Index và những người bạn
  • Thông báo


    + Trả lời Chủ đề
    Trang 2 của 23 Đầu tiênĐầu tiên 1 2 3 4 12 ... CuốiCuối
    Kết quả 21 đến 40 của 456
    1. #21
      Ngày tham gia
      Jul 2007
      Bài viết
      2,186
      Được cám ơn 19 lần trong 18 bài gởi

      Mặc định Re: Index_lượm lặt đó đây







      writeFolderTitle(PAGE_FOLDER);[url="http://www.vnexpress.net/GL/Kinh-doanh/">KINH DOANH :

    2. #22
      Ngày tham gia
      Jul 2007
      Bài viết
      2,186
      Được cám ơn 19 lần trong 18 bài gởi

      Mặc định Re: Index_lượm lặt đó đây







      function onResponseClick()
      **
      showDialog('MailTo.aspx?ArticleID=' + GetPostVariable("ArticleID", null), 350, 420)
      }



      [h2]
      Tuổi Trẻ Cuối tuần
      [/h2]

      getTimeString('2009/01/10 06:01:00');Thứ Bảy, 10/01/2009,06:01 (GMT+7)
      Trung Đông - cuộc chiến 3.000 năm


      TTCT - Khi người Do Thái (Jew) đến định cư ở Ai Cập
      cách nay gần 4.000 năm, họ được cư dân bản địa - những chủ nhân của nền
      văn minh cổ xưa nhất loài người - đón tiếp nồng hậu và cưu mang tận
      tình.


      Năm 1710 trước CN, người Hitchcott chinh phục Ai Cập.
      Do văn hay, chữ tốt nên rất nhiều người Do Thái được kẻ xâm lược mời ra
      làm quan, và tất nhiên những người Ai Cập không bao giờ dung thứ cho
      cái lẽ “ăn cháo đá bát” đó! Đây tạm gọi là thù hận 1.


      150 năm sau, người Ai Cập đánh đuổi được những kẻ xâm
      lược (1560 trước CN). Việc đầu tiên sau khi giành lại độc lập là bắt cả
      dân tộc Do Thái làm nô lệ. Những đắng cay, tủi nhục trong những năm
      tiếp đó không thể nào diễn đạt nổi. Đây là thù hận 2.


      Năm 1225 trước CN, Moise đã đưa người Do Thái trốn
      chạy khỏi kiếp nô lệ. Họ băng qua Hồng Hải, “đi đến đâu nước biển rẽ ra
      đến đó”, như kinh Cựu ước đã mô tả. Quân Ai Cập đuổi đến, nước lại dâng
      tràn trở lại và họ bị chết vô số. Đến núi Sinai, Moise đã được gặp Đức
      Chúa Trời, được truyền giảng mười điều răn và được Chúa Trời khẳng định
      rằng Do Thái là một dân tộc được lựa chọn, do đó Chúa sẽ gieo nhiều tai
      ương, khổ đau để thử lòng trung thành và bản lĩnh của dân tộc này.
      Đương nhiên, một khi đã tự coi mình là dân tộc được lựa chọn thì phải
      chịu sự căm ghét (hay ít nhất là khó thông cảm, từ người Ả Rập). Đây là
      thù hận 3.


      Chúa Trời chỉ tay về phương Đông và nói rằng đó là
      miền đất hứa. Người Do Thái đã đến đó, đánh đuổi người Philistines (tổ
      tiên của Palestine bây giờ), chiếm lấy Bethléem (nghĩa là “ngôi nhà của
      Chúa”), xây dựng Jérusalem (nghĩa là “thành phố hòa bình”), lập ra quốc
      gia Israel (nghĩa là “vật lộn với Chúa Trời”) và vương quốc Judée
      (nghĩa là “được lựa chọn”). Lịch sử nhân loại chưa bao giờ chứng kiến
      cách đặt tên “hay” và đau đớn nhiều như thế. Từ khi thành lập, “thành
      phố hòa bình” không tuần lễ nào không có cảnh máu chảy! Đây là thù hận
      4.


      Bất chấp mọi khó khăn, chiến tranh và thử thách, người
      Do Thái vẫn tiếp tục thông minh và giàu có. Dù sống ở đâu họ cũng giàu
      có so với người bản xứ. Không phải ngẫu nhiên trong tiếng Anh từ Jewel
      - “Tiệm của người Do Thái”, có nghĩa là tiệm vàng hay tiệm kim hoàn.
      Đây là thù hận 5.


      Năm 586 trước CN, hoàng đế Nabuchodonosor của vương
      quốc Tân Babylon (Iraq ngày nay) vì muốn cướp của cải của người Do
      Thái, đồng thời trả những mối hận chồng chất bấy lâu nên đã tấn công và
      một lần nữa bắt cả dân tộc Do Thái làm nô lệ. Đây là thù hận 6. Mất
      nước, bị hành hạ khủng khiếp, người Do Thái lưu lạc khắp nơi và dù ở
      hang cùng ngõ hẻm nào của châu Âu họ cũng luôn bị phân biệt đối xử một
      cách tàn tệ.


      Adolf Hitler là kẻ thù khủng khiếp nhất của người Do
      Thái, cho dù chính ông ta cũng mang trong mình một nửa dòng máu Do
      Thái. Ông ta tin rằng nếu tiêu diệt hết người Do Thái thì địa vị độc
      tôn của dòng giống Aryan mới bền vững. 6 triệu người Do Thái chết dần
      mòn trong các trại tập trung, chết tức tưởi trong các lò hơi ngạt của
      “chủ nghĩa Phaxiô” là thù hận 7 (lâu nay quen gọi là chủ nghĩa phát
      xít, thật ra nó là Fascio - Fascism - “bạo lực tuyệt đối trong tình
      trạng chiến tranh”).


      Tình cảnh thảm thương của người Do Thái trong Chiến
      tranh thế giới thứ hai đã làm xúc động hàng triệu trái tim nhân loại.
      Người Mỹ biết điều đó. Họ cũng biết thêm đó là cơ hội vàng để cắm “một
      mũi dao” (hình thể địa lý của Israel ngày nay không khác gì một mũi
      dao) vào vùng đất chiến lược có tên gọi là Trung Đông - nằm giữa ba
      châu lục Á - Phi - Âu. Nơi đó có hơn một nửa trữ lượng dầu lửa của thế
      giới. Kiểm soát được “máu” của văn minh hiện đại tức là có quyền quyết
      định đến lẽ sinh tồn, kiểm soát được vị trí địa - chiến lược cực kỳ
      quan trọng này - là kiểm soát được thế giới.


      Không phải ngẫu nhiên mà tất cả đế quốc từ xưa đến nay
      (trừ đế quốc Trung Hoa (không kể Nguyên - Mông) và đế quốc Nhật Bản
      trong Chiến tranh thế giới thứ hai) đều coi đây là vùng đất sống còn.
      Chính vì thế, lần đầu tiên trong lịch sử loài người, một đất nước đã
      từng biến mất suốt 2.534 năm đã hiển hiện lại trên bản đồ. Cộng hòa
      Israel tuyên bố thành lập vào... phút cuối cùng của ngày 13-5, rạng
      sáng 14-5-1948. 11 phút sau, Chính phủ Hoa Kỳ công nhận! Lịch sử ngoại
      giao của loài người chưa bao giờ chứng kiến một sự kiện vô tiền khoáng
      hậu như thế. 4g sáng, quân đội Israel tấn công liên minh sáu nước Ả Rập
      để chiếm 11.100km2 của người Palestine, gộp vào vùng đất 14.100km2 được Liên Hiệp Quốc chia cho họ trước đó. Đây là thù hận 8.


      Từ đó đến nay, những cuộc chiến tranh giữa Israel và
      người Ả Rập vẫn tiếp diễn không ngừng nghỉ cho dù đã có hàng trăm cuộc
      đàm phán, hàng chục hiệp ước, gần mười lần ngừng bắn có điều kiện. Có
      nghĩa là đã có thêm rất nhiều thù hận nữa mà ta không thể kể hết, mỗi
      ngày!


      HÀVĂN THỊNH



    3. #23
      Ngày tham gia
      Jul 2007
      Bài viết
      2,186
      Được cám ơn 19 lần trong 18 bài gởi

      Mặc định Re: Index_lượm lặt đó đây



      Oh!!! pa-ma !!!

      ............................[table] Obama sứt mẻ hình tượng "Tổng thống thay đổi" ở Trung Đông :
      |




      08/01/2009 09:11 (GMT + 7) |






      Hôm qua, Obama đã chính thức bày tỏ quan ngại của mình về tình hình
      chiến sự ở dải Gaza. Chuyện ông giữ im lặng suốt những ngày qua khiến
      người dân Trung Đông đặt lại câu hỏi về khẩu hiệu về sự thay đổi của
      tân tổng thống Mỹ hồi tranh cử.

      |







      Obama
      giải thích rằng ông chưa muốn phát ngôn với tình hình chính trị nước
      ngoài trước thời điểm nhậm chức chính thức. Hiện tại đó là việc của ông
      Bush. Nhưng những người Trung Đông thì cho rằng Obama đang bỏ qua một
      cuộc chiến mà không biết mình cũng tham gia

      Trước đó, sự im lặng của ông này đã làm giảm đi danh tiếng của ông ở Trung Đông.



      [table]






      Khói lửa chiến tranh ở Gaza (Nguồn: ABC news)


      [/table]
      Dân Trung Đông thất vọng


      Những
      cơ hội của ông Obama trong việc tạo ra một khởi đầu mới cho mối quan hệ
      giữa Mỹ với thế giới Hồi giáo, đặc biệt là Trung Đông dường như bị thu
      hẹp với một làn sóng những cuộc tấn công vào người Palesstin ở dải
      Gaza. Điều đó có vẻ không công bằng bởi Obama sẽ chưa nhậm chức cho tới
      ngày 20-1 này. Những cuộc chiến bên ngoài thì không đợi lễ nhậm chức
      của Washington.

      Những trợ lý của Obama cho biết ông đang bận rộn
      chuẩn bị cho những nghi thức ngoại giao trong lễ nhậm chức mà nước Mỹ
      thì một lúc chỉ có một tổng thống. Hilary Clinton, ngoại trưởng vừa
      được bổ nhiệm và Joe Biden, phó tổng thống kiêm cố vấn ngoại giao cũng
      hầu như không có ý kiến gì về vấn đề này.

      Nhưng điều đó càng
      khiến Obama đang dần mất đi sự ủng hộ của người dân Arab và Hồi giáo -
      những người không hiểu được tại sao mà ông Obama hứa sẽ đem lại sự thay
      đổi lại không hề lên phát biểu một lời nào.
      Một
      số nhà bình luận và biên tập báo chí Arab nói rằng dân chúng ngày càng
      thất vọng về sự thờ ơ của Obama. Sự thất bại của Obama trong việc không
      tán thành quan điểm ủng hộ Israel mạnh mẽ của tổng thống Bush đã khiến
      dân chúng tin rằng hoặc là ông cùng chung quan điểm thiên vị với tổng
      thống Bush hoặc đơn giản chỉ là ông không quan tâm về vấn đề này.


      [table]









      Hình ảnh ông Obama vui vẻ chơi golf trong kỳ nghỉ ở Hawaii
      đối lập với cảnh tàn phá đãm máu ở Gaza (Nguồn: Washingtonpost, AP)


      [/table]
      Đài
      truyền hình phát sóng qua vệ tinh Al-Tazara gần đây phát đi hình ảnh
      ông Obama trong kỳ nghỉ ở Hawaii, diện quần short và chơi golf, đối lập
      với những cảnh tàn phá đẫm máu ở dải Gaza. Lời tường thuật phê bình đội
      ngũ của ông Obama im như thóc ám chỉ rằng ông Obama đang bỏ qua cơ hội
      nhận sự ủng hộ của thế giới Hồi giáo mà ông có thể không nhận ra.

      Labib Kamhavi, một nhà phân tích người Jordany phát biểu trên tờ Chicago Tribune: “Người
      dân nhắc lại khẩu hiệu về sự thay đổi trong chiến dịch tranh cử của ông
      và đã hi vọng rằng khẩu hiểu đó sẽ sớm được áp dụng trong tình hình
      Palestine hiện nay. Vì thế, họ xem việc ông im lặng là một dấu hiệu
      tiêu cực. Họ nghĩ ông đang lờ đi những gì đã xảy ra ở dải Gaza bởi ông
      không hề có ý kiến gì về vấn đề này"
      .

      Các nhà phê bình trong
      khu vực cho rằng ông Obama sẽ vui mừng nếu phá vỡ nguyên tắc “không
      bình luận” trước lễ nhậm chức. Họ ghi lại sự lên án các cuộc tấn công
      khủng bố hồi tháng 11 ở Mumbai một cách kịp thời của ông. Ông Obama
      cũng thường đưa ra các tuyên bố chính trị để giảm nhẹ tác động của cuộc
      khủng hoảng tài chính toàn cầu.

      Việc ông im lặng trước cuộc tranh cãi này cũng tạo cơ hội cho những thế lực thù địch lợi dụng lên tiếng để lấp chỗ trống: “Dường như vị tổng thống Mỹ mới đắc cử không có ý định quan tâm đến cuộc khingr hoảng ở Gaza”, tờ Resalat của Iran chua chát bình luận. “Lập
      trường và quan điểm của ông cho người ta nghĩ rằng ông sẽ theo con
      đường mà các tổng thống tiền nhiệm đã đi… Cũng vậy, Obama sẽ theo đuổi
      các chính sách ủng hộ các cuộc xâm lược của người Do Thái
      ”.
      Tổng thống không dễ nói. Dân Mỹ coi trọng việc làm của mình hơn



      [table]






      Dễ hiểu người dân Mỹ lo lắng cho vận mệnh kinh tế của mình
      hơn là sự đau khổ của những người dân ở Trung Đông (nguồn: bbc)


      [/table]
      Việc
      duy trì hình ảnh một nước Mỹ cương quyết kết tội Hamas về tình hình bất
      ổn của khu vực trong khuôn khổ các lệnh ngừng bắn có giới hạn của Hội
      đồng Bảo an liên hợp quốc, sẽ chấm dứt mọi hi vọng về việc giành lại
      niềm tin của người Arab và có thể gây ra những kết quả tiêu cực cho
      những mối bận tâm của Mỹ ở Iraq, Afghanisstan và vùng Vịnh.

      Tuy
      nhiên, nếu Obama cứng rắn hơn với Israel (một số người thì gọi là công
      bằng hơn), như là yêu cầu chấm dứt vĩnh viễn lệnh phong tỏa Gaza hay mở
      đường cho cuộc đàm phán với Hamas, ông sẽ liều lĩnh kích động một làn
      sóng phản đối của phe cánh hữu Israel, khích lệ các kẻ thù của Israel
      và đánh mất một ít lợi thế chính trị ở sân nhà.

      Cuộc trưng cầu
      dân ý cho thấy người Mỹ xếp việc tìm ra một giải pháp cho mâu thuẫn
      Israel – Palestin ở cuối bản danh sách 12 vấn đề ngoại giao về chính
      trị cần quan tâm. Đối với đa số người dân Mỹ, những người đang chủ yếu
      lo lắng về kinh tế, việc làm và tiết kiệm thì bất kỳ vấn đề ngoại giao
      nào cũng xếp sau.

      Trên con đường tranh cử, Obama (giống như
      Clinton) đã công khai ủng hộ Israel và đặc biệt chỉ trích Hamas. Cùng
      lúc, ông cũng đưa ra viễn cảnh về sự thay đổi sâu sắc trong các mối
      quan hệ phương Tây với thế giới Hồi giáo và hứa đưa ra tuyên bố chính
      trị rõ ràng trong một diễn đàn lớn của những người theo đạo Hồi trong
      vòng 100 ngày kể từ ngày nhậm chức.

      Ông nói: “Tôi sẽ chứng
      minh rằng chúng tôi không ở trong cuộc chiến với người Hồi giáo. Chúng
      tôi sẽ sát cánh với những người biết đấu tranh vì tương lai của mình.
      Chúng tôi cần sự nỗ lực của họ để đánh bại những kẻ khởi xướng lòng thù
      hận và bạo lực"
      .[*]
      Thanh Huyền (Theo Guardian)


      [/list][/table]


    4. #24
      Ngày tham gia
      Jul 2007
      Bài viết
      2,186
      Được cám ơn 19 lần trong 18 bài gởi

      Mặc định Re: Index_lượm lặt đó đây

      [table]

      CẬN CẢNH : Một mũi tên 3 mục đích
      Thứ hai, 29/12/2008, 02:50 (GMT+7)
      Trung
      Quốc vừa quyết định đưa 2 khu trục hạm và một tàu tiếp vận đến vịnh
      Aden, ngoài khơi Somalia để phối hợp với lực lượng hải quân nhiều nước
      khác chống hải tặc, bảo vệ một trong những huyết mạch giao thông hàng
      hải quốc tế. Vịnh Aden, đường dẫn vào kênh đào Suez, huyết mạch giao
      thông hàng hải nối liền Á-Âu. Mỗi ngày, 1/3 hàng hóa chở bằng container
      trên thế giới, 4% sản lượng dầu thô của toàn thế giới đều đi qua vịnh
      Aden. Mỗi năm, có 22.000 tàu bè các loại đi qua vịnh nối liền Địa Trung
      Hải với Ấn Độ Dương này. Về phương diện quân sự, con đường này cũng rất
      quan trọng, bởi vì nếu không qua vịnh Aden để tới kênh đào Suez, thì
      tàu bè phải đi vòng xuống mũi Hảo Vọng của Nam Phi và như vậy, hải
      trình từ Ấn Độ Dương sang châu Âu kéo dài thêm 10.000km.

      Hàng
      chục năm qua, Trung Quốc đã dành rất nhiều ngân quỹ để phát triển lực
      lượng hải quân với 3 hạm đội là hạm đội Bắc Hải, hạm đội Đông Hải và
      hạm đội Nam Hải. Hạm đội Nam Hải có tầm vận hành và khả năng tác chiến,
      kiểm soát vượt ngoài biển Đông. Việc đưa tàu sang vịnh Aden là cơ hội
      để Trung Quốc chứng tỏ rằng hải quân của họ có thể vượt đại dương để
      bảo vệ quyền lợi quốc gia. Đây được coi là dấu hiệu đầu tiên mà Trung
      Quốc muốn cho quốc tế biết là họ có đủ sức mạnh tham dự các hoạt động
      tác chiến hải quân rất xa căn cứ.

      Bình luận về vấn đề này, tờ
      Nhân dân nhật báo Trung Quốc cho biết có 3 mục tiêu mà Trung Quốc muốn
      đạt được, trước hết Trung Quốc hiện là một cường quốc, không phải chỉ
      về nguyên tử, mà còn cả về hải quân và luôn tích cực tham dự vào những
      việc chung trên thế giới. Trong vấn đề chống hải tặc ở ngoài khơi
      Somalia, ngoài hải quân Mỹ, còn có hải quân Nga và khoảng 20 chiến hạm
      của Liên minh châu Âu. Khi quyết định tham gia hoạt động này, Trung
      Quốc muốn thể hiện thiện chí, đồng thời làm nghĩa vụ của một thành viên
      thường trực Hội đồng Bảo an LHQ. Chính Hội đồng Bảo an đã ra nghị quyết
      cho phép lực lượng hải quân quốc tế chống hải tặc trong vịnh Aden. Thứ
      đến, Trung Quốc muốn cho thế giới biết về khả năng hải quân mạnh, hải
      quân biển xanh của họ. Cuối cùng, Trung Quốc sẵn sàng sử dụng sức mạnh,
      đặc biệt là sức mạnh hải quân, để bảo vệ quyền lợi quốc gia. Ngoài ra,
      theo nhận xét của Lý Vĩ, chuyên gia nghiên cứu chống khủng bố thuộc
      Viện Nghiên cứu quan hệ quốc tế đương đại Trung Quốc, việc quân đội
      nước này tham gia vào chiến dịch chống cướp biển ở vùng Sừng châu Phi
      còn mang một thông điệp chính trị mạnh mẽ. Đó là với sức mạnh quân sự
      và kinh tế hiện nay, Trung Quốc muốn đóng vai trò lớn hơn trong việc
      gìn giữ hòa bình và an ninh thế giới.






      [table] Nguy cơ tiềm ẩn?


      Trong
      bối cảnh kinh tế thế giới đang trải qua một trong những cuộc suy thoái
      tồi tệ nhất kể từ những năm 1930, người tiêu dùng vui mừng vì không
      phải lo lắng quá nhiều khi giá nhiên liệu hiện rất rẻ. Giá dầu thế giới
      đã mất hơn 2/3 giá trị kể từ mức giá kỷ lục trên 147 USD/thùng hồi
      tháng 7 vừa qua và kéo theo giá nhiên liệu hiện ở mức rẻ nhất trong
      vòng vài năm qua.



