Chủ đề: The moon and Sixpence
-
09-10-2011 11:28 AM #21
Junior Member- Ngày tham gia
- Oct 2011
- Bài viết
- 102
- Được cám ơn 9 lần trong 8 bài gởi
Những vụ vỡ nợ cỡ nhỏ tầm vài chục tỷ thì thời gian vừa rồi diễn ra âm thầm nhiều lắm. Nó giống như cuộc thi lặn. Bác nào nhịn thở kém thì nổi lên trước, bác nào nhịn thở tốt thì nổi lên sau. Chung cuộc là các bác sẽ lần lượt nổi hết với nhau cả.
Các bác tích trữ tài sản đúng đỉnh sóng thần thì cứ chịu khó ru ta ngậm ngùi thôi, chờ xem phim Giải cứu binh nhì Ryan, nhưng khi ấy thì thương tích cũng đầy mình roài.
Trong thời gian tới, có lẽ các cuộc sáp nhập trong lĩnh vực BDS và NH sẽ diễn ra rầm rộ với quy mô lớn chưa từng thấy. Sáp nhập để tồn tại.
Cũng giống như the mind game có tên gọi là cuộc khủng hoảng nợ công châu âu, bầy thú đi săn sẽ chờ cho con mồi kiệt sức và cạn hết máu mới nhảy vào xé xác, hay nói một cách nhân văn và mỹ miều là nhón tay làm phúc.
Nhớ hồi xưa chơi trò Halflife, lúc mới chơi, bạn em dặn là cứ ngồi im một chỗ, cầm khẩu súng bắn tỉa rình thằng nào vào tầm ngắm thì nã đạn. Hehe, kết quả là em chả kill được thằng nào, mà chết lên chết xuống, con số thương vong thuộc vào hàng top ten. Suốt ngày bị đội bạn trêu, này, chơi kém thế thì nghỉ đi. Tức lắm mà không làm gì được, đành ngồi nghĩ chiến thuật
Biết về tốc độ thì mình không lại được với đội bạn roài, nên đấu trực tiếp kiểu gì mình cũng tèo trước. Em chơi bài đi soi máu, xem thằng nào cạn máu thì kill trước, còn hội nhiều máu thì chờ cho đến khi mất máu mới kill. Kết quả là grade tăng vù vù trong sự ngạc nhiên của đội bạn, ai cũng nghĩ là em bắn lên tay, thật ra thì chả lên tay tẹo nào
Game cũng như đời vậy thôi. Trong những năm tới, có lẽ giá trị tài sản của bầy thú đi săn cũng sẽ tăng vù vù như vậy. Có những sự sống nảy sinh từ cái chết...
-
09-10-2011 06:09 PM #22
- Ngày tham gia
- Oct 2011
- Bài viết
- 8
- Được cám ơn 0 lần trong 0 bài gởi
-
09-10-2011 06:15 PM #23
- Ngày tham gia
- Oct 2011
- Bài viết
- 8
- Được cám ơn 0 lần trong 0 bài gởi
-
10-10-2011 01:44 PM #24
Junior Member- Ngày tham gia
- Oct 2011
- Bài viết
- 102
- Được cám ơn 9 lần trong 8 bài gởi
Em đọc thấy có đoạn này hay hay, tặng bác
“Sự vĩ đại của Charles Strickland là có thực. Có thể bạn không thích nghệ thuật của ông ta, nhưng dù thế nào bạn khó có thể loại nó ra khỏi sự quan tâm của bạn. Ông gây chú ý và khiến ta lo lắng. Đã qua rồi cái thời mà ông bị đem ra chế giễu, và cũng không cần dùng tới sự lập dị để bảo vệ hay tính trụy lạc để tán dương ông. Các lỗi lầm của ông nay đã được chấp nhận như một sự bổ sung cần thiết cho những giá trị của ông. Người ta vẫn còn có thể tranh luận về vị trí của ông trong nghệ thuật, và sự bợ đỡ của những kẻ ngưỡng mộ ông có thể cũng đỏng đảnh không kém sự gièm pha của những kẻ phỉ báng ông; nhưng có một điều không bao giờ có thể nghi ngờ: ông là một thiên tài. Đối với tôi, điều lý thú nhất trong nghệ thuật là nhân cách của nghệ sĩ; và nếu nhân cách đó phi thường, tôi sẵn lòng tha thứ cả ngàn lỗi lầm.”
