Đăng nhập

View Full Version : Võ Lâm Tranh Bá ...



TVP
19-08-2007, 04:46 PM
Thời thế loạn lạc, dân tình chán nản khóc than, bổng đâu xuất hiện một đại sư LHHcó tâm nguyện giúp chúng sinh thoát ra khỏi lầm than bế tắc, mọi người đang hồ hởi nghe theo như đang chết đuối gặp được thuyền cứu nạn, và từ đó ai ai cũng mến phục cái tài cái tâm của vị đại sư LHH, có người xem người đó là một vị thánh được bề trên phái xuống để cứu dân độ thế, có người bán tín bán nghi,coi đây làmột âm mưu lôi kéo để làm bá chủ vỏ lâm anh hùng


Trong phe hoài nghi đó có một vị anh hùng tên là QuachTinh,nghe đồn là một trong những cao thủ lúc bấy giờ, từng xông pha trận mạc bách chiến bách thắng, với bản tính bất phục với đại sư LHH, cho nên QuachTinh quyết đòi tỉ thí cao thấp cùng với đại sư LHH, bèn đến tận nơi núi Ngũ Hành Sơn lúcđại sư LHH đang thuyết pháp các tuyệt chiêu cho đám đệ tử, QuachTinhđứng dưới chân núi hét vọng lên:


-Ta là QuachTinh, xin thọ giáo cùng cao nhân LHH được chăng?


Đại sư LHH bản tính sống ẩn dật , không thích hơn thua sự đời, cho nên không thèm lên tiếng nửalời với lời thách đấu của QuachTinh đại nhân! Thế nhưng trong nhóm học trò của đại sư LHH có một vị anh hùng trẻ tuổi tài cao là đệ tử chân truyền của đại sư LHH, tên là Update với biệt danh là Ớp, với bản tính nông nổi và ham chơi, thích la càđây đó, thì không thể nhịn được những lời xúc phạm đối với sư phụ của mình, từ đĩnh núi cao 2.000 tượng Ớp phi thân xuống đúng ngay trước mặc QuachTinh mà nói:


-Thật nực cười [:D] Nhà ngươi bản lãnh tới đâu mà dám đòi tỉ thí với sư phụ ta ... hahaha [:D]... Đối với ngươi ta chỉ cần ba chiêu là ta là hốt xác nhà ngươi rồi ... hahaha ... [:D]


QuachTinh cười bỉm môi [:S] không thèm trả lời, thì bổng đâu phía sau có một vị hiệp khách gian hồ, tên là Java09, sinh thời mến mộ tài năng của QuachTinh đã lâu, nên hô vọng tới


-Quach đại ca đây chỉ muốn tranh tài cao thấp với sư phụ nhà ngươi thôi, hà cớ gì nhà ngươi xía vào ? Ngươi có ngon thì chơi với ta đây ... hahaha [:O]


Vị anh hùng Ớp lấy thế làm tức giận [:@]thấy một người vô danh ở đâu khi không xen vào chuyện của y lại còn dám thách đấu với y nửa, cười nửa môi [:S], Ớp trêu chọc :


-Nhà ngươi là ai mà dám đấu với ta chứ hả ?[:D] Nhớ cách đây không lâu nhà ngươi còn bại chiến trong cuộc tranh hùng ở vũng lầy STB thật thảm hại ... hahaha ... [:D] Ta đã tha cho ngươi lần đó thế mà ngươi còn không biết ngượng nửa à?


Vị gian hồ Java09 phân bua:


-Sao ngươi biết là ta thất bại chứ, nếu ta nói ta thắng trận đó thì sao chứ ha? Ai làm chứng nào? hehehe ...[:D]


Sau đó quần hùng xung quanh kéo đến giản hòa 2 bên, nếu không là một đại chiến đẫm máu đã diễn ra ...

VNI 2008 ?
19-08-2007, 06:07 PM
Hiệp khách Java09 lúng búng nói :

- Chẳng qua ta bảo tử thủ với Sơn Tặc Bang nên ngươi biết ta lỗ, chứ ta nói đã phóng thích Sơn Tặc Bang từ lâu thì ngươi cũng đâu có giễu được ta. Nhưng trước khi VNI hạ sơn từ 905 về 883 sao ngươi biết Sơn Tặc Bang sẽ không đạt thế thượng phong ? Sao ngươi bấm độn hay vậy ta ?

Oai trấn giang hồ Up văn đết ngạo nghễ nói :

- Bình sinh ta thích bấm độn, nhưng lần này sắc mặt con bệnh Sơn Tặc Bang đã được nhiều lang y bắt mạch rồi, nên ta chỉ cần lượm đơn thuốc là rõ bệnh tình. Tên gian thương kiêm ác y Hàng Sóm Bán Củi đã chẩn đoán phải tăng lương thảo dự trữ từ 10% lên 15% may ra mới sống sót qua mùa đông này. Tên Việt gian CsK (không biết có họ hàng gì với với hãng tơ lụa thời trang C&K) lại khuyên cơ thể đang ốm yếu thì không được bồi bổ mà phải ăn kiêng nghiêm ngặt, dù trong kho thịt cá ứ đầy thì cũng chỉ được ăn mỗi bữa lưng bát cơm hẩm.

Tổng tiêu cục FED vừa cắt giảm phí bảo tiêu để khuyến khích các thương nhân buôn bán mạnh tay, hạ tuần tháng 9 tới có khả năng Tổng tiêu đầu Binh Nhất Cơ tiếp tục hạ giá đệ nhất bảo tiêu.

Thương gia nước ngoài thì mừng, chứ con bệnh Sơn Tặc Bang thì méo mặt, vì từ trước tới nay bao nhiêu kim ngân vàng xuyến đều đem gửi tại Nĩu Ước Bang để hưởng lợi, nhưng bây giờ phần hoa lợi đó lại bị teo tóp đi.

Chưa kể hạ tuần tháng 8 này hơn 20.000 vạn giấy vàng mã đặt in đã về tới kho, bảo quản không khéo thì một mồi lửa là tan hoang Sơn Tặc Bang

Bấy nhiêu đó đủ thấy tấm lòng trung của ngươi với Sơn Tặc Bang là vô ích không ? Cổ nhân gọi đó là N.g.u Trung đó


Càng nghe Oai trấn giang hồ Up văn Đết nói, sắc mặt Hiệp khách Java09 càng tái dần : Đa tạ, đa ta, nhờ có Oai đại hiệp mà kẻ hèn này được sáng mắt sáng lòng

VNI 2008 ?
19-08-2007, 06:53 PM
Hiệp khách giang hồ Java09 trước khi bỏ đi còn hậm hực vung ra một chưởng Giáng Long Thập bát chưởng double

Té ra Hiệp khách là môn hạ của Cái Bang, thả nào kết thân với Sơn Tặc Bang

Tiếc là Hiệp khách không sở hữu đôi nhẫn đồng cừu nên chỉ có 15 x 2 = 30 rồng vung ra thay vì 36 chú rồng

Nhưng than ôi, trong hàng ngũ đệ tử của Đại sư LHH có vô số cao thủ Nga My và Thúy yên
nên Hiệp khách vội thu chưởng về lủi mất [:D]

java09
19-08-2007, 08:55 PM
Thưa các anh hùng, tại hạ đây vốn là môn đệ của Cái Bang, xúât thân là
người của Phượng Hoàng Sát Thủ Bang, bang chủ là Đặng lão tiền bối, sau một
thời gian phục vụ tại bang hội,từ biệt bang hội ra đi và lang thang khắp nơi ở
Trung Nguyên. Vốn là người thích ngao du đây đó, tại hạ giao hảo bốn phương, tứ
hải giai huynh đệ, nên cũng đã học hỏi được nhiều từ cao nhân và bằng hữu khắp giang
hồ, luôn tâm niệm rằng, làm người phải luôn cốt khắc ghi tâm : nhân , lễ,
nghĩa, trí, tín.








Tháng trước tại hạ đi ngang qua Tương Dương thành , do Quách Tĩnh Quách Đại
Hiệp trấn giữ. Thấy các hạ nhân lúc Quách Tĩnh vừa đến thành, chưa kịp xây dựng
quân ngũ ,chưa kịp chuẩn bị quân lương, thì VNI2008? cùng đại vương Mông Cổ Hốt Hất Liệt
và các đồng môn đang vây hãm thành, tại hạ mới có ra tay giúp Quách Đại Hiệp
chống đỡ tướng tiên phong. Trận chiến chỉ mới là cuộc đôi co ngắn ngủi và hai bên cũng chỉ tung ra vài chiêu
quyền cứơc và sau đó đã kết thúc. Mặc dù không có thiệt hại nào, nhưng quân
Mông Cổ đã chủ động rút binh trả lại sự bình yên cho Tương Dương.








Tại hạ lại tiếp tục con đường ngao du sơn thủy, hưởng thụ cuộc đời, giúp đỡ
kẻ yếu, chống lại kẻ ác và kết tình giao hảo với các anh hùng khắp nơi . Một
ngày nọ, tại hạ ghé chân tại Nhạn Môn Quan, đột nhiên có một vị đạo nhân, tay
cầm phất trần, tay cầm sách và đọc lên thành tiếng. Tại hạ cũng tò mò, dùng
chiêu Vạn Lý Cảm Âm học được từ Nam Đế Đoàn Nguyên Đức nghe lén. Chợt nghe thấy tên của tại hạ đựơc nhắc đến. Tại hạ
rất kinh ngạc và đang tự hỏi không biết làm sao đạo nhân này lại biết được việc
của mình và tại sao lại nhắc đến mình ngay lúc mình đi ngang qua, thì từ đâu
một luồng khí lạnh từ phía sau xốc tới, theo phản xạ tại hạ nghiêng mình tránh,
hoá ra là cao thủ VNI2008? , dùng chiêu Ngũ Độc Chưởng đánh từ phía sau đánh tới.
Vừa nghiêng người, VNI2008? tiếp tục sử thanh đao xuất ra Huyền Âm Trảm chém vào
vai của tại hạ, chiêu quá nhanh , tại hạ không thể tránh né, buộc phải dùng Giáng
Long thập ngũ chưởng tung ra chống lại. VNI2008? nhảy sang một bên rồi lên tíêng
:












_Trận tỷ võ ở Tương Dương ,
ta và ngươi chưa phân thắng bại, nay lại tiếp tục chứ ?






Tại hạ vốn là người học võ
nhưng luôn để chữ võ đạo lên đầu nên cũng đáp trả :







_Nếu là hai bên tỷ đấu để
học hỏi lẫn nhau, tại hạ xin mời. Nhưng nếu để phân cao thấp, thì tại hạ xin rút
lui. Trận tỷ võ ở Tương Dương vốn chỉ là sự tranh giành giữa hai quốc gia Mông
Cổ và Nam Tống mà thôi, thật ra không phải là giữa hai chúng ta, vậy tiếp tục để
làm gì.








VNI2008? liền nói :









_Giữa ta và ngươi vốn không
có thù oán gì, thế sao lại xen vào việc của ta, việc này ta quyết không bỏ qua,
xuất chiêu đi.







Vừa nói xong , VNI2008?
tung ngay liền chiêu Phét Vào Mông Chưởng đánh vào chính dịên tại hạ, đồng thời
tung ra chiêu U Minh N.g.u Lâu , độc chiêu ám khí của Ngũ Độc phóng tới tấp vào
phía tay trái. Không chút hoảng sợ, tại hạ xuất ngay chiêu Tuý Điệp Cuồng Vũ
che chắn ám khí và xuất tiếp chiêu độc pháp của Cái Bang là Bổng Đả Ác Cẩu đánh
trả. VNI2008? bất ngờ trước uy lực kinh khiếp của nội công Cái Bang phải trốn
chạy. Biết điểm yếu của Cái Bang là nhẹ tay với các mỹ nhân , VNI2008? nghĩ
ngay tới chiêu Mỹ Nhân Kế, rút ngay handphone gọi đồng môn vốn là các kiều nữ
xinh đẹp xuất thân từ Nga Mi , Thuý Yên tới hỗ trợ.

http://wimage.volam.com.vn/images/modules/hinhtronggame/tn_hinhtronggame/43.jpg" height="235" width="336











Tại hạ biết thế cô thân cô
trước lối chơi hội đồng này đành lên tiếng :









_Ta đây không ham tranh dành
địa vị , cái chức Minh Chủ Võ Lâm ta đây không dám nghĩ tới, thì dù có thắng trận
này mà không tồn tại được ở Trung Nguyên thì cũng chẳng được gì. Chỉ có điều nếu
ngươi đụng đến Sát Thủ Bang của ta thì ta quyết sống chết với ngươi, và nếu trên
đường ta đi qua, mà bắt gặp ngươi ra tay ác độc với ai , ta cũng không tha đâu.
Ta không thắng, nhưng thắng ta không dễ , xem chiêu này đây.









Tại hạ dùng Hoạt Bát Lưu Thủ,
là chiêu thức thứ 36 của 36 chiêu của Đả Cẩu Bổng pháp , khinh công ra khỏi Nhạn
Môn Quan, để lại VNI2008? và đạo nhân ở lại, bên tai còn nghe lóang thoáng tiếng
của VNI2008? :







_Muốn
chạy ? Chạy đâu cho thoát …

Dragoon
19-08-2007, 10:40 PM
Thưa các anh hùng, tại hạ đây vốn là môn đệ của Cái Bang, xúât thân là
người của Phượng Hoàng Sát Thủ Bang, bang chủ là Đặng lão tiền bối, sau một
thời gian phục vụ tại bang hội,từ biệt bang hội ra đi và lang thang khắp nơi ở
Trung Nguyên. Vốn là người thích ngao du đây đó, tại hạ giao hảo bốn phương, tứ
hải giai huynh đệ, nên cũng đã học hỏi được nhiều từ cao nhân và bằng hữu khắp giang
hồ, luôn tâm niệm rằng, làm người phải luôn cốt khắc ghi tâm : nhân , lễ,
nghĩa, trí, tín.








Tháng trước tại hạ đi ngang qua Tương Dương thành , do Quách Tĩnh Quách Đại
Hiệp trấn giữ. Thấy các hạ nhân lúc Quách Tĩnh vừa đến thành, chưa kịp xây dựng
quân ngũ ,chưa kịp chuẩn bị quân lương, thì cùng đại vương Mông Cổ Hốt Hất Liệt
và các đồng môn đang vây hãm thành, tại hạ mới có ra tay giúp Quách Đại Hiệp
chống đỡ tướng tiên phong. Trận chiến chỉ mới là cuộc đôi co ngắn ngủi và hai bên cũng chỉ tung ra vài chiêu
quyền cứơc và sau đó đã kết thúc. Mặc dù không có thiệt hại nào, nhưng quân
Mông Cổ đã chủ động rút binh trả lại sự bình yên cho Tương Dương.








Tại hạ lại tiếp tục con đường ngao du sơn thủy, hưởng thụ cuộc đời, giúp đỡ
kẻ yếu, chống lại kẻ ác và kết tình giao hảo với các anh hùng khắp nơi . Một
ngày nọ, tại hạ ghé chân tại Nhạn Môn Quan, đột nhiên có một vị đạo nhân, tay
cầm phất trần, tay cầm sách và đọc lên thành tiếng. Tại hạ cũng tò mò, dùng
chiêu Vạn Lý Cảm Âm học được từ Nam Đế Đoàn Nguyên Đức nghe lén. Chợt nghe thấy tên của tại hạ đựơc nhắc đến. Tại hạ
rất kinh ngạc và đang tự hỏi không biết làm sao đạo nhân này lại biết được việc
của mình và tại sao lại nhắc đến mình ngay lúc mình đi ngang qua, thì từ đâu
một luồng khí lạnh từ phía sau xốc tới, theo phản xạ tại hạ nghiêng mình tránh,
hoá ra là cao thủ VNI2008? , dùng chiêu Ngũ Độc Chưởng đánh từ phía sau đánh tới.
Vừa nghiêng người, VNI2008? tiếp tục sử thanh đao xuất ra Huyền Âm Trảm chém vào
vai của tại hạ, chiêu quá nhanh , tại hạ không thể tránh né, buộc phải dùng Giáng
Long thập ngũ chưởng tung ra chống lại. VNI2008? nhảy sang một bên rồi lên tíêng
:












_Trận tỷ võ ở Tương Dương ,
ta và ngươi chưa phân thắng bại, nay lại tiếp tục chứ ?






Tại hạ vốn là người học võ
nhưng luôn để chữ võ đạo lên đầu nên cũng đáp trả :







_Nếu là hai bên tỷ đấu để
học hỏi lẫn nhau, tại hạ xin mời. Nhưng nếu để phân cao thấp, thì tại hạ xin rút
lui. Trận tỷ võ ở Tương Dương vốn chỉ là sự tranh giành giữa hai quốc gia Mông
Cổ và Nam Tống mà thôi, thật ra không phải là giữa hai chúng ta, vậy tiếp tục để
làm gì.








VNI2008? liền nói :









_Giữa ta và ngươi vốn không
có thù oán gì, thế sao lại xen vào việc của ta, việc này ta quyết không bỏ qua,
xuất chiêu đi.







Vừa nói xong , VNI2008?
tung ngay liền chiêu Phét Vào Mông Chưởng đánh vào chính dịên tại hạ, đồng thời
tung ra chiêu U Minh N.g.u Lâu , độc chiêu ám khí của Ngũ Độc phóng tới tấp vào
phía tay trái. Không chút hoảng sợ, tại hạ xuất ngay chiêu Tuý Điệp Cuồng Vũ
che chắn ám khí và xuất tiếp chiêu độc pháp của Cái Bang là Bổng Đả Ác Cẩu đánh
trả. VNI2008? bất ngờ trước uy lực kinh khiếp của nội công Cái Bang phải trốn
chạy. Biết điểm yếu của Cái Bang là nhẹ tay với các mỹ nhân , VNI2008? nghĩ
ngay tới chiêu Mỹ Nhân Kế, rút ngay handphone gọi đồng môn vốn là các kiều nữ
xinh đẹp xuất thân từ Nga Mi , Thuý Yên tới hỗ trợ.

http://wimage.volam.com.vn/images/modules/hinhtronggame/tn_hinhtronggame/43.jpg" height="235" width="336











Tại hạ biết thế cô thân cô
trước lối chơi hội đồng này đành lên tiếng :









_Ta đây không ham tranh dành
địa vị , cái chức Minh Chủ Võ Lâm ta đây không dám nghĩ tới, thì dù có thắng trận
này mà không tồn tại được ở Trung Nguyên thì cũng chẳng được gì. Chỉ có điều nếu
ngươi đụng đến Sát Thủ Bang của ta thì ta quyết sống chết với ngươi, và nếu trên
đường ta đi qua, mà bắt gặp ngươi ra tay ác độc với ai , ta cũng không tha đâu.
Ta không thắng, nhưng thắng ta không dễ , xem chiêu này đây.









Tại hạ dùng Hoạt Bát Lưu Thủ,
là chiêu thức thứ 36 của 36 chiêu của Đả Cẩu Bổng pháp , khinh công ra khỏi Nhạn
Môn Quan, để lại VNI2008? và đạo nhân ở lại, bên tai còn nghe lóang thoáng tiếng
của VNI2008? :







_Muốn
chạy ? Chạy đâu cho thoát …

Kụ java09 chơi game online hả, sao toàn thấy hình game online [:S]. Pó tay với cụ, già rồi còn đi chơi game, hèn chi bị VNI2008? đánh đuổi

chess_hcm
20-08-2007, 12:06 AM
hay quá ,viết tiếp đi các bác ơi [:D]

TVP
20-08-2007, 03:00 PM
Lại nghe đồn rằng trong giới Võ Lâm hiện nay được chia thành 4 nhóm chính:


-Các cao thủ Tây Tạng (khoai Tây) là lực lượng thứ nhất và được xem là thế lực võ công thượng thừa nhất (trình cao) cộng với nội công thâm hậu (nhiều xiềng) cho nên được xem là lực lượng mạnh nhất thời bấy giờ,mỗi khi ra đòn tung chiêu của các cao thủ nàyđềuthiên biến vạn hóa không biết đâu mà lần, nhất cử nhất động của phe này đều bị các cao thủ võ lâm khácnghiên cứuchặt chẻ (kết quả giao dịch cuối ngày của nhà ĐTNN) hòng tìm ra sơ hở và kế sách để phá đòn!


-Các cao thủ quan lại bảo vệ triều đình (Quan chức nhà nước) là lực lượng thứ hai làm đối trọng với các cao thủ Tây Tạng, nhiệm vụ triều đình đặt ra cho các cao thủ này là làm sao khống chếcho được các cao thủ Tây Tạng tung hành trên lãnh thổ của ta, quan trọng là ngăn chặn họ bành trướng xâm lăng lãnh thổ của ta và chỉ chấp nhận cho họ một phần đất (Room) để sống mà thôi ... Nhưng cũng không nên triệt tiêu họ được vì tađang cần giao lưu học hỏi ngành võ thuật đương đại với các nước khác trên thế giới.


-Các cao thủ thuộc phe khởi nghĩa (các đại gia và tổ chức trong nước) là lực lượng thứ ba luôn luôn chống đối triều đình, nào là phản đối triều đình tham lam, quan liêu, *** nát...nào là lên án triều đình chèn ép họ , tiếp tay cho giặc (chỉ thị 03) ...các cao thủ nhóm này có thể nói về võ công và nội công thì một chín một mười với các cao thủ Tây Tạng...


-Các cao thủ thuộc nhómhành tẩu gian hồ (các tiểu gia và cừu non) là lực lượng cuối cùng trong giới Võ Lâm bấy giờ, nhóm này qui tụ đông đảo anh hùng hào kiệt sống khắp nơi (sống nhiều nhất là ở VST)và kiếm sống bằng nhiều nghề khác nhau, nào là nghề lừa gặt kẻ khác, nào là nghề móc túi kẻ giàu, nào là nghề bói toán (hô hào Up với Down)... nhưng tựu trung lại nôm na là nghề lướt sóng [:P]... đôi khi cũng có nhiều người sống lương thiện (đầu tư lâu dài)... Điểm khác biệt các cao thủ nhóm này với các nhóm khác là dù có thể vài cá nhân võ công cái thế nhưng nhìn chung nội công (xiềng)của họ yếuxìu ... cao lắm chỉ được vài ba năm công lực (vài ba tỉ NVĐ)... chỉ cần ra 1 chiêu là bị đối thủ quét sạch, nhưng vì lực lượng này rất đông cho nên nếu liên kết được thì có thể xem là đáng kể lắm đấy !


Điều quan trọng trong giới hành tẩu gian hồ bấy giờ là có nên tìm một minh chủ có đức có tài để liên kết các cao thủ hành tẩu gian hồ thành một thể thống nhất để có thể chống chọi lại với các cao thủ phe khác được chăng ?


(còn tiếp)

ohmylove
20-08-2007, 03:12 PM
Em có một niềm mơ ước nhỏ nhoi,


một giấc mộng con,


trong một cuộc đời bé nhỏ


là một ngày nào đó được các pác võ lâm Ho và Ha phong làm Độc cô cầu bại thời Cổ Chứng.

ukbox
20-08-2007, 04:59 PM
Lại nghe đồn rằng trong giới Võ Lâm hiện nay được chia thành 4 nhóm chính:


-Các cao thủ Tây Tạng (khoai Tây) là lực lượng thứ nhất và được xem
là thế lực võ công thượng thừa nhất (trình cao) cộng với nội công thâm
hậu (nhiều xiềng) cho nên được xem là lực lượng mạnh nhất thời bấy
giờ,mỗi khi ra đòn tung chiêu của các cao thủ
nàyđềuthiên biến vạn hóa không biết đâu mà lần, nhất cử
nhất động của phe này đều bị các cao thủ võ lâm khácnghiên
cứuchặt chẻ (kết quả giao dịch cuối ngày của nhà ĐTNN) hòng tìm
ra sơ hở và kế sách để phá đòn!


-Các cao thủ quan lại bảo vệ triều đình (Quan chức nhà nước) là lực
lượng thứ hai làm đối trọng với các cao thủ Tây Tạng, nhiệm vụ triều
đình đặt ra cho các cao thủ này là làm sao khống chếcho được các
cao thủ Tây Tạng tung hành trên lãnh thổ của ta, quan trọng là ngăn
chặn họ bành trướng xâm lăng lãnh thổ của ta và chỉ chấp nhận cho họ
một phần đất (Room) để sống mà thôi ... Nhưng cũng không nên triệt tiêu
họ được vì tađang cần giao lưu học hỏi ngành võ thuật đương đại
với các nước khác trên thế giới.


-Các cao thủ thuộc phe khởi nghĩa (các đại gia và tổ chức trong
nước) là lực lượng thứ ba luôn luôn chống đối triều đình, nào là phản
đối triều đình tham lam, quan liêu, *** nát...nào là lên án triều đình
chèn ép họ , tiếp tay cho giặc (chỉ thị 03) ...các cao thủ
nhóm này có thể nói về võ công và nội công thì một chín một mười với
các cao thủ Tây Tạng...


-Các cao thủ thuộc nhómhành tẩu gian hồ (các tiểu gia và cừu
non) là lực lượng cuối cùng trong giới Võ Lâm bấy giờ, nhóm này qui tụ
đông đảo anh hùng hào kiệt sống khắp nơi (sống nhiều nhất là ở
VST)và kiếm sống bằng nhiều nghề khác nhau, nào là nghề lừa gặt
kẻ khác, nào là nghề móc túi kẻ giàu, nào là nghề bói toán (hô hào Up
với Down)... nhưng tựu trung lại nôm na là nghề lướt sóng [:P]...
đôi khi cũng có nhiều người sống lương thiện (đầu tư lâu dài)... Điểm
khác biệt các cao thủ nhóm này với các nhóm khác là dù có thể vài cá
nhân võ công cái thế nhưng nhìn chung nội công (xiềng)của họ
yếuxìu ... cao lắm chỉ được vài ba năm công lực (vài ba tỉ
NVĐ)... chỉ cần ra 1 chiêu là bị đối thủ quét sạch, nhưng vì lực lượng
này rất đông cho nên nếu liên kết được thì có thể xem là đáng kể lắm
đấy !


Điều quan trọng trong giới hành tẩu gian hồ bấy giờ là có nên tìm
một minh chủ có đức có tài để liên kết các cao thủ hành tẩu gian hồ
thành một thể thống nhất để có thể chống chọi lại với các cao thủ phe
khác được chăng ?


(còn tiếp)

Spam ủng hộ bác nào! Em cũng thích mấy món này lắm.

tranquangphu
20-08-2007, 05:25 PM
hehe Phục các bác thật vừa buôn Cp vừa cày Võ lâm.

TVP
20-08-2007, 06:31 PM
Trong một quán tửu lầu nhỏ gần thị trấn Hà Thành, có một giọng của một lão già hét vọng vào trong quán :


-Đi đâu cả rồi? Có đứa nào trong đó không ?


Từ trong quán một thanh niên ăn mặt diêm dúa bước ra với vẻ khúm núm:


-Dạ ... dạ có đệ tử đây ạ thưa sư thúc cần chi dạy bảo?


Ông Lão nói chỉ tay ra phía trước như ra lệnh:


-Ngoài kia có mấy cô gái (chân dài) té (sàn) từ trên xe ngựa xuống kìa ... sao không mau ra cứu đi nhanh lên !


Gả thanh niên liếc mắt theo tay lão rồi tuân lệnh:


-Đa tạ sư thúc nhắc nhở, đệ tử ra cứu đây ạ ...


Nói xong hắn chạy một mạch đến chổ gây tai nạn...


Ở phía bên trong quán rượu có mấy gã đứng tuổi ngồi túm năm túm ba bàn luận một cách sôi nổi... Một gã áo xanh tóc dài ra vẽ thông thái:


-Tình hình thế này chắc là có khởi nghĩa thật rồi ... mấy huynh đệcẩn thận đấy nhé!


Nói rồi gả tự thưởng cho lời nói khôn ngoan vừa rồicủa mình bằng một ly rượi ... khà khà... Bàn bên kia có gã đầu trọc trẻ tuổi hơn ra chiều lưỡng lự:


-Đệ nghĩ hôm đây chỉ làtrận đánh lẻ tẻ thôi ... chưa đến thời điểm chín muồi để khởi nghĩa đâuhuynh ... chết cả đấy ...nói rồi lão ho sặc sụa ...hụ hụ


Tiếp theo một gã khác ra chiều suy tư:


-Hôm nay bọn chúng sử dụng chiêu "ve sầu thoát xác" kinh quá


Lão già khi nãy vừa vào quán cũng phụ họa theo:


-Ăn được thì coi mà dzọt lẹ đi chứ, xong việc rồi còn đứng vỗ ngực thùm thùm không chịu chạy là chết liền đấy chứ chẳng chơi !


Từ phía ngoài một gả thanh niên vừa mới tham gia trận chiến về , nhảy xuống ngưachạy vào với vẻ mặt hớn hở đắt ý


-Đệ mới gom được một vài chiến lợi phẩm của mấy kẻ bỏ chạy đây nè ... hahaha ... Mai đệ sẽ ra chợ nếu được giá đệ sẽ bán nốt kiếm vài lượng... hahaha


Lão ngồi trong bàn kế bênlên giọng


-Bán hôm nay luôn đi được giá hơn chứ để mai làm gì cho mất giá ... Rồi lão lầm bầm trong miệng - khởi nghĩa gì mà hai mặt trận phía đông và phía tây không nhúc nhích được tí nào cả ... Rỏ chán ![:@]


....

TVP
21-08-2007, 12:37 PM
"Qua hai mấy chục trang pót nhảm, thì thấy trên một cái fórùm tụ tập ba, bốn chục nam nữ tăng tục,trưởng lão chim chã new oldbie mod... tay người nào cũng lăm lăm keyboard. Đám người kia cãi cọ ầm ĩ.. Một đại hán cao lớn nói to:
- Mọi người cứ làm loạn cả lên thế này không được. Danh hiệu “Đệ nhất võ công thiên hạ” quyết không phải cứ to mồm là giành được. Hôm nay các lộ hảo hán đều tụ tập ở đây, tại sao mọi người không dựa vào binh khí, quyền cước mà thư hùng một phen? Chỉ cần người nào luôn thắng không bại, mọi người đều phục, sẽ tôn làm “Đệ nhất võ công thiên hạ”.
Một đạo nhân râu dài vung kiếm nói:
- Đúng đấy. Võ lâm tương truyền có cuộc “Hoa Sơn luận kiếm”. Hôm nay chúng ta cũng thử luận một phen, xem rốt cuộc ai là anh hùng thời nay?
Những người còn lại vỗ tay khen phải, rồi có mấy người nhảy ra trước, nói to:
- Ai dám ra nào?
Bọn mem cũ nhìn nhau, vì cả đám người kia không một ai quen mặt.
....
Cuộc “Hoa Sơn luận kiếm” lần thứ nhất, Quách Tĩnh còn chưa ra đời, bấy giờ Đông Tà, Tây Độc, Nam Đế, Bắc Cái, Trung Thần Thông vì tranh nhau bộ “Cửu Âm chân kinh” mà hẹn nhau lên đỉnh Hoa Sơn tỷ thí, ai võ nghệ cao nhất sẽ được sở hữu, kết quả Trung Thần Thông Vương Trùng Dương độc quán quần hùng, được tôn là “Đệ nhất võ công thiên hạ”.
Hai mươi lăm năm sau, Vương Trùng Dương tạ thế, tại cuộc “Hoa Sơn luận kiếm” lần thứ hai, ngoài Đông Tà, Tây Độc, Nam Đế, Bắc Cái, còn có thêm ba người tham gia là Chu Bá Thông, Cầu Thiên Nhẫn, Quách Tĩnh. Mỗi người tu vi tinh thâm, đều có sở trường riêng, nhưng thật sự đạt bốn chữ “Đệ nhất thiên hạ” thì cũng khó nói, luận võ công đơn thuần, tựa hồ Âu Dương Phong mạnh nhất. Không ngờ mấy chục năm sau, lại có một đám hảo thủ võ lâm hẹn nhau làm cuộc “Hoa Sơn luận kiếm” lần thứ ba. Việc này khiến đoàn Hoàng Dược Sư vô cùng kinh ngạc, càng lạ nữa, là mấy chục người kia toàn người lạ, chẳng lẽ đúng là “Trường Giang sóng sau đè sóng trước, một lớp người mới hơn lớp người cũ”? Chẳng lẽ cả đoàn người mình đều là ếch ngồi đáy giếng, không biết rằng ngoài trời có trời, trên người có người?