      Trước mắt, giá dầu thấp sẽ
      đem lại nhiều lợi ích ngắn hạn cho người tiêu dùng và các công ty đang
      phải vật lộn với khủng hoảng kinh tế toàn cầu hiện nay, nhưng về lâu
      dài giá dầu thấp có thể đem lại nhiều nguy cơ tiềm ẩn.

      Trước
      hết, giá năng lượng thấp sẽ siết chặt đầu tư trong ngành dầu mỏ và giảm
      nguồn cung trong tương lai. Không chỉ có vậy, nó còn ngăn cản việc tiết
      kiệm năng lượng và tạo ra sự bất ổn tại các quốc gia phụ thuộc vào xuất
      khẩu dầu mỏ, khiến giá dầu trong tương lai có thể tăng lên và thậm chí
      tạo ra những thay đổi đột ngột.



      Đặc biệt là, giá năng lượng
      thấp sẽ hạn chế việc đầu tư vào các nguồn năng lượng thay thế (do giá
      thành cao không thể cạnh tranh), làm phụ thuộc sâu sắc vào dầu mỏ, cũng
      như gia tăng lượng khí thải gây hiệu ứng nhà kính. Hầu hết các nhà kinh
      tế trong ngành dầu mỏ cho rằng giá dầu quanh ngưỡng 47 USD/thùng là phù
      hợp.



      Tuy nhiên, theo tính toán của
      Deutsche Bank, giá dầu hiện nay thực tế chỉ tương đương mức trung bình
      35 USD/thùng của 40 năm qua. Do đó, mức giá hợp lý trong dài hạn nên ở
      mức 60-80 USD/thùng. Simon Wardell, Giám đốc nhóm các thị trường năng
      lượng tại Global Insight Ltd ở London, Anh cũng cho rằng mức giá phù
      hợp giữa OPEC và các quốc gia tiêu thụ dầu mỏ nên vào khoảng 75
      USD/thùng, bởi nó hợp lý để tái đầu tư vào sản xuất, đủ cao để khuyến
      khích hiệu quả sử dụng dầu mỏ và đủ để duy trì ngân sách cho các nhà
      sản xuất dầu mỏ Trung Đông.

      Cơ quan năng lượng quốc tế (IEA)
      cũng đã khuyến cáo 28 nước công nghiệp hóa về chính sách năng lượng,
      khi IEA muốn mức giá dầu mỏ đủ cao để duy trì đầu tư vào các nguồn năng
      lượng thay thế, cũng như đầu tư khai thác các nguồn dầu mới dưới biển
      sâu.



      Theo IEA, để ấn định một mức
      giá tiêu chuẩn và hợp lý là rất khó khăn. Song chi phí để phát triển
      dầu mỏ là rất cao, đặc biệt là các mỏ dầu dưới mực nước sâu, cát dầu
      của Canada và các mỏ tại Bắc Cực gần miền Bắc nước Nga, vốn cần thiết
      có một mức giá thỏa đáng. Do đó, nếu giá dầu tiếp tục hạ quá sâu sẽ làm
      tăng nguy cơ đổ vỡ nguồn cung.



      @ SGGP VIỆT LÊ


      [/table]




      [/table]

    5. #25
      Ngày tham gia
      Jul 2007
      Bài viết
      2,186
      Được cám ơn 19 lần trong 18 bài gởi

      Mặc định Re: Index_lượm lặt cuối năm

      Có hay không chất dioxin trong dầu gội Double Rich?
      23:31' 07/01/2009 (GMT+7)

      Thông tin về việc dầu gội đầu Double Rich trị gàu bị nghi nhiễm chất độc dioxin 1.4 có thể gây ung thư làm người tiêu dùng lo lắng. Nhà sản xuất Double Rich tại Việt Nam nói gì về thông tin này?

      Nguồn tin được một số phương tiện thông tin đại chúng trích nguồn từ tờ Thời báo Vùng Vịnh (Gulf Times).
      Theo nguồn tin kể trên, cơ quan chức năng Arab Saudi tuyên bố phát hiện 8 loại dầu gội đầu bị nhiễm dioxin nguy hiểm, tại các cửa hàng ở thủ đô Doha (Qatar), hôm 5/1.
      Những sản phẩm đang được cơ quan chức năng xem xét bao gồm dầu gội Corpore Sano Baby (sản xuất tại Tây Ban Nha), dầu gội và dầu xả Black Seed dành cho tất cả các loại tóc (sản xuất ở Nam Phi), dầu gội trị gàu Double Rich của LG (sản xuất tại Hàn Quốc), dầu gội trị gàu Himalaya Herbals dành cho tóc thường (sản xuất tại Ấn Độ), dầu gội ICare với hợp chất trái cây dành cho tóc khô và gãy (sản xuất ở Việt Nam), dầu gội chăm sóc tự nhiên (sản xuất ở Jordan) và hai loại dầu gội Sehat Sedr cho tất cả các loại tóc (sản xuất ở Iran).
      Nguồn thông tin trên đã gây lo lắng cho người tiêu dùng. Còn nhà sản xuất Double Rich tại Việt Nam nói gì?
      là Nhà sản xuất Double Rich tại VN khẳng định, sản phẩm của họ không hề có vấn đề gì, và đã được Bộ Y tế kiểm soát và công bố chất lượng
      Ngày 7/1, bà Tạ Minh Nguyệt, Trưởng phòng đào tạo, chi Nhánh Công ty LG Vina tại miền Bắc tự tin khẳng định: "Sản phẩm của chúng tôi không hề có vấn đề gì!".

      Theo lời bà Nguyệt, sản phẩm Double Rich của LG Vina đã được Bộ Y tế kiểm soát và công bố chất lượng đảm bảo cho người tiêu dùng.
      Bà Minh Nguyệt cho hay, Công ty LG Vina sẽ cho xét nghiệm sản phẩm của mình để chứng minh không có chất dioxin.
      Ông Châu Kỳ Khánh – Trưởng phòng Marketing của Công ty liên doanh dược phẩm LG Vina thì khẳng định, Công ty LG Vina chưa bao giờ xuất khẩu sản phẩm của mình sang Arab Saudi và sản phẩm bị nghi nhiễm chất dioxin không trùng với sản phẩm Double Rich đang bán ở VN.
      Theo ông Khánh, trong khoảng 2 tuần nữa, LG Vina sẽ có kết quả xét nghiệm cho thấy sản phẩm của công ty không hề có chất dioxin.
      Ông Khánh tiết lộ, sản phẩm Double Rich của công ty chủ yếu được sản xuất ở VN và in tên tiếng Việt, không có sản phẩm trị gàu nào giống với tên cơ quan quản lý thuốc và thực phẩm Arab Saudi đã công bố. Và điều quan trọng, công ty không xuất khẩu hàng sang thị trường Trung Đông. Vì vậy, công ty này đang đề nghị phía đơn vị công bố làm rõ hơn về sản phẩm, tránh gây hiểu lầm.
      Xoay quanh vấn đề này, TS Trương Quốc Cường, Cục trưởng Cục Quản lý dược (Bộ Y tế) cho biết, thông tin kể trên ông mới biết được các qua các phương tiện thông tin đại chúng. Cục đã gửi thông tin cho phòng chuyên môn kiểm tra lại và báo cáo lại trong thời gian sớm nhất.
      VietNamNet sẽ tiếp tục thông tin về vụ việc này.

      Giáo sư, bác sĩ, nhà khoa học người Mỹ - ông J.D.Constable tại buổi nói chuyện với các nhà khoa học của Việt Nam đã khẳng định: Chất độc da cam/dioxin gây tác hại lâu dài đến sức khoẻ con người.
      Chất dioxin không chỉ môi trường sinh thái mà còn đến sức khỏe con người, đặc biệt là với sự sinh sản vì có thể gây tai biến sinh sản, dị tật bẩm sinh và làm giảm chỉ số IQ của những trẻ em...


      Tuyết Nhung - Lệ Hà

    6. #26
      Ngày tham gia
      Jul 2007
      Bài viết
      2,186
      Được cám ơn 19 lần trong 18 bài gởi

      Mặc định Re: Index_lượm lặt cuối năm

      [table] Bài học sai lầm từ lịch sử của các nhà đầu tư |






      09/01/2009 09:47 (GMT + 7)

      |






      Một năm tài chính đầy vũ bão đã đi qua. Chúng ta đã chứng kiến một năm
      gây sốc, nhưng sẽ lại phải đối mặt với hàng loạt câu hỏi và thách thức
      của năm 2009 và các năm sau nữa.

      |







      Năm
      vừa rồi quả là ác mộng đối với nhiều người. Có lẽ người ta thà “nhắm
      mắt làm ngơ” còn hơn là phải mở chiếc phong bì báo cáo tài chính hay kế
      hoạch nghỉ hưu. Giá trị của TT chứng khoán thế giới đã sụt tới một nửa
      và hiện nay đang trượt dưới mức đỉnh điểm tới 30 ngàn tỉ USD.


      [table]






      Tiết kiệm tiền có còn là việc nên làm, hay đó như là rót tiền vào một hố đen bất tận?
      (Ảnh nguồn: Economist.com)


      [/table]
      Với
      những ai chuyên gửi tiền tiết kiệm tại Mỹ và Châu Âu, thập kỉ vừa rồi
      sẽ là quãng thời gian u ám và thua thiệt nhất. Trong vòng 10 năm, đi
      qua hai đợt cao trào và suy thoái, TT chứng khoán chẳng đem lại cho họ
      thêm đồng nào, hoặc là ít hơn trước.

      Tỉ lệ lãi suất thấp cũng
      làm cho trái phiếu và gửi tiền ngân hàng chẳng còn “hời” như xưa. Nếu
      không vì được giảm thuế, giữ tiền dưới gối có khi còn có lợi hơn. Cảm
      giác trống rỗng này có lẽ người dân gửi tiền tiết kiệm của Nhật Bản đã
      từng hiểu hơn ai hết trong thời kì suy thoái ở đất nước mình.

      Những
      số liệu của năm nay đủ để khiến người ta thót tim. Tài sản quỹ tương tế
      của Mỹ đã giảm 2.4 ngàn tỉ USD – 1/5 giá trị của nó kể từ đầu năm 2008.
      Còn ở Anh tình hình cũng không mấy sáng sủa hơn, sụt hơn 25%, tức là
      khoảng 195 tỉ USD. Nhìn tổng thể, TT chứng khoán toàn cầu đã co lại
      khoảng 30 ngàn tỉ USD, gần như một nửa giá trị.

      Tin xấu này
      không chỉ giáng vào chứng khoán liên quan đến tín dụng – nơi khủng
      hoảng bắt nguồn, mà còn lẹm cả vào cổ phần. Với việc các nguồn đầu tư
      mang tính rủi ro thua lỗ liên tục, việc đa dạng hóa đầu tư để giảm
      thiểu rủi ro trong TT gấu cũng chẳng còn mấy tác dụng. Và một nguồn của
      cải nữa là nhà đất – niềm hi vọng và quỹ hưu trí của rất nhiều người,
      cũng đã mất giá trị.

      Vì thế, tiết kiệm tiền có vẻ giống như rót tiền vào một hố đen bất tận.

      Giới tiêu dùng Mỹ: Tiêu quá nhiều mà tiết kiệm chẳng bao nhiêu


      [table]





      Giới tiêu dùng Mỹ có tỉ lệ tiết kiệm thấp nhất so với Anh, Đức và Nhật trong vòng 10 năm trở lại đây. (Nguồn: Economist.com)
      [/table]

      lẽ đây không phải là thời điểm để lo lắng về tiền tiết kiệm. Thông báo
      mới nhất của Phòng nghiên cứu kinh tế quốc gia cho thấy nền kinh tế lớn
      nhất thế giới là Hoa Kỳ đã lâm vào suy thoái kể từ tháng 12 năm ngoái.

      Các
      nền kinh tế Nhật Bản và Tây Âu cũng đã liên tục co hẹp. Nền kinh tế
      toàn cầu đang trên đà phát triển nhanh bỗng dưng giảm tốc và tiêu dùng
      chuyển từ hào phóng sang tằn tiện. Có lẽ đó là lí do các CP không ngừng
      động viên người tiêu dùng tiếp tục mua sắm.

      Nhưng điều này
      không đúng với tất cả các quốc gia. Trong khi các nước châu Á, và cả
      Đức triệt để tiết kiệm tiền, nhưng người dân các nước khác giành quá ít
      tiền cho những năm tuổi già.

      Chẳng hạn, tỉ lệ tiết kiệm tiền
      của các hộ gia đình tại Mỹ (tức tỉ lệ thu nhập sẵn có ngoài tiêu dùng)
      ở mức cực thấp, chưa đến 2.5% kể từ năm 1999.

      Còn ở Anh, con
      số này cũng chỉ vỏn vẹn 3% trong hai năm trở lại đây. Có lẽ hệ thống
      tài chính phức tạp đã tạo điều kiện cho Mỹ và Anh “mượn” tiền từ châu Á
      để tiêu xài “xả láng”, lại thêm giá địa ốc tăng cao khiến họ càng tự
      tin hơn.

      Nói theo một cách khác, người Anglo-Saxons không phải
      dè xẻn tiêu pha để tiết kiệm cho tương lai, vì những chính sách tiền tệ
      lỏng lẻo khuyến khích vay tiền đã đẩy giá nhà và các tài sản khác lên
      cao, tạo ra niềm tin ảo là người dân đã tiết kiệm đủ.

      Vì thế
      đến thời điểm này khi gánh nặng nợ nần dần lộ diện, giá tài sản ngay
      lập tức suy sụp và tỉ lệ tiết kiệm tăng vọt lên bởi người tiêu dùng
      không muốn, hoặc không có đủ điều kiện để vay tiền nữa.

      Đây
      quả thật là tin xấu đối với 2 nền kinh tế Anh và Mỹ trong tương lai
      gần, nhưng cũng có khả năng là tin tốt về lâu dài, tùy thuộc vào mức độ
      tiết kiệm của người dân.

      Theo lẽ thường, người ta mua hàng hóa
      vào ở giá rẻ và bán ra khi chúng tăng giá. Những người tiết kiệm tiền
      lại không coi các tài sản tài chính như là một loại hàng hóa, bởi thế
      họ làm hoàn toàn ngược lại. Họ đổ xô vào thị trường vào những năm
      1999-2000, khi thị trường ở đỉnh điểm, và khi mọi thứ đang lao xuống
      dốc ở mức đáy, họ lại đồng loạt rút ra.

      Tất nhiên họ nên rút
      chân khỏi thị trường vào năm 2000, khi tỉ lệ giá-thu nhập là ở ngưỡng
      cao là 35, và mua vào khi giá cổ phần rất mềm như hiện nay ở ngưỡng 10.
      Một nghiên cứu gần đây cũng cho thấy, khi tỉ lệ giá-thu nhập thấp, lợi
      nhuận từ cổ phần trong 10 năm sau đó sẽ là khoảng 8%, và khi tỉ lệ này
      tăng cao, lợi nhuận trung bình chỉ là 3%.

      Nhưng những thua lỗ
      gần đây khiến người ta cẩn trọng hơn. Người ta thà giữ tiền mặt hoặc
      các quỹ TT tiền tệ, còn hơn là TT chứng khoán hoặc trái phiếu công ty.
      Tiền lãi họ thu được từ tiền tiết kiệm ngày càng thảm hại. Tỉ lệ lãi
      suất liên tục rơi, và ngày càng nhiều ngân hàng thông báo về việc cắt
      giảm lãi suất.

      Người tiết kiệm tiền ban đầu có thể được che
      chắn khỏi việc cắt giảm này, bởi các ngân hàng thương mại đang cạnh
      tranh gay gắt vì tiền tiết kiệm, nhưng tỉ lệ lãi suất mà nhiều nền kinh
      tế đang, hoặc đã trượt dốc tới là 1-2%.


      [table]





      Nghiên
      cứu của công ty Morningstar cho thấy một người Mỹ đầu tư $100/tháng vào
      quỹ cổ phần, sau 10 năm chỉ kiếm được $10,932 - thua lỗ $1,068. Nguồn: Economist
      [/table]
      Lo
      ngại và e dè là điều dễ hiểu, sau cơn bão tài chính từ đầu năm nay. TT
      chứng khoán và trái phiếu của các công ty có thể trượt giá hơn nữa, đặc
      biệt là với những thông tin xám xịt của nền kinh tế mỗi tuần.

      Nhưng
      điều lạ lùng là trong khi các nhà đầu tư lao vào mua cổ phiếu 9 năm
      trước, khi tỉ lệ giá cổ phiếu/lợi nhuận cao gấp 3 lần hiện nay, lại
      chính là những người ôm chặt lấy tiền dưới dạng tiền mặt và trái phiếu
      ngày hôm nay.

      Cách tiếp cận này sẽ là vô vọng với những ai mong
      muốn gây dựng quỹ nghỉ hưu khiêm tốn, đặc biệt là trong hoàn cảnh nhân
      viên gánh mọi rủi ro đầu tư tại Mỹ.

      Tiết kiệm quá ít cùng với
      đầu tư sai lầm đang là vấn đề đối với các cá nhân và cả nền kinh tế.
      Người tiêu dùng giữ tiền trong ngân hàng, các ngân hàng do dự không
      muốn cho vay, các công ty vì thế gặp khó khăn trong việc vay tiền và
      gây vốn.

      Thử thách của thế hệ


      [table]





      Khi ngỗng không còn đẻ đủ trứng vàng, khi người ta không có đủ tiền để nghỉ hưu. (Nguồn: Economist.com)
      [/table]
      Rất
      nhiều người – đặc biệt là thế hệ thời bùng nổ dân số giữa năm 1946 và
      1964, sẽ nghỉ hưu trong vòng 20 năm tới – sẽ lo lắng không biết có đủ
      tiền để sống những năm tuổi già hay không, cho dù họ tiết kiệm nhiều
      tiền. Người ta đều tin rằng mình không thể phụ thuộc vào nhà nước, gánh
      nặng đổ lên vai người đóng thuế sẽ là quá lớn.

      Nhưng nếu các
      giá trị tài chính chỉ là một dạng bồi thường từ các tài sản nền kinh tế
      sản xuất ra, thì việc lấy tiền nghỉ hưu từ túi của lĩnh vực tư hay công
      cũng đâu có giải quyết được vấn đề. Liệu lĩnh vực kinh doanh trong 20
      năm tới có tạo đủ thu nhập để trả lãi cổ phần và trái phiếu cho thế hệ
      này hay không?

      Theo ngôn ngữ của nhân khẩu học, tài sản của
      thị trường có thể được coi là mô hình kim tự tháp, và mỗi thế hệ bán số
      tiền tiết kiệm tích lũy cho thế hệ sau. Nếu các thế hệ sau đều lớn hơn
      thế hệ trước, giá tài sản sẽ cao dần lên. Đó là những gì xảy ra vào thế
      kỉ 20.

      Thế nhưng thế hệ bùng nổ dân số sẽ phá vỡ quy luật này.
      Nếu họ nghỉ hưu vào tuổi 65, họ sẽ bắt đầu bán ra vào năm 2011. Và ngay
      cả ở Mỹ, nơi có ít vấn đề dân số hơn Nhật Bản, họ cũng không có đủ
      lượng người gửi tiền tiết kiệm để thay thế cho thế hệ này.

      Một
      số người hi vọng rằng các thị trường mới trỗi dậy sẽ giải quyết vấn đề
      này, bằng cách trở thành người mua của các thị trường đã phát triển và
      là nguồn thu lợi lớn hơn cho các nhà đầu tư ở các nước giàu, nhưng lý
      thuyết này vẫn chưa được chứng minh.

      Người Nhật vốn có tiếng là
      quốc gia của những người biết tiết kiệm, nhưng điều này từ lâu cũng
      không còn như xưa. Mặc dù giới tập đoàn bội thu, nhưng tỉ lệ tiết kiệm
      của các hộ gia đình cũng giảm tư 11.3% năm 1998 xuống còn 3% năm ngoái.
      Một trong những lí do chính là nền dân số già đang mất mát quá nhiều
      qua đầu tư.

      Nỗi lo lắng hiện nay là thế hệ bùng nổ dân số ở
      châu Âu và Mỹ có khả năng “đi vào vết xe đổ” của Nhật. Họ sẽ phản ứng
      với thoái trào kinh tế bằng cách tiết kiệm nhiều hơn, và vì thế khiến
      cho khủng hoảng tồi tệ hơn.

      Tiền tiết kiệm của họ cũng khó mà
      kiếm được lãi suất tương đối nếu họ đầu tư sai lầm. Giữ tiền trong ngân
      hàng cho lãi suất chẳng đáng là bao và còn bị xói mòn bởi lạm phát nữa.
      Đầu tư vào cổ phiếu và rủi ro là TT chứng khoán đã phát triển sẽ phải
      chịu thời kì ngủ đông dài như Nhật Bản.