-
10-10-2011 09:08 PM #25
- Ngày tham gia
- Oct 2011
- Bài viết
- 8
- Được cám ơn 0 lần trong 0 bài gởi
-
10-10-2011 09:36 PM #26
Junior Member- Ngày tham gia
- Oct 2011
- Bài viết
- 102
- Được cám ơn 9 lần trong 8 bài gởi
Điều khó nhất đối với một con người, không phải là tha thứ cho người khác, mà là tha thứ cho chính mình.
Đây là bài học quý giá nhất mà em có được trong cuộc đời.
Người không vì mình, trời tru đất diệt bác ạ. Bởi nếu mình không hạnh phúc thì cũng chẳng thể mang lại hạnh phúc được cho người khác
-
11-10-2011 12:37 AM #27
- Ngày tham gia
- Oct 2011
- Bài viết
- 8
- Được cám ơn 0 lần trong 0 bài gởi
-
12-10-2011 05:17 PM #28
Junior Member- Ngày tham gia
- Oct 2011
- Bài viết
- 102
- Được cám ơn 9 lần trong 8 bài gởi
Em tình cờ đọc được bài này, thấy hay hay, tặng các bác:
Lã Mông Chính khuyên người ta an mệnh
Trong nền văn hóa do Thần truyền thụ lại cho nhân loại chúng ta, mọi người đều cho rằng vận mệnh của con người là do Trời cao đã định đoạt từ trước. Người ta cần phải kính Trời hiểu mệnh, cần phải biết rằng chỉ có tích Đức giữ Đức mới có thể được phúc báo. Một vị danh quan thời nhà Tống tên là Lã Mông Chính vốn khoan dung độ lượng, nhân hậu nhưng cương trực. Ông làm Tể tướng suốt 3 đời vua, từng làm một bài văn vần tên là “Phá diêu phú” trong đó đưa ra rất nhiều ví dụ về những câu chuyện nổi tiếng trong lịch sử, lấy đó để khuyên người đời: tất cả mọi sự trong thế gian này đều do Thiên thượng nắm trong tay, người ta cần phải hiểu Thiên mệnh, bất cứ việc gì cũng nên thuận theo tự nhiên, còn những việc cướp đoạt và tranh đấu vô nghĩa kia chẳng thể nào thay đổi được điều gì. Người ta nói ông từng lấy thiên văn chương ấy để giảng dạy cho Thái tử. Thời niên thiếu, Thái tử vô cùng kiêu ngạo không coi ai ra gì, nhưng sau khi xem xong tự nhiên biến đổi thái độ, trở nên bình thường, khiêm tốn hơn rất nhiều. Sau này Thái tử được lên ngôi kế vị ngai vàng, là vua Tống Chân Tông. Sau đây là toàn văn “Phá diêu phú” của Lã Mông Chính: “Trời có lúc thịnh lúc suy khó lường, người ta có những chuyện họa phúc bất ngờ. Con rết có trăm chân, chạy không kịp con rắn. trống có đôi cánh, nhưng bay không hơn gì con vịt. Con ngựa đi ngàn dặm đường, nhưng không có người cưỡi thì chẳng thể tự đi được. Người ta dù có chí khí ngút trời, nhưng vận số chưa đến thì cũng không làm nổi việc gì. Có câu: Con người sống ở thế gian, nếu được giàu sang phú quý cũng không thể phóng túng dâm đãng, dù nghèo khổ cũng không thể thay đổi chí hướng. Văn chương nổi tiếng trên đời, Khổng Tử cũng có lần bần cùng khốn khổ ở nước Tần. Võ lược siêu quần, Thái Công [1] cũng có lúc câu cá chờ thời ở sông Vị. Nhan Uyên [2] nào phải là người hung ác, nhưng chết sớm. Đạo Chích [3] đâu phải là người lương thiện, mà lại sống lâu. Vua Nghiêu là một vị Thánh vương sáng suốt, lại sinh ra đứa con hư hỏng. Cổ Tẩu [4] là kẻ muội và ngoan cố nhưng lại sinh ra người con rất hiếu thảo. Trương Lương vốn là thường dân áo vải, nhưng gặp được Tiêu Hà thì trở thành quan huyện. Yến Tử, thân hình cao chưa đầy 5 thước [5] mà được phong làm Tể Tướng nước Tề; Khổng Minh sống trong túp lều tranh, mà có thể làm Quân sư cho nhà Thục Hán. Sở Vương tuy hùng mạnh, cuối cùng phải tự vẫn ở