Giá xăng dầu TG đã giảm ,trong nước không giảm.
Con trai em gửi thơ bác H thế này nè


Cháu kính bác,
Cháu còn nhớ như in ngày bác chân ướt chân ráo lên ngồi ghế nóng .Với câu nói bất hủ "Không thể vì 11 doanh nghiệp xăng dầu đầu mối mà phải vì hơn 80 triệu dân... doanh nghiệp đừng có dọa cơ quan quản lý nhà nước, nếu cần tôi sẽ lập doanh nghiệp khác...",bác đã ghi điểm 10 dễ dàng chỉ trong vòng 3 nốt nhạc.
Còn nhớ,lúc đó bạn bè cháu ,bố mẹ,triệu triệu người dân nức lòng.Tiếng thơm đồn xa,từ thành thị đến nông thôn,từ nẻo cao đến biển sâu,đi đến đâu như có hoa thơm rải đường đón bác.Bố mẹ cháu gật gù "Được,rất được,bác H có gương mặt phúc hậu,xuất thân tuổi thơ đi ở đợ kiếm cơm ăn học thành tài,có niềm tin vào bác".Tối đó, cháu vui sướng đến không ngủ được.
Thấm thoắt thoi đưa,biết bao mùa trăng,đi cùng niềm tin theo gió cuốn bay.Từng đêm,cháu vẫn mất ngủ vì lo sợ sớm mai lại phải chen chúc trên xe buýt bát nháo đến trường.
Ông bà cháu vẫn dạy cháu"Lời nói không mất tiền mua,lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau".Nhưng hỡi ôi,bác quá khéo lựa lời,để vừa lòng 80 triệu dân đen thời điểm đó.Vả lại ,đúng là lời nói không mất tiền mua,tội gì không chém gió cho đời lên hương.
Vậy là ông bà cháu dạy cháu câu nói đó như thế là sai.Là dung túng cho thói chém gió ở đời.
Nhận được thơ
bác,biết bác lo lắng cho cháu,nên cháu vội bỏ ăn tối hồi âm ngay,kẻo bác mong.
Cuối thư,chúc bác chém được nhiều gió nhé.
Cuối thơ con em có tái bút thêm câu này nè :"Cháu thách đố bác nếu cũng chỉ trong vòng 3 nốt nhạc (bằng 3 nốt nhạc trước đây bác chém câu bất hủ),cháu đố bác chém được câu nào đẳng cấp hơn nữa,cháu xin đồng ý được làm con nuôi của bác,để bác xin cho cháu 1 chân việc ở tập đoàn xăng dầu VN".
Đó,nguyên văn con em viết thơ nói thế
.