View Full Version : The moon and Sixpence
Sixpence
04-10-2011, 01:29 PM
Ngày 04.10.2011
Gió lạnh đầu mùa...
Bâng khuâng một ngày cuối thu - đầu đông..
Chợt nhớ tới những câu thơ của Đồng Đức Bốn:
Chăn trâu đốt lửa trên đồng
Rạ rơm thì ít gió đông thì nhiều
Mải mê đuổi một con diều
Củ khoai nướng để cả chiều thành tro
Mình chả biết nướng khoai, chỉ biết đốt tiền thành tro :insane:
Lady Gaga
04-10-2011, 01:49 PM
Mình chả biết nướng khoai, chỉ biết đốt tiền thành tro :insane:
Bác này giống em nè, nhưng bác có tiền để đốt còn đỡ, em chả có tiền mà cũng máu đốt cơ :(
Chả biết ở Vịt ngan mình từ lúc khai sinh ra cái TTCK tới giờ đã có ai chỉ giàu nhờ chứng khoán không nhỉ? Để em cắp sách đi học họ cái :cho:
Lady Gaga
04-10-2011, 02:01 PM
À quên, post bài xong dòm lại mới biết quán này mới. Bác cũng là người mới à? Em là người cũ nhưng lâu quá không vào VST nên quên bà nó password, đành reg luôn cái nick mới cho nó máu :)
Định tặng bác bó bông bìm bịp để kỷ niệm ngày thành lập quán nhưng chả biết cách post hình, thôi bác cứ ghi nhận tình củm của em đi nhá :D
The Anchor
04-10-2011, 02:31 PM
Em thấy bác G.à G.à quen quen, phải chăng dạo này bác vẫn quấn thịt bò thay áo nhể?:D.
Lady Gaga
04-10-2011, 03:22 PM
Em thấy bác G.à G.à quen quen, phải chăng dạo này bác vẫn quấn thịt bò thay áo nhể?:D. Em tặng hai bác bài này :
Bao giờ cho đến tháng Mười
Lúa chín trên cánh đồng giông bão
Ta để lại sau lưng những ngày dài mong đợi
Những mất mát hi sinh, khổ đau, chịu đựng
Khi VNI vẫn xanh mãi trên đầu
( Xin lỗi bác ĐNM).
Thịt bò dạo này đắt quá nên em chuyển sang ... ở trần luôn rồi :)
Bác đừng có mà trù úm em nhá. Tháng Mười đang đến rồi còn gì. :mad:
Em rốt thơ nên chả dám lãng đãng như bác Sáu xu. Khổ, dân chơi chứng mà cứ nhìn trời thơ thẩn như bác ấy thế thì chắc chắn cũng có ngày lọt hố, hí hí...:D
Em đang mơ đến ngày mai giá tăng, khối lượng tăng để em gỡ lỗ đây:D
Sixpence
04-10-2011, 03:45 PM
Bác này giống em nè, nhưng bác có tiền để đốt còn đỡ, em chả có tiền mà cũng máu đốt cơ :(
Chả biết ở Vịt ngan mình từ lúc khai sinh ra cái TTCK tới giờ đã có ai chỉ giàu nhờ chứng khoán không nhỉ? Để em cắp sách đi học họ cái :cho:
Em thấy người ta bảo rằng, muốn kiếm được tiền thì phải học cách đốt tiền trước. Bác chả cần học, mà có sẵn tố chất như thế, chắc hẳn sẽ rất giàu :clap_1:
Sixpence
04-10-2011, 03:53 PM
À quên, post bài xong dòm lại mới biết quán này mới. Bác cũng là người mới à? Em là người cũ nhưng lâu quá không vào VST nên quên bà nó password, đành reg luôn cái nick mới cho nó máu :)
Định tặng bác bó bông bìm bịp để kỷ niệm ngày thành lập quán nhưng chả biết cách post hình, thôi bác cứ ghi nhận tình củm của em đi nhá :D
Từ khi cha mẹ sinh ra, lúc nào em cũng thấy mình cũ, chưa thấy mình mới lúc nào.
Cảm ơn tấm lòng của bác nhưng đây có phải là quán sá gì đâu, chỉ là mùa đông đến rồi, ngoài trời lạnh quá, em nhóm một bếp lửa nhỏ sưởi ấm qua mùa đông giá rét.
Người già thường chịu lạnh kém bác ạ. Khổ thế đấy :rain:
Sixpence
04-10-2011, 03:55 PM
Em thấy bác G.à G.à quen quen, phải chăng dạo này bác vẫn quấn thịt bò thay áo nhể?:D.
Xóa bài nhanh thế :yuck:
Tự dưng muốn nghe một bản nhạc, bác Lady Gaga tặng em đi :piano:
Sixpence
04-10-2011, 04:06 PM
Thịt bò dạo này đắt quá nên em chuyển sang ... ở trần luôn rồi :)
Bác đừng có mà trù úm em nhá. Tháng Mười đang đến rồi còn gì. :mad:
Em rốt thơ nên chả dám lãng đãng như bác Sáu xu. Khổ, dân chơi chứng mà cứ nhìn trời thơ thẩn như bác ấy thế thì chắc chắn cũng có ngày lọt hố, hí hí...:D
Em đang mơ đến ngày mai giá tăng, khối lượng tăng để em gỡ lỗ đây:D
Hehe, thế không phải chuyển sang ở trần là vì .. bác giai lỡ xơi mất thịt bò à :big_grin:
Lady Gaga
04-10-2011, 04:42 PM
Xóa bài nhanh thế :yuck:
Tự dưng muốn nghe một bản nhạc, bác Lady Gaga tặng em đi :piano:
Có đây: ;)
http://www.youtube.com/watch?v=X9YMU0WeBwU&ob=av2e
(http://www.youtube.com/watch?v=X9YMU0WeBwU&ob=av2e)
Sixpence
05-10-2011, 01:25 PM
Ngày 05.10.2011
Nhờ có chữ DUYÊN, tư duy được đánh thức, niềm đam mê được chắp cánh, mình đã tới được chân trời rộng lớn, một vùng đất xa xôi mà ngay cả trong giấc mơ mình cũng không nghĩ rằng một ngày nào đó mình sẽ đặt chân tới...
Nhưng đến rồi mình lại cảm thấy thật buồn... Buồn vì những điều trông thấy...
Vẫn biết cuộc đấu tranh sinh tồn vốn khốc liệt, nhưng mình vẫn không thể quen được với điều này...
Sixpence
06-10-2011, 11:23 AM
Kinh thánh đầu tư chứng khoán viết: Nhà đầu tư thông minh không phải là nhà đầu tư có chỉ số IQ hay EQ cao, mà là nhà đầu tư kiên nhẫn, kỷ luật và chịu khó học hỏi.
Bác Lady Gaga sắp trở thành nhà đầu tư thông minh rồi, chúc mừng bác :wait:
Lady Gaga
06-10-2011, 03:26 PM
Kinh thánh đầu tư chứng khoán viết: Nhà đầu tư thông minh không phải là nhà đầu tư có chỉ số IQ hay EQ cao, mà là nhà đầu tư kiên nhẫn, kỷ luật và chịu khó học hỏi.
Bác Lady Gaga sắp trở thành nhà đầu tư thông minh rồi, chúc mừng bác :wait:
Ùi giời, nhà bác đi guốc trong tài khoản em hay sao mà biết hôm nay danh mục của em tím rịm hết thế :)
Em đang sướng âm ỉ suốt từ sáng đến giờ đây :clap1:
Sixpence
06-10-2011, 05:09 PM
Những gì tôi muốn nói là sau này tôi nhận ra việc cố gắng theo đuổi niềm đam mê và thỏa mãn sự tò mò của mình là vô giá - Steven Jobs
Một nhà khoa học chân chính phải có đức tính khiêm tốn và biết lắng nghe, chứ không phải một con người tin 100% những thứ anh ta đọc trong sách - Dan Shechtman (Giải nobel hóa học 2011)
Sixpence
07-10-2011, 02:52 PM
http://www.youtube.com/watch?v=DeN5TJxxX2E
"Họ điên khùng. Nổi loạn. Chuyên gây rắc rối. Họ giống như nồi tròn vung méo và nhìn mọi thứ khác lẽ thông thường. Họ ghét nguyên tắc và làm đảo lộn hiện trạng. Bạn có thể bất đồng với họ, vinh danh hay căm thù họ. Nhưng bạn không thể không chú ý đến họ. Bởi họ thay đổi và đưa nhân loại tiến lên phía trước. Trong khi họ bị coi là những kẻ điên, chúng tôi lại thấy ở đó những thiên tài. Bởi những người đủ điên để nghĩ có thể thay đổi thế giới là những người làm được điều đó".
"Một trong những câu thần chú của tôi là: Trọng tâm và Đơn giản. Hãy biến những khái niệm phức tạp thành những thứ dễ hiểu. Tạo ra cái gì đó đơn giản còn khó hơn nhiều so với việc làm nó trở nên phức tạp. Nhưng khi làm được, bạn có thể dời non lấp bể".
"Trở thành người giàu nhất nhưng như đang sống trong nghĩa địa chẳng có ý nghĩa gì với tôi. Mỗi tối trước khi đi ngủ và thấy rằng mình vừa làm được điều gì đó tuyệt vời mới thực sự quan trọng"
Sixpence
07-10-2011, 08:36 PM
http://www.youtube.com/watch?v=rS5b5_V3pcY&feature=related (http://www.youtube.com/watch?v=rS5b5_V3pcY&feature=related)
Sixpence
08-10-2011, 04:23 PM
Ngày 08.10.2011
Mưa hoài mãi không thôi...
Những ngày này, trọng tâm của mọi câu chuyện lại được hướng về cuộc khủng hoảng nợ công đang lan rộng ở châu Âu. Giờ đây, nỗi lo về cuộc suy thoái kinh tế hiển hiện và kéo dài dường như đang được làm cho mờ nhạt đi.
Cuộc khủng hoảng nợ công thực ra có nguy hiểm tới mức mà người ta lo ngại hay không? Liệu có xảy ra một cuộc đổ vỡ dây chuyền và có hệ thống hay không? Câu trả lời có lẽ là không. Bởi chẳng có cuộc khủng hoảng nào mà cả thế giới đều nhìn thấy và dự đoán trước được, và lý do khác quan trọng hơn là nó quá nguy hiểm nếu xảy ra nên có lẽ người ta sẽ không để cho nó xảy ra.
Có lẽ đằng sau đó là cả một câu chuyện dài...
Và nhiều quân bài còn chưa cần dùng đến...
It's a mind game..
Sixpence
08-10-2011, 07:48 PM
Đời sao trớ trêu thế nhỉ?
Người thì tung tăng đi uống cafe, nghe Nguyễn Ánh 9. Còn người thì ngồi nhà nghe mưa, cặm cụi gặm tài liệu.
Đã thế mình cũng đi pha cafe uống, nghe Andrea Bocelli, cho bõ tức :insane:
http://www.youtube.com/watch?v=N3WOVnTz-Yo&feature=results_main&playnext=1&list=PL24CA7DDC0D94781A
@ Mod: Các mod xem giùm em làm sao em paste link youtube cứ bị lỗi hoài vậy? Many thanks!
lesino
08-10-2011, 09:48 PM
Các mod xem giùm em làm sao em paste link youtube cứ bị lỗi hoài vậy? Many thanks!
Cám ơn bạn đã báo. BQT sẽ xử lí sớm nhất có thể.
Lady Gaga
08-10-2011, 11:41 PM
Ngày 08.10.2011
Mưa hoài mãi không thôi...
Những ngày này, trọng tâm của mọi câu chuyện lại được hướng về cuộc khủng hoảng nợ công đang lan rộng ở châu Âu. Giờ đây, nỗi lo về cuộc suy thoái kinh tế hiển hiện và kéo dài dường như đang được làm cho mờ nhạt đi.
Cuộc khủng hoảng nợ công thực ra có nguy hiểm tới mức mà người ta lo ngại hay không? Liệu có xảy ra một cuộc đổ vỡ dây chuyền và có hệ thống hay không? Câu trả lời có lẽ là không. Bởi chẳng có cuộc khủng hoảng nào mà cả thế giới đều nhìn thấy và dự đoán trước được, và lý do khác quan trọng hơn là nó quá nguy hiểm nếu xảy ra nên có lẽ người ta sẽ không để cho nó xảy ra.
Có lẽ đằng sau đó là cả một câu chuyện dài...
Và nhiều quân bài còn chưa cần dùng đến...
It's a mind game..
Ngày 08.10.2011...
Trót ôm một bụng cổ nên giờ ngồi đánh lô tô:eek:. Mấy bác đang giữ cổ nhiều chắc cũng đang thấp thỏm giống em :).
Thông tin rỉ tai nhau về hậu quả của vụ vỡ nợ mới xảy ra khiến người ta càng lo lắng. Thế mà em thì lại đang mơ màng về một mô hình 2 đáy :). Chắc phải đi kiếm mớ thuốc ngủ để mơ cho dễ mới được, hic...:zzz:
Sixpence
09-10-2011, 11:28 AM
Ngày 08.10.2011...
Trót ôm một bụng cổ nên giờ ngồi đánh lô tô:eek:. Mấy bác đang giữ cổ nhiều chắc cũng đang thấp thỏm giống em :).
Thông tin rỉ tai nhau về hậu quả của vụ vỡ nợ mới xảy ra khiến người ta càng lo lắng. Thế mà em thì lại đang mơ màng về một mô hình 2 đáy :). Chắc phải đi kiếm mớ thuốc ngủ để mơ cho dễ mới được, hic...:zzz:
Những vụ vỡ nợ cỡ nhỏ tầm vài chục tỷ thì thời gian vừa rồi diễn ra âm thầm nhiều lắm. Nó giống như cuộc thi lặn. Bác nào nhịn thở kém thì nổi lên trước, bác nào nhịn thở tốt thì nổi lên sau. Chung cuộc là các bác sẽ lần lượt nổi hết với nhau cả.
Các bác tích trữ tài sản đúng đỉnh sóng thần thì cứ chịu khó ru ta ngậm ngùi thôi, chờ xem phim Giải cứu binh nhì Ryan, nhưng khi ấy thì thương tích cũng đầy mình roài.
Trong thời gian tới, có lẽ các cuộc sáp nhập trong lĩnh vực BDS và NH sẽ diễn ra rầm rộ với quy mô lớn chưa từng thấy. Sáp nhập để tồn tại.
Cũng giống như the mind game có tên gọi là cuộc khủng hoảng nợ công châu âu, bầy thú đi săn sẽ chờ cho con mồi kiệt sức và cạn hết máu mới nhảy vào xé xác, hay nói một cách nhân văn và mỹ miều là nhón tay làm phúc.
Nhớ hồi xưa chơi trò Halflife, lúc mới chơi, bạn em dặn là cứ ngồi im một chỗ, cầm khẩu súng bắn tỉa rình thằng nào vào tầm ngắm thì nã đạn. Hehe, kết quả là em chả kill được thằng nào, mà chết lên chết xuống, con số thương vong thuộc vào hàng top ten. Suốt ngày bị đội bạn trêu, này, chơi kém thế thì nghỉ đi. Tức lắm mà không làm gì được, đành ngồi nghĩ chiến thuật :thinkka5:
Biết về tốc độ thì mình không lại được với đội bạn roài, nên đấu trực tiếp kiểu gì mình cũng tèo trước. Em chơi bài đi soi máu, xem thằng nào cạn máu thì kill trước, còn hội nhiều máu thì chờ cho đến khi mất máu mới kill. Kết quả là grade tăng vù vù trong sự ngạc nhiên của đội bạn, ai cũng nghĩ là em bắn lên tay, thật ra thì chả lên tay tẹo nào :dance:
Game cũng như đời vậy thôi. Trong những năm tới, có lẽ giá trị tài sản của bầy thú đi săn cũng sẽ tăng vù vù như vậy. Có những sự sống nảy sinh từ cái chết...
