Chủ đề: The moon and Sixpence
Hybrid View
-
25-10-2011 10:42 AM #1
Junior Member- Ngày tham gia
- Oct 2011
- Bài viết
- 102
- Được cám ơn 9 lần trong 8 bài gởi
Ngày 25.10.2011
Vĩ mô vẫn thế, vi mô vẫn thế, bảng điện vẫn thế. Chả bít viết rì cho nhật ký ngày hôm nay, mình viết chương trình giải trí cho bác Lady Gaga, một người phụ nữ vui và lạc quan cả trong những lúc rất buồn
.................................................. ..............................
Không biết bác Lady Gaga có thích hay không, nhưng mình thì đặc biệt thích các bản nhạc phổ thơ của Esenin. Đó là những bản nhạc đẹp và mượt mà cả về giai điệu lẫn ca từ, chứa chan tình cảm và phảng phất đâu đó một nỗi buồn...
Trăng sáng bên cửa sổ
Trăng sáng trên cửa sổ
Dưới cửa sổ gió lùa
Cây dương lá bay hết
Trắng bạc sáng lưa thưa
Tiếng đàn gió cô đơn
Nơi xa xa đang khóc
Âm thanh rất thân thuộc
Mà sao lại thấy xa
Một khúc ca kiêu dũng
Vừa khóc, lại vừa cười
Cây gia tôi đâu rồi?
Cây gia hơn trăm tuổi?
Ngày trước tôi cũng vậy
Ngày lễ sáng mờ sương
Đã đem cây đàn gió
Đến kéo cạnh người thương
Giờ với người thương ấy
Tôi chẳng nghĩa gì rồi
Trong tiếng đàn người khác
Tôi vừa khóc, vừa cười.
1925
-
Những thành viên sau đã cám ơn :
Lady Gaga (26-10-2011)
-
12-11-2011 09:58 PM #2
Junior Member- Ngày tham gia
- Oct 2011
- Bài viết
- 102
- Được cám ơn 9 lần trong 8 bài gởi
Nhiều chuyên gia kinh tế tỏ ra lo ngại với những khó khăn mà nền kinh tế VN phải đối mặt khi kinh tế thế giới đi vào suy thoái. Họ đặt ra vấn đề bảo hộ mậu dịch của các nước lớn, những thị trường quan trọng của hàng hóa xuất khẩu VN. Tuy nhiên, những lo ngại của họ dường như không dựa trên cơ sở facts and figures, cũng như định hướng phát triển kinh tế của các nhóm nước trong tương lai.
Trong tương lai, các nhóm nước giàu và nghèo chẳng có sự lựa chọn nào khác ngoài việc phải dựa vào nhau, nương tựa vào nhau để cùng vượt qua khó khăn. Và những nền kinh tế nhỏ bao giờ cũng có lợi thế.
-
23-11-2011 05:55 PM #3
Junior Member- Ngày tham gia
- Oct 2011
- Bài viết
- 102
- Được cám ơn 9 lần trong 8 bài gởi
.. Có những cuộc gặp chỉ diễn ra trong vòng nửa điếu thuốc lá...
Chỉ nửa điếu thuốc lá thôi, mà gói trọn trong đó cả một trời yêu thương, biết bao nhung nhớ và sự mong mỏi ngày được gặp lại người yêu thương...
Trong ánh mắt của họ, có cả sương cả lửa...
Em tặng bác Anchor clip này để luyện mắt, hy vọng sau khi bác đắc đạo thì sẽ hết phải buồn vu vơ
-
26-11-2011 05:40 PM #4
Junior Member- Ngày tham gia
- Oct 2011
- Bài viết
- 102
- Được cám ơn 9 lần trong 8 bài gởi
-
13-12-2011 09:18 PM #5
Junior Member- Ngày tham gia
- Oct 2011
- Bài viết
- 102
- Được cám ơn 9 lần trong 8 bài gởi
Đọc thuyết cân bằng, mình chợt tìm ra câu trả lời cho những câu hỏi trong bài thơ hôm trước.