sông Ô giang; Hán Vương tuy yếu thế, mà lại có được giang sơn vạn dặm. Lý Quảng có oai phong bắn được hổ dữ, nhưng đến già vẫn không được phong tước; Phùng Đường có tài cưỡi rồng, mà suốt đời không có cơ hội. Hàn Tín khi chưa gặp thời, nghèo đến độ thường ngày không có đủ ba bữa cơm ăn, nhưng khi vận may đến, thì lưng đeo ngọc ấn dài 3 thước, một khi số mạng suy sụp thì cũng phải chết vào tay một người phụ nữ. Có người lúc đầu nghèo khổ rồi sau lại giàu có; có người lúc còn trẻ yếu đuối mà về già lại tráng kiện. Có người bụng đầy văn chương, đến già cũng không thi đỗ; có người tài nghệ và học vấn nông cạn nhưng lại thi đỗ từ lúc còn thiếu niên. Cung nữ trong hoàng cung, gặp vận không may thì cũng thành kỹ nữ và hầu thiếp; gái lầu xanh gặp thời thế lại trở thành phu nhân quý phái. Thanh xuân mỹ nữ, lại lấy người xuẩn làm chồng; khôi ngô tuấn tú lại lấy người vợ thô xấu. Rồng chưa gặp thời, cũng lặn cùng đám cá đám rùa; người quân tử khi thất thế cũng phải chắp tay dưới kẻ tiểu nhân. Khi nghèo khó áo quần rách nát, vẫn phải bảo tồn tác phong nghi lễ; khi gặp phải chuyện buồn, vẫn phải giữ cho tâm bình tĩnh. Thời thế chưa đến, chỉ nên an phận nghèo; nếu tâm chân thành không lừa dối, tất nhiên sẽ có ngày được mở mày mở mặt. Người quân tử ban đầu nghèo khổ, nhưng vẫn có cốt cách phong thái trời cho; kẻ tiểu nhân bất chợt giàu sang, thì vẫn cứ là người thấp kém. Thiên Đường không gặp thời, thì mặt Trời mặt trăng không tỏa sáng; Đất chưa gặp thời, thì cây cỏ không sinh sôi; khi nước không gặp thời, thì sóng gió sẽ nổi lên; khi con người không gặp thời thì vận may không đến. Phúc và lộc của con người, trong số mạng đã được an bài định sẵn, giàu sang phú quý có ai mà chẳng muốn? Người ta nếu không theo căn cơ Bát tự [6], có thể nào làm quan làm tướng được không? Trước kia ta cư ngụ ở Lạc Dương, xin ăn của các nhà sư, tối ngủ trong một hốc đá đục bên sườn núi, quần áo không đủ che thân, thức ăn không đủ no lòng, người trên thì khinh ghét, kẻ dưới thì chán ngán. Đời sống của ta bần tiện, chẳng phải vì ta không tốt. Bây giờ ta ở chốn triều đình, làm quan đến cực phẩm, ở địa vị Tam Công, địa vị chỉ khom lưng dưới một người mà đứng trên cả ngàn vạn người, có quyền quất roi phạt trăm quan, có quyền chém kẻ nào không tốt. Quần áo có gấm vóc ngàn rương, thức ăn hàng trăm món ngon vật lạ, hễ ra ngoài là có tráng sĩ cầm côn bảo vệ, khi về nhà là có giai nhân hầu rượu, người trên yêu mến ta, kẻ dưới ủng hộ ta. Đời sống của ta phú quý, chẳng phải vì tài năng của ta, mà đó là thời của ta! Cũng là vận của ta! Cũng là Mệnh của ta! Than ôi! Con người sống trên thế gian, phú quý không thể cố dùng đến tận cùng, bần tiện không thể tự lừa dối bản thân, bởi vì Thiên Địa tuần hoàn, xoay vần mãi mãi “.
Chú thích: Phá Diêu: cái hốc đá bên sườn núi mà người nghèo dùng làm nơi ở.
[1] Thái Công: Khương Tử Nha, là hiền thần đời Đông Chu.
[2] Nhan Uyên: là một học trò của Khổng Tử.
[3] Đạo Chích: tên của một tướng cướp.
[4] Cổ Tẩu: cha của vua Thuấn.
[5] Thước: đơn vị đo lường thời xưa của Trung Quốc = 1/3 mét
[6] Bát tự: 8 chữ Thiên Can và Địa Chi của năm, tháng, ngày, giờ sinh của một người. Thường dùng để làm căn cứ đoán số mệnh trong một số phép toán quái.