Charles Strickland
09-10-2011, 06:09 PM
Những vụ vỡ nợ cỡ nhỏ tầm vài chục tỷ thì thời gian vừa rồi diễn ra âm thầm nhiều lắm. Nó giống như cuộc thi lặn. Bác nào nhịn thở kém thì nổi lên trước, bác nào nhịn thở tốt thì nổi lên sau. Chung cuộc là các bác sẽ lần lượt nổi hết với nhau cả.
Các bác tích trữ tài sản đúng đỉnh sóng thần thì cứ chịu khó ru ta ngậm ngùi thôi, chờ xem phim Giải cứu binh nhì Ryan, nhưng khi ấy thì thương tích cũng đầy mình roài.
Trong thời gian tới, có lẽ các cuộc sáp nhập trong lĩnh vực BDS và NH sẽ diễn ra rầm rộ với quy mô lớn chưa từng thấy. Sáp nhập để tồn tại.
Cũng giống như the mind game có tên gọi là cuộc khủng hoảng nợ công châu âu, bầy thú đi săn sẽ chờ cho con mồi kiệt sức và cạn hết máu mới nhảy vào xé xác, hay nói một cách nhân văn và mỹ miều là nhón tay làm phúc.
Nhớ hồi xưa chơi trò Halflife, lúc mới chơi, bạn em dặn là cứ ngồi im một chỗ, cầm khẩu súng bắn tỉa rình thằng nào vào tầm ngắm thì nã đạn. Hehe, kết quả là em chả kill được thằng nào, mà chết lên chết xuống, con số thương vong thuộc vào hàng top ten. Suốt ngày bị đội bạn trêu, này, chơi kém thế thì nghỉ đi. Tức lắm mà không làm gì được, đành ngồi nghĩ chiến thuật :thinkka5:
Biết về tốc độ thì mình không lại được với đội bạn roài, nên đấu trực tiếp kiểu gì mình cũng tèo trước. Em chơi bài đi soi máu, xem thằng nào cạn máu thì kill trước, còn hội nhiều máu thì chờ cho đến khi mất máu mới kill. Kết quả là grade tăng vù vù trong sự ngạc nhiên của đội bạn, ai cũng nghĩ là em bắn lên tay, thật ra thì chả lên tay tẹo nào :dance:
Game cũng như đời vậy thôi. Trong những năm tới, có lẽ giá trị tài sản của bầy thú đi săn cũng sẽ tăng vù vù như vậy. Có những sự sống nảy sinh từ cái chết...
Miễn là, đừng bỏ đi làm họa sĩ, cơ hội trở thành nghệ sĩ vẫn còn dù chỉ với củ khoai lang cháy dở.
Charles Strickland
09-10-2011, 06:15 PM
http://www.youtube.com/watch?v=rS5b5_V3pcY&feature=related (http://www.youtube.com/watch?v=rS5b5_V3pcY&feature=related)
Let it be
http://www.youtube.com/watch?v=ajCYQL8ouqw
Sixpence
10-10-2011, 01:44 PM
Miễn là, đừng bỏ đi làm họa sĩ, cơ hội trở thành nghệ sĩ vẫn còn dù chỉ với củ khoai lang cháy dở.
Em đọc thấy có đoạn này hay hay, tặng bác :wait:
“Sự vĩ đại của Charles Strickland là có thực. Có thể bạn không thích nghệ thuật của ông ta, nhưng dù thế nào bạn khó có thể loại nó ra khỏi sự quan tâm của bạn. Ông gây chú ý và khiến ta lo lắng. Đã qua rồi cái thời mà ông bị đem ra chế giễu, và cũng không cần dùng tới sự lập dị để bảo vệ hay tính trụy lạc để tán dương ông. Các lỗi lầm của ông nay đã được chấp nhận như một sự bổ sung cần thiết cho những giá trị của ông. Người ta vẫn còn có thể tranh luận về vị trí của ông trong nghệ thuật, và sự bợ đỡ của những kẻ ngưỡng mộ ông có thể cũng đỏng đảnh không kém sự gièm pha của những kẻ phỉ báng ông; nhưng có một điều không bao giờ có thể nghi ngờ: ông là một thiên tài. Đối với tôi, điều lý thú nhất trong nghệ thuật là nhân cách của nghệ sĩ; và nếu nhân cách đó phi thường, tôi sẵn lòng tha thứ cả ngàn lỗi lầm.”
Charles Strickland
10-10-2011, 09:08 PM
Em đọc thấy có đoạn này hay hay, tặng bác :wait:
“Sự vĩ đại của Charles Strickland là có thực. Có thể bạn không thích nghệ thuật của ông ta, nhưng dù thế nào bạn khó có thể loại nó ra khỏi sự quan tâm của bạn. Ông gây chú ý và khiến ta lo lắng. Đã qua rồi cái thời mà ông bị đem ra chế giễu, và cũng không cần dùng tới sự lập dị để bảo vệ hay tính trụy lạc để tán dương ông. Các lỗi lầm của ông nay đã được chấp nhận như một sự bổ sung cần thiết cho những giá trị của ông. Người ta vẫn còn có thể tranh luận về vị trí của ông trong nghệ thuật, và sự bợ đỡ của những kẻ ngưỡng mộ ông có thể cũng đỏng đảnh không kém sự gièm pha của những kẻ phỉ báng ông; nhưng có một điều không bao giờ có thể nghi ngờ: ông là một thiên tài. Đối với tôi, điều lý thú nhất trong nghệ thuật là nhân cách của nghệ sĩ; và nếu nhân cách đó phi thường, tôi sẵn lòng tha thứ cả ngàn lỗi lầm.”
Sẽ khó mong người đàn ông ấy nhận sự tha thứ, bởi suy nghĩ của một người đàn ông vốn dĩ nhiều ích kỷ cho rằng, sự phi thường -lúc này- không còn thuộc về họ nữa.
Sixpence
10-10-2011, 09:36 PM
Sẽ khó mong người đàn ông ấy nhận sự tha thứ, bởi suy nghĩ của một người đàn ông vốn dĩ nhiều ích kỷ cho rằng, sự phi thường -lúc này- không còn thuộc về họ nữa.
Điều khó nhất đối với một con người, không phải là tha thứ cho người khác, mà là tha thứ cho chính mình.
Đây là bài học quý giá nhất mà em có được trong cuộc đời.
Người không vì mình, trời tru đất diệt bác ạ :D. Bởi nếu mình không hạnh phúc thì cũng chẳng thể mang lại hạnh phúc được cho người khác :laiday:
Charles Strickland
11-10-2011, 12:37 AM
Điều khó nhất đối với một con người, không phải là tha thứ cho người khác, mà là tha thứ cho chính mình.
Đây là bài học quý giá nhất mà em có được trong cuộc đời.
Người không vì mình, trời tru đất diệt bác ạ :D. Bởi nếu mình không hạnh phúc thì cũng chẳng thể mang lại hạnh phúc được cho người khác :laiday:
Tôi chấp nhận trả giá vì những chọn lựa của mình hơn là đi tìm kiếm sự vị tha cho bản thân.
Nhưng như thế, The Moon and Sixpence đã có một nguyên bản khác.
Sixpence
12-10-2011, 05:17 PM
Tôi chấp nhận trả giá vì những chọn lựa của mình hơn là đi tìm kiếm sự vị tha cho bản thân.
Nhưng như thế, The Moon and Sixpence đã có một nguyên bản khác.
Em tình cờ đọc được bài này, thấy hay hay, tặng các bác:
Lã Mông Chính khuyên người ta an mệnh
Trong nền văn hóa do Thần truyền thụ lại cho nhân loại chúng ta, mọi người đều cho rằng vận mệnh của con người là do Trời cao đã định đoạt từ trước. Người ta cần phải kính Trời hiểu mệnh, cần phải biết rằng chỉ có tích Đức giữ Đức mới có thể được phúc báo. Một vị danh quan thời nhà Tống tên là Lã Mông Chính vốn khoan dung độ lượng, nhân hậu nhưng cương trực. Ông làm Tể tướng suốt 3 đời vua, từng làm một bài văn vần tên là “Phá diêu phú” trong đó đưa ra rất nhiều ví dụ về những câu chuyện nổi tiếng trong lịch sử, lấy đó để khuyên người đời: tất cả mọi sự trong thế gian này đều do Thiên thượng nắm trong tay, người ta cần phải hiểu Thiên mệnh, bất cứ việc gì cũng nên thuận theo tự nhiên, còn những việc cướp đoạt và tranh đấu vô nghĩa kia chẳng thể nào thay đổi được điều gì. Người ta nói ông từng lấy thiên văn chương ấy để giảng dạy cho Thái tử. Thời niên thiếu, Thái tử vô cùng kiêu ngạo không coi ai ra gì, nhưng sau khi xem xong tự nhiên biến đổi thái độ, trở nên bình thường, khiêm tốn hơn rất nhiều. Sau này Thái tử được lên ngôi kế vị ngai vàng, là vua Tống Chân Tông. Sau đây là toàn văn “Phá diêu phú” của Lã Mông Chính: “Trời có lúc thịnh lúc suy khó lường, người ta có những chuyện họa phúc bất ngờ. Con rết có trăm chân, chạy không kịp con rắn. trống có đôi cánh, nhưng bay không hơn gì con vịt. Con ngựa đi ngàn dặm đường, nhưng không có người cưỡi thì chẳng thể tự đi được. Người ta dù có chí khí ngút trời, nhưng vận số chưa đến thì cũng không làm nổi việc gì. Có câu: Con người sống ở thế gian, nếu được giàu sang phú quý cũng không thể phóng túng dâm đãng, dù nghèo khổ cũng không thể thay đổi chí hướng. Văn chương nổi tiếng trên đời, Khổng Tử cũng có lần bần cùng khốn khổ ở nước Tần. Võ lược siêu quần, Thái Công [1] cũng có lúc câu cá chờ thời ở sông Vị. Nhan Uyên [2] nào phải là người hung ác, nhưng chết sớm. Đạo Chích [3] đâu phải là người lương thiện, mà lại sống lâu. Vua Nghiêu là một vị Thánh vương sáng suốt, lại sinh ra đứa con hư hỏng. Cổ Tẩu [4] là kẻ muội và ngoan cố nhưng lại sinh ra người con rất hiếu thảo. Trương Lương vốn là thường dân áo vải, nhưng gặp được Tiêu Hà thì trở thành quan huyện. Yến Tử, thân hình cao chưa đầy 5 thước [5] mà được phong làm Tể Tướng nước Tề; Khổng Minh sống trong túp lều tranh, mà có thể làm Quân sư cho nhà Thục Hán. Sở Vương tuy hùng mạnh, cuối cùng phải tự vẫn ở sông Ô giang; Hán Vương tuy yếu thế, mà lại có được giang sơn vạn dặm. Lý Quảng có oai phong bắn được hổ dữ, nhưng đến già vẫn không được phong tước; Phùng Đường có tài cưỡi rồng, mà suốt đời không có cơ hội. Hàn Tín khi chưa gặp thời, nghèo đến độ thường ngày không có đủ ba bữa cơm ăn, nhưng khi vận may đến, thì lưng đeo ngọc ấn dài 3 thước, một khi số mạng suy sụp thì cũng phải chết vào tay một người phụ nữ. Có người lúc đầu nghèo khổ rồi sau lại giàu có; có người lúc còn trẻ yếu đuối mà về già lại tráng kiện. Có người bụng đầy văn chương, đến già cũng không thi đỗ; có người tài nghệ và học vấn nông cạn nhưng lại thi đỗ từ lúc còn thiếu niên. Cung nữ trong hoàng cung, gặp vận không may thì cũng thành kỹ nữ và hầu thiếp; gái lầu xanh gặp thời thế lại trở thành phu nhân quý phái. Thanh xuân mỹ nữ, lại lấy người xuẩn làm chồng; khôi ngô tuấn tú lại lấy người vợ thô xấu. Rồng chưa gặp thời, cũng lặn cùng đám cá đám rùa; người quân tử khi thất thế cũng phải chắp tay dưới kẻ tiểu nhân. Khi nghèo khó áo quần rách nát, vẫn phải bảo tồn tác phong nghi lễ; khi gặp phải chuyện buồn, vẫn phải giữ cho tâm bình tĩnh. Thời thế chưa đến, chỉ nên an phận nghèo; nếu tâm chân thành không lừa dối, tất nhiên sẽ có ngày được mở mày mở mặt. Người quân tử ban đầu nghèo khổ, nhưng vẫn có cốt cách phong thái trời cho; kẻ tiểu nhân bất chợt giàu sang, thì vẫn cứ là người thấp kém. Thiên Đường không gặp thời, thì mặt Trời mặt trăng không tỏa sáng; Đất chưa gặp thời, thì cây cỏ không sinh sôi; khi nước không gặp thời, thì sóng gió sẽ nổi lên; khi con người không gặp thời thì vận may không đến. Phúc và lộc của con người, trong số mạng đã được an bài định sẵn, giàu sang phú quý có ai mà chẳng muốn? Người ta nếu không theo căn cơ Bát tự [6], có thể nào làm quan làm tướng được không? Trước kia ta cư ngụ ở Lạc Dương, xin ăn của các nhà sư, tối ngủ trong một hốc đá đục bên sườn núi, quần áo không đủ che thân, thức ăn không đủ no lòng, người trên thì khinh ghét, kẻ dưới thì chán ngán. Đời sống của ta bần tiện, chẳng phải vì ta không tốt. Bây giờ ta ở chốn triều đình, làm quan đến cực phẩm, ở địa vị Tam Công, địa vị chỉ khom lưng dưới một người mà đứng trên cả ngàn vạn người, có quyền quất roi phạt trăm quan, có quyền chém kẻ nào không tốt. Quần áo có gấm vóc ngàn rương, thức ăn hàng trăm món ngon vật lạ, hễ ra ngoài là có tráng sĩ cầm côn bảo vệ, khi về nhà là có giai nhân hầu rượu, người trên yêu mến ta, kẻ dưới ủng hộ ta. Đời sống của ta phú quý, chẳng phải vì tài năng của ta, mà đó là thời của ta! Cũng là vận của ta! Cũng là Mệnh của ta! Than ôi! Con người sống trên thế gian, phú quý không thể cố dùng đến tận cùng, bần tiện không thể tự lừa dối bản thân, bởi vì Thiên Địa tuần hoàn, xoay vần mãi mãi “.
Chú thích: Phá Diêu: cái hốc đá bên sườn núi mà người nghèo dùng làm nơi ở.
[1] Thái Công: Khương Tử Nha, là hiền thần đời Đông Chu.
[2] Nhan Uyên: là một học trò của Khổng Tử.
[3] Đạo Chích: tên của một tướng cướp.
[4] Cổ Tẩu: cha của vua Thuấn.
[5] Thước: đơn vị đo lường thời xưa của Trung Quốc = 1/3 mét
[6] Bát tự: 8 chữ Thiên Can và Địa Chi của năm, tháng, ngày, giờ sinh của một người. Thường dùng để làm căn cứ đoán số mệnh trong một số phép toán quái.
Sixpence
16-10-2011, 09:39 PM
Ngày 16.10.2011
Highland Nhà hát lớn...
Ngồi ở đây luôn có một cảm giác thật dễ chịu, thư thái, giữa một không gian rộng lớn thoáng đãng, nhìn cuộc sống trôi qua êm đềm và bình yên..
Nhấm nháp từng giọt của Phôi pha...
http://www.youtube.com/watch?v=DYktjB8h0lk&feature=related
Sixpence
17-10-2011, 01:39 PM
Ngày 17.10.2011
Những ngày này, tâm điểm của mọi câu chuyện lại xoay quanh vấn đề trần lãi suất 14%, tỷ giá, giá vàng... Mọi chỉ trích được đặt ra đối với các nhà hoạch định chính sách, rằng thì là mà can thiệp bằng mệnh lệnh hành chính phi thị trường thì kiểu gì cũng chết... Nhiều người bắt đầu tỏ ra nghi ngờ về khả năng điều hành của bộ máy lãnh đạo mới..
Lãi suất liên ngân hàng tăng từng ngày...