Chỉ thấy đám pót kia nhảy ra mấy chục người , chia làm ba cặp sử dụng binh khí keyboard bắt đầu động thủ. Sau vài chiêu, Hoàng Dược Sư, Chu Bá Thông… đều cười, ngay Nhất Đăng đại sư là người trang nghiêm hiền từ cũng phải tủm tỉm. Thêm vài chiêu nữa thì Hoàng Dược Sư, Chu Bá Thông, Dương Quá, Hoàng Dung… đều không thể nhịn nổi, cùng cười phá lên. Nguyên lai sáu người động thủ võ công quá ư tầm thường, ngay với huynh đệ họ Võ, tỷ muội Quách gia cũng còn thua xa. Xem chừng bọn này chỉ là một nhóm người tầm thường trong giang hồ, chẳng hiểu gì về cuộc “Hoa Sơn luận kiếm” cũng học đòi.

!"

Chích zẫn tào lao Hoa sơn luận kiếm Kim Dung

caco
22-08-2007, 12:28 PM
Ở phía bên trong quán rượu có mấy gã đứng tuổi ngồi túm năm túm ba bàn luận một cách sôi nổi... Một gã áo xanh tóc dài ra vẽ thông thái:


-Tình hình thế này chắc là có khởi nghĩa thật rồi ... mấy huynh đệcẩn thận đấy nhé!


Nói rồi gả tự thưởng cho lời nói khôn ngoan vừa rồicủa mình bằng một ly rượi ... khà khà... Bàn bên kia có gã đầu trọc trẻ tuổi hơn ra chiều lưỡng lự:


-Đệ nghĩ hôm đây chỉ làtrận đánh lẻ tẻ thôi ... chưa đến thời điểm chín muồi để khởi nghĩa đâuhuynh ... chết cả đấy ...nói rồi lão ho sặc sụa ...hụ hụ


Tiếp theo một gã khác ra chiều suy tư:


-Hôm nay bọn chúng sử dụng chiêu "ve sầu thoát xác" kinh quá


Lão già khi nãy vừa vào quán cũng phụ họa theo:


-Ăn được thì coi mà dzọt lẹ đi chứ, xong việc rồi còn đứng vỗ ngực thùm thùm không chịu chạy là chết liền đấy chứ chẳng chơi !


Từ phía ngoài một gả thanh niên vừa mới tham gia trận chiến về , nhảy xuống ngưachạy vào với vẻ mặt hớn hở đắt ý


-Đệ mới gom được một vài chiến lợi phẩm của mấy kẻ bỏ chạy đây nè ... hahaha ... Mai đệ sẽ ra chợ nếu được giá đệ sẽ bán nốt kiếm vài lượng... hahaha


Lão ngồi trong bàn kế bênlên giọng


-Bán hôm nay luôn đi được giá hơn chứ để mai làm gì cho mất giá ... Rồi lão lầm bầm trong miệng - khởi nghĩa gì mà hai mặt trận phía đông và phía tây không nhúc nhích được tí nào cả ... Rỏ chán ![:@]

Đoạn này giống mấy hôm rồi quá
Tớ ghét mấy chú vừa ngồi trong quán uống rượu vừa phán thánh tướng nhất đấy

TVP
22-08-2007, 05:10 PM
Tại hạ tìm được trong đống sách cũ thấy bản dịch Tôn tử binh pháp, gồm 13 thiên, thấy ngắn gọn mà súc tích. Nghĩ không phải ai cũng đã đọc nên post dần lên đây cho chư huynh đệ cùng xem. Nghe nói "thương trường như chiến trường" biết đâu chư huynh đệlượm được tuyệt chiêu nào trong đóđể dùng chăng?
Thiên thứ 1: Kế
Tôn tử nói: Chiến tranh là đại sự của quốc gia, quan hệ tới việc sống chết của nhân dân, sự mất còn của nhà nước, không thể không khảo sát nghiên cứu cho thật kỹ. Cho nên, phải dựa vào năm mặt sau đây mà phân tích, nghiên cứu, so sánh các điều kiện tốt xấu giữa hai bên đối địch, để tìm hiểu tình thế thắng bại trong chiến tranh: Một là Đạo, hai là Thiên, ba là Địa, bốn là Tướng, năm là Pháp. Đạo là chỉ việc chính trị, đạo nghĩa, phải làm cho nguyện vọng của dân chúng và vua nhất trí với nhau, đồng tâm đồng đức. Có như vậy, trong chiến tranh mới có thể bảo nhân dân vì vua mà chết, vì vua mà sống, không sợ hiểm nguy. Thiên là thiên thời, nói về ngày đêm, trời râm trời nắng, trời lạnh trời nóng, tức tình trạng về khí hậu thời tiết. Địa là địa lợi, nói về đường sá xa gần, địa thế hiểm yếu hay bằng phẳng, khu vực tác chiến rộng hẹp, địa hình phải chăng có lợi cho tiến công, phòng thủ, tiến tới, thối lui. Tướng là tướng soái, tức nói về tài trí, uy tín, lòng nhân ái, lòng can đảm, sự uy nghiêm của người tướng. Pháp là pháp chế, nói về tình trạng tổ chức, biên chế, sự quy định về hiệu lệnh chỉ huy, sự phân chia chức quyền của tướng tá, sự cung ứng vật tư cho quân đội và chế độ quản lý... Tình huống về năm mặt nói trên, người tướng soái không thể không biết. Chỉ khi nào hiểu rõ và nắm chặt được những tình huống đó thì mới có thể giành được sự thắng lợi. Không thật sự hiểu rõ và nắm chắc được thì không thể đắc thắng. Cho nên phải từ bảy mặt sau mà tính toán, so sánh những điều kiện đôi bên giữa địch và ta để tìm hiểu tình thế thắng bại trong chiến tranh. Tức là phải xem xét: Vua bên nào có nền chính trị được lòng dân hơn? Tướng soái bên nào có tài năng hơn? Thiên thời địa lợi bên nào tốt hơn? Pháp lệnh bên nào được quán triệt hơn? Thực lực quân đội bên nào mạnh hơn? Binh sỹ bên nào được huấn luyện thành thục hơn? Thưởng phạt bên nào nghiêm minh hơn?
Căn cứ vào những điều đó, ta có thể tính toán mà biết trước được ai thắng ai thua. Nếu chịu nghe mưu kế của ta, để cho ta chỉ huy tác chiến thì chiến tranh có thể thắng lợi, ta sẽ ở lại; Nếu không chịu nghe mưu kế của ta, cho dù có dùng ta để chỉ huy tác chiến, chiến tranh tất nhiên bị thất bại, ta sẽ rời đi (câu này tối nghĩa quá., nguyên tác là "Tướng thinh ngã kế, dụng chi tất thắng, lưu chi; tướng bất thinh ngã kế, dụng chi tất bại, khứ chi", huynh đệ nào biết thì chỉ giáo dùm) Nếu kế sách có lợi và được chấp thuận, còn phải tìm cách tạo ra tình thế có lợi để làm điều kiện phụ trợ bên ngoài cho việc tiến hành chiến tranh. Thế, tức là căn cứ vào tình huống phải chăng có lợi để mà có hành động tương ứng. Dùng binh đánh giặc là hành động dối trá (nguyên tác "Binh giả, quỷ đạo giã" là câu cửa miệng rất nổi tiếng của các vị trí tướng). Thông thường, nếu có thể tấn công thì giả như không thể tấn công, muốn đánh như giả như không muốn đánh, muốn hành động ở gần nhưng giả như muốn hành động ở xa, muốn hành động ở xa nhưng lại giả như muốn hành động ở gần. Lấy lợi mà dụ kẻ tham, chiến thắng kẻ loạn, phòng bị kẻ có thực lực, tránh kẻ thù mạnh, khiêu khích kẻ hay giận dữ. Địch khinh thường thì làm chúng thêm kiêu, địch nhàn hạ thì làm chúng vất vả, địch đoàn kết thì làm chúng ly tán. Tấn công kẻ thù lúc chúng không phòng bị, hành động khi chúng không ngờ tới (nguyên tác "Công kỳ vô bị, xuất kỳ bất ý") Tất cả những điều nói trên đều là sự khôn khéo để thủ thắng của nhà quân sự, nhưng lại không thể quy định trước một cách máy móc. Phàm trước khi khai chiến, đoán được thắng là do tính toán đầy đủ.Trước khi khai chiến mà đoán không thắng là do tính toán không chu đáo. Tính nhiều hơn tính ít, huống hồ không tính toán gì. Quan sát đủ các mặt đó, ai thắng ai bại có thể đoán trước được.

java09
22-08-2007, 05:25 PM
Chuyện là vậy ttck VN mới nổi , nền kinh tế thì đang tăng trưởng rất nhanh, do vậy tình hình ttck sẽ biết đổi rất nhanh. Sự liên hệ giữa VN và thế giới còn chưa nhiều nên chủ yếu là ta tự xử với nhau, thằng TQ, Mỹ , Nhật có lên lên xuống xuống, thì ta cũng cứ đường ta mà đi .

Ai muốn tồn tại ở ttrường này thì mỗi người tham gia thị trường phải tự xem xét cho thấu đáo, tiền là tiền mình , mất là mất tiền mình , đừng mang tiền cho cáo và kền kền [:P].Thị trường ck là một kho của cải bao la, nhưng không phải ai cũng biết lấy, không phải ai cũng có công cụ để lấy và cũng không phải ai cũng có cách giữ lấy không bị giật mất. Hiểu được toàn bộ thị trường, hiểu được những gì đang tác động đến thị trường , người nào tham gia thị trường ... chưa đủ, còn phải hiểu chính mình.

Muốn lấy được tiền ở ttck , coi tiền đang ở đâu , tiền đang trước mặt đấy , nó chạy đi chạy về trên thị trường cũng như những chiến binh trên trận mạc, nhắm đến nơi địa thế tốt, những vị trí chiến lược mà nắm giữ, rồi sau đó giành giật các vùng đất xung quanh... biết được hướng đi của đồng tiền, cứ thế mà theo.

Đã chơi, để một con mắt ở túi tiền của mình trước. Khỏi mất công đi tìm tiền thì tiền mình rơi ra , phí công...

[:donca]

TVP
23-08-2007, 11:06 AM
Thiên thứ 2: Tác chiến
Tôn tử nói: Nguyên tắc chung khi dụng binh tác chiến là khi phải huy động chiến xa nghìn chiếc, xe tải nặng nghìn chiếc, quân đội mười vạn, vận lương đi xa nghìn dặm, thì tình huống đó, chi phí ở tiền phương và hậu phương, chi phí đãi khách khứa sứ thần, bảo dưỡng và bổ sung tiêu phí nghìn vàng thì mới có thể cho mười vạn quân xuất chinh được. Dùng một đạo quân khổng lồ như thế để tác chiến thì đòi hỏi phải thắng nhanh. Nếu kéo dài thời gian, quân đội sẽ mệt mỏi, nhuệ khí sẽ suy giảm; tấn công thành trì sẽ hao hết sức chiến đấu, quân đội tác chiến ở ngoài lâu có thể làm nền tài chính của quốc gia gặp khó khăn. Nếu quân đội mỏi mệt, nhuệ khí suy giảm thì lúc đó cho dù là người tài giỏi sáng suốt đến đâu cũng không thể cứu vãn tình thế được. Cho nên dùng binh đánh giặc, chỉ nghe nói trong tốc thắng có những thiếu sót vụng về chứ không bao giờ có việc kéo dài mà lợi cho quốc gia cả. Cho nên người không hiểu biết chỗ hại khi dụng binh thì không thể hiểu được chỗ lợi trong dụng binh. Người giỏi dụng binh, lính mãn ngũ ko gọi lại, lương thực ko vận tải quá 3 lần, quân nhu lấy tại nước mình, lương thực giải quyết tại nước địch. Được vậy thì lương thảo cấp dưỡng cho quân đội sẽ được thoả mãn. Sở dĩ quốc gia phải nghèo vì dụng binh là do vận tải lương thực đi quá xa. Vận tải lượng thực xa, bá tánh sẽ nghèo. Chung quanh nơi quân đội tập kết, vật giá sẽ cao vọt bất thường. Vật giá cao vọt sẽ làm cho tiền tài của bách tính khô kiệt. Tiền tài khô kiệt tất phải gấp rút thu thêm thuế. Sức mạnh tiêu hao hết, tiền tài khô kiệt, trong nước khắp đồng quê nhà nhà đều trống rỗng. Bách tính thì tiền tài 10 phần hao bẩy, quốc gia thì xe hỏng ngựa mỏi mười phần hết sáu. Cho nên tướng soái giỏi lấy lương thực ở nước địch. Ăn 1 chung gạo ở nước địch bằng 20 chung gạo ở nước nhà. Dùng 1 thạch cỏ ở nước địch bằng 20 thạch cỏ ở nước nhà. Muốn quân hăng hái giết địch phải làm quân biết hận địch. Cướp của địch mà thưởng cho quân nhà. Đánh bằng xe, cướp được hơn 10 cái thì thưởng cho người đầu tiên cướp được. Bỏ cờ xe địch, cắm cờ quân nhà mà dùng chung với xe nhà. Đãi tù binh tử tế thì thắng địch mà làm quân nhà thêm mạnh. Thế nên dụng binh cốt thắng, ko cốt kéo dài.
Tướng soái giỏi dụng binh là thần hộ mệnh của dân, là người giữ sự an nguy cho quốc gia.

TVP
24-08-2007, 11:42 AM
Đa tạ Hồng đại ca ghé thăm và có lời chỉ bảo, tiểu đệ vì không có nhiều thời gian cho nên không post nhiều bài được, nhưng tiểu đệ hứa sẽ cố gắn làm nhiều bài hư cấu theođường lối võ hiệp để giải sầu cho các huynh đệ khi nào có thời gian và cóhưng phấn ...


Còn bàn về tôn tử binh pháp thì có thể nói là huyền diệu vô cùng, được xem là đệ nhất binh pháp ngày nay mà ngay cả thời chiến tranh hiện đại và trên thương trường người ta vẫn áp dụng rất nhiều đấy thôi, nghe đâu đã nhiều người áp dụng trong lĩnh vực đầu tư chứng khoán nửa đấy ... và còn áp dụng trong rất nhiều lĩnh vực... do vậy nếu bỏ qua cuốn binh thư này thì e rằng thật đáng tiếc vô cùng... không tin thì tiểu đệ xin post một nhận định ở nước ngoài cho các huynh đệ thưởng thức nhé [:P]



Bí mật cổ xưa để đi đến thành công

Tôn Tử Binh Pháp, viết cách đây 2400 năm vẫn giữ được sự thích hợp như một áng văn bách chiến. Tác giả đã được tôn sùng như thánh nhân.

Bắc Kinh- Hàng loạt tín đồ thề nguyền sống chết với lời dạy của họ Tôn. Môn đồ của ông ta bao gồm những tay tài phiệt, những chủ nhân công ty, những đại tài tử màn bạc. Hồ Ly Vọng cũng đã biến sách ông thành phim và những đứa ăn không ngồi rồi trên internet thì nghiền ngẫm từng chữ ngài phán.

Deepak Chopra hả, L. Ron Hubbard à? Là Tôn Tử Binh Pháp đó .

Đúng, là Tôn Tử , một chiến lược gia danh tiếng đã chết 2400 năm rồi.

Tôn Tử là tác giả cuốn Binh Pháp yếu lược, một cuốn chỉ nam cốt yếu đầy mưu mô để đả bại địch trên chiến trường. Cuốn luận văn lịch sử về tác chiến này được viết để giúp cho một vị Vương gia bị vây khốn vào cùng thời kỳ mà vua Pha-ra-ông đang trị vì xứ Ai Cập và người Hy Lạp đang thờ thần Zeus.

Trải nhiều thế kỷ, sự thông suốt của Tôn Tử đã khiến cho tên của ông ta trở thành quen thuộc mặc dầu nguồn gốc thân thế của ông thì mù mịt. Nhưng hai ngàn năm đã biến hóa Tôn Tử và binh thư của ông thành một thứ mà không ai đoán trước được: Ngành in ấn quốc tế đã ca ngợi binh thư của ông như một thứ bửu bối phải đọc cho tất cả những ai muốn thành công trên phương trường chính trị và ngay cả trong ngành nghề đấm bốc.

Những bài luận về phép tác chiến và điều binh khiển tướng đã khiến cuốn Binh Pháp này trở thành sách giáo khoa trong trường kinh doanh từ Mã Lai Á cho đến Massachusetts trong những năm gần đây. Để khơi nguồn cảm hứng cho các cuộc vận động tranh cử, ông Lee Atwater, một quân sư chính trị danh tiếng luôn giữ một quyển bên mình và gọi nó là: "the most succinct strategy document ever written"- một cuốn yếu lược giản tiện gọn gàng nhất từ trước đến nay.

Những đệ tử khác bao gồm super agent Michael Ovitz, tay móc nối các trận đấm bốc Don Kinh, và Bobby Knight, một huấn luyện viên của môn bóng rổ.

Sau vụ khủng bố 11 tháng chín thì môn đồ của Tôn Tử trên mạng lưới internet đã sôi nổi bàn thảo và tìm tòi trong binh thư của ông để đoán xem coi kẻ khủng bố sẽ dùng phép tác chiến nào kế tiếp và Hoa Kỳ phải làm gì để phòng ngự.

Quyển binh thư mỏng manh này chất chứa nhiều câu phương ngôn dễ nhớ rất thích hợp cho thời buổi nhạy mồi ngày nay. Môn đồ của ông trích dẫn binh thư giống như những người yêu thích văn chương trích dẫn Shakespeare.

Muốn đả bại địch thủ chăng? Vậy thì bạn phải biết câu "biết người biết ta, trăm trận đánh trăm trận được", đó là một câu châm ngôn nổi tiếng của ông. Một câu khác dạy rằng những vị điều binh khiển tướng tài giỏi phải biết thượng sách "Không đánh mà làm cho địch quy phục". Sự chuẩn bị sẵn sàng là trọng yếu.

Tôn Tử viết: chiến tranh là một trò chơi lừa bịp. Thế nên, thám thính, ngụy hình, đấu trí và ẩn hình đều là vũ khí chính thống trong vựa học của chinh nhân.

Khai thác yếu huyệt của địch, ông dạy. Gieo rối loạn trong hàng ngũ của đối phương. Hãy uyển chuyển và nhớ rằng: tốc chiến là tất cả......binh phải di chuyển nhanh như bão và tác chiến bất ngờ như sét đánh.

Những lời phun châu nhả ngọc của ông đã đưa tên tuổi ông lên ngang hàng với Khổng Tử, người đội cùng bầu trời với ông.

Sự kiện Tôn Tử thu hút thiên hạ năm châu bốn bể là một sự danh dự đắc ý cho mảnh đất sinh sản ra ông.

ông Xie Guoliang, cựu giám đốc trung tâm nghiên cứu Tôn Tử ở Trung Hoa phát biểu cảm tưởng: "Cuốn binh thư này đã vượt thời gian và không gian. Hai ngàn năm sau, nó vẫn thu hút và giữ được sức sống tràn trề. Nó là bửu bối của Trung Hoa - và là bửu bối của hoàn cầu."

Nhiều yếu quyết của ông đã được sử dụng hàng ngày trong các cuộc chuyện trò tại Trung Hoa ngày nay. Những câu như "dĩ dật đãi lao", tương đương với "pick your battle"- lựa huyệt mà đánh. Các thầy cô thường dùng câu trên để khuyên sinh viên hãy bảo tồn sức lực để vượt qua các đề thi vào trường đại học.

Một trong những tiệm sách lớn nhất Bắc Kinh có hơn 100 cuốn sách phăng ra từ Tôn Tử yếu lược để xử dụng trong thương trường và ngay cả tình trường.

Cũng thế, Amazon.com cũng trưng bán những cuốn sách phăng ra từ Tôn Tử yếu lược. Một trong những cuốn này mới đây được xếp vào một trong 100 cuốn sách bán chạy nhất của web này.

Năm ngoái sách được bán rất chạy sau khi Tony Soprano (tài tử màn bạc trên truyền hình) thú nhận là đã nghiền ngẫm Tôn Tử . Sách do Oxford University Press in ấn đang bán dưới 1000 quyển một tháng vọt lên 16,000 sau khi vở tuồng The Sopranos được trình chiếu. Bà Sara Leopold, phát ngôn viên cho Oxford nói thêm là đã phải in thêm 25 ngàn cuốn để kịp thời cung ứng nhu cầu khách hàng.

Nhà in này lại bồi tiếp một chưởng với một cuộc vận động nhắm vào các doanh gia với một ấn bản mang tên Tony Soprano fears no enemy. Sun Tzu taught him how và một quyển nữa mang tựa đề For the head of your family nhắm vào ngày lễ Phụ thân. (father day).

Bà Leopold nói tiếp: "Nó luôn là một trong những quyển sách bán chạy nhất của chúng tôi. Tuy hiện tại nó đứng hàng thứ 2 trong những quyển sách chúng tối bán cho Barnes & Noble (Barnes & Noble là một tiệm sách lớn ở Hoa Kỳ). Bạn có thể chìm mình trong nó. Nó là một thứ đồ cổ và người ta thường khuyến khích nhau đọc nó.

Oái oăm thay, binh pháp mưu lược chinh chiến của ông đã tồn tại trải bao thế kỷ nhưng rất ít tài liệu nói về thân thế vị danh nhân này. Có rất ít tài liệu, và phần nhiều chỉ là lời truyền tụng qua bao thế hệ. Sách vở ghi lại họ Tôn sống vào khoảng thế kỷ thứ 6 đến 5 trước Công Nguyên, thời Xuân Thu khi nước Trung Hoa bị phân chia bởi những dũng chúa hùng cứ mỗi người một phương.

ông ta sinh ra vốn dòng dõi vương gia đời đời là chinh nhân. Lúc thiếu thời, ông thờ nhà Ngô. Khi đó Ngô đang bị một kẻ thù lớn mạnh hơn là Sở hăm he.

Bấy giờ, họ Tôn chỉ là một người nhập môn nếu nói về kinh nghiệm chiến tranh, nhưng ông ta có một bộ óc hơn người và đã tóm lược và tổng hợp được những yếu quyết binh bị mà ông đã thụ huấn trong gia tộc. Theo sử ghi lại thì ông ta bệ trình lên 13 chương binh pháp yếu lược bao gồm: Thủy kế, Tác chiến, Mưu Công, Quân hình, Binh thế, Hư thiệt, Quân tranh, Cửu biến, Hành quân, Địa hình, Tựu địa, Hỏa công, Dụng gián.

Sách được mở đầu bằng câu: "Chiến tranh dính líu đến sự tồn vong sống còn của quốc gia . Hãy học kỹ những điều đã dạy."

Những tường trình cổ xưa ghi nhận những trận đánh áp dụng phép dụng binh của Tôn Tử hiệu nghiệm như thần. Họ Tôn đã giúp Ngô đánh được Sở dù Sở mạnh hơn. Ngoài những chi tiết trên thì những chi tiết khác về họ Tôn đều biến mất trong tài liệu lịch sử.

Bí kíp họ Tôn vẫn tiếp tục được lưu truyền, những môn đồ của ông thêm bớt và chế biến ra thêm nhiều binh thư khác dựa trên trụ cột của họ Tôn. Quyển binh thư xưa nhất đã được khám phá ở tỉnh Shan Dong (không biết tiếng Việt gọi là gì), viết trên những thanh tre trong thời Tây Hán. (khoảng thế kỷ 202 trước Công Nguyên và thế kỷ thứ 9 sau Công Nguyên).

Tôn Tử Binh pháp có được hoàn toàn viết bởi Tôn Tử hay do nhiều người khác viết thêm thì còn là đề tài bàn cãi của các nhà thông thái.

Bất luận ai là người đích thực viết ra Tôn Tử Binh Pháp thì sự ảnh hưởng của nó trong chiến trường hiện đại cũng rất đáng ngạc nhiên. Nã Phá Luân tương truyền cũng đã đọc qua. Sau Thế Chiến thứ I, Kaiser Wilhelm tương truyền đã mếu máo rằng nếu biết trước được Tôn Tử binh pháp thì Đức quốc đã không thất bại.

Mao Trạch Đông đã dùng nó trong cuộc dấy binh ở Hoa Lục. Cho tới ngày nay, sĩ quan của đội quân lớn nhất thế giới Trung Hoa Dân Quốc đã học Tôn Tử binh pháp.

Trong thập niên qua, Tôn Tử Binh Pháp lại xuất hiện trong cuộc chiến vùng Vịnh. Binh sĩ Hoa Kỳ đã mang nó trong mình khi chuyển quân trú đóng tại vương quốc Ả rập Saudi Arabia. Thủy Quân Lục Chiến Hoa Kỳ thì sản xuất ra thành băng để cho binh sĩ có thể nghe bằng máy cassettes Walk-mans.

Cựu Hải Quân Đô Đốc Joseph W. Prueher, người từng làm đại sứ HK tại Trung Hoa là một môn đồ của Tôn Tử.

ông Prueher nói rằng ông đã nghiền ngẫm Tôn Tử khi còn tác chiến tại Việt Nam và Trung Đông, và trong thời kỳ ông cộng tác giúp cho Hải Quân nghiên cứu những chiến thuật tác chiến bất ngờ, ngụy trang trá hình. Ông nói tiếp: " Tôi chưa từng thấy những lời Tôn Tử dạy là sai, và đó là một điều rất tốt."

Năm ngoái, khi còn là Đại sứ HK tại Trung Hoa thì ông cũng đã dùng đến Tôn Tử. Lúc đó Trung Hoa đang giam giữ 24 phi hành đoàn của chiếc phi cơ thám thính HK bị buộc phải đáp tại Trung Hoa. ông ta đã nghĩ đến Tôn Tử và tự hỏi. Người Trung Hoa nghĩ gì về vụ này?

Sự hung hăng của Bắc Kinh khiến ông nhớ đến một đoạn trong Tôn Tử binh pháp:" Hãy phô trương hung hăng khi biết mình yếu và hãy nhu mì khi biết mình mạnh"

Khi ai hống hách hung hăng thì bạn sẽ nên nghĩ: Được, để xem yếu huyệt của hắn là gì? Hắn đang định che lấp cái gì?

Rốt cục, ông Prueher và các nhà thương thuyết khác đã lập ra được một phương thức cứu nguy cho nhóm phi hành đoàn bị giam giữ. Một phần là do sự nương theo sở nguyện của Bắc Kinh muốn truyền thông bản xin lỗi của HK về cái chết của viên phi công Trung Hoa khi máy bay của viên phi công này đụng phải phi cơ trinh thám HK.

Sự bồn chồn khát vọng của Bắc Kinh là làm sao truyền thông tin tức chiến thắng trong cuộc đụng độ khiến cho HK có được đòn bẩy trong vụ thương thuyết. ông ta nói: "Hãy giựt đi những sự gì mà kẻ thù yêu quý nhất thì họ sẽ phải nghe theo mình" -Tôn Tử dạy thế mà.

Hiện thời thì Tôn Tử binh pháp lại được dùng vào những việc bình thường của thế nhân như: làm tiền chẳng hạn.

Ngày nay, Hồ Ly Vọng đã làm phim dựa theo Tôn Tử binh pháp. Những phim do Westly Snipes thủ diễn cũng đem về trên 30 triệu Mỹ kim. Một phim khác thủ diễn bởi Thành Long cũng đang được thực hiện bởi một nhà làm phim ở Hồng Kông.

Trên thương trường thì bí quyết của họ Tôn được ngâm nga bởi những doanh gia và giám đốc quản trị. Những doanh gia này dựa theo chiến lược của họ Tôn để chém giết nhau trong thương trường.

Bà Dorothy Famiano, của công ty Digitalbay.net, một công ty chuyên về trang web ơ tiểu bang Florida nói: "Một trong những bài học tôi thâu nhập trong Tôn Tử binh pháp là phải uyển chuyển. Phải biết sửa đổi chiến thuật để thích ứng với tình hình".

Tôi cạnh tranh với những công ty lớn. Tôi đã dựa theo những kế hoạch hạng nhất đã vạch sẵn, nhưng những công ty kia đã thổi tôi bay mất xác. Thế rồi sau khi kiểm điểm lại và xem xét chỗ mạnh của mình, chỗ yếu của địch thì tôi đã hạ được đối phương và thâu về nhiều hợp đồng.

Ông Mark NcNeilly, một chiến lược gia kinh doanh cho công ty IBM và là tác giả cuốn Sun Tzu and the Art of Business phát biểu như sau: "Nghĩa địa tư bản chồng chất ngổn ngang những thây ma của những công ty không tuân theo bí quyết của Tôn Tử."

Hãy lấy công ty tả tơi K-mark ra làm thí dụ. Công ty này muốn đánh bại công ty Wal-mart vào lãnh vực mạnh nhất của nó, Đó là huyệt Cost model (tạm thời không dịch từ này vì là từ đặc biệt của kinh doanh) Nhưng hỡi ôi, có ai làm được chuyện đó.

Ở phương Tây, các tướng tá và chiến lược gia thường dùng mạnh chế mạnh và ráng sức đả bại đối phương. Tôn Tử, ngược lại dạy phải tìm và điểm vào yếu huyệt của đối phương. Ở phương Tây, làm như thế thì kỳ quá, không công bằng chút nào

Kẻ khác thì cho rằng binh thư của Tôn Tử chỉ là sự suy nghĩ bình thường tự nhiên thôi.

Thật vậy, một trong những lời phê bình lớn nhất của Tôn Tử Binh Pháp là sách này toàn chỉ nói những sự quá rõ ràng mà, có chi là lạ đâu. Một đứa bé 12 tuổi cũng có thể hiểu được và sẽ làm như vậy theo phản xạ tự nhiên khi phải đánh lộn với những đứa ngỗ nghịch khác tại trường mà. Đo lường sức mình, sức người, tìm chỗ yếu của địch, lừa nó, đánh cho nhanh và nếu cần thì tẩu.

Nhưng Tôn Tử là người đầu tiên phối hợp những ý nghĩ này và đặt thành hệ thống có quy củ và sống động...