Cuối cùng thì người đàn bà bé nhỏ cũng nói lời tạm biệt với chàng khổng lồ mắt xanh. Và câu chuyện tình yêu kết thúc. Bởi chàng khổng lồ mắt xanh mải mê đi tìm sự cân bằng cho chính bản thân mình, để thỏa mãn những ước ao, những khát vọng lớn lao trong cuộc đời. Chàng cần có tất cả mọi thứ, và trong thứ tự ưu tiên thì tình yêu chỉ chiếm một vị trí rất nhỏ bé để giúp chàng cân bằng cuộc sống. Đó là lý do vì sao chàng không quan tâm tới ước ao nhỏ nhoi của người đàn bà bé nhỏ, dù nàng đã vì chàng mà đi tới mỏi chân.
Yêu một người là mong muốn mang lại cho người mình yêu niềm vui và cảm giác hạnh phúc. Người đàn bà nhỏ bé đã vì chàng mà cố gắng. Nhưng chàng khổng lồ mắt xanh không yêu ai ngoài chính bản thân chàng. Chàng chỉ quan tâm tới những mong muốn và cảm xúc của mình, mà không quan tâm tới cảm xúc và suy nghĩ của người yêu.
Và khi chàng không trân trọng tình yêu thì tình yêu bỏ chàng đi...
-
15-01-2012 10:16 PM #6
Junior Member- Ngày tham gia
- Oct 2011
- Bài viết
- 102
- Được cám ơn 9 lần trong 8 bài gởi
Ngày 15.01.2012
Cuối cùng thì bạn cũng đã không vượt qua được thử thách...
Người ta cầm cái que chọc vào gót chân Asin của bạn và bạn đau đớn nhảy dựng lên...
Chỉ khi nào người ta chọc bạn mà bạn không xi nhê gì, nhìn họ cười khẩy, khi ấy bạn mới thành công..
-
16-01-2012 12:29 PM #7
- Ngày tham gia
- Oct 2011
- Bài viết
- 8
- Được cám ơn 0 lần trong 0 bài gởi
-
09-12-2011 12:47 PM #8
Junior Member- Ngày tham gia
- Oct 2011
- Bài viết
- 102
- Được cám ơn 9 lần trong 8 bài gởi
Ngày 09.12.2011
Con lợn của bác 9999 quả là dã man, làm cho biết bao người trở thành những ông già, bà già Noel bất đắc dĩ. Năm nay thị trường dịch vụ ông già Noel chắc hẳn sẽ hạ nhiệt bởi nguồn cung dồi dào...
Ngày 28.10.2011, bạn mình lè lưỡi lêu lêu, nhỡ sóng rồi...
Ngày 16.11.2011, bạn mình hát là lá la la, cả làng cùng vui nhé..
Ngày 05.12.2011, bạn mình hỏi thế đã có tý cổ nào giắt răng chưa...
Ngày a.b.c, bạn mình rút kinh nghiệm không nói gì nữa. Chỉ còn mênh mông hương hồ, hiu hắt soi những cây bàng lá đổ...
Ngày x.y.z, bạn mình bảo, dân tình đúng là điếc không sợ súng, mây đen vần vũ thế này mà vẫn mua mua bán bán...
-
26-12-2011 11:58 AM #9
Junior Member- Ngày tham gia
- Oct 2011
- Bài viết
- 102
- Được cám ơn 9 lần trong 8 bài gởi
-
30-01-2012 05:32 PM #10
Junior Member- Ngày tham gia
- Oct 2011
- Bài viết
- 102
- Được cám ơn 9 lần trong 8 bài gởi
Ngày 30.01.2012
Mùng 3, mình đến chúc Tết thầy, nhắc lại những kỷ niệm cũ, mắt thầy khẽ ướt sau cặp kính trắng...
Mình hỏi thầy sau này có còn gặp lại người con gái ấy nữa không? Thầy bảo thầy chỉ gặp lại nàng một lần duy nhất, và cũng là lần cuối cùng..