-
Những thành viên sau đã cám ơn :
ma nữ (13-10-2011)
-
16-10-2011 09:39 PM #29
Junior Member- Ngày tham gia
- Oct 2011
- Bài viết
- 102
- Được cám ơn 9 lần trong 8 bài gởi
Ngày 16.10.2011
Highland Nhà hát lớn...
Ngồi ở đây luôn có một cảm giác thật dễ chịu, thư thái, giữa một không gian rộng lớn thoáng đãng, nhìn cuộc sống trôi qua êm đềm và bình yên..
Nhấm nháp từng giọt của Phôi pha...
http://www.youtube.com/watch?v=DYktj...eature=related
-
17-10-2011 01:39 PM #30
Junior Member- Ngày tham gia
- Oct 2011
- Bài viết
- 102
- Được cám ơn 9 lần trong 8 bài gởi
Ngày 17.10.2011
Những ngày này, tâm điểm của mọi câu chuyện lại xoay quanh vấn đề trần lãi suất 14%, tỷ giá, giá vàng... Mọi chỉ trích được đặt ra đối với các nhà hoạch định chính sách, rằng thì là mà can thiệp bằng mệnh lệnh hành chính phi thị trường thì kiểu gì cũng chết... Nhiều người bắt đầu tỏ ra nghi ngờ về khả năng điều hành của bộ máy lãnh đạo mới..
Lãi suất liên ngân hàng tăng từng ngày...
Khi mà những điều phi lý nào đó tồn tại và tồn tại đến cùng, thì cũng có nghĩa là có những đối tượng nào đó cần phải được xóa sổ và xóa sổ đến cùng. Hơi tàn nhẫn nhưng âu cũng là điều phải làm.
-
18-10-2011 05:53 PM #31
Junior Member- Ngày tham gia
- Oct 2011
- Bài viết
- 102
- Được cám ơn 9 lần trong 8 bài gởi
Ngày 18.10.2011
Lãi suất liên ngân hàng đã lên mức 30% đối với kỳ hạn 1 tháng. Trong khi các ông lớn ngồi rung đùi đút túi lãi khủng thì sợi dây thòng lọng xiết càng chặt dần đối với các ngân hàng nhỏ, thủ phạm gây ra những xáo trộn trong nền kinh tế.
Có thể, một lúc nào đó, chủ nghĩa tư bản, đặc biệt là các nước lớn sẽ phải vác sách sang học Việt nam về cách **** cộng sản đã lãnh đạo nhân dân vượt qua khó khăn như thế nào. Và biết đâu học thuyết kinh tế xén lông cừu sẽ mở ra cho loài người một kỷ nguyên mới.
-
20-10-2011 05:27 PM #32
Junior Member- Ngày tham gia
- Oct 2011
- Bài viết
- 102
- Được cám ơn 9 lần trong 8 bài gởi
Ngày 20.10.2011
Ngày phụ nữ Việt nam mà mình lại nhớ đến Olga Bergon. Trái tim của những người phụ nữ dường như luôn mong manh như đang trong.. mùa lá rụng...
"Tránh đừng động vào cây, mùa lá rụng"Những đàn sếu bay qua. Sương mù và khói toả.
Matxcơva lại đã thu rồi!
Bao khu vườn như lửa chói ngời,
Vòm lá sẫm ánh vàng lên rực rỡ
Những tấm biển treo dọc trên đại lộ
Nhắc ai đi ngang dù đầy đủ lứa đôi
Nhắc cả những ai cô độc trong đời:
"Tránh đừng động vào cây, mùa lá rụng"
Ôi trái tim, trái tim một mình tôi
Đập hồi hộp giữa phố hè xa lạ
Buổi chiều kéo lang thang mưa giá
Khẽ rung lên bên khung cửa sổ sáng đèn
Ở đây tôi cần ai khi xuôi ngược một mình?
Tôi có thể yêu ai? Ai làm tôi vui sướng?
"Tránh đừng động vào cây, mùa lá rụng" -
Nhắc suốt đường cũng chỉ bấy nhiêu thôi!
Nếu không có gì ao ước nữa trong tôi
Thì có nghĩa chẳng còn gì để mất
Anh từng ở đây, từng là người thân nhất
Sao phút này làm người bạn cũng không?
Tôi chẳng hiểu vì sao cứ ngùi ngẫm trong lòng
Rằng sẽ phải xa anh vĩnh viễn
Anh - con người không vui, con người bất hạnh
Con người đi đơn độc quá trong đời
Thiếu cẩn trọng chăng? Hay chỉ đáng nực cười?