TVP
24-08-2007, 02:17 PM
Thiên thứ 3: Mưu công
Tôn tử nói: Đại phàm cái phép dụng binh,


-Làm cho cả nước địch khuất phục trọn vẹn là thượng sách (đánh nó là hạ sách)


-Làm cho toàn quân địch chịu khuất phục là thượng sách (đánh nó là hạ sách)


-Làm nguyên lữ quân địch khuất phục là thượng sách (đánh nó là hạ sách)


-Làm nguyên một tốt địch khuất phục là thượng sách (đánh nó là hạ sách)


-Làm nguyên một ngũ địch khuất phục là thượng sách (đánh nó là hạ sách)


Thế nên bách chiến bách thắng cũng chưa phải cách sáng suốt trong sự sáng suốt. Không cần đánh mà làm kẻ địch khuất phục mới gọi là sáng suốt nhất trong sự sáng suốt. Cho nên thượng sách trong việc dùng binh là lấy mưu lược để thắng địch, kế đó là thắng địch bằng ngoại giao, kế nữa là dùng binh thắng địch, hạ sách là tấn công thành trì. Đánh thành là biện pháp bất đắc dĩ, chế tạo chiến xa, vũ khí phải mất 3 tháng mới hoàn thành, chuẩn bị binh mã lại mất 3 tháng nữa. Tướng sốt ruột xua quân đánh thành, thương vong 3 phần mất 1 mà vẫn chưa hạ được. Đó chính là cái hại của việc đánh thành. Cho nên người giỏi dụng binh, thắng địch mà không phải giao chiến, đoạt thành mà không cần tấn công, phá quốc mà không cần đánh lâu, nhất địch phải dùng mưu lược toàn thắng mà thủ thắng trong thiên hạ, quân không mỏi mệt mà vẫn giành được thắng lợi hoàn toàn.
Phép dụng binh, gấp mười lần địch thì bao vây, gấp năm lần địch thì tấn công, gấp đôi chì chia ra mà đánh, bằng địch thì phải đánh khéo, kém địch thì rút, tránh giao tranh với địch. Binh yếu mà đánh thẳng tất bị bắt làm tù binh. Tướng soái là trợ thủ của quốc gia, trợ thủ tốt thì nước cường thịnh, kém thì nước suy yếu.
Vua có thể gây bất lợi cho việc quân trong 3 trường hợp: Ko biết quân ko thể tiến mà bắt tiến, ko biết quân ko thể thoái mà bắt thoái, đó là trói buộc quân đội. Ko biết việc quân mà can dự vào khiến tướng sĩ hoang mang khó hiểu. Ko biết mưu kế dụng binh mà can dự vào khiến tướng sĩ băn khoăn nghi ngờ. Quân hoang mang nghi ngờ thì các nước chư hầu thừa cơ tấn công. Đó là tự làm rối mình khiến địch thắng. Cho nên có năm điều có thể thắng:


-Biết có khả năng đánh hay ko có khả năng đánh


-Biết dựa vào binh lực nhiều ít mà đánh


-Quân tướng đồng lòng hay không


-Lấy quân có chuẩn bị đánh quân ko chuẩn bị


-Tướng giỏi mà vua ko can thiệp vào


Đây là 5 điều có thể đoán trước đc thắng lợi.
Cho nên có thể nói: Biết địch biết ta, trăm trận ko bại, biết ta mà ko biết địch trận thắng trận bại, ko biết địch ko biết ta, trận nào cũng bại. (nguyên văn: Tri bỉ tri kỷ giả, bách chiến bất đãi, bất tri bỉ nhi tri kỷ, nhất thắng nhất phụ, bất tri bỉ bất tri kỷ, mỗi chiến tất đãi)

GOC
24-08-2007, 03:21 PM
Nhàn rỗi, chẳng biết làm gì đi lang thang tới đây không ngờ VST lại có nhiều kỳ nhân đến thế! Viết hay lắm!...Viết tiếp đi.[Y]

TVP
27-08-2007, 12:23 PM
Nhàn rỗi, chẳng biết làm gì đi lang thang tới đây không ngờ VTS lại có nhiều ký nhân đến thế.! Viết hay lắm.!...Viết tiếp đi.[Y]


Dạ tiểu đệ viết tiếp đây ạ ...
Thiên thứ 4: Hình
Tôn tử nói: Trước kia người giỏi dụng binh đánh giặc, trước tiên phải ko để bại, sau mới đánh bại kẻ địch. Ko để bại là do mình, giành chiên thắng là tại địch. Thế nên người giỏi dụng binh có thể làm kẻ địch ko thắng đc mình, nhưng ko chắc làm kẻ địch bị ta đánh thắng. Cho nên nói thắng lợi có thể dự kiến nhưng ko nhất thiết đòi hỏi đc (thắng khả tri,i nhi bất khả vi) Ko thể thắng được thì thủ, có thể thắng đc thì công. Thủ là do chưa đủ điều kiện, công là khi điều kiện có thừa. Người giỏi thủ ém quân tại các loại địa hình, người giỏi công phát huy mọi thế mạnh, thế nên bảo toàn đc lực lượng mà vẫn toàn thắng ("thiện thủ giả, tàng ư cửu địa chi hạ, thiện công giả, động ư cửu thiên chi thượng"). Dự đoán chiến thắng mà ko hơn nhiều người thì chưa gọi là giỏi trong những người giỏi, thắng 1 trận mà thiên hạ gọi là giỏi thì cũng chưa gọi là giỏi trong những người giỏi.. Cũng như nhấc một cọng lông thì ko kể là khoẻ, nhìn thấy nhật nguyệt ko kể là mắt tinh, nghe đc sấm sét ko kể là tai thính. Thời xưa, người giỏi dụng binh thường đánh bại kẻ địch dễ thắng nên việc giành đc chiến thắng ấy ko đc tiếng là trí dũng. Chiến thắng của họ là không có gì phải nghi ngờ vì nó dựa trên cơ sở tất thắng kẻ địch đã lâm vào thế thất bại. Cho nên người giỏi dụng binh bao giờ cũng đặt mình vào thế bất bại mà cũng không bỏ qua cơ hội nào để thắng địch. Vì vậy, đội quân chiến thắng bao giờ cũng tạo điều kiện để thắng, sau mới giao tranh, đội quân chiến bại thường giao tranh tranh trước, sau mới tìm chiến thắng bằng sự cầu may. Người giỏi dụng binh có thể từ các mặt tu sửa cái lẽ không thể thắng để nắm đc quyền quyết định sự thắng bại. Phép dụng binh là: Thứ nhất là "độ", thứ hai là "lượng", thứ 3 là "số", thứ 4 là "xứng", thứ 5 là "thắng". Tính thế sinh độ, độ sinh lượng, lượng sinh số, số sinh xứng, xứng sinh thắng. Thắng binh dùng "dật" đánh "thù", bại binh dùng "thù" chống "dật". Người chiến thắng là người có quân lực hùng mạnh, chỉ huy tác chiến dùng binh như tháo nước đổ từ trên trời xuống vậy, cái này gọi là hình của binh lực quân sự (Nguyên văn "Thắng giả chi chiến dân dã, nhược quyết tích thuỷ ư thiên nhẫn chi khê giả, hình dã ")





(dật=1/24 lạng; lạng=1/24 thù)

TVP
27-08-2007, 07:00 PM
Một luồng ánh sáng xanh lóe ra, cây kiếm Thanh Cương nhằm vai bên trái gã đứng tuổi phóng tới lẹ như chớp làm cho gã không kịp vung kiếm lên gạt, vội né tránh. Mũi Thanh Cương đi trệch sang bên phải gần sát cổ thì bổng đáng choang một tiếng, cây Thanh Cương đụng mạnh vào thanh trường kiếm của gả đứng tuổi đưa thẳng lên đỡ. Dư âm chưa tắt, ánh kiếm lập lòe, mới chớp mắt mà hai bên đã thay đổi thế kiếm đến bảy đường. Vụt một cái, thanh trường kiếm của gãnhằm giữa mặt gã trẻ tuổi chép xả xuống. Gã trẻ tuổi né sang bên hữu tránh khỏi, rồi tiện tay trái lao cây Thanh Cương như gió chém tạt sang chân gã đứng tuổi. Đã đền lúc hai gả đánh mau, đỡ lẹ, bằng những đường hiểm hóc, quyết liệt tưởng chừng như cuộc đấu ăn thua trí mạng.


Trong luyện võ sảnh, ngồi chính giữa là một ông già, tuổi ngoại năm mươi, giơ tay lên vuốt chòm râu dài ra chiều đắc ý. Ngoài hai mươi tên đồ đệ vừa nam vừa nữ đứng chầuhai bên, ai nấy chăm chú theo dõi cuộc đấu kiếm ngoài võ trường. Bên hành lang phía tây, trên mười người khách ngồi trên ghế lót đệm xem cuộc đấu, nhìn không chớp mắt.


Ngoài võ trường một lớn một nhỏ giao đấu đã ngoài bảy mươi thế kiếm. Bên nào cũng giở những thế kiếm hiểm ác với ý định hạ đối phương cho lẹ. Hai bên đang ở thế quân bình, không phân hơn kém, đột nhiên gã đứng tuổi vung lên một đường kiếm, dùng sức quá mạnh, xiêu hẳn người đi, đúng là một chiêu pháp trong kiếp pháp độc cô cửu kiếm nhưng đã được biến hóa thành chiêu kiếm pháp kỳ lạ không ai hiễu nỗi...


Trong đám khách ngồi xem, một cậu nhỏ mặt áo xanh bất giác phì cười. Nhưng cậu biết ngay thế là thiếu lịch sự, vội lấy tay che miệng. Thế nhưng cử chỉ đókhông tránh được con mắt của gã đứng tuổi vừa xuất chiêu đứng ngay gần đó. Gã này tiện thế xoay mình lại tiện đà cầm thanh trường kiếm chỉ vào cổ gã trẻ tuổi áo xanh quát:


-Mi cười cái giống gì? Nói mau.


Gả trẻ tuổi bất ngờ giật lui một bước với giọng lúng túng:


-Thì ...thì ...ta thấy ngươi dùng chiêu thức gì lạ quá chẳng giống ai cho nên ta thấy buồn cười chết được ... [:D]


Gả đứng tuổi nổi nóng:


-Vậy ngươi có biết đây là chiêu độc cô ngũ kiếm do ta mới sáng chế từ chiêu pháp độc cô cửu kiếm của sư phụ ta không?Hiểu chưa ? Ngươi thật đúng là con g-à vẫn hoàn g-à, không khá nổi, không khá nổi, ta chắc hồi đi học ngươi học n.g.u lắm ?


Gả trẽ tuổi sau khi bị chửilà g-à , điên tiếc lên sừng cồ:


-Tà là con g.à thì ... nhà ngươi ... nhà ngươi đúng là con ... vịt ... hahaha


Sau một hồi từ dùng tuyệt chiêu đấu kiếm chuyển sang tuyệt chiêu đấu ... võ mồm, gã trẻ tuổi sau một hồi đấu không lại có vẻ nhân nhượng và phân bua với các đám khách hai bên:


-Ta thảo luận vỏ công màngươi mắngtag-à này g-à nọ hoài , mệt lắm, mệt lắm ... Thôi ta không thèm nói chuyện với ngươi nửa


Đến lượt gã thanh niên áo vàng nhảy vào vòng đấu, gã đến phía Kền Kền phái chắp tay chào:


-Chào sư phụ, sư thúc, đại sư huynh, và huynh hongtra06, tuần rùi đệ bị bệnh nên ít khi vào trận thi đấu. Đệ vừa mới đi Biển về nên đến giờ đã tràn đầy sinh lực lên đây tiếp tục chiến đấu cùng môn phái chúng ta. Kền Kền phái quyết chiến... quyết chén.


Gã đối thủ áo tím thuộc phía Sư Tử Phái chọc tức:


-Cái thằng này sao lẻo mép thế. nghe phát ngán, chắc ngoài đời cũng nịnh nọt giỏi lắm nhỉ... hahaha


Thế là không nói không rằng gả trẻ tuổi xông vào làm một loạt chiêu cửu âm bạch cốt trảo làm xối xả vào gả áo tím kia. Gã áo tím cũng không vừa dùng chiêu lăng ba vi bộ né tránh, một đuổi ... một chạy ... khắp võ sảfnh làm khói bay mịt mù ...


(phù ... trường thuậtmệt quá ... thôitiểu đệ đi về nhà đây )

java09
27-08-2007, 10:28 PM
Một luồng ánh sáng xanh lóe ra, cây kiếm Thanh Cương nhằm vai bên trái gã đứng tuổi phóng tới lẹ như chớp làm cho gã không kịp vung kiếm lên gạt, vội né tránh. Mũi Thanh Cương đi trệch sang bên phải gần sát cổ thì bổng đáng choang một tiếng, cây Thanh Cương đụng mạnh vào thanh trường kiếm của gả đứng tuổi đưa thẳng lên đỡ. Dư âm chưa tắt, ánh kiếm lập lòe, mới chớp mắt mà hai bên đã thay đổi thế kiếm đến bảy đường. Vụt một cái, thanh trường kiếm của gãnhằm giữa mặt gã trẻ tuổi chép xả xuống. Gã trẻ tuổi né sang bên hữu tránh khỏi, rồi tiện tay trái lao cây Thanh Cương như gió chém tạt sang chân gã đứng tuổi. Đã đền lúc hai gả đánh mau, đỡ lẹ, bằng những đường hiểm hóc, quyết liệt tưởng chừng như cuộc đấu ăn thua trí mạng.


Trong luyện võ sảnh, ngồi chính giữa là một ông già, tuổi ngoại năm mươi, giơ tay lên vuốt chòm râu dài ra chiều đắc ý. Ngoài hai mươi tên đồ đệ vừa nam vừa nữ đứng chầuhai bên, ai nấy chăm chú theo dõi cuộc đấu kiếm ngoài võ trường. Bên hành lang phía tây, trên mười người khách ngồi trên ghế lót đệm xem cuộc đấu, nhìn không chớp mắt.


Ngoài võ trường một lớn một nhỏ giao đấu đã ngoài bảy mươi thế kiếm. Bên nào cũng giở những thế kiếm hiểm ác với ý định hạ đối phương cho lẹ. Hai bên đang ở thế quân bình, không phân hơn kém, đột nhiên gã đứng tuổi vung lên một đường kiếm, dùng sức quá mạnh, xiêu hẳn người đi, đúng là một chiêu pháp trong kiếp pháp độc cô cửu kiếm nhưng đã được biến hóa thành chiêu kiếm pháp kỳ lạ không ai hiễu nỗi...


Trong đám khách ngồi xem, một cậu nhỏ mặt áo xanh bất giác phì cười. Nhưng cậu biết ngay thế là thiếu lịch sự, vội lấy tay che miệng. Thế nhưng cử chỉ đókhông tránh được con mắt của gã đứng tuổi vừa xuất chiêu đứng ngay gần đó. Gã này tiện thế xoay mình lại tiện đà cầm thanh trường kiếm chỉ vào cổ gã trẻ tuổi áo xanh quát:


-Mi cười cái giống gì? Nói mau.


Gả trẻ tuổi bất ngờ giật lui một bước với giọng lúng túng:


-Thì ...thì ...ta thấy ngươi dùng chiêu thức gì lạ quá chẳng giống ai cho nên ta thấy buồn cười chết được ... [:D]


Gả đứng tuổi nổi nóng:


-Vậy ngươi có biết đây là chiêu độc cô ngũ kiếm do ta mới sáng chế từ chiêu pháp độc cô cửu kiếm của sư phụ ta không?Hiểu chưa ? Ngươi thật đúng là con g-à vẫn hoàn g-à, không khá nổi, không khá nổi, ta chắc hồi đi học ngươi học n.g.u lắm ?


Gả trẽ tuổi sau khi bị chửilà g-à , điên tiếc lên sừng cồ:


-Tà là con g.à thì ... nhà ngươi ... nhà ngươi đúng là con ... vịt ... hahaha


Sau một hồi từ dùng tuyệt chiêu đấu kiếm chuyển sang tuyệt chiêu đấu ... võ mồm, gã trẻ tuổi sau một hồi đấu không lại có vẻ nhân nhượng và phân bua với các đám khách hai bên:


-Ta thảo luận vỏ công màngươi mắngtag-à này g-à nọ hoài , mệt lắm, mệt lắm ... Thôi ta không thèm nói chuyện với ngươi nửa


Đến lượt gã thanh niên áo vàng nhảy vào vòng đấu, gã đến phía Kền Kền phái chắp tay chào:


-Chào sư phụ, sư thúc, đại sư huynh, và huynh hongtra06, tuần rùi đệ bị bệnh nên ít khi vào trận thi đấu. Đệ vừa mới đi Biển về nên đến giờ đã tràn đầy sinh lực lên đây tiếp tục chiến đấu cùng môn phái chúng ta. Kền Kền phái quyết chiến... quyết chén.


Gã đối thủ áo tím thuộc phía Sư Tử Phái chọc tức:


-Cái thằng này sao lẻo mép thế. nghe phát ngán, chắc ngoài đời cũng nịnh nọt giỏi lắm nhỉ... hahaha


Thế là không nói không rằng gả trẻ tuổi xông vào làm một loạt chiêu cửu âm bạch cốt trảo làm xối xả vào gả áo tím kia. Gã áo tím cũng không vừa dùng chiêu lăng ba vi bộ né tránh, một đuổi ... một chạy ... khắp võ sảfnh làm khói bay mịt mù ...


(phù ... trường thuậtmệt quá ... thôitiểu đệ đi về nhà đây )







Em viết tiếp bác luôn

Hảo hán áo vàng đang tính tìm cách tiếp tục ăn thua đủ với kiếm khách Sư Tử Phái , thì đại sư phụ của hảo hán từ phía sau nói lớn

_Đất Trung Nguyên rộng rãi, mục tiêu hành hiệp giang hồ của chúng ta là "Thấy thịt thơm là chén", cần gì phải tranh giành với ai cái sĩ diện giang hồ, hãy tỉnh táo lại đi đệ tử

Hảo hán áo vàng chợt tỉnh và đứng dạt sang 1 bên ...

concatvth2001
28-08-2007, 07:00 AM
Một luồng ánh sáng xanh lóe ra, cây kiếm Thanh Cương nhằm vai bên trái gã đứng tuổi phóng tới lẹ như chớp làm cho gã không kịp vung kiếm lên gạt, vội né tránh. Mũi Thanh Cương đi trệch sang bên phải gần sát cổ thì bổng đáng choang một tiếng, cây Thanh Cương đụng mạnh vào thanh trường kiếm của gả đứng tuổi đưa thẳng lên đỡ. Dư âm chưa tắt, ánh kiếm lập lòe, mới chớp mắt mà hai bên đã thay đổi thế kiếm đến bảy đường. Vụt một cái, thanh trường kiếm của gãnhằm giữa mặt gã trẻ tuổi chép xả xuống. Gã trẻ tuổi né sang bên hữu tránh khỏi, rồi tiện tay trái lao cây Thanh Cương như gió chém tạt sang chân gã đứng tuổi. Đã đền lúc hai gả đánh mau, đỡ lẹ, bằng những đường hiểm hóc, quyết liệt tưởng chừng như cuộc đấu ăn thua trí mạng.


Trong luyện võ sảnh, ngồi chính giữa là một ông già, tuổi ngoại năm mươi, giơ tay lên vuốt chòm râu dài ra chiều đắc ý. Ngoài hai mươi tên đồ đệ vừa nam vừa nữ đứng chầuhai bên, ai nấy chăm chú theo dõi cuộc đấu kiếm ngoài võ trường. Bên hành lang phía tây, trên mười người khách ngồi trên ghế lót đệm xem cuộc đấu, nhìn không chớp mắt.


Ngoài võ trường một lớn một nhỏ giao đấu đã ngoài bảy mươi thế kiếm. Bên nào cũng giở những thế kiếm hiểm ác với ý định hạ đối phương cho lẹ. Hai bên đang ở thế quân bình, không phân hơn kém, đột nhiên gã đứng tuổi vung lên một đường kiếm, dùng sức quá mạnh, xiêu hẳn người đi, đúng là một chiêu pháp trong kiếp pháp độc cô cửu kiếm nhưng đã được biến hóa thành chiêu kiếm pháp kỳ lạ không ai hiễu nỗi...


Trong đám khách ngồi xem, một cậu nhỏ mặt áo xanh bất giác phì cười. Nhưng cậu biết ngay thế là thiếu lịch sự, vội lấy tay che miệng. Thế nhưng cử chỉ đókhông tránh được con mắt của gã đứng tuổi vừa xuất chiêu đứng ngay gần đó. Gã này tiện thế xoay mình lại tiện đà cầm thanh trường kiếm chỉ vào cổ gã trẻ tuổi áo xanh quát:


-Mi cười cái giống gì? Nói mau.


Gả trẻ tuổi bất ngờ giật lui một bước với giọng lúng túng:


-Thì ...thì ...ta thấy ngươi dùng chiêu thức gì lạ quá chẳng giống ai cho nên ta thấy buồn cười chết được ... [:D]


Gả đứng tuổi nổi nóng:


-Vậy ngươi có biết đây là chiêu độc cô ngũ kiếm do ta mới sáng chế từ chiêu pháp độc cô cửu kiếm của sư phụ ta không?Hiểu chưa ? Ngươi thật đúng là con g-à vẫn hoàn g-à, không khá nổi, không khá nổi, ta chắc hồi đi học ngươi học n.g.u lắm ?


Gả trẽ tuổi sau khi bị chửilà g-à , điên tiếc lên sừng cồ:


-Tà là con g.à thì ... nhà ngươi ... nhà ngươi đúng là con ... vịt ... hahaha


Sau một hồi từ dùng tuyệt chiêu đấu kiếm chuyển sang tuyệt chiêu đấu ... võ mồm, gã trẻ tuổi sau một hồi đấu không lại có vẻ nhân nhượng và phân bua với các đám khách hai bên:


-Ta thảo luận vỏ công màngươi mắngtag-à này g-à nọ hoài , mệt lắm, mệt lắm ... Thôi ta không thèm nói chuyện với ngươi nửa


Đến lượt gã thanh niên áo vàng nhảy vào vòng đấu, gã đến phía Kền Kền phái chắp tay chào:


-Chào sư phụ, sư thúc, đại sư huynh, và huynh hongtra06, tuần rùi đệ bị bệnh nên ít khi vào trận thi đấu. Đệ vừa mới đi Biển về nên đến giờ đã tràn đầy sinh lực lên đây tiếp tục chiến đấu cùng môn phái chúng ta. Kền Kền phái quyết chiến... quyết chén.


Gã đối thủ áo tím thuộc phía Sư Tử Phái chọc tức:


-Cái thằng này sao lẻo mép thế. nghe phát ngán, chắc ngoài đời cũng nịnh nọt giỏi lắm nhỉ... hahaha


Thế là không nói không rằng gả trẻ tuổi xông vào làm một loạt chiêu cửu âm bạch cốt trảo làm xối xả vào gả áo tím kia. Gã áo tím cũng không vừa dùng chiêu lăng ba vi bộ né tránh, một đuổi ... một chạy ... khắp võ sảfnh làm khói bay mịt mù ...


(phù ... trường thuậtmệt quá ... thôitiểu đệ đi về nhà đây )







Em viết tiếp bác luôn

Hảo hán áo vàng đang tính tìm cách tiếp tục ăn thua đủ với kiếm khách Sư Tử Phái , thì đại sư phụ của hảo hán từ phía sau nói lớn

_Đất Trung Nguyên rộng rãi, mục tiêu hành hiệp giang hồ của chúng ta là "Thấy thịt thơm là chén", cần gì phải tranh giành với ai cái sĩ diện giang hồ, hãy tỉnh táo lại đi đệ tử

Hảo hán áo vàng chợt tỉnh và đứng dạt sang 1 bên ...






Bỗng một tiếng thét lớn ... trên không trung có 2 bóng áo xanh đang quấn lấy nhau, chỉ thấy tiếng bùm bùm của 2 thứ binh khí. Gã mặt vàng như nghệ cầm cây thiết trượng bổ thẳng vào mặt độcbà bà và thét ... mụ hãy nếm của ta một chùy đây! Độc bà bà đưa thanh kiếm luyện bằng thứ thép đen tuyền lên và nhẹ nhàng lách qua một bên đồng thời hộc lên một tiếng đẩy ra một luồng chưởng màu đỏ tía bay thẳng đến gã mặt vàng .... (Thôi đi ăn sáng đê các bác lúc nào rảnh viết tiếp)

TVP
28-08-2007, 01:44 PM
Thiên thứ 5 : THẾ
- Tôn Tử nói : Phàm điều khiển quân, bất kể nhiều hay ít đều là việc tổ chức biên chế quân đội, chỉ huy quân nhiều hay ít là vấn đề hiệu lệnh. Thống lĩnh toàn quân gặp địch tấn công mà không bị bại trận, ấy là nhờ vào thuật biến hóa kỳ ảo khi dùng binh là chính. Dùng binh công địch được thế như lấy đá chọi trứng, ấy là nhờ biết vận dụng chính xác tránh thực chọn hư.
- Phàm việc tác chiến, dùng chính binh đối địch, kỳ binh thủ thắng. Tướng giỏi dùng binh sẽ biết biến hóa tác chiến như trời đất không bao giờ cùng đường, sông biển không bao giờ cạn nước. Như mặt trăng mặt trời, lặn rồi lại mọc ; như bốn mùa thay đổi, qua rồi lại đến. Âm nhạc cũng không quá 5 thanh âm, nhưng biến hóa khôn lường, nghe sao cho hết được ; sắc màu cũng chỉ có 5 màu, nhưng biến hóa nhìn sao cho tận ; vị bất quá cũng chỉ có 5 vị, như biến hóa nếm sao cho đủ. Chiến thuật cũng chỉ có kỳ và chính, nhưng biến hóa của kỳ và chính là vô cùng vô tận. Kỳ chính chuyển hóa lẫn nhau như vòng tròn không có khởi điểm cũng không có kết thúc, ai có thể biết được ?
- Nước sông chảy xiết cuốn trôi cả đá gạch, đó là nhờ thế nước lũ. Chim ưng vồ mồi chỉ cần 1 cú là có thể xé nát con mồi, đó là dựa vào thế tiết nhanh như chớp nhoáng. Người chỉ huy giỏi là người biết tạo nên thế hiểm hay tiết chớp nhoáng. Thế hiểm như cung đã giương hết mức, tiết chớp nhoáng như lấy nỏ phóng tên, nhanh vô cùng.
- Trong khi tác chiến, người ngựa rối loạn mà không để đội hình rối loạn. Hỗn loạn mù mịt mà vẫn đâu ra đấy, duy trì được thế, tiết thì không bị bại.
- Ta có tổ chức chặt chẽ thì khiến địch hỗn loạn, ta có lòng dũng cảm thì khiến địch khiếp sợ, ta có binh lực lớn thì khiến địch suy yếu. Chặt chẽ hay hỗn loạn là do ở tổ chức biên chế, dũng cảm hay khiếp sợ là do ưu thế tạo nên, lớn mạnh hay suy yếu là do thực lực đối sách thể hiện ra. Tướng giỏi là biết cách điều khiển quân địch, ngụy trang để dụ địch khiến kẻ địch di động theo ý mình, dùng lợi nhỏ dụ kẻ địch, địch ắt đến để chiếm. Dùng cách đó mà khiến quân địch đến nạp mạng.
- Người giỏi tác chiến là biết tạo ra tình thế có lợi chứ không trách thuộc cấp, biết chọn lựa và sử dùng nhân tài để tạo nên lợi thế. Người giỏi tác chiến tạo ra thế giống như lăn gỗ đá, gỗ đá ở chỗ bằng thì nằm im, ở chỗ nghiêng dốc thì dịch chuyển, vuông thì dừng, tròn thì lăn. Bởi vậy mà người giỏi chỉ huy tác chiến cũng như lăn hòn đá tròn từ trên núi cao vạn trượng xuống chân núi vậy. Thế tạo ra chính là như vậy.

hongtra06
28-08-2007, 02:29 PM
[:votay] thread này càng ngày càng hấp dẫn. Bao giờ học đủ 36 chước là em... chạy[:D]

Không chơi CK
28-08-2007, 09:48 PM
(câu này tối nghĩa quá., nguyên tác là "Tướng thinh ngã kế, dụng chi tất thắng, lưu chi; tướng bất thinh ngã kế, dụng chi tất bại, khứ chi", huynh đệ nào biết thì chỉ giáo dùm)





Thanks bác đã có những bài viết vừa thư giãn vừa bổ ích[Y] , bác tiếp tục phát huy nhá [:votay]





Về câu trên theo tôi nên dịch thoát như sau : Tướng hiểu ngọn ngành mưu kế, dụng kế tất thắng, kế sẽ lưu truyền; Tướng không hiểu ngọn ngành mưu kế, cố dùng tất bại, kế sẽ mất đi

java09
28-08-2007, 09:51 PM
[:votay] thread này càng ngày càng hấp dẫn. Bao giờ học đủ 36 chước là em... chạy[:D]

Tính em đọc sách , cứ lấy trang cuối ra đọc trước [:donca]

TVP
29-08-2007, 11:55 AM
(câu này tối nghĩa quá., nguyên tác là "Tướng thinh ngã kế, dụng chi tất thắng, lưu chi; tướng bất thinh ngã kế, dụng chi tất bại, khứ chi", huynh đệ nào biết thì chỉ giáo dùm)





Thanks bác đã có những bài viết vừa thư giãn vừa bổ ích[Y] , bác tiếp tục phát huy nhá [:votay]





Về câu trên theo tôi nên dịch thoát như sau : Tướng hiểu ngọn ngành mưu kế, dụng kế tất thắng, kế sẽ lưu truyền; Tướng không hiểu ngọn ngành mưu kế, cố dùng tất bại, kế sẽ mất đi







Đa tạ Không Chơi đại sư có lời chỉ bảo, tại hạ tiếp tụcpost thêm 1 chiêu nửa đây !



Thiên thứ 6 : Hư Thực
Tôn Tử viết :
- Phàm đến chiến địa trước, rồiđợi địch, là chiếm được thế chủ động an nhàn, đến chiến địa sau ứng chiến với địch là lâm vào thế mệt mỏi. Vì thế, người chỉ huy tác chiến giỏi là người có thể điều khiển quân địch chứ không thể theo sự điều khiển của quân địch.

- Khiến quân địch đến nơi ta làm chủ trước là kết quả của việc dùng lợi nhỏ nhữ địch. Khiến địch không thể đến nơi nó muốn, ấy là do ta ngăn cản được nó. Do thế, địch đang nghỉ ngơi, ta phải làm cho nó mệt mỏi, địch đầy đủ lương thảo, ta phải làm cho chúng đói khát, địch đóng trại yên ổn, ta phải làm cho chúng di chuyển, đó là vì nơi ta tấn công, địch ắt phải đến ứng cứu. Quân ta đi được nghìn dặm mà không mệt mỏi là do ta đến những nơi không bị địch ngăn trở, ta đánh mà chắc thắng là do ta tấn công vào nơi địch không cách gì phòng thủ, ta phòng thủ vững chắc do ta biết trước nơi sẽ bị địch tấn công.

