con, Mùa đông chiến sĩ, Nhớ người ra đi, Người lính bên tê, Tiếng hát sông Lô, Nương chiều... Những bài này được ông sáng tác dựa trên 2 tiêu chí:

      * Nét nhạc vẫn dùng âm giai ngũ cung cố hữu nhưng áp dụng nhạc thuật chuyển hệ làm cho giai điệu không nằm chết trong một ngũ cung nào đó như trong dân ca cổ mà chạy dài trên nhiều hệ thống ngũ cung khác nhau;

      * Lời ca tuy nằm trong thể thơ lục bát, nhưng có nhiều khi được biến thể, do đó tiết điệu cũng theo âm tiết của lời ca mà trở nên phong phú hơn

      Từ năm 1948, bên cạnh những bài có sắc thái tươi vui như: Gánh lúa, Đường ra biên ải... Ông có sáng tác thêm một thể loại mới: nói về sự đau khổ của những người sống trong chiến tranh. Những bài như: Bao giờ anh lấy được đồn tây (sau đổi thành Quê nghèo), Bà mẹ Gio Linh, Về miền Trung, Mười hai lời ru... đều có hình ảnh làng quê và người dân quê nghèo khổ.

      Những bài hát này tuy được quần chúng yêu thích và phổ biến rất rộng rãi, nhưng do nói về sự bi, sự khổ mà Phạm Duy bắt đầu bị sự chỉ trích của cấp trên thời kháng chiến, ông bèn về miền Nam để tự do sáng tác. Năm 1952, bài Tình hoài hương ra đời, khởi xướng cho xu hướng sáng tác "Tình ca quê hương", sau đó là Tình ca; hai bài này được yêu thích từ Nam ra Bắc và nằm trong những tác phẩm tiêu biểu nhất nói về quê hương, với những câu như: "Quê hương tôi có con đê dài ngây ngất, lúc tan chợ chiều xa tắp, bóng nâu trên đường bước dồn, lửa bếp nồng, vòm tre non làn khói ấm hương thôn" (trong Tình hoài hương), "Tôi yêu tiếng nước tôi từ khi mới ra đời, người ơi, mẹ hiền ru những câu xa vời, à à ơi! tiếng ru muôn đời" (trong Tình ca).

      Tiếp đó ông trở về thể loại dân ca mới với những bài Đố ai, Nụ tầm xuân, Ngày trở về, Người về, Tình nghèo... Bên cạnh đó là Thuyền viễn xứ, Viễn du nói về sự chia lìa quê hương. Bài Hẹn hò nói về sự ngăn chia đôi lứa, ông dùng nhạc ngũ cung giọng Huế. Ngoài ra còn có: Xuân ca, Dạ lai hương, Xuân thì... Năm 1954, ông chuyển từ nhạc tình ca quê hương sang tự tình dân tộc, soạn ra Bà mẹ quê, Em bé quê, Vợ chồng quê, trong đó có Em bé quê với những câu đầu lấy trong sách giáo khoa Quốc Văn, được trẻ con thuộc như bài đồng dao.

      Thời chia cắt đất nước

      Sau khi sang Pháp du học âm nhạc, ông sáng tác thêm được nhiều bài giá trị, ban đầu vẫn là "Dân ca mới", lại có thêm nhiều tác phẩm ca ngợi tình yêu đôi lứa mà phổ biến nhất phải kể đến "Đừng xa nhau", "Ngày đó chúng mình", "Tìm nhau"...

      Lúc này ông sáng tác tự do theo nhiều chủ đề, những bài hát như nói về tâm tưởng '"Chiều về trên sông", "Một bàn tay", "Tạ ơn đời", "Đường chiều lá rụng", "Nước mắt rơi"... được Thái Thanh, Kim Tước, Quỳnh Giao thể hiện thành công; nhất là ca sĩ Thái Thanh, em của Thái Hằng, tên tuổi của bà đã gắn liền với những tác phẩm "Dân ca mới" và nhạc tình của Phạm Duy.

      Thời kỳ ở hải ngoại

      Tại Hoa kỳ, thời gian đầu ông sáng tác một số ca khúc nói lên nỗi buồn tha hương. Nhưng sau này ông sáng tác những bài tình ca trở lại. Đáng kể nhất trong thời gian ở hải ngoại là bộ Minh họa Kiều (phổ nhạc truyện Kiều), Trường ca Hàn Mặc Tử, Hương Ca (lúc đầu chỉ có 7 bài), ...



      Trở về Việt Nam

      Sau nhiều lần về thăm quê hương, Phạm Duy chính thức trở về định cư tại Việt Nam ngày 17 tháng 5 năm 2005, với sự cho phép của chính phủ Việt Nam. Sự kiện này được truyền thông trong nước lẫn hải ngoại quan tâm đặc biệt. Báo chí Việt Nam nhận xét đó là "nhịp cầu nối quê hương với người Việt xa xứ", "niềm vui thống nhất lòng người", còn Phạm Duy nói cuộc trở về này là "lá rụng về cội".

      Công ty Phương Nam cũng nhân dịp này, đã đứng ra mua bản quyền toàn bộ nhạc phẩm của Phạm Duy trong vòng 10 năm với giá hơn 400 nghìn đôla.