Khi mà những điều phi lý nào đó tồn tại và tồn tại đến cùng, thì cũng có nghĩa là có những đối tượng nào đó cần phải được xóa sổ và xóa sổ đến cùng. Hơi tàn nhẫn nhưng âu cũng là điều phải làm.
Sixpence
18-10-2011, 05:53 PM
Ngày 18.10.2011
Lãi suất liên ngân hàng đã lên mức 30% đối với kỳ hạn 1 tháng. Trong khi các ông lớn ngồi rung đùi đút túi lãi khủng thì sợi dây thòng lọng xiết càng chặt dần đối với các ngân hàng nhỏ, thủ phạm gây ra những xáo trộn trong nền kinh tế.
Có thể, một lúc nào đó, chủ nghĩa tư bản, đặc biệt là các nước lớn sẽ phải vác sách sang học Việt nam về cách **** cộng sản đã lãnh đạo nhân dân vượt qua khó khăn như thế nào. Và biết đâu học thuyết kinh tế xén lông cừu sẽ mở ra cho loài người một kỷ nguyên mới.
Sixpence
20-10-2011, 05:27 PM
Ngày 20.10.2011
Ngày phụ nữ Việt nam mà mình lại nhớ đến Olga Bergon. Trái tim của những người phụ nữ dường như luôn mong manh như đang trong.. mùa lá rụng...
"Tránh đừng động vào cây, mùa lá rụng"
Những đàn sếu bay qua. Sương mù và khói toả.
Matxcơva lại đã thu rồi!
Bao khu vườn như lửa chói ngời,
Vòm lá sẫm ánh vàng lên rực rỡ
Những tấm biển treo dọc trên đại lộ
Nhắc ai đi ngang dù đầy đủ lứa đôi
Nhắc cả những ai cô độc trong đời:
"Tránh đừng động vào cây, mùa lá rụng"
Ôi trái tim, trái tim một mình tôi
Đập hồi hộp giữa phố hè xa lạ
Buổi chiều kéo lang thang mưa giá
Khẽ rung lên bên khung cửa sổ sáng đèn
Ở đây tôi cần ai khi xuôi ngược một mình?
Tôi có thể yêu ai? Ai làm tôi vui sướng?
"Tránh đừng động vào cây, mùa lá rụng" -
Nhắc suốt đường cũng chỉ bấy nhiêu thôi!
Nếu không có gì ao ước nữa trong tôi
Thì có nghĩa chẳng còn gì để mất
Anh từng ở đây, từng là người thân nhất
Sao phút này làm người bạn cũng không?
Tôi chẳng hiểu vì sao cứ ngùi ngẫm trong lòng
Rằng sẽ phải xa anh vĩnh viễn
Anh - con người không vui, con người bất hạnh
Con người đi đơn độc quá trong đời
Thiếu cẩn trọng chăng? Hay chỉ đáng nực cười?
Thôi, hãy biết kiên tâm, mọi điều đều phải đợi
Dịu dàng quá, dịu dàng không chịu nổi!
Mưa thầm thì rơi mãi lúc chia ly
Mưa tối rầm nhưng ấm áp nhường kia
Mưa run rẩy trong sáng ngời chớp loá...
Anh hãy cố vui lên dù con đường hai ngả
Tìm hạnh phúc bình yên trong ấm áp cơn mưa!...
Tôi ra ga, lòng lặng lẽ như xưa
Một mình với mình thôi, chẳng cần ai tiễn biệt
Tôi không thể nói cùng anh đến hết
Và bây giờ còn biết nói gì thêm!
Cái ngõ con đã tràn ngập màu đêm
Những tấm biển dọc đường càng thấy trống:
"Tránh đừng động vào cây,
mùa lá rụng..."
Sixpence
22-10-2011, 10:15 AM
Trong các phương pháp để rèn luyện tính kiên nhẫn và kỷ luật thì viết nhật ký cũng là một trong nhưng phương pháp hiệu quả. Viết nhật ký không chỉ ghi lại những sự kiện xảy ra trong 1 khoảng thời gian nhất định, mà còn đảm bảo việc keep everything under control.
Nhưng viết như thế nào để không ảnh hưởng tới công việc của người khác, là việc mình khó tìm được câu trả lời. Bởi nếu chỉ đơn thuần là tổng hợp tin thôi, thì đó là công việc tẻ nhạt nhất mà mình từng biết... Thôi thì cứ bâng quơ nửa mùa vậy, miễn là có viết.
Sixpence
22-10-2011, 10:26 AM
Ngày 22.10.2011
Những ngày này, media ra rả về câu chuyện sáp nhập và tái cơ cấu hệ thống ngân hàng. Chẳng biết cuối cùng thì mọi chuyện sẽ ra sao, chỉ biết bây giờ, bà con chả dám gửi tiền ở những ngân hàng nhỏ nữa. Và kết cục bao giờ cũng vậy, nỗi sợ hãi luôn là tác nhân chính, đẩy nạn nhân đến với cái chết nhanh hơn.
Sixpence
22-10-2011, 10:42 AM
Mình bảo cô bạn, vừa đọc bài trả lời phỏng vấn của ông cụ. Cô bạn nói ngay, cụ ý dối lòng đấy, chứ trong lòng cụ ý không muốn nói như thế đâu, là tình thế bắt buộc.
Công việc cũng như cuộc sống, dối lòng, đôi khi là việc mà người ta bắt buộc phải làm, dù bản thân họ chẳng cảm thấy sung sướng gì. Chẳng thể trách móc họ được, khi họ buộc phải làm như thế.
The Anchor
23-10-2011, 09:29 PM
Ngày 23.10.2011
Thèm hun. :D
Sixpence
23-10-2011, 10:01 PM
Ngày 23.10.2011
Thèm hun. :D
Ngày 24.10.2011
Hôm nay mình nhai trầu bằng lợi. Nghĩ mãi vẫn chẳng hiểu vì sao lại thế :crazy: :)
Lady Gaga
25-10-2011, 08:17 AM
Ngày 25.10.2011
Chứng cả thế giới tăng, trừ chứng Vịt ngan.
Em ngồi khảy đàn, hát bài Giấc mơ ChaPi :(
Sixpence
25-10-2011, 09:48 AM
Ngày 25.10.2011
Chứng cả thế giới tăng, trừ chứng Vịt ngan.
Em ngồi khảy đàn, hát bài Giấc mơ ChaPi :(
Nhà đầu tư thông minh chỉ hát bài Right here waiting for u thui, chứ không hát bài Giấc mơ Chapi :yuck:
Trong lúc bác chờ nhặt đồng xu, để em phục vụ bác chương trình the Moon giải khuây nhé :harp:
Lady Gaga
25-10-2011, 10:30 AM
Nhà đầu tư thông minh chỉ hát bài Right here waiting for u thui, chứ không hát bài Giấc mơ Chapi :yuck:
Trong lúc bác chờ nhặt đồng xu, để em phục vụ bác chương trình the Moon giải khuây nhé :harp:
Em vì mải xem chương trình của bác nên đánh rơi mất cây đàn Chapi từ đỉnh cao xuống vực sâu luôn rồi. Chán chả buồn nhặt lại nữa :(
Sixpence
25-10-2011, 10:42 AM
Ngày 25.10.2011
Vĩ mô vẫn thế, vi mô vẫn thế, bảng điện vẫn thế. Chả bít viết rì cho nhật ký ngày hôm nay, mình viết chương trình giải trí cho bác Lady Gaga, một người phụ nữ vui và lạc quan cả trong những lúc rất buồn :yahoo:
.................................................. ..............................
Không biết bác Lady Gaga có thích hay không, nhưng mình thì đặc biệt thích các bản nhạc phổ thơ của Esenin. Đó là những bản nhạc đẹp và mượt mà cả về giai điệu lẫn ca từ, chứa chan tình cảm và phảng phất đâu đó một nỗi buồn...
Trăng sáng bên cửa sổ
http://www.youtube.com/watch?v=DzlWffonugM&feature=related
Trăng sáng trên cửa sổ
Dưới cửa sổ gió lùa
Cây dương lá bay hết
Trắng bạc sáng lưa thưa
Tiếng đàn gió cô đơn
Nơi xa xa đang khóc
Âm thanh rất thân thuộc
Mà sao lại thấy xa
Một khúc ca kiêu dũng
Vừa khóc, lại vừa cười
Cây gia tôi đâu rồi?
Cây gia hơn trăm tuổi?
Ngày trước tôi cũng vậy
Ngày lễ sáng mờ sương
Đã đem cây đàn gió
Đến kéo cạnh người thương
Giờ với người thương ấy
Tôi chẳng nghĩa gì rồi
Trong tiếng đàn người khác
Tôi vừa khóc, vừa cười.
1925
Sixpence
25-10-2011, 10:03 PM
Trong các bài hát phổ thơ Esenin, em thấy những bài do nhóm TrioRelikt hát nghe hay hơn hẳn.. Những âm hưởng ngân nga (đặc trưng riêng có của TrioRelikt) khiến cho những giai điệu vốn đã giàu chất thơ thêm mềm mại, mượt mà hơn..
Tôi không khóc, không than, không gọi nữa
http://www.youtube.com/watch?v=iMnyCVnJbaI&feature=related
Tôi không khóc, không than, không gọi nữa
Khói trên cành táo trắng sẽ tan thôi
Đã là tù nhân trong lồng vàng tàn úa
Tôi chẳng bao giờ còn được trẻ nữa rồi
Trái tim tôi đã nhuốm màu lạnh lẽo
Chẳng bao giờ còn đập mạnh ngỡ mùa xuân
Đất nước của bạch dương trắng xóa
Chẳng còn giục tôi đi dạo bước chân trần
Hồn lãng du! Ngươi càng ngày càng ít
Thắp lên ngọn lửa ấm môi tôi
Tình cảm lũ dâng, mắt nhìn bão táp
Sự tươi tắn của tôi giờ mất đâu rồi.
Thành keo kiệt ngay cả trong mong ước
Cuộc đời tôi? Hay tôi chỉ mơ thôi?
Như buổi sáng xuân ồn ào nào đấy
Trên ngựa hồng tôi sung sướng ra roi
Trên đời này ta chỉ là tro bụi
Rồi sẽ hòa tan vào thảm lá kia thôi
Những gì nở hoa và rồi sẽ chết
Tôi cầu mong được ban phước đời đời
1921
Sixpence
25-10-2011, 10:14 PM
Những lúc bác Lady Gaga say bác thường làm gì? Em chả biết các bác gái khi say thì thế nào, chứ em thấy các bác trai không say thì thui, chứ đã say toàn chọn kiểu say nguy hiểm, kiểu như bác Anchor thì thích hun, còn bác Sergei Esenin thì lại thích ôm vợ người khác :mad:
Cây phong trụi lá
http://www.youtube.com/watch?v=LudY1ckk1mc&feature=related
Cây phong nhỏ trụi trơ trong băng giá
Đứng co ro trước bão tuyết mịt mù
Mi đợi ai, chăm chú nghe gì thế?
Hay mi muốn ra sau làng đổi gió
Và giống như người gác rừng năm nọ,
Say mèm nên ngã vào tuyết cóng chân?
Mà ta đây, ta cũng đang lảo đảo
Quên đường về nhà khi cuộc nhậu tàn
Đây gặp cây sồi, đằng kia cây dương
Trong bão tuyết ta gào bài ca mùa hạ
Ta cứ ngỡ mình là cây phong nhỏ
Còn tươi xanh chứ không hề trụi lá
Chỉ có điều ta say nên liều quá
Tưởng vợ người, ta ôm gốc bạch dương
Sixpence
27-10-2011, 04:36 PM
Ðể bắt đầu một hồi ức
Viết hồi ký về đời mình là quyền của mỗi con người. Ai cũng muốn ghi lại những kỷ niệm buồn, vui trong đời. Tuy nhiên cũng có những hồi ký tự thuật và những tường trình về đời mình có tính cách thiếu khiêm tốn và đôi khi không gần gũi với sự thật lắm. Ðiều đó dễ dẫn ta đi vào một thứ trận đồ bát quái tâm linh, không có thật. Tôi rất ngại nói về mình mặc dù đã có nhiều cơ sở xuất bản trong và ngoài nước đề nghị viết về một quá trình khá dài trong cuộc đời làm nghệ thuật của tôi. Cái tôi đáng ghét (Le moi est haissable) nhưng cái tôi cũng có lúc đáng yêu vì cái tôi đó biết mình và cuộc đời là một. Tôi yêu cuộc đời và cuộc đời cũng đã yêu tôi. Ðó là niềm an ủi lớn trong cuộc sống này. Vì thế trong lòng tôi không có một giây phút nào nuôi một lòng oán hận với cuộc đời.
.............................................
Dù có đôi khi nhân gian bạc đãi mình, và con người phụ rẫy mình nhưng cuộc đời rộng lớn quá và mỗi chúng ta chỉ là những hạt bụi nhỏ nhoi trong trần gian mà thôi. Giận hờn, trách móc mà làm gì bởi vì cuộc đời sẽ xoá hết những vết bầm trong tâm hồn chúng ta nếu lòng ta biết độ lượng. Ta biết tha thứ những điều nhỏ thì cuộc đời sẽ tha thứ cho ta những điều lớn hơn.
Ai cũng biết cuộc đời này là quý vì vậy ai cũng muốn ôm lấy mãi cuộc đời. Như đôi tình nhân. Nhưng mà nợ trần không dễ, không dài. Rồi sẽ có phút chia lìa. Phút ấy không biết còn ai nhớ ai nữa không trên mặt đất trần gian này.
.................................................. ........
Tôi đến với âm nhạc có lẽ cũng vì tình yêu cuộc sống. Một phần cũng do một khúc quanh nào đó của số phận. Thời trẻ tôi học võ và chơi những môn điền kinh. Sau một cơn bệnh nặng kéo dài hơn hai năm do tập dợt judo với người em trai và bỗng nhiên muốn bày tỏ một điều gì đó với cuộc đời. Tôi vốn thích triết học và vì thế tôi muốn đưa triết học vào những ca khúc của mình. Một thứ triết học nhẹ nhàng mà ai ai cũng có thể hiểu được như ca dao hoặc những lời ru con của mẹ. Triết học Việt Nam có đó nhưng không được hệ thống hóa vì nó bàng bạc trong đời sống nhân gian.
Tôi không bao giờ có tham vọng trở thành một người viết ca khúc nổi tiếng nhưng đời đã tặng cho tôi món quà ấy thì tôi không thể không nhận. Và khi đã nhận rồi thì mình phải có trách nhiệm đối với mọi người. Vì thế tôi đã cố gắng làm thế nào để có thể trong những bài hát của mình chuyên chở được một thông điệp của lòng nhân ái đến với mọi người.
..........................................
Vì có tình yêu nên có âm nhạc. Vì có khổ đau nên có âm nhạc. Có hạnh phúc nên cũng có âm nhạc. Do đó khi tôi viết lên một bài hát ca tụng tình yêu, hạnh phúc hoặc than thở về một nỗi tuyệt vọng nào đó thì hình như tôi đã không mắc phải một lỗi lầm nào cả.
Trịnh Công Sơn
Sixpence
27-10-2011, 05:16 PM
Bác Anchor với bác Lady Gaga đã bao giờ trong cuộc đời từng có một tình yêu giống như tình yêu của anh chàng Shrek này chưa? Sau nụ hôn đắm say và cháy bỏng, nàng biến thành chằn tinh lascote ỉn, vậy mà trong mắt chàng, nàng vẫn là người đẹp nhất trần gian :friends:
Em thấy bộ phim hoạt hình này là một trong những bộ phim rất đáng xem đối với cả người lớn lẫn trẻ em.
http://www.youtube.com/watch?v=ZQR5CdTp7DI&feature=related
Cảm động nhất là đoạn sau khi trải qua bao sóng gió thăng trầm, chàng và nàng chợt nhận ra rằng, cuối cùng thì trái tim của họ vẫn mãi thuộc về nhau..