- Người giỏi tiến công là người có thể làm cho địch không biết nơi mà phòng thủ, người giỏi phòng thủ là người có thể làm cho địch không biết phải tiến công vào nơi nào. Vi diệu, vi diệu đến mức vô hình. Thần kỳ, thần kỳ đến mức vô thanh. Vì thế mà ta có thể nắm vận mạng của quân địch trong tay. Ta tiến công mà địch không cản nỗi vì ta như tiến vào chỗ không người, ta thoái lui mà địch không đuổi theo vì ta hành động nhanh lẹ, địch không đuổi kịp. Bởi thế, ta muốn đánh thì dù địch có lũy cao hào sâu cũng phải ứng chiến với ta vì ta đánh vào nơi địch buộc phải ứng cứu, ta không muốn đánh thì vạch đất mà phòng thủ, địch cũng không thể đến đánh ta vì ta làm cho chúng phải đổi hướng tiến công.

- Ta khiến địch để lộ thực lực mà ta thì vô hình thì ta có thể tập trung binh lực, còn địch thì phân tán lực lượng. Ta tập trung binh lực ở một nơi mà địch phân tán lực lượng ở mười chốn, tức là ta dùng mười đánh một (he he … địch không chột cũng … chết vì bị hội đồng), như thế quân ta đông quân địch ít, lợi thế hẳn cho ta. Dùng nhiều đánh ít, tương quan lực lượng ta với địch rõ ràng là mình thắng. Nơi ta muốn tiến công, địch chẳng thể nào biết, không thể biết ắt địch phải bố trí phòng thủ nhiều nơi, đã phòng bị nhiều nơi thì quân số bị phân bố ắt nơi ta cần tiến công sẽ có ít quân địch. Địch giữ được “mặt tiền” thì mặt sau mỏng yếu, giữ được bên trái thì bên phải yếu mỏng. Binh lực mỏng là vì phòng bị khắp nơi, binh lực dồi dào là nhờ buộc địch phải phòng bị khắp chỗ.

- Vì thế, biết trước chiến địa và thời gian giao tranh thì dù xa ngàn dặm cũng có thể giao phong với địch. Không biết sẽ đánh ở đâu và vào lúc nào thì cánh trái không thể tiếp ứng cánh phải, cánh phải không thể ứng tiếp cánh trái, mặt tiền không thể ứng cứu với mặt hậu, mặt hậu không thể ứng cứu mặt tiền, huống hồ xa ngoài ngàn dặm, gần trong vài dặm thì thế nào ? Theo ý ta, vượt người về số quân đâu có ích chi cho ta trong việc thắng bại, thắng lợi có thể do ta tạo thành. Quân địch tuy đông, có thể làm cho chúng không thể đấu với ta được.

- Phải bày mưu lập kế, phân tích kế hoạch tác chiến của quân địch, khiêu khích địch để nắm tình hình và phương cách hành quân của địch, trinh sát xem chỗ nào có lợi, chỗ nào bất lợi, đánh thử xem binh lực của địch mạnh yếu thực hư thế nào. Ta ngụy trang thật khéo khiến địch không tìm ra tung tích thì dù gián điệp có vào sâu trong đội hình cũng không biết rõ được quân ta, kẻ địch khôn ngoan mấy cũng chẳng biết cách đối phó với quân ta. Căn cứ vào sự thay đổi tình hình của địch mà vận dụng linh hoạt chiến thuật, dù có bày sẵn thắng lợi trước mắt chúng cũng không nhận ra sự ảo diệu của nó. Người ngoài chỉ biết ta dùng phương kế thắng địch chứ không biết ta đã vận dụng phương kế đó thế nào. Vì vậy, chiến trường lần sau không lặp lại phương thức đã dùng trong lần trước mà phải thích ứng với tình hình mới, biến hóa vô cùng vô hình.

- Cách dùng binh cũng như dòng chảy của nước vậy, quy tắc vận hành của nước là từ chỗ cao đổ xuống thấp. Thắng lợi trên chiến trường là do ta biết tránh chỗ cứng, chỗ thực của quân địch mà đánh vào chỗ mềm, chỗ hư của địch. Nước tùy địa hình cao thấp mà định được hướng chảy, tác chiến căn cứ vào tình hình của địch mà quyết định cách đánh. Dụng binh tác chiến không có hình thế cố định, không có phương thức nhất định. Dựa vào biến đổi của địch mà chiến thắng thì gọi là dụng binh như thần.
Ngũ hành tương sinh tương khắc, không có hành nào luôn thắng, bốn mùa nối tiếp nhau thay đổi, không có mùa nào cố định mãi, bóng mặt trời lúc dài lúc ngắn, vành trăng có khi tròn khi khuyết.

TVP
30-08-2007, 12:14 PM
Thiên thứ 7 : Quân Tranh

Tôn Tử viết (Sun zi yue) :

- Phàm dụng binh chi pháp …ý quên … phép dùng binh thường, tướng soái nhận lệnh vua, trưng tập dân chúng, tổ chức quân đội, sau mới bày trận đối địch. Trong quá trình đó, khó nhất là quân tranh, nghĩa là giành lấy lợi thế. Cái khó nhất của việc này là phải biến đường vòng thành đường thẳng, biến bất lợi thành có lợi. Tuy đi đường vòng nhưng lấy cái lợi nhỏ dụ địch thì mới có thể xuất phát sau mà tới được trước yếu địa cần tranh, thế là hiểu được phương pháp biến cong thành thẳng.

- Quân tranh vừa có cái lợi, vừa có nguy hiểm. Nếu đem toàn quân có trang bị nặng nề đi tranh thì không thể đạt được dự định, nếu bỏ lại trang bị nặng thì trang bị nặng sẽ tổn thất. Vì thế, cuốn giáp tiến gấp, ngày đêm không nghỉ để đi trăm dặm tranh lợi thì tướng lĩnh ba quân có thể bị bắt, lính khỏe tới trước, yếu tới sau. Cuối cùng chỉ có một phần mười binh lực đến trước. Đi năm mươi dặm tranh lợi, tướng lĩnh tiền quân sẽ bị chặn, chỉ có một nửa binh lực tới trước. Đi ba mươi dặm tranh lợi, chỉ có hai phần ba binh lực tới trước. Quân đội không có trang bị nặng ắt thua, không có lương thảo ắt chết, không có vật tư ắt khó sống.

- Chưa biết ý đồ chiến lược của các chư hầu, không thể tính việc kết giao ; chưa thông địa hình sông núi, đầm hồ, không thể hành quân ; không dùng người dẫn đường không thể chiếm địa lợi. Dùng binh đánh trận phải dựa vào biến hóa gian trá mới mong thành công, phải căn cứ vào chỗ có lợi hay không mà hành động, tùy sự phân tán hay tập trung binh lực mà thay đổi chiến thuật. Quân đội hành động thần tốc thì nhanh như gió cuốn, hành động chậm rãi thì lừng khừng như rừng rậm, khi tấn công thì như lửa cháy, khi phòng thủ thì như núi đá, khi ẩn mình thì như bóng tối, khi xung phong thì như sấm sét. Chiếm được làng xã phải phân binh đoạt lấy, mở rộng lãnh thổ, phải phân binh trấn giữ ; cân nhắc lợi hại được mất rồi mới tùy cơ hành động. Trước hết phải rõ phương pháp biến cong thành thẳng để giành thắng lợi, ấy là nguyên tắc hành quân.

- Quân Chính viết : “Ngôn bất tương văn, cố vi kim cổ, thị bất tương kiến, cố vi tinh kỳ” có nghĩa là “khi tác chiến mà dùng lời nói chỉ huy e quân nghe không được, phải cần đến chiêng trống ; dùng động tác e quân không nhìn thấy, phải cần đến cờ lệnh. Chiêng trống, cờ lệnh dùng để thống nhất hành động của toàn quân. Toàn quân đã hành động nhất nhất thì người lính dũng cảm không thể tiến một mình, người lính nhút nhát cũng không thể lùi một mình, đó là phương pháp chỉ huy toàn thể đội hình tác chiến”.

- Đối với quân địch, có thể làm tan nhuệ khí của chúng ; đối với tướng địch, có thể làm dao động quyết tâm của họ. Sĩ khí của quân đội lúc mới giao chiến thì hăng hái, sau một thời gian dần dần suy giảm, cuối cùng tiêu tan. Người giỏi dùng binh phải tránh nhuệ khí hăng hái của địch cho đến khi nhuệ khí đó của chúng bị tiêu tan giảm sút thì đánh, đó là cách nắm chắc sĩ khí quân đội. Lấy sự nghiêm chỉnh của quân ta đối phó với sự hỗn loạn của quân địch, lấy sự bình tĩnh của quân ta đối phó với sự hoang mang của quân địch, đó là cách nắm chắc tâm lý quân đội. Lấy gần chờ xa, lấy nhàn chờ mệt (dĩ dật đãi lao), lấy no chờ đói, đó là cách nắm chắc sức chiến đấu của quân đội. Không đi chặn đánh quân địch đang có hàng ngũ chỉnh tề, không đánh kẻ địch có thế trận và lực lượng hùng mạnh, đó là cách nắm vững biến hóa chuyển động.

- Nguyên tắc dùng binh là : địch chiếm núi cao thì không đánh lên, địch dựa vào gò đống thì không nên đánh chính diện, địch vờ thua chạy thì không nên đuổi theo, quân địch tinh nhuệ thì chưa nên đánh vội, địch cho quân ta nhử mồi thì mặc kệ chúng, địch rút về nước thì không nên chặn đường, bao vây quân địch nên chừa một lối thoát cho chúng, địch cùng khốn thì không nên quá bức bách chúng. Phép dùng binh là như thế.

TVP
31-08-2007, 11:19 AM
Thiên thứ 8 : Cửu Biến
Tôn Tử viết :
- Phàm dụng binh chi pháp, chủ tướng nhận lệnh của vua, tập hợp quân đội, quân nhu (giáo, khí, lương, tiền, …), khi xuất chinh ở “phỉ địa” (đất xấu) thì không dựng trại, ở “cù địa” (đất có đường lớn thông suốt) phải kết giao với nước láng giềng, ở “tuyệt địa” không được nấn ná, ở “vi địa” (đất bị vây) thì phải tính kế, ở “tử địa” phải liều chết quyết chiến. Có những đường không nên đi, có những loại địch không nên đánh, có những thành không nên công, có những vùng không nên giành, có những lệnh vua không nên nghe. Tướng lĩnh tinh thông những ứng biến trên mới là người biết cách dùng binh. Không tinh thông những ứng biến ấy, dù có nắm được địa hình cũng không thể giành được địa lợi. Chỉ huy quân đội mà không biết dùng những ứng biến ấy thì dù biết năm điều lợi cũng không thể phát huy được toàn bộ tác dụng của quân đội.
- Tướng lĩnh thông minh suy tính tất phải cân nhắc hai phương diện lợi hại. Khi gặp tình hình bất lợi, phải tìm cho được điều lợi mới thành được đại sự. Gặp tình hình thuận lợi, phải cố thấy rõ những yếu tố bất lợi mới kịp thời giải trừ được tai biến.
- Muốn khuất phục chư hầu, phải đánh vào chỗ nguy hại của họ ; muốn điều khiển chư hầu, phải buộc họ làm những việc họ không thể không làm ; muốn ép họ vào thế bị động, phải dùng lợi mà dẫn dụ họ.
- Nguyên tắc dùng binh là : không chờ địch đến đánh ta, mà phải tập trung vào việc sắp sẵn kế sách đối phó ; không đợi địch tấn công ta, mà phải trông vào thành lũy của ta vững chắc, địch không thể hạ được.
- Làm tướng có 5 điểm nguy hiểm : liều chết khinh suất có thể bị giết, tham sống sợ chết có thể bị bắt, nóng giận hồ đồ có thể mắc mưu, liêm khiết tự trọng không chịu được nhục nhã, thương dân có thể lo buồn bất an. Phạm 5 sai lầm đó thì tai họa khó lường cho việc dùng binh. Quân bị diệt, tướng bị giết đều do 5 điểm nguy hiểm ấy mà ra, không thể không suy xét kỹ.

carrick_thich_ck
04-09-2007, 09:52 PM
(câu này tối nghĩa quá., nguyên tác là "Tướng thinh ngã kế, dụng chi tất thắng, lưu chi; tướng bất thinh ngã kế, dụng chi tất bại, khứ chi", huynh đệ nào biết thì chỉ giáo dùm)





Thanks bác đã có những bài viết vừa thư giãn vừa bổ ích[Y] , bác tiếp tục phát huy nhá [:votay]





Về câu trên theo tôi nên dịch thoát như sau : Tướng hiểu ngọn ngành mưu kế, dụng kế tất thắng, kế sẽ lưu truyền; Tướng không hiểu ngọn ngành mưu kế, cố dùng tất bại, kế sẽ mất đi

Chắc bác Không chơi CK này xuất thân từ dòng nho gia [:D] nên lúc nào cũng xuất khẩu thành thơ, dịch kinh văn dễ như ... đọc tiếng Việt [:D]

Cảm ơn bác đã dịch câu này rất chi là nuột nà, đọc theo cách dịch này thì thấy vô cùng dễ hiểu

Cảm ơn cả bác TVP nữa, bác post bài hay lắm, kính bác 1 ly bia [:cungly]

java09
05-09-2007, 10:49 AM
(câu này tối nghĩa quá., nguyên tác là "Tướng thinh ngã kế, dụng chi tất thắng, lưu chi; tướng bất thinh ngã kế, dụng chi tất bại, khứ chi", huynh đệ nào biết thì chỉ giáo dùm)





Thanks bác đã có những bài viết vừa thư giãn vừa bổ ích[Y] , bác tiếp tục phát huy nhá [:votay]





Về câu trên theo tôi nên dịch thoát như sau : Tướng hiểu ngọn ngành mưu kế, dụng kế tất thắng, kế sẽ lưu truyền; Tướng không hiểu ngọn ngành mưu kế, cố dùng tất bại, kế sẽ mất đi

Chắc bác Không chơi CK này xuất thân từ dòng nho gia [:D] nên lúc nào cũng xuất khẩu thành thơ, dịch kinh văn dễ như ... đọc tiếng Việt [:D]

Cảm ơn bác đã dịch câu này rất chi là nuột nà, đọc theo cách dịch này thì thấy vô cùng dễ hiểu

Cảm ơn cả bác TVP nữa, bác post bài hay lắm, kính bác 1 ly bia [:cungly]


Bác KCCK thật lợi hại , đúng là gừng càng già càng cay

catminh
05-09-2007, 11:55 AM
(câu này tối nghĩa quá., nguyên tác là "Tướng thinh ngã kế, dụng chi tất thắng, lưu chi; tướng bất thinh ngã kế, dụng chi tất bại, khứ chi", huynh đệ nào biết thì chỉ giáo dùm)





Thanks bác đã có những bài viết vừa thư giãn vừa bổ ích[Y] , bác tiếp tục phát huy nhá [:votay]





Về câu trên theo tôi nên dịch thoát như sau : Tướng hiểu ngọn ngành mưu kế, dụng kế tất thắng, kế sẽ lưu truyền; Tướng không hiểu ngọn ngành mưu kế, cố dùng tất bại, kế sẽ mất đi

Chắc bác Không chơi CK này xuất thân từ dòng nho gia [:D] nên lúc nào cũng xuất khẩu thành thơ, dịch kinh văn dễ như ... đọc tiếng Việt [:D]

Cảm ơn bác đã dịch câu này rất chi là nuột nà, đọc theo cách dịch này thì thấy vô cùng dễ hiểu

Cảm ơn cả bác TVP nữa, bác post bài hay lắm, kính bác 1 ly bia [:cungly]


Bác KCCK thật lợi hại , đúng là gừng càng già càng cay

Tiếp đi các bác , càng vào trận càng hấp dẫn

TVP
06-09-2007, 01:25 PM
(câu này tối nghĩa quá., nguyên tác là "Tướng thinh ngã kế, dụng chi tất thắng, lưu chi; tướng bất thinh ngã kế, dụng chi tất bại, khứ chi", huynh đệ nào biết thì chỉ giáo dùm)





Thanks bác đã có những bài viết vừa thư giãn vừa bổ ích[Y] , bác tiếp tục phát huy nhá [:votay]





Về câu trên theo tôi nên dịch thoát như sau : Tướng hiểu ngọn ngành mưu kế, dụng kế tất thắng, kế sẽ lưu truyền; Tướng không hiểu ngọn ngành mưu kế, cố dùng tất bại, kế sẽ mất đi




Chắc bác Không chơi CK này xuất thân từ dòng nho gia [:D] nên lúc nào cũng xuất khẩu thành thơ, dịch kinh văn dễ như ... đọc tiếng Việt [:D]

Cảm ơn bác đã dịch câu này rất chi là nuột nà, đọc theo cách dịch này thì thấy vô cùng dễ hiểu

Cảm ơn cả bác TVP nữa, bác post bài hay lắm, kính bác 1 ly bia [:cungly]


Bác KCCK thật lợi hại , đúng là gừng càng già càng cay

Tiếp đi các bác , càng vào trận càng hấp dẫn



Tại hạ mới đichơi 2-9 về nhưng không quên nhiệm vụ, post tiếp bài mới phục vụ các huynh đệgiải sầu đây!



Thiên thứ 9 : Hành Quân
Tôn Tử viết :
- Khi hành quân và dựng trại ở những dạng địa hình khác nhau, khi phán đoán tình hình quân địch, phải chú ý : ở vùng núi, phải dựa vào vùng sơn cốc có nước và cỏ, hạ trại tại chỗ cao, hướng về ánh sáng. Nếu địch chiếm được chỗ cao thì không đánh lên. Khi vượt sông, nên hạ trại xa bờ. Nếu địch vượt sông đánh ta, ta không nên giao chiến với địch ở dưới sông, chờ địch sang sông được phân nửa mới đánh thì được lợi. Nếu muốn quyết chiến với địch, nên bày trận sát bờ sông. Hạ trại bên bờ sông cũng phải chiếm chỗ cao, đón ánh sáng, không được theo hướng ngược dòng sông công địch. Nếu gặp vùng đầm lầy nước mặn, phải ở gần nơi có nước và cỏ, lưng dựa vào lùm cây. Nếu gặp vùng đồng bằng, phải chiếm nơi rộng rãi, bên phải có gò cao, phía trước mặt thấp, phía sau lưng cao. Nhờ lợi thế của 4 cách xử trí đó mà Hoàng Đế đã thắng 4 vị vua khác.
- Phàm hạ trại nên ở nơi cao ráo tránh ẩm thấp, ở nơi sáng tránh chỗ tối tăm, ở nơi gần cỏ và nước có đường vận chuyển quân nhu tiện lợi, tướng sĩ không bị nhiễm bệnh, đó là đảm bảo cho chiến thắng. Hành quân ở vùng nhiều gò đống, đê điều, tất phải chiếm phần cao ráo sáng sủa, chủ yếu dựa vào phía bên phải. Cái lợi của cách dùng binh này là được lợi thế địa hình hỗ trợ.
- Phần thượng lưu mưa lớn tất nước sông sẽ dâng lên, nhất định không được vượt sông, phải chờ khi nước rút.
- Hành quân qua những vùng như “Thiên giản” là khe suối hiểm trở, “Thiên tỉnh” là nơi vách cao vây bộc, “Thiên lao” là nơi 3 mặt bị vây vào dễ ra khó, “Thiên hãm” là nơi đất thấp lầy lội khó vận động, “Thiên khích” là nơi hẻm núi khe hở. Khi gặp 5 loại địa hình đó tất phải gấp rút chuyển đi, không nên đến gần, để cho địch ở gần nơi đó, ta nên hướng mặt về phía địa hình ấy mà cho địch xoay lưng vào đó.
- Hành quân qua những nơi mà hai bên sườn có nhiều chỗ hiểm trở, ao hồ đầm lầy, lau sậy um tùm, cây cối rậm rạp tất phải thận trọng dò xét vì đó là những nơi địch dễ có thể mai phục.
- Địch đã đến gần mà vẫn yên tĩnh là chúng đã chiếm được địa hình hiểm yếu thuận lợi. Địch ở xa mà đến khiêu chiến là chúng muốn dẫn dụ ta tiến lên. Địch đóng quân ở nơi bằng phẳng là đã chiếm được địa hình lợi thế. Cây cối rung động là địch đang lặng lẽ tiến gần. Trong cỏ có nhiều chướng ngại vật là địch cố ý bày nghi trận, chim xáo xác bay lên là bên dưới có phục binh. Thú kinh hãi bỏ chạy là địch kéo quân đến đánh úp. Bụi bốc cao mà nhọn là chiến xa địch tới, bụi bay thấp mà tản rộng là địch kéo bộ binh đến. Bụi bay tản mác là địch chia quân đi kiếm củi. Bụi bay ít mà lúc có lúc không là địch đang dựng trại. Sứ giả nói năng khiêm nhượng mà địch lại tăng cường là đang chuẩn bị tiến công. Sứ giả nói cứng lại giả tiến lên là địch đang chuẩn bị lui. Chiến xa hạng nhẹ chạy ra hai bên sườn là địch đang bày thế trận. Địch chưa thua đã vội cầu hòa là đang có âm mưu. Địch gấp bày trận là đã định kỳ hạn tấn công. Địch nửa tiến nửa lui là đang muốn dụ ta. Quân lính chống binh khí làm thế đứng dựa vào là đang … đói bụng. Quân địch đi lấy nước mà uống trước mới đem về là địch đang khát. Địch thấy lợi mà không tiến lên tranh đoạt là đang mệt mỏi. Chim chóc đậu trên doanh trại địch là trại đang bỏ trống. Đang đem địch hốt hoảng gọi nhau là biểu hiện hoảng sợ. Quân lính trong trại nhiễu loạn là tướng địch không có uy nghiêm. Cờ xí ngả nghiêng là đội ngũ địch đã rối loạn. Quan quân dễ nổi nóng là toàn quân đã mệt mỏi. Dùng cả lương thực cho ngựa ăn, giết ngựa lấy thịt, thu dọn dụng cụ nấu ăn, lính không về trại là địch đã khốn cùng, liều chết phá vòng vây. Quân lính thì thầm bàn tán là tướng địch không được lòng quân. Liên tiếp khao thưởng quân sĩ là địch không có biện pháp hành động, liên tiếp trừng phạt hạ cấp là quân địch đang quẫn bách. Thoạt đầu hung hãn, sau lại sợ sệt cấp dưới là tướng địch quá ***, trí lực quá kém. Phái sứ đến tặng quà (hối lộ) và nói năng mềm mỏng là địch muốn đình chiến. Địch giận dữ kéo quân bày trận đối diện với quân ta mà đã lâu lại không tiến không lui thì ta nên cẩn trọng xem xét vì sợ địch đang có mưu kế.
- Đánh trận không cốt lấy quân đông, không nên khinh địch tiến liều mà phải tập trung lực lượng, phán đoán tình hình, tranh thủ sự tín nhiệm và ủng hộ của hạ cấp là được. Kẻ không biết nhìn xa trông rộng lại khinh địch ắt hẳn bị địch bắt.
- Chưa có ân đức đã vội ra uy trừng phạt thì quân sĩ không phục. Quân sĩ không phục thì khó có thể sai khiến được. Đã có ân đức với quân sĩ mà không áp dụng kỷ luật quân pháp thì cũng không thể sai khiến được họ. Vì thế mà phải mềm mỏng, độ lượng để quân sĩ đồng lòng, dùng quân pháp nghiêm minh để quân sĩ nhất nhất tề chỉnh thì mới có thể khiến quân sĩ kinh sợ và phục tùng. Uy lệnh có nghiêm thì quân sĩ mới quen phục tùng. Thời bình mà mệnh lệnh được nghiêm chỉnh chấp hành thì đó là tướng đã phục được lòng quân, trên dưới đều được hòa thuận hợp nhất.

Không chơi CK
06-09-2007, 08:35 PM
Bác TVP có kinh nghiệm Trứng trường ko, diễn dịch cái binh pháp này ra các động thái mua bán Trứng được thì hay quá nhể, ko bít có cao thủ nào có kinh nghiệm mua bán chỉ bảo cho Nubi tụi em cái.

TVP
07-09-2007, 11:59 AM
Bác TVP có kinh nghiệm Trứng trường ko, diễn dịch cái binh pháp này ra các động thái mua bán Trứng được thì hay quá nhể, ko bít có cao thủ nào có kinh nghiệm mua bán chỉ bảo cho Nubi tụi em cái.


Em cũng làcừu non 100% luôn, cho nên phải học tôn tử binh pháp rồi mới ra ngoài đánh lộn với nhau được ... Thật ra theo em binh pháp này đượcdành cho các vị tướng thời xưa vận dụng, cònvới việc mua bán Trứng thì nó chỉ dành cho các đại gia và khoai tâyáp dụng thôi, lính lát cừu non như em chỉ vận dụng để quan sát thế trận và xu thế thôi ... thấy bên nào thắng thì mình theo ... Cách vận dụng như thế nào thì tùy mỗi người, quan trọng là phải có kinh nghiệm trận mạc và có sáng tạo trong cách vận dụng ... Trong đây có rất nhiều cao thủ hy vọng sẽ có nhiều bài phân tích hay diễn giải(áp dụng trong chứng khoán) cho NB tụi em sáng mắt thì hay tuyệt [Y]


Còn 4 chương nữa là xong pho bí kiếp võ công rồi, em xin post tiếp đây:
Thiên thứ 10 : Địa Hình
Tôn Tử viết :
- Địa hình có 6 loại gồm : thông, quải, chi, ải, hiểm, viễn.
- “Thông” là ta có thể đi, địch có thể đến. Địa hình này ai chiếm trước được chỗ cao, bảo đảm đường vận chuyển lương thực thông suốt mà tác chiến thì đắc lợi.
- “Quải” là nơi tiến đến thì dễ và trở lui thì khó. Địa hình này nếu địch không phòng thì ta có thể bất ngờ tấn công thì đắc thắng, nếu địch có phòng ta đem quân đến đánh mà không thắng thì khó có thể rút về, rất bất lợi.
- “Chi” là nơi ta tiến đến bất lợi, địch tiến đến cũng bất lợi. Địa hình này thì địch dù có đem lợi dụ ta cũng chớ nên xuất kích, nên giả thua rút đi, dụ địch tiến ra nửa chừng hãy đem quân trở lại công kích thì ta đắc lợi.
- “Ải” là ơi đâ hẹp, ở địa hình ta nên tìm cách chiếm trước mà chờ địch đến. Nếu địch chiếm trước ta mà dùng nhiều quân giữ cửa thì ta không nên đánh, còn nếu địch không nhiều binh phòng thì ta có thể tiến đánh.
- “Hiểm” là nơi hiểm trở. Ở địa hình này nếu ta chiếm trước địch thì nên đóng ở chỗ cao, dễ quan át để chờ địch tới, nếu địch chiếm trước thì ta nên lui quân, chớ tiến đánh.
- ”Viễn” là nơi xa rộng. Ở địa hình này tình trạng thế lực đôi bên ngang nhau thì không tiện khiêu chiến, nếu miễn cưỡng đánh thì bất lợi.
- Sáu điều nói trên là nguyên tắc lợi dụng địa hình, tướng lĩnh có trọng trách không thế không suy xét kỹ.
- Việc binh có sáu tình huống tất bại là tẩu, trì, hãm, băng, loạn, bắc. Không phải do tai họa trời đất mà là sai lầm của tướng lĩnh gây ra.
- ”Tẩu” là địa thế như nhau mà chỉ huy nhu nhược, không quyết đoán.
- ”Trì” là binh sĩ hăng hái mà chỉ huy nhu nhược, tất nhiên kém sức chiến đấu.
- ”Băng” là chỉ huy nổi giận mà binh sĩ không phục, gặp phục địch cứ tự ý xuất chiến, chủ tướng lại không hiểu năng lực của binh sĩ, ắt sẽ bại như núi lở.
- ”Loạn” là tướng lĩnh nhu nhược, không uy nghiêm, huấn luyện không có bài bản, quan hệ trên dưới không ra thể thống gì, bày trận lộn xộn, tự mình làm rối quân đội của mình.
- ”Bắc” là tướng lĩnh không biết phán đoán chính xác tình hình địch, lấy ít đánh nhiều, lấy yếu đánh mạnh, tác chiến lại không có lực lượng mũi nhọn, cầm chắc thất bại.
- Sáu tình huống ấy là nguyên nhân dẫn đến thất bại, tướng lĩn có trọng trách không thể không suy xét kỹ.
- Địa hình là điều kiện hỗ trợ cho việc dùng binh. Phán đoán tình hình, giành lấy thắng lợi, khảo sát địa hình lợi hại, tính toán xa gần, đó là phương pháp mà một tướng lĩnh tài giỏi phải nắm vững. Nắm vững phương pháp rồi mới chỉ huy tác chiến thì chắc thắng, không nắm vững phương pháp đã lo chỉ huy tác chiến thì tất bại.
- Sau khi phân tích quy luật, thấy đánh được chắc thắng, dù chúa bảo không đánh vẫn phải kiên trì đánh. Thấy đánh ắt thua, dù chúa bảo nhất định phải đánh cũng có thể không đánh. Tiến không cầu danh thắng, lui không sợ phạm lệnh, chỉ cốt bảo vệ lợi ích của nhân dân và quốc gia, tướng lĩnh thế mới thực sự là người quý của đất nước.
- Đối xử với sĩ tốt như con em, họ sẽ cùng ta xông pha vào những nơi hung hiểm, coi sĩ tốt như con yêu quý, họ sẽ cùng sống chết bên ta.
- Hậu đãi quân sĩ mà không sử dụng, nuông chiều quân sĩ mà không giáo huấn, phạm pháp mà không phạt thì họ khác nào những đứa con hư, chẳng thể dẫn đi chinh chiến được.
- Chỉ biết quân mình có thể đánh mà không hiểu có thể đánh địch được hay không thì mới có nửa phần thắng. Biết có thể đánh được địch mà không hiểu quân mình có đánh nổi không cũng chỉ mới có nửa phần thắng. biết kẻ địch có thể đánh bại được, biết quân ta có thể đánh nổi mà không hiểu địa hình bất lợi cho việc tác chiến thì thắng lợi cũng mới nắm được một nửa.
- Người biết dùng binh thì hành động quyết không mê muội, sử dụng chiến thuật biến hóa khôn lường. Thế mới nói : biết địch biết ta, thắng mà không nguy ; nắm vững thiên thời địa lợi sẽ giành được thắng lợi hoàn toàn.

catminh
07-09-2007, 05:00 PM
Bác TVP có kinh nghiệm Trứng trường ko, diễn dịch cái binh pháp này ra các động thái mua bán Trứng được thì hay quá nhể, ko bít có cao thủ nào có kinh nghiệm mua bán chỉ bảo cho Nubi tụi em cái.


