Đọc bài viết của các tác giả Vũ Viết Ngoạn, Phạm Đỗ Chí (nhóm tác giả 1) và Phan Minh Ngọc (tác giả 2). NTT có một số ý kiến sau:

1. Nhóm tác giả 1 đánh giá sản lượng Y đã ở mức toàn dụng, NTT cho là đúng trong ngắn hạn với tài nguyên hiện tại của ta như: trình độ nguồn nhân lực, năng suất khai thác đất đai, công nghệ đang áp dụng. Và như vậy dù có nới lỏng tiền tệ mà không thay đổi các yếu tố tài nguyên trên (nghĩa là không tăng yếu tố đầu tư I) thì cũng chỉ kích thích tổng cầu mà khó tăng được sản lượng Y toàn dụng (và dĩ nhiên là sản lượng Y thực tế) dẫn đến tăng lạm phát tiềm năng, đó có thể là ý của tác giả 2

2. Nhóm tác giả 1 có thể chưa đề cập đến chỉ số niềm tin kinh doanh của cả ngân hàng và doanh nghiệp. Ngân hàng có thể có tiền và chủ trương nới lỏng tiền tệ đã có, xong lãi suất cho vay chưa giảm vì ngân hàng chưa tin doanh nhiệp có đủ khả năng trả nợ do đó lãi suất cao để bù rủi ro thu hồi nợ doanh nghiệp. DN thì cũng không dám vay vì cũng chưa tin có thể KD đủ lợi nhuận để trả lãi. Do đó khơi thông được yếu tố này thì DN mới tận dụng chính sách nới lỏng tiền tệ để gia tăng đầu tư I và về dài hạn mới tăng được sản lượng Y trên cơ sở mở rông Y toàn dụng.

Tóm lại: Theo NTT thì chúng ta cần đánh giá các thông số vĩ mô trên cơ sở thời gian (giai đoạn, chu kỳ) và chỉ số niềm tin kinh doanh.


Xem bài viết: Nhiều mâu thuẫn