      Năm 2006, Phạm Duy tổ chức đêm nhạc mang tên "Ngày trở về" tại nhà hát Thành phố Hồ Chí Minh, đêm nhạc tổ chức quy mô hoành tráng, được công chúng đón nhận nhiệt liệt. Một thiểu số nhân vật đã phản đối sự đón nhận này, trong đó có nhà báo Nguyễn Lưu với bài "Không thể tung hô" đăng trên báo Đầu tư. Tuy nhiên bài viết của Nguyễn Lưu vấp phải sự phản đối của nhiều độc giả, bị cho là mắc nhiều "sai lầm ngây ngô", và những "lỗ hổng kiến thức chết người". Công ty Phương Nam cũng phản hồi bài viết này bằng một bài báo, trong đó nội dung phần lớn để cải chính những kiến thức sai lầm trong bài của Nguyễn Lưu. Sau đó báo Đầu tư đã thông báo chấm dứt tranh luận về vấn đề này.

      Nhiều đêm nhạc Phạm Duy khác với quy mô lớn tiếp tục diễn ra: Con đường tình ta đi, Ngày trở về tại nhiều tỉnh miền Trung, những đêm giới thiệu Minh họa Kiều tại miền Bắc.. Tháng 3 năm 2009, đêm "Ngày trở về" đã tổ chức thành công ở nhà hát lớn, Hà Nội, nơi ông sinh ra, "Xong buổi diễn, tôi mới thực sự là người về hưu" - ông phát biểu.

      Phạm Duy tại những vùng cấm

      Nhạc Phạm Duy từng rất phổ biến khắp cả miền Nam, miền Bắc nước Việt Nam trong những năm 1945-1954 và được nhiều người hát. Nhưng từ khi ông tỏ ra bất phục với chính quyền cách mạng, đã có nhiều nhìn nhận khắt khe về ông dẫn đến việc cấm hát, cấm nói về Phạm Duy - nhạc Phạm Duy từ sau năm 1954 tại miền Bắc, và việc ông vượt biên sang Mỹ đã khiến nhà nước Việt Nam đưa ông vào danh sách 2 người bị cấm toàn bộ về nhân thân trên toàn nước Việt Nam từ sau 1975.

      Tại Bắc Việt Nam trước 1975

      Theo hồi ký của Phạm Duy thì lệnh cấm nhạc của ông bắt đầu từ bài Bên cầu biên giới, ra đời năm 1952; bài này bị chỉ trích là có thứ tình cảm bỉ mị buồn bã, làm nản lòng người ta. Sau khi được Nguyễn Xuân Khoát thông báo lệnh cấm, Phạm Duy rời bỏ cách mạng về miền Nam.

      Ban đầu tại các diễn đàn văn nghệ còn có những cuộc bàn cãi về việc cho hay không cho hát nhạc Phạm Duy, nhưng về sau thì cấm tiệt. Từ đó, nhạc Phạm Duy bị liệt vào hạng phản động, tên tuổi của ông được đem ra phê phán. Ông cũng bị nghi ngờ có liên hệ với CIA.

      Nhạc sĩ Đỗ Nhuận là người hưởng ứng nhiệt tình việc này, ông đặc biệt tỏ ra coi thường âm nhạc của Phạm Duy. Trong các bài viết năm 1958 và 1969, Đỗ Nhuận gọi việc sinh viên miền Bắc phổ biến bài Tìm nhau của Phạm Duy là "rải tuyên truyền", Đỗ Nhuận gọi bài đó là "dâm ô".

      Tại Việt Nam từ 1975 đến 2005

      Sau ngày thống nhất đất nước, Trần Văn Khê từ Pháp có về hỏi Tố Hữu về vụ Phạm Duy, Tố Hữu nói: "Bỏ khúc giữa, lấy khúc đầu và khúc đuôi", nghĩa là vẫn nên phổ biến sau khi bỏ hết những bài sáng tác thời nội chiến. Nhưng rồi nhạc Phạm Duy vẫn bị cấm trên cả nước, ngoài ra bàn luận về Phạm Duy cũng bị cấm. Ông cùng với Hoàng Thi Thơ là hai nhạc sĩ đặc biệt nhất bị cấm về nhân thân.

      Tuy vậy, khoảng 30 năm, vẫn thấy vài người viết về Phạm Duy. Trong cuốn Những bài viết tiến bộ công khai trên báo chí Sài Gòn từ 1954 – 1975 có cho đăng lại một phần trích đoạn của cuốn Phạm Duy đă chết như thế nào. Hay như thi sĩ Chế Lan Viên cũng nhắc tới Phạm Duy trong một bài báo tên "Hồi Ký" đăng tại tạp chí Sông Hương ngày 22 tháng 6 năm 1986:

      "Tất cả về cội, không mất mát gì ư? Có chứ, Mất Phạm Duy! Chúng ta tiếc lắm, vì anh có tài lớn. Nhưng chúng ta làm sao được! Anh ấy bỏ chúng ta, chứ chúng ta đâu có bỏ anh."

