Ngày 29.10.2011

Trời se lạnh... Những lúc thời tiết chuyển mùa như thế này thường dễ khiến cho người ta có một cảm giác bâng khuâng tâm trạng. Những ngẫm nghĩ suy tư về thân phận và cuộc đời, những gì đã qua và những gì chưa tới...

Những lúc thế này mình thích nghe Schubert và Debussy, những bản nhạc không lời nhẹ nhàng, sâu lắng và chất chứa những ưu tư.

Mình thích Debussy có lẽ bởi sự tự do và bay bổng của những bản nhạc lồng trong họa, những bản nhạc có sức gợi tả sâu sắc và bàng bạc trong đó một thứ ánh sáng mơ hồ.

com/v/-LXl4y6D-QI">

Còn âm nhạc của Schubert lại đầy tâm tư bởi sự pha trộn giữa cảm giác hạnh phúc ngọt ngào với nỗi đau khổ day dứt. Giống như ly cà phê ngọt đắng với hương thơm đầy quyến rũ, dễ gây nghiện nhưng lại khó bỏ. Schubert nói về âm nhạc của ông thế này:

“Khi tôi muốn ca hát về tình yêu thì tình yêu lại biến thành đau khổ, nhưng khi tôi chỉ muốn hát về đau khổ thì đau khổ lại hoá thành tình yêu.”

com/v/AHEj2nJg36M">