Rồi thầy như đắm chìm vào những cảm xúc của ngày ấy.. Thầy bảo, thật ra hồi ấy nàng không lừa dối thầy, mà là thầy không muốn đối diện với sự thật là thầy không vượt qua được nghịch cảnh..
Từ lúc quen nàng, thầy luôn muốn hình ảnh của thầy mãi đẹp trong mắt nàng, và nàng cũng muốn như vậy, nhưng thầy không thể phủ nhận được một sự thật rằng, thầy cũng như bao người khác, có những mong muốn và khát vọng rất đỗi bình thường của một con người, như thể một phần tất yếu để đạt tới sự cân bằng. Sự thật là thầy không vĩ đại như nàng vẫn hình dung... Có lẽ ngay từ ban đầu, nàng đã quen nhìn thầy với hình ảnh của một người đi cứu thế giới, một người khác biệt với cả triệu triệu người khác, vì thế không dễ gì để có thể chấp nhận việc thay thế hình ảnh ấy với hình ảnh của một con người rất đỗi bình thường khác...
Và sự thay đổi sự thật ấy, đã khiến cả thầy và nàng tổn thương, bởi nàng là người có thói quen đặt mọi thứ đúng vị trí.
Thầy đã cố gắng để duy trì ngọn lửa tình yêu trong nàng, để nó đừng tắt, nhưng có một thứ thầy đã không làm được, đó là khôi phục lại niềm tin đầy đủ trong nàng...
Thầy không thể chấp nhận được việc nàng nhìn thầy với một hình ảnh khác, một vị thế khác, nhưng thầy cũng không thể thay đổi con đường mình đã lựa chọn...
Và mỗi lần nhớ nàng, thầy lại nghe bản Memory of love, để nhớ về một thời thầy đã từng yêu...
Thầy vẫn nhớ mong muốn cuối cùng của nàng, nàng bảo đó là cách duy nhất để nàng tìm lại hình ảnh ban đầu của thầy, là con đường duy nhất mà thầy và nàng có thể đi chung nhưng cuối cùng, những hiểu lầm và cả những sai lầm, đã đẩy thầy và nàng đi mãi xa, thật xa...
http://www.youtube.com/watch?v=TnroE...eature=related
-
15-11-2011 02:00 PM #11
Junior Member- Ngày tham gia
- Sep 2009
- Bài viết
- 186
- Được cám ơn 8 lần trong 7 bài gởi
3 ngày qua kg thấy kụ Sáu vào tâm sự, em bắt đầu hoang mang rồi!...
-
17-11-2011 05:15 PM #12
Junior Member- Ngày tham gia
- Oct 2011
- Bài viết
- 102
- Được cám ơn 9 lần trong 8 bài gởi
-
21-11-2011 10:15 AM #13
Junior Member- Ngày tham gia
- Sep 2009
- Bài viết
- 186
- Được cám ơn 8 lần trong 7 bài gởi
-
21-11-2011 04:50 PM #14
Junior Member- Ngày tham gia
- Oct 2011
- Bài viết
- 102
- Được cám ơn 9 lần trong 8 bài gởi
Chết vì .. ăn cà ri Ấn độ
http://vietnamnet.vn/vn/tin-nhanh/10...-ri-an-do.html
-
29-11-2011 11:10 AM #15
Junior Member- Ngày tham gia
- Oct 2011
- Bài viết
- 102
- Được cám ơn 9 lần trong 8 bài gởi
Ngày 29.11.2011
Thị trường đang tra tấn dã man những tù binh đầu tư chứng khoán..
Những tù binh cầm tiền thì mỏi hết cả chi...
Còn những tù binh cầm cổ thì mỏi toàn thân, nhưng mỏi nhất có lẽ là lưỡi và diều...
-
26-11-2011 11:13 AM #16
Junior Member- Ngày tham gia
- Oct 2011
- Bài viết
- 102
- Được cám ơn 9 lần trong 8 bài gởi
Ngày 26.11.2011
Người ta gọi những giấc mơ là những giấc mơ, bởi những giấc mơ chẳng bao giờ có thực..