      Bài viết của Chế Lan Viên kết thúc bằng đoạn:

      "Vâng chỉ có trường hợp anh Phạm Duy là…là không cần cội vậy thôi. Chứ hình như hầu hết, lá rụng đều về cội cả và mọc lên thành cội nữa."

      Nhà báo Nguyễn Phúc Long trong bài "Công và tội" đăng trên báo Đoàn kết, số 393 ra tháng 7 năm 1987, có nhắc đến Phạm Duy, sau một loạt tên tuổi mà ông cho là "phản bội", nhưng vẫn có công cho văn hoá nước nhà như Trần Ích Tắc, Lê Trắc, Phạm Thái, Phạm Quỳnh, Nguyễn Văn Vĩnh, Phạm Duy Khiêm, Võ Phiến và nhóm Tự Lực Văn Đoàn:

      "Trong lĩnh vực ca nhạc, Phạm Duy, “con người của phản bội”, bị nhân dân ta khinh bỉ cũng đă có cái may mắn là để lại cho chúng ta một số bài hát giàu tính dân ca và trữ tình nhất là những bài được ông ta sáng tác trong thời kỳ đi theo kháng chiến – 1946 - 1949."

      Đến năm 1994, báo chí Việt Nam mới có một bài thiện ý với Phạm Duy. Đó là bài thơ "Về thôi" mà nhà văn Lưu Trọng Văn, con trai nhà thơ Lưu Trọng Lư, gửi lên tờ Tuổi trẻ chủ nhật, có đề chữ "Tặng P.D." bên cạnh. Nhạc sĩ Nguyễn Văn Tý đă phổ nhạc bài này. Rồi sau đó chính Phạm Duy cũng phổ nhạc với tên "Trăm năm bến cũ". Theo Phạm Duy, đây là bài thơ làm ông nghĩ nhiều tới việc về thăm Việt Nam, mà năm 2001 ông đă thực hiện.

      Theo Wikipedia



    12. Có 3 thành viên đã cám ơn Deckese :
      cuunon1234 (12-03-2011), ICEBERGINOCEANE (12-03-2011), yenngo (12-03-2011)

    13. #987
      Ngày tham gia
      Jan 2010
      Bài viết
      152
      Được cám ơn 3,634 lần trong 1,217 bài gởi

      Mặc định


      http://mp3.********/bai-hat/Tha-Nhu-G.../IWZACUDW.html

      Thà Như Giọt Mưa
      Thà như giọt mưa vỡ trên tượng đá
      thà như giọt mưa khô trên tượng đá
      thà như mưa gió đến ôm tượng đá
      có còn hơn không, có còn hơn không
      có còn hơn không, có còn hơn không
      Người từ trăm năm về như dao nhọn
      người từ trăm năm về như dao nhọn
      dao vết ngọt đâm ta chết trầm ngâm
      dòng máu chưa kịp tràn
      dòng máu chưa kịp tràn

    14. Có 3 thành viên đã cám ơn Deckese :
      cuunon1234 (12-03-2011), ICEBERGINOCEANE (12-03-2011), yenngo (12-03-2011)

    15. #988
      Ngày tham gia
      Dec 2009
      Bài viết
      45
      Được cám ơn 2,700 lần trong 888 bài gởi

      Mặc định




      Mưa Mùa Hạ

      Mưa lại về trên con phố ngày xưa

      Hàng liễu rủ như nỗi buồn ngơ ngác
      Em xoè tay đón hạt mưa rào rạc
      Lại một mùa mưa nữa chẳng cùng anh

      Em đi tìm trong quá khứ mỏng manh
      Tìm trong gió, trong mây rồi trong nắng
      Tìm về anh của một thời xa vắng
      Của một thời hai đứa bước chung đôi

      Em hỏi gió thì gió chỉ cười thôi
      Em gặp mây nhưng mây trôi lặng lẽ
      Em hỏi nắng, nắng lắc đầu se sẽ
      Vậy nơi nào mới cất giấu hình anh?

      Vâng! Đây rồi em đã gặp được anh
      Là anh đấy, trong cơn mưa đầu hạ
      Mưa trút xuống những hàng cây nghiêng ngả
      Mái hiên xưa che ướt mối tình đầu

      Rồi một ngày tay hết nắm bàn tay
      Em trả anh một mùa mưa trắng xoá
      Trả lại anh con đường chia đôi ngả
      Xa nhau rồi chỉ tội mái hiên xưa.
      (ST)


      Mưa Hồng
      - Trịnh Công Sơn


      ...Người nằm xuống nghe tiếng ru
      Cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ...

      http://mp3.********/bai-hat/Mua-Hong-.../ZWZ9ZU7I.html




    16. Có 2 thành viên đã cám ơn cuunon1234 :
      Deckese (14-03-2011), yenngo (14-03-2011)

    17. #989
      Ngày tham gia
      Dec 2009
      Bài viết
      45
      Được cám ơn 2,700 lần trong 888 bài gởi

      Mặc định


      http://mp3.********/bai-hat/Only-love.../IWZCFFEC.html

      Only Love

      ...I know if I could find the words
      To touch you deep inside
      You"d give our dream just one more chance
      Don"t let this be our last good-bye ...