Em cũng làcừu non 100% luôn, cho nên phải học tôn tử binh pháp rồi mới ra ngoài đánh lộn với nhau được ... Thật ra theo em binh pháp này đượcdành cho các vị tướng thời xưa vận dụng, cònvới việc mua bán Trứng thì nó chỉ dành cho các đại gia và khoai tâyáp dụng thôi, lính lát cừu non như em chỉ vận dụng để quan sát thế trận và xu thế thôi ... thấy bên nào thắng thì mình theo ... Cách vận dụng như thế nào thì tùy mỗi người, quan trọng là phải có kinh nghiệm trận mạc và có sáng tạo trong cách vận dụng ... Trong đây có rất nhiều cao thủ hy vọng sẽ có nhiều bài phân tích hay diễn giải(áp dụng trong chứng khoán) cho NB tụi em sáng mắt thì hay tuyệt [Y]


Còn 4 chương nữa là xong pho bí kiếp võ công rồi, em xin post tiếp đây:
Thiên thứ 10 : Địa Hình
Tôn Tử viết :
- Địa hình có 6 loại gồm : thông, quải, chi, ải, hiểm, viễn.
- “Thông” là ta có thể đi, địch có thể đến. Địa hình này ai chiếm trước được chỗ cao, bảo đảm đường vận chuyển lương thực thông suốt mà tác chiến thì đắc lợi.
- “Quải” là nơi tiến đến thì dễ và trở lui thì khó. Địa hình này nếu địch không phòng thì ta có thể bất ngờ tấn công thì đắc thắng, nếu địch có phòng ta đem quân đến đánh mà không thắng thì khó có thể rút về, rất bất lợi.
- “Chi” là nơi ta tiến đến bất lợi, địch tiến đến cũng bất lợi. Địa hình này thì địch dù có đem lợi dụ ta cũng chớ nên xuất kích, nên giả thua rút đi, dụ địch tiến ra nửa chừng hãy đem quân trở lại công kích thì ta đắc lợi.
- “Ải” là ơi đâ hẹp, ở địa hình ta nên tìm cách chiếm trước mà chờ địch đến. Nếu địch chiếm trước ta mà dùng nhiều quân giữ cửa thì ta không nên đánh, còn nếu địch không nhiều binh phòng thì ta có thể tiến đánh.
- “Hiểm” là nơi hiểm trở. Ở địa hình này nếu ta chiếm trước địch thì nên đóng ở chỗ cao, dễ quan át để chờ địch tới, nếu địch chiếm trước thì ta nên lui quân, chớ tiến đánh.
- ”Viễn” là nơi xa rộng. Ở địa hình này tình trạng thế lực đôi bên ngang nhau thì không tiện khiêu chiến, nếu miễn cưỡng đánh thì bất lợi.
- Sáu điều nói trên là nguyên tắc lợi dụng địa hình, tướng lĩnh có trọng trách không thế không suy xét kỹ.
- Việc binh có sáu tình huống tất bại là tẩu, trì, hãm, băng, loạn, bắc. Không phải do tai họa trời đất mà là sai lầm của tướng lĩnh gây ra.
- ”Tẩu” là địa thế như nhau mà chỉ huy nhu nhược, không quyết đoán.
- ”Trì” là binh sĩ hăng hái mà chỉ huy nhu nhược, tất nhiên kém sức chiến đấu.
- ”Băng” là chỉ huy nổi giận mà binh sĩ không phục, gặp phục địch cứ tự ý xuất chiến, chủ tướng lại không hiểu năng lực của binh sĩ, ắt sẽ bại như núi lở.
- ”Loạn” là tướng lĩnh nhu nhược, không uy nghiêm, huấn luyện không có bài bản, quan hệ trên dưới không ra thể thống gì, bày trận lộn xộn, tự mình làm rối quân đội của mình.
- ”Bắc” là tướng lĩnh không biết phán đoán chính xác tình hình địch, lấy ít đánh nhiều, lấy yếu đánh mạnh, tác chiến lại không có lực lượng mũi nhọn, cầm chắc thất bại.
- Sáu tình huống ấy là nguyên nhân dẫn đến thất bại, tướng lĩn có trọng trách không thể không suy xét kỹ.
- Địa hình là điều kiện hỗ trợ cho việc dùng binh. Phán đoán tình hình, giành lấy thắng lợi, khảo sát địa hình lợi hại, tính toán xa gần, đó là phương pháp mà một tướng lĩnh tài giỏi phải nắm vững. Nắm vững phương pháp rồi mới chỉ huy tác chiến thì chắc thắng, không nắm vững phương pháp đã lo chỉ huy tác chiến thì tất bại.
- Sau khi phân tích quy luật, thấy đánh được chắc thắng, dù chúa bảo không đánh vẫn phải kiên trì đánh. Thấy đánh ắt thua, dù chúa bảo nhất định phải đánh cũng có thể không đánh. Tiến không cầu danh thắng, lui không sợ phạm lệnh, chỉ cốt bảo vệ lợi ích của nhân dân và quốc gia, tướng lĩnh thế mới thực sự là người quý của đất nước.
- Đối xử với sĩ tốt như con em, họ sẽ cùng ta xông pha vào những nơi hung hiểm, coi sĩ tốt như con yêu quý, họ sẽ cùng sống chết bên ta.
- Hậu đãi quân sĩ mà không sử dụng, nuông chiều quân sĩ mà không giáo huấn, phạm pháp mà không phạt thì họ khác nào những đứa con hư, chẳng thể dẫn đi chinh chiến được.
- Chỉ biết quân mình có thể đánh mà không hiểu có thể đánh địch được hay không thì mới có nửa phần thắng. Biết có thể đánh được địch mà không hiểu quân mình có đánh nổi không cũng chỉ mới có nửa phần thắng. biết kẻ địch có thể đánh bại được, biết quân ta có thể đánh nổi mà không hiểu địa hình bất lợi cho việc tác chiến thì thắng lợi cũng mới nắm được một nửa.
- Người biết dùng binh thì hành động quyết không mê muội, sử dụng chiến thuật biến hóa khôn lường. Thế mới nói : biết địch biết ta, thắng mà không nguy ; nắm vững thiên thời địa lợi sẽ giành được thắng lợi hoàn toàn.



[Y]

Không chơi CK
07-09-2007, 07:53 PM
- Việc binh có sáu tình huống tất bại là tẩu, trì, hãm, băng, loạn, bắc. Không phải do tai họa trời đất mà là sai lầm của tướng lĩnh gây ra.
- ”Tẩu” là địa thế như nhau mà chỉ huy nhu nhược, không quyết đoán.
- ”Trì” là binh sĩ hăng hái mà chỉ huy nhu nhược, tất nhiên kém sức chiến đấu.
- ”Băng” là chỉ huy nổi giận mà binh sĩ không phục, gặp phục địch cứ tự ý xuất chiến, chủ tướng lại không hiểu năng lực của binh sĩ, ắt sẽ bại như núi lở.
- ”Loạn” là tướng lĩnh nhu nhược, không uy nghiêm, huấn luyện không có bài bản, quan hệ trên dưới không ra thể thống gì, bày trận lộn xộn, tự mình làm rối quân đội của mình.
- ”Bắc” là tướng lĩnh không biết phán đoán chính xác tình hình địch, lấy ít đánh nhiều, lấy yếu đánh mạnh, tác chiến lại không có lực lượng mũi nhọn, cầm chắc thất bại.
- Sáu tình huống ấy là nguyên nhân dẫn đến thất bại, tướng lĩn có trọng trách không thể không suy xét kỹ.



Kụ TVP ui xem lại đi, kụ post thiếu hết một tình huống rùi, hay là kụ định giữ lại làm của riêng đóa

java09
08-09-2007, 08:03 AM
- Việc binh có sáu tình huống tất bại là tẩu, trì, hãm, băng, loạn, bắc. Không phải do tai họa trời đất mà là sai lầm của tướng lĩnh gây ra.
- ”Tẩu” là địa thế như nhau mà chỉ huy nhu nhược, không quyết đoán.
- ”Trì” là binh sĩ hăng hái mà chỉ huy nhu nhược, tất nhiên kém sức chiến đấu.
- ”Băng” là chỉ huy nổi giận mà binh sĩ không phục, gặp phục địch cứ tự ý xuất chiến, chủ tướng lại không hiểu năng lực của binh sĩ, ắt sẽ bại như núi lở.
- ”Loạn” là tướng lĩnh nhu nhược, không uy nghiêm, huấn luyện không có bài bản, quan hệ trên dưới không ra thể thống gì, bày trận lộn xộn, tự mình làm rối quân đội của mình.
- ”Bắc” là tướng lĩnh không biết phán đoán chính xác tình hình địch, lấy ít đánh nhiều, lấy yếu đánh mạnh, tác chiến lại không có lực lượng mũi nhọn, cầm chắc thất bại.
- Sáu tình huống ấy là nguyên nhân dẫn đến thất bại, tướng lĩn có trọng trách không thể không suy xét kỹ.



Kụ TVP ui xem lại đi, kụ post thiếu hết một tình huống rùi, hay là kụ định giữ lại làm của riêng đóa

Em nghĩ hãm là vầy nè
_"Hãm" là binh sĩ có tài , nhưng chỉ huy nghi kỵ , sợ mất quyền , mất uy , kìm hãm tài năng của bên dưới , tự làm yếu mình

TVP
08-09-2007, 04:53 PM
- Việc binh có sáu tình huống tất bại là tẩu, trì, hãm, băng, loạn, bắc. Không phải do tai họa trời đất mà là sai lầm của tướng lĩnh gây ra.
- ”Tẩu” là địa thế như nhau mà chỉ huy nhu nhược, không quyết đoán.
- ”Trì” là binh sĩ hăng hái mà chỉ huy nhu nhược, tất nhiên kém sức chiến đấu.
- ”Băng” là chỉ huy nổi giận mà binh sĩ không phục, gặp phục địch cứ tự ý xuất chiến, chủ tướng lại không hiểu năng lực của binh sĩ, ắt sẽ bại như núi lở.
- ”Loạn” là tướng lĩnh nhu nhược, không uy nghiêm, huấn luyện không có bài bản, quan hệ trên dưới không ra thể thống gì, bày trận lộn xộn, tự mình làm rối quân đội của mình.
- ”Bắc” là tướng lĩnh không biết phán đoán chính xác tình hình địch, lấy ít đánh nhiều, lấy yếu đánh mạnh, tác chiến lại không có lực lượng mũi nhọn, cầm chắc thất bại.
- Sáu tình huống ấy là nguyên nhân dẫn đến thất bại, tướng lĩn có trọng trách không thể không suy xét kỹ.



Kụ TVP ui xem lại đi, kụ post thiếu hết một tình huống rùi, hay là kụ định giữ lại làm của riêng đóa




Em nghĩ hãm là vầy nè
_"Hãm" là binh sĩ có tài , nhưng chỉ huy nghi kỵ , sợ mất quyền , mất uy , kìm hãm tài năng của bên dưới , tự làm yếu mình




Có thể như hiễu như bác Java nói cũng đúng, thật ra trong các bản dịch kháccũng đều thiếu phần hãm, em cũng chẳng hiểu vì sao nữa ... thôi thì bỏ bớtcũng chẵng sao...


Hôm nay cuối tuần em xin post một bài "binh pháp tôn tử trong nghệ thuật "tán gái" - 36 kế" cho các bác giải trí chơi nè:
1. Dương đông kích tây (Đánh lạc hướng đối phương):
Tức là giả vờ như thật sự đánh vào phía đông, nhưng chủ yếu lại đánh vào phía tây. Kế này mờ ảo vô song. Hẳn các bác trai cũng hiểu rằng phụ nữ là một sinh vật xinh đẹp nhưng lại vô cùng phức tạp phức tạp từ tâm lý, tính cách, đến suy nghĩ, hành động, nói chung là rất khó đoán. Chính vì vậy ta phải lấy độc trị độc, phải nhằm ngay vào yếu huyệt này – cái gót chân Asin của nàng – để làm cho nàng mê ta.

Có nhiều cách để thực hiện kế này, như:



- Tạo tin đồn: Ta dẫu có “tài đức” đến mấy thì nàng cũng ít tin vào hiện thực trước mắt hơn là nghe đám bạn gái đồn đại (phụ nữ lạ thật), chính vì thế ta phải tạo tin đồn có lợi cho ta.

- Làm rối tai rối mắt địch: Dĩ nhiên là ta mê nàng, nhưng đôi khi ta phải làm sao cho nàng không biết được tình ý của ta. Ta vừa tỏ ra rất quan tâm và ga lăng với nàng khiến nàng vô cùng cảm động và ngưỡng mộ, rồi có khi ta sắm bộ mặt thật lạnh lùng, dứt khoát, làm nàng băn khoăn nghĩ ngợi về ta. Lâu dần nàng sẽ sinh thương thầm nhớ trộm.

- Buộc đối phương lo nhiều mặt: Cổ nhân dạy: “Theo tình tình chạy, chạy tình tình theo”, thế nên đôi khi ta phải khuấy động lên trong nàng cái ý thức lo lắng chinh phục được ta, phải làm sao để nàng thấy được rằng mất ta là mất một con cá to.

- Mê hoặc ý chí của địch. Cổ nhân dạy: “Con trai yêu bằng mắt, con gái yêu bằng tai”. Chính thế đã mang thân đi tán gái thì phải thủ vài lời hoa mỹ. Nhưng do con gái thời nay tinh thần cảnh giác cao, trí tuệ siêu phàm nên anh em phải để ý: khen sao cho chân thành, tìm cho đúng điểm tốt đẹp của nàng mà khen, thậm chí phải biến cái xấu thành cái tốt một cách hợp lý. Ví dụ nàng đanh đá mà ta lại khen là dịu dàng thì vứt, nàng sẽ nghĩ ta giả dối và đãi bôi. Trong trường hợp này ta phải sửa lại là “sắc sảo và cá tính”, nàng lại chả thích mê đi . Cứ thế từ từ mưa dầm thấm đất, nàng dẫu sắt đá thì ý chí cũng dần lung lạc.

2. Điệu hổ ly sơn (Dụ hổ ra khỏi rừng). Kế này cực kỳ quan trọng trong thuật tán gái. Hẳn các bác trai cũng biết rằng tán gái ở giai đoạn nào cũng phải có không gian phù hợp, ví dụ làm sao ta có thể hôn nàng trước mặt ông bà nhạc tương lai được . Chính vì thế phải dụ hổ khỏi rừng, khi ấy muốn ôm hổ hay thỏ thẻ với hổ thì cũng chẳng sợ kiểm lâm nữa.

3. Nhất tiễn hạ song điêu (Một mũi tên hạ hai con chim). Làm trai nên biết: tán gái chỉ mới là điều kiện cần, phải tán cả nhà gái nữa mới là điều kiện đủ. Phàm là cha mẹ ai không muốn con gái mình lọt vào tay một thằng ngon lành? Mà con gái thì lại hay nể cha mẹ. “Hậu phương có vững vàng thì tiền tuyến mới không dao động” là vậy. Có một câu chuyện vui về kế này: Một bà mẹ hỏi chàng rể tương lai: “Nếu bác và con gái bác rớt xuống sông nhưng chỉ cứu được một người thì cháu sẽ cứu ai?” Anh chàng láu cá không do dự trả lời: “Cháu sẽ cứu bác sau đó nhảy xuống sông chết cùng con gái bác để trọn tình.”

Ý của mưu kế này là dùng sức lực tối thiểu để đạt được hiệu quả tối đa.

4. Minh tri cố muội (Biết rõ mà làm như không biết). Không phải chuyện gì ta biết cũng đều nói cho nàng nghe cả. Có những chuyện ta biết mà làm ra vẻ không biết gì để kiểm tra tấm lòng chân thành và trung thực của nàng đối với ta.

5. Du long chuyển phượng (Biến rồng thành phượng). Kế này nghĩa là bên trong là hình rồng đó, nhưng làm cho nó trở thành phượng. Ví dụ nếu hôm nay ta đi nhậu về chưa kịp tắm, miệng đầy mùi bia rượu mà phải đến điểm hẹn ngay kẻo nàng dỗi thì có thể ngụy trang bằng perfume for men và kẹo chewing-gum .

6. Mỹ nhân kế (Kế dùng người đẹp). Do kế này được áp dụng trong thuật tán gái nên phải hiểu đây là “nam nhân” chứ không phải là “nữ nhân”. Con gái thời nay nhiều ưu điểm nên cũng đòi hỏi cao, không phải chỉ có chí khí anh hùng mà làm xiêu lòng nàng được. Vì thế đàn ông cũng phải biết làm đẹp, nhưng là đẹp nam tính để cho nàng sung sướng và hãnh diện. Tiền đầy túi mà người vừa hôi vừa bẩn, lôi thôi lếch thếch thì làm sao xin được cái hôn của người đẹp?

7. Sấn hỏa đả kiếp (Theo lửa mà hành động). Kế này là lợi dụng lúc loạn để thao túng, lúc tình hình rối ren mà sắp xếp theo ý muốn. Chẳng hạn như tranh thủ nàng gặp chuyện buồn thì ta phải nhân đó mà thể hiện hết cái tình của ta, đưa nàng đi theo quỹ đạo của ta, làm cho tình cảm của nàng phụ thuộc vào ta . Đặc điểm của kế này là phải biết tùy cơ ứng biến.

8. Vô trung sinh hữu (Không có mà làm thành có). Cổ nhân nói: “Thời thế tạo anh hùng”, quả đúng như vậy. Nếu thiên hạ không loạn, trật tự không rối thì làm gì có anh hào xuất lộ! Nhưng phàm ở đời đâu phải lúc nào cũng diễn ra cảnh cô bé đi học về trong đêm tối bị bọn lang sói bâu quanh để ta ra tay hiệp sĩ như trên phim ? Chính thế ta phải tạo ra thời cơ để tỏ rõ bản lĩnh của ta. Ví như ta giỏi IT thì phải chờ lúc nàng sơ ý mà chọc ngoáy cho máy tính của nàng hỏng đi, thế là nàng phải nhờ ta. Lúc đấy ta sẽ xuất chưởng và được nàng thưởng cho cái nhìn khâm phục. Nếu ta bơi giỏi thì phải nhờ đứa nào đó chen lấn đẩy nàng rơi xuống nước rồi ta nhảy xuống cứu... Kế này phải thực hiện cực kỳ cẩn trọng và chính xác đấy nhé, nếu không thì hậu quả sẽ khôn lường.

9. Tiên phát chế nhân (Ra tay trước để chế phục đối phương). Phàm ở đời làm gì cũng phải tính chuyện đi trước người khác một bước. Nếu nàng có nhiều vệ tinh theo đuổi, ta lại do dự chần chừ thì há chẳng phải là “mồi thơm dâng giặc” hay sao? Chính vì thế phải đánh nhanh thắng nhanh, ra tay trước những bọn tình địch kia để thu phục đối phương .


10. Đả thảo kinh xà (Đập cỏ làm cho rắn sợ)
Phụ nữ thường hay có những phút xao lòng, nhất là khi có rất nhiều vệ tinh rình rập ở quanh. Ta có thể bóng gió xa xôi, cốt là để nàng hiểu trên đời này ta phải là người đàn ông duy nhất của nàng.

11. Tá đao sát nhân (Mượn đao để giết người). Nếu tán được cô nàng xinh xắn, duyên dáng, thông minh thì dĩ nhiên phải chấp nhận thực tế là nàng có nhiều người theo đuổi . Thay vì nhỏ mọn ghen tuông vớ vẩn thì ta phải tỏ ra là người quân tử, nhưng phải làm sao để mấy tên tình địch kia triệt hạ lẫn nhau, còn ta chỉ “ngồi trên núi xem hổ đánh nhau”, rốt cuộc trong mắt nàng lũ chúng nó đều xấu cả, chỉ mình ta là “anh đẹp dần lên trong mắt em”.

Nhớ lại chuyện thời Tam Quốc, Tào Tháo mượn Lưu Biểu giết Nễ Hành, mượn lòng quân giết Dương Tu rồi lại làm cái việc mèo già khóc chuột, thật là một tay thông minh, gian hùng.

12. Di thể giá họa (Dùng vật gì để vu khống người ta). Kế này là vu oan cho tấm lòng trong sáng của người ta, khiến người ta phải ấm ức, sầu đau, tuyệt vọng, rồi khi ấy ta sẽ tỏ ra là một bậc chính nhân quân tử, an ủi vỗ về và lau nước mắt cho nàng.

13. Khích tướng kế (Kế chọc giận tướng giặc). Phụ nữ vốn tính hiếu thắng, có khi không rung động trước sự đeo bám 10 năm của một anh chàng nhưng lại mê mẩn một chàng khác trong năm phút chỉ vì sự khiêu khích của bạn bè . Vì thế đôi khi ta có thể cao ngạo lạnh lùng để chạm vào sự tự ái của nàng, rồi gài gián điệp thách thức nàng, tạo cho nàng cơ hội hả hê là đã chinh phục được ta, mà không hề hay biết là đã mắc lừa mưu gian của ta.

14. Man thiên quá hải (Lợi dụng sương mù để lẩn trốn). Kế này có thể hiểu rộng ra là lợi dụng thiên nhiên, thời tiết để phục vụ mục đích của mình. Ví dụ đi chơi thì phải đưa nàng ra bờ hồ lộng gió để nàng lạnh, thế là ta … ôm . Hay trời mưa bất chợt thì phải biết tìm chỗ kín đáo cho nàng đứng, còn ta thì đứng ngoài lấy thân trai che mưa cho nàng.

15. Ám độ trần sương (Đi con đường mà không ai nghĩ đến). Trí tưởng tượng của phụ nữ thường bị kích thích vì những cách tỏ tình độc đáo, không ai nghĩ ra. Vì thế thấy phim người ta chiếu anh chàng cầm bông hồng run rẩy đứng dưới mưa chờ người yêu mà cũng học đòi làm theo thì nhầm to . Cái sự độc đáo ấy đôi khi rất đơn giản, miễn là phải bất ngờ và khác lạ.

16. Phản khách vi chủ (Đổi vị khách thành vị chủ). Kế này tức là ta phải biến thế thụ động thành chủ động để khống chế cục diện. Chẳng hạn chỉ mới đi chơi với nàng một hai buổi đầu mà đã nóng nảy hôn nàng thì cũng nên chuẩn bị tinh thần có thể phải xơi một cái tát . Biết thế nhưng nhiều khi vẫn phải làm (ôi giời, ngày xưa bị bố đánh đòn còn chiến hơn mà vẫn chịu được thì có nhằm nhò gì cái đánh của mỹ nhân), cốt là để nàng có cớ mà phụng phịu, đưa đẩy, còn ta có cớ mà lấn lướt. Phụ nữ thật lạ, đi chơi với nàng nếu chân tay ta táy máy thì lập tức bị đẩy ra ngay, nhưng nếu ta không làm thế mà lại ngồi cứng đờ như khúc gỗ thì tức là ta đang xúc phạm sâu sắc đến lòng kiêu hãnh của nàng đấy . Vì thế làm trai nên nhớ: khi địch lùi một bước thì ta tiến một bước, khi địch lùi đến chân tường rồi thì ta phải lập tức ôm lấy để địch không còn nơi nào nương tựa ngoài vòng tay của ta.

17. Kim thiền thoát xác (Ve sầu vàng lột xác). Kế này dùng cho lúc nguy cấp, tính chuyện ngụy trang một hình tượng để lừa dối, che mắt đối phương. Ví dụ như ta đang uống bia cùng lũ bạn cũ, nhưng lại bảo nàng là tối nay anh phải làm việc overtime không đến em được. Nhỡ nàng bất thình lình cùng gia đình đi ăn tối mà gặp ta ở nhà hàng thì phải bàn bạc với chúng bạn chớp nhoáng và lập tức chủ động đến dẫn nàng tới giới thiệu với các “đối tác kinh doanh”.

18. Không thành kế (Kế bỏ trống cửa thành). Ấy là khi ta vờ xây dựng quan hệ bạn bè với nàng, để nàng thong dong bước vào đời ta một cách vô tư, trong sáng, rồi khi thời cơ đã chín muồi ta tập hợp lực lượng và mưu chước để nàng không thể thoát khỏi cuộc đời ta.


28. Sát kê hách hầu (Giết gà cho khỉ sợ). Tán gái thành công chưa đủ, mà phải biết giữ cho tình yêu của nàng bền chặt với ta. Khổ nỗi cuộc sống nhiều cám dỗ, vì vậy thỉnh thoảng ta phải kể những trường hợp bên ngoài (đôi khi bịa ra là của một thằng bạn nào đó) hoặc đọc được trên báo chí để thăm dò thái độ và nâng cao ý thức chung thủy của nàng. Phải luôn làm cho nàng quán triệt tư tưởng rằng phản bội là đồng nghĩa với “đường ai nấy đi”, sẽ không có sự tha thứ.

29. Phản gián kế (Dùng kế của đối phương để quật lại). "Phản gián kế" là dùng người của đối phương để lừa đối phương. Ví dụ như trong thời gian còn thăm dò mà nàng phái thằng em đi tìm hiểu ta thì ta phải tận dụng ngay thằng này để nó làm nịnh thần cho ta.

30. Lý đại đào cương (Đưa cây lý chết thay cây đào). Nghĩa là nếu ta có lỗi với nàng thì phải tìm cách đổ lỗi cho đối tượng khác, mà đối tượng hay nhất là những “nguyên nhân khách quan” để không bị mang tiếng ác.

31. Thuận thủ khiên dương (Thuận tay dắt con dê về). Kế này nghĩa là phải biết nắm lấy bất cứ cơ hội nào vụt hiện đến trước mắt (vụ này phải thật linh hoạt mới được). Ví dụ như đi chơi mà nàng không may bị dẫm vào vũng nước bẩn, đừng đứng đờ ra đó mà hãy mua ngay chai La Vie cho nàng rửa chân và tìm khăn lau cho nàng.

32. Dục cầm cố tung (Muốn bắt mà lại thả ra). Có những lúc ta không nên tấn công ráo riết mà tránh xa ra, thực hiện những hành động cốt để thu phục lòng người, giữ người. Từ đó mà nàng tự tìm đến với ta.

33. Khổ nhục kế (Hành hạ thân xác mình để người ta tin). Có khi ta phải hành hạ cho mình ốm mấy ngày, hoặc giả vờ ốm, rồi đem cái thân xác khổ sở ấy mà mua chuộc tình thương mến thương của nàng, khiến nàng xót xa và chăm sóc cho ta.

34. Phao bác dẫn ngọc (Ném hòn ngói để thu về hòn ngọc). Ta phải ga lăng với nàng, phải xem những ngày sinh nhật, valentine, 8-3… là dịp trời cho để thể hiện tình cảm sâu đậm của ta đối với nàng . Ngay cả khi không có lễ gì vẫn có thể kiếm chuyện để tặng quà cho nàng. Mất mấy món quà mà có cơ hội chinh phục được cả một người vợ, thử hỏi cái nào quý hơn?

35. Tá thi hoàn hồn (Mượn xác để hồn về). Kế này là sau khi thất bại trong một cuộc tình, ta tìm đến cuộc tình khác (mượn xác) để lấy lại niềm vui (hồn về) . Tuy nhiên, kế này có nguy cơ rủi ro cao là trong lúc tinh thần bất ổn, nếu không tinh ý thì có thể rước nhầm “xác chết”.

36. Tẩu kế (Chạy, lùi, thoát thân). Nếu sau khi tán xong một cô nàng ta mới té ngửa ra là nàng xấu xa đầy mình, không thể cải tạo, khi ấy chắc chả còn cách nào khác ngoài “bỏ của chạy lấy người”, it’s time to say good-bye! (Hy vọng các bác không phải áp dụng cách này )

TVP
10-09-2007, 02:39 PM
Thiên thứ 11 : Cửu địa.[/B]
Tôn Tử nói rằng : Trong binh pháp có chín thế đất khác nhau :
- Thế đất ly tán :
-Thế đất dễ lui (vào cạn);
-Thế đất tranh giành ;
-Thế đất giao thông ;
-Thế đất ngã tư ;
-Thế đất khó lui(vào sâu)
-Thế đát khó đi lại ;
-Thế đất vây bọc ;
-Thế đất chết kẹt ;



Chư hầu tự đánh trên đất mình,đó là thế đất ly tán :
Vào đất người chưa được sâu, đó là thế đất vào cạn hay dễ lui ;
Ta chiếm được thì lợi cho ta,địch chiếm được thì lợi cho địch, đó là thế đất tranh giành .
Ta đi lại dễ dàng,địch đi lại cũng dễ dàng,đó là thế đất giao thông.
Đất tiếp giáp với ba nước chư hầu,ai đến trướcthì giao kết được với dân chúng trong thiên hạ, đó là thế đất ngã tư.
Đi sâu vào đất nước của người,đã vượt qua nhiều thành ấp của địch,đó là thế đất vào sâu hay khó lui.
Ở những vùng núi rừng hiểm trở, có nhiều đầm lầy, các đường xá đi lại rất khó khăn, đó là thế đất khó đi lại ;
Lối vào thì chật hẹp,lối ra thì quanh co,binh địch ít có thể đánh được binh ta nhiều, đó là thế đất vây bọc ;
Dánh gấp thì còn sống, không dám đánh gấp thì phải thua chết, đó là thế đất chết kẹt.
Bởi thế cho nên :

Ở đất ly tán thì không nên đánh đường hoàng.
Ở đất vào cạn (dễ lui) thì chớ dùng binh.
Ở đất tranh giành thì chớ tấn công.
Ở đất giao thông thì chớ đóng binh ngăn đường.
Ở đất ngã tư, thì nên kết giao với các nước chư hầu.
Ở đất vào sâu (khó lui) thì nên cướp đoạt.
Ở đất khó đi lại thì nên bỏ đi nơi khác.
Ở đất vây bọc thì nên dùng mưu.
Ở đất chết kẹt thì nên liều đánh[/list][/list]
.

Ngày xưa kẻ giỏi dùng binh có thể khiến cho quân địch trước sau mất liên lạc, binh nhiều và ít không thể cậy nhờ nhau, người sang và kẻ hèn không thể cứu nhau người trên và kẻ dưới không thể giúp nhau, sỹ tốt ly tán mà không thể tập trung được, binh tụ hợp mà không thể chỉnh tề kẻ dùng binh thấy có lợi thì dấy không có lợi thì dừng.



Nếu quân địch kéo đến đông đảo và chỉnh tề thì ta phải làm thế nào ?[/list]
Trước hết hãy đoạt hết chỗ thiết yếu của chúng, như thế ắt chúng phải nghe theo ta. Việc binh cốt yếu phải mau lẹ, thừa dịp địch không kịp xoay trở, ta đi theo nhưng đường lối mà chúng không ngờ tới để đánh vào những chỗ mà chúng không phòng bị.
Binh giữ vai khách ở nước người, tiến vào sâu thì được chuyên nhất, chủ nhân không thể khắc trị nổi. Ta chiếm đoạt những đồng ruộng phì nhiêu để nuôi sống ba quân ; ta bồi dưỡng sĩ tốt đừng bắt họ làm lụng vất vả, để dồn chứa khí lực cho họ, khi động dùng thì dùng mưu kế lạ khiến cho kẻ địch không thể lường được. Ta ném binh vào chỗ không thể tháo lui nên binh ta dẫu chết cuũng không trốn chạy thế mà không lẽ chịu chết mà không được gì sao bởi thế nên sic tốt hết lòng chiến đấu.
Binh sĩ bị vây hãm quá mứcắt không còn lo lắng sợ hãi nữa, không có chỗ chạy nên phải vững chí, tiến vào sâu nên không bị trói buộc cưcj chẵng đã phải đánh vậy. Cho nên binh ấy không cần phải căn dặn gì mà vẫn giữ gìn, không cầu mong mà đuwocj lòng sĩ tốt, không cần ước thúc mà thương yêu bề trên không ccàn nói mà đã tin cậy. Cấm bàn điềm gở, trừ khử ngi ngờ thì binh ấy đến chết cũng không thay lòng .
Sĩ tốt ta không thừa tiền của không phải họ ghét tiền của, họ không tiếc tính mạng không phải họ ghét sống lâu. Ngày ra lệnh sĩ tốt kẻ thì ngồi khóc nước mắt chảy ướt áo, kẻ thì nằm khóc lệ tràn ướt má. Ném binh ấy và chỗ không chạy được thì họ sẽ dũng cảm như Chuyên Chư và Tào Quệ.