It's no more mystery
It is finally clear to me
You're the home my heart searched for so long
Sixpence
29-10-2011, 04:38 PM
Ngày 29.10.2011
Trời se lạnh... Những lúc thời tiết chuyển mùa như thế này thường dễ khiến cho người ta có một cảm giác bâng khuâng tâm trạng. Những ngẫm nghĩ suy tư về thân phận và cuộc đời, những gì đã qua và những gì chưa tới...
Những lúc thế này mình thích nghe Schubert và Debussy, những bản nhạc không lời nhẹ nhàng, sâu lắng và chất chứa những ưu tư.
Mình thích Debussy có lẽ bởi sự tự do và bay bổng của những bản nhạc lồng trong họa, những bản nhạc có sức gợi tả sâu sắc và bàng bạc trong đó một thứ ánh sáng mơ hồ.
http://www.youtube.com/watch?v=-LXl4y6D-QI&feature=related
Còn âm nhạc của Schubert lại đầy tâm tư bởi sự pha trộn giữa cảm giác hạnh phúc ngọt ngào với nỗi đau khổ day dứt. Giống như ly cà phê ngọt đắng với hương thơm đầy quyến rũ, dễ gây nghiện nhưng lại khó bỏ. Schubert nói về âm nhạc của ông thế này:
“Khi tôi muốn ca hát về tình yêu thì tình yêu lại biến thành đau khổ, nhưng khi tôi chỉ muốn hát về đau khổ thì đau khổ lại hoá thành tình yêu.”
http://www.youtube.com/watch?v=AHEj2nJg36M&feature=related
(http://www.youtube.com/watch?v=AHEj2nJg36M&feature=related)
Sixpence
29-10-2011, 05:23 PM
Có người bạn hỏi mình rằng, nếu ngày mai em chết thì hôm nay em sẽ làm gì?
Mình bảo mình sẽ thực hiện những mong muốn và những ước mơ còn dang dở.
Người bạn ấy lắc đầu và bảo, em giống con nhện trước miếu Quan âm. Thế gian này cái quý nhất không phải là thứ ta muốn có và không có được, mà là những thứ hiện ta đang có.
Mình bảo câu chuyện ấy kết thúc ở đoạn nàng Châu Nhi tỉnh ngộ và hiểu được chân lý của Phật dạy, nhưng không nói là nàng ấy có cảm thấy hạnh phúc thực sự với cái điều mà nàng ý ngộ hay không. Mỗi con người có 3 não riêng biệt, não người để biết đúng sai, còn cảm giác vui buồn sướng khổ lại do não thú chi phối. Phải chăng vì vậy mà xưa nay, chưa bao giờ con người có thể dùng lý trí để điều khiển được cảm giác?
Một người có đức tin mãnh liệt và ý chí sắt đá vào con đường thờ phụng Chúa như cha Ralph cuối cùng vẫn không thể chiến thắng nổi những gì thuộc về con người. Mọi cố gắng để đè nén và vùi dập những cảm xúc thuộc về con người cuối cùng thất bại, bởi lý do: Những mong muốn một khi chưa trở thành hiện thực thì vẫn luôn âm ỉ cháy.
Trong cuốn tiểu thuyết này mình thích nhõn câu: Tất cả những gì tốt đẹp nhất chỉ có thể có được khi ta chịu trả giá bằng nỗi đau khổ vĩ đại.
Sixpence
29-10-2011, 05:31 PM
Phiên giao dịch cuối tuần mang lại niềm vui cho bà con làng trên xóm dưới. Bạn mình khoe rằng đã tất tứ chi rồi, cướp trần hẳn hoi nhé, ứ sợ. Ừ thì ứ sợ thì ứ sợ, cơ mà sao phải vội thế.
Sixpence
30-10-2011, 10:36 AM
http://www.youtube.com/watch?v=OY0-VNKgLaU&feature=list_related&playnext=1&list=AVGxdCwVVULXeQek-JZh6a1Ty9vjsJoG2l
Sixpence
01-11-2011, 11:55 PM
http://www.youtube.com/watch?v=fQknNaxLAaA
Sixpence
05-11-2011, 06:20 PM
Ngày 05.11.2011
For các chiến binh:
http://www.youtube.com/watch?v=SpG_EotMgCU
Sixpence
08-11-2011, 05:28 PM
Ngày 08.11.2011
HNX xuyên thủng đáy cũ. Mình hỏi bạn: Xoắn không. Bạn vênh mặt lên: Không xoắn, không xoắn, cơ mà về máng nhợn hết rùi.
Về máng nhợn mà chưa xoắn, chưa cutloss, nín thở chờ rải kíu... có lẽ là tâm trạng chung của nhiều người.
Nguyên nhân đợt sập hầm chông này được lý giải là bởi đương sự quá tự tin vì sóng trước trade bỗng dưng lại thắng. Đương sự không biết rằng mình thuộc diện con nuôi, nghĩa là nuôi để thịt. Những gì tưởng là chân lý đã mang lại thành quả cho đương sự trong sóng trước và những sóng trước, đến giờ, bỗng dưng lại sai. Và đương sự bỗng dưng cảm thấy có một chút gì đó hoang mang và mất tự tin...
Câu chuyện về những con khỉ lặp đi lặp lại hàng sóng, như những câu chuyện của nàng Seherazat kể ngàn lẻ một đêm, và mình là one of them :p
Thương thay cái kiếp khỉ của mình :verysad:
Sixpence
09-11-2011, 11:21 AM
Ngày 09.11.2011
Lâu nay, có một bộ phận lớn các nhà đầu tư nhỏ lẻ tạo cho mình một cái thói quen là Hóng. Hóng xem các cao thủ nói gì. Họ đi lang thang khắp các diễn đàn, tìm cho mình những tượng đài để follow.
Tượng đài nói đúng hay sai không quan trọng, quan trọng là tượng đài xuất hiện. Chỉ cần tượng đài xuất hiện là họ cảm thấy yên tâm. Yên tâm là có sóng. Không xuống thì lên, không lên thì xuống.
Và một ngày tượng đài biến mất, họ bỗng cảm thấy mình hoang mang và mất phương hướng....
Ngày 09.11.2011
Lâu nay, có một bộ phận lớn các nhà đầu tư nhỏ lẻ tạo cho mình một cái thói quen là Hóng. Hóng xem các cao thủ nói gì. Họ đi lang thang khắp các diễn đàn, tìm cho mình những tượng đài để follow.
Tượng đài nói đúng hay sai không quan trọng, quan trọng là tượng đài xuất hiện. Chỉ cần tượng đài xuất hiện là họ cảm thấy yên tâm. Yên tâm là có sóng. Không xuống thì lên, không lên thì xuống.
Và một ngày tượng đài biến mất, họ bỗng cảm thấy mình hoang mang và mất phương hướng....
Hehe... Cụ chính là tượng đài của tớ!
Cố gắng đừng biến mất nhé!
Mỗi ngày vài dòng tự sự rất hay
Cụ mà biến mất là tớ lại hoang mang và mất phương hướng!:D
Sixpence
09-11-2011, 11:03 PM
Hehe... Cụ chính là tượng đài của tớ!
Cố gắng đừng biến mất nhé!
Mỗi ngày vài dòng tự sự rất hay
Cụ mà biến mất là tớ lại hoang mang và mất phương hướng!:D
Em viết nhăng cuội ý mà, rèn luyện tính kiên nhẫn và kỷ luật là chính thui ạ :(
Sixpence
09-11-2011, 11:14 PM
Có đôi khi, người ta cứ muốn biết sự thật, để rồi buồn... Nhưng người ta vẫn muốn biết...
Dumien
10-11-2011, 02:15 PM
Có đôi khi, người ta cứ muốn biết sự thật, để rồi buồn... Nhưng người ta vẫn muốn biết...
Chả khác mấy khi em cutloss để hiện thực ... lỗ, thế mà có nhiều lúc chả làm được đấy :105:
Sixpence
12-11-2011, 09:28 PM
Chả khác mấy khi em cutloss để hiện thực ... lỗ, thế mà có nhiều lúc chả làm được đấy :105:
Hehe, điều đáng sợ nhất trên đời là chính bản thân nỗi sợ hãi mà. Vượt qua được nỗi sợ hãi ấy thì thấy chẳng còn gì đáng sợ nữa :p
Sixpence
12-11-2011, 09:43 PM
http://www.youtube.com/watch?v=KVHK51JY-HM&feature=related
Sixpence
12-11-2011, 09:58 PM
Nhiều chuyên gia kinh tế tỏ ra lo ngại với những khó khăn mà nền kinh tế VN phải đối mặt khi kinh tế thế giới đi vào suy thoái. Họ đặt ra vấn đề bảo hộ mậu dịch của các nước lớn, những thị trường quan trọng của hàng hóa xuất khẩu VN. Tuy nhiên, những lo ngại của họ dường như không dựa trên cơ sở facts and figures, cũng như định hướng phát triển kinh tế của các nhóm nước trong tương lai.
Trong tương lai, các nhóm nước giàu và nghèo chẳng có sự lựa chọn nào khác ngoài việc phải dựa vào nhau, nương tựa vào nhau để cùng vượt qua khó khăn. Và những nền kinh tế nhỏ bao giờ cũng có lợi thế.
3 ngày qua kg thấy kụ Sáu vào tâm sự, em bắt đầu hoang mang rồi!...:cool:
Sixpence
17-11-2011, 05:15 PM
3 ngày qua kg thấy kụ Sáu vào tâm sự, em bắt đầu hoang mang rồi!...:cool:
hehe, em đang vắt chân lên trán để nghĩ xem mình thuộc indicator nào của bác :thinkka5:
Sixpence
17-11-2011, 05:45 PM
Ngày 17.11.2011
Bạn mình khoe, mấy hôm mình đi vắng, bạn đã cảm tử lấy thân mình chèn bánh pháo. Mình bảo, ừ, cũng tốt, người tốt có thể không phải là người dũng cảm nhưng người dũng cảm nhất định là người tốt. Rồi mình tò mò hỏi, vì sao bạn lại có quyết định ấy. Bạn bảo, bạn bắt dao rơi vì thấy nó đã rơi nhiều phiên rồi, theo lịch sử thì nó sẽ bật lại. Những tưởng, lùi một bước biển rộng trời cao, ai dè lùi thẳng xuống cống.
Hồi xưa đi học, mình nhớ có lần thầy bảo, lịch sử là một bãi rác hôi thối, đừng bao giờ bới nó lên, bởi mùi hôi thối của nó sẽ làm cho bạn chết vì ngạt.
Sixpence
17-11-2011, 08:44 PM
Bạn mình kể, hồi bé cô ấy ao ước rằng khi lớn lên, cô ấy sẽ gặp người đàn ông trong giấc mơ của mình và người ấy sẽ thì thầm vào tai cô rằng I love you as a man I'm not, giống như trong bài Je T'aime. Rồi thì cô ấy cũng gặp được người đàn ông ấy, có điều thay vì lời thì thầm dưới ánh trăng lãng mạn, ngày nào anh cũng thẽ thọt vào tai cô: Em ơi hôm nay nó lại tèo roài :tongue2:
http://www.youtube.com/watch?v=rk-fmvxmh1E&feature=related
Sixpence
17-11-2011, 08:53 PM
I'm gonna love you forever, forever and ever amen
As long as old men sit and talk about the weather
As long as old women sit and talk about old men
...Anh sẽ yêu em mãi mãi..
Cho đến khi nào các ông già ngồi cá độ với các bà già về đáy của VNI :tongue2:
http://www.youtube.com/watch?v=S-aPyU1o8iM&feature=related
Sixpence
18-11-2011, 09:31 PM
Ngày 18.11.2011
Mình muốn nói điều gì đó cho chị hết buồn, nhưng đôi khi mình lại vụng về hơn mình nghĩ.
Mình rất thích câu: Ai cũng có lúc sai lầm, nhưng quan trọng là sẽ đứng lên như thế nào.
Nếu không có những sai lầm thì ai sẽ là người thầy dạy ta những bài học đáng giá đến thế.
Mình luôn quý trọng những sai lầm bởi nhờ có những sai lầm mà mình có thể trưởng thành hơn.
Mình quý trọng những sai lầm bởi nhờ có những sai lầm mà mình có những niềm vui khi nhìn thấy mình ngày hôm nay tiến bộ hơn ngày hôm qua.
Vậy sao ta phải buồn vì những sai lầm?
Sai lầm ư? Chuyện nhỏ.
hehe, em đang vắt chân lên trán để nghĩ xem mình thuộc indicator nào của bác :thinkka5:
Kụ là Cà Ri Ấn độ của em! Haha...:D
Ngày 18.11.2011
Mình muốn nói điều gì đó cho chị hết buồn, nhưng đôi khi mình lại vụng về hơn mình nghĩ.
Mình rất thích câu: Ai cũng có lúc sai lầm, nhưng quan trọng là sẽ đứng lên như thế nào.
Nếu không có những sai lầm thì ai sẽ là người thầy dạy ta những bài học đáng giá đến thế.
Mình luôn quý trọng những sai lầm bởi nhờ có những sai lầm mà mình có thể trưởng thành hơn.
Mình quý trọng những sai lầm bởi nhờ có những sai lầm mà mình có những niềm vui khi nhìn thấy mình ngày hôm nay tiến bộ hơn ngày hôm qua.
Vậy sao ta phải buồn vì những sai lầm?
Sai lầm ư? Chuyện nhỏ.
Tớ thấy: Sai lầm là chuyện nhỏ hay lớn đánh giá trên hậu quả nó để lại nhỏ hay lớn! Tất nhiên, lớn/nhỏ cũng mang tính tương đối bởi lẽ nhỏ của người này có khi là lớn của người khác. Với những sai lầm nghiêm trọng làm người ta toi mị-a nó luôn thì những bài học hay trở nên vô nghĩa với họ (tất nhiên, có thể có ý nghĩa với người khác!):cool::cool:
Nhiều người nghĩ rằng, sau mỗi sai lầm người ta sẽ khôn ra hơn. Tớ nghĩ, bài học mà người ta rút ra được là cần phải thận trọng hơn, nhất là ở cái xới chứng. Tương lai chưa hẳn đã là sự lặp lại của quá khứ. Bài học ngày hôm trước áp vào ngày hôm sau vưỡn cứ toi như thường! Haha... Tớ thích câu nói về lịch sử của thầy kụ! Hãy chuyển hộ lời chúc sức khỏe đến thầy ấy nhân 20/11!
Sixpence
21-11-2011, 04:50 PM
Kụ là Cà Ri Ấn độ của em! Haha...:D
Chết vì .. ăn cà ri Ấn độ :hehe:
http://vietnamnet.vn/vn/tin-nhanh/1024/chet-vi----an-ca-ri-an-do.html
Sixpence
21-11-2011, 05:14 PM
Tớ thấy: Sai lầm là chuyện nhỏ hay lớn đánh giá trên hậu quả nó để lại nhỏ hay lớn! Tất nhiên, lớn/nhỏ cũng mang tính tương đối bởi lẽ nhỏ của người này có khi là lớn của người khác. Với những sai lầm nghiêm trọng làm người ta toi mị-a nó luôn thì những bài học hay trở nên vô nghĩa với họ (tất nhiên, có thể có ý nghĩa với người khác!):cool::cool:
Nhiều người nghĩ rằng, sau mỗi sai lầm người ta sẽ khôn ra hơn. Tớ nghĩ, bài học mà người ta rút ra được là cần phải thận trọng hơn, nhất là ở cái xới chứng. Tương lai chưa hẳn đã là sự lặp lại của quá khứ. Bài học ngày hôm trước áp vào ngày hôm sau vưỡn cứ toi như thường! Haha... Tớ thích câu nói về lịch sử của thầy kụ! Hãy chuyển hộ lời chúc sức khỏe đến thầy ấy nhân 20/11!
Cảm ơn bác.
Thầy cũng dạy em là cần phải biết thích ứng linh hoạt. Và để có thể linh hoạt được thì phải quên hết những gì thầy dạy đi :liemmep:
Lady Gaga
22-11-2011, 02:14 PM
Ngày 18.11.2011
Mình muốn nói điều gì đó cho chị hết buồn, nhưng đôi khi mình lại vụng về hơn mình nghĩ.
Mình rất thích câu: Ai cũng có lúc sai lầm, nhưng quan trọng là sẽ đứng lên như thế nào.
Nếu không có những sai lầm thì ai sẽ là người thầy dạy ta những bài học đáng giá đến thế.
Mình luôn quý trọng những sai lầm bởi nhờ có những sai lầm mà mình có thể trưởng thành hơn.
Mình quý trọng những sai lầm bởi nhờ có những sai lầm mà mình có những niềm vui khi nhìn thấy mình ngày hôm nay tiến bộ hơn ngày hôm qua.
Vậy sao ta phải buồn vì những sai lầm?
Sai lầm ư? Chuyện nhỏ.
Có những sai lầm chẳng sửa chữa được vì hậu quả mà nó để lại quá nặng nề.
Một bài học mà cứ học mãi không thuộc, thôi thì bỏ học cho xong.
The Anchor
22-11-2011, 03:17 PM
22/11/2011.
Sai Lầm
Dạo này mình hay buồn. Vu vơ. Rất lạ.
- Sáng thứ Bảy trên phố, gặp một em sinh viên xin đi nhờ. Em trông xinh và nói chuyện rất có duyên. Đoạn đường hơn 20 km bỗng chốc trôi qua thật nhanh. Tới cổng trường, tim mình rung lên khe khẽ, vừa định ngỏ lời xin số đt thì em bảo " Mai tầm này anh lại qua chỗ ban nãy đón em nhé. Số đt của em là....."!!!!!!!!!!!!
- Hôm Chủ nhật thấy người mệt mệt, leo lên Cali tập chút cho khỏe. Đang chạy trên máy, chợt gáy nóng nóng, ngoảnh lại thấy một em chừng 18-20 khá dễ thương đang nhìn mình chăm chú. Quái, mình chả ngon cơm như Lý Đức, ngắm gì nhở ?. Bước xuống, tiến lại gần em, chưa kịp mở lời thì em thỏ thẻ : " Em trông anh quen quen, hình như gặp ở đâu rồi?" - Chiêu này mình xài hoài - " Uh, anh cũng thế". " Anh công tác ở đâu ạ?, Nhà anh..., quê anh....". Và câu chuyện kết thúc ở một nơi nào đó khá xa Cali. Vậy là cuối cùng mình vẫn chẳng khỏe hơn.
- Tối qua mình quyết định chia tay Sáu. Mình thương Sáu thiệt lòng nhưng mình biết cổ không thương mình. Vậy thà....một lần rồi thôi. Mình dắt Sáu ra bờ sông, lừa lúc Sáu không để ý, mình hun một cái thật sâu. Rùi mình nhắm mắt lại, chờ đợi một cái tát thật đau, để có lý do rời xa nàng mãi mãi. Năm phút trôi qua, mọi thứ vẫn im lìm. Mình khẽ mở mắt. Thấy Sáu cũng đang nhắm mắt, má ửng hồng, miệng nhỏ nhẹ : " Hun nữa đi mà."
Phải chăng Sai lầm của mình là sinh dưới sao Đào Hoa? :(:(:(
Lady Gaga
22-11-2011, 05:32 PM
22/11/2011.
Sai Lầm
Dạo này mình hay buồn. Vu vơ. Rất lạ.
- Sáng thứ Bảy trên phố, gặp một em sinh viên xin đi nhờ. Em trông xinh và nói chuyện rất có duyên. Đoạn đường hơn 20 km bỗng chốc trôi qua thật nhanh. Tới cổng trường, tim mình rung lên khe khẽ, vừa định ngỏ lời xin số đt thì em bảo " Mai tầm này anh lại qua chỗ ban nãy đón em nhé. Số đt của em là....."!!!!!!!!!!!!
- Hôm Chủ nhật thấy người mệt mệt, leo lên Cali tập chút cho khỏe. Đang chạy trên máy, chợt gáy nóng nóng, ngoảnh lại thấy một em chừng 18-20 khá dễ thương đang nhìn mình chăm chú. Quái, mình chả ngon cơm như Lý Đức, ngắm gì nhở ?. Bước xuống, tiến lại gần em, chưa kịp mở lời thì em thỏ thẻ : " Em trông anh quen quen, hình như gặp ở đâu rồi?" - Chiêu này mình xài hoài - " Uh, anh cũng thế". " Anh công tác ở đâu ạ?, Nhà anh..., quê anh....". Và câu chuyện kết thúc ở một nơi nào đó khá xa Cali. Vậy là cuối cùng mình vẫn chẳng khỏe hơn.
- Tối qua mình quyết định chia tay Sáu. Mình thương Sáu thiệt lòng nhưng mình biết cổ không thương mình. Vậy thà....một lần rồi thôi. Mình dắt Sáu ra bờ sông, lừa lúc Sáu không để ý, mình hun một cái thật sâu. Rùi mình nhắm mắt lại, chờ đợi một cái tát thật đau, để có lý do rời xa nàng mãi mãi. Năm phút trôi qua, mọi thứ vẫn im lìm. Mình khẽ mở mắt. Thấy Sáu cũng đang nhắm mắt, má ửng hồng, miệng nhỏ nhẹ : " Hun nữa đi mà."
Phải chăng Sai lầm của mình là sinh dưới sao Đào Hoa? :(:(:(
Tội nghiệp bác này, chắc thua chứng nhiều quá nên bị bệnh hoang tưởng đây mà :):):)
Sixpence
22-11-2011, 05:42 PM
Có những sai lầm chẳng sửa chữa được vì hậu quả mà nó để lại quin nặng nề.
Một bài học mà cứ học mãi không thuộc, thôi thì bỏ học cho xong.
Hồi xưa đi học, lũ học trò bọn em chỉ mong thời gian trôi qua thật nhanh, để đến cuối tuần, thầy lại kể cho bọn em nghe về những câu chuyện tình ill của thầy.
Thầy kể cho bọn em nghe về mối tình của thầy với một người con gái, người mà thầy yêu tha thiết đắm say, người đã chiếm trọn trái tim của thầy. Thầy bảo hồi đấy, nàng khó chinh phục như thành Troy. Theo đuổi ròng rã mấy năm trời nhưng trái tim nàng như thể tim của khủng long hóa thạch. Biết bao lần lý trí muốn buông súng đầu hàng, thầy chỉ muốn nói với nàng rằng: Thôi, đằng ấy không yêu tớ thì trả dép cho tớ về. Lý trí thì mạnh mồm thế, nhưng con tim thì lại đau nhức, cứ trở trời là lại rên hừ hừ. Nó hành hạ thầy đến khổ. Sau mỗi lần như thế, thầy lại đặt quyết tâm lên đường đi thỉnh kinh tiếp. Và trời đã không phụ lòng người. Vào một ngày đẹp trời, thầy đã tới được miền Tây phương cực lạc. Sau suốt một thời gian dài đằng đẵng thử thách thầy, cuối cùng tình yêu tha thiết đắm say, bất chấp mưa nắng cũng như thời gian của thầy đã làm tan chảy trái tim của nàng. Nàng tuyên bố chiến thắng đã thuộc về chủ nghĩa phát xít :vong:
Cuối câu chuyện, thầy rút ra một kết luận rằng: Nếu ta lỡ yêu say đắm và thiết tha một người, đừng bao giờ nghĩ đến chuyện từ bỏ. Phí của giời :tungxen:
Sixpence
22-11-2011, 05:45 PM
22/11/2011.
Sai Lầm
Dạo này mình hay buồn. Vu vơ. Rất lạ.
- Sáng thứ Bảy trên phố, gặp một em sinh viên xin đi nhờ. Em trông xinh và nói chuyện rất có duyên. Đoạn đường hơn 20 km bỗng chốc trôi qua thật nhanh. Tới cổng trường, tim mình rung lên khe khẽ, vừa định ngỏ lời xin số đt thì em bảo " Mai tầm này anh lại qua chỗ ban nãy đón em nhé. Số đt của em là....."!!!!!!!!!!!!
- Hôm Chủ nhật thấy người mệt mệt, leo lên Cali tập chút cho khỏe. Đang chạy trên máy, chợt gáy nóng nóng, ngoảnh lại thấy một em chừng 18-20 khá dễ thương đang nhìn mình chăm chú. Quái, mình chả ngon cơm như Lý Đức, ngắm gì nhở ?. Bước xuống, tiến lại gần em, chưa kịp mở lời thì em thỏ thẻ : " Em trông anh quen quen, hình như gặp ở đâu rồi?" - Chiêu này mình xài hoài - " Uh, anh cũng thế". " Anh công tác ở đâu ạ?, Nhà anh..., quê anh....". Và câu chuyện kết thúc ở một nơi nào đó khá xa Cali. Vậy là cuối cùng mình vẫn chẳng khỏe hơn.
- Tối qua mình quyết định chia tay Sáu. Mình thương Sáu thiệt lòng nhưng mình biết cổ không thương mình. Vậy thà....một lần rồi thôi. Mình dắt Sáu ra bờ sông, lừa lúc Sáu không để ý, mình hun một cái thật sâu. Rùi mình nhắm mắt lại, chờ đợi một cái tát thật đau, để có lý do rời xa nàng mãi mãi. Năm phút trôi qua, mọi thứ vẫn im lìm. Mình khẽ mở mắt. Thấy Sáu cũng đang nhắm mắt, má ửng hồng, miệng nhỏ nhẹ : " Hun nữa đi mà."
Phải chăng Sai lầm của mình là sinh dưới sao Đào Hoa? :(:(:(
Mô phật, thí chủ số Đào Hoa tại Dậu đẹp thế, hèn chi mà cứ buồn vu vơ :D
Sixpence
22-11-2011, 05:53 PM
Tội nghiệp bác này, chắc thua chứng nhiều quá nên bị bệnh hoang tưởng đây mà :):):)
Nãy em vừa lượn phố, thấy một đoàn người diễu hành ngoài đường. Bác đi đầu cầm lá cờ hình mỏ neo, em không bít có phải là bác Anchor không. Thấy bác ý hô to:
Là hảo hán nhất định không thua chứng!
Cả đoàn người đồng thanh hô theo: Thua chứng! Thua chứng! Thua chứng :)
Sixpence
22-11-2011, 11:13 PM
Ngày 22.11.2011
Trời bắt đầu chuyển lạnh, cái lạnh đủ để một bàn tay muốn tìm nắm một bàn tay... Có đủ lạnh để một bàn chân muốn tìm đến một bàn chân hay không thì mình cũng không rõ...
Mưa lất phất... Mưa rơi vẫn cứ rơi, cuộc vui vẫn cứ vui... Hóa ra ranh giới giữa tuổi trẻ và tuổi già thật mong manh. Trời mưa tuổi già ở nhà, còn với tuổi trẻ thì mưa chỉ là dăm ba cái lẻ tẻ...
Đi qua phố Nguyễn Du, hương hoa sữa thơm nồng cả một con phố... Hồ Thiền Quang vắng lặng, không một bóng đôi... Ánh đèn đường mờ ảo loang loáng nước..
Có ánh đèn đường nhìn còn chẳng rõ mặt người, vậy mà bác Anchor vẫn thấy người ta má ửng hồng trong bóng tối được thì kể cũng tài. Có thể bác Lady Gaga nói đúng. Những người đang kẹp chứng luôn có trí tưởng tượng phong phú và bay bổng, vì luôn phải dream a dream đến một ngày thoát chẹp... :)
Sixpence
22-11-2011, 11:29 PM
Diễn đàn chứng khoán những ngày qua, giống như một sự tái hiện của những bãi tha ma ảo, chỉ còn ma và ma, im lặng đến tê người..
Sự im lặng của bầy cừu xuất phát do đâu? Do nỗi sợ hãi và tuyệt vọng. Lỗ nên buồn, chán chả muốn nói. Phần đông những người hay nói nhất lại chán chả buồn nói nên những câu chuyện không có ai mở đầu để mà phát triển và kết thúc..
Có những người khi và chỉ khi thị trường tăng mới vào phán, đấy, tớ bảo mà, con lọ nó phải thế chai, thị trường nó đang abc xyz.. còn thị trường giảm thì tuyệt nhiên chả nói câu gì, father bảo cũng không nói..
Nguyên nhân của căn bệnh vuốt đuôi thị trường này do đâu? Do sợ nói sai.
Vì sao sợ nói sai? Vì sợ người ta biết mình dố.t.
Vì sao lại sợ người ta biết mình dố.t? Vì mình thực dố.t.
Mình cũng thực dố.t nhưng được cái dũng cảm, chả bao giờ giấu. Vì mình biết người khôn có thể giấu khôn chứ người dố.t chả bao giờ giấu được cái dố.t bao giờ.
Không giấu được thì cố gắng giấu để làm gì :D
Sixpence
22-11-2011, 11:39 PM
Bác Lady yêu quý, em mong bác lúc nào cũng hồn nhiên, yêu đời (để yêu người) và tràn đầy sức sống như nàng Esmeralda này nhé:
http://www.youtube.com/watch?v=FWzPdoS5myc&feature=related
Sixpence
23-11-2011, 05:55 PM
.. Có những cuộc gặp chỉ diễn ra trong vòng nửa điếu thuốc lá...
Chỉ nửa điếu thuốc lá thôi, mà gói trọn trong đó cả một trời yêu thương, biết bao nhung nhớ và sự mong mỏi ngày được gặp lại người yêu thương...
Trong ánh mắt của họ, có cả sương cả lửa...
Em tặng bác Anchor clip này để luyện mắt, hy vọng sau khi bác đắc đạo thì sẽ hết phải buồn vu vơ :teeth:
http://www.youtube.com/watch?v=coyoO2A1Kkc&feature=fvwrel
Sixpence
24-11-2011, 05:12 PM
Ngày 21.11.2011
Xưa xửa xừa xưa, trước khi xuống núi, thầy dặn dò rất cẩn thận: Con nhé, số kiếp của các nhà đầu tư chứng khoán là kiếp g.à , nên kiểu gì con cũng không thoát khỏi kiếp g.à được. Vậy thì con hãy lựa chọn số kiếp của một g.à đồi nhé, đừng chọn kiếp g.à công nghiệp.
Mình hỏi thế nào là g.à đồi, thế nào là g.à công nghiệp. Thầy bảo, g.à đồi là g.à thích ứng linh hoạt với sự thay đổi của môi trường xung quanh, lấy sự vận động của tổng thể và chi tiết làm nguyên lý tác chiến. Còn g.à công nghiệp là g.à chăm chỉ đọc sách và lấy những gì đọc được từ sách làm nguyên lý tác chiến.
Mình hỏi, nếu số đông chọn kiếp g.à công nghiệp thì nghĩa là cũng phải có phần nào đúng trong việc đọc sách chứ thầy. Thầy bảo, thật ra thì g.à công nghiệp cũng có thể trade tốt, nhưng kết quả của g.à công nghiệp cũng chỉ tương đương với một người học hết bảng chữ cái nhưng không tham và có kỷ luật tốt mà thôi.
Nhìn những gì diễn ra trong thời gian vừa qua, mình lại nhớ thầy đến tha cả thiết...
Sixpence
26-11-2011, 11:13 AM
Ngày 26.11.2011
Người ta gọi những giấc mơ là những giấc mơ, bởi những giấc mơ chẳng bao giờ có thực..
Và bởi hiện thực luôn làm cho người ta đắng lòng...
Mình nhớ hồi còn bé đọc truyện cổ tích, bà tiên hay nói với Ivan rằng, hãy ngủ đi qua đêm nay, ngày mai sẽ là một ngày mới...
Sixpence
26-11-2011, 05:36 PM
Hồi xưa đi học, lũ học trò bọn em chỉ mong thời gian trôi qua thật nhanh, để đến cuối tuần, thầy lại kể cho bọn em nghe về những câu chuyện tình ill của thầy.
Thầy kể cho bọn em nghe về mối tình của thầy với một người con gái, người mà thầy yêu tha thiết đắm say, người đã chiếm trọn trái tim của thầy. Thầy bảo hồi đấy, nàng khó chinh phục như thành Troy. Theo đuổi ròng rã mấy năm trời nhưng trái tim nàng như thể tim của khủng long hóa thạch. Biết bao lần lý trí muốn buông súng đầu hàng, thầy chỉ muốn nói với nàng rằng: Thôi, đằng ấy không yêu tớ thì trả dép cho tớ về. Lý trí thì mạnh mồm thế, nhưng con tim thì lại đau nhức, cứ trở trời là lại rên hừ hừ. Nó hành hạ thầy đến khổ. Sau mỗi lần như thế, thầy lại đặt quyết tâm lên đường đi thỉnh kinh tiếp. Và trời đã không phụ lòng người. Vào một ngày đẹp trời, thầy đã tới được miền Tây phương cực lạc. Sau suốt một thời gian dài đằng đẵng thử thách thầy, cuối cùng tình yêu tha thiết đắm say, bất chấp mưa nắng cũng như thời gian của thầy đã làm tan chảy trái tim của nàng. Nàng tuyên bố chiến thắng đã thuộc về chủ nghĩa phát xít :vong:
Cuối câu chuyện, thầy rút ra một kết luận rằng: Nếu ta lỡ yêu say đắm và thiết tha một người, đừng bao giờ nghĩ đến chuyện từ bỏ. Phí của giời :tungxen:
Không biết bác Lady Gaga đã có lúc nào xem xét lại một cách nghiêm túc tình yêu của mình đối với em Li chưa nhỉ? Cuối cùng bác quyết định thế nào? Tiếp tục lên đường thỉnh kinh tiếp hay từ bỏ nàng.
Em thì lỡ yêu nàng say đắm roài, nên chỉ có duy nhất 1 con đường để đi thui. Dẫu đường có xa vạn dặm, đêm có tối mịt mùng thì cũng chẳng thể từ bỏ nàng được, mà em cũng không có ý định từ bỏ nàng. Số phận đã sắp đặt cho em và nàng chung đường till the end roài. Hy vọng một ngày em sẽ gặp thầy ở miền Tây phương cực lạc và thỏ thẻ gọi thầy là đồng chí :tongue2:
Sixpence
26-11-2011, 05:40 PM
.. Có những cuộc gặp chỉ diễn ra trong vòng nửa điếu thuốc lá...
Chỉ nửa điếu thuốc lá thôi, mà gói trọn trong đó cả một trời yêu thương, biết bao nhung nhớ và sự mong mỏi ngày được gặp lại người yêu thương...
Trong ánh mắt của họ, có cả sương cả lửa...
Em tặng bác Anchor clip này để luyện mắt, hy vọng sau khi bác đắc đạo thì sẽ hết phải buồn vu vơ :teeth:
http://www.youtube.com/watch?v=coyoO2A1Kkc&feature=fvwrel
Bác Anchor mải mê luyện tập quá hay sao mà chẳng thấy vào báo cáo tình hình gì với mình nhở. Kill chết bao nhiêu nạn nhân roài, hay là diễn nhập tâm quá mà lại chết trước cả nạn nhân thế :)
Sixpence
26-11-2011, 06:09 PM
..Tất cả những gì tốt đẹp nhất chỉ có thể có được khi ta chịu trả giá bằng nỗi đau khổ vĩ đại..
Mình tin rằng, trong chứng trường, không có vị chân tu nào đắc đạo mà chưa từng giẫm chân lên tấm thảm trải bằng máu và gai hoa hồng.
Nếu được lựa chọn, mình vui lòng bước chân lên tấm thảm ấy, vì những gì tốt đẹp nhất.
Nhưng thực tế, có ai được quyền lựa chọn cho mình một số phận đâu, chẳng ai được quyền lựa chọn cả. Số phận gọi tên ai thì người ấy thưa, dù muốn hay không.
Nhưng một điều chắc chắn rằng, những điều tốt đẹp nhất sẽ chẳng bao giờ đến với những người not ready to pay. Cả tỉ người trên trái đất này, có duy nhất ông Newton là bốc được lá số có táo rụng vào mồm..
Lady Gaga
28-11-2011, 09:04 AM
Không biết bác Lady Gaga đã có lúc nào xem xét lại một cách nghiêm túc tình yêu của mình đối với em Li chưa nhỉ? Cuối cùng bác quyết định thế nào? Tiếp tục lên đường thỉnh kinh tiếp hay từ bỏ nàng.
Em thì lỡ yêu nàng say đắm roài, nên chỉ có duy nhất 1 con đường để đi thui. Dẫu đường có xa vạn dặm, đêm có tối mịt mùng thì cũng chẳng thể từ bỏ nàng được, mà em cũng không có ý định từ bỏ nàng. Số phận đã sắp đặt cho em và nàng chung đường till the end roài. Hy vọng một ngày em sẽ gặp thầy ở miền Tây phương cực lạc và thỏ thẻ gọi thầy là đồng chí :tongue2:
Bác ấy đang mòn mỏi đợi đến ngày hòa vốn nên chả nói được câu nào cả :(:(:(
Sixpence
28-11-2011, 03:02 PM
Bác ấy đang mòn mỏi đợi đến ngày hòa vốn nên chả nói được câu nào cả :(:(:(
Đôi khi, cuộc sống không như ta mong đợi bác ạ. Ao ước thật nhiều, mong mỏi thật nhiều để rồi.. mong tới ngày hòa vốn...
Nhưng bác biết không, chính những điều đó lại dạy cho ta bài học về việc phải biết trân quý đồng tiền hơn.
Sixpence
28-11-2011, 06:07 PM
Ngày 28.11.2011
Ngồi nghe bài Crying in the rain, bỗng dưng mình lại nhớ tới câu chuyện tình yêu của thầy ngày nào...
Hồi ấy, tình yêu của thầy và nàng bị 2 bên gia đình ngăn cấm. Thầy yêu nàng say đắm, nhưng mỗi lần nhìn mái tóc đã pha sương, những nếp nhăn hằn sâu trên trán và đôi mắt thâm quầng vì những đêm suy nghĩ mất ngủ của mẹ, tim thầy lại thắt lại. Mẹ thầy có chứng bệnh đau đầu kinh niên, cứ mỗi khi có chuyện gì phải suy nghĩ, cơn đau đầu lại hành hạ bà. Thương mẹ, thầy đã đặt chữ Hiếu lên trên chữ Tình...
Nhưng tình yêu vốn là sợi dây mà số phận buộc và cũng chỉ số phận mới có thể cởi. Bao lần vật vã rời xa, lại là bấy nhiêu lần thầy vật vã quay lại. Tình cờ, trong một lần gặp một vị chân tu, thầy biết được số phận của mình, và biết được rằng số phận đã trói cuộc đời thầy với nàng. Và thầy quyết định sẽ không rời xa nàng nữa.
Thầy mơ về một ngày, thầy cùng nàng, tay trong tay thanh thản dạo bước dưới hoàng hôn... Cùng lặng nghe tiếng sóng và chờ đón trăng lên...
Trong giấc mơ của thầy, đầy ắp những dự định sẽ thực hiện cùng nàng...
Thầy gọi điện cho nàng để nói cho nàng biết về những dự định của mình... Thầy muốn nói với nàng rằng thầy yêu nàng xiết bao... Nhưng điều khiến thầy bất ngờ đến sững sờ là giọng nói lạnh lùng của nàng trên điện thoại.
Tai thầy như ù đi, thầy không muốn tin vào những gì nàng nói. Thầy không tin là nàng lại có thể lừa dối thầy, bởi trong con mắt thầy, nàng luôn đẹp một cách hoàn hảo.
Nước mắt giàn giụa trong tim, thầy lặng lẽ đón nhận sự thật đầy cay đắng ấy. Một sự thật mà thầy không muốn tin nhưng lại là sự thật.
Hôm ấy, thầy vừa đàn vừa hát cho cả lớp nghe bài Crying in the rain. Cho đến tận bây giờ mình vẫn còn nhớ cái cảm giác xúc động khi nghe bài hát ấy. Những câu hát ứa ra từ tim...
Mấy đứa con gái hỏi, thầy có trách cô ấy vì đã lừa dối thầy không? Thầy bảo, khi ta thực lòng yêu một người, ta chỉ có thể hiểu và cảm thông, chứ không thể trách. Bởi yêu một người, là mong cho người ấy được hạnh phúc, dù người ấy có làm cho ta đau.
http://www.youtube.com/watch?v=Bz0Sscke9z4
Sixpence
29-11-2011, 11:10 AM
Ngày 29.11.2011
Thị trường đang tra tấn dã man những tù binh đầu tư chứng khoán..
Những tù binh cầm tiền thì mỏi hết cả chi...
Còn những tù binh cầm cổ thì mỏi toàn thân, nhưng mỏi nhất có lẽ là lưỡi và diều...:party:
Sixpence
29-11-2011, 04:46 PM
Tặng bác Lady Gaga:
Có một buổi chiều nào
Nguyễn Duy
Rồi ngày mai trong một giấc mơ nào
Em có gặp lại những gì đã mất
Trường lớp lạ ngày nào ta biết mặt
Bạn bè đông tan học rủ nhau về
Những tên người vô cớ gọi trong mê
Sáng thức dậy thấy lòng vui rộn rã
Những bài thơ chuyền tay nhau vội vã
Bỗng ngày nào anh chợt nhận ra em
Một tên người xa lạ tự nhiên quen
Từ lúc ấy lòng anh như trẻ mãi
Và lòng em cũng vô cùng thơ dại
Ta yêu nhau không một lí do nào
Khắp đất trời mới mẻ lạ lùng sao
Thế giới đẹp như trang hoàng trở lại
Những chiếc lá rụng trong chiều lộng lẫy
Cũng nghiêng mình thủ thỉ lúc ta qua
Và một điều huyền bí được sinh ra.
Như tất cả, hẳn là em cũng có
Những ngăn kéo của lòng mình nho nhỏ
Ngăn giấu ô mai, ngăn giấu vui buồn
Và ngăn nào cất giữ những nụ hôn
Ngăn nào nữa cất những lời hứa hẹn
Dẫu lời hứa không bao giờ đúng hẹn
Những chuyến tàu lỡ bến đã từ lâu
Giữa những mặt người thấp thoáng qua mau
Em có thấy bóng ai đang sững lại
Ấy là anh của một thời trẻ dại.
Rồi ngày mai trong một giấc mơ nào
Em có gặp lại những gì đã mất
Những thanh kẹo nguyên màu trong kí ức
Vẫn chưa bong lớp giấy cuối cùng
Một bầu trời lặng lẽ đến bao dung
Tiếng chân bước nôn nao ngoài cửa lớp
Trong ánh mắt bao niềm vui choáng ngợp
Mỗi ngày qua như một chuyến đi dài
Tiếng cuộc đời giục giã ở bên tai.
Kỉ niệm cũ xếp đầy trong trí nhớ
Như nét mực thấm qua từng trang vở
Bàn tay em hờ hững lật qua dần
Có lúc nào em dừng lại, bâng khuâng
Như bóng nắng ngoài kia chưa nỡ tắt
Mặt trời xuống sợ ngày vui sẽ hết.
Rồi ngày mai một buổi chiều nào
Trên con đường bóng tối phủ từ lâu
Em mệt mỏi giữa dòng đời khắc nghiệt
Những lúc ấy có bao giờ em biết
Những tháng ngày tươi đẹp đã trôi qua
Có một phần lầm lỗi của đôi ta?
Sixpence
30-11-2011, 11:33 AM
Ngày 30.11.2011
Mỏi diều và mỏi chi, đôi khi là những trạng thái rất tạm thời..
Đôi khi, mỏi chi quá, người ta chuyển gánh nặng sang diều...
Mỏi diều quá, người ta lại chuyển gánh nặng sang chi..
Có đôi khi, vừa thoát khỏi gánh nặng mỏi diều xong, vì sợ bị hớ, người ta lại lao vào...để mỏi diều tiếp...
Em luyện tính kiên nhẫn và kỷ luật nên mỏi mỏ quá, bác Lady Gaga đi mát xa với em không :love-sign:
Sixpence
30-11-2011, 06:09 PM
Những ngày này, tâm điểm của báo giới vẫn xoáy vào cuộc khủng hoảng nợ công châu Âu với mức độ ngày càng trầm trọng hơn. Người ta bắt đầu chuẩn bị sẵn các phương án dự phòng cho cái gọi là Ngày đen tối của đồng Euro...
Bao giờ cũng vậy, nỗi sợ hãi luôn làm cho nạn nhân đến với cái chết nhanh hơn. Chi phí vay mượn tăng vọt, lên mức gần gấp đôi chỉ so với cách đây 1 tháng đối với 1 số nước và có lẽ chưa dừng lại ở đó.
Chiếc thòng lọng siết chặt dần, còn bầy thú đi săn ung dung mỉm cười. Lúc này câu Cash is King trở nên đúng hơn bao giờ hết. Thằng nào cầm tiền, thằng ấy làm vua.
Những điều kiện ưu đãi đặc biệt là lẽ dĩ nhiên dành cho King, nhưng món khai vị để dâng lên King, có lẽ là tài nguyên và cơ sở hạ tầng. Món chính là các ngành sản xuất chủ chốt, và tráng miệng mới đến tài chính ngân hàng.
Đào thải là giai đoạn quan trọng của quá trình tiến hóa. Những nhân tố nào trụ lại được sau trận đào thải khốc liệt này sẽ trở thành những hạt nhân hùng mạnh trong tương lai, bởi đơn giản đó là những nhân tố tinh túy nhất.
Liệu có khả năng đồng Euro sẽ sụp đổ trong vòng 10 ngày nữa như báo giới rỉ rả mấy ngày nay hay không? Dễ đâu có thế.
Một cuộc chiến không tiếng súng, không đổ máu, nhưng vô cùng khốc liệt.
Việc cho phép khu vực tư nhân tham gia vào công cuộc giải cứu cho thấy sức mạnh của khu vực Nhà nước đang bị đe dọa và người ta đặt ra câu hỏi: Liệu có sự thay đổi và dịch chuyển trong mối tương quan về sức mạnh và vai trò giữa khu vực công và khu vực tư nhân trong tương lai?
Kiểu gì tương lai chả có câu trả lời cho vấn đề này, nhưng thích hỏi thì cứ hỏi thui :tongue2:
Sixpence
30-11-2011, 06:14 PM
Chàng khổng lồ mắt xanh
Thái Bá Tân dịch
Có một người khổng lồ mắt xanh
Yêu một người đàn bà bé nhỏ.
Người đàn bà chỉ mơ ước làm sao
Có ngôi nhà xinh xinh
Cùng giàn hoa bên cửa sổ.
Người khổng lồ yêu theo cách khổng lồ,
Và làm việc, quen làm điều to tát,
Nên đã không xây tặng người yêu
Một ngôi nhà con con
Cùng giàn hoa râm mát.
Có một người khổng lồ mắt xanh
Yêu một người đàn bà bé nhỏ.
Người đàn bà đi theo chàng, mỏi chân,
Muốn ngồi nghỉ trong vườn đâu đó.
Rồi nàng nói với đôi mắt xanh:
“Chào vĩnh biệt!”
Một người lùn tử tế
Dẫn nàng vào một ngôi nhà xinh xinh
Cùng giàn hoa nhỏ bé.
Giờ thì chàng khổng lồ hiểu ra
Rằng tình yêu khổng lồ chàng có
Không đủ chỗ cho ngôi nhà con con
Cùng giàn hoa bên cửa sổ.
Đọc bài thơ này của bác Thái Bá Tân, nghĩ mãi vẫn không hiểu tại sao, chàng khổng lồ mắt xanh lại không xây cho người yêu một ngôi nhà xinh xinh và một giàn hoa bên cửa sổ và không hiểu tại sao, người đàn bà bé nhỏ lại không khóc lóc ăn vạ cho đến khi nào chàng khổng lồ mắt xanh gật đầu mới thôi :tongue2:
Sixpence
30-11-2011, 06:17 PM
http://www.youtube.com/watch?v=d1PM8lyNHKg
Sixpence
01-12-2011, 04:58 PM
Ngày 01.12.2011
Mưa lạnh...
Có những thứ cần nóng ứ nóng, như chân tay em Li chẳng hạn... :pain:
Có những thứ cần lạnh ứ lạnh, như lòng tham sân si chẳng hạn... :yu:
http://www.youtube.com/watch?v=aWPs4UU4xEg&feature=related
Sixpence
07-12-2011, 05:59 PM
Ngày 07.12.2011
Bạn mình hỏi, theo cậu, những đối tượng nào đã vào hàng và những đối tượng nào thì chưa?
Mình bảo, hỏi khó thế thì bố mình còn chẳng trả lời được nữa là mình. Cơ mà, theo như mình quan sát thì có tới 4 loại g.à chứ ko phải 2 loại như trước đây thầy mình vẫn dạy.
G.à đồi thiện chiến, g.à đồi công nghiệp, g.à công nghiệp thiện chiến và g.à công nghiệp nguyên thủy.
Trong 4 loại này: Loại 1 vào ra linh hoạt, tùy đặc điểm và địa hình.
Loại 2: chưa vào hoặc vào theo kiểu ao thu lạnh lẽo nước trong veo, một chiếc thuyền câu bé tẻo teo..
Loại 3: vào tỷ trọng lớn.
Loại 4: chưa vào tý nào.
Bạn tò mò hỏi thế mình thuộc loại nào? Mình đành phải trả lời thật, mình thuộc loại 5, g.à mờ. Đau thương thế chứ lị :rolleyes:
Sixpence
07-12-2011, 06:03 PM
http://www.youtube.com/watch?v=WR8OJmKR4Nk
Ngày 07.12.2011
Bạn mình hỏi, theo cậu, những đối tượng nào đã vào hàng và những đối tượng nào thì chưa?
Mình bảo, hỏi khó thế thì bố mình còn chẳng trả lời được nữa là mình. Cơ mà, theo như mình quan sát thì có tới 4 loại g.à chứ ko phải 2 loại như trước đây thầy mình vẫn dạy.
G.à đồi thiện chiến, g.à đồi công nghiệp, g.à công nghiệp thiện chiến và g.à công nghiệp nguyên thủy.
Trong 4 loại này: Loại 1 vào ra linh hoạt, tùy đặc điểm và địa hình.
Loại 2: chưa vào hoặc vào theo kiểu ao thu lạnh lẽo nước trong veo, một chiếc thuyền câu bé tẻo teo..
Loại 3: vào tỷ trọng lớn.
Loại 4: chưa vào tý nào.
Bạn tò mò hỏi thế mình thuộc loại nào? Mình đành phải trả lời thật, mình thuộc loại 5, g.à mờ. Đau thương thế chứ lị :rolleyes:
Bulls make money, bears make money, pigs get slaughtered.
:D:D
Sixpence
09-12-2011, 12:15 PM
Bulls make money, bears make money, pigs get slaughtered.
:D:D
hehe, bác quả là vui tính, giờ em mới bít thị trường có trạng thái lợn đấy :dance1:
Sixpence
09-12-2011, 12:47 PM
Ngày 09.12.2011
Con lợn của bác 9999 quả là dã man, làm cho biết bao người trở thành những ông già, bà già Noel bất đắc dĩ. Năm nay thị trường dịch vụ ông già Noel chắc hẳn sẽ hạ nhiệt bởi nguồn cung dồi dào...
Ngày 28.10.2011, bạn mình lè lưỡi lêu lêu, nhỡ sóng rồi...
Ngày 16.11.2011, bạn mình hát là lá la la, cả làng cùng vui nhé..
Ngày 05.12.2011, bạn mình hỏi thế đã có tý cổ nào giắt răng chưa...
Ngày a.b.c, bạn mình rút kinh nghiệm không nói gì nữa. Chỉ còn mênh mông hương hồ, hiu hắt soi những cây bàng lá đổ...
Ngày x.y.z, bạn mình bảo, dân tình đúng là điếc không sợ súng, mây đen vần vũ thế này mà vẫn mua mua bán bán...
:p3:
Sixpence
13-12-2011, 05:40 PM
Ngày 13.12.2011
Đi mát xa...
Em hỏi mình là mỏi ở đâu nhất, mình bảo mình mỏi lưng. Chưa đầy 15' sau, cảm giác mỏi lưng tan biến, thay vào đó là cảm giác hối hận chạy khắp lưng. Đúng là tuổi 17 bẻ gẫy sừng trâu có khác. Đến sừng trâu còn gẫy được thì cái bộ xương còm của mình có là cái gì đâu. Chợt thấy may mà mình không tâm sự với em là mình mỏi cổ. Ơn Chúa :pray:
Như mọi khi, tiếng nhạc êm ái cùng cảm giác dễ chịu dỗ mình vào giấc ngủ ngon lành. Hôm nay mình không ngủ được, mình nằm tâm sự với em. Mình bảo, ngày xưa các chiến sĩ cách mạng bị địch bắt và tra tấn thì cũng chỉ dã man đến mức như thế này thôi. Em hỏi mình sao thấy đau mà không kêu. Mình bảo, các nhà đầu tư chứng khoán bị thị trường tra tấn còn dã man hơn thế nhiều mà còn chả kêu, mình đau có là cái gì đâu...
Sixpence
13-12-2011, 05:57 PM
Mình hỏi bạn, phản xạ đầu tiên của con người khi hoang mang và mất phương hướng là gì?
Bạn bảo, người mất phương hướng giống như người mù. Nếu là người yếu đuối thì thường sẽ ngồi lặng im gặm nhấm nỗi đau khổ hoặc để cho các emotions tự do xâm chiếm. Còn nếu là người bản lĩnh thì thường sẽ học cách của người mù, nghĩa là cầm cái gậy, vừa đi vừa chọc lung tung dò đường, hoặc cầm một túi đá, vừa đi vừa ném về phía trước và lắng nghe âm thanh của sự va chạm dội lại.
Đôi khi đi trên biển, khi không có ánh sáng của ngọn hải đăng, người ta không biết mình đang đi đâu về đâu.
Chả có cách nào để bảo hiểm cho rủi ro ngọn hải đăng tắt, ngoài cách duy nhất là sắm cho mình cái la bàn.
Sixpence
13-12-2011, 06:07 PM
Mình có đọc đâu đó nói về thuyết cân bằng. Ngẫm thì thấy cũng đúng. Người ta chẳng có cách nào để giải quyết được những mâu thuẫn của bản thân ngoài việc tìm đến sự cân bằng.
Nhưng đôi khi, sự cân bằng ấy lại là khởi đầu cho những mất cân bằng tiếp theo. Và cuối cùng thì cuộc đời là một chuỗi của những mâu thuẫn, giải quyết mâu thuẫn để rồi lại mâu thuẫn.
Sixpence
13-12-2011, 09:18 PM
Đọc thuyết cân bằng, mình chợt tìm ra câu trả lời cho những câu hỏi trong bài thơ hôm trước.
Cuối cùng thì người đàn bà bé nhỏ cũng nói lời tạm biệt với chàng khổng lồ mắt xanh. Và câu chuyện tình yêu kết thúc. Bởi chàng khổng lồ mắt xanh mải mê đi tìm sự cân bằng cho chính bản thân mình, để thỏa mãn những ước ao, những khát vọng lớn lao trong cuộc đời. Chàng cần có tất cả mọi thứ, và trong thứ tự ưu tiên thì tình yêu chỉ chiếm một vị trí rất nhỏ bé để giúp chàng cân bằng cuộc sống. Đó là lý do vì sao chàng không quan tâm tới ước ao nhỏ nhoi của người đàn bà bé nhỏ, dù nàng đã vì chàng mà đi tới mỏi chân.
Yêu một người là mong muốn mang lại cho người mình yêu niềm vui và cảm giác hạnh phúc. Người đàn bà nhỏ bé đã vì chàng mà cố gắng. Nhưng chàng khổng lồ mắt xanh không yêu ai ngoài chính bản thân chàng. Chàng chỉ quan tâm tới những mong muốn và cảm xúc của mình, mà không quan tâm tới cảm xúc và suy nghĩ của người yêu.
Và khi chàng không trân trọng tình yêu thì tình yêu bỏ chàng đi...
Sixpence
14-12-2011, 06:02 PM
Lại một mùa Giáng sinh nữa đang tới...
Năm nào cũng vậy, cứ tới dịp lễ Giáng sinh, mình lại nhớ về một giấc mơ đã xa...
http://www.youtube.com/watch?v=tjloZDMaS9g
Sixpence
16-12-2011, 09:27 AM
Ngày 16.12.2011
Mình yêu bạn lợn của bác 9999 quá cơ. Phải chạy vào cảm ơn bác ý một cái mới được.
Bạn lợn quay cho các bạn g.à thuộc trường phái công nghiệp tụi mình chóng hết cả mẹt, chẳng bít đâu là đường, đâu là cống rãnh nữa.
Bác 9999 quả là không hổ danh người nuôi lợn, chơi hay thế..
Mình lại nhớ tới câu nói của thầy: Lịch sử là một bãi rác hôi thối...
Cuối tuần gửi bác 6 nghe cho rõ tai, xem cho bổ mắt!:D
http://youtu.be/AbaNGU1CrXI
Sixpence
19-12-2011, 08:43 AM
Cuối tuần gửi bác 6 nghe cho rõ tai, xem cho bổ mắt!:D
http://youtu.be/AbaNGU1CrXI
Em đặc biệt ấn tượng với phong cách biểu diễn của Bond. Rất hay. Trẻ trung, phóng khoáng và rất sexy. Đúng là khi người ta có niềm đam mê thực sự, họ chơi thật tuyệt, bằng tất cả những cảm xúc của mình.
Em thích bản này. Thanks bác :guitar:
Lady Gaga
20-12-2011, 10:38 AM
Mình hỏi bạn, phản xạ đầu tiên của con người khi hoang mang và mất phương hướng là gì?
Bạn bảo, người mất phương hướng giống như người mù. Nếu là người yếu đuối thì thường sẽ ngồi lặng im gặm nhấm nỗi đau khổ hoặc để cho các emotions tự do xâm chiếm. Còn nếu là người bản lĩnh thì thường sẽ học cách của người mù, nghĩa là cầm cái gậy, vừa đi vừa chọc lung tung dò đường, hoặc cầm một túi đá, vừa đi vừa ném về phía trước và lắng nghe âm thanh của sự va chạm dội lại.
Đôi khi đi trên biển, khi không có ánh sáng của ngọn hải đăng, người ta không biết mình đang đi đâu về đâu.
Chả có cách nào để bảo hiểm cho rủi ro ngọn hải đăng tắt, ngoài cách duy nhất là sắm cho mình cái la bàn.
Đã mù rồi thì hải đăng hay la bàn cũng như nhau thôi.
Sixpence
26-12-2011, 11:52 AM
Đã mù rồi thì hải đăng hay la bàn cũng như nhau thôi.
Em chỉ nói tới cảm giác mất phương hướng đôi khi nó giống như người mù thôi. Chứ mù hẳn rồi thì lại là câu chuyện khác :p:
Sixpence
26-12-2011, 11:58 AM
Ngày 09.12.2011
Con lợn của bác 9999 quả là dã man, làm cho biết bao người trở thành những ông già, bà già Noel bất đắc dĩ. Năm nay thị trường dịch vụ ông già Noel chắc hẳn sẽ hạ nhiệt bởi nguồn cung dồi dào...
Ngày 28.10.2011, bạn mình lè lưỡi lêu lêu, nhỡ sóng rồi...
Ngày 16.11.2011, bạn mình hát là lá la la, cả làng cùng vui nhé..
Ngày 05.12.2011, bạn mình hỏi thế đã có tý cổ nào giắt răng chưa...
Ngày a.b.c, bạn mình rút kinh nghiệm không nói gì nữa. Chỉ còn mênh mông hương hồ, hiu hắt soi những cây bàng lá đổ...
Ngày x.y.z, bạn mình bảo, dân tình đúng là điếc không sợ súng, mây đen vần vũ thế này mà vẫn mua mua bán bán...
:p3:
Ngày a.b.c đã qua, bạn mình đã không im lặng. Giờ có lẽ bạn mình đang day dứt, biết thế ứ nói gì cho xong :786:
Ngày x.y.z, có thể bạn mình lại thích làm ngược tiếp :p:
Sixpence
26-12-2011, 01:40 PM
Ngày 25.12.2011
Trời Hà nội lạnh đến tê cả bàn phím... Để điều hòa 30 độ mà vẫn lạnh buốt cả chân tay...
Năm nay, Hà nội đón Noel trong cái rét thấu xương. Huế đón Noel trong cơn mưa tầm tã. Còn mình đón Noel trong cái nắng cháy da cháy thịt và gió thổi tung cả váy của nàng công chúa Tuyết...
Khung cảnh hoàng hôn lúc nào cũng đẹp và lãng mạn...
Cách mình không xa là một đôi tình nhân người Pháp, họ đang chụp ảnh cho nhau. Trong lúc mình còn đang loay hoay chọn góc bấm máy thì loáng một cái họ đã chụp xong. Rồi như thể giữa bao la đất trời chỉ có duy nhất 2 người họ, đôi tình nhân hôn nhau say đắm. Trong khuôn hình của mình, hiện lên cảnh tượng thật đẹp. Bóng đôi tình nhân đen sẫm trên nền hoàng hôn đỏ rực, xung quanh bao phủ bởi một thứ ánh sáng bàng bạc hắt lên từ mặt biển. Mình muốn ghi lại khoảnh khắc ấy, nhưng họ đứng gần mình quá. Nếu chụp lén mà bỗng dưng họ quay ra bắt gặp thì chẳng biết giấu mẹt vào đâu cho đỡ ngượng. Còn nếu họ đang mải miết hôn nhau mà mình chui vào giữa xin phép cho mình chụp ảnh thì khả năng ăn tẩn là cao :p:. Mình đành ngậm ngùi vác máy ảnh ra góc khác để chụp. Nhưng mình không chụp được bức nào ra hồn, bởi trong đầu vẫn vương vấn hình ảnh đôi tình nhân nọ.
Nhìn cái cách họ nhìn nhau âu yếm, những cử chỉ săn sóc dịu dàng, rồi ngay cả cách mà họ chỉnh sửa góc chụp cho nhau... Những cử chỉ tuy rất nhỏ thôi nhưng chứa đựng biết bao yêu thương...Mới chợt thấy, tình yêu đâu phải là những lời có cánh ngọt ngào, đâu phải là những lời hẹn ước xa xôi, mà chỉ đơn giản là những gì người ta cảm nhận từ sâu thẳm trái tim mình và bộc lộ ra bên ngoài qua ánh mắt, lời nói, cử chỉ ... Mới chợt thấy, thiên đường đâu phải là nơi nào quá xa xôi, mà chỉ đơn giản là nơi mà ở đó có tình yêu..
Có tình yêu, dù em Li đầu thai kiếp nào, mình cũng vẫn yêu nàng say đắm, kể cả kiếp lợn nhà bác 9999 :p:
Sixpence
27-12-2011, 05:58 PM
Ngày 27.12.2011
Hồi xưa đi học, mình là đứa học trò kém cỏi nhất, nhiều khuyết điểm nhất, và cũng ít nghe lời thầy nhất. Nhưng thầy luôn kiên trì và nhẫn nại, thầy hy vọng một ngày nào đó có thể cải tạo được mình. Mình nhớ có lần thầy bảo: Chỉ khi rèn được tính kiên nhẫn, con mới có thể thành công. Làm mình đau khổ mất mấy ngày trời. Mình thầm trách ông Trời đã sinh ra mình, sao còn sinh ra tính kiên nhẫn. Thầy bảo, con phải rèn luyện cho đến khi nào, các yếu tố bên ngoài không thể tác động được đến nội tâm của con. Muốn thế, phải bỏ cái tôi ngã mạn qua một bên...
Càng ngày, mình càng thấm thía những lời dạy của thầy..
Số phận là tập hợp kết quả của một chuỗi những hành động. Vì thế ta hoàn toàn có thể quyết định và làm chủ số phận của mình.
Haizz, sao thầy lúc nào cũng đúng?
Sixpence
28-12-2011, 10:07 PM
Ngày 28.12.2011
Những ngày tháng tự do cuối cùng...
Sixpence
28-12-2011, 10:51 PM
... Chàng khổng lồ mắt xanh thích hát bài Boulevard..
..I don't know why, you say goodbye..
Thật ra thì chàng biết tại sao người đàn bà bé nhỏ nói lời tạm biệt..
Bởi nàng đã không còn tin vào tình yêu của chàng, sau tất cả...
Giờ đây, Boulevard ngày nào đã trở thành Boulevard of broken dreams...
http://www.youtube.com/watch?v=gWNRUVMboq4
Sixpence
30-12-2011, 07:44 PM
Ngày 30.12.2011
Khép lại một năm của những biến động lớn về kinh tế, chính trị, xã hội, thiên tai cháy nổ diễn ra trên toàn cầu... Hơn lúc nào hết, người ta cảm nhận thật rõ rệt sự nhỏ bé của những thân phận con người và sự vô thường của cuộc sống..
Hơn lúc nào hết, người ta thấy mình cần phải trân quý từng phút giây của cuộc sống, bởi mọi yêu ghét giận hờn, mọi bon chen toan tính sẽ trở thành vô nghĩa khi vô thường đến. Và người ta bỗng muốn sống một cuộc sống với trọn vẹn ý nghĩa...
Sixpence
30-12-2011, 08:45 PM
Thầy bảo, có vẻ như con thích bài thơ ấy một cách đặc biệt. Có thể nói cho thầy biết tại sao không?
Mình bảo, con thích những gì ẩn chứa đằng sau một câu chuyện. Theo thầy thì tại sao cô gái rất yêu chàng trai nhưng lại bỏ đi, còn chàng trai rất yêu cô gái nhưng lại không chiều theo những mong muốn rất nhỏ bé của nàng? Phải chăng là họ đã lầm tưởng về một thứ gọi là tình yêu, bởi không ai trong họ sẵn sàng vì nhau để có nhau?
Thầy bảo, con người có xu hướng tìm đến sự cân bằng tổng thể. Họ chỉ cảm thấy hạnh phúc và bình an thực sự khi đạt được sự cân bằng ấy. Bất cứ sự thiếu hụt nào cũng khiến họ rơi vào trạng thái mất cân bằng và một cách tự nhiên, họ có xu hướng đi tìm sự bù đắp. Chàng trai và cô gái không sẵn sàng vì nhau để có nhau có lẽ là bởi họ không thực sự cần nhau. Không có nhau, họ vẫn có những thứ khác để cân bằng cuộc sống. Nếu thực sự cần nhau, họ sẽ vượt qua tất cả để tìm đến với nhau.
Mình bảo, nhiều người không tin rằng tình yêu là có thật.
Thầy bảo, tình yêu là thứ hiếm hoi và thiêng liêng, không phải ai cũng may mắn có được. Vì không may mắn có được nên họ không tin rằng nó có thật. Vẻ đẹp của tình yêu không chỉ nằm ở sự đồng cảm và sẻ chia, mà còn ở sự hy sinh vì nhau, cùng nhau vun đắp và dựng xây, dù nó có bắt đầu như thế nào..
Mình tặc lưỡi, thầy nói hay thế đến con cũng không tin rằng tình yêu có thật :duatinh:
Chúc mừng năm mới 2012 cụ Six nhé!:drunk::drunk::drunk:
Sixpence
01-01-2012, 05:10 PM
Ngày 01.01.2012
Sáng ngủ dậy, nhận được mấy cái tin nhắn chúc mừng năm mới của bạn bè lúc 0h...
Mình nhớ có ai đó nói rằng, thời khắc giao thừa là thời khắc thiêng liêng nhất của một năm, là thời khắc mà người ta nhớ về những người thân yêu nhất...
Chợt thấy lòng ấm áp vì những tình cảm của những người bạn đang sống xa quê hương...
Mình chẳng có khái niệm về giao thừa của năm dương lịch, mình chỉ nhớ về những người thân yêu vào giao thừa của năm âm lịch..
Năm nào cũng thế...
Nhiều khi, con số 0 tưởng chừng như vô nghĩa, nhưng trong những hoàn cảnh cụ thể, lại chứa đựng thật nhiều ý nghĩa. Là thời khắc để người ta nhớ về nhau, dành cho nhau những tình cảm yêu thương nhất, tròn đầy nhất, chân thật nhất... Là thời khắc thiêng liêng của trái tim..
Sixpence
01-01-2012, 05:26 PM
Chúc mừng năm mới 2012 cụ Six nhé!:drunk::drunk::drunk:
Em cũng chúc bác 9999, bác Lady Gaga, bác Anchor và các bác khác một năm mới hạnh phúc và bình an.
Năm 2012, hãy để cho trái tim làm việc chăm chỉ hơn, còn cái đầu nghỉ ngơi thư giãn nhiều hơn nhé. Cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ :tungxen:
Sixpence
03-01-2012, 05:45 PM
Ngày 03.01.2012
Cuộc chơi lần này có lẽ là cuộc chơi hay nhất trong tất cả các cuộc chơi từ trước tới giờ..
Những chuyển động diễn ra ở trạng thái tĩnh, khiến cho hầu hết không có cảm giác về sự chuyển động. Đó là sự tài tình của người thiết kế cuộc chơi.
Về cơ bản thì mọi sự vận động đều phải tuân theo những quy luật và trật tự sắp xếp nhất định. Nhưng nhìn ra những quy luật này không dễ.
Điều gì cản trở ta nhìn thấu bản chất sự việc? Đó là sự lười biếng, tự mãn và thói quen phụ thuộc tư duy người khác.
Sai đâu sửa đấy, nhưng có những người đi hết cuộc đời vẫn không biết mình sai ở đâu...
Còn mình thì nhìn đâu cũng thấy cái sai. Thế mới thảm :(
Sixpence
04-01-2012, 10:42 PM
04.01.2012
Rét quá...
http://www.youtube.com/watch?v=UpJHEzp6l_s
Sixpence
05-01-2012, 06:12 PM
Ngày 05.01.2012
http://www.youtube.com/watch?v=zGCi9Jzs1Fw
Sixpence
15-01-2012, 10:16 PM
Ngày 15.01.2012
Cuối cùng thì bạn cũng đã không vượt qua được thử thách...
Người ta cầm cái que chọc vào gót chân Asin của bạn và bạn đau đớn nhảy dựng lên...
Chỉ khi nào người ta chọc bạn mà bạn không xi nhê gì, nhìn họ cười khẩy, khi ấy bạn mới thành công..
Charles Strickland
16-01-2012, 12:29 PM
Ngày 15.01.2012
Cuối cùng thì bạn cũng đã không vượt qua được thử thách...
Người ta cầm cái que chọc vào gót chân Asin của bạn và bạn đau đớn nhảy dựng lên...
Chỉ khi nào người ta chọc bạn mà bạn không xi nhê gì, nhìn họ cười khẩy, khi ấy bạn mới thành công..
Bạn gì ấy ơi, bạn đừng suy tư về điều đó nhiều nhé, bởi nhờ thế mà bạn ấy humanness hơn
Sixpence
16-01-2012, 03:50 PM
Bạn gì ấy ơi, bạn đừng suy tư về điều đó nhiều nhé, bởi nhờ thế mà bạn ấy humanness hơn
Bác gì ấy ơi, là em cứ thích vu vơ vu vơ thế thôi, chứ em không ám chỉ ai đâu.
Em cứ vu vơ thế, ai giật mình thì kệ :duatinh:
Charles Strickland
16-01-2012, 06:50 PM
Bác gì ấy ơi, là em cứ thích vu vơ vu vơ thế thôi, chứ em không ám chỉ ai đâu.
Em cứ vu vơ thế, ai giật mình thì kệ :duatinh:
Bạn keep vu vơing thế nhé, bởi sự vu vơ ấy rất đáng yêu.
Sixpence
20-01-2012, 05:42 PM
Ngày 20.01.2012
Khép lại một năm đầy những cảm xúc và biến động...
Nhìn lại những gì đã qua...
Có những kết thúc và những bắt đầu...
Có những thành công và những thất bại..
Có những ngọt ngào và những cay đắng...
Nhưng chốt lại, đây là năm mình cảm thấy hài lòng nhất về những thành quả đạt được...
Một năm của những trải nghiệm tuyệt vời...
Có những thứ vô giá mà tiền bạc không thể mua được...
Thầy bảo, năm 2012 của con là năm mà nhiều giấc mơ trở thành hiện thực...
Sixpence
24-01-2012, 06:49 PM
Mùng 1 Tết năm Nhâm Thìn
Đưa tình yêu nhỏ đi chúc Tết ông bà, họ hàng xong, mình đến thăm anh. Anh của một thời ngang dọc. Giờ anh đang nằm chờ chết vì căn bệnh ung thư quái ác..
Nắm bàn tay khẳng khiu chỉ còn da bọc xương của anh, mình chẳng biết nói gì..
Anh lặng lẽ khóc, những giọt nước mắt tuyệt vọng, những giọt nước mắt bất lực trước cái chết đã biết trước...
Mình bảo, vì tình yêu của gia đình và mọi người xung quanh, anh nhất định phải chiến thắng số phận nhé. Không được để cho nỗi sợ hãi và buồn bã chiến thắng. Đầu hàng lần này, sẽ là đầu hàng mãi mãi..
Anh khe khẽ gật đầu, nhưng mình biết, anh sẽ không làm được...
Mình chợt nghĩ tới một lúc nào đó, mình cũng sẽ ở vào những giây phút như thế này. Ai rồi cũng sẽ có lúc cảm nhận những giây phút như thế này đến với mình...Đời người chỉ là cõi tạm.. Và mình chợt nghĩ tới những người đang theo đuổi những mục tiêu của mình bằng mọi giá...
Mình hiểu rằng, khi sinh ra không ai có thể tự lựa chọn cho mình một số phận. Mọi thứ đã được an bài và không gì có thể thay đổi. Nhưng mình vẫn mong rằng, dù họ có đi con đường nào để đến đích, thì khi đối diện với những giây phút cuối cùng của cuộc đời mình, họ sẽ không phải cảm thấy ân hận hay hối tiếc vì bất cứ điều gì.
Sixpence
24-01-2012, 07:30 PM
Mùng 2 Tết năm Nhâm Thìn
Năm nào cũng vậy, cứ đến mùng 4 Tết là mình lại dắt tình yêu nhỏ đi xin chữ ông đồ. Mình muốn trong ký ức tuổi thơ của nó, in đậm dấu ấn của những nét văn hóa truyền thống...
Năm nay, mình đưa tình yêu nhỏ đi xin chữ từ mùng 2.
Người không đông như mọi năm và mình có thể dễ dàng tìm thấy ông đồ mà mọi năm mình vẫn xin chữ. Mình chỉ xin chữ ở duy nhất ông đồ này, vì mình thích nét chữ bay bổng, thanh thoát, đầy chất phóng khoáng của ông cụ.
Mình xin cho tình yêu nhỏ một chữ Minh. Ông viết một dòng nho nhỏ ở dưới: Minh như sở cầu. Trong lúc tình yêu nhỏ ngồi chăm chú xem ông cụ viết, mình ngó sang ô bên cạnh, thấy một bác cũng xin một chữ Minh cho con. Thấy ở dưới viết: Minh đức trí viễn. Bác kia hỏi ông đồ rằng chữ ấy nghĩa là gì. Ông đồ chậm rãi giải thích: Minh đức trí viễn, nghĩa là mong cho người ta có cái tâm, cái đức sáng, để soi tỏ cho trí tuệ bay cao vươn xa.
Và mình chợt nghĩ tới một người...
Mình muốn xin cho họ chữ Phúc, nhưng rồi mình nghĩ, có lẽ xin chữ Minh, theo nghĩa Minh đức trí viễn sẽ hay hơn, bởi chỉ khi có minh đức thì mới có thể có phúc lai.
Sixpence
30-01-2012, 05:32 PM
Ngày 30.01.2012
Mùng 3, mình đến chúc Tết thầy, nhắc lại những kỷ niệm cũ, mắt thầy khẽ ướt sau cặp kính trắng...
Mình hỏi thầy sau này có còn gặp lại người con gái ấy nữa không? Thầy bảo thầy chỉ gặp lại nàng một lần duy nhất, và cũng là lần cuối cùng..
Rồi thầy như đắm chìm vào những cảm xúc của ngày ấy.. Thầy bảo, thật ra hồi ấy nàng không lừa dối thầy, mà là thầy không muốn đối diện với sự thật là thầy không vượt qua được nghịch cảnh..
Từ lúc quen nàng, thầy luôn muốn hình ảnh của thầy mãi đẹp trong mắt nàng, và nàng cũng muốn như vậy, nhưng thầy không thể phủ nhận được một sự thật rằng, thầy cũng như bao người khác, có những mong muốn và khát vọng rất đỗi bình thường của một con người, như thể một phần tất yếu để đạt tới sự cân bằng. Sự thật là thầy không vĩ đại như nàng vẫn hình dung... Có lẽ ngay từ ban đầu, nàng đã quen nhìn thầy với hình ảnh của một người đi cứu thế giới, một người khác biệt với cả triệu triệu người khác, vì thế không dễ gì để có thể chấp nhận việc thay thế hình ảnh ấy với hình ảnh của một con người rất đỗi bình thường khác...
Và sự thay đổi sự thật ấy, đã khiến cả thầy và nàng tổn thương, bởi nàng là người có thói quen đặt mọi thứ đúng vị trí.
Thầy đã cố gắng để duy trì ngọn lửa tình yêu trong nàng, để nó đừng tắt, nhưng có một thứ thầy đã không làm được, đó là khôi phục lại niềm tin đầy đủ trong nàng...
Thầy không thể chấp nhận được việc nàng nhìn thầy với một hình ảnh khác, một vị thế khác, nhưng thầy cũng không thể thay đổi con đường mình đã lựa chọn...
Và mỗi lần nhớ nàng, thầy lại nghe bản Memory of love, để nhớ về một thời thầy đã từng yêu...
Thầy vẫn nhớ mong muốn cuối cùng của nàng, nàng bảo đó là cách duy nhất để nàng tìm lại hình ảnh ban đầu của thầy, là con đường duy nhất mà thầy và nàng có thể đi chung nhưng cuối cùng, những hiểu lầm và cả những sai lầm, đã đẩy thầy và nàng đi mãi xa, thật xa...
http://www.youtube.com/watch?v=TnroEJIqOCQ&feature=related
Sixpence
30-01-2012, 05:54 PM
Em chúc bác Anchor, Lady Gaga và CS sớm đắc đạo nhé.
My free time for vu vơing đã hết roài.
My system cũng đã back test xong. Giờ là lúc dành thời gian cho những thứ khác.
Tạm biệt Búp bê thân yêu, tạm biệt Gấu misa nhé, tạm biệt Thỏ trắng xinh xinh, mai em vào lớp 1 rồi. Nhớ lắm quên sao được trường mầm non thân yêu ...
Hồi xưa mỗi lần đưa tình yêu nhỏ đi chơi đu quay, em lại được nghe bài này:yahoo:
Charles Strickland
31-01-2012, 05:32 PM
Em chúc bác Anchor, Lady Gaga và CS sớm đắc đạo nhé.
My free time for vu vơing đã hết roài.
My system cũng đã back test xong. Giờ là lúc dành thời gian cho những thứ khác.
Tạm biệt Búp bê thân yêu, tạm biệt Gấu misa nhé, tạm biệt Thỏ trắng xinh xinh, mai em vào lớp 1 rồi. Nhớ lắm quên sao được trường mầm non thân yêu ...
Hồi xưa mỗi lần đưa tình yêu nhỏ đi chơi đu quay, em lại được nghe bài này:yahoo:
Cảm ơn bạn! Chúc bạn mọi sự hanh thông!
Powered by vBulletin™ Copyright © 2025 vBulletin Solutions, Inc. All rights reserved.