    18. Có 3 thành viên đã cám ơn cuunon1234 :
      Deckese (14-03-2011), ICEBERGINOCEANE (12-03-2011), maimai123 (14-03-2011)

    19. #990
      bi04virgo
      Guest

      Mặc định

      50 page ồi ^^

    20. Những thành viên sau đã cám ơn :
      Deckese (14-03-2011)

    21. #991
      Ngày tham gia
      Jan 2010
      Bài viết
      152
      Được cám ơn 3,634 lần trong 1,217 bài gởi

      Mặc định



      Đây thôn Vĩ Dạ

      Đây thôn Vĩ Dạ là bài thơ do Hàn Mặc Tử (1912-1940) sáng tác vào khoảng năm 1938, in lần đầu trong tập Thơ Điên (Thơ Điên về sau đổi tên thành Đau thương).

      Hiện nay, bài thơ này được nhiều người cho là "một kiệt tác của Hàn Mặc Tử và cũng là một trong những thi phẩm xuất sắc của thơ Việt Nam hiện đại."

      Hoàn cảnh sáng tác

      Đây thôn Vĩ Dạ, lúc đầu có tên là Ở đây thôn Vĩ Dạ. Theo một số tài liệu, bài thơ được gợi cảm hứng từ mối tình của Hàn Mặc Tử với một cô gái vốn quê ở thôn Vĩ Dạ.

      GS. Nguyễn Đăng Mạnh cho biết: Hồi làm nhân viên ở sở đạc điền Quy Nhơn, Hàn Mặc Tử có thầm yêu trộm nhớ đơn phương một cô gái người Huế tên là Hoàng Thị Kim Cúc, con ông chủ sở. Một thời gian sau, nhà thơ vào Sài Gòn làm báo, khi trở lại Quy Nhơn thì cô gái đã theo gia đình về Vĩ Dạ (Huế). Một buổi kia, cô Cúc do sự gợi ý của một người em thúc bá, bạn của Hàn Mặc Tử, gửi vào cho nhà thơ một tấm bưu ảnh chụp một phong cảnh sông nước có thuyền và bến, kèm theo mấy lời thăm hỏi để an ủi nhà thơ lúc này đã mắc hiểm nghèo (bệnh phong).

      Lời thăm hỏi không ký tên, nhưng bức ảnh và những dòng chữ kia đã kích thích trí tưởng tượng, cảm hứng, và đã gợi dậy những gì thầm kín xa xưa của Hàn Mặc Tử...

      Theo Nguyễn Bá Tín, em ruột nhà thơ Hàn Mặc Tử, thì: Năm 1939, Hoàng Cúc nhận được hung tin nói trên từ Hoàng Tùng Ngâm. Nàng chuẩn bị một số tiền định gửi cho Hàn Mặc Tử uống thuốc nhưng không dám gửi. Nàng bèn gửi cho Hàn Mặc Tử một bức ảnh chụp cảnh nàng mặc áo lụa dài trắng đứng dưới vòm cây xanh mát. Nhận được ảnh, Hàn Mặc Tử rất vui. Chàng liền làm ngay bài thơ Đây thôn Vĩ Dạ gửi ra Huế cho Hoàng Cúc...

      (Sưu tầm)

      *******



      Đây thôn Vĩ Dạ

      Sao anh không về chơi thôn Vĩ?
      Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên,
      Vườn ai mướt quá xanh như ngọc
      Lá trúc che ngang mặt chữ điền

      Gió theo lối gió, mây đường mây
      Dòng nước buồn thiu, hoa bắp lay...
      Thuyền ai đậu bến sông trăng đó,
      Có chở trăng về kịp tối nay?

      Mơ khách đường xa, khách đường xa,
      Áo em trắng quá nhìn không ra...
      Ở đây sương khói mờ nhân ảnh
      Ai biết tình ai có đậm đà?

      [IMG]http://img.********/diendan/fimg/skinZG-new/template/sig.png[/IMG]

      Và bài hát "Huế Thương"...

    22. Có 3 thành viên đã cám ơn Deckese :
      cuunon1234 (14-03-2011), ICEBERGINOCEANE (16-03-2011), maimai123 (14-03-2011)

    23. #992
      Ngày tham gia
      Jan 2010
      Bài viết
      152
      Được cám ơn 3,634 lần trong 1,217 bài gởi

      Mặc định



      Huế Thương
      Trở lại Huế thương
      bài thơ khắc trong chiếc nón
      Em cầm trên tay ra đứng bờ sông.
      Sông Hương nước chảy thuyền trôi lững lờ,
      Em trao nón đợi và em hẹn hò.
      Trở lại Huế yêu lần theo ân tình câu hát
      Tìm người con gái áo tím mộng mơ.
      Sông Hương tấp nập tìm răng được chừ,
      Không nguôi kỷ niệm vòng tay học trò
      ooooo


      http://mp3.********/bai-hat/Hue-Thuon.../IW6IBOFF.html

    24. Có 3 thành viên đã cám ơn Deckese :
      cuunon1234 (14-03-2011), ICEBERGINOCEANE (16-03-2011), maimai123 (14-03-2011)

    25. #993
      Ngày tham gia
      Aug 2009
      Bài viết
      6,917
      Được cám ơn 2,348 lần trong 1,517 bài gởi