Binh biết dùng xẽ như con suất nhiên. Suất nhiên là giống rắn ở Thường Sơn. Đánh vào đầu thì đuôi quặt lại đâm, đánh vào đuôi thì đầu quay lại cắn, đánh vào mình thì đầu đuôi đều quặp vào giữa[/list]




Có thể dùng binh như con suất nhiên được không ?[/list]
Có thể. Người ở nước Ngô và người ở nước Việt tuy ghét nhau nhưng khi ngồi chung một thuyền để qua sông gặp phải sóng gió, thì cùng cứu nhau như tay trái và tay mặt vậy.
Trói chân ngựa chôn bánh xe đều chưa đủ tin rằng đứng yên một chỗ. Làm sao cho mọi người cùng một lúc trở nên bạo dạn như một người, như thế mới đúng là phép cầm binh. Ba quân cứng hay mềm mạnh hay yếu, đều có thể dùng được cả, đó là nhờ địa thế vậy. Cho nên kẻ giỏi dùng binh, sai sử ba quân giống như dẫn dắt một người thành thử họ cực chẳng đã phải tuân theo vậy.
Khi mưu đồ việc gì bậc tướng súy phải lặng lẽ để được sâu kín, phải ngay thẳng chỉnh tề để được trị được yên, phải bịt tay che mắt sĩ tốt khiến cho họ chẳng biết được ý mình, phải đổi công việc thay mưu kế khiến cho sĩ tốt không hiểu được việc mình, phải dời chỗ ở dẫn binh đi quanh kẹo, khiến cho sĩ ttố không lường được kế mình.
Tướng sĩ dẫn binh đi lâm trận cũng như leo lên cao rồi vứt thang đi; dẫn quân đi sâu và đất chư hầu, đốt thuyền đập nồi để phát động tâm cơ của sĩ tốt, giống như là xua một bầy dê xua qua thì qua xua lại thì tìm lại, chẳng biết là đi đâu ; nắm ba quân, ném vào nơi hiểm yếu đó là công việc của tướng súy.


Cách ứng biến của chín thế đất, điều lợi hại sự co duỗi, lẽ thường của nhân tình, đó là những điều mà tướng súy không thể không xét kỹ.
Theo phép đem quân giữ vai khách ở nước người thì :
• Vào sâu ắt được chuyên nhất ;
• Vào cạn ắt phải ly tán ;
• Ra khỏi nước mình, vượt biên giới để đóng quân đó là đất cách tuyệt ;
• Giao thông được bốn nước đó là đất ngã tư ;
• Đã vào sâu rồi đoa là đất khó lui ;
• Mới vào cạn đó là đất dễ lui ;
• Mặt sau hiểm trở không lui được, mặt trước có đèo ải khó qua,đó là ở đất vây bọc
• Không có lối thoát đó là ở đất chết kẹt ;
Bởi thế cho nên :
• Ở đất ly tán ta thống nhất ý chí của ba quân ;
• Ở đất dễ lui ta cho ba quân đi liền nhau vì đó đồn chấn giữ liền nhau ;
• Ở đất tranh giành ta đem quân đánh vào lưng địch
• Ở đất giao thông ta giữ gìn cẩn thận
• Ở đất ngã tư, ta củng cố tình giao hảo với các nước chư hầu
• Ở đất vào sâu (khó lui) ta lo chu cấp đều dặn lượng thực cho quân sĩ
• Ở đất chết kẹt ta cho sĩ tốt biết rằng không thể sống còn
• Ở đất vây bọc ta cho bít chỗ hở
• Ở đất khó đi lại ta đi qua khỏi cho gấp rút
Cho nên tình trạng việc binh phải như sau :
• Bị vây thì phải chống cự
• Cực chẳng đã nên phải đánh
• Bị địch bức bách quá nên phải tuân lệnh tướng súy
• Không biết được mưu kế của chư hầu thì không tính trước việc kết giao.
• Không biết hình thế núi rừng, đầm lầy hiểm trở như thế nào thì không thể hành quân.
• Không dùng kẻ hướng đạo thì không thể lấy địa lợi.
Trong những điều đấy không biết một thì không đáng gọi là binh của bậc bá vương
Binh của bậc bá vương hễ đanh nước lớn nào thì khiến cho binh của họ không thể tụ hợp được, uy hiếp địch đến nỗi các nước khác không giám đến kết giao với địch.
Bởi thế cho nên không cần tranh giành việc kết giao với thiên hạ, không cần bồi đắp quyền thế của mình đối với thiên hạ, chị tin cậy thực lực riêng của mình để uy hiếp địch quốc nên có thể đánh lây thành của họ.
Nên ban thưởng đạc biệt ra ngoài phép ban thưởng, nên ra những mệnh lệnh đặc biệt ra ngoài thông lệ, thì có thể sử dụng ba quân như sai khiến một người. Bày công việc ra để sai khiến mà chớ nói trước cho biết, bày điều lợi để sai khiến mà chớ cho thấy điều hại.
Ném binh vào đất mất rồi mới còn, để binh bị vây hãn ở đất chết rồi sau mới cho sống. Để cho binh thấy sự nguy hại đe dọa ròi sau ta mơi làm chủ sự thắng bại được.
Phép dùng binh là giả vờ thuận theo ý địch, dồn binh đánh vào một hướng , từ ngàn dặm đế giết tướng địch, đó gọi là khéo nên làm nên việc.
Ngày quyết định dấy binh hãy đóng chặt các nơi quan ải, hủy bỏ phù tiết không thông sứ với địch quốc, truớc phải tính toán cẩn thận chốn miếu đường để sắp đặt công việc cho được chu đáo. Thấy địch sơ hở chỗ nào thì vội len vào. Muốn đánh chiếm chỗ thiết yếu nào thì phải giấu kín ý địng của ta, phải tùy theo địch tình mà sắp đặt kế hoạch chiến đấu.
Lúc mới đầu binh phải như gái tơ, chờ địch hé cửa thì sông vào như thỏ chạy chốn khiến địch không kịp chống cự.

hoanghaitmdtno1
11-09-2007, 04:09 PM
oack oack mấy bác này viết hay như Kim Dung ý nhỉ

Không chơi CK
13-09-2007, 05:59 PM
Bác TVP ơi, làm nốt mấy thiên cho trọn bộ đi

TVP
14-09-2007, 12:29 PM
Bác TVP ơi, làm nốt mấy thiên cho trọn bộ đi


Thiên 12 Hỏa công


Tôn Tử nói:
Có năm cách đánh bằng lửa:


-Thứ nhất là đốt dinh trại để giết người;


-Thứ hai là đốt lương thảo tích trữ;


-Thứ ba là đốt xe cộ;


-Thứ tư là kho lẫm;


-Thứ năm là đốt đội ngũ để làm giặc rối loạn.


Muốn dùng hoả công, phải có nhân duyên, các hoả khí phải cụu bị sẵn sàng.


Muốn phóng hoả phải chờ thời tiết, muốn châm lửa phải chọn ngày.


Thời tiết thuận lợi là khí trời nắng ráo.


Ngày thuận lơị là ngày mà mặt trăng ở lại trong các sao Cơ, bích, Dực,Chẩn. Những ngày mặt trăng ở lại trong các sao ấy là những ngày nổi gió.


Khi dùng hoả công, phải biết ứng biến tuỳ theo năm trường hợp phóng hoả:


-Lửa cháy ở bên trong thì gấp tiếp ứng ở bên ngoài;


-Lửa cháy rồi nhưng binh địch vẫn yên lặng, hãy chờ xem mà chớ vội đánh;


-Khi lửa cháy to, vào được thì vào, không vào được thì thôi;


- Lửa đã cháy được ở ngoài, thì không cần nội ứng, lựa dịp thuận lợi mà đánh vào.


-Lửa cháy ở trên luồng gió thì chớ ở dưới luồng gió đánh lên.


-Ban ngày có gió nhiều, thì ban đêm không có gió.


Nhà binh phải biết năm trường hợp phát hỏa ấy và phải tính toán ngày giờ, phương hướng để mà giữ gìn.


Dùng lửa để trợ giúp vào sự tấn công thì sáng sủa dễ thấy, dùng nước để trợ giúp vào sự tấn công thì được mạnh thế hơn. Nước có thể dung để ngăn chặn, chớ không thể dùng để chiếm đoạt.


Đánh thì thắng, giành thì lấy được, mà không tưởng thưởng công lao của sĩ tốt, đó là một điều nguy hại, như thế chỉ ở lại đất địch tiêu phí tiền một cách vô ích. Cho nên Vua sáng phải lo tính điều ấy, tướng tài phải sắt đặt việc ấy.


Không thấy lợi thì đừng dấy binh, không nguy khốn thì đừng đánh.


Nhà vua không nên vì giận giữ mà dấy binh, tướng không nên vì oán hờn mà gây chiến. thấy có ích lợi cho nước nhà thì dấy binh, không thấy ích lợi thì thôi.


Đã giận có thể mừng trở lại, đã hờn có thể vui trở lại; nước mất rồi thì khó lấy lại người chết rồi thì không thể sống lại.





Cho nên vua sáng phải cẩn thận về việc ấy, tướng tài phải cảnh giác về điều ấy, đó là phép yêu nước, giữ binh được vẹn toàn.




Thiên 13 Dùng gián điệp


Tôn Tử nói:
Phàm dấy binh mười vạn, đi xa ngàn dặm, tính chung các phí tổn của trăm họ, sự cung phụng của các nhà công. mỗi ngày lên tới ngàn lạng vàng; trong ngoài phải náo động, nhân dân chịu vất vả vì việc phu dịch ở dọc đường, bỏ bê công việc làm ăn, lên tới bảy mươi vạn nhà.


Kéo dài đến nhiều năm để tranh thắng lợi trong một ngày,mà lại không dám ban tước lộc,không dám thưởng trăm lạng vàng để dùng gián điệp, đến nỗi không biết tình hình quân địch, đó là hạng người hết sức bất nhân: người ấy chẳng đáng làm chủ tướng cuả mọi người, chẳng đáng làm tôi phò chúa,không thể làm chủ đựơc sự thắng lợi vậy!


Cho nên các bậc vua sáng tướng tài, sở dĩ dấy binh thắng địch, thành công hơn người, đó là nhờ biêt trước vậy.


Biết trước đây, không phải nhờ quỷ thần mách bảo, không phải nhờ so sánh các việc tương tự mà tìm biết được, phải nhờ người mà biết được tình hình của quân địch.


Dùng gián điêp thì có năm loại:


- Nhân gián( hương gián )


- Tử gián


- Nội gián;


- Sinh gián


- Phản gián.


Khi năm hạng gián điệp ấy cùng khởi sự, không ai biết được các đường lối dò xét hiểm hóc của họ như thế mới là thần bí, đáng gọi là vật báu của vua loài người vậy.


Nhân gián, là nhân lấy người làng bên nước địch để dùng làm gián điệp.


Nội gián là nhân lấy quan lại của địch để dùng làm gián điệp.


Phản gián là nhân lấy gián điệp của địch để dùng làm gián điệp cho mình.


Tử gián là ta phô trương các vật trả giá ngoài, báo cho gián điệp của ta biết để truyền tin cho địch;


Sinh gián là hạng gián điệp trở về được để báo cáo tình hình.


Trong ba quân, xét chung những người thân thiết với tướng suý thì không ai thân thiết cho bằng gián điệp,xét chung những kẻ được thưởng thì không ai được thưởng nhiều cho bằng gián điệp, xét chung các việc bí mật thì không việc nào bí mật cho bằng gián điệp.


Không phải là bậc thánh trí thì không dùng được gián điệp, không phải là bậc nhân





nghĩa thì không sai khiến được gián điệp,không tinh vi khéo léo thì không biết được thực tình nhờ gián điệp


Vi diệu thay! Vi diệu thay! Không có việc gì mà không dùng gián điệp.


Gián điệp của địch chưa do thám ta xong mà ta nghe biết trước rồi, thì gián điệp của địch và kẻ cáo giác cho ta biết đều phải giết chết.


Khi muốn đánh quân nào, đều phải biết rõ người tướng trấn giữ, các người thân tín của người tướng, người tiếp khách, người gác cửa, người giữ nhà(quản gia), tên họ của từng người, đều phải kiếm gián điệp của ta tìm tòi mà biết cho đủ.


Tìm cho ra gián điệp mà địch sai tới do thám ta, lấy điều lợi mà dụ dỗ họ, dẫn dắt họ, cho họ ăn ở: như thế có thể dùng họ làm phản gián cho ta được.


Nhờ họ làm phản gián mà ta biết tình hình của nước địch, do đó kiếm được hương gián và nội gián bên nước địch để mà lợi dụng.


Nhân sự phản gián mà biết địch hình, cho nên khiến tử gián bày đặt việc dối trá để đến cáo giác với quân địch.


Nhân sự phản gián mà biết địch tình, cho nên có thể sai phái sinh gián đi về đúng kì hạn.


Năm việc gián điệp nói trên, nhà vua phải biết đủ.


Biết đủ là nhờ ở phản gián, cho nên phản gián không thể không hậu đãi. Ngày xưa khi nhà Ân khởi nghĩa thì ông Y Doãn ở bên đất nhà Hạ để dò xét; khi nhà Chu khởi nghĩa thì ông Lã Vọng ở bên đất nhà Ân dò xét. Chỉ bậc vua sáng, tướng tài mới có thể dùng bậc Thượng Trí làm gán điệp nên đều thành công lớn. đó là điều cốt yếu của việc binh bị, ba quân nhờ cậy vào đó mà hành động.

TVP
16-09-2007, 01:04 AM
Tôn Vũ, còn gọi là Tôn Tử, là một nhà binh pháp nổi tiếng của Trung Quốc cổ đại, người nước Tề, sống vào cuối thời Xuân Thu (Khoảng thế kỷ thứ 5 trước công nguyên).
"Tôn Tử Binh pháp" là quyển sách gối đầu giường của các nhà quân sự á đông ngày xưa và hiện vẫn còn được nghiên cứu tại các học viện quân sự và còn được ứng dụng trong nhiều lãnh vực khác.
Bộ Tôn Tử Binh pháp gồm 13 thiên : 1. thủy kế, 2. Tác chiến, 3. Mưu công, 4. Quân hình, 5. Binh thế, 6. Hư thực, 7. Quân tranh, 8. Cửu biến, 9. Hành quân, 10. Ðịa hình, 11. Tựu địa, . Hỏa công, 13. Dụng gián.
Hiện nay, nếu áp dụng "tôn tử binh pháp" vào việc quản lí công ty hay chỉ đạo...thì nó vẫn phát huy được hiệu quả rõ rệt, nếu như người dùng nó biết sử dụng linh hoạt 13 thiên trong nó.




Tam thập lục kế



1. Dương đông kích tây (Đánh lạc hướng đối phương)

Kế "Dương đông kích tây" là reo hò giả vờ như thật sự đánh vào phía đông, nhưng chủ yếu lại đánh vào phía tâỵ
Trong tất cả mọi vấn đề của xã hội, từ chiến trường, thương trường, chính trường cho đến tình trường; nếu muốn điều này nhưng lại giả làm điều kia, nói điều này mà làm điều nọ, ấy là "Dương đông kích tây" vậỵ
Kế này mờ ảo vô song. Nó rất khó biết, khó đoán, bị đánh bất ngờ. Kế này nhằm chuyển mục tiêu để lừa dối đối phương, khiến cho địch sơ ý, lừa lúc bất ý tấn công kẻ không chuẩn bị.
Có nhiều cách thức để thực hiện kế này, như:
- Tạo tin đồn. - Làm rối tai rối mắt địch. - Buộc đối phương lo nhiều mặt. - Mê hoặc ý chí của địch. - Nghi binh. - Làm phân tán lực lượng đối phương. - Làm yếu lực lượng đối phương, lực lượng phòng vệ địch.
Nguyên tắc của " Dương đông kích tây" là bí mật và chủ động. Bị động coi như phải chịu sự khống chế của địch.
Điều kỵ khi dùng kế " Dương đông kích tây" là để lộ cơ.
Lộ cơ là mất hết khả năng phòng bị, chuẩn bị. Dù là trên chiến trường, thương trường hay chính trường cũng đều phải giữ bí mật và nắm được thế chủ động.



2. Điệu hổ ly sơn (Dụ hổ ra khỏi rừng)


Kế "Điệu hổ ly sơn" là nhử, dụ hay khuấy động làm cho con hổ ra khỏi rừng.
Kế "Điệu hổ ly sơn" có hai lối: Một là nhử hổ ra khỏi rừng để dễ dàng giết hổ. Hai là đuổi hổ đi để dễ bắt giết những loại hồ ly vẫn dựa oai hổ mà hoành hành.



3. Nhất tiễn hạ song điêu[/B] (Một mũi tên hạ hai con chim)
Kế "Nhất tiễn song điêu" là dùng một mũi tên bắn chết hai con chim.
Ý của mưu kế này là dùng sức lực tối thiểu để đạt đến hiệu quả tối đa.



4. Minh tri cố muội [/B](Biết rõ mà làm như không biết)
Kế "Minh tri cố muội" là biết thật rõ chuyện đấy, nhưng làm ra vẻ không biết gì.
Với người xưa, đây là một triết lý xử thế rất cao, mục đích lại ẩn trốn tất cả những tiếng thị phi nghi hoặc, nhưng theo nghĩa mưu kế, nó là một thái độ thâm sâu.
Cái đức của người quân tử không thể không cho thiên hạ biết, nhưng cái mưu kế của trượng phu không thể không giấu thiên hạ.
Tóm lại, biết rất nhiều mà tỏ ra không biết một là kế "Minh tri cố muội" vậỵ



5. Du long chuyển phượng (Biến rồng thành phượng)
Kế "Du long chuyển phượng" là biến cái này thành cái kia, bên trong là hình rồng đó, nhưng làm cho nó trở thành phượng.
Cái kế này rất phổ biến, trong dân gian ta gọi là "Treo đầu dê, bán thịt ***".



6. Mỹ nhân kế (Kế dùng gái đẹp)
"Mỹ nhân kế" là dùng gái đẹp để làm xoay chuyển, thay đổi tình thế mà những cái khác không thể thực hiện được.
Giai nhân từ ngàn xưa đến nay bao giờ cũng là đề tài chính. Tuy là phái yếu, không thể vác gươm đao mà đánh giặc, nhưng các nàng có thể thắng được bằng đôi mắt biếc và nụ cười xinh đẹp.
Có những bức thành kiên cố cả mười vạn quân không hạ nổi, nhưng nó có thể bị sụp đổ bởi ánh mắt mỹ nhân.
Sức mạnh của mỹ nhân đặc biệt là có ảnh hưởng đối với người anh hùng, người có quyền thế.



7. Sấn hỏa đả kiếp (Theo lửa mà hành động)
Kế "Sấn hỏa đả kiếp" là lợi dụng lúc loạn để thao túng, lúc tình hình rối ren mà sắp xếp theo ý muốn.
Có hai loại "Sấn hỏa đả kiếp": Một là theo lửa để mà đánh cướp. Hai là chính ta phóng hỏa mà đánh cướp.
Theo lửa tức là thừa lúc người ở trong cơn nguy biến mà ta quấy hỗn loạn thêm.
Phóng hỏa tức là chính ta gây ra sự hỗn loạn mà thực hiện theo ý muốn của ta.
Theo lửa hay phóng hỏa cùng đi chung vào một mục đích là đánh địch và đoạt của địch để tạo cơ hội cho ta.
Theo lửa thì dựa vào thời cơ sẵn có.
Phóng hỏa thì tự ta tạo ra thời cơ.
Không thể phê phán theo lửa hay phóng hỏa, cái nào hay, cái nào dở, cái nào tốt, cái nào xấu, vì cả hai giống như một sự biến ảo giữa không khí và nước.
Trong sử sách, người ta thấy tay phóng hỏa giỏi là Trương Nghi. Một mình Trương Nghi đã phá tan thế hợp tung bằng cách dối Tề, lừa Triệu, dọa Ngụy, thuyết Yên, bịp Sở.
Trương Nghi thật là con người có cái lưỡi bằng lửa thiêu đốt cả sáu nước, dựng thành cơ nghiệp thống nhất cho nhà Tần.
Khổng Minh tuy là một nhà chính trị lỗi lạc tài tình, nhưng cái thế của ông ngay từ đầu chỉ là cái thế phải theo lửa để gây vốn: Lưu Bị bị Tào Tháo đánh chạy đến cùng đường, Khổng Minh đành tính kế nương nhờ Tôn Quyền rồi ăn theo cuộc chiến tranh Nam - Bắc, ăn theo trận Xích Bích để cướp Kinh Châu.
"Sấn hỏa đả kiếp" đòi hỏi một khả năng hành động mau lẹ như con ó bắt mồi.



8. Vô trung sinh hữu (Không có mà làm thành có)
Kế "Vô trung sinh hữu" là từ không mà tạo thành có.
Thiên hạ không loạn, trật tự không rối thì làm gì có anh hào xuất lộ! Bởi lẽ đó, những anh hào thường được gọi là kẻ "chọc trời khuấy nước". Mục đích của khuấy nước là làm rối beng sự việc lên để dễ bề thao túng. Thủ đoạn của khuấy nước là gây tiếng tăm, tung tiếng đồn, gây xáo trộn rồi dựa vào đó mà thủ lợi.
Kế "Vô trung sinh hữu" hình dung là tu hú đẻ nhờ, tổ thì chim khác làm, nhưng con tu hú cứ đến đặt trứng của nó vào đó, rồi lại nhờ loài chim khác ấp trứng luôn, khi trứng nở thành chim, tu hú con bay về với bầy tu hú.



9. Tiên phát chế nhân (Ra tay trước để chế phục đối phương)
"Tiên phát chế nhân" là ra tay trước để dành chiếm ưu thế, để đoạt lợi, để bắt lấy sự chiến thắng.
Kế "Tiên phát chế nhân" là không nói quá xa, viễn vông, mà phải nhìn vào thực tế gần nhất.
Các vụ xảy ra trong lịch sử như: Lý Thế Dân tại Huyền Vũ Môn, Võ Tắc Thiên phế lập Lư Lăng Vương, Ung Chính cướp Bảo Tòa, Từ Hi độc sát Quang Tự, Gia Cát Lượng lấy đất Quang Trung... Tất cả đều là áp dụng thủ đoạn "chớp nhoáng" không cho địch kịp trở tay, không cho dư luận phản ứng kịp.
Vẫn có câu "Tiên hạ thủ vi cường" là vậỵ



10. Đả thảo kinh xà (Đập cỏ làm cho rắn sợ)
Kế "Đả thảo kinh xà" là đập vào cỏ, làm động cho rắn sợ.



11. Tá đao sát nhân (Mượn đao để giết người)
Kế "Tá đao sát nhân" là mượn dao để giết người, mượn tay người khác để giết kẻ thù của mình.
Ngạn ngữ Trung Quốc có câu: “Sát nhân bất kiến huyết, kiến huyết phi anh hùng”. (Giết người không thấy máu, thấy máu không anh hùng).
Trên đời dĩ nhiên chưa có kẻ nào chỉ giết người mà thành anh hùng, nhưng cũng hiếm có tay anh hùng nào không giết người. Điểm khác nhau không ở có hay không, mà ở chỗ thông minh hay *** xuẩn. Tào Tháo mượn Lưu Biểu giết Nễ Hành, mượn lòng quân giết Dương Tu rồi lại được làm cái việc mèo già khóc chuột, thật đáng kể là một tay thông minh, gian hùng.



12. Di thể giá họa (Dùng vật gì để vu khống người ta)
Kế "Di thể giá họa" là đem xác chết hay đồ vật gì bỏ vào nhà người khác để giá họa.
Kế này thường được dùng bởi khối óc quỷ quyệt thông minh, tự mình không ra mặt mà làm cho đối phương bị hại. Như vậy gọi là "giết người không thấy máu".



13. Khích tướng kế (Kế chọc giận tướng giặc)
"Khích tướng kế" là kế chọc giận tướng giặc, làm tướng giặc nổi giận. Nổi giận sẽ mất sáng suốt, thiếu suy nghĩ, không tự chủ được con người mình.
Mạnh Tử nói: "Nhất nộ nhi an thiên hạ".
Trong đời có nhiều sự việc được thành tựu bằng một cơn giận và cũng có nhiều việc thất bại bởi một cơn giận.
Bởi vậy cái kế khích tướng cũng là một trong những diệu kế, nếu đạt ra thì kiến thiên hạ, cùng thì mang họa vào thân.
Khích tướng còn là khơi dậy cái hùng khí của người khác để người ấy làm việc cho ta.
Đối tượng tốt nhất của kế khích tướng là những người có tính tình bạo tháo hay sẵn sàng phẫn nộ.
Tuân Tử bảo rằng: “Lời nói khéo êm như lụa, lời nói ác nhọn như giáo mác”.
Thuyết là tiến dẫn lời nói, cái nghĩa căn bản của thuyết làm cho người ta nghe theo. Hiệu quả của thuyết rất lớn. Bởi thế mới có câu: "Thiên hạ tĩnh, nhất ngôn sử chi động. Thiên hạ động, nhất ngôn sử chi tĩnh". (Thiên hạ đang yên lặng, một lời nói làm náo loạn. Thiên hạ đang náo loạn, một lời nói làm lắng dịu).
Căn bản mưu thuật của thuyết, theo Tuân Tử có bốn điều: Cơ, dũng, trí, biến.
- Cơ: Là xem thời độ thế, nhân lợi thuận tiện.
- Dũng: Là quyết đoán nói những điều không ai dám nói.
- Trí: Là biết rõ sự tình, tâm lý, giải quyết được thắc mắc, chế phục được người.
- Biến: Là biến hóa, trong các trường hợp bất trắc.
Mục đích của thuyết có năm điều:
- Làm cho người hiểu rõ.
- Làm cho người tin tưởng.
- Làm cho người đồng tình.
- Làm cho người phục.
- Làm cho người theo.
Đạt được năm mục đích trên thì kể như nắm chắc phần thắng trong tay.



14. Man thiên quá hải (Lợi dụng sương mù để lẩn trốn)
Kế "Man thiên quá hải" là lợi dụng lúc trời sương mù mà lẩn trốn, vượt qua hay hành động ngay trong lúc sương mù.
Man thiên, trời u ám không phải hoàn cảnh hoàn toàn bất lợi như một quẻ trong Dịch lý đã nói. Man thiên, không thể ngồi đợi nó tới như sương mù do thời tiết thiên nhiên, mà phải tạo ra nó.
Kế "Man thiên" đem áp dụng thực hiện được cả hai mặt: tiêu cực lẫn tích cực.
Tích cực là đem ánh sáng đến cho một tình thế mờ mịt.
Tiêu cực là lẩn tránh một tai họa, là lợi dụng cơ hội sơ hở của địch để thoát bí.
Ở trận Xích Bích, Khổng Minh đã giải quyết vấn đề thiếu tên bắn cho các cung thủ bằng cách lấy mười chiếc thuyền lớn chất đầy rơm, đợi lúc trời sương mù, âm thầm đến trại Tào Tháo nổi trống la hét làm như tấn công. Tào sợ ngụy kế, không dám xông ra, chỉ bắn tên như mưa vào các thuyền rơm. Bằng một đêm đánh trống reo hò, không chết một người, Khổng Minh đã lấy được của Tào Tháo cả trăm ngàn mũi tên.



15. Ám độ trần sương (Đi con đường mà không ai nghĩ đến)
Kế "Ám độ trần sương" là bí mật đưa quân qua con đường mà không ai nghĩ rằng ta sẽ đi qua.
Kế này áp dụng giữa lúc hai bên đang đấu tranh, chiến đấu với nhau.
Mỗi bên đều ra sức giấu mục tiêu thật của mình rồi đưa ra mục tiêu giả mà lừa đối phương.
Đây là công việc rất phức tạp, có một quá trình khúc triết. Như "Tôn Tử Binh Pháp" viết: “Việc binh là trá ngụy, có thể mà làm ra vẻ không có thể, dùng đấy mà tỏ ra không dùng, gần giả làm như xa, xa giả làm như gần. Lấy lợi mà dụ, gây rối mà đuổi, thấy khỏe thì tránh. Đầu tiên là làm mọi cách giảm nhược lực đối phương, sau rồi mới tiến hành dự định.
Muốn dụng kế này phải là người có tầm nhìn xa hiểu rộng và một khối óc tuyệt vời.



16. Phản khách vi chủ (Đổi vị khách thành vị chủ)
Kế "Phản khách vi chủ" là đổi địa vị khách thành địa vị chủ.
"Phản khách vi chủ" là trong đấu tranh đang ở vào thế bị động nên phải tìm kế hoạch đến chủ động, khách vốn là địa vị bị chi phối, mọi việc đều do chủ đặt định sắp xếp.
"Phản khách vi chủ" là nguyên tắc thường dùng trong đấu tranh. Có chủ động mới khống chế được cục diện. Không có chủ động, không thể thắng lợi.



17. Kim thiền thoát xác (Ve sầu vàng lột xác)
"Kim thiền thoát xác” là con ve sầu vàng lột xác.
Kế này dùng cho lúc nguy cấp, tính chuyện ngụy trang một hình tượng để lừa dối, che mắt đối phương, đặng đào tẩu chờ một cơ hội khác.
Kế "Kim thiền thoát xác" có một phạm vi rất rộng rãi và phổ biến, bất cứ ai ở hoàn cảnh nào cũng có thể sử dụng được.



18. Không thành kế (Kế bỏ trống cửa thành)
"Không thành kế" là kế bỏ thành trống, thành bỏ ngỏ.
Kế này có hai loại:
- Một là lúc tình thế cực khẩn cấp, nguy hiểm như treo trên sợi tóc, buộc phải dùng nghi binh để lừa dối đối phương mà dựa vào đó để trốn thoát.
- Hai là rút lui với đầy đủ kế hoạch dụ cho địch quân xâm nhập rồi mới bao vây tiêu diệt.
"Không thành kế" thực ra là một cách tạo nghi âm cho đối phương, mục đích là không cho đối phương sớm có một quyết định.



19. Cầm tặc cầm vương (Dẹp giặc phải bắt tướng giặc)
"Cầm tặc cầm vương" là dẹp giặc phải bắt chúa giặc.
Phương pháp bắt chúa giặc thật thiên biến vạn hóa, không cứ bằng sức mạnh hay bằng trí khôn. Các kế khác như "Điệu hổ ly sơn", "Mỹ nhân kế" hay "Man thiên quá hải" đều có thể dùng cho kế "Cầm tặc cầm vương". Để đối phó với một nhân vật anh hùng, thì dù một quả đạn mà giết hay dùng mỹ nhân kế mà nhử thì cũng như nhau.
Nhưng đa số âm mưu cầm vương được hiệu quả bằng kích thích anh hùng và mỹ nhân kế.
"Tự cổ anh hùng đa hiếu sắc" là vậy.
Việt Vương thua trận rồi, mà chỉ dùng một nàng Tây Thi đã đủ giam cầm Phù Sai. Lý Viên muốn đoạt quyền của Xuân Thân Quân, nên đã cho cô em là Lý Yên sang làm tì thiếp. Đó là những cách gián tiếp để cầm vương.