      Tuy nguy hiểm, lựa chọn
      thứ hai dường như sáng sủa hơn. Thời điểm các nhà đầu tư nắm lấy rủi ro
      tài chính là lúc các tài sản mang tính rủi ro hứa hẹn lợi tức lâu dài
      và tương đối, chứ không phải là lúc khoản bù rủi ro ở mức thấp. Đây có
      lẽ là lúc con ngỗng đẻ trứng vàng cứu lấy chính mình.

      [*]Catherine Trần (Theo The Economist)[/list][/table]

    7. #27
      Ngày tham gia
      Jul 2007
      Bài viết
      2,186
      Được cám ơn 19 lần trong 18 bài gởi

      Mặc định Re: Index_lượm lặt cuối năm

      [table]

      Chúng ta đang bỏ quên những giấc mơ?

      Có hay ko chuyện : Obama gieo trong lòng người Mỹ giấc mơ về sự thay đổi của những người đang hoảng sợ và vô vọng ??!!
      |






      05/01/2009 14:03 (GMT + 7)

      |







      Như một người lạc lõng và hão huyền giữa thời đại mình đang sống, trong
      ngày đầu của năm mới, tôi cất tiếng hỏi: Có ai chuẩn bị những hạt giống
      của giấc mơ không?



      |







      [table]







      [/table]
      Câu hỏi này không phải bây giờ mới có
      trong tôi mà đã có từ lâu. Tôi và không ít người đã cất tiếng nhưng đáp
      lại là sự hờ hững như là không ai nghe thấy. Hay nói chính xác hơn là
      quá ít người nghe thấy hoặc nghe thấy nhưng họ đã bỏ đi.

      Bởi
      hai từ giấc mơ vang lên như chẳng có ý nghĩa gì, chẳng làm ai thấy rung
      động. Giấc mơ là gì mà sao tôi lại phải nói đến như một nỗi dày vò khôn
      nguôi trong khi hầu hết chúng ta bị cuốn vào sự mê đắm của những lợi
      ích cụ thể nhìn được trong mắt và cầm được trong tay?

      Tôi chỉ
      muốn chúng ta chỉ dừng lại một khắc của một năm để nhìn vào chính mỗi
      ngôi nhà của chính chúng ta và tự hỏi: Có bao giờ chúng ta nói với nhau
      trong một buổi tối nào đó về những giấc mơ của mình. Và chúng ta, những
      người thấu hiểu đời sống này, sẽ giật mình nhận ra rằng: đã từ lâu, từ
      lâu lắm rồi, chúng ta không còn nói về những giấc mơ của mỗi chúng ta
      nữa.

      Sẽ không ít người lên tiếng nói với tôi bằng một cử chỉ
      khó chịu hoặc bằng một âm giọng mỉa mai rằng: Ngươi cứ tiếp tục gieo
      cái thứ hạt giống đó của ngươi. Còn ta, ta chẳng cần thứ hạt giống đó
      để làm gì. Đúng vậy. Quá nhiều người không bao giờ hình dung ra thứ hạt
      giống đó và không hề tin thứ hạt giống đó có chút ý nghĩa gì đó với
      cuộc sống của họ. Nhưng đấy chính là sự lầm lạc. Và sự lầm lạc này hình
      như cũng không bao giờ hiện rõ để nói về chính nó với những người bị nó
      làm cho u uẩn và hoảng loạn.

      Có một sự kiện trong năm 2008 diễn
      ra trên thế giới làm tôi suy nghĩ mãi. Đó chính là cuộc bầu cử tổng
      thống Mỹ. Một người đàn ông da màu còn rất trẻ và ít danh tiếng đã trở
      thành tổng thống Mỹ, ngài Barack Obama. Không ít người nhầm tưởng rằng
      ông được bầu làm tổng thống Mỹ là do sự thăng hoa của chủ nghĩa bình
      đẳng sắc tộc.



      [table]





      Obama gieo trong lòng người Mỹ giấc mơ về sự thay đổi của những người đang
      hoảng sợ và vô vọng (Ảnh: TIME)
      [/table]



      Nhưng
      thực tế, chủ nghĩa phân biệt chủng tộc ở Mỹ, theo những nhà hoạt động
      và nghiên cứu xã hội, vẫn là một cơn ác mộng đối với những người da
      màu. Vậy điều gì đã làm cho một dân tộc được coi là thực dụng nhất đã
      bỏ phiếu lựa chọn Obama? Đó là bởi trong một ngày khi Obama đi qua họ
      thì họ bỗng nhận ra những cái cây của giấc mơ mọc lên lộng lẫy trong
      tâm hồn họ.


      Bản
      chất và hiện thực của nước Mỹ vẫn không có một chút gì thay đổi khi
      Obama trở thành tổng thống. Chỉ có một thứ đổi thay. Đó là giấc mơ của
      người Mỹ về một tương lai đẹp đẽ ngập tràn chủ nghĩa nhân văn. Và họ đã
      đi theo kẻ gieo những hạt giống của giấc mơ vào con người đang hoảng sợ
      và vô vọng của họ.

      Nếu chúng ta có thời gian, chúng ta sẽ hồi
      tưởng lại trong một năm chúng ta đã sống như thế nào trong chính ngôi
      nhà của mình. Tôi chỉ nói về ngôi nhà của mỗi chúng ta mà không nói đến
      những không gian rộng lớn hơn.

      Tôi chỉ chọn lựa một không gian
      mà ở đó chứa đựng nhiều lý do nhất để mỗi chúng ta gieo những hạt giống
      của giấc mơ vào chính mảnh đất của tâm hồn mình và của những người thân
      bên cạnh chúng ta. Một việc rất nhỏ đã mất đi trong những ngôi nhà
      chúng ta làm tôi buồn bã và nuối tiếc. Đó là những buổi tối những người
      già kể cho những đứa trẻ nghe những câu chuyện cổ tích.

      Tôi đã
      nói đến điều này trên Vietimes. một chuyên trang của Báo VietNamNet và
      tôi đã bị không ít bạn đọc mỉa mai, thậm chí nhạo báng. Nhưng tôi không
      hề giận các bạn. Trên một bức tường đã cũ ở làng Chùa của tôi có một
      câu nói của những người nông dân: Người yêu thơ và ta yêu người.

      Nhưng
      người không yêu thơ, ta phải yêu người hơn. Thơ ca ở đây không phải là
      những bài thơ cụ thể. Đó chính là những giấc mơ về cuộc sống này. Bởi
      thế chúng vừa thương vừa lo sợ cho những kẻ không mang trong mình những
      giấc mơ đẹp ấy.


      [table]







      [/table]
      Và những câu chuyện cổ tích không chỉ
      là những câu chuyện cổ tích. Ở đó chứa đựng những giấc mơ đẹp đẽ và
      nhân ái về thế giới quá nhiều bệnh tật, nhiều đói rét, nhiều thù hận,
      nhiều bất trắc và nhiều máu chảy của chúng ta. Một nhà thơ Hàn Quốc, xứ
      sở của những văn minh và một đời sống giàu có về vật chất, đã viết:
      Ngày ngày chúng ta từ công sở trở về/ Giống loài bò sát trở về đầm lầy
      của chúng.


      Khi
      tâm hồn chúng ta đã vắng những giấc mơ, khi đôi cánh của tâm hồn chúng
      ta không còn da diết đập, thì chúng ta bắt đầu trở về thế giới của
      hoang thú ngay trên chính những con đường hiện đại siêu tốc của chúng
      ta. Chúng ta tưởng chúng ta đang bay lên về phía ánh sáng nhưng thực tế
      chúng ta đang mỗi ngày chìm vào bóng tối của dục vọng.

      Hàng
      triệu đứa trẻ đang lớn lên từ những ngôi nhà mệt mỏi của chúng ta.
      Nhiều lúc, chúng ta trở về và nhìn thật sâu vào ngôi nhà của chính
      mình. Chúng ta mới giật mình kinh hãi vì sự hoang vắng của ngôi nhà.
      Hoang vắng bởi ở đó chỉ là một cánh rừng của những vô cảm: tủ lạnh,
      tivi, đồ gỗ, máy rửa rau quả, lò vi sóng, máy giảm béo, hàng thời
      trang…cùng với những tham vọng và mưu mô làm chúng mắc chứng mất ngủ và
      bệnh hoang tưởng.


      Tất
      cả những thứ đó sẽ chỉ là một thế giới chết nếu không có những con
      người mang trong họ những giấc mơ đẹp về thế gian này. Có lẽ vì thế mà
      nhiều lúc chúng ta nổi giận, chúng ta u uất, chúng ta hoảng loạn, chúng
      ta tức tối, chúng ta điên rồ…nhưng chúng ta không hiểu vì đâu.

      Những
      công dân tương lai của chúng ta sẽ ra sao khi lớn lên từ những ngôi nhà
      mệt mỏi và hoang vắng ấy. Chúng ta đã và đang mắc một sai lầm hệ trọng
      khi nghĩ rằng chúng ta đã mang lại cho những đứa trẻ tất cả những gì
      chúng cần. Chúng ta đổ vào những đứa trẻ mọi thứ vật chất tốt nhất như
      quần áo, thực phẩm, đồ chơi và cả các thầy cô.

      Tại sao tôi lại
      gọi thầy cô là một thứ vật chất? Bởi có không ít những thầy cô chỉ coi
      những đứa trẻ như một cái ổ cứng computer hay một cái USB để nạp tất cả
      những gì từ giáo án giáo trình của họ. Họ chỉ truyền vào những đứa trẻ
      những công thức và những định nghĩa vô cảm giống như người ta cài đặt
      một chương trình cho một cái máy. Và những đứa trẻ chỉ là những công cụ
      để thoả mãn dục vọng của chính những người làm cha làm mẹ, làm thầy làm
      cô mà thôi.

      Nhưng chúng ta, những bậc cha mẹ, những bậc thầy cô
      vẫn luôn luôn tự tin rằng: những đứa trẻ đang ngoan ngoãn nghe lời
      chúng ta ở nhà, ở lớp là những con ngoan trò giỏi. Thực ra, chỉ có thân
      xác chúng đang ở trước chúng ta. Còn tâm hồn chúng đã rời bỏ chúng ta
      đi về thế giới riêng của chúng. Chúng chỉ là những cái bóng in trên bức
      tường thời gian mà những đôi mắt chúng ta không làm sao nhận biết được
      điều ấy.

      Có bao nhiêu người mẹ, người cha hay thầy hay cô nói
      cho chúng nghe về những điều kỳ diệu ở ngay bên ngoài ô cửa phòng ngủ
      và phòng học của chúng. Không. Chúng ta đã đã quên lãng điều ấy từ lâu
      rồi. Và chính thế mà khi những đứa trẻ xa vào những hành động hoang thú
      thì chúng ta không hiểu vì sao lại như vậy.


      [table]







      [/table]
      Không chỉ trong những ngôi nhà của
      chúng ta mà trong từng lớp học và nhiều nơi chốn khác, chúng ta không
      được nhìn thấy bóng dáng và giọng nói của những người gieo những hạt
      giống của giấc mơ vào những đứa trẻ và vào chính chúng ta. Nếu bạn để
      ý, bạn sẽ thấy không ít những đứa trẻ khi bắt đầu tập nói đã ngày ngày
      phải phát âm hoặc phải nghe những lời từ vựng chỉ vật chất, chỉ tính sở
      hữu và của chủ nghĩa thực dụng.

      Chúng ta mới chỉ lo sợ đến sự
      đau ốm sinh học của những đứa trẻ và bỏ ra tất cả tiền của để chữa chạy
      sự đau ốm này trong khi đó lại quá ít lo sợ những cơn đau ốm tâm hồn
      của chúng. Và nếu chúng ta có lờ mờ nhận ra những cơn đau ốm tâm hồn
      của những đứa trẻ thì chúng ta cũng không biết phải chữa chạy như thế
      nào.

      Bởi chúng ta đã lãng quên những giấc mơ của chính mình.
      Và khi chúng ta xoè bàn tay của tâm hồn chúng ta ra, chúng ta chẳng
      thấy một hạt giống nào của giấc mơ trong cả hai lòng bàn tay ấy. Chúng
      ta không biết lấy gì để chữa chạy cơn đau ốm ấy tâm hồn của chính chúng
      ta và của những đứa trẻ, những chủ nhân tương lai của thế gian này. Cho
      đến lúc đó, chúng ta mới nhận ra rằng: chúng ta thực sự là những kẻ vô
      cùng nghèo đói.

      [*]
      Nguyễn Quang Thiều[/list][/table]

    8. #28
      Ngày tham gia
      Jul 2007
      Bài viết
      2,186
      Được cám ơn 19 lần trong 18 bài gởi

      Mặc định Re: Index_lượm lặt cuối năm




      10 lý do đề nghị tạm dừng dự án bô xít Tây Nguyên
      13/01/2009 09:59 (GMT + 7)


      (TuanVietNam)- Cũng như dự án thép ở Vân Phong, chúng ta xin hãy tiếp tục nói “không” với các dự án bô-xít trên Tây Nguyên mang tính hủy diệt môi trường và không hiệu quả về mọi mặt. - Kiến nghị của các nhà khoa học Việt Nam.


      Để đảm bảo tính thông tin đa chiều, Tuần Việt Nam giới thiệu thư của một nhóm các nhà khoa học gửi lãnh đạo ****, Nhà nước kiến nghị tạm dừng triển khai các dự án bô xít Tây Nguyên như một tư liệu tham khảo.
      Tháng 12/2007 và tháng 10/2008, UBND tỉnh Đắk Nông, Tập đoàn Công nghiệp than-khoáng sản Việt Nam (TKV) cùng Viện Tư vấn phát triển đã tổ chức hai cuộc hội thảo đánh giá về những dự án bô-xít của Tập đoàn TKV đang triển khai trên Tây Nguyên với sự tham gia của: đại diện tỉnh Đắk Nông, chủ đầu tư-TKV, các nhà quản lý, các nhà khoa học thuộc những vực có liên quan (kinh tế, công nghệ, kỹ thuật, địa chất, môi trường, xã hội v.v.).
      Trong hoàn cảnh đang có nguy cơ rất hiện hữu về thiếu điện cho các ngành sản xuất khác, việc sản xuất nhôm kim loại là một định hướng sai lầm của VN
      Ảnh: Những rừng thông và đồi chè trước đây đang bị san bằng để xây dựng nhà máy tuyển quặng bô - xít (VietNamNet)





      Qua hai cuộc hội thảo, có thể tóm tắt hai ý kiến nhận xét đánh giá chủ yếu về khai thác bô-xít trên Tây Nguyên được rút ra như sau:
      1. Trên quan điểm vĩ mô và về mặt chiến lược, tuyệt đại đa số các nhà khoa học đã thống nhất đánh giá các dự án bô - xít đang được triển khai là: không có hiệu quả về mặt kinh tế-tài chính; rất không hiệu quả về mặt kinh tế-xã hội; với trình độ tiếp cận lạc hậu của chủ đầu tư cũng như của các đối tác Trung Quốc về các giải pháp công nghệ kỹ thuật, các dự án bô-xít đang được tích cực triển khai sẽ phá hủy môi trường tại chỗ (của Tây Nguyên), sẽ gây ra những thảm họa về sinh thái trên diện rộng (cho các tỉnh Nam Trung Bộ của VN và các tỉnh của Campuchia); đang tạo ra thêm các yếu tố bất ổn định về an ninh trật tự xã hội trên Tây Nguyên.
      2. Ở tầm vi mô và mang tính chất cục bộ, ý kiến của TKV- chủ đầu tư đã tự đánh giá về các dự án bô - xít đang được triển khai là: kinh tế Tây Nguyên kém phát triển, vì vậy cần tận dụng khai thác nguồn tài nguyên bô - xít có hạn để tranh thủ xuất khẩu cho Trung Quốc nhằm bổ sung nguồn thu ngân sách cho địa phương và cho chủ đầu tư.

      Ngoài ra, qua hai lần hội thảo, đã là sáng tỏ một số vấn đề:
      - Mặc dù trong các văn bản của TKV thường dùng khái niệm “alumin”, hay “công nghiệp bô xít-nhôm” (ngay cả nhà nghỉ của TKV cũng mang tên “Alumin”) nhưng trên thực tế, chỉ có các dự án khai thác bô - xít, và chế biến bô - xít thành nguyên liệu thô (có tên gọi bằng tiếng Anh là alimina, hoặc bằng tiếng Pháp là alimine) để xuất khẩu cho Trung Quốc. Hoàn toàn không có dự án nhôm (aluminium) nào đang được triển khai. Việc lạm dụng từ “alumin” không tồn tại trên thực tế của TKV trong điều kiện hạn chế về trình độ văn hóa cũng như ngoại ngữ của đồng bào dân tộc ít người dễ dẫn đến hiểu nhầm là “nhôm”.
      - Theo báo cáo của Sở Tài nguyên Môi trường tỉnh Đắk Nông: “Trong vùng quy hoạch khai thác bô - xít diện tích đất nông nghiệp, nhất là diện tích trồng cây hàng năm và cây lâu năm chiếm một tỷ lệ tương đối lớn. Hầu hết nhân dân sống trong vùng quy hoạch mỏ có nguồn thu nhập chủ yếu từ sản xuất nông nghiệp. Việc khai thác quặng bô - xít sẽ làm ảnh hưởng lớn đến cuộc sống và sinh hoạt của toàn bộ các hộ dân trong vùng quy hoạch”.

      - Theo báo cáo của TKV tại Hội thảo phân tích về thế mạnh, điểm yếu, cơ hội và thách thức (SWOT) mang tính chiến lược của các dự án bô - xít là: “Sử dụng nhiều đất đai; tiêu thụ năng lượng điện lớn; tác động lớn về môi trường và xã hội; cơ sở hạ tầng không đảm bảo; Rủi ro chính trị xã hội cao; Thay đổi mối quan hệ tài nguyên với phát triển kinh tế và phong tục địa phương; Chi phí bảo vệ môi trường cao; v.v.”
      Thực tế là qua hai lần hội thảo, chúng ta đã có thể rút ra từ các nhận xét đánh giá trên là: Chủ đầu tư - TKV là một tập đoàn của Nhà nước, có am hiểu về công nghệ kỹ thuật, có ý thức chính trị xã hội, luôn đặt quyền lợi quốc gia lên trên lợi nhuận của doanh nghiệp nên chấm dứt vô điều kiện càng sớm càng tốt việc triển khai các dự án bô - xít trên Tây Nguyên.

      Để làm sáng tỏ hơn về những đánh giá và kết luận trên, chúng tôi xin được bổ sung và làm rõ 10 lý do không nên triển khai các dự án bô - xít như sau:


      1/ Triển khai các dự án bô - xít là không cần thiết

      Ba câu hỏi về chức năng cơ bản của nền kinh tế vĩ mô: sản xuất ra hàng hóa gì? sản xuất ra như thế nào? và để phục vụ cho các đối tượng nào trong xã hội? Nhiệm vụ chủ yếu mà bất kỳ nền kinh tế nào cũng cần giải quyết là giảm đến mức tối thiểu sự lãng phí trong việc sản xuất ra những sản phẩm không cần thiết và tăng cường đến mức tối đa việc sản xuất ra những sản phẩm cần thiết.
      Trước hết, nhu cầu về nhôm kim loại của VN không lớn, theo số liệu của Bộ Công Thương, hiện nay và trong tương lai hàng năm VN chỉ nhập khẩu khoảng 100-150 nghìn tấn (tương đương với 2 chuyến tàu). Trên thị trường thế giới, nhôm kim loại luôn là mặt hàng thường xuyên có sẵn, chưa bao giờ xẩy ra khan hiếm. Về mặt kỹ thuật, nhôm chỉ được coi là “kim loại cơ bản”, không thuộc nhóm “kim loại quý hiếm” vì có thể được thay thế bằng các sản phẩm khác như sắt, gỗ, nhựa, giấy. Ngành công nghiệp nhôm chỉ tồn tại ở một số ít nước trên thế giới, chủ yếu là ở những nước có dư thừa điện năng giá rẻ.
      Vì vậy, trong hoàn cảnh đang có nguy cơ rất hiện hữu về thiếu điện cho các ngành sản xuất khác, việc sản xuất nhôm kim loại là một định hướng sai lầm của VN. Alumina là nguyên liệu thô để luyện thành nhôm kim loại, và bô - xít là quặng đầu vào để tuyển thành alumina. Việc khai thác bô - xít, tuyển thành nguyên liệu thô alumina chỉ phục vụ cho mục đích xuất khẩu lại càng là một định hướng sai lầm.

      Thứ hai, phát triển một ngành sản xuất tiêu tốn nhiều nước ngay trên một địa bàn còn đang khát nước là một lựa chọn không thông minh. Theo báo cáo của chủ đầu tư, chương trình bô - xít trên Tây Nguyên chủ yếu tập trung vào khai thác quặng bô - xít để chế biến thành nguyên liệu thô là alumina để xuất khẩu trong điều kiện phải sử dụng nguồn nước ngọt, vốn còn đang rất khan hiếm, đang ngày càng cạn kiệt, nhưng rất cần cho việc phát triển các cây công nghiệp khác có giá trị xuất khẩu rất cao (như cà phê, chè, cao su). Công nghiệp khai thác, tuyển-luyện bô - xít thành alumina có 3 ảnh hưởng rất tiêu cực đến nguồn nước: vừa tiêu hao rất nhiều nước (cần khoảng 60 mét khối nước cho 1 tấn), vừa làm ô nhiễm nguồn nước và vừa làm cạn kiệt nguồn nước tự nhiên.
      Tất cả các dự án bô - xít đều nằm trong khu vực thượng nguồn lưu vực của sông Đồng Nai và Sêrêpốc. Việc khai thác bô - xít sẽ dẫn đến hậu quả không tránh khỏi là làm cạn kiệt nguồn nước của các con sông này. Trong đó, sông Đồng Nai đang đóng vai trò rất quan trọng trong việc ổn định kinh tế xã hội của các khu dân cư lớn đồng thời cũng là các khu công nghiệp lớn như TP. Hồ Chí Minh, Biên Hòa, Bình Dương.
      Nước ngọt là nguồn lực phát triển các cây công nghiệp quan trọng, còn đang thiếu đối với Tây Nguyên. Sử dụng nguồn tài nguyên nước ngọt có hạn đó để phát triển cao su, cà phê hay chè, chúng ta có thể dần dần lấy lại màu xanh cho Tây Nguyên.
      Tài nguyên nước ở Tây Nguyên là vô cùng quý giá và đặc biệt, tài nguyên nước trong mùa khô là sự sống còn của nền kinh tế Tây Nguyên. Trong mùa khô (từ tháng 12 đến tháng 2) tổng lượng mưa ở Đắk Nông bình quân chỉ đạt 35mm, trong khi mực nước ngầm ngày càng hạ thấp đang là một thách thức rất lớn đối với phát triển kinh tế nói chung và đối với cây công nghiệp nói riêng (đặc biệt là cây cà phê).
      Hồ chứa nước tiêu sẽ bị biến thành hồ chứa bùn đỏ. Ảnh: VietNamNet





      2/ Triển khai các dự án bô - xít không làm tăng ngân sách địa phương
      Vì mục tiêu của TKV hiện nay là khai thác và chế biến bô - xít thành nguyên liệu thô để xuất khẩu, nên các dự án bô - xít không dẫn đến việc lan toả phát triển các dự án đầu tư có hiệu quả khác. Việc tăng thu ngân sách địa phương trên Tây Nguyên sẽ rất khiêm tốn. Các khoản nộp cho địa phương là thuế tài nguyên, phí bảo vệ môi trường, hay kể cả cái gọi là “thương quyền” của dự án khai thác bô - xít là không đáng kể, và không đủ bù số tiền ngân sách các tỉnh sẽ phải chi ra để khắc phục suy thoái môi trường do khai thác bô - xít.
      Gần đây, ông Đặng Đức Yến- Chủ tịch UBND tỉnh Đắk Nông khẳng định (trên mục Kinh tế-Xã hội một số báo gần đây) rằng “nếu dự án alumin này vào, tính từ các khoản thuế, phí bảo vệ môi trường… sẽ đóng góp cho tỉnh khoảng 1.600 tỷ đồng và đến năm 2011 thì có thể đạt hơn 2.000 tỷ đồng”. Chúng tôi cho rằng, nhận định như vậy là thiếu trách nhiệm và quá lạc quan vì con số nêu trên là không đúng sự thật. Cả ngành công nghiệp than của VN sau 120 năm phát triển, xuất khẩu trên 20 triệu tấn than/năm, hiện nay cũng chỉ có lợi nhuận trước thuế khoảng 3000 tỷ đ/năm, mức nộp cho ngân sách nhà nước còn ít hơn nhiều so với con số dự tính nộp cho Đắk Nông nêu trên của các dự án bô - xít!

      Bản thân dự án Nhân Cơ (theo tính toán ban đầu của chủ đầu tư), với số vốn đầu tư 2938,8 tỷ đồng, mức thuế nộp ngân sách chỉ khoảng 30,2 tỷ đồng. Số liệu này đến nay cũng không đáng tin cậy, vì 3 lý do:
      (i) đến nay con số này sẽ còn giảm vì tổng mức đầu tư chỉ sau 1 năm đã tăng lên trên 3200 tỷ (tổng mức đầu tư thực tế sau này chắc chắn sẽ tăng cao hơn nữa);
      (ii) giá thành sản phẩm của dự án chưa được xác định (bản thân Giám đốc Công ty Nhân Cơ cũng đã không thể trả lời được câu hỏi giá thành sản xuất và giá xuất khẩu nguyên liệu thô alumina là bao nhiêu?);
      (iii) hiện nay giá bán nguyên liệu thô alumina trên thế giới đang giảm mạnh. Ngay cả Trung Quốc cũng đã phải đóng cửa các dự án alumina ở tỉnh Sơn Đông vì không có hiệu quả.

      3/ Triển khai các dự án bô - xít không có hiệu quả
      Như trên đã phân tích, hầu như toàn bộ nguyên liệu thô alumina chỉ để xuất khẩu với quy mô lớn sẽ dẫn đến sự phục thuộc vào thị trường thế giới. Khách hàng mua nguyên liệu alumina của VN chỉ duy nhất là Trung Quốc. Nguồn cung cấp alumina trên thế giới rất phong phú (kể cả alumina được chế biến từ các loại quặng không phải bô - xít). Qui mô phát triển bô - xít của VN càng lớn, thì giá bán càng giảm, hiệu quả kinh tế càng thấp và sự phụ thuộc vào Trung Quốc càng cao.
      Thực tế, việc xuất khẩu nguyên liệu thô là alumina không có giá trị và không có hiệu quả kinh tế cao. Giá trị của alumina chỉ chiếm 10-12% so với giá trị của nhôm kim loại và chỉ bằng <5% so với giá trị của các sản phẩm từ nhôm kim loại (giấy nhôm, hộp nhôm, diura,).
      Kinh nghiệm từ chính TKV cho thấy trên thị trường khoáng sản, các doanh nghiệp VN không có khả năng cạnh tranh cao so với ngay các đối thủ trong khu vực. Ví dụ, việc xuất khẩu than của TKV hiện nay là một điển hình. Theo báo cáo của Ngân hàng Thế giới (WB) trong một Hội thảo ngay tại Hà Nội về chính sách phát triển kinh tế của VN, giá xuất khẩu than của VN (được qui về cùng giá trị chất lượng theo nhiệt năng) vào cùng một thị trường là Nhật Bản chỉ bằng 2/3 giá than xuất khẩu của Australia.
      Tương lai đối với nguyên liệu thô alumina của TKV sẽ cũng không thể cạnh tranh được với Indonesia, và càng không thể cạnh tranh được với Australia, là những nước đã và đang xuất khẩu với qui mô lớn, có nhiều lợi thế về vận tải biển hơn hẳn VN.
      Ngoài ra, yếu tố công nghệ lạc hậu và thị trường tiêu thụ bị phụ thuộc nước ngoài cũng sẽ không cho phép TKV thu được hiệu quả kinh tế trong việc xuất khẩu nguyên liệu thô alumina. Trường hợp điển hình hiện nay là dự án đồng Sinh Quyền của TKV. Việc xuất khẩu tinh quặng đồng hiện nay của dự án Sinh Quyền hoàn toàn phụ thuộc vào thị trường Trung Quốc.
      Nếu đưa tinh quặng đồng từ Sinh Quyền về nhà máy Tằng Lỏong để luyện thành đồng kim loại có thể bán cho nhiều hộ tiêu dùng (trong nước và/hoặc xuất khẩu), nhưng vì nhập khẩu công nghệ luyện đồng lạc hậu (chỉ luyện ra được kim loại đồng “ba con chín” có độ tinh khiết chỉ đạt 99,95÷99,97%, trong khi tiêu chuẩn của thị trường thế giới cao hơn “bốn con chín” 99,995) giá bán đồng kim loại thấp, tỷ suất lợi nhuận của việc luyện đồng lại thấp hơn nhiều so với xuất khẩu quặng tinh.
      Đối với TKV, tương lai của ngành công nghiệp nhôm cũng không thể khá hơn hiện tại của các ngành công nghiệp đồng và than.

      4/ Để xuất khẩu alumina phải đầu tư một hệ thống đường sắt không hiệu quả
      Theo kế hoạch của TKV, để xuất khẩu alumina cần xây dựng 270km đường sắt từ Bình Thuận lên Tây Nguyên với chi phí ước khoảng 20.800 tỷ đồng (tương đương với 1,3 tỷ đô la) và một cảng biển Bình Thuận với chi phí 9.100 tỷ đồng (khoảng 535 triệu đô la). Cả hai dự án này thuộc lĩnh vực hạ tầng chỉ để phục vụ cho xuất khẩu alumina và vận chuyển than từ cảng lên Tây Nguyên.
      Theo báo cáo về “định hướng công nghệ” của TKV tại Hội thảo, tuyến đường sắt còn được dùng để chở nước biển từ Bình Thuận lên Tây Nguyên để xử lý bùn đỏ?. Mặc dù các dự án bô - xít đang triển khai rầm rộ, nhưng hạng mục hạ tầng này đang còn “treo” và chưa rõ. Cả hai hạng mục này cần phải được đầu tư bằng nguồn vốn của chủ đầu tư và hạch toán vào alumina.
      Như vậy, chắc chắn các dự án bô - xít và alumina trên Tây Nguyên lại càng không hiệu quả. Còn nếu, để hai hạng mục này được xây dựng bằng tiền đóng thuế của người lao động trong cả nước thì cần phải được Quốc hội xem xét.
      Trong khi chờ đợi đường sắt (không biết bao giờ làm), chủ đầu tư dự tính sẽ sử dụng đường ôtô để chở than và các hóa chất độc hại khác từ biển lên Tây Nguyên và chở alumina từ Tây Nguyên ra biển. Rất tiếc, cả ba mặt hàng “than” hóa chất và “alumina” lại không thể sử dụng cùng một loại xe tải để tận dụng hai chiều hàng đi-hàng về. Than có thể chở bằng xe thùng, xe ben, còn alumina và hóa chất phải chở bằng xe bồn chuyên dùng hiện đại.
      Như vậy, theo “định hướng công nghệ” của chủ đầu tư, phương tiện vận tải ô tô sẽ được sử dụng để chở hàng triệu tấn hàng một năm trên cung độ hơn 270km (về mặt kỹ thuật, cung độ tối ưu của vận tải ô tô loại 15-25T chỉ khoảng 10-15km). Vì vậy, giá thành alumina sẽ tăng cao hơn nhiều (chỉ tính riêng chi phí vận tải ra biển để xuất khẩu đã tăng thêm khoảng 1 triệu đ/tấn), việc xuất khẩu alumina không thể có lãi.

      5/ Triển khai các dự án bô - xít là không an toàn về môi trường sinh thái

      [*]Một là: Môi trường đất bị chiếm dụng và môi trường sinh vật bị hủy hoại Phần lớn, tới 95% bô - xít trên thế giới khai thác lộ thiên. Trong ngành mỏ, đây là phương thức khai thác đòi hỏi chiếm dụng nhiều đất, có tác hại huỷ diệt hệ thực vật và động vật, làm sói mòn trôi lấp đất. Mức độ chiếm dụng đất của các dự án bô - xít trên Tây Nguyên rất lớn. Diện tích rừng và thảm thực vật bị phá huỷ trong khâu khai thác bình quân 30-50ha/tr.tấn bô - xít; diện tích mặt bằng bị chiếm dụng để xây dựng nhà máy tuyển bô - xít bình quân 150 ha/tr.tấn công suất, và để tuyển alumina 450 ha/tr.tấn công suất.[/list][*]Hai là: chất thải bùn đỏ sẽ phải tồn trữ vĩnh viễn trên cao nguyên dễ có nguy cơ bị trôi lấp, gây thảm họa về môi trường cho các tỉnh phía dưới. Bùn đỏ gồm các thành phần không thể hoà tan, trơ, không biến chất và tồn tại mãi mãi như Hematit, Natrisilico-aluminate, Canxi-titanat, Mono-hydrate nhôm, Tri-hydrate nhôm v.v. Bùn đỏ là chất thải không thể tránh được của khâu chế biến bô - xít. Trên thế giới, chưa có nước công nghiệp phát triển nào (kể cả Mỹ) có thể xử lý được vấn đề bùn đỏ một cách hiệu quả, đáp ứng được yêu cầu của xã hội (chỉ đáp ứng được khả năng của nhà đầu tư).[/list]Australia là nước có lợi thế về địa hình (bằng phằng, có lớp đá gốc), khí hậu (rất ít mưa) và dân cư (rất thưa) thuận lợi cho việc chế biến bô - xít và chôn cất bùn đỏ tại chỗ. Ở Việt Nam, nếu chế biến bô - xít thành alumina trên Tây Nguyên sẽ bắt buộc phải tạo ra các hồ chứa bùn đỏ thường xuyên đe doạ tình hình an ninh chính trị trên địa bàn (bọn khủng bố có thể lợi dụng biến các hồ bùn thành bom bẩn). Lượng “bom bẩn” tạo ra trên Tây Nguyên sẽ lớn gấp 3 lần lượng alumina thu được từ Tây Nguyên để xuất khẩu cho Trung Quốc. Ngoài ra, còn phải thường xuyên tồn chứa một lượng lớn hoá chất độc hại (để chế biến bô - xít thành alumina) trong các kho hóa chất trên Tây Nguyên.
      Chỉ riêng dự án của công ty cổ phần Nhân Cơ, theo báo cáo ĐTM, phần đuôi quặng nước thải và bùn thải có khối lượng tới hơn 11 tr.m3/năm. Dung tích hồ thải bùn đỏ sau 15 năm lên tới hơn 8,7 triệu m3. Với qui mô như vậy, thiệt hại do vỡ đập: không thể kiểm soát được, nguy cơ vỡ đập không thể lường trước được.
      Tương tự, dự án Tân Rai có lượng bùn đỏ thải ra môi trường khoảng 0,8 tr.m3/năm, lượng nước bẩn thải ra môi trường 4,6 tr.m3/năm. Khối lượng quặng bô - xít khai thác của dự án này lên tới 2,32 tr.m3/năm, dẫn đến nguy cơ tổng lượng bùn đỏ phải tích trên cao nguyên cả đời dự án Tân Rai 80-90 tr.m3. Nhưng tổng dung tích của hồ chứa của dự án chỉ có: 20,25 tr.m3, số còn lại không biết chứa ở đâu?, ai là người chịu trách nhiệm? chủ đầu tư? dân địa phương?.[*]Ba là: các dự án bô - xít sẽ làm mất nguồn nước ngọt không có gì thay thế để phát triển các cây công nghiệp trên Tây Nguyên và mất nguồn nước cung cấp cho các tỉnh Đồng Nai, Bình Dương, TP. Hồ Chí Minh[/list]Cả hai khâu tuyển bô - xít và tuyển alumina trên Tây Nguyên đều đòi hỏi rất nhiều nước. Dự án Nhân Cơ có tổng mức tiêu dùng nước tới gần 15 triệu m3/năm. Dự án Tân Rai, có dự kiến xây đập chắn nước để đáp ứng nhu cầu của dự án khoảng 18 triệu.m3/năm. Như vậy, nguồn nước cho café, cao su và các nhu cầu khác bị mất đi hơn 33 tr.m3/năm. Lượng nước ngọt này chủ yếu dùng để tuyển quặng bô - xít, vì vậy không thể tuần hoàn, hay lọc để tái sử dụng cho các mục đích khác.[*]Bốn là: các dự án bô - xít trên Tây Nguyên sẽ làm thay đổi môi trường và sinh thái của cả khu vực[/list]

      Vấn đề môi trường chủ yếu liên quan đến các chất thải. Các chất thải không thể tránh được trong các dự án bô - xít gồm:
      (i) trong khai thác bô - xít, khối lượng chất thải rắn rất lớn, bình quân lượng đất đá phủ phải bốc lên và đổ thải 1m3/tấn bô - xít;
      (ii) trong khâu tuyển quặng bô - xít, lượng chất thải bình quân 1tấn/tấn quặng nguyên khai;
      (iii) trong khâu tuyển alumina lượng chất thải (gồm bùn đỏ, bùn oxalate, và nước thải) bình quân >2m3/tấn; và cuối cùng,
      (iv) trong khâu luyện nhôm, lượng chất thải độc hại bình quân 1kg/tấn.
      Ngoài các nguy cơ phá hủy môi trường tại chỗ, các dự án bô - xít alumina còn có những ảnh hưởng tiêu cực không thể tránh được đến hệ sinh thái trên qui mô rộng lớn.Trong khâu khai thác bô - xít, nguy cơ hiện hữu là thảm thực vật và động vật của Tây nguyên sẽ bị thay đổi. Trong khâu tuyển alumina nguy cơ hiện hữu là tiêu dùng nhiều nước, phải xây đập chắn, sẽ ảnh hưởng đến chế độ thủy văn của các dòng chảy. Các biến đổi dị thường về thời tiết và khí hậu khu vực miền trung có nguy cơ sẽ xẩy ra ngay gắt hơn, hạn hán sẽ kéo dài hơn, lũ quét sẽ xẩy ra thường xuyên hơn (thiệt hại do các biến đổi dị thường về thời tiết hiện nay đã tới 4000-5000 tỷ đ/năm). Các chuyên gia của Comecon (Hội đồng tương trợ kinh tế) ngày xưa đã so sánh: để lấy được 1 tấn bô - xít trên Tây Nguyên, cái giá Việt Nam phải trả là sẽ mất đi 1 tấn lúa ở miền nam trung bộ.
      Tương lai đối với nguyên liệu thô alumina của TKV sẽ cũng không thể cạnh tranh được với Indonesia, và càng không thể cạnh tranh được với Australia. Ảnh: Khai thác Bô - xít ở miền Tây Australia. Nguồn: britannica.com



      6/ Triển khai các dự án bô - xít là không phù hợp với năng lực của TKV
      Trong tất cả các khâu của việc phát triển ngành “bô - xít-nhôm”, TKV chỉ có thế mạnh duy nhất ở khâu đơn giản nhất là bốc xúc đất bazan để khai thác quặng bô - xít. Các khâu chủ yếu quan trọng còn lại đều phụ thuộc vào các đối tác nước ngoài.
      Với chức năng là một tập đoàn kinh tế của Nhà nước, có trách nhiệm phát triển ổn định ngành than để cung cấp đủ than cho nền kinh tế, TKV hiện còn đang đứng trước những thách thức không thể vượt qua, đó là cung cấp đủ than cho các nhà máy nhiệt điện.
      Kể từ khi được thành lập đến nay, trong suốt hơn 13 năm qua, trong ngành than hầu như TKV chưa có đầu tư tái sản xuất mở rộng, chưa xây dựng được thêm một mỏ than mới nào, toàn bộ sản lượng than hiện có đều được khai thác theo kiểu “thâm canh” đến tối đa tại các mỏ than được xây dựng từ thời bao cấp theo Tổng sơ đồ do Liên Xô (cũ) lập trước đây.
      Việt Nam có bể than đồng bằng Sông Hồng với tiềm năng (trữ lượng) gấp 20 lần bể than Quảng Ninh. Mặc dù điều kiện khai thác có khó khăn hơn so với bể than Quảng Ninh, nhưng than đồng bằng sông Hồng lại có chất lượng cao hơn, rất phù hợp cho các nhà máy nhiệt điện, xi măng, phân bón, hoá chất, luyện kim v.v. Những nguồn lực có hạn của TKV nên chăng phải được ưu tiên để phát triển bể than đồng bằng sông Hồng để làm ra sản phẩm mà nền kinh tế VN đang rất cần, nhưng không thể nhập khẩu được trong tương lai gần.
      Ngoài việc không thể tăng được sản lượng than do không có đầu tư đúng mức như trên, hiện nay, tại bể than Quảng Ninh, TKV còn phải đối mặt với hai vấn đề cũng chưa có khả năng giải quyết. Đó là: (i) vấn đề môi trường vùng than Quảng Ninh đang bị xuống cấp nghiêm trọng và (ii) vấn đề vi phạm kỹ thuật cơ bản (cũng rất nghiêm trọng) của các mỏ than đã và đang làm tăng số vụ tai nạn lao động chết người cao gấp 3 lần mức bình quân của thế giới.
      Yêu cầu về vốn đầu tư của riêng ngành than hiện nay cũng rất lớn, bình quân khoảng 1 tỷ đô la/năm.
      Ngoài ra, định hướng “kinh doanh đa ngành” của TKV đến nay đã bộc lộ nhiều bất cập (phần lớn các dự án “đa ngành” không hiệu quả, đều phải được “bao cấp” từ hòn than, đặc biệt là các dự án điện Na Dương, công ty Tài Chính, khách sạn, du lịch, lắp ráp ôtô v.v.). Gần đây, TKV còn được Chính Phủ giao bổ sung nhiệm vụ xây dựng thêm các nhà máy nhiệt điện chạy than. Tất cả những nhiệm vụ hệ trọng trên đang đè nặng lên đôi vai gầy và quá mỏng manh của người thợ mỏ. Có thể nói, giao cho TKV những dự án ngoài than cũng chẳng khác nào giao “ốc mang cọc cho rêu”.

      7/ Triển khai các dự án bô - xít là không đảm bảo sinh kế cộng đồng của các đồng bào dân tộc thiểu số trên Tây Nguyên
      Đồng bào các dân tộc thiểu số trên Tây Nguyên chủ yếu sống bằng nghề nông. Đất rừng Tây Nguyên ngắn với cuộc sống của đồng bào dân tộc thiểu số. Đối với bà con dân tộc ít người, đất rừng không chỉ là không gian sinh tồn, mà còn gắn liền với đời sống văn hóa. Suy giảm về tài nguyên rừng kéo theo suy giảm về văn hóa. Không một buôn làng nào không gắn với rừng như gắn với thần linh riêng của mình.
      Số liệu điều tra cụ thể của các nhà khoa học thuộc trường Đại học Tây Nguyên đã khẳng định: Khác với ý kiến lâu nay (của chủ đầu tư) cho rằng đất có hàm lượng bô - xít cao không thuận lợi cho phát triển cây công nghiệp, ở xã Nhân Cơ (trên địa bàn triển khai dự án bô - xít Nhân Cơ) diện tích đất nông nghiệp chiếm tới 83,03%, đất lâm nghiệp 0,08% và chỉ có 2,1% đất chưa sử dụng. Tổng diện tích đất tự nhiên của xã Nhân Cơ có 4.573 ha, trong đó có 3039,5 ha trồng cây công nghiệp là cà phê (2264 ha), cây điều (515 ha), cây tiêu (136 ha), và cau su (124,5 ha).
      Trong khi đó, diện tích chiếm đất của dự án Nhân Cơ trên 4000ha, tương đương với 87% diện tích đất tự nhiên của xã. Cũng theo báo cáo của nhóm nghiên cứu thuộc Đại học Tây Nguyên, đối với đồng bào M’nông, chưa có dự án bô - xít Nhân Cơ đồng bào đã thiếu đất sản xuất rồi.
      Chiếm dụng phần lớn đất nông nghiệp nhưng các dự án bô - xít không mang lại chỗ làm việc cho đồng bào dân tốc thiểu số. Ví dụ, dự án Tân Rai có diện tích chiếm đất tới 4200ha, nhưng chỉ tạo ra chỗ làm việc cho tổng số 1668 lao động. Như vậy, bình quân dự án bô - xít cần 2,5ha đất để tạo ra 1 việc làm cho người phải có đào tạo. Trong khi đó, 1 ha đất dùng để phát triển cây công nghiệp sẽ tạo ra 5 chỗ làm việc cho bà con dân tộc ít người không cần phải đào tạo.
      Cũng theo số liệu điều tra, khảo sát của Trường Đại học Tây Nguyên, trong 12 buôn làng của huyện Đắk Rlap, số người học hết lớp 9 để có đủ điều kiện tuyển dụng vào dự án cũng “chỉ đếm trên đầu ngón tay”. Dự án bô - xít Nhân Cơ mới chỉ tuyển chọn được 2 (hai) con em đồng bào dân tộc tại chỗ đi đào tạo công nhân. Hiện dự án bô - xít Nhân Cơ đang gửi người đi đào tạo tại Trung Quốc, nhưng chủ yếu là con em của cán bộ trong công ty- từ các tỉnh khác đến.
      Theo số liệu của Công ty Alumin Nhân Cơ, để triển khai dự án, số lượng lao động sẽ tập chung vào Tây Nguyên khoảng 3000 người, bao gồm kỹ sư, công nhân kỹ thuật (chủ yếu là người Trung Quốc) và một số ít còn lại là lao động từ ngoài Bắc vào. Đối với dự án Tân Rai (đang triển khai ở Lâm Đồng), tình trạng cũng tương tự, và nguy cơ còn hiện hữu hơn vì nhà thầu Trung Quốc đã thắng thầu.
      Khoảng cách giầu-nghèo giữa người có việc làm (từ nơi khác đến, có thu nhập) và người không có việc làm (người dân tộc, không được đào tạo, không còn đất canh tác) sẽ gia tăng. Việc người dân tộc trên Tây Nguyên sẽ bị đẩy ra ngoài cuộc sống xã hội ngay trên quê hương của mình, thay vào đó là làn sóng di cư mới của những lực lượng lao động có đủ trình độ từ Trung Quốc và các tỉnh ngoài Tây Nguyên đã trở thành hiện thực.
      (Ví dụ điển hình là dự án xây dựng nhà máy nhiệt điện Cẩm Phả của TKV ở Quảng Ninh hiện nay, sau khi trúng thầu, nhà thầu Trung Quốc đã đưa công nhân và lao động phổ thông từ Trung Quốc sang thực hiện 100% công việc).
      Ngoài ra, dự án bô - xít Nhân Cơ còn chiếm dụng, san lấp cả hồ nước ngọt (hồ Cá Trê của người M’nông bon Bù Zấp) là nguồn cung cấp nước sinh hoạt và địa điểm hoạt động văn hóa của đồng bào dân tộc ít người trên địa bàn.

      8/ Triển khai các dự án bô - xít là không phát triển bền vững Tây Nguyên
      Để phát triển bền vững, chúng ta cần có đánh giá, phân tích nghiêm túc các thế mạnh, các điểm yếu, các cơ hội, và các thách thức trong phát triển kinh tế của Tây Nguyên (các học giả Harward thường gọi là “phân tích chiến lược”).
      Trước hết: Thế mạnh của Tây Nguyên là đất đỏ bazan. Đây là nguồn tài nguyên rất quý, là nơi duy nhất có khả năng trồng cau su, cà phê, tiêu, điều, chè. Trong đó, tại các khu vực có mỏ bô - xít các cây trồng chủ lực là cà phê, điều, tiêu và cau su có năng suất bình quân tương đối cao và trình độ thâm canh và canh tác của người dân cũng rất chuyên nghiệp. Đây không chỉ đơn giản là “thế mạnh”, theo khái niệm của kinh tế thị trường, đất đỏ bazan của Tây Nguyên là “thế mạnh cạnh tranh cốt lõi”.
      Thứ hai: Điểm yếu của Tây Nguyên là hạ tầng cơ sở kém phát triển (đặc biệt là đường giao thông, nước ngọt và nguồn cung cấp điện) và trình độ đào tạo của người lao động có hạn.
      Thứ ba: Cơ hội phát triển kinh tế của Tây Nguyên là nhu cầu tăng kim ngạch xuất khẩu cà phê, chè, điều, tiêu, cau su v.v. trong cân bằng ngân sách của Nhà nước đang ngày càng tăng. Trong hoàn cảnh VN đã ra nhập WTO, thị trường cho các sản phẩm cà phê, điều, cao su ngày càng được đảm bảo. Theo đánh giá của các chuyên gia, sản phẩm các cây công nghiệp trên vùng đất đỏ bazan có thể dần thay thế kim ngạch xuất khẩu của dầu thô (với trữ lượng có hạn và với sản lượng đang ngày càng giảm) của VN.
      Thứ tư: Thách thức lớn nhất của Tây Nguyên là do vị trí địa lý của Tây Nguyên với chức năng là “mái nhà của Đông Dương” việc phát triển kinh tế trên Tây Nguyên có ảnh hưởng đến vấn đề môi trường và vấn đề sinh thái không chỉ của Tây Nguyên mà còn của các tỉnh bên dưới (nam trung bộ của VN và các tỉnh của Lào và Campuchia.

      Qua phân tích như trên, ta thấy, các dự án bô - xít-alumina hoàn toàn không phát huy được thế mạnh (thậm chí còn triệt tiêu các thế mạnh), nhưng lại khơi sâu điểm yếu (làm căng thẳng hơn những mất cân đối về giao thông, nước ngọt và điện năng), không tận dụng được cơ hội (thậm chí còn làm giảm cơ hội xuất khẩu), nhưng lại làm hiện thực hơn các thách thức (môi trường và sinh thái).
      Lựa chọn của Tây Nguyên: bô - xít-alumina hay cây công nghiệp?
      Trước hết, về mặt định hướng: phát triển cây công nghiệp là định hướng đã được Chính Phủ VN lựa chọn từ trước đến nay, có đầy đủ căn cứ khoa học, và kinh tế xã hội, đã và đang được thực tế của Tây Nguyên chứng minh là hoàn toàn đúng đắn. Còn phát triển bô - xít là một định hướng hoàn toàn mới, nhưng rất nguy hiểm xét về mặt khoa học và kinh tế xã hội, tuy chưa được thực tế của VN chứng minh, nhưng trên thế giới, đã có rất nhiều ví dụ điển hình.
      Thứ hai, về nguyên tắc phát triển bền vững (hoặc phát triển sạch): phát triển cây công nghiệp là “phát triển xanh” và sạch. Cây công nghiệp không chỉ có tác dụng lấy lại mầu xanh cho Tây Nguyên, còn có tác dụng giữ độ ẩm, hạn chế các thảm họa thiên tai như lũ quyét, lũ ống, chống khả năng khô cằn, điều hòa nguồn cung cấp nước cho các tỉnh hạ lưu. Ngược lại, phát triển bô - xít là phát triển hủy diệt mầu xanh, xâm hại đến thảm thực vật và thảm sinh vật và làm ô nhiễm không chỉ Tây Nguyên mà cả các tỉnh dưới hạ lưu.
      Thứ ba, về hiệu quả kinh tế: Các tính toán cho thấy, hiệu quả kinh tế của các dự án bô - xít thấp hơn nhiều so với cau su và cà phê. Cùng với một số tiền bỏ ra (tạm lấy tổng mức đầu tư theo tính toán ban đầu của dự án bô - xít Nhân Cơ là 2938,8 tỷ đồng), nếu phát triển bô - xít, chủ đầu tư sẽ làm mất đi 4000 ha cây công nghiệp, nếu phát triển cây công nghiệp chủ đầu tư sẽ trồng mới được 34.754 ha cau su, hay 58.777 ha cà phê.
      Tổng doanh thu hàng năm của bô - xít chỉ đạt 1.450 tỷ đồng, còn của cau su là 2.242 tỷ đồng, của cà phê là 5.878 tỷ đồng. Khả năng thanh toán nợ của các dự án cau su và cà phê cao hơn của bô - xít khoảng 5 lần; Khả năng đóng góp cho ngân sách địa phương của cau su cao hơn 23 lần, của cà phê cao hơn 72 lần. Tổng lao động sử dụng của bô - xít chỉ có tối đa 5000 người (chủ yếu di dân từ nới khác đến), nhưng của cau su là 173.000 người, của cà phê là 588.000 người (chủ yếu là lao động tại chỗ) v.v. (chi tiết xem bảng sau).
      Chỉ tiêu so sánh

      (chi tiết xem bảng sau).





      [table]



      Chỉ tiêu so sánh
      |

      đ/vị
      |

      bô - xít
      |

      Cao su
      |

      Cà phê





      1. Tổng vốn đầu tư, tỷ.đồng
      |

      tỷ VNĐ
      |

      2.938,8
      |

      2.938,8
      |

      2.938,8





      2. Diện tích cây xanh bị phá hủy
      |

      ha
      |

      4.000
      |

      0
      |

      0





      3. Diện tích cây xanh được trồng mới
      |

      ha
      |

      0
      |

      34.754
      |

      58.777





      4. Tổng Doanh thu hàng năm
      |

      tỷ đ.
      |

      1.450
      |

      2.242
      |

      5.878





      5. Tổng thuế nộp ngân sách hàng năm
      |

      tỷ đ
      |

      30
      |

      701
      |

      2.175





      6. Lợi nhuận sau thuế hàng năm
      |

      tỷ đ
      |

      301
      |

      1.061
      |

      3.703





      7. Khả năng thanh toán nợ của dự án
      |

      B/C
      |

      1,9
      |

      9,0
      |

      9,0





      8. Thời gian thu hồi vốn
      |

      năm
      |

      <5
      |

      >3
      |

      >1




      9. Sử dụng lao động |
      người |
      5000 |
      173.000 |
      588.000
      [/table]


      Ghi chú: số liệu so sánh trên đến nay sẽ còn thay đổi theo hướng có lợi hơn cho cao su và cà phê, vì tổng mức đầu tư của dự án bô - xít Nhân Cơ sau một năm đã tăng lên hơn 3200 tỷ VNĐ. Con số thực sau này chắc chắn sẽ còn cao hơn nữa.

      9/ Triển khai các dự án bô - xít là không minh bạch
      Kết quả của các lần hội thảo cho thấy, còn rất nhiều vấn đề quan trọng (như nêu trên) cần phải được làm rõ trước khi triển khai các dự án bô - xít. Hiện nay, mặc dù chủ đầu tư chưa làm rõ được bất cứ vấn đề gì nhưng vẫn tích cực triển khai. Cách làm như vậy là không minh bạch, không cầu thị và chưa hết trách nhiệm.
      Điều đáng quan ngại hơn, là càng triển khai, càng nẩy sinh nhiều các câu hỏi chưa có câu trả lời, hoặc được chủ đầu tư đưa ra các câu trả lời cũng không minh bạch.

      Ví dụ:

      (i) Như trên đã nêu, để xử lý bùn đỏ, chủ đầu tư dự tính sẽ vận chuyển nước biển bằng tàu hoả từ Bình Thuận lên Tây Nguyên?.

      (ii) Trong quá trình đấu thầu dự án Tân Rai, qui mô công suất đã được chủ đầu tư điều chỉnh tăng lên gấp 2 lần chỉ căn cứ theo “ý kiến” của các nhà thầu nước ngoài.

      (iii) Các chỉ tiêu kinh tế kỹ thuật, các vấn đề hiệu quả và vấn đề môi trường của dự án Tân Rai đã được giảm xuống đến mức nhà thầu không có công nghệ nguồn, đang phải đóng cửa các dự án của chính mình ở mẫu quốc cũng đã thắng thầu các dự án ở Tây Nguyên?


      Việt Nam đang rất cần triển khai các dự án nhiệt điện chạy than. Mặc dù các dự án điện là các dự án thuộc lĩnh vực hạ tầng, rất thiết yếu đối với nền kinh tế, Chính phủ vẫn yêu cầu chủ đầu tư phải làm rõ “đầu vào” và “đầu ra” (hợp đồng mua than và hợp đồng bán điện). Các dự án bô - xít là những dự án bán rẻ tài nguyên của đất nước, không những cả “đầu vào” “đầu ra” đều chưa rõ, mà bản thân công nghệ kỹ thuật (“hộp đen”) của dự án cũng còn tồn tại nhiều vấn đề không minh bạch. Những người đưa ra các quyết định, các lựa chọn rất quan trọng về công nghệ kỹ thuật bô - xít-alumina lại không có kinh nghiệm gì về alumina-bô - xít Tây Nguyên (giám đốc Công ty bô - xít Nhân Cơ không trả lời chính xác được câu hỏi “bể bùn đỏ có tổng mức đầu tư là bao nhiêu?”, chỉ đưa ra con số “khoảng 200 tỷ đồng”, tức khoảng 12 triệu U$, thấp hơn 10-15 lần mức bình quân của thế giới, nhưng trên hội thảo cứ khẳng định bể chứa bùn đỏ khổng lồ rộng hơn 200ha “do nước ngoài thiết kế” là “rất an toàn”).

      10/ Triển khai các dự án bô - xít là không tuân thủ luật[*]Thứ nhất, theo Điều 14, Mục 1, Chương III của Luật Bảo vệ môi trường 2005, thì các chương trình như bô - xít ở Tây Nguyên, phải có Đánh giá môi trường chiến lược (ĐCM) trước khi phê duyệt.Mặc dù vậy, trên thực tế, các dự án bô - xít đã được triển khai, thậm chí có dự án đã đấu thầu, nhưng vẫn chưa có ĐCM được phê duyệt. Đây là một kẽ hở đang bị chủ đầu tư TKV cùng các nhà thầu Trung Quốc lợi dụng bỏ qua các nguy cơ về phá hủy môi trường và các thảm họa về sinh thái cho toàn bộ khu vực Nam Trung bộ của VN để chấp nhận và đưa những công nghệ lạc hậu vào Tây Nguyên.[/list][*]Thứ hai, Luật khoáng sản quy định: (tại khoản 1, điều 5) “Nhà nước khuyến khích đầu tư phát triển công nghiệp khai thác và chế biến khoáng sản; ưu tiên các dự án có áp dụng kỹ thuật, công nghệ tiên tiến trong khai thác, chế biến, làm ra sản phẩm có giá trị và hiệu quả kinh tế - xã hội cao”; (tại khoản 4 điều 5) “Chính phủ hạn chế việc xuất khẩu khoáng sản dưới dạng nguyên liệu thô” và (tại khoản 1 điều 48) đã nêu rõ: nhà nước có chính sách ưu đãi và khuyễn khích đầu tư đối với các dự án chế biến khoáng sản thành nguyên liệu tinh và sản phẩm.Trong khi đó, chương trình phát triển của TKV chỉ tập trung cho việc xuất khẩu alumina là một dạng nguyên liệu thô, không phải là sản phẩm nhôm. Các dự án alumina của TKV đang tích cực triển khai với công nghệ thải bùn đỏ (dạng lỏng) rất lạc hậu của Trung Quốc. Trong ngành công nghiệp nhôm của Thế giới, Trung Quốc không nằm trong số những nước có công nghệ nguồn. Chính các công nghệ thải bùn đỏ mà TKV đang nhập khẩu từ Trung Quốc vào Tây Nguyên hiện đang bị xã hội tẩy chay ở tỉnh Quảng Tây của Trung Quốc. Các nước trên thế giới, kể cả các nước đang phát triển hoặc chậm phát triển, đã từ lâu chuyên sang công nghệ thải bùn đỏ thân thiện hơn với môi trường (dạng khô).[/list][*]Thứ ba, theo “Chương trình nghị sự 21 của VN” về phát triển bền vững đã được Thủ tướng Chính phủ ban hành tại QĐ số 153/2004/TTg-QĐ ngày 17/8/2004, trong đó về các lĩnh vực tài nguyên môi trường đã quy định cần ưu tiên bảo vệ môi trường nước và sử dụng bền vững tài nguyên nước, khai thác thác hợp lý và sử dụng tiết kiệm, bền vững tài nguyên khoáng sản; về định hướng phát triển bền vững đã nêu rõ quan điểm: phát triển ngành khai khoáng cân đối với phát triển chung của các ngành kinh tế khác.Trong khi đó, các dự án khai thác bô - xít và chế biến nguyên liệu thô alumina đều dự kiến xâm hại trên quy mô lớn đến môi trường nước ngọt, môi trường đất của Tây Nguyên. Theo báo cáo của TS. Tuyết Nhung Buôn Krông (Đại học Tây Nguyên), dự án bô - xít Nhân Cơ đã xâm hại đến sinh kế của cộng các bà con dân tộc thiểu số trên địa bàn (chiếm đất canh tác, lấp cả hồ nước ngọt).[/list]
      Tóm lại, về nhiều khía cạnh tuân thủ luật, việc triển khai các dự án bô - xít trên Tây Nguyên hiện nay của chủ đầu tư cần phải được dừng lại kịp thời để xem xét đánh giá trước khi chưa quá muộn.

      Nhận xét và kiến nghị
      Mặc dù các dự án bô - xít đang trong thời kỳ triển khai, nhưng cân nhắc giữa “Mất và được trong việc khai thác bô - xít Tây Nguyên” chúng ta hoàn toàn tin tưởng rằng:

      (i) Mọi sai lầm đều có thể sửa chữa được;
      (ii) Những chi phí chủ đầu tư đã từng chi ra cho bô - xít không thể so sánh được với những thiệt hại vô cùng nặng nề mà nền kinh tế của đất nước sẽ phải ngánh chịu từ việc khai thác bô - xít;
      (iii) Cũng như dự án thép ở Vân Phong, chúng ta hãy tiếp tục nói “không” với các dự án bô - xít trên Tây Nguyên mang tính hủy diệt môi trường và không hiệu quả về mọi mặt.

      Ngày 5/11/2008, 17 nhà khoa học, quản lý, nghiên cứu thuộc nhiều lĩnh vực có liên quan đến phát triển bền vững kinh tế-xã hội Tây Nguyên đã có Thư kính gửi tới lãnh đạo ****, Nhà nước, Quốc Hội, Chính Phủ và các tỉnh đề nghị tạm dừng khai thác bô - xít trên Tây Nguyên.
      Với các lý do trình bầy trên, chúng tôi kính đề nghị ****, Nhà nước, Quốc hội và Chính phủ Việt Nam xem xét không cho phép triển khai các dự án bô - xít trên Tây Nguyên.

      TS. Nguyễn Đông Hải - Nhà văn Nguyên Ngọc - TS. Nguyễn Thành Sơn



      ..............

      TIN LIÊN QUAN
      Cái giá văn hoá-xã hội-chính trị của các đại dự án bô-xít
      Đại kế hoạch bô-xít: Lợi ích trước mắt, nguy cơ lâu dài
      Lãnh đạo Đắk Nông: "Không làm thì bô - xít vẫn là đất thôi"!
      Mất và được trong việc khai thác bô - xít Tây Nguyên
      Cuộc chơi của các "đại gia" bô - xít trên thế giới
      Đại dự án bô - xít Tây Nguyên: người trong cuộc đề xuất gì?



    9. #29
      Ngày tham gia
      Jul 2007
      Bài viết
      2,186
      Được cám ơn 19 lần trong 18 bài gởi

      Mặc định Re: Index_lượm lặt cuối năm

      Dệt may xin 3 gói hỗ trợ từ Chính phủ


      Gói thứ nhất giúp lao động; tiếp theo dành cho doanh
      nghiệp; cuối cùng để dùng quảng bá và xúc tiến thương mại; ba gói hỗ
      trợ do doanh nghiệp dệt may đề nghị Chính phủ giúp để vượt qua khó khăn
      của thị trường xuất khẩu 2009.


      Làm việc với Thứ trưởng Bộ Công
      thương Bùi Xuân Khu ngày 14/1, các doanh nghiệp thuộc Tổng Công ty dệt
      may Việt Nam (Vinatex) cho rằng đã nhìn thấy trước những khó khăn của
      việc xuất khẩu trong năm. Nguy cơ sụt giảm sản lượng xuất khẩu hiện
      diện rõ rệt khi hầu hết các đơn hàng đều không kéo dài hết quý 1 năm
      nay.


      Trước tình hình khó khăn này,
      các doanh nghiệp dệt may kiến nghị 3 gói hỗ trợ từ Chính phủ. Trong đó
      gói đầu tiên sẽ dành cho người lao động, cấp cho doanh nghiệp dựa trên
      thành tích xuất khẩu. Gói này sẽ trích 1% kim ngạch xuất khẩu để giải
      quyết khó khăn tài chính cho người lao động trong các xí nghiệp dệt may
      đang gặp khó khăn và có nguy cơ đóng cửa.


      Gói thứ hai trị giá khoảng
      5.000 tỷ đồng, dành hỗ trợ doanh nghiệp bằng cách bù lãi suất vay ngân
      hàng. Gói hỗ trợ cuối cùng chừng 50 tỷ đồng dùng cho hoạt động quảng bá
      và xúc tiến thương mại. Hiện các thị trường xuất khẩu truyền thống sức
      mua giảm nên cần phải đẩy mạnh hoạt động này.


      Trong năm qua, hàng loạt khó
      khăn dội trên đầu ngành dệt may khi cơn bão khủng hoảng kinh tế quét
      trên toàn cầu. Các đơn hàng sụt giảm nghiêm trọng, hàng hóa tồn kho
      không bán được. Khối công ty nước ngoài bị ảnh hưởng nhiều nhất, nhiều
      doanh nghiệp may đóng cửa, cắt giảm nhân công, thậm chí cho lao động
      nghỉ gần hết. Ước tính đơn hàng của các công ty dệt may có vốn đầu tư
      nước ngoài giảm đến 30% trong quý 1 năm nay so với cùng kỳ năm ngoái.


      Doanh nghiệp dệt may trong nước
      ít bị ảnh hưởng hơn do không phụ thuộc nhiều vào nước ngoài ngoài đối
      tác, nhưng ước đoán kim ngạch xuất khẩu trong 3 tháng đầu năm cũng chỉ
      xấp xỉ năm ngoái. Chủ tịch Hiệp hội dệt may VN Lê Quốc Ân cho rằng, kim ngạch xuất khẩu dệt may quý 1 sẽ giảm 15% so cùng kỳ năm ngoái.


      Theo Thứ trưởng Bùi Xuân Khu, năm 2009 dệt may sẽ
      thay thế vị trí của dầu khí để trở thành ngành xuất khẩu trọng điểm của
      VN. Tuy nhiên hiện ngành vẫn chưa dám chốt chỉ tiêu xuất khẩu năm là
      9,5 hay 11,5 tỷ USD vì nhiều khó khăn đang chồng chất.


      Ông Khu cho rằng, vì tầm quan trọng của ngành dệt may
      và đặc điểm tạo nhiều công ăn việc làm cho người lao động, Chính phủ sẽ
      sẵn sàng hỗ trợ ngành để đạt được kim ngạch xuất khẩu cao. Bộ Công
      thương sẽ đệ trình Chính phủ đề xuất của các
      doanh nghiệp dệt may; đồng thời kiến nghị sớm thực hiện các gói hỗ trợ
      này. Dự kiến vào tuần tới, Chính phủ sẽ có buổi giao lưu trực tuyến với
      ngành dệt may để nghe ý kiến đề xuất từ các doanh nghiệp.


      Phan Anh


    10. #30
      Ngày tham gia
      Jul 2007
      Bài viết
      2,186
      Được cám ơn 19 lần trong 18 bài gởi

      Mặc định Re: Index_lượm lặt cuối năm

      [h1] Độ dài ngón tay áp úp của một người đàn ông có thể dự báo về thành công của người đó trong đầu tư tài chính.[/h1]

      Nghiên cứu mới nhất
      của đại học Cambridge cho thấy những người đàn ông có ngón tay áp út
      dài hơn ngón trỏ sẽ kiếm được nhiều tiền hơn.





      Cụ thể, họ có thể kiếm tiền nhiều gấp 11 lần so với những người có ngón áp út ngắn nhất.





      Các nhà khoa học cho
      rằng việc hormone cao này giúp nam giới tăng khả năng tập trung cao.
      Những người này có thể đưa ra quyết định nhanh và táo bạo hơn.





      Người có độ dài ngón tay như trên cũng sẽ thành công trong các môn thể thao mang tính đua tranh cao.



      Ảnh hưởng của yếu tố
      bẩm sinh lên thành công tài chính cũng tương đương với số năm kinh
      nghiệm trong lĩnh vực này. Những người nhiều kinh nghiệm nhất kiếm tiền
      nhiều gấp 9 lần những người ít kinh nghiệm nhất.





      Khi chuyên gia
      nghiên cứu khảo sát những người có thâm niên đầu tư tài chính nhất,
      người có ngón áp úp dài hơn kiếm nhiều tiền hơn người có ngón áp út
      ngắn.

      Có thể khẳng định, thành công trong đầu tư tài chính phụ thuộc vào yếu tổ bẩm sinh cũng như kinh nghiệm.





      Nghiên cứu cho thấy
      lượng hormone nam trong bào thai chi phối độ dài các ngón tay của nam
      giới. Những người có ngón áp út dài thường nhanh, quyết đoán và ưa mạo
      hiểm, những đặc tính cần có ở một tay buôn cổ phiếu.



      Nghiên cứu mới nhất
      dựa trên khảo sát đối với 44 người kinh doanh cổ phiếu tại London, một
      số người trong nhóm đó kiếm được hơn 4 triệu bảng/năm.





      Lam Giang

      Ngón đeo nhẫn tiết lộ khả năng tài chính


      Các nhà khoa học thuộc Đại học Cambridge (Anh) cho rằng
      những người đàn ông có ngón đeo nhẫn dài hơn so với ngón trỏ có xu
      hướng thành công trong các giao dịch tài chính.


      [table]




      Độ dài của ngón tay đeo nhẫn có thể nói lên nhiều điều. Ảnh: Stuff.
      [/table]
      Nhà sinh lý học John M. Coates của Đại học Cambridge
      cùng đồng nghiệp đo các ngón trên tay phải của 44 người đàn ông kiếm
      sống bằng các giao dịch chứng khoán, tiền tệ, vàng, dầu mỏ. Các nhà
      khoa học tiến hành theo dõi họ trong 20 tháng và nhận thấy lợi nhuận
      của những người có ngón đeo nhẫn dài hơn ngón trỏ lớn gấp 11 lần so với
      trường hợp ngược lại.


      Tuy nhiên, John nhấn mạnh rằng ngón đeo nhẫn dài hơn
      ngón trỏ chỉ là dấu hiệu cho thấy nam giới dễ thành công trong các giao
      dịch nhanh. Nó không nói lên rằng họ sẽ kiếm được nhiều tiền trong các
      loại hình hoạt động tài chính khác, như phân tích thị trường hoặc tư
      vấn.


      Nhưng trong một nghiên cứu khác về tỷ lệ ngón tay của
      các sinh viên thuộc khối ngành toán, khoa học và chế tạo máy lại cho
      thấy, những người có ngón trỏ dài hơn ngón đeo nhẫn có khả năng thành
      công cao hơn trong lĩnh vực kỹ thuật.


      Nhiều nghiên cứu trước đây cũng chứng minh rằng tỷ lệ
      giữa ngón đeo nhẫn và ngón cái có liên quan tới mức độ thành công trong
      các môn thể thao có tính cạnh tranh cao như bóng đá, bóng rổ. Tỷ lệ này
      được quyết định trong quá trình phát triển của bào thai. Thai nhi càng
      tiếp xúc với nhiều androgen (hoóc môn nam) thì ngón đeo nhẫn càng dài.
      Androgen khiến đàn ông trở nên tự tin, thích mạo hiểm, kiên trì, thận
      trọng và phản ứng nhanh trước các tình huống.


      Minh Long (theo AP)




    11. #31
      Ngày tham gia
      Jul 2007
      Bài viết
      2,186
      Được cám ơn 19 lần trong 18 bài gởi

      Mặc định Re: Index_lượm lặt cuối năm



      Cầu mong điều này là sư thật :


      writeFolderTitle(PAGE_FOLDER);THẾ GIỚI
      Thứ sáu, 16/1/2009, 10:33 GMT+7


      E-mail
      Bản In



      Obama 'làm tổng thống vì trẻ em'


      Trong một bức thư ngỏ gửi hai cô con gái, tổng thống
      đắc cử Mỹ Barack Obama tâm sự ông chạy đua vào Nhà Trắng vì muốn mang
      lại những điều tốt đẹp không chỉ cho các con mà cho tất cả trẻ em trên
      đất Mỹ.
      > Ảnh các tiểu thư xinh đẹp nhà Obama


      [table]




      Tổng thống đắc cử làm việc bên hai cô con gái, Sasha và Malia (áo xanh). Ảnh: mensvogue.
      [/table]
      "Khi trẻ, cha nghĩ cuộc sống chỉ xoay quanh bản thân
      - rằng làm thế nào để khẳng định mình, để thành đạt và có những điều
      cha muốn. Nhưng khi hai con chào đời, cha nhận ra cuộc sống sẽ không
      còn ý nghĩ nếu ta không thể đảm bảo cho các con sự hạnh phúc và đủ đầy.
      Các con thân yêu, sở dĩ cha tranh cử là vì cha mong những điều ta có
      thể mang lại cho các con, cũng sẽ là những gì tất cả trẻ em trên đất
      nước này nhận được", tổng thống đắc cử viết trong bức thư vừa được đăng
      trên website của tạp chí Parade.


      Obama hy vọng các cô gái sẽ được học tập trong những
      môi trường tốt, có cơ hội vào đại học và kiếm được việc làm phù hợp sau
      khi tốt nghiệp. "Cha mong các con sẽ trở thành những người có trách
      nhiệm và giàu lòng trắc ẩn"
      , tổng thống đắc cử viết.


      "Và ta cũng mong tất cả những đứa trẻ sẽ có cơ hội
      được học tập, ước mơ và trưởng thành như các con. Đó cũng là lý do ta
      đưa cả gia đình dấn thân vào hành trình tranh cử", Obama cho biết.


      Tổng thống đắc cử Barack Obama, 47 tuổi, có hai con
      gái là Malia và Sasha. Ông sẽ tuyên thệ nhậm chức vào ngày 20/1 tới và
      trở thành nhà lãnh đạo thứ 44 của Mỹ. Trước đó trong hành trình tranh
      cử dài hơi và cam go với lịch làm việc dày đặc, Obama vẫn luôn dành
      thời gian cho gia đình và đặc biệt là hai cô con gái.


      Ngọc Quỳnh (theo AFP)



      ...................................

      Opama : có chăng lòng trắc ẩn ??? Tính tới hôm qua (8/1), đã có 257
      em thiệt mạng trong tổng số 760 người chết ở Gaza, 1.080 em bị thương
      trong tổng số 3.100 trường hợp.


      Quan chức nhân đạo hàng đầu của
      LHQ, John Holmes, mô tả, con số này là “đáng tin cậy” và thực sự lo
      ngại. LHQ cho hay, khoảng một nửa số thương vong ở Gaza là dân thường.





      [table]




      Những người Palestine bế ba thi thể em nhỏ đã chết vì hoả lực của Israel trong đám tang của các em ở Thành phố Gaza (Ảnh AP).


      [/table]Theo tổ chức Y tế Thế giới, các
      dịch vụ chăm sóc sức khoẻ ở Gaza đang “bên bờ vực sụp đổ” khi bệnh viện
      quá tải, nhân viên y tế kiệt sức. Trong số những người chết vì giao
      tranh Gaza có 21 nhân viên y tế, hơn 30 người bị thương và 11 xe cứu
      thương bị hư hỏng vì những vụ tấn công.



      [table]








      [/table]
      Uỷ ban Chữ thập đỏ Quốc tế có trụ
      sở tại Geneva hôm qua đã cáo buộc Israel có hành động “ngăn cản không
      thể chấp nhận được” trong việc cho phép đội cứu hộ tiếp cận ba căn nhà
      bị phá huỷ vì đạn pháo ở Thành phố Gaza. Khi tới đây, các nhân viên cứu
      hộ đã phát hiện ra 15 người bị chết và 18 người bị thương.


      Trong số người chết có cả phụ nữ,
      còn đang ôm trong lòng con nhỏ. Một số em nhỏ may mắn sống sót thì yếu
      tới mức không thể tự đứng lên được. Israel lý giải sự chậm trễ là do
      chiến sự.


      Le&Le (Theo AP)





    12. #32
      Ngày tham gia
      Jul 2007
      Bài viết
      2,186
      Được cám ơn 19 lần trong 18 bài gởi

      Mặc định Re: Index_lượm lặt cuối năm



      Bé ơi ...

      em đã mất

      không buồn nhắm mắt ...

      phải chăng em ??

      .. đã thấy cõi thiên đường !!



      [img]file:///C:/DOCUME%7E1/PHUOC/LOCALS%7E1/Temp/moz-screenshot.jpg" alt="">

    13. #33
      Ngày tham gia
      Jul 2007
      Bài viết
      2,186
      Được cám ơn 19 lần trong 18 bài gởi

      Mặc định Re: Index_lượm lặt cuối năm


      Nhận thức là quá trình





      [table]




      |


      [/table]








      16/01/2009 0:10





      [table]




      |






      |


      [/table]


      Nhiều đại diện cho các chính phủ đồng minh của Mỹ có thể đã nghĩ như
      vậy nhưng Ngoại trưởng Anh D.Miliband là người đầu tiên đã nói thẳng: Ý
      tưởng về cuộc chiến chống khủng bố là một sai lầm, gây hiểu nhầm khủng
      bố là một thể chế, tổ chức và một ý thức hệ, làm thống nhất các lực
      lượng cực đoan vốn chia rẽ và khác biệt nhau sâu sắc; nhấn mạnh quá
      nhiều và đề cao quá mức sức mạnh quân sự, hàm ý cách đối phó tốt nhất
      là dùng biện pháp quân sự, tìm và tiêu diệt những phần tử khủng bố.





      Từ
      đó, ông Miliband rút ra nhận thức rằng đối sách thích hợp đối với mối
      nguy cơ này là dùng luật pháp và nhân quyền, chứ không phải bất chấp
      luật pháp và nhân quyền, tăng cường hợp tác quốc tế chứ không phải đơn
      phương hành động.


      Phát biểu của Ngoại trưởng Anh đáng được chú ý trên 3 phương diện.
      Thứ nhất, Anh vốn là một trong những đồng minh thân cận của Mỹ và có
      thể được coi là đồng tác giả của cuộc chiến Iraq mà khái niệm "cuộc
      chiến chống khủng bố" được Tổng thống Mỹ G.W.Bush đưa ra lần đầu tiên
      ngay sau sự kiện 11.9.2001. Bây giờ, phát biểu như vậy cũng đồng nghĩa
      với việc Chính phủ Anh chính thức khai tử sự đồng thuận với Mỹ trong
      quan niệm về chống khủng bố. Thứ hai, vài ngày nữa sẽ có sự chuyển giao
      chính quyền ở Mỹ, cho nên nếu không thể hiện quan điểm vào lúc này thì
      sẽ bị coi là "giậu đổ bìm leo" đối với ông Bush cũng như không kịp gián
      tiếp bày tỏ quan điểm của Anh với chính quyền của Tổng thống tân cử
      B.Obama về vấn đề này. Rõ ràng Anh cũng tán đồng những dự định điều
      chỉnh chính sách đối ngoại mà cặp Obama -Clinton đã hé lộ. Thứ ba, khi
      xưa, Thủ tướng Anh Tony Blair vì ủng hộ ông Bush quá nhiệt thành nên đã
      từng bị coi là cái đuôi của ông Bush. Bây giờ, chính phủ kế nhiệm tại
      Anh đã độc lập với Mỹ trong suy tính và hành động. Phát biểu của ông
      Miliband có thể được tính toán kỹ về thời điểm, nhưng cũng có thể phải
      sau quá trình kiểm nghiệm dài trên thực tế người Anh mới đến được nhận
      thức đó.
      La Phù




    14. #34
      Ngày tham gia
      Jul 2007
      Bài viết
      2,186
      Được cám ơn 19 lần trong 18 bài gởi

      Mặc định Re: Index_lượm lặt cuối năm


      Ngày 13-01-2009, 07:21
      Doanh nghiệp bán xe ô tô trong cơn khốn khó

      Xe nhập khẩu nằm hứng bụi dưới 1 chân cầu vượt tại Hà Nội.
      Mặc dù năm 2008 lượng xe ôtô tiêu thụ tăng cao đạt trên 140.000 xe, nhưng 3 tháng cuối năm, tất cả các showroom ôtô đều cho biết họ gặp phải khó khăn lớn khi lượng xe còn nhiều mà tiêu thụ rất chậm.

      Khốn khó

      Trong đó khó khăn nhất thuộc về các Showroom bán xe nhập khẩu. Tiêu thụ ôtô nhập khẩu năm 2008 cũng khá cao với khoảng 35.000 xe các loại, nhưng chỉ thực sự tốt vào 5 tháng đầu năm 2008, thời gian còn lại lượng xe tiêu thụ giảm dần, khiến cho nhiều showroom, DN nhập khẩu như ngồi trên lửa. Nhiều DN đang phải bán tống bán tháo hàng, giảm giá, sang hàng cho các bạn hàng khác và đóng cửa showroom vì thua lỗ...
      Vào showroom ôtô Viet Auto trên đường Khuất Duy Tiến (Hà Nội), xe nhập khẩu bày nhiều mà khách mua chẳng thấy. Khách vắng vẻ, showroom lại nằm trên con đường đang thi công nên bụi mờ mịt. Bụi bám đầy cả những chiếc xe mới cáu cạnh.
      Showroom này của công ty Việt Auto Corp vừa mới mở được vài tháng, trong nỗ lực đẩy mạnh tiêu thụ sản phẩm, đưa hàng đến gần với người tiêu dùng hơn. Nếu vào thời điểm này năm ngoái thì chắc chắn sẽ không có cảnh xe để kín showroom và bụi bám đầy như vậy.
      Một cán bộ của Viẹt Auto cho biết, số lượng xe bán ra giảm rất mạnh so với cuối năm 2007 đầu 2008, mức giảm đến hơn 50%. Hiện nay hàng tồn vẫn chưa bán hết trong khi giá xe đã giảm khá nhiều. Hầu hết xe bán ra đều không có lãi. Lợi nhuận từ bán xe không đủ chi trả lãi vay ngân hàng, tiền thuê mặt bằng, lương nhân viên.... Nhưng không còn cách nào khác vẫn phải cố cầm cự...
      Hàng loạt các Showroom tại đường Láng Hạ ( Hà Nội) cũng gặp cảnh khó khăn xe bày kín chỗ, đủ loại mà khách mua không mấy ai quan tâm. Ông Phan Văn Đạo, Phó Tổng giám đốc V Auto Club 46 C Láng Hạ cho biết lượng xe nhập khẩu, nhất là xe xịn, có giá từ 70.000 USD trở lên bán rất chậm, sức tiêu thụ giảm chỉ còn bằng 60% so với cuối năm 2007. Đấy là tại V Auto Club là cửa hàng có thương hiệu, bán xe có chế độ bảo hành bảo dưỡng mới được như vậy, các showroom nhỏ, mới ra đời, ít tên tuổi thì còn khó khăn hơn nhiều.
      Theo ông Phạm Xuân Đông, Giám đốc chi nhánh Hà Nội CTCP Ôtô châu Âu (Euro Auto) phân phối ôtô BMW có showroom trên đường Yên Phụ thì số lượng xe BMW bán ra trong các tháng cuối năm 2008 rất chậm. Ngoài Bắc, BMW chỉ có 1 showroom tại Hà Nội nhưng cả tháng cũng chỉ bán được 10 chiếc là nhiều. So với dịp với cuối năm 2007, lượng xe BMV tiêu thụ giảm tới 40%. Lượng xe tiêu thụ như vậy là do đã giảm giá nhiều, có những mẫu xe như BMW seri 7 giảm tới 30.000 USD/xe .
      Bà Nguyễn Thị Vĩnh Giám đốc Công ty TNHH Vĩnh Hoàng ( Hải Phòng) cho biết, xe nhập khẩu cuối năm 2008 bán rất chậm chỉ bằng 1/10 so với cùng thời điểm 2007. Năm 2007 mỗi tháng DN này bán ra tới 200 xe nay chỉ còn khoảng 20 xe, hầu hết là xe nhập theo đơn đặt hàng.
      Nhìn chung xe giá cao rất khó bán. Nhiều showroom "ôm" hàng này đang bị thiệt hại nặng, để cũng lỗ mà bán cũng lỗ. Một số cửa hàng bán xe Ford Mondeo nhập khẩu có giá khoảng 70.000 USD/xe cho biết nhiều tháng chẳng bán nổi chiếc nào. Theo thống kê, sau gần 5 tháng xuất hiện trên thị trường Việt Nam, mẫu xe này chỉ tiêu thụ được trên 20 chiếc.
      Xe Toyota Land Cruize nhập khẩu cũng tương tự. Mẫu xe này có giá bán khoảng 100.000 USD/xe cũng tiêu thụ rất chậm, các đại lý cho biết tháng cũng chỉ bán được một vài chiếc, thậm chí là không được chiếc nào. Năm 2008 Công ty Toyota Việt Nam nhập khẩu mẫu xe này về sau 7 tháng bán cũng chỉ bán được chưa tới 70 xe.
      Không chỉ xe nhập khẩu, ngay cả xe "xịn" lắp ráp trong nước cũng gặp khó khăn. E 280 là mẫu xe hạng sang của Mercedes được lắp ráp tại Việt Nam với giá bán trước đây trên 100.000 USD nay đã hạ xuống còn 86.000 USD nhưng 3 tháng cuối năm 2008 mỗi tháng bán được đúng 7 chiếc.
      Năm 2008 Mercedes Việt Nam có doanh số bán xe giảm hẳn, chỉ bán được 2.054 xe trong khi năm 2007 bán được 2.278 xe. Trong số xe bán ra thì mẫu bán chạy nhất chiếm đến trên 50% sản lượng lại là xe 16 chỗ Sprinter với 1.141 xe còn xe E 280 chỉ bán được 143 xe.

      Cùng quẫn

      Nếu như năm 2007 tại Hà Nội có trên 20 showroom ôtô mới xuất hiện chủ yếu để bán xe ôtô nhập khẩu, thì đến nay gần 10 showroom đã đóng cửa . Một showroom trên đường Nguyễn Khánh Toàn bán xe nhập khẩu của CTCP An Bình giữa năm 2008 vẫn còn hoạt động nhộn nhịp, sau 1 thời gian đóng cửa, nay đã được chuyển cho người khác kinh doanh mặt hàng mới. Kinh doanh ôtô gặp khó khăn, nhiều đại lý mới thành lập, không có dịch vụ sau bán hàng nên đã phải nhanh chóng chuyển hướng kinh doanh.
      Không ít công ty chuyên nhập xe ôtô về, hàng tồn kho lên đến cả trăm chiếc. Hàng bán không được không những bị chôn vốn mà còn phải oằn mình trả tiền thuê mặt bằng, tiền vay ngân hàng…
      Theo số liệu của Tổng cục Thống kê, năm 2008 các DN đã nhập khẩu tới 50.400 xe ôtô các loại. Vào tháng 3 và tháng 4/2008 khi thuế suất thuế nhập khẩu ôtô tăng 2 lần liên tiếp từ 60% lên 83% rồi vào cuối tháng 8/2008 lệ phí trước bạ tăng gấp đôi từ 5% lên 10% thì xe nhập khẩu bị đội giá, rất khó bán, trong khi trước đó các DN nhập về quá nhiều xe dẫn đến tồn đọng lớn. Theo ước tính số ôtô nhập khẩu hiện còn tồn vào khoảng 15.000 chiếc chủ yếu là xe du lịch đắt tiền.
      Trong bối cảnh doanh thu sụt giảm, hàng loạt công ty nhập xe, showroom bán ôtô đã phải giảm giá cho hầu hết các loại xe. Xe ít thì giảm giá 1.000 USD, xe nhiều thì giảm tới 30.000 USD.
      Giảm giá, khuyến mãi mạnh cũng giúpcho tiêu thụ xe tăng. Ông Huỳnh Dư An, Tổng Giám đốc của EuroAuto cho biết, nhờ giảm giá nên lượng xe bán ra cũng không bị rớt thê thảm. Nếu chỉ nhìn vào số lượng bán ra thì thấy có vẻ vẫn ổn, nhưng thực tế thì lợi nhuận chẳng thấy đâu.
      Tất cả các cửa hàng bán xe đều cho biết giá xe giảm đến mức không còn lợi nhuận. Mẫu xe nào bán chạy thì còn có lãi chút ít, xe nào không bán được phải giảm giá mạnh thì lỗ lớn... nhưng tính chung thì lãi không đủ bù lỗ.
      Bên cạnh đó, xe càng để lâu càng lỗ nhiều. Một showroom cho biết, 1 chiếc Honda Acord nhập khẩu có giá khoảng 70.000 USD nhập từ tháng 5/2008 để đến cuối năm không bán được, tính các khoản chi phí và giảm giá, lỗ trên 50 triệu đồng. Nếu tính như chiếc BMW seri 7 giảm giá tới 30.000 USD thì mức lỗ lên hơn 300.000 triệu đồng.
      Trên thực tế năm 2008 xe nhập khẩu bán rất tốt trong 5 tháng đầu năm, sau đó cứ thụt lùi dần. Những showroom mới ra đời gặp phải nhiều khó khăn nhất. Lãi bán xe của 5 tháng đầu năm tính ra đến nay không bù đủ lỗ cho giảm giá trong 7 tháng cuối năm chính vì vậy nhiều showroom khó tránh khỏi thua lỗ.

      Theo VNN


    15. #35
      Ngày tham gia
      Jul 2007
      Bài viết
      2,186
      Được cám ơn 19 lần trong 18 bài gởi

      Mặc định Re: Index_lượm lặt cuối năm

















      [table]

      |




      [table]

      [table]



      Mỹ và Israel lên kế hoạch sử dụng các căn cứ quân sự tại Gruzia |






      Cập nhật lúc 16h42", ngày 28/10/2008 -

      |






      [table]



      [table]






      |


      Tàu tuần tra mang tên lửa của Iran.

      [/table]
      |

      [/table]

      Vấn
      đề hạt nhân Iran đang có những diễn biến rất căng thẳng và việc Tổng
      thống Iran Mahmoud Ahmadinejad luôn giữ thái độ đối địch với Mỹ và
      Israel, đã và đang làm gia tăng khả năng Mỹ mượn tay đồng minh Israel
      tấn công Iran trước khi cuộc bầu cử tổng thống Mỹ kết thúc.

      Điều
      này đã được Đặc sứ Ngoại giao Nga tại NATO là ông Dmitry Rogozin tiết
      lộ rằng qua các thông tin tình báo mà Cơ quan Tình báo Nga thu được cho
      thấy, Mỹ và Israel đang lên kế hoạch lợi dụng các căn cứ quân sự tại
      Gruzia để phát động chiến tranh với Iran.

      Mỹ và Israel muốn mượn đường Gruzia để không kích Iran

      Theo
      nguồn tin của một số phương tiện thông tin đại chúng của Mỹ thì hiện
      nay Mỹ, Israel và Gruzia đã đạt được những thỏa thuận bí mật cho phép
      Israel sử dụng 2 căn cứ không quân ở phía nam Gruzia để phát động tấn
      công quân sự nhằm vào Iran, máy bay ném bom của Israel sẽ cất cánh từ
      căn cứ không quân của Gruzia để ném bom xuống các cơ sở hạt nhân của
      Iran.

      Rất nhiều chuyên gia của Israel cũng cho rằng, các nhà
      lãnh đạo của nước này sẽ có những toan tính về khả năng trước khi cuộc
      bầu cử tổng thống Mỹ kết thúc, họ sẽ dành cho Iran một cơn “chấn động
      tháng 10”, với việc sử dụng biện pháp quân sự để giải quyết tận gốc các
      cơ sở hạt nhân của Iran. Israel tin rằng chỉ có nắm bắt cơ hội thì mới
      có thể ngăn chặn Iran có vũ khí hạt nhân.

      Việc Iran có vũ khí
      hạt nhân sẽ là cơn ác mộng của người Israel. Cơ quan Tình báo Israel
      (Mossad) cũng dự báo rằng các cơ sở hạt nhân của Iran sẽ được xây dựng
      xong vào năm 2009 và chính thức đưa vào hoạt động năm 2010.

      Một
      báo cáo gần đây của Cơ quan Nghiên cứu quốc phòng Thụy Điển (FOI) cho
      biết, hiện nay Mỹ có khoảng 130 cố vấn quân sự ở Gruzia và trước khi
      cuộc chiến Nga - Gruzia nổ ra, các cố vấn này đã phối hợp với quân đội
      Gruzia tiến hành diễn tập liên hợp mang tên “phản ứng nhanh - 2008”.

      Đồng
      thời, quân đội Israel cũng giữ vai trò ngày càng quan trọng hơn trong
      cuộc chiến tranh này. Theo nguồn tin của một người thạo tin của Israel
      tiết lộ, một quân nhân Israel ở Gruzia đó là Chuẩn tướng Husky, người
      đã từng đảm nhiệm vai trò chỉ huy trung tâm trong cuộc chiến với Liban
      năm 2006 chính là người hoạch định kế hoạch hành động tập kích
      Tskhinvali.
      Nguyên nhân Israel nhúng tay vào cuộc chiến Gruzia là
      nhằm tạo không gian và đường cơ động thuận lợi để chuẩn bị tấn công
      Iran và Gruzia là “cứ điểm tấn công tốt nhất” của Israel.

      Trước
      đây, Israel và Gruzia đã từng ký kết hiệp định bí mật, theo đó Chính
      phủ Gruzia cho Israel mượn 2 căn cứ không quân, để máy bay Israel có
      thể tấn công các cơ sở hạt nhân Iran.

      Còn nếu không, quân đội
      Israel phải mượn không phận của Iraq, điều này không những buộc máy bay
      của Israel phải bay quãng đường dài hơn, mà còn có thể xuất hiện tranh
      cãi ngoại giao.

      Hơn nữa, Israel đã nhận thấy tầm quan trọng
      của tuyến đường vận chuyển dầu thô của Gruzia. Chính phủ Nga cũng sớm
      biết động thái này của Israel nhưng không lên tiếng nhằm tránh rạn nứt
      mối quan hệ giữa 2 nước trong thời điểm nhạy cảm này.

      Mỹ sẽ sử dụng tàu không người lái điều khiển từ xa để đối phó với tàu ngầm của Iran

      Theo
      tờ Le Fiagaro của Pháp cho biết, hiện nay quân đội Iran đã tự nghiên
      cứu và chế tạo thành công loại tàu tấn công tốc độ cao và tàu ngầm cỡ
      nhỏ có thể tạo ra những đòn tấn công “chết người” nhằm vào quân đội Mỹ
      và đủ sức phá hủy các chiến hạm lớn của Mỹ. Các tàu tấn công tốc độ cao
      này mang theo tên lửa có sức công phá lớn và các loại trang bị vũ khí
      khác.

      Khi Iran phải hứng chịu những đợt tấn công từ phía biển
      thì ngay lập tức, những tàu tấn công tốc độ cao này của Iran sẽ đáp trả
      lại đối phương bằng những đòn tấn công khủng khiếp vào các chiến hạm
      của đối phương.

      Ngoài tàu tấn công tốc độ cao ra, quân đội
      Iran còn nghiên cứu, chế tạo ra một loại tàu ngầm cỡ nhỏ kiểu mới, có
      thể phóng ngư lôi với sức công phá lớn và nhanh chóng tiêu diệt các
      chiến hạm lớn của đối phương.

      Lực lượng Vệ binh cách mạng của
      Iran cũng đã trang bị thêm tên lửa chống hạm tầm xa với tầm bắn hơn 300
      km và rất nhiều máy bay không người lái. Các loại vũ khí kiểu mới này
      của Iran thực sự gây ra mối đe dọa đối với Hải quân Mỹ và Washington
      rất đau đầu về vấn đề này. Bởi lẽ, chiến hạm cỡ lớn của Hải quân Mỹ
      không phù hợp khi tác chiến ở các vùng biển hẹp tại Vịnh Persic.

      Để
      giải quyết tình trạng khó khăn này, ngày 18-9 vừa qua, Hải quân Mỹ đã
      cho ra mắt một loại tàu chiến tấn công không người lái điều khiển từ
      xa. Loại tàu chiến này sẽ là “khắc tinh” đối với các tàu tấn công tốc
      độ cao và tàu ngầm cỡ nhỏ của Iran.

      Loại tàu này dài 12m,
      lượng giãn nước là 2.300kg, tốc độ lớn nhất có thể đạt tới 35 hải
      lý/giờ và có thể vận hành an toàn trong điều kiện sóng biển cao 3m.
      Loại tàu này sử dụng rất nhiều công nghệ kỹ thuật hiện đại và 2 chiếc
      đầu tiên có mức giá 197 triệu USD, sau khi sản xuất với số lượng nhiều
      thì giá mỗi chiếc khoảng 46 triệu USD.

      Rõ ràng Mỹ và Iran đều ý
      thức được rằng loại tàu chiến cỡ nhỏ hoạt động ở vùng biển Persic có ưu
      thế tuyệt đối. Nếu như Mỹ và Iran nổ ra xung đột quân sự thì “cuộc
      chiến giữa các tàu tấn công tốc độ cao” sẽ xảy ra trên Vịnh Persic.


      [/table]
      [/table]
      [/table]

    16. #36
      Ngày tham gia
      Jul 2007
      Bài viết
      2,186
      Được cám ơn 19 lần trong 18 bài gởi

      Mặc định Re: Index_lượm lặt cuối năm



      Lịch sử không có chữ “nếu”


      (ANTĐ) - Ông W.Bush vừa có bài phát biểu được coi là
      lời chia tay với dân chúng Mỹ sau 8 năm cầm quyền. Các Tổng thống Mỹ
      thường tận dụng cơ hội này để đánh bóng tên tuổi của mình nhưng riêng
      với ông W.Bush thì đó là lúc để ông thừa nhận những thất bại của mình.





      [table]





      Những khu nhà bị tịch thu để thế nợ đang xuất hiện ngày càng nhiều trên khắp nước Mỹ
      [/table]
      Phải cần thời gian thì các nhà sử học mới có thể đưa
      ra đánh giá tổng thể về thành công và thất bại của ông W.Bush trong 2
      nhiệm kỳ của mình. Nhưng dù có đánh giá thế nào thì chắc chắn nó cũng
      không thể thoát được thực tế là khi thời điểm rời khỏi Nhà Trắng của
      ông W.Bush được tính bằng ngày, ông chỉ còn được 26% dân chúng tín
      nhiệm, trong khi có tới gần 90% cho rằng nước Mỹ đang đi sai đường.


      Bổ sung cho những con số thống kê khô khan trên là
      những lời đánh giá nặng nề. Tờ Le Monde của Pháp viết một cách hài hước
      “Ông B.Obama tiến vào Nhà Trắng phần lớn nhờ sự giúp đỡ bất đắc dĩ của
      ông W.Bush! Sau 8 năm cầm quyền, vị Tổng thống thứ 43 của Mỹ đã kết
      thúc nhiệm kỳ với thành tích phá tất cả các kỷ lục mất lòng dân”. Còn
      theo kết quả thăm dò của hãng Gallup/CNN (Mỹ), chỉ có Tổng thống
      H.Truman thời kỳ chiến tranh Triều Tiên và Tổng thống R.Nixon, người
      phải từ chức do vụ bê bối Watergate, có tỉ lệ uy tín thấp như vậy.


      Quả thật, khi bước vào Nhà Trắng, ông W.Bush thừa kế
      thành quả được coi là hiếm có của thời kỳ kinh tế tăng trưởng mạnh
      trong hai nhiệm kỳ của người tiền nhiệm là Tổng thống B.Clinton. Còn
      nay, nền kinh tế Mỹ đã bên bờ vực suy thoái sau những cú sốc trên Phố
      Wall làm hàng loạt “đại gia” trong nền kinh tế Mỹ lao đao, phải trông
      chờ vào kế hoạch cứu trợ khẩn cấp của Chính phủ. “Di sản” mà ông W.Bush
      để lại cho người kế nhiệm là khoản thâm hụt ngân sách 1.000 tỷ USD
      trong năm tài chính 2008-2009 và một khoản nợ có thể vượt quá 10.000 tỷ
      USD.


      Còn những cú thử nghiệm cho chủ thuyết “hành động đơn
      phương”, học thuyết “đánh đòn phủ đầu” là hai cuộc chiến Afghanistan và
      Iraq, nơi từng được Washington hy vọng sẽ khẳng định sức mạnh siêu
      cường của Mỹ, thì lại đang như những “vũng lầy” đe dọa nhấn chìm uy tín
      nước Mỹ. Chưa bao giờ nước Mỹ bị đẩy vào thế bị cô lập như vậy khi làn
      sóng chống Mỹ xuất hiện khắp thế giới. Uy tín của Mỹ bị suy giảm trầm
      trọng, nước Mỹ đang mất dần sự kính nể của đồng minh và bị kẻ thù coi
      thường.


      Thay vì xác lập vị thế “siêu cường không đối thủ”, giờ
      đây nước Mỹ đang phải đối mặt với sự cạnh tranh gay gắt từ phía các
      cường quốc mới như Trung Quốc, ấn Độ, từ nước Nga đang trỗi dậy. Sự nổi
      lên của các cường quốc mới đã trở thành xu thế không thể đảo ngược. Hệ
      quả là sự xuất hiện của những “cực” với tầm ảnh hưởng khu vực hoặc toàn
      cầu. Bản đồ địa chính trị thế giới đang thay đổi nhanh chóng và vượt ra
      ngoài tầm kiểm soát của Mỹ.


      Trong lần xuất hiện cuối cùng trước công chúng trên
      cương vị Tổng thống, ông W.Bush nói rằng ông sẽ thực hiện một số điều
      “khác đi, nếu như có cơ hội”. Nhưng lịch sử làm gì có chữ “nếu” và phần
      lớn các nhà sử học Mỹ đều có chung một nhận định rằng, “ông W.Bush sẽ
      chắc chắn giành một vị trí trong bảo tàng những Tổng thống tệ nhất nước
      Mỹ”.


      Hoàng Sơn


    17. #37
      Ngày tham gia
      Jul 2007
      Bài viết
      2,186
      Được cám ơn 19 lần trong 18 bài gởi

      Mặc định Re: Index_lượm lặt cuối năm



      Ra đi bất đắc dĩ


      (ANTĐ) -Việc Thống đốc bang New Mexico Bill Richardson
      từ chối chiếc ghế Bộ trưởng Thương mại đúng lúc Thượng viện Mỹ nhóm họp
      để phê chuẩn danh sách tân Nội các của Tổng thống đắc cử Barack Obama
      đang gây xôn xao dư luận Mỹ.


      Tuyên bố của ông Richardson rút lui khỏi đề cử của
      Tổng thống đắc cử Obama vào chức Bộ trưởng Thương mại gây khá nhiều bất
      ngờ. Trước đó, đương kim Thống đốc bang New Mexico còn được xem như là
      một sự lựa chọn chuẩn xác cho việc bổ nhiệm trên.


      Từng giữ các chức vụ Bộ trưởng Năng lượng và Đại sứ Mỹ
      tại LHQ trong chính quyền của Tổng thống Bill Clinton, ông Richardson
      là một khuôn mặt sáng giá trong **** Dân chủ. Vị Thống đốc bang New
      Mexico này thậm chí từng ra tranh cử Tổng thống nhưng cuối cùng rút lui
      để dành sự ủng hộ cho ông Obama.





      [table]





      Sự ra đi không mong muốn của ông Richardson (trái) là tin không vui với Tổng thống đắc cử Obama (phải)
      [/table]
      Thống đốc Richardson đã nhận được sự ủng hộ khá cao,
      của cả hai **** Dân chủ và Cộng hòa, khi được Tổng thống đắc cử Obama
      đề cử đảm nhiệm chức Bộ trưởng Thương mại. Với biệt danh “Indiana
      Jones” (nhà khảo cổ trong bộ phim bom tấn “Indiana Jones And The
      Kingdom Of The Crystal Skull” - Indiana Jones và Vương quốc đầu lâu pha
      lê) của ngoại giao Mỹ, ông Richardson là một nhà thương thuyết năng
      động và nhà đàm phán mềm mỏng, khôn khéo.


      Thế nên việc ông Richardson bất ngờ rút khỏi đề cử làm
      Bộ trưởng Thương mại đã làm nhiều người không khỏi thắc mắc. Bởi ông
      Richardson cầm chắc được Thượng viện Mỹ do **** Dân chủ chiếm đa số phê
      chuẩn trong tuần này.


      Ông Richardson không công bố lý do rút lui song báo
      chí Mỹ đang rộ lên thông tin nói Cục Điều tra liên bang (FBI) và các cơ
      quan hữu trách của Mỹ đang tiến hành điều tra cáo buộc rằng vào năm
      2004 chính quyền của Thống đốc Richardson đã dành cho Công ty CDR
      Financial Products Inc. hai hợp đồng trị giá 1,48 triệu USD, trong đó
      có một hợp đồng được thực hiện theo sáng kiến của đích thân ông
      Richardson.


      Việc làm ăn trên là bình thường nếu Công ty CDR và
      Giám đốc điều hành David Rubin không đóng góp ít nhất 110.000 USD cho
      các ban hoạt động chính trị của ông Richardson sau khi có các hợp đồng.
      Chính vì thế FBI hiện đang điều tra xem việc đóng góp này có liên quan
      gì tới việc đã trúng thầu làm ăn của CDR tại bang New Mexico hay không.


      Dù chưa có kết luận điều tra nhưng theo giới phân tích
      Mỹ, ông Richardson đã chủ động rút lui nhằm tránh ảnh hưởng tới vị chủ
      nhân tương lai của Nhà trắng. Văn phòng chuyển giao của ông Obama ra
      thông cáo cho biết Tổng thống đắc cử “rất lấy làm tiếc” phải chấp nhận
      đề nghị xin rút lui của ông Richardson.


      Tổng thống đắc cử Obama tuyên bố sẽ nhanh chóng chọn
      người để bổ nhiệm vào vị trí đứng đầu Bộ Thương mại. Tuy nhiên, sự từ
      chối của ông Richardson vẫn được cho là sứt mẻ đầu tiên trong Nội các
      của Tổng thống đắc cử và điều đó sẽ gây xáo trộn nhất định trong giai
      đoạn chót của quá trình chuyển giao quyền lực.


      Hoàng Tuấn


    18. #38
      Ngày tham gia
      Jul 2007
      Bài viết
      2,186
      Được cám ơn 19 lần trong 18 bài gởi

      Mặc định Re: Index_lượm lặt cuối năm

      Chủ Nhật, 11/01/2009,13:05
      Những vụ mưu sát bí ẩn tại Palestine


      (ANTĐ) - Sau cái chết của ông Nizar Rayyan, một trong
      5 thủ lĩnh cao cấp nhất của Hamas tại dải Gaza hiện nay, người ta đã
      liệt kê về những vụ mưu sát bí ẩn tại Palestine thời gian qua. Điển
      hình nhất là vụ ám sát Ahmed Ismail Yassin, người sáng lập đồng thời là
      lãnh tụ tinh thần của Hamas và tiến sĩ Abdel Aziz Al-Ranrissi, thủ lĩnh
      Hamas đầu tiên ở dải Gaza. Ngoài những thủ lĩnh cấp cao của Hamas,
      nhiều quan chức an ninh, tình báo của Fatah cũng từng thiệt mạng dưới
      bàn tay của cơ quan tình báo và lính đặc nhiệm Israel.





      [table]





      Baha Balousheh
      [/table]
      Từ thân tín của ban lãnh đạo Palestine
      Vệ sỹ của Tổng thống Arafat, ông Massud Ayat từng tử
      nạn dưới bàn tay của lính đặc nhiệm Isarel. Sau một thời gian nghiên
      cứu kỹ lưỡng, lính đặc nhiệm Isarel đã thành công khi bắn 4 quả tên lửa
      vào chiếc ôtô đang chở ông Massud Ayat. Ông Massud Ayat là quan chức
      cấp cao an ninh, sỹ quan chỉ huy của lực lượng tinh nhuệ Force 17 đã tử
      nạn hôm 13-2-2001 tại phía Bắc dải Gaza.


      Trước đó, một thân tín khác của Tổng thống Arafat cũng
      bị đặc nhiệm Isarel ám sát. Đó là ông Hisham Mikki, Tổng Giám đốc đài
      truyền hình Palestin. Tuy được 8 cảnh sát bảo vệ 24/24 giờ, nhưng ông
      Hisham Mikki vẫn bị ám sát ngay sau khi vừa bước chân ra khỏi khách
      sạn. Ông Hisham Mikki bị bắn nhiều phát đạn vào người bằng súng giảm
      thanh. Ngay sau khi hạ thủ, 3 thích khách đã được một chiếc ôtô đỗ cách
      hiện trường không xa đưa đi. Tổng thống Arafat đã bỏ dở cuộc hội đàm
      với Tổng thống Ai Cập Mubarac, đi suốt đêm để kịp về đưa tang ông
      Hisham Mikki.


      Đích thân Tổng thống Arafat là người chủ trì tang lễ,
      đọc kinh Coran và cùng khiêng quan tài ông Hisham Mikki tới nơi an nghỉ
      cuối cùng sau 21 phát súng của đội danh dự. Tuy một tổ chức có tên gọi
      “Lữ đoàn Al Aqsa Martyrs” đã đứng ra nhận trách nhiệm về cái chết của
      ông Hisham Mikki, nhưng người ta vẫn coi đây là tác phẩm của cơ quan
      tình báo Isarel. Động cơ của vụ ám sát rất rõ ràng - phá hoại tiến
      trình đàm phán hòa bình Trung Đông.





      [table]





      Ahmed Jibril
      [/table]
      Khi
      đó cái chết của Tổng Giám đốc đài truyền hình Hisham Mikki là dấu chấm
      hết cho cuộc đàm phán hòa bình Trung Đông giữa Tổng thống Arafat với
      Thủ tướng tạm quyền Barak. Cách đây gần 5 năm (18-4-2004), cựu Thủ
      tướng Ariel Sharon từng tuyên bố, Israel sẽ tiêu diệt toàn bộ ban lãnh
      đạo Hamas.
      Kế hoạch ám sát có chọn lọc được lực lượng đặc nhiệm Israel
      thực hiện từ tháng 11-2000 và đối tượng là những nhân vật có tên tuổi
      trong Chính phủ, quân đội, an ninh... của Palestine.
      Chức danh công khai của cựu Ngoại trưởng Mahmoud
      al-Zahar là người phát ngôn của Hamas, là đại diện cho Hamas trong PLO,
      nhưng thực tế ông là một trong những lãnh đạo chủ chốt của Hamas. Ông
      Mahmoud al-Zahar từng bị Israel bắt giam và được thả cách đây gần 14
      năm (tháng 10-1995). Ngày 10-9-2002, căn nhà của Mahmoud al-Zahar bị
      máy bay F16 của Israel phóng tên lửa khiến vệ sỹ và con trai chết tại
      chỗ, vợ và con gái bị thương, bản thân ông bị thương ở chân.


      Đến những quan chức lãnh đạo khác


      Nguyên Bộ trưởng Bộ Nội vụ Said Siyan, người của Hamas cũng từng bị mưu sát (11-12-2007), nhưng rất may ông đã thoát nạn.


      Tuy mới 40 tuổi nhưng ông Mohamad Defoe đã là một
      trong những nhà lãnh đạo của Hamas. Không những thế, ông còn được mệnh
      danh là “Vua thuốc nổ”. Ông Mohamad Defoe không những là tác giả của
      nhiều kế hoạch tấn công vào binh lính Israel, mà còn trực tiếp chỉ huy
      nhiều vụ đánh bom tự sát.





      [table]





      Đám tang ông Baha Balousheh
      [/table]
      Lính
      đặc nhiệm Israel tuy đã tổ chức ít nhất 5 vụ ám sát nhằm vào ông
      Mohamad Defoe, nhưng đều thất bại. Điển hình nhất là vụ sử dụng máy bay
      lên thẳng, bắn tên lửa vào chiếc ôtô của ông Mohamad Defoe khiến 2 vệ
      sỹ chết ngay tại chỗ, nhưng “Vua thuốc nổ” chỉ bị thương nặng.
      Giám đốc cơ quan tình báo Palestine Taiseer Khatab
      từng bị lính đặc nhiệm Isarel mưu sát hôm 1-9-2001. Chiếc ôtô của ông
      Taiseer Khatab đã phát nổ khiến ông bị tử nạn. Cách đây hơn 1 năm, 3
      con trai của Chỉ huy tình báo thuộc tổ chức Fatah, ông Baha Balousheh
      đã bị các tay súng lạ mặt bắn chết khi chiếc xe chở chúng đang chạy
      trên đường phố Gaza. Mục tiêu mà các tay súng nhằm vào là ông Baha
      Balousheh (người đã từng thoát chết 2 lần trước đó), chứ không phải bọn
      trẻ bởi chiếc xe kể trên thường xuyên chở chỉ huy tình báo đi làm việc
      hàng ngày.


      Không chỉ hạ thủ tại dải Gaza, lính đặc nhiệm Isarel
      còn tiến hành ám sát người của Palestine tại Lebanon. Vụ sát hại ông
      Muhammad Jihad Jibril, 41 tuổi, con trai của lãnh tụ tổ chức “Mặt trận
      nhân dân giải phóng Palestine” (PFLP) Ahmed Jibril ngày 20-5-2002 là
      một ví dụ điển hình. Muhammad Jihad Jibril là một thành viên trong ban
      lãnh đạo quân sự của PFLP và ông đã gặp nạn khi vừa khởi động chiếc
      Peugeot 504 - một khối thuốc nổ nặng khoảng 2 kg được bí mật gài dưới
      ghế từ bao giờ.


      Lê Cao Sơn


      (Tổng hợp)


    19. #39
      Ngày tham gia
      Jul 2007
      Bài viết
      2,186
      Được cám ơn 19 lần trong 18 bài gởi

      Mặc định Re: Index_lượm lặt cuối năm



      [table] Tỷ phú Nga mua lại báo Anh
      Thứ sáu, 16/01/2009, 15:33 (GMT+7)


      [table]







      [/table]
      Theo nguồn tin từ Daily
      Telegraph, tỷ phú Alexander Lebedev (ảnh), 49 tuổi, cựu nhân viên cơ
      quan tình báo Nga KGB, đang tiến hành những bước cuối cùng để ký hợp
      đồng mua lại báo Anh London Evening Standard.

      Theo các điều
      khoản của thỏa thuận, Lebedev sẽ mua 76% cổ phần, trong khi tập đoàn
      báo chí Associated Newspapers sẽ nắm giữ 24% của London Evening
      Standard. Nếu mọi việc diễn ra đúng kế hoạch, Lebedev sẽ trở thành
      chính trị gia Nga đầu tiên sở hữu một tờ báo lớn của Anh.


      Tuy nhiên, việc Lebedev trở thành
      chủ bút mới của London Evening Standard đang gây nhiều tranh cãi. Daily
      Telegraph cho rằng, thương vụ này là một động thái “đáng ngạc nhiên”
      trong lịch sử báo chí Anh vì đây là lần đầu tiên cựu nhân viên một cơ
      quan tình báo nước ngoài sở hữu một tờ báo Anh.


      London Evening Standard bị thua
      lỗ khoảng 10 triệu bảng Anh/năm. Tỷ phú Lebedev có tổng tài sản hơn 3
      tỷ USD cho biết ông đã đọc London Evening Standard và những tờ báo khác
      của Anh khi ông là một điệp viên trẻ trong Đại sứ quán Nga tại London
      cuối những năm 1980. Lebedev khẳng định, ông không định can thiệp vào
      các vấn đề chính trị của Anh khi trở thành ông chủ mới của tờ báo.
      Lebedev hiện sở hữu một phần báo Nga Novaya Gazeta.


      H.X.
      (SGGP 12G)



      [/table]

    20. #40
      Ngày tham gia
      Jul 2007
      Bài viết
      2,186
      Được cám ơn 19 lần trong 18 bài gởi

      Mặc định Re: Index_lượm lặt cuối năm




      Vì sao quân đội Mỹ muốn xây dựng căn cứ tình báo trên không lớn nhất tại Afghanistan?
      11:00, 06/12/2008



      Máy bay trinh sát chiến thuật RC-12 của Mỹ.







      Theo tờ “Bưu điện Washington”, Mỹ đang có kế hoạch mở rộng sân bay Kabul để phục vụ cho các máy bay chiến đấu và máy bay trinh sát, đồng thời cũng dự định xây dựng tại đất nước này một căn cứ tình báo trên không lớn nhất của quân Mỹ tại khu vực Trung Á.


      Đầu tư 100 triệu USD mở rộng sân bay
      Một lý do quan trọng khác là quân Mỹ luôn cho rằng Afghanistan là quốc gia lục địa, nên mọi con đường cung cấp vũ khí và lương thực, thực phẩm chủ yếu qua đường không và đường bộ. Tuy nhiên, đường bộ thường xuyên bị tập kích bởi các nhóm vũ trang chống Mỹ, nên việc cung cấp hậu cần của quân đội Mỹ gặp nhiều khó khăn và ảnh hưởng nghiêm trọng đến khả năng tác chiến của lực lượng bộ binh Mỹ. Vì vậy, cần phải tăng cường thực lực quân sự, nhất là hoạt động tình báo từ xa để kịp thời phát hiện và ngăn chặn các hành động tập kích vào quân Mỹ trên các con đường cung cấp hậu cần.


      Lục quân dự định đầu năm tới sẽ đầu tư khoảng 100 triệu USD để xây dựng và mở rộng sân bay ở Kabul để chuẩn bị cho khả năng đưa thêm các loại máy bay chiến đấu và máy bay trinh sát tình báo đến hoạt động tại Afghanistan. Theo dự kiến, Mỹ sẽ bố trí khoảng 26 máy bay trinh sát RC-12 và nhiều máy bay trinh sát không người lái khác tại sân bay này và sẽ phối hợp với các máy bay chiến đấu và trực thăng vũ trang để tăng cường các hành động tấn công bằng không quân.


      Sân bay Kabul nằm ở phía nam Afghanistan là một trong ba sân bay lớn nhất mà quân Mỹ đang kiểm soát và là sân bay lớn nhất của quân Mỹ ở miền Nam Afghanistan với đường băng dài 3.000m có thể bố trí các máy bay tác chiến của không quân Mỹ như máy bay chiến đấu F-16, máy bay trực thăng CH-47. Tại đây cũng bố trí nhiều loại trang thiết bị hiện đại khác phục vụ cho quá trình cất hạ cánh của máy bay.
      Máy bay trinh sát chiến thuật RC-12 là loại máy bay trinh sát động cơ dầu, bố trí các trang, thiết bị trinh sát hiện đại như thiết bị truyền cảm tín hiệu điện tử quang học, máy ảnh hồng ngoại... có thể trinh sát, theo dõi và phát hiện các loại bom và chất nổ được đặt bên đường. Sau khi máy bay trinh sát RC-21 và các máy bay trinh sát không người lái phát hiện được mục tiêu, nó có thể thông qua hệ thống liên lạc vô tuyến điện để truyền tải thông tin và dữ liệu về cho lực lượng tác chiến dưới mặt đất và lực lượng này sẽ huy động xe thiết giáp và bộ binh bao vây, tấn công các mục tiêu, thậm chí có thể huy động máy bay trực thăng vũ trang AH-64 để tấn công từ trên không.


      Tăng cường năng lực thu thập tin tức tình báo trên không

      Để tăng cường năng lực thu thập các tin tức tình báo từ trên không nhằm vào các khu vực, mục tiêu, nhất là nơi tiềm tàng uy hiếp của Taliban, vào đầu năm tới quân đội Mỹ sẽ triển khai đội tình báo hỗn hợp trên không sẽ thực hiện các nhiệm vụ như quan sát, do thám, nhận biết và chế áp đối phương. Đội quân này thuộc biên chế của Lục quân, với số lượng khoảng 400 sĩ quan và binh sĩ, được trang bị máy bay trinh sát chiến thuật RC-12 và nhiều máy bay trinh sát không người lái khác. Với biên chế và trang bị như vậy, lực lượng này có thể triển khai giám sát, theo dõi trong mọi điều kiện thời tiết đối với các mục tiêu bị tình nghi trên mặt đất với sự kết hợp chặt chẽ giữa hoạt động tình báo con người và tình báo kỹ thuật.


      Theo kế hoạch, phạm vi hoạt động và tác chiến của đơn vị tình báo hỗn hợp này sẽ bắt đầu từ các con đường cao tốc ở gần biên giới Pakistan thuộc phía nam Afghanistan đến khu vực miền Trung Afghanistan. Đặc biệt, trên các con đường cao tốc ở khu vực miền Trung của Afghanistan thường xuyên có nhiều xe cộ qua lại, rất dễ bị các lực lượng vũ trang chống Mỹ tấn công, đây chính là trọng điểm giám sát của đơn vị tình báo hỗn hợp.
      Sở dĩ Mỹ kỳ vọng vào hoạt động của đội tình báo hỗn hợp trên không tại Afghanistan, vì theo như tiết lộ của một quan chức chỉ huy quân Mỹ tại Iraq thì sau khi Mỹ bố trí các đơn vị tình báo hỗn hợp trên không thực hiện đồng thời việc quan sát, do thám, nhận biết và chế áp tại các khu vực ở Iraq, họ đã nhiều lần phát hiện ra các loại bom và chất nổ được bố trí bí mật bên đường cũng như phối hợp hiệu quả với các đơn vị tác chiến trên mặt đất tiêu diệt hơn 3.000 tay súng chống Mỹ tại đất nước này. Tháng 9 năm nay, Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Robert Gate đã tuyên bố với Quốc hội rằng, ông hy vọng nhanh chóng xây dựng đội quân tình báo hỗn hợp trên không tại Afghanistan giống như tại Iraq.


      Theo đánh giá, một khi lục quân Mỹ triển khai các máy bay trinh sát chiến thuật RC-21 và các máy bay trinh sát không người lái khác thì họ sẽ thiết lập được một căn cứ tình báo trên không lớn nhất tại khu vực Trung Á.
      Máy bay trinh sát RC-21 thuộc loại máy bay trinh sát chiến thuật có hành trình lớn nhất khoảng 4.000 km, có thể thực hiện trinh sát tầm xa. Trong khi đó sân bay Kabul cách biên giới Pakistan phía nam Afghanistan chỉ hơn 100 km và cách biên giới Trung Quốc, phía đông Afghanistan khoảng 900 km. Một khi cần thiết, máy bay RC-21 có thể di chuyển đến các sân bay ở phía đông Afghanistan thì sẽ càng gần biên giới Trung Quốc hơn. Với các hệ thống trinh sát hiện đại, loại máy bay này có thể trinh sát tầm xa toàn diện đối với khu vực biên giới Pakistan, Trung Quốc và các khu vực xung quanh

      Thanh Trung (theo Thời báo Hoàn cầu)


    Thông tin của chủ đề

    Users Browsing this Thread

    Có 1 thành viên đang xem chủ đề này. (0 thành viên và 1 khách vãng lai)

       

    Similar Threads

    1. CLB dành cho những người yêu thích PTKT
      By stockpro in forum CLB Chứng khoán
      Trả lời: 39
      Bài viết cuối: 26-04-2009, 12:10 PM
    2. Trả lời: 74
      Bài viết cuối: 20-06-2008, 09:26 AM
    3. Dành cho những người đầu tư
      By chance in forum CLB Chứng khoán
      Trả lời: 0
      Bài viết cuối: 07-04-2008, 09:06 PM
    4. Trả lời: 79
      Bài viết cuối: 12-03-2008, 09:15 PM
    5. Trả lời: 1
      Bài viết cuối: 11-12-2007, 01:26 PM

    Bookmarks

    Quyền viết bài

    • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
    • Bạn Không thể Gửi trả lời
    • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
    • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình