[potay_cum] gửi bài dưới đây, ngày 09-29-2008 23:44




"Làm giàu làm gì để sau này bệnh"

Cập nhật lúc 14h47" , ngày 22/09/2008 -

Đầu đinh, dáng vóc cân đối và cao lớn, ăn mặc lịch lãm, Nguyễn Ngọc Lân “nhẵn mặt” tại nhiều trung tâm thương mại sang trọng tại TP.HCM như Diamond, Parkson, Saigon Centre vì là chủ đầu tư gian hàng mỹ phẩm Thann và Harnn. Đặc biệt, từ khi anh đầu tư hệ thống spa cao cấp mang tên “Thann Sanctuary” ở khu căn hộ Nguyễn Du Park Villas. Trẻ trung, thành đạt, nhưng Lân không thuộc hàng đại gia chơi nổi.

Một buổi sáng gặp anh tại sân tập golf Him Lam, cứ tưởng anh đến đó để chơi golf, ai ngờ đó là nơi đặt văn phòng làm việc. Anh xòe tay cho tôi xem : Không đồng hồ hàng hiệu, điện thoại cũng thuộc loại “cùi” mấy trăm ngàn đồng, không xe máy, không xe hơi, nhà cũng đi thuê… “Tôi tự tin vì biết mình là ai !” – Lân cười.

Người ta thường bảo dân Việt kiều không thành công ở nước ngoài mới về VN làm việc. Trường hợp của Lân thì sao?

Ai nói như vậy cũng chẳng sao. Tôi sống ở Úc từ năm 10 tuổi, học ĐH xong, tôi sang Cali học business. Sau đó làm một năm bên Mỹ. Tôi đến và ở lại đây rất tình cờ.

Năm 1995, khi đang trên đường về Úc, tôi ghé VN chơi 1 tháng, không ngờ ở lại làm việc đến bây giờ. Lúc đó không khí đầu tư ở VN rất nhộn nhịp, khác nhiều với cuộc sống ở Úc hay Mỹ. Nó có những đặc điểm riêng rất thú vị, đó là sự nhộn nhịp của một nước đang phát triển. Lúc đó tôi chưa nhìn thấy cơ hội cho mình, nhưng có một công việc tự đến: tập đoàn quản lý quốc tế IMG đang quản lý hai sân Golf ở Phan Thiết và Đà Lạt, muốn mở văn phòng đại diện của họ ở TP.HCM. Tôi đồng ý làm cho họ.

Sau đó, cùng với một người bạn bên công ty Sơn Kim, tôi lập công ty Buss, chuyên sản xuất đồ lót nam. Lúc đó thị trường toàn hàng chợ, chưa có hàng hiệu. Làm được 9 tháng, tôi sang Mỹ, ký hợp đồng sản xuất và phân phối đồ lót Jockey ở VN.

Jockey thành công rất nhanh, vì không ai cạnh tranh. Hướng đi đó đã rất đúng. Cuối 2006, tôi bán lại công ty này và lập công ty cổ phần Thiên Nhiên, phân phối độc quyền mỹ phẩm Thann và Harnn của Thái Lan tại đây. Bây giờ, tôi đã tạo ra dòng sản phẩm riêng bán cho các khách sạn, resort, spa….tiêu chuẩn 4- 5sao.

Nói thật là ở VN, tôi thấy hứng thú. Cuộc sống của tôi rất cân bằng. Sáng dậy lúc nào tôi cũng trông đợi có gì mới, công việc ở đây hấp dẫn tôi, thế thôi, ai nói sao cũng được.


Cách mà Lân giảm stress?

Bằng cách chơi với hai đứa con trai sinh đôi mới 4 tuổi. Có những tuần, tôi dắt một đứa đi chơi bằng xe lửa. Tuần sau sẽ dắt đứa kia đi với lộ trình giống như vậy. Khi mới hai tuổi, tôi đã dẫn chúng đi du lịch Sapa, qua các bản làng…Các con tôi đã đi khắp VN.

Tài sản mắc tiền nhất của tôi là bộ chơi golf 1.500 USD do người bạn ở báo Golf & Life cho. Tôi không có xe hơi hay xe máy. Tôi coi trọng nhất là việc mở rộng kiến thức và tầm mắt cho các con. Các con tôi mới 3 tháng đã cho đi biển 2 tuần. Có bao nhiêu tiền là tôi để dành dẫn các con đi khám phá những vùng đất khác nhau của VN và thế giới. Một năm tôi về Úc 3 lần. Bố mẹ tôi hiện sống ở Úc.

Bố mẹ tôi không phải nhà kinh doanh. Bố mẹ dạy con cách sống hòa nhập với xã hội, không cần phô trương. Ở Úc đi học mặc quần cũ là bình thường. Tôi tự tin vì biết mình là ai, không cần trang bị thêm vật chất bên ngoài làm cho mình tự tin hơn! Đó chỉ là một cách sống khác, miễn là mình cảm thấy vui vẻ, hài lòng.

Cách giáo dục của bố mẹ khiến chúng tôi không bị ảnh hưởng bởi thói đua đòi. Tôi không có chút xíu áp lực là phải giống người khác. Nhà tôi ở Phú Mỹ Hưng, thuộc khu nghèo nhất ở đó. Tôi không bị ai ép phải làm giống như mọi người, giống xã hội. Và tôi muốn dạy con giống như vậy.

Có thể gia đình tôi cũng ảnh hưởng bởi lối sống của người Úc. Họ rất thực tế, không quan tâm nhiều lắm về hàng hiệu hay những gì khoe ra bên ngoài. Giới trẻ Úc làm ra nhiều tiền nhưng không phải mua xe mới, mà để dành tiền đi du lịch, để mở tầm mắt. Mỗi người có suy nghĩ khác nhau, nhưng đó là sự chọn lựa của người Úc. Bạn bè ở Úc không chọn nhau để được điều gì về quyền lợi. Ở VN hiện nay thì khác, có xu hướng người ta chọn bạn để cùng làm ăn, cùng có lợi. Hết lợi thì hết bạn.

Sống ở VN, điều gì về mặt xã hội khiến Lân tự hào hoặc băn khoăn ?

Đang có một tầng lớp trẻ VN năng động và giỏi, thế hệ trên 30 – 40, kiến thức và tiếng Anh giỏi, học hỏi rất nhanh. Họ đã từng làm cho các tập đoàn lớn của thế giới tại VN. VN sẽ thành công vì lớp người này. Nhưng chắc chắn là không đủ, nếu VN chỉ thành công về mặt kinh tế.

Điều quan tâm của tôi là sức khỏe cộng đồng. Chúng ta đang làm đủ mọi cách để bảo vệ sức khỏe. Nhưng chất lượng thực phẩm thì ngoài tầm tay. Không biết cái nào là sạch, cái nào là tốt. Bất lực. Ngoài tầm tay. Cái đó mới là quan trọng. Vì mình không biết mình đang ăn cái gì, đang hít cái gì trong không khí. Làm giàu làm gì để sau này bệnh ? Kinh tế phát triển làm gì mà mấy thế hệ sau phải trả vì môi trường bị phá hoại ?

Nước nào cũng có những vấn đề của nó. Nhưng VN có điều này làm tôi băn khoăn nhất. Sau này chi phí về y tế sẽ gấp không biết bao nhiêu lần nữa! Không bắt đầu từ bây giờ, về sau sẽ không có chi phí nào trả nổi. Tất nhiên, để giải quyết tận gốc phải có sự hưởng ứng của toàn xã hội.

Một băn khoăn khác. VN có rất nhiều luật, nhưng ra luật mà không biết là người ta có thể chấp hành luật đó hay không, hoặc kiểm soát việc thi hành luật đó như thế nào trong thực tế.

Cảm ơn Lân vì cuộc trò chuyện rất thú vị này!

(theo Doanh nhân Sài Gòn)