Và bởi hiện thực luôn làm cho người ta đắng lòng...
Mình nhớ hồi còn bé đọc truyện cổ tích, bà tiên hay nói với Ivan rằng, hãy ngủ đi qua đêm nay, ngày mai sẽ là một ngày mới...
-
13-12-2011 05:57 PM #17
Junior Member- Ngày tham gia
- Oct 2011
- Bài viết
- 102
- Được cám ơn 9 lần trong 8 bài gởi
Mình hỏi bạn, phản xạ đầu tiên của con người khi hoang mang và mất phương hướng là gì?
Bạn bảo, người mất phương hướng giống như người mù. Nếu là người yếu đuối thì thường sẽ ngồi lặng im gặm nhấm nỗi đau khổ hoặc để cho các emotions tự do xâm chiếm. Còn nếu là người bản lĩnh thì thường sẽ học cách của người mù, nghĩa là cầm cái gậy, vừa đi vừa chọc lung tung dò đường, hoặc cầm một túi đá, vừa đi vừa ném về phía trước và lắng nghe âm thanh của sự va chạm dội lại.
Đôi khi đi trên biển, khi không có ánh sáng của ngọn hải đăng, người ta không biết mình đang đi đâu về đâu.
Chả có cách nào để bảo hiểm cho rủi ro ngọn hải đăng tắt, ngoài cách duy nhất là sắm cho mình cái la bàn.
-
20-12-2011 10:38 AM #18
- Ngày tham gia
- Oct 2011
- Bài viết
- 12
- Được cám ơn 2 lần trong 2 bài gởi
-
26-12-2011 11:52 AM #19
Junior Member- Ngày tham gia
- Oct 2011
- Bài viết
- 102
- Được cám ơn 9 lần trong 8 bài gởi
-
24-01-2012 06:49 PM #20
Junior Member- Ngày tham gia
- Oct 2011
- Bài viết
- 102
- Được cám ơn 9 lần trong 8 bài gởi
Mùng 1 Tết năm Nhâm Thìn
Đưa tình yêu nhỏ đi chúc Tết ông bà, họ hàng xong, mình đến thăm anh. Anh của một thời ngang dọc. Giờ anh đang nằm chờ chết vì căn bệnh ung thư quái ác..
Nắm bàn tay khẳng khiu chỉ còn da bọc xương của anh, mình chẳng biết nói gì..
Anh lặng lẽ khóc, những giọt nước mắt tuyệt vọng, những giọt nước mắt bất lực trước cái chết đã biết trước...
Mình bảo, vì tình yêu của gia đình và mọi người xung quanh, anh nhất định phải chiến thắng số phận nhé. Không được để cho nỗi sợ hãi và buồn bã chiến thắng. Đầu hàng lần này, sẽ là đầu hàng mãi mãi..
Anh khe khẽ gật đầu, nhưng mình biết, anh sẽ không làm được...
Mình chợt nghĩ tới một lúc nào đó, mình cũng sẽ ở vào những giây phút như thế này. Ai rồi cũng sẽ có lúc cảm nhận những giây phút như thế này đến với mình...Đời người chỉ là cõi tạm.. Và mình chợt nghĩ tới những người đang theo đuổi những mục tiêu của mình bằng mọi giá...
Mình hiểu rằng, khi sinh ra không ai có thể tự lựa chọn cho mình một số phận. Mọi thứ đã được an bài và không gì có thể thay đổi. Nhưng mình vẫn mong rằng, dù họ có đi con đường nào để đến đích, thì khi đối diện với những giây phút cuối cùng của cuộc đời mình, họ sẽ không phải cảm thấy ân hận hay hối tiếc vì bất cứ điều gì.
Thông tin của chủ đề
Users Browsing this Thread
Có 1 thành viên đang xem chủ đề này. (0 thành viên và 1 khách vãng lai)
Bookmarks