Thôi, hãy biết kiên tâm, mọi điều đều phải đợi
Dịu dàng quá, dịu dàng không chịu nổi!
Mưa thầm thì rơi mãi lúc chia ly
Mưa tối rầm nhưng ấm áp nhường kia
Mưa run rẩy trong sáng ngời chớp loá...
Anh hãy cố vui lên dù con đường hai ngả
Tìm hạnh phúc bình yên trong ấm áp cơn mưa!...
Tôi ra ga, lòng lặng lẽ như xưa
Một mình với mình thôi, chẳng cần ai tiễn biệt
Tôi không thể nói cùng anh đến hết
Và bây giờ còn biết nói gì thêm!
Cái ngõ con đã tràn ngập màu đêm
Những tấm biển dọc đường càng thấy trống:
"Tránh đừng động vào cây,
mùa lá rụng..."
-
22-10-2011 10:15 AM #33
Junior Member- Ngày tham gia
- Oct 2011
- Bài viết
- 102
- Được cám ơn 9 lần trong 8 bài gởi
Trong các phương pháp để rèn luyện tính kiên nhẫn và kỷ luật thì viết nhật ký cũng là một trong nhưng phương pháp hiệu quả. Viết nhật ký không chỉ ghi lại những sự kiện xảy ra trong 1 khoảng thời gian nhất định, mà còn đảm bảo việc keep everything under control.
Nhưng viết như thế nào để không ảnh hưởng tới công việc của người khác, là việc mình khó tìm được câu trả lời. Bởi nếu chỉ đơn thuần là tổng hợp tin thôi, thì đó là công việc tẻ nhạt nhất mà mình từng biết... Thôi thì cứ bâng quơ nửa mùa vậy, miễn là có viết.
-
22-10-2011 10:26 AM #34
Junior Member- Ngày tham gia
- Oct 2011
- Bài viết
- 102
- Được cám ơn 9 lần trong 8 bài gởi
Ngày 22.10.2011
Những ngày này, media ra rả về câu chuyện sáp nhập và tái cơ cấu hệ thống ngân hàng. Chẳng biết cuối cùng thì mọi chuyện sẽ ra sao, chỉ biết bây giờ, bà con chả dám gửi tiền ở những ngân hàng nhỏ nữa. Và kết cục bao giờ cũng vậy, nỗi sợ hãi luôn là tác nhân chính, đẩy nạn nhân đến với cái chết nhanh hơn.
-
22-10-2011 10:42 AM #35
Junior Member- Ngày tham gia
- Oct 2011
- Bài viết
- 102
- Được cám ơn 9 lần trong 8 bài gởi
Mình bảo cô bạn, vừa đọc bài trả lời phỏng vấn của ông cụ. Cô bạn nói ngay, cụ ý dối lòng đấy, chứ trong lòng cụ ý không muốn nói như thế đâu, là tình thế bắt buộc.
Công việc cũng như cuộc sống, dối lòng, đôi khi là việc mà người ta bắt buộc phải làm, dù bản thân họ chẳng cảm thấy sung sướng gì. Chẳng thể trách móc họ được, khi họ buộc phải làm như thế.
-
23-10-2011 09:29 PM #36
- Ngày tham gia
- Oct 2011
- Bài viết
- 3
- Được cám ơn 0 lần trong 0 bài gởi
Ngày 23.10.2011
Thèm hun.
-
23-10-2011 10:01 PM #37
Junior Member- Ngày tham gia
- Oct 2011
- Bài viết
- 102
- Được cám ơn 9 lần trong 8 bài gởi
-
25-10-2011 08:17 AM #38
- Ngày tham gia
- Oct 2011
- Bài viết
- 12
- Được cám ơn 2 lần trong 2 bài gởi
Ngày 25.10.2011
Chứng cả thế giới tăng, trừ chứng Vịt ngan.
Em ngồi khảy đàn, hát bài Giấc mơ ChaPi
-
25-10-2011 09:48 AM #39
Junior Member- Ngày tham gia
- Oct 2011
- Bài viết
- 102
- Được cám ơn 9 lần trong 8 bài gởi
-
25-10-2011 10:30 AM #40
- Ngày tham gia
- Oct 2011
- Bài viết
- 12
- Được cám ơn 2 lần trong 2 bài gởi
Thông tin của chủ đề
Users Browsing this Thread
Có 2 thành viên đang xem chủ đề này. (0 thành viên và 2 khách vãng lai)
Bookmarks