20. Ban chư ngật hổ (Giả làm con *** để ăn thịt con hổ)
Kế "Ban chư ngật hổ" là giả làm con *** để ăn thịt con hổ.
Lão Tử nói: “Người cực khôn khéo mà làm ra vụng về”, cũng như câu "đại trí nhược ***". Người đi săn thường học tiếng *** kêu rồi tự giả làm *** để nhử con hổ.
Đối với kẻ thù, ta hãy giả *** như một con ***, trên bề mặt cái gì cũng thuận chịu, lúc nào cũng cười, lúc nào cũng cung kính để cho địch mất hết nghi âm. Chờ thời cơ chín, tìm thấy chỗ nhược của kẻ thù mà đập đòn sấm sét.
- Dùng việc không gì quan trọng bằng bí mật.
- Hành động không gì quan trọng bằng thừa lúc bất ý.
- Dò xét không gì quan trọng bằng làm cho địch không hay biết.
- Bên ngoài ra vẻ loạn mà bên trong rất có cơ ngũ.
- Tỏ ra đói mệt nhưng thật là no khỏe.
- Làm ra *** xuẩn nhưng rất tinh tường.
Những câu trên đây chính là căn bản lý luận của kế "Ban chư ngật hổ" vậy.



21. Quá kiều trừu bản (Qua cầu rồi phá cầu)
"Quá kiều trừu bản" là qua cầu rồi thì phá cầu, ý nói một người sau khi đã thành công, muốn hưởng thụ một mình nên giết hại hoặc xa lánh những người bạn đã đồng lao cộng khổ với mình.
Kế "Quá kiều trừu bản" thường trái ngược với kế "Ban chư ngật hổ". Qua cầu cất nhịp là lúc đắc thời đắc thế đem thuộc hạ ra mà khai đạo. Còn giả tiếng *** là kế áp dụng giữa lúc ở vào thế kẹt.
Đứng trên lập trường đạo lý thì cất nhịp cầu là một hành động vong ân bội nghĩa.
Lưu Bang nổi danh là người qua cầu cất nhịp lớn nhất trong lịch sử. Lúc Lưu Bang hàn vi còn đi ăn cắp gà, thôi thì Bang nói đủ các điều ngon ngọt dễ nghe để tựu chúng lập ****. Đến khi nên cơ nghiệp rồi, lo việc củng cố quyền thế, Lưu Bang chẳng ngại gì hết, đổi lại thái độ, nghi ghét triều thần.
Người thứ nhất mà Lưu Bang lôi chém là Hàn Tín, rồi đến Bành Việt, Anh Bố, bỏ tù Tiêu Hà, Trần Hi, Phàn Khoái.
Trương Lương thấy họa chẳng chóng thì chày cũng đến với mình, nên bỏ trốn lên rừng học đạo tu tiên.



22. Liên hoàn kế (Kế móc nối nhau)
"Liên hoàn kế" là nối liền với nhau thành một dây xích.
"Liên hoàn kế" còn là vận dụng một quyền thuật để tạo phản ứng dây chuyền cho đối phương hoặc gây thành phản ứng nhiều mặt.
Mỹ nhân kế là vũ khí phổ biến nhất cần thiết cho việc dùng "Liên hoàn kế". Vì người đẹp ví như nước, anh hùng ví như bùn, nước làm cho bùn nhão ra.
Từ ngàn xưa, đa số anh hùng đã vì thương hoa tiếc ngọc nên bỏ lãng nhiệm vụ.
Tuy vậy, vẫn phải phân biệt "Mỹ nhân kế" với "Liên hoàn kế".
Liên hoàn kế là một hình ảnh của thực tiễn, bất cứ việc gì xảy ra cũng gây thành phản ứng dây chuyền. Việc xảy ra hôm nay cũng không tự dưng mọc ra, nó phải là kết quả dây chuyền từ những sự việc trước.



23. Dĩ dật đãi lao (Lấy khỏe để đối phó với mệt)
Kế "Dĩ dật đãi lao" là lấy sự thanh thản để đối phó với hấp tấp, nhọc nhằn; dưỡng sức mà đợi kẻ phí sức.
Kế này viết ở trong thiên "Quân Tranh" của bộ "Tôn Tử Binh Pháp": "Lấy gần đợi xa, lấy nhàn đợi mệt" nghĩa là trên chiến thuật phải tìm nắm trước địa vị chủ động để ứng phó với mọi tấn công của địch.
Cũng có ý nói nên chuẩn bị chu đáo, dễ dàng lấy cái thế bình tĩnh xem xét tình hình biến hóa mà quyết định chiến lược, chiến thuật. Đợi địch mỏi mệt, tỏa chiết bớt nhuệ khí rồi mới thừa cơ xuất kích.
Tôn Tử gọi thế là: "Ẩn sâu dưới chín từng đất, hành động trên chín từng trời".
Sử dụng sách lược này đòi hỏi thái độ tuyệt đối trầm tĩnh ứng biến, đo được ý kẻ thù, hoàn cảnh kẻ thù, thực lực kẻ thù. Nếu thời cơ chưa chín thì đứng yên như trái núi. Khi cơ hội vừa tới thì lập tức lấp sông, chuyển bể.
Tư Mã Ý ngăn Gia Cát Lượng ở Kỳ Sơn.
Chu Du phóng hỏa tại Xích Bích.
Tào Tháo đại phá Viên Thiệu nơi Quan Độ.
Tạ Huyền đuổi Bồ Kiên ở Phi Thủy.
Tất cả đều lấy ít đánh nhiều, thế kém vượt thế khỏe. Tất cả đều là kết quả sử dụng tài tình sách lược "Dĩ dật đãi lao".



24. Chỉ tang mạ hòe (Chỉ vào gốc dâu mà mắng cây hòe)
"Chỉ tang mạ hòe" là chỉ vào gốc dâu mà mắng cây hòe. Ý nói vì không tiện mắng thẳng mặt nên mượn một sự kiện khác để tỏ thái độ.



25. Lạc tỉnh hạ thạch (Ném đá vào người dưới giếng)
"Lạc tỉnh hạ thạch" là ném đá vào đầu kẻ đã rơi xuống giếng.
Rơi xuống giếng lại còn ném đá vào đầu nạn nhân. Nếu đứng trên quan điểm đạo đức Khổng - Mạnh thì phải là hành động không chính nhân quân tử, nhưng nếu coi là một mưu kế thì hành động này lại là một hành động sáng suốt.
Căn bản triết lý của "Lạc tỉnh hạ thạch" là chi phối được thì mới chiếm đoạt được, và nhân từ với kẻ thù tức là tàn nhẫn với chính ta.
Lưu Bị lúc nào hé miệng cũng nói những điều nhân từ, lúc nào cũng chảy nước mắt, nhưng ông lại là người cũng giỏi thủ đoạn "Lạc tỉnh hạ thạch" nhất.
Chẳng vậy mà khi Lã Bố vốn là người làm nhiều ân huệ đối với Lưu Bị, nào việc bắn kích ở Viên Môn, nào việc cho Lưu Bị nương tựa ở căn cứ mình... Đến lúc Lã Bố bị bắt sau khi thất trận Từ Châu, Tào Tháo trong lòng còn đôi chút thương mến muốn dụ dỗ Lã Bố, Lưu Bị ngại Tào Tháo có thêm một mãnh tướng nữa nên đã ghé tai Tào Tháo mà nhắc khéo: “Ông không nhớ chuyện Đinh Nguyên và Đổng Trác hay sao?” (Đinh Nguyên và Đổng Trác đều nhận Lã Bố làm con nuôi, nhưng đều bị chết vì tay Lã Bố.
Lưu Bị đã không kể đến ơn nghĩa, lại còn đưa đòn độc "Lạc tỉnh hạ thạch" hạ Lã Bố. Như vậy, Lã Bố làm sao khỏi chết!



26. Hư trương thanh thế (Thổi phồng thanh thế)
"Hư trương thanh thế" là thổi phồng thanh thế để cho người ta chóa mắt, nể sợ.
Đời Tam Quốc, Tào Tháo tiến xuống Giang Định, rầm rộ cả trăm vạn hùng quân. Tháo định dùng ưu thế tuyệt đối để buộc Tôn Quyền phải hàng phục. Nhưng Khổng Minh trông thấy âm mưu này nên chỉ ba vạn quân với một số mưu kế và trận gió đông đã đánh bại quân Tào.
Khi sử dụng kế này, trước hết phải xem mục đích và giá trị của nó thế nào đã, rồi mới định cỡ to nhỏ.



27. Phủ để trừu tân (Bớt lửa dưới nồi)
Kế "Phủ để trừu tân" là bớt lửa dưới nồi, ý nghĩa là giải quyết trên căn bản một vấn đề, chủ ý không cho nó phát ra (bớt lửa cho nước khỏi trào).
Khi có một việc đã bùng nổ ra rồi thì tìm cách làm cho nó dịu đi, không để nó tiếp tục ác liệt.
Chỗ diệu dụng kế "Phủ để trừu tân" là không nghe thấy tiếng, không nhìn thấy hình, vô cùng như trời đất, khó hiểu như âm dương, khiến cho kẻ thù rơi vào kế của mình mà họ không biết.
Không kể tình trường, chiến trường hay thương trường, kế "Phủ để trừu tân" lúc nào cũng là kế rất âm độc, lớn mang hiệu quả lớn, nhỏ có hiệu quả nhỏ.
Ở tình trường, anh chàng kém vế thường o bế song thân hoặc anh em của đào, hơn là tấn công chính nàng!
Ở chiến trường, kế "Phủ để trừu tân" lại càng dày đặc, giăng mắc như mạng nhện.



28. Sát kê hách hầu (Giết g.à cho khỉ sợ)
"Sát kê hách hầu" nghĩa đen là giết con g.à cho con khỉ sợ.
Theo truyền thuyết dân gian, con khỉ rất sợ trông thấy máu, cho nên khi người ta muốn dạy khỉ, trước hết họ giết một con g.à, bắt con khỉ nhìn thấy đống máu bê bết rồi mới bắt đầu giáo hóa. Lúc bắt khỉ cũng thế, người ta vặn cổ con g.à cho nó kêu lên những tiếng ghê rợn, khiến cho khỉ bủn rủn chân tay thì đến bắt.
"Sát kê hách hầu" có tác dụng lớn, làm cho các vụ mới nở ra trong trứng nước bị rơi vào cảnh bối rối, sợ sệt.



29. Phản gián kế (Dùng kế của đối phương để quật lại)
"Phản gián kế" là dùng người của đối phương lừa dối đối phương, dùng kế địch lừa địch.
Tôn Tử nói: “Biết mình là biết thực lực và nhiệm vụ của mình. Biết người là biết thực lực và ý đồ của địch. Biết mình thì tương đối dễ hơn biết người. Cho nên muốn biết người thì phải dùng gián điệp”.



30. Lý đại đào cương (Đưa cây lý chết thay cây đào)
"Lý đại đào cương" là đưa cây lý chết thay cho cây đào.
Người lớn làm họa, bắt người bé chịu tội thay. Có rất nhiều kẻ tác gian phạm tội lại bắt người khác thế thân.



31. Thuận thủ khiên dương(Thuận tay dắt con dê về)
"Thuận thủ khiên dương" theo nghĩa đen là thuận tay dắt con dê về.
Sự việc trên đời, thiên biến vạn hóa rất kỳ diệu. Phải biết nắm lấy bất cứ cơ hội nào vụt hiện đến trước mắt, đó là những thâu hoạch, những cái lợi bất ngờ.



32. Dục cầm cố tung (Muốn bắt mà lại thả ra)
"Dục cầm cố tung" theo nghĩa đen là muốn bắt cho nên thả ra.
Muốn thực hành kế này, phải có một nhãn quan sâu rộng, một tấm lòng nhẫn nại vô song. Những kẻ cấp công cận lợi không bao giờ có đủ tài trí để thi hành nó.
Kế "Dục cầm cố tung" không thi hành theo cái nghĩa đen của nó. Kế này nói lên sự mềm dẻo cho mọi chính sách, thứ nhất là chính sách thu phục lòng người, giữ người.



33. Khổ nhục kế (Hành hạ thân xác mình để người ta tin)
"Khổ nhục kế" là hành hạ mình, rồi đem cái thân xác bị hành hạ ấy để làm bằng chứng mà tiếp cận với địch để hoàn thành một âm mưu nào đó.



34. Phao bác dẫn ngọc (Ném hòn ngói để thu về hòn ngọc)
"Phao bác dẫn ngọc" nghĩa đen là ném hòn ngói để thu về hòn ngọc. Tức là dùng tiểu vật để đoạt một đại vật, như người đi câu vậy.
Dân gian thường nói "thả con tép bắt con tôm" cũng là kế này.



35. Tá thi hoàn hồn (Mượn xác để hồn về)
"Tá thi hoàn hồn" nghĩa là mượn xác để hồn về.
Ý kế này chỉ rằng: Sau khi đã thất bại, buộc phải lợi dụng một lực lượng nào đó để khởi lên thi hành trở lại chủ trương của mình.
Tuy nhiên, dùng kế này rất dễ đi vào con đường nguy hiểm, nếu sơ xuất thì tỷ như rước voi về giày mả tổ.
Nếu mượn xác mà mượn ẩu thì chẳng khác gì vác xác chết về nhà.



36. Tẩu kế (Chạy, lùi, thoát thân)

"Tẩu kế" nghĩa là chạy, lùi, thoát thân.
Tại sao kế sau chót cổ nhân lại đặt là "kế chạy"?
Lại có câu: "Tam thập lục kế, tẩu vi thượng sách". (Ba mươi sáu chước, chạy là hơn hết!)
Bởi vậy kế này liên quan nhiều đến sự thành bại của một công việc lớn. Bất luận là đánh nhau bằng văn hay bằng võ, không ai là có thể thắng hoài. Trong quá trình chiến đấu bao gồm nhiều kiểu thắng, nhiều kiểu bại, lúc ẩn lúc hiện, trong chớp mắt dồn dập cả trăm ngàn biến chuyển. Nếu không ứng phó mau lẹ để tránh những cảnh bất lợi, để nắm mau lợi thế mà tiến tới thắng lợi, thì không phải là nhân tài.
Chạy có nhiều phương thức. Bỏ giáp, bỏ vũ khí mà chạy, bỏ đường nhỏ mà chạy tới đường lớn, bỏ đường bộ mà chạy sang đường thủy... Các phương thức tuy không giống nhau nhưng cùng hướng chung đến mục đích là tránh tai họa để bảo đảm an toàn, để bảo toàn lực lượng.
"Tẩu kế" không phải là chạy dài. Chạy chỉ là một giải pháp để mà sẽ quay lại. Tinh hoa của kế chạy là giành thời gian, bảo tồn sức khỏe, lực lượng.
Rút chạy đến một vị trí mới, cho tư thế vững mạnh hơn, tập trung nỗ lực và củng cố tinh thần, chọn một cơ hội thuận tiện để quật lại, ấy mới thực là "Tẩu kế".
Sau hết phải lo đến điểm nguy của kế chạy: Khi chạy, sẽ mất tinh thần, sự việc hoàn toàn lỏng lẻo, mất sự tin tưởng ở xung quanh. Nếu không giải quyết cho chính xác những vấn đề trên thì "tẩu" không còn là một kế hoạch nữa, mà là một sự tan rã vậy!

TVP
17-09-2007, 03:19 PM
Nếu các huynhđệ không chê cười, tiểu đệđây xin lần lượt dịch lại Tam Thập Lục kế áp dụng trongviệcbuôn trứng mà các đại gia thường hay sử dụng, nếu có gì sai xin các huynh đệ chỉ bảo.


1. Dương đông kích tây (Đánh lạc hướng đối phương)

Kế "Dương đông kích tây" là reo hò giả vờ như thật sự muốn mua vào (hoặc bán ra)một cổ phiếu nào đó nhưng thật sự là đang chuẩn bị bán ra (hoặc mua vào)... Còn trên bảng điện tử chúng ta quan sát thấy các BB khi muốnthu gom vào 1 cp nào đó thìđầu phiên P1họ thườngđẩy một lệnh bán cp đó với khối lượng cực lớn một cách lộ liễu sau đó âm thầm (rãi đinh che giá) đón lõng cp đó với giá thấp hơn với kl cực lớn nhằm giăng một mẽ lưới hốt gọn lượng cp của bác nào muốn chạy. Cũng tương tự khi họ muốn bán thì họ làm ngược lại với cách trên.


Kế này mờ ảo vô song. Nó rất khó biết, khó đoán, bị đánh bất ngờ. Kế này nhằm chuyển mục tiêu để lừa dối đối phương, khiến choNĐT sơý,rồi tấn côngbất ngờ làmđối phương không chuẩn bị kịp.


Có nhiều cách thức để thực hiện kế này, như:
- Tạo tin đồn. - Làm rối tai rối mắt đối phương. - Buộc đối phương lo nhiều mặt. - Mê hoặc ý chí của đối phương. - Nghi binh. - Làm phân tán lực lượng đối phương. - Làm yếu lực lượng đối phương, lực lượng phòng vệ đối phương.


Nguyên tắc của " Dương đông kích tây" là bí mật và chủ động. Bị động coi như phải chịu sự thất bại nặng nề. Điều này có nghĩa là khi BB muốn thực hiện kế này thì trước hết phải biết tin nội gián trước các NĐT khác, thứ hai là phải biết lực lượng của địch (số cp trôi nỗicòn lại) và khả năng đáp ứng của mình như thế nào (nếu lên kế hoạch thu gom) ! Điều quan trọng nữa là phải thực hiện một cách bí mật nếu không sẽ là công dã tràng thậm chí là thất bại đau đớn. Thất bại ở đây làdo kế hoạch bị bại lộ và bị bắt bài, do có một BB khác hoặcNDT khác nhìn thấy và nhảy vào cướp miếng mồi ...

catminh
18-09-2007, 09:15 AM
Nếu các huynhđệ không chê cười, tiểu đệđây xin lần lượt dịch lại Tam Thập Lục kế áp dụng trongviệcbuôn trứng mà các đại gia thường hay sử dụng, nếu có gì sai xin các huynh đệ chỉ bảo.


1. Dương đông kích tây (Đánh lạc hướng đối phương)

Kế "Dương đông kích tây" là reo hò giả vờ như thật sự muốn mua vào (hoặc bán ra)một cổ phiếu nào đó nhưng thật sự là đang chuẩn bị bán ra (hoặc mua vào)... Còn trên bảng điện tử chúng ta quan sát thấy các BB khi muốnthu gom vào 1 cp nào đó thìđầu phiên P1họ thườngđẩy một lệnh bán cp đó với khối lượng cực lớn một cách lộ liễu sau đó âm thầm (rãi đinh che giá) đón lõng cp đó với giá thấp hơn với kl cực lớn nhằm giăng một mẽ lưới hốt gọn lượng cp của bác nào muốn chạy. Cũng tương tự khi họ muốn bán thì họ làm ngược lại với cách trên.


Kế này mờ ảo vô song. Nó rất khó biết, khó đoán, bị đánh bất ngờ. Kế này nhằm chuyển mục tiêu để lừa dối đối phương, khiến choNĐT sơý,rồi tấn côngbất ngờ làmđối phương không chuẩn bị kịp.


Có nhiều cách thức để thực hiện kế này, như:
- Tạo tin đồn. - Làm rối tai rối mắt đối phương. - Buộc đối phương lo nhiều mặt. - Mê hoặc ý chí của đối phương. - Nghi binh. - Làm phân tán lực lượng đối phương. - Làm yếu lực lượng đối phương, lực lượng phòng vệ đối phương.


Nguyên tắc của " Dương đông kích tây" là bí mật và chủ động. Bị động coi như phải chịu sự thất bại nặng nề. Điều này có nghĩa là khi BB muốn thực hiện kế này thì trước hết phải biết tin nội gián trước các NĐT khác, thứ hai là phải biết lực lượng của địch (số cp trôi nỗicòn lại) và khả năng đáp ứng của mình như thế nào (nếu lên kế hoạch thu gom) ! Điều quan trọng nữa là phải thực hiện một cách bí mật nếu không sẽ là công dã tràng thậm chí là thất bại đau đớn. Thất bại ở đây làdo kế hoạch bị bại lộ và bị bắt bài, do có một BB khác hoặcNDT khác nhìn thấy và nhảy vào cướp miếng mồi ...

Bài viết của bác rất hay, mong bác luôn phát huy cho mọi người cùng đọc.
Cám ơn . [Y]

TVP
18-09-2007, 02:15 PM
Cám ơn bác đã có lời khen ! Đang sản khoái vì mấy cổ của em hôm naytăng trần em làm thêm phát nửa cho các bác vui ...


2. Điệu hổ ly sơn (Dụ hổ ra khỏi rừng)



Kế "Điệu hổ ly sơn" làkhi một BBsnhử, dụ hay khuấy động làm cho một BBs hoặc cácNDT khác nhảy ra một cp nào đó mà mình muốn nhảy vào để thâu tóm. Để đạt được mục đích thì BBslàm sao phảihy sinh và thóatkhỏi cp khác mà mình đang kiểm soát (nhưng không còn hấp dẫn nửa), hoặc rêu rao trên báo chí, diễn đàn,thông tin đại chúng ... xuyên tạc nói xấu cp đó. Nếu không thì dùng sức mạnh, bên nào lỳ đòn và nội công thâm hậu hơn ắc sẽ thắng!


Người ta thường nói một rừng không thể có 2 cọp cho nên một cp thường có một BBsđứng trong đó làm đạo diễn cho cp mà mình kiểm soát ... Ví dụ nhưở cp HAX, lúc trước con cọp làm mưa làm giólà ban phái Kền Kền của kụ NQ và Tỏi Mốc [:P] , bây giờ con cọp chiếm chổ là ban phái Sư Tử Hống của cụ Ớt [:P] ... Hai con cọp đánh nhau thì không đui cũng què ... cho nên một con phải ra đi kiếm ăn chổ khác [:D]


Sở dĩ con cọp(BBs) muốn độc chiếm khu rừng (cổ phiếu)nào đó là vì ở đónó đánh hơi thấycó nhiều con mồi thơm ngon ... Đểmuốn biết chổ nào có nhiều con mồi thơm ngon thì chúng ta phải nghiên cứu xem cp nào có lượng cầu khủng nhất so với qui mô của nó ... hiện nay đang có một miếng rất thơm ngon như vậy (nó có một chử M và một chử C [:O]) hoặc là xem topiccủa cp nào có nhiều người theo dõi nhất [:)]

java09
18-09-2007, 02:26 PM
Tôn Tử nói :

Nước theo địa thế mà tìm đường chảy
Binh theo địch tình mà liệu cách đánh

Thị trường thay đổi liên tục và bạn cũng phải như thế . Một hành động mang lại thắng lợi năm trước , tháng trước, tuần trước , hôm nay thực hiện thì rất có thể gặp thất bại. Luôn luôn phải kiểm tra phương pháp mà mình sử dụng có còn hiệu lực không. Không ngừng phân tích đánh giá các suy nghĩ, dự đoán của mình xem có còn áp dụng được không.

Kinh nghiệm là bạn của ta, nhưng cũng có thể phản ta.

TVP
22-09-2007, 05:21 PM
3. Nhất tiễn hạ song điêu[/B] (Một mũi tên hạ hai con g.à)
Kế "Nhất tiễn song điêu" là dùng một mũi tên bắn chết hai con g.à.
Ý của mưu kế này là dùng sức lực tối thiểu để đạt đến hiệu quả tối đa.


Áp dụng trong chiến luộc buôn trứng thì có nhiều cách, ví dụ các BBs thường :


-Vĩ mô: Nâng giá một vài cp trong nhómmông tođể kéo thị trường lên ...


-Trung mô: Nâng giámột cp nào đó để kéo giá các cp cùng ngành nghề lên ...


-Vi mô: Nâng giá một cp qua đỉnh nhằm 2 mục đích: thứ nhất là gom được nhiều cp tại giá đỉnh vì đa số các tay lướt sóng thường bán tập trung nhiều tại đỉnh, thứ hai là tạo dựng lại mặt bằng giá mới cho cp đó, với đáymới sẽ là đỉnh hiện tại và đỉnh mới sẽ do BBs tự quyết định ! Với mặt bằng giá mới này có nghĩa là BBs đã mua số lượng lớn tại giá đáy (đỉnh cũ) ! Không phải ngẫu nhiên khi mà trong TA chúng tađượcthấy giao dịchtại 2 đỉnh và đáy có KLGD làlớn nhất!


Đi kèmkế hoạch này là chiến lược làm giá, đây có thể nói là mưu kế rất hiệu quả mà chi phíbỏ ra thì rất nhỏ, do đó các BBs thường thuê một nhómphân tíchthông tin thị trường để lăng xe một vài cp màmình muốn làm giá ... Thật không phải dở hơi mà bây giờ chúng ta thấy hiện nay mọc ra rất nhiều nhóm phân tách phân tétbình loạn trên thị thường ... mà nỗi trội và có số má nhất trong đó phải nói là nhóm Cổ Nhuế - Boston Research, nhóm này qui tụ 7 tay anh chịgiang hồkhét tiếng và thất học (học lớp thất, tức lớp 7) thành lập ... Chính vì thất học cho nên chúng ta cũng thông cảm vớinhững câu nhóm này viết đại loại như "Tứ trụ chiều đình"[:cuoibo] (màphảilà "Tứ chụ chiều đình"mới đúng [:cuoibo] )

hoangthanh_1
22-09-2007, 09:35 PM
Sở dĩ con cọp(BBs) muốn độc chiếm khu rừng (cổ phiếu)nào đó là vì ở đónó đánh hơi thấycó nhiều con mồi thơm ngon ... Đểmuốn biết chổ nào có nhiều con mồi thơm ngon thì chúng ta phải nghiên cứu xem cp nào có lượng cầu khủng nhất so với qui mô của nó ... hiện nay đang có một miếng rất thơm ngon như vậy (nó có một chử M và một chử C [:O]) hoặc là xem topiccủa cp nào có nhiều người theo dõi nhất [:)]

He he . Bác TVP đang trình diễn chiêu "Nhất tiễn hạ song điêu" [/b]đây mà.
Đùa tý cho vui .Rất đợi các bài viết tiếp của của bác
[/b]

TVP
05-10-2007, 12:47 PM
Sở dĩ con cọp(BBs) muốn độc chiếm khu rừng (cổ phiếu)nào đó là vì ở đónó đánh hơi thấycó nhiều con mồi thơm ngon ... Đểmuốn biết chổ nào có nhiều con mồi thơm ngon thì chúng ta phải nghiên cứu xem cp nào có lượng cầu khủng nhất so với qui mô của nó ... hiện nay đang có một miếng rất thơm ngon như vậy (nó có một chử M và một chử C [:O]) hoặc là xem topiccủa cp nào có nhiều người theo dõi nhất [:)]




He he . Bác TVP đang trình diễn chiêu "Nhất tiễn hạ song điêu" đây mà.
Đùa tý cho vui .Rất đợi các bài viết tiếp của của bác



Bác thấy chưa? em đã phím con cóchử M và chử C, thì bây giờ 2 con đạttiêu chuẩnđó là MCV,MHC đều chạy nhanh và tốc độ cả ... hehehe


Công nhận em nhìn xa ghê bác nhỉ, trước 1 tuần cơ đấy ! hehehe


Hôm nay thị trường giảm mà ranh mục em tăng được 2-3% sướng quá ... hehehe

TVP
24-11-2007, 05:37 PM
Lại nghe đồn rằng trong giới Võ Lâm hiện nay được chia thành 4 nhóm chính:




-Các cao thủ Tây Tạng (khoai Tây) là lực lượng thứ nhất và được xem là thế lực võ công thượng thừa nhất (trình cao) cộng với nội công thâm hậu (nhiều xiềng) cho nên được xem là lực lượng mạnh nhất thời bấy giờ,mỗi khi ra đòn tung chiêu của các cao thủ nàyđềuthiên biến vạn hóa không biết đâu mà lần, nhất cử nhất động của phe này đều bị các cao thủ võ lâm khácnghiên cứuchặt chẻ (kết quả giao dịch cuối ngày của nhà ĐTNN) hòng tìm ra sơ hở và kế sách để phá đòn!


-Các cao thủ quan lại bảo vệ triều đình (Quan chức nhà nước) là lực lượng thứ hai làm đối trọng với các cao thủ Tây Tạng, nhiệm vụ triều đình đặt ra cho các cao thủ này là làm sao khống chếcho được các cao thủ Tây Tạng tung hành trên lãnh thổ của ta, quan trọng là ngăn chặn họ bành trướng xâm lăng lãnh thổ của ta và chỉ chấp nhận cho họ một phần đất (Room) để sống mà thôi ... Nhưng cũng không nên triệt tiêu họ được vì tađang cần giao lưu học hỏi ngành võ thuật đương đại với các nước khác trên thế giới.


-Các cao thủ thuộc phe khởi nghĩa (các đại gia và tổ chức trong nước) là lực lượng thứ ba luôn luôn chống đối triều đình, nào là phản đối triều đình tham lam, quan liêu, *** nát...nào là lên án triều đình chèn ép họ , tiếp tay cho giặc (chỉ thị 03) ...các cao thủ nhóm này có thể nói về võ công và nội công thì một chín một mười với các cao thủ Tây Tạng...


-Các cao thủ thuộc nhómhành tẩu gian hồ (các tiểu gia và cừu non) là lực lượng cuối cùng trong giới Võ Lâm bấy giờ, nhóm này qui tụ đông đảo anh hùng hào kiệt sống khắp nơi (sống nhiều nhất là ở VST)và kiếm sống bằng nhiều nghề khác nhau, nào là nghề lừa gặt kẻ khác, nào là nghề móc túi kẻ giàu, nào là nghề bói toán (hô hào Up với Down)... nhưng tựu trung lại nôm na là nghề lướt sóng http://forum.vietstock.com.vn/emoticons/emotion-4.gif... đôi khi cũng có nhiều người sống lương thiện (đầu tư lâu dài)... Điểm khác biệt các cao thủ nhóm này với các nhóm khác là dù có thể vài cá nhân võ công cái thế nhưng nhìn chung nội công (xiềng)của họ yếuxìu ... cao lắm chỉ được vài ba năm công lực (vài ba tỉ NVĐ)... chỉ cần ra 1 chiêu là bị đối thủ quét sạch, nhưng vì lực lượng này rất đông cho nên nếu liên kết được thì có thể xem là đáng kể lắm đấy !


Điều quan trọng trong giới hành tẩu gian hồ bấy giờ là có nên tìm một minh chủ có đức có tài để liên kết các cao thủ hành tẩu gian hồ thành một thể thống nhất để có thể chống chọi lại với các cao thủ phe khác được chăng ?


(còn tiếp)



[<b>edited by:</b> TVP at 17:40 (GMT 7) on 24-11-2007]
Thời bấy giờ tình hình giao tranh ác liệt trên mọi lãnh thổ, trên mọi chiến trường đâu đâu cũng thấy biển máu và nước mắt, tiếng khóc nhiều hơn tiếng cười, cảnh mẹ xa con, vợ xa chồng cùng những nỗi buồn không của riêng ai..… đâu đâu cũng thấy tiếng gào thét thân tàn ma dại của những chiến bình trở về với thương tật đầy mình ….


Lúc này trong giới hành tẩu gian hồ nổi lên hai nhóm bang hội được xem là nổi đình nổi đám nhất, một nhóm ở phương Nam do đại sư LHH làm bang chủ lấy hiệu là Sư Tử Phái, một nhóm thì gầy dựng ở phương Bắc do sư phụ NhaQue thống lãnh lấy biệt hiệu là Kền Kền phái. Cả hai nhóm được phân chia theo hai sở trường sở đoản khác nhau, phái Sư Tử thì đi theo đường kiếm khí (phân tích kỹ thuật) còn phái Kền Kền thì đi theo đường kiếm pháp (phân tích cơ bản)…. Do được dìu dắt bởi 2 đại cao thủ cho nên đa số đệ tử các phái đã được lệnh lui quân kịp thời đúng lúc và tránh được thương vong trong đợt giao tranh vừa qua.


Trong khi đó có rất nhiều kiếm sĩ khắp nơi trên chốn gian hồ vì sự hăng máu và tham lam đã bị thất bại thảm hại và thương tích đầy mình, một số thì đã nhận ra sai lầm và đã rút lui bảo vệ tính mạng, còn một số thì quyết không chịu đầu hàng và vẫn còn ở trong trận mạc tử thủ, quyết phục thù, một sống một còn….


Lại nói về giới đại địa chủ (Đại Gia), sau khi triều đình ra sắc lệnh thu thuế, thì giới này phản đối kịch liệt, hành động đáp trả là ngưng mọi hoạt động giao thương, nghe ngóng tình hình, làm tình hình buôn bán ảm đạm và trở nên trầm trọng, có nguy cơ làm nguồn cung cấp lương thảo cho triều đình và bá tánh bị kiệt quệ nghiêm trọng. Liệu họ có rút lui chiến thuật trong giai đoạn sắp tới để trốn thuế trong năm sau? Nếu điều này diễn ra thì đó sẽ như là một trận cuồn phong bảo táp trong giai đoạn sắp tới !


Trước tình hình nguy cấp đó, triều đình một mặt là lo cho sự thịnh vượng của quốc gia bị nguy hại do tình hình lạm phát và thiên tai hoàn hành khắp nơi, do đó triều đình phải ra sắc lệnh thu thuế để trang trải ngân sách quốc gia, một mặt triều đình đang lo chuẩn bị khai thông vùng đất mới VCB, đây là vùng đất quan trọng có địa hình chiến lượt và là vùng đất màu mở nhiều tài nguyên. Do đó triều đình cho mời các quân sư văn võ khắp nơi hiến kế làm sao cho trong thời gian sắp tới bảo đảm chiến lượt khai thông vùng đất VCB không được thất bại.


Lại nói về các vùng lãnh thổ quốc gia, thì hiện nay có thể nói vị trí huyết mạch giao thông với 5 vùng lãnh thổ giàu tài nguyên trực thuộc ngũ hành sơn là những vùng: FPT,STB,VNM,PPC và DPM trong đó 2 lãnh thổ đầu được giới Thương Nhân và Tây Tạng kiểm soát phần nhiều, còn 3 lãnh thổ sau thì đa số nằm trong quyền kiểm soát của Triều đình.


Vấn đề đặt ra là để thành công vùng đất hứa VCB, thì bắt buộc triều đình phải chấn hưng sự thịnh vượng quốc gia, nhưng muốn làm điều đó không dễ dàng với quân lực có hạn, thế thì ban vệ triều đình sẽ đưa ra kế sách gì để chấn hưng đây? Nếu dồn quân vào tất cả 5 vị trí chiến lược thuộc ngũ hành sơn thì liệu có đủ sức kháng cự nỗi quân lực địch không? Và để bảo vệ VCB khai sinh thành công thì quân lực triều đình có thể cầm cự sự giao tranh trên khắp các mặt trận chính được bao lâu ?


Lại nói về lực lượng ngoại bang, các cao thủ Tây Tạng, thì với sự vở trận tại chính quốc của họ, thì họ được lệnh rút bớt quân lực về, làm tình hình giao thương trở nên ảm đạm, một mặt họ đang thực hiện chiến thuật vườn không nhà trống, rút quân lực về từ từ nhường lại trận địa để dụ cho cho các lực lượng phe nhóm khác bị mắt cạn, để họ rảnh tay dành thế trận có lợi trong miếng bánh to VCB?


Liệu VCB có phải là bài toán nan giải hiện nay? Là mấu chốt là bước ngoặc quan trọng trong các diễn biến chiến trường sắp tới? Ai nắm được thế trận sắp tới kẻ đó sẽ chiến thắng!

Limo
24-11-2007, 06:33 PM
THIÊN THỜI - ĐỊA LỢI - NHÂN HÒA

Lại nói về mảnh đất màu mỡ VCB nơi cao đồ Tây Tạng và Khởi nghĩa quân đều để mắt sát sao do hai phái đều đặc biệt lưu tâm đến nơi hiểm địa màu mỡ này. Bên nào chiếm được với tổn thất ít nhất sẽ khai thông con đường tới Ngũ Hành Sơn (nơi tương truyền chôn dấu Cửu Âm chân kinh - oai trấn giang hồ có cửu âm chân kinh sẽ nắm quyền nhất thống). Còn triều đình do thừa tướng và các công công (nơi đang nắm giữ tấm địa đồ VCB) điều hành thì nửa nhởn nhơ nửa sốt ruột chưa biết sẽ hợp tác với Khởi nghĩa quân hay Tây tạng phái hoặc giả sẽ đứng trung dung đây - thật muôn phần khó xử. Tấm địa đồ VCB giữ trong tay định tung ra mấy lần ... rồi thôi... đang nóng lên như lửa đốt.

Tính về thiên thời thì quân khởi nghĩa và cao đồ Tây Tạng đều gặp phải những bất lợi. Địa lợi hai bên chiếm ưu thế gần ngang nhau, đều quen thuộc địa hình cũng như tâm lý địch quân như nhau sau 7 năm hành quân tác chiến.

Vậy kết cục cuộc chiến sẽ nhiều phần nghiêng về bên nào nắm được nhân hòa...

Xin xem tiếp hồ sau sẽ rõ...

TVP
16-12-2007, 01:13 AM
Cũng như mọi ngày trong bổn tự Sư Tửphái, vị đại đệ tử Update đang nhiệt tìnhhướng dẫn thực hành chiêu pháp giáng long thập bát chưởng (hệ thống IS) cho các đệ tử đồng môn, ai ai cũng hồ hởitán dương thần công vi diệu của 10 chiêu thức đầu tiên mà vị đại sư LHH đãsáng chếra......




Thế nhưng hôm nay lại xuất hiện nhiều vị cao thủ có tiếng trong giới võ lâm liên tục đã kích bên ngoài tự, phê phán chiêu pháp của đại sư là tà pháp, ai dùng tới nó sẽ có ngày tẩu hỏa nhập ma ..... đứng trong nhóm phản loạn đó cócao thủ QuachTinh, lão bà bà hoadoquyen, lão bất đồngtoy for tot .....


Ngoài ra cũng có vài nhóm quan kháchvới quan điểm trung dungđến tự xem học hỏi chiêu pháp ..... trong đó có ban phái Kền Kền, và các cao thủ giang hồ khác...


Lão bất đồng trước kia ắt có nhiều lần xung đột với cao thủ Update nay được dịp trả thù, nên hùa theo nhóm phản loạn khiêu khíchcác cao thủ khác như NhaQue, LMEC, QuachTinh, Tazan_HP quấy phá LHH tự ....


Thế nhưng với bản tính hòa nhả, ban chủ Kền Kền phái nhaque xin thoái lui :


-Tại hạ tài hèn sức mọn, đến đây chỉ làm khách tham quan thôi, không dám không dám.... xin tha cho tại hạ.....


Trong nhóm phản loạn có một vị đại cao thủ áo xanh với thân hình vạm vỡ,thân pháp mau lẹ .... không thuộc trường phái Kiếm tông lẫn Khí tông mà thuộc trường phái ám khí tông,nỗi tiếng với chiêu pháp Quì Hoa Bảo Điển , gãlên giọng :


-Hôm nay các ngươi hãy xem ta đốt đền lão LHH nhé .... hahaha


Nói rồi vị hảo hán Tazan bướt tới trước mặt vị anh hùng Update nghênh chiến:


-Ta là Tazan đến từ vùng đất HP muốn thách đấu với đại sư !


Nghe đến đây quần hùng xung quanh khoái chí ủng hộ nhiệt tình vì chuẩn bị có cơ hội được xem cuộc thư hùng giữa Đại Sư LHH và đại cao thủ Tazan, khỏi nói thì lão bất đồng và QuachTinh đắc chí đếnmức nào. Mọi người tung hô cao thủ Tazan lên tận mây xanh và hùa theo:


-Tazan vô địch, Tazan vô địch ....


-Đấu đê .... đấu đê ....


...


Vị anh hùng Update tỏ ra khinh thường:


-Chà cáibọn xứ sở HP nhà ngươi có bản lãnh nào mà dám đấu với ta? Được rồi nhà ngươi muốn đấu kiểu nào?


Vị hảo hán Tazan hùng hồn:


-Ta với ngươi mỗi người chọn 2 mục tiêu, một phía nam, một phía bắc, ta bắn phi tiêu, ngươi dùng chưởng lực, cùng 1 lúc ai đánh trúng 2 mục tiêu người đó thắng! Còn người nào thua thì tự xử cái ấy [:D] !Thế nào? Dám cá không nào?


Thế là quần hùng xung quanh nhốn nháo hẳn lên, kẻ thì đứng về phe Update kẻ khác thì về phe Tazan, một chín một mười, có người đem chuyện này ra bắt cá độ với nhau, ồn àonhư một cái chợ ....


Lạinói vềUpdate, sau một hồi đắn đo suy nghĩ, biết đây là cái bẫy của đối thủ,một phầnsợ nhở bị thua vì mất mặt thì chưa nói nhưng nếu bịcắt trái ớt của mình đi còn làm ăn gì trên chốn giang hồ này nữa ..... chà chà thật khó xữ, nhưng với bản tính anh hùng xưa nay, vị anh hùng ra vẻ quân tửvà thay đỗi cách chơi:


-Cá cược cắt cái ấy làm cho' gì cho mệt, mi thua ta bao lần rồi đều trốn thôi .... Bây giờ ta chơi kiểu này, ngươi công ta thủ, ngươi dùng chiêu Quì Hoa Bảo Điển bắn ta, còn ta dùng Hấp Tinh Đại Pháp đánh chặn phi tiêu của ngươi, thế nào?


Lúc này mọi người xung quanh bàn tán xôn sao, đa số ai cũng cho là nếu chơi theo cách của Tazan thì Tazan chiếm phần lợi thế, còn chơi theo cách Update thì dĩ nhiên với nội công thâm hậu thì Update thắng đã rõ mười mươi, không biết chọn cách nào cho hợp, có người thấy thế đứng ra giản hòa hai bên....


Tazan phân bua với quần hùng:


-Ta vốn hiền lành, có gây ân oán ai đâu, đi ngang qua đây thấy hắn lộng ngôn xem ai không ra gì, cho nên ta muốn dạy cho hắn một bài học ấy chứ....


Lúc này có vẽ quần hùng bắt đầu đứng về phía Tazan nhiều hơn ra mặt,còn Update thì không nghe thấy gì nửa....


Bổng có người thốt lên:


-Đại sư LHHđã biến mấy!





(hehe ...hết phần một, buồn ngủ quá hẹn quí vị đón xem phần 2 với tựa đề sự biến mất bí ẩn của đại sư LHH trong chương trình tối mai lúc 24 giờ 30 [:D])

TVP
16-12-2007, 09:20 PM
Bổng có người thốt lên:-Đại sư LHHđã biến mất!Nói rồi gã đệ tử hốt hoảng cầm bức huyết thư của LHH để lại đưa cho mọi người cùng xem
Gởi các đệ tử ngoan,


Ta lấy làm hãnh diện khi phải thông báo tin buồn cho các người là ta đã dùng Hấp Tinh Đại Pháp mượn tạm nội công g.à qué của các người, nhằm chuẩn bị cho trận chiến ở miền đất hứa VCB sắp đến, nhưng các ngươi hãyyên tâm sau khi chiến thắng trở về ta sẽ trả lại nội lực cho các ngươi, có lẻ sẽ bị vơi đi một tí [:D], các ngươi chịu khó ở lại giữ vững trận địa nhé [:)]


Tạm biệt các học trò ngoan của ta ...Đọc xong đám đệ tử toán mồ hôi hột, một phần vì bịđại sưlừa hút nội lực một phần thì cảm thấy đơn độc vì từ nay không còn che chở dạy bảo nửa ..... Trong khi đó đám phản loạn sau khi nghe tin đó ai nấycũng điều bất ngờ nhưng nói chung là khoái chí và ra sức chế diễu đám đệ tử LHH:"thấy chưa, ta đã bảo rồi mà không chịu nghe, hắn chỉ là tên đại bịp" ....Lại nói về đại sư LHH, thật tình thì không người nào, ngoạitrừ đại đệ tử Update, biết mặt đại sư của họ như thế nào, già hay trẻ, nam hay thái giám..... vì ngài lúc nào cũng đeo mặt nạ. Nghe đồn rằng xưa kia ngài chính là đại cao thủ noobno1 mà đã biến mất khỏi giới giang hồ bấy lâu nay. Tương truyền trước khi đạicao thủ noobno1 tịch diệt đã hứa cho đồng đạo xem bản đồ kho báu, thế nhưng đùng một cái noobno1 biết mất để lại sự nuối tiếc hụt hẫn cho biết bao nhiêu người .... Còn lần này sự thất vọng nằm ở chổ đại sư LHH chỉ mới truyền 10 chiêu cơ bản đầu tiên trong giáng long thập bát chưởng, đây là 10 chiêu thuộc thế thủ, trong khi đó 8 chiêu saunói về thếcông....nghe đâu chỉ có đại đệ tử chân truyền mới được lãnh hội đủ bộ pho bí kíp này mà thôi....


Nếu luận về cái tinh túy củachiêu pháp giáng long thập bát chưởng thì nó nằm ở chiêu thứccuối cùng,điều nực cười ở chổ nó làchiêu rất đơn giản nội dung chỉtóm gọn bằngmột câu khẩu quyết là có thể lãnh hội được nó và cũng như lĩnh hội đượctoàn bộ pho bí kiếp thượng thừa này, điều nực cười thứ hai là võ sinh không cần phải có nội công thâm hậu, vấn đề chính là ở chổ võ sinh phải có duyên căn và có một giác quan thật nhanh nhạy .... Thật ra chiêu thức này trong giới võ lâm đã có vài vị đại cao thủ đã luyện thành, thế nhưng vì nó thuộc vào loại bí truyền cho nên nó ít khi được truyền bá rộng rãi, nếu không thì nó chỉ là một trò trẻ con không hơn không kém....


Lại nói về 10 chiêu thức đầu của giáng long thập bát chưởng, có người luận nó thuộc về tà đạo (không áp dụng được) vì nếu áp dụng sai sẽ bị tẩu hỏa nhập ma,thế nhưng thật ra tà đạo hay chánh đạo đều phân biệt nhau một chử "Lực" mà thôi, nếu quân lực của anh đủ mạnh và thống nhấtcùng với trống lệnh (IS) thì quân của anh sẽ chiến thắng, và đây chính là điểm yếu huyệt duy nhất dẫn đến thất bại của phe Sư Tử Phái trong trận chiến vừa qua .... và đãdẫn đến sự chỉ trích của phe nhóm phản loạn trong thời gian này cùnghành động đốt đền của vị hảo hán Tazan.

TVP
16-12-2007, 09:21 PM
Bổng có người thốt lên:


-Đại sư LHHđã biến mất!


Nói rồi gã đệ tử hốt hoảng cầm bức huyết thư của LHH để lại đưa cho mọi người cùng xem






Gởi các đệ tử ngoan,


Ta lấy làm hãnh diện khi phải thông báo tin buồn cho các người là ta đã dùng Hấp Tinh Đại Pháp mượn tạm nội công g.à qué của các người, nhằm chuẩn bị cho trận chiến ở miền đất hứa VCB sắp đến, nhưng các ngươi hãyyên tâm sau khi chiến thắng trở về ta sẽ trả lại nội lực cho các ngươi, có lẻ sẽ bị vơi đi một tí [:D], các ngươi chịu khó ở lại giữ vững trận địa nhé [:)]


Tạm biệt các học trò ngoan của ta ...





Đọc xong đám đệ tử toán mồ hôi hột, một phần vì bịđại sưlừa hút nội lực một phần thì cảm thấy đơn độc vì từ nay không còn che chở dạy bảo nửa ..... Trong khi đó đám phản loạn sau khi nghe tin đó ai nấycũng điều bất ngờ nhưng nói chung là khoái chí và ra sức chế diễu đám đệ tử LHH:"thấy chưa, ta đã bảo rồi mà không chịu nghe, hắn chỉ là tên đại bịp" ....


Lại nói về đại sư LHH, thật tình thì không người nào, ngoạitrừ đại đệ tử Update, biết mặt đại sư của họ như thế nào, già hay trẻ, nam hay thái giám..... vì ngài lúc nào cũng đeo mặt nạ. Nghe đồn rằng xưa kia ngài chính là đại cao thủ noobno1 mà đã biến mất khỏi giới giang hồ bấy lâu nay. Tương truyền trước khi đạicao thủ noobno1 tịch diệt đã hứa cho đồng đạo xem bản đồ kho báu, thế nhưng đùng một cái noobno1 biết mất để lại sự nuối tiếc hụt hẫn cho biết bao nhiêu người .... Còn lần này sự thất vọng nằm ở chổ đại sư LHH chỉ mới truyền 10 chiêu cơ bản đầu tiên trong giáng long thập bát chưởng, đây là 10 chiêu thuộc thế thủ, trong khi đó 8 chiêu saunói về thếcông....nghe đâu chỉ có đại đệ tử chân truyền mới được lãnh hội đủ bộ pho bí kíp này mà thôi....


Nếu luận về cái tinh túy củachiêu pháp giáng long thập bát chưởng thì nó nằm ở chiêu thứccuối cùng,điều nực cười ở chổ nó làchiêu rất đơn giản nội dung chỉtóm gọn bằngmột câu khẩu quyết là có thể lãnh hội được nó và cũng như lĩnh hội đượctoàn bộ pho bí kiếp thượng thừa này, điều nực cười thứ hai là võ sinh không cần phải có nội công thâm hậu, vấn đề chính là ở chổ võ sinh phải có duyên căn và có một giác quan thật nhanh nhạy .... Thật ra chiêu thức này trong giới võ lâm đã có vài vị đại cao thủ đã luyện thành, thế nhưng vì nó thuộc vào loại bí truyền cho nên nó ít khi được truyền bá rộng rãi, nếu không thì nó chỉ là một trò trẻ con không hơn không kém....


Lại nói về 10 chiêu thức đầu của giáng long thập bát chưởng, có người luận nó thuộc về tà đạo (không áp dụng được) vì nếu áp dụng sai sẽ bị tẩu hỏa nhập ma,thế nhưng thật ra tà đạo hay chánh đạo đều phân biệt nhau một chử "Lực" mà thôi, nếu quân lực của anh đủ mạnh và thống nhất với trống lệnh (IS) thì quân của anh sẽ chiến thắng, và đây chính là điểm yếu huyệt duy nhất dẫn đến thất bại của phe Sư Tử Phái trong trận chiến vừa qua .... và đãdẫn đến sự chỉ trích của phe nhóm phản loạn trong thời gian này cùnghành động đốt đền của vị hảo hán Tazan.

The_Analyst
16-12-2007, 11:40 PM
Hớ ... hay quá nhỉ [:D] Lần đầu ghé thread của bác ... rất enjoy [:votay] Bác làm tiếp thêm vài phần nữa nhé [:D]

TVP
17-12-2007, 11:12 AM
[quote user="The_Analyst"]


Hớ ... hay quá nhỉ [img]http://forum.vietstock.com.vn/emoticons/emotion-2.gif"> Lần đầu ghé thread của bác ... rất enjoy Bác làm tiếp thêm vài phần nữa nhé

TVP
17-12-2007, 11:13 AM
[H]


Hây ... Bác mới vào đây lần đầu à?Bác là newbie đúng không? Bác muốn có truyện tiếp theo để xem đúng không? Thế bác có muốn trở thành Đại.... Đại cao thủ võ lâm không?


Thế này nhé, nếu bác muốn nỗi tiếng giang hồ .... oan trấn võ lâm, thì bác ra ngoài thách đấu hết tất tần tật hết các cao thủ giùm em, thắng thua gì mặc xác, miễn nỗi đình nỗi đám là đạt, sau đó bác quay lại đây sẽ thấy truyện mới và tên của bác sẽ nhắc đến như nhân vật lừng lẫy trên chốn gian hồ thôi [:D]

The_Analyst
17-12-2007, 01:54 PM
Kính bác... em không được phép ạ !!! Em newbie, trình rất còi ... lấy gì mà đi thách đấu các cao thủ lừng danh giang hồ. Em đã được bác Nhaque cho gia nhập KK Tự, thỉnh thoảng được sư phụ chỉ giáo cũng lấy làm vui sướng.


Hôm qua ghé quán bên đường, thấy hay nên há mồm thán phục mà thôi !!! Bác cứ viết tiếp nhá ... em sẽ vào vỗ tay thường xuyên [:D]

ThuongGia
17-12-2007, 02:17 PM
Kính bác... em không được phép ạ !!! Em newbie, trình rất còi ... lấy gì mà đi thách đấu các cao thủ lừng danh giang hồ. Em đã được bác Nhaque cho gia nhập KK Tự, thỉnh thoảng được sư phụ chỉ giáo cũng lấy làm vui sướng.




Hôm qua ghé quán bên đường, thấy hay nên há mồm thán phục mà thôi !!! Bác cứ viết tiếp nhá ... em sẽ vào vỗ tay thường xuyên http://forum.vietstock.com.vn/emoticons/emotion-2.gif





[:D]


Thôi bác với em đấu nhau để có truyện viết tiếp


Bác dám chơi không, chấp bác 3 chiêu!


ha ha ha

The_Analyst
17-12-2007, 11:45 PM
Bác lại đố khó em rồi [:$] Em đi ba chiêu .. bác cứ ngồi im ôm xèng là em vừa lõm lại vừa nởm ấy chứ [:D] Sư phụ em mà biết là [:dapdau] liền [:$]

Hay bác làm thử vài chiêu với bác TVP nhỉ [:nhai] ... em sẽ [:hoanho] cho cả hai ... thật đấy [H]

alex2000
18-12-2007, 07:50 AM
Kính bác... em không được phép ạ !!! Em newbie, trình rất còi ... lấy gì mà đi thách đấu các cao thủ lừng danh giang hồ. Em đã được bác Nhaque cho gia nhập KK Tự, thỉnh thoảng được sư phụ chỉ giáo cũng lấy làm vui sướng.


Hôm qua ghé quán bên đường, thấy hay nên há mồm thán phục mà thôi !!! Bác cứ viết tiếp nhá ... em sẽ vào vỗ tay thường xuyên http://forum.vietstock.com.vn/emoticons/emotion-2.gif" alt="Big Smile





http://forum.vietstock.com.vn/emoticons/emotion-2.gif" alt="Big Smile


Thôi bác với em đấu nhau để có truyện viết tiếp


Bác dám chơi không, chấp bác 3 chiêu!


ha ha ha



Muốn lấy số thì bác đi khiêu chiến với cụ Mẹc, ca sỹ, Cụ Ớp,.. hoặc cụ về chơi lại sư phụ là tức khắc có số có má liền hà[:cuoibo]

ThuongGia
18-12-2007, 08:35 AM
[quote user="The_Analyst"]


Bác lại đố khó em rồi [img]http://forum.vietstock.com.vn/emoticons/emotion-10.gif"> Em đi ba chiêu .. bác cứ ngồi im ôm xèng là em vừa lõm lại vừa nởm ấy chứ Sư phụ em mà biết là liền ... em sẽ cho cả hai ... thật đấy

ThuongGia
18-12-2007, 08:49 AM
[quote user="The_Analyst"]


Bác lại đố khó em rồi [img]http://forum.vietstock.com.vn/emoticons/emotion-10.gif"> Em đi ba chiêu .. bác cứ ngồi im ôm xèng là em vừa lõm lại vừa nởm ấy chứ Sư phụ em mà biết là liền ... em sẽ cho cả hai ... thật đấy

The_Analyst
18-12-2007, 11:03 AM
Bác lại la oan em rồi !! Em thấy bác khí thế quá nên đùa tí thôi [:D]


Bài của bác TVPrất hay ... em đang đợi đọc phần tiếp theo của Tôn Tử Chứng Pháp đây [:D] Trình bác TVP thì em ... không đủ trình để bàn rồi. Em chỉ ngồi há mồmmà nghe thôi...


Bác TVP có PM cho bác thì bác pm lại cho em nhé ... mà đừng đổi mã, tội em [:D]

TVP
24-12-2007, 09:03 AM
@Thuonggia: Trả lời email cho bác rồi đó, theo em thì đây đến 22/1 thị trường vẫn còn xuống mức 850 nữa đó (cái này là có phấn tích số liệu đàng hoàng chứ không nói suông đâu nhé) nếu như không có thông tin hổ trợ từ chính phủ như mở Room .... Vấn đề bây giờ là cầu mong cho NDTNN giải ngân mỗi ngày >200 tỉ thì may ra .....








@The_Analyst: Mấy bửa nay em bận công việc quá, mịe .... cty em nó nhận hợp đồng nhiều quá làm phê luôn, làm em chả có để vào đây để tán dốc với mấy bác cho dzui ....

The_Analyst
02-01-2008, 11:23 PM
Mấy hôm nay em kẹt nên không vào đây được ... trực tác chiến ở BV cho kịp *** vàng mà [:D]

Welcome back bác TVP [:nhaynhot] Bác tranh thủ mấy ngày nghỉ này tung thêm vài chiêu nữa cho anh em sáng mắt đi bác[Y]

850 luôn hả bác[:'(] Sabeco ơi là Sabeco [:'(]

Để xem ngày mai ntn ... chắc em tiễn chứng em lên đường [:taydua]

@Thuonggia: Bác TVP đã trả lời cho bác rồi nhé ... sao ko thấy PM em nhỉ [:$]

ThuongGia
07-01-2008, 09:49 AM
@TVP: Bác đoán đúng như thần ,vni sắp về 850 trước 22/1 như bác đoán rồi đó [Y], cũng may nhờ bác nhắc nhở cho nên em cho đi nốt 30% còn lại từ bửa đó rồi bác, khi nào bác thấy vào được thì bác pm em phát nha, thanks bác nhìu [:D]





@The_Analyst: Bác TVP chỉ phím em 1 từ là "chạy" thôi mà bác, có phím cổ cánh nào đâu mà PM cho bác [:O]

TVP
07-01-2008, 01:13 PM
@ThuongGia:


Mấy hôm nay thị trường tèo cho nên rãnh rang chút,emđangnghiên kíu số liệu database của em xemgiao dịch trong năm 2007, để kiểm tra xem PTKT hiện nay có áp dụng được ở Việt Nam chưa? nghĩa là xác suất hiện nay đi theo PTKT sẽ thành công làbao nhiêu % (từđóđoán ra số người đi theo PTKT chiếmưu thế) ? Kết quảcho ra là..... thôikhông dám nói [:D] Khi nào xong em mail cho bác xem kết quả !


Thật ra em chỉ dựa vào những tín hiệu như MACD,EXP,RSI,KLGD thôi, cho nên có thểkết quả không khả quan mấy !


Còn cái vụ dự đoán VN_INDEX thì em không có dựa vào PTKT đâu mà dựa vào luồng tiền ra vào trong TTCK đấy, rất đơn giản mà lại hiệu quả ! Nói chung em đang sở hữu tín hiệu riêng của em, ra vào rất chuẩn, khi nào vào em sẽ báo cho bác biết.





@The_Analyst: nếu bác thích thì mai mốt em sẽ PM cho bácnhững mã nào mà database của em phát tín hiệu vào hoặc ra, bật mí với bác là tỉ lệ thành công hơn 90% mã(giai đoạn tháng 7-9 vừa qua, mỗi lần vào lợi nhuận hơn 10%) còn lại 10% thì hòa hoặc lỗ ít.

TVP
11-01-2008, 01:55 PM
Theo em với sự kiện khoai tây xã hàng loạt mã để dìm VNIndex xuống 850 ngày hôm qua, lý do vì sao? động cơ sắp tới của họ là gì?
Cứ theo diễn biến trên sàn em mạn phép suy diễn như thế này:
-Tại sao bọn khoai tây nó còn g.à hơn hạng g.à vịt chúng ta sao mà mua cao bán thấp? với giá hiện nay khá thấp để nó giải ngân thế tại sao chúng nó xã nhiều vậy?
Thật ra họ không ng.u đâu, họ biết rõ thực lực của khoai ta sắp cạn rồi, do dồn tiền vào VCB, rồi sắp tới là nộp tiền đấu giá Sabeco nữa .....
Thế là họ tương kế tựu kế, nhả thêm hàng nhằm phá sức của khoai ta thêm nửa, nên để ý rằng từ giữa tháng 11, khi VNIndex về 1000 điểm, họ mua giảm dần, trong khi thời điểm VNIndex trên 1000 họ mua khá mạnh tay! Họ có bị đ.iên không? Không đâu, vì họ biết họ bán rẻ bây giờ, thì với thực lực của khoai ta hiện nay liệu có đủ sức để đẩy giá lên nửa hay không? trong khi đang gồng mình dồn sức cho mặt trận VCB và Sabeco? Nghĩa là họ chỉ tạm gởi CP ngắn hạn (độ 1,2 tháng) cho khoai ta giữ sau đó họ thực hiện chiến lược dìm giá IPO xuống để mua giá rẻ, xong họ nhận lại giá CP mà họ đã gửi, chiêu nàu em gọi là Sấn hỏa đả kiếp (Theo lửa mà hành động) ( tức là lợi dụng lúc loạn để thao túng, lúc tình hình rối ren mà sắp xếp theo ý muốn)
Vậy là mục đích của họ đã rõ, thế thì cuối cùng ai được lợi, ai bị thiệt? Có phải hạng g.à vịt chúng ta bị thiệt? chưa hẳn đâu, vì nếu chúng ta không mua không bán, hoặc không cut loss thì đâu vẫn còn đó, giá rồi nó sẽ lên lại thôi, thậm chí nếu chúng ta khôn ngoan biết nương theo gió chúng ta còn được lợi hơn nửa.... rõ ràng hành động dìm giá IPO chỉ làm thiệt cho chính phủ, vì chính phủ bị thất thu, luận về lâu dài thì số tiền thất thu đó sẽ thuộc về khoai tây và khoai ta chia nhau lấy (tiền không tự nhiên mất đi nó chỉ chuyển từ tay người này sang người khác mà thôi)!
Thế chính phủ có lường trước hành động này không? theo em là có, cho nên chính phủ không dại gì mà đưa ra giá khởi điểm quá thấp, cộng thêm những trò ma mãnh pha loãng cp trước khi IPO ....
Theo em trận chiến chính hiện này là sự so găng giữa chính phủ và khoai tây.
Ai đứng về phía chúng ta? khoai tây rút tiền chích phủ chia bớt với chúng ta, còn chính phủ thì giới hạn quyền mua của khoai tây, buộc phải mua lại của khoai ta với giá sau này sẽ cao hơn.... vấn đề còn lại là sự khôn ngoan của chúng ta nương theo gió mà kiếm lợi