      Mặc định

      Saving All My Love For U

      A few stolen moments is all that we share
      You've got your family, and they need you there
      Though I've tried to resist, being last on your list
      But no other man's gonna do
      So I'm saving all my love for you...


      http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=W0ZmmjPuKB

    26. Có 3 thành viên đã cám ơn maimai123 :
      cuunon1234 (14-03-2011), Deckese (15-03-2011), ICEBERGINOCEANE (16-03-2011)

    27. #994
      Ngày tham gia
      Dec 2009
      Bài viết
      45
      Được cám ơn 2,700 lần trong 888 bài gởi

      Mặc định






      http://mp3.********/bai-hat/Rong-Reu-.../ZWZ97WA6.html

      Rong Rêu

      Thà là rong rêu lênh đênh trên biển
      Thà là bay vui theo tháng ngày
      Thà là mây trôi mênh mang giữa bầu trời
      Lang thang giữa cuộc đời mà vui

      Một ngày bên em cho em hơi thở
      Từ dạo yêu em con tim tan vỡ
      Để rồi đêm nay trên căn gác lạnh lùng
      Đêm thương nhớ một mình lẻ loi

    28. Có 4 thành viên đã cám ơn cuunon1234 :
      Deckese (15-03-2011), ICEBERGINOCEANE (16-03-2011), maimai123 (14-03-2011), yenngo (14-03-2011)

    29. #995
      Ngày tham gia
      Mar 2007
      Bài viết
      3
      Được cám ơn 126 lần trong 41 bài gởi

      Mặc định

      http://nghenhac.info/Nhac-hai-ngoai/...Thai-Hien.html


      ĐỪNG BỎ EM MỘT MÌNH


      Ðừng bỏ em một mình
      Ðừng bỏ em một mình
      Trời lạnh quá, trời lạnh quá
      Sao đành bỏ em một mình?
      Ðừng bỏ em một mình
      Ðừng bỏ em một mình
      Chiều lộng gió, chiều lộng gió
      Sao anh đành bỏ em?

      ...........................

    30. Có 3 thành viên đã cám ơn yenngo :
      cuunon1234 (15-03-2011), Deckese (15-03-2011), ICEBERGINOCEANE (16-03-2011)

    31. #996
      Ngày tham gia
      Jan 2010
      Bài viết
      152
      Được cám ơn 3,634 lần trong 1,217 bài gởi

      Mặc định



      Món quà bất ngờ của tình yêu

      Liệu có còn chàng trai nào trên thế giới này sẵn sàng bán đi tất cả tài sản để tặng cả biển hoa hồng cho cô gái trong trái tim mình, chấp nhận một cuộc sống "không nhà cửa, không gia đình, chỉ có một tình yêu". Có lẽ cuộc sống hiện tại ngày nay những câu chuyện như vậy sẽ chỉ còn trong huyền thoại nhưng tình yêu đôi khi rất cần một chút lãng mạn đến không thực, một chút điên rồ không thực tế để tin đời vần còn nhiều điều đẹp đẽ, đẹp như triệu bông hồng đỏ thắm kia...

      Đoàn xe ấy chở đầy ắp những cành hoa được tưới nước và cắt gọn ghẽ. Như thể những giọt sương sớm rắc lên chúng muôn vàn chiếc cầu vồng li ti.

      Loạt xe ngựa dừng lại trước ngôi nhà của Margarita. Những người chở thuê hạ giọng nhắc nhở nhau, họ lấy hoa khỏi xe và để thành từng xấp trên vỉa hè và con đường dành cho xe cộ. Phải, hàng vạn cành hoa ấy, là của Niko gửi đến người mà anh hằng yêu dấu!

      Khi những chiếc xe đầu đã rời bánh và cả khu phố ngập trong hoa, những chiếc xe khác lại tới. Như thể không chỉ Tiflis, mà cả xứ Gruzia đã gửi hoa đến đây.

      Hẻm phố Sololaki ngập tràn trong hương thơm của muôn loài hoa. Bên những cánh cửa sổ, hiện ra những khuôn mặt phụ nữ. Rất vội vã, họ chải mái tóc đen nhánh và chiêm ngưỡng cảnh tượng khiến họ kinh ngạc một cách mong mỏi: những người chở thuê, phải, những người chở thuê hoàn toàn quen thuộc, chứ không hề là những bóng ma của "Ngàn lẻ một đêm", đang rải hoa đầy khắp mặt phố, như thể muốn để những tòa nhà chìm trong biển hoa đến tầng một!

      Margarita cũng bừng tỉnh giấc vì tiếng cười đùa của lũ trẻ, tiếng la hét của đám phụ nữ. Cô ngồi dậy trên giường và thở dài thật mạnh. Hương thơm làm ngào ngạt bầu không khí - đó là mùi hương mát mẻ và cưng nựng, sấn sổ và tinh khiết, mừng vui và phiền muộn. Có lẽ nó là hương thơm của những vùng đất xa thẳm trên bầu trời, ở lại nơi trần thế sau khi đã xuyên qua vòm trời của những tinh vân buổi đêm; có lẽ một mầm non đã tỏa hương, sau một thời gian dài bị giam cầm trong vỏ một hạt hoa tầm thường, giờ đây được nước, được cái ấm và những hạt muối mặn của đất giải phóng khỏi đó.

      Cả hai bên đường vào hẻm phố ấy, một đám đông ồn ào đã tụ tập tự lúc nào. Dân chúng sửng sốt ngắm nhìn cảnh tượng chưa từng thấy mà họ không tài nào hiểu được.



      Kinh ngạc vì quang cảnh không thể hiểu nổi ấy, không ai dám là người đầu tiên bước xuống tấm thảm hoa, giờ đã ngập đến đầu gối.

      Lũ trẻ tưởng có thể ngạt thở trong núi hoa ấy. Bởi vậy, các bà mẹ phải nắm chặt tay chúng, và không thả chúng bằng bất cứ giá nào; cho dù, chúng khâm phục và tự hào biết bao với suy nghĩ một điều bí ẩn đã xuất hiện, đến tận cái ngưỡng cửa đã mòn mà chúng biết rõ từng vết nứt (vì đã bao lần chúng phải cọ rửa những ngưỡng cửa như thế!) Biết bao loài hoa khoe sắc ở đó! Ai có thể đếm được hết!

      Margarita không hiểu gì cả, cô hồi hộp và nhanh chóng mặc quần áo. Cô vận lên người bộ quần áo đẹp nhất, tha thướt nhất; đeo lên tay chiếc vòng nặng trịch, chải mái tóc màu đồng và mỉm cười - bản thân cô cũng chẳng hiểu sao. Cô phá lên cười, rồi mắt nhòe lệ, nhưng cô không buồn lau nó mà lắc đầu bằng một cử chỉ nhanh gọn. Những giọt nước mắt nho nhỏ tung tóe vì động tác ấy, và còn lấp lánh khá lâu trên bộ xiêm y của cô.

      Cô đoán được rằng những bông hoa ấy là để dành cho cô. Nhưng ai đã làm việc này, và nhân dịp gì? Và khi ấy, chợt cô nghĩ ra rằng hôm nay là sinh nhật của Niko Pirosmani. Có lẽ, hẳn rồi, anh đã gửi những núi hoa này, để nhắc cô nhớ đến cái ngày gần như bị quên lãng ấy.

      Nhưng, tại sao anh lại tặng cô vào sinh nhật của anh, mà không phải vào ngày vui của cô?

      Trong khi ấy, một kẻ duy nhất, người đàn ông gày gò, xanh xao, quyết tâm vượt qua ranh giới của những bông hoa, và băng qua thảm hoa ấy, anh chầm chậm tiến đến ngôi nhà của Margarita. Đám đông nhận ra anh và im lặng. Đó là Niko Pirosmanashvili, chàng họa sĩ nghèo khó. Anh kiếm đâu ra ngần ấy tiền, để mua cả biển hoa như thế? Những ngần ấy tiền!

      Chàng họa sĩ tiến đến ngôi nhà của Margarita, tay chạm vào bức tường.

      Và lúc đó - trước con mắt của tất cả mọi người - Margarita chạy khỏi ngôi nhà và nhào đến chỗ anh. Chưa bao giờ, chưa ai được thấy cô xinh đẹp rạng ngời như thế! Cô ôm chầm lấy Pirosmani, nắm lấy bờ vai gày gò, ốm yếu, và tựa mình vào chiếc áo choàng len cũ kỹ của anh.

      - Sao thế anh? - cô hỏi, giọng hổn hển. - Sao anh mang đến cho em cả biển hoa thế này, vào sinh nhật của anh? Niko, em không hiểu gì cả, anh ạ.

      Pirosmani lặng thinh. Nhưng Margarita cảm thấy sức mạnh tràn trề của tình yêu từ chàng họa sĩ, với tất cả thân thể cô, tất cả tâm khảm cô và tất cả bầu nhiệt huyết đang rừng rực trong cô, cho dù chàng trai không đáp lời cô. Lần đầu trong đời, cô đặt nụ hôn lên môi Pirosmani. Cô làm điều ấy giữa cảnh thanh thiên bạch nhật, trước tất cả thường dân hẻm Sololaki của thành phố Tiflis.

      Vài người quay đi để giấu những giọt nước mắt. Và nhiều người thầm nghĩ, đấy nhé, một tình yêu lớn bao giờ cũng tìm được con đường đến trái tim kẻ khác, cho dù trái tim ấy có lạnh lẽo đến mấy đi nữa. Vì ai nấy đều biết Pirosmani yêu say đắm Margarita, nhưng Margarita thì không yêu chàng trai, mà chỉ thương chàng bởi chàng đã phải sống cuộc đời bất hạnh và khốn khổ.

      Người ta đã kể về câu chuyện tình của Pirosmani theo nhiều cách và tôi chỉ chấp nhận một cách trong số đó. Tôi ghi lại nó ở đây ngắn gọn và không quá dò xét sự chân thực của một số chi tiết, điều đó tôi để dành cho những kẻ lắm chuyện nhàm chán. Nhưng có một điều tôi vẫn phải nói vì đó là một trong những sự thật cay đắng nhất của thế gian này. Chẳng bao lâu sau, Margarita đã tìm được một kẻ giàu có theo đuổi cô, và cùng tay này, cô đã đi khỏi Tiflis.


      (Sưu tầm)

      Và bài hát "Nụ Hồng Hờ Hững"...

    32. Có 2 thành viên đã cám ơn Deckese :
      cuunon1234 (15-03-2011), ICEBERGINOCEANE (16-03-2011)

    33. #997
      Ngày tham gia
      Jan 2010
      Bài viết
      152
      Được cám ơn 3,634 lần trong 1,217 bài gởi

      Mặc định



      Nụ Hồng Hờ Hững
      Cuộc đời vẫn thế, dẫu biết em không yêu anh.
      Mà lòng vẫn nhớ, vẫn níu yêu thương mong manh.
      Một bờ cát trắng chỉ để anh ghi tên em.
      Trái đất cô đơn mưa giông, mình anh ngồi ôm nhớ mong.
      Nụ hồng thứ mấy dưới bước chân em đi qua.
      Cuộc tình thứ mấy đến lúc em trao cho ta.
      Làm người khách cuối tiễn bước em trên sân ga.
      Đem giấu yêu thương phôi pha,
      đành thôi từ đây cách xa...

    34. Có 2 thành viên đã cám ơn Deckese :
      cuunon1234 (15-03-2011), ICEBERGINOCEANE (16-03-2011)

    35. #998
      Ngày tham gia
      Dec 2009
      Bài viết
      45
      Được cám ơn 2,700 lần trong 888 bài gởi

      Mặc định


      http://mp3.********/bai-hat/Phai-La-A.../IW6DWACB.html

      Phải Là Anh

      Phải là em thì anh mới biết, em yêu anh yêu như thế nào?
      Những lúc anh buồn đau, luôn có một bờ vai.
      Phải là em thì anh mới biết, khi khóc sẽ đau thế nào?
      Nước mắt không rơi trên mi, mà rơi trong trái tim em...



    36. Có 2 thành viên đã cám ơn cuunon1234 :
      Deckese (15-03-2011), ICEBERGINOCEANE (16-03-2011)

    37. #999
      Ngày tham gia
      Jan 2010
      Bài viết
      152
      Được cám ơn 3,634 lần trong 1,217 bài gởi

      Mặc định



      Hai sắc hoa tigon

      Vào khoảng giữ năm 1937, trên tạp chí ’’ Tiểu thuyết thứ bẩy ’’ xuất bản ở Hà Nội có đăng một truyện ngắn ’’Hoa Ti-gôn ’’ của ký gỉa Thanh Châu. Ðây là một truyện khá bi đát, trong đó mô tả truyện tình của một họa sĩ trẻ vừa ra trường tên Lê Chất. Trong một lần đạp xe đi tìm phong cảnh để vẽ ở một làng quê ven Hà Nội, ngẫu nhiên khi đi qua một căn biệt thự cổ Lê Chất nhìn thấy một cô gái rất đẹp, mặc áo ngắn tay bằng lụa đang đứng trên chiếc ghế cao níu lấy một cành hoa ti gôn mầu đỏ.

      Sắc đẹp của người thiếu nữ nổi trội lên giữa giàn hoa ti gôn đỏ đã làm cho người hoạ sĩ mẩn mê đứng nhìn... Rồi từ hôm đó, ngày nào anh ta cũng tìm cách quanh quẩn gần căn biệt thự để được nhìn cô gái và ngược lại cô gái cũng thấy anh ta. Nhưng chỉ được vài lần, rồi không biết lý do gì người con gái không còn xuất hiện nữa.

      Thời gian qua đi, mang thành công và danh vọng đến cho người hoạ sĩ, nhưng anh ta vẫn không bao giờ quên hình bóng người con gái đẹp dưới giàn hoa tigôn mầu đỏ mà anh ta đã gặp gỡ ngày còn nghèo khổ xa xưa .

      Rồi ngẫu nhiên, 9 năm sau, trong lần đi tìm dề tài sáng tác ở miền Nam Trung Quốc, anh ta được mời tham dự buổi dạ vũ trong toà lãnh sự Pháp tại Vân Nam . Lê Chất gặp lại cô con gái ngày xưa, nhưng trong nhiều oái oăm, muộn màng. Chồng của cô gái là một viên chức cao cấp của toà lãnh sự, người chồng mà cô ta không hề yêu thương . Trong lần tái ngộ đó, họ khiêu vũ, tâm sự với nhau, và tiếp theo mối tình của họ được tiếp nối trong vụng trộm . Ðến một lần, họ dự tính bỏ lại đằng sau tất cả để tìm cách trốn đi Nhật sinh sống với nhau.

      Nhưng đến giây phút cuối, người thiếu phụ gửi cho chàng họa sĩ một lá thư, kèm một chùm hoa tigôn mầu đỏ máu, nàng từ chối ra đi vì không đủ can đảm từ bỏ danh dự và tai tiếng của gia đình cũng như sự khinh bỉ của gia đình chồng.

      Buồn đau vì ý định không thành, người họa sĩ vẫn ra đi Nhật bản một mình trước khi trở về Hà nội. Rồi, ngẫu nhiên, bốn năm sau, anh ta nhận được lá thư từ người chồng của cô gái báo tin nàng đã mất ! Lê Chất sang Vân Nam viếng mộ người xưa với một chùm dây hoa tigôn, loại hoa kỉ niệm mối tình của họ. Cũng từ đó cho đến suốt cuộc đời, cứ vào mua hoa tigôn nở, Lê Chất không bao giờ quên mua những chùm hoa tigôn để trang hoàng trong phòng làm việc như để tưởng nhớ đến người yêu xa xưa vắn số của mình .

      Mấy ngày sau khi câu truyện ngắn trữ tình đó xuất hiện trên báo, có một thiếu phụ khỏang 20 tuổi, dáng dấp nhỏ bé, thùy mị, nét mặt u buồn mang đến toà báo, đưa tận tay người chủ bút một phong thư dán kín. Trong đó có một bài thơ rất hay với đề tựa ’’Hai sắc hoa tigôn’’ được ký tên tác giả là T.T.Kh.

      Bài thơ não lòng, lột tả được tất cả cái đau xót của người con gái đã phải xa người mình yêu, người đã cùng mình gắn bó thề ước dưới giàn hoa tigôn để đi lấy chồng, người mà mình không hề yêu.


      (Sưu tầm)



      Hai sắc hoa tigon

      Một mùa thu trước mỗi hoàng hôn
      Nhặt cánh hoa rơi cảm thấy buồn
      Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc
      Tôi chờ người đến với yêu đương

      Người ấy thường hay ngắm lạnh lùng
      Dải đường xa vút bóng chiều phong,
      Và phương trời thẳm mờ sương, cát
      Tay vít dây hoa trắng chạnh lòng

      Người ấy thuờng hay vuốt tóc tôi
      Thở dài trong lúc thấy tôi vui
      Bảo rằng: "Hoa, dáng như tim vỡ
      Anh sợ tình ta cũng thế thôi!"

      Thuở ấy nào tôi đã hiểu gì
      Cánh hoa tan tác của sinh ly
      Cho nên cười đáp: "Màu hoa trắng,
      Là chút lòng trong chẳng biến suy!"

      Đâu biết một đi một lỡ làng,
      Dưới trời đau khổ chết yêu đương
      Người xa xăm quá! Tồi buồn lắm,
      Trong một ngày vui pháo nhuộm đường...

      Từ đấy, thu rồi, thu lại thụ..
      Lòng tôi còn giá đến bao giờ
      Chồng tôi vẫn biết tôi thương nhớ
      Người ấy, cho nên vẫn hững hờ

      Tôi vẫn đi bên cạnh cuộc đời
      Ái ân lạt lẽo của chồng tôi,
      Mà từng thu chết, từng thu chết
      Vẫn giấu trong tim bóng một người

      Buồn quá! Hôm nay xem tiểu thuyết
      Thấy ai cũng ví cánh hoa xưa
      Nhưng hồng tựa trái tim tan vỡ
      Và đỏ như màu máu thắm pha!

      Tôi nhớ lời người đã bảo tôi
      Một muà thu trước rất xa xôị..
      Đến nay tôi hiểu thì tôi đã
      Làm lỡ tình duyên cũ mất rồi!

      Tôi sợ chiều thu nhạt nắng mờ
      Chiều thu hoa đỏ rụng. Chiều thu
      Gió về lạnh lẽo chân mây vắng
      Người ấy sang sông đứng ngó đò

      Nếu biết rằng tôi đã lấy chồng
      Trời ơi! Người ấy có buồn không
      Có thầm nghĩ tới loài hoa vỡ
      Tựa trái tim phai, tựa máu hồng.


      TTKH
      Và bài hát "Chuyện Hoa Tigon"...

    38. Có 3 thành viên đã cám ơn Deckese :
      cuunon1234 (16-03-2011), ICEBERGINOCEANE (16-03-2011), yenngo (16-03-2011)

    39. #1000
      Ngày tham gia
      Jan 2010
      Bài viết
      152
      Được cám ơn 3,634 lần trong 1,217 bài gởi

      Mặc định


      http://mp3.********/bai-hat/Chuyen-Ho.../IW6IF8WA.html

      Chuyện Hoa Tigon
      Một mùa thu trước mỗi hoàng hôn
      Nhặt cánh hoa rơi chẳng biết buồn
      Nhuộm ánh trăng tà qua mái tóc
      Tôi chờ người đến với yêu thương
      Người ấy thường hay vuốt tóc tôi
      Thở dài khi thấy tôi hay cười
      Bảo rằng hoa dáng như tim vỡ
      Anh sợ tình ta cũng thế thôi...

    40. Có 3 thành viên đã cám ơn Deckese :
      cuunon1234 (16-03-2011), ICEBERGINOCEANE (16-03-2011), yenngo (16-03-2011)

    Thông tin của chủ đề

    Users Browsing this Thread

    Có 1 thành viên đang xem chủ đề này. (0 thành viên và 1 khách vãng lai)

       

    Bookmarks

    Quyền viết bài

    • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
    • Bạn Không thể Gửi trả lời
    • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
    • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình