Đăng nhập

View Full Version : Phân tích - nhận định Độc lập



mobifoner
30-11-2008, 03:11 PM
Vỹ xin gửi đến mọi người chút thông tin ngoài Chứng khoán! Riêng bài Nhận định CKVN tuần tới, như thường lệ, ít tiếng nữa sẽ gửi đến mọi người!




Từ ngày 29/11/2009, Vỹ là Thành viên [B]Quỹ Nghiên Cứu Biển Đông.
Một trong những Mục tiêu của Vỹ, trước khi tham gia Quỹ là: Pulic về Quỹ đến công chúng, Giới thiệu về Quỹ trên báo chí Việt Nam, có thể bắt đầu từ Báo Pháp Luật Việt Nam.


Rõ ràng, Việt Nam có Trách nhiệm Phải Đòi lại những gì đã bị Xâm lược trên Biển Đông. Đây là Nhiệm vụ không hề dễ dàng, rất cần Trí - Lực của mọi giới ở Việt Nam cũng như các quốc gia bạn bè. Thế thì, không có lý gì, những cá nhân - tổ chức đã - đang và sẽ tham gia vào Sứ Mệnh này, lại bị Truyền thông Việt Nam vì lý do này, lý do khác lãng quên hoặc thông tin nhỏ giọt?


Vỹ cũng như Mọi công dân Việt Nam khác, hy vọng sẽ có nhiều tổ chức khác được thành lập để chia sẻ Sứ Mệnh thiêng liêng này!


Thông tin về Quỹ và các hoạt động của Quỹ, xin quý vị liên hệ với Vỹ, theo thông tin dưới đây.


Phạm Hùng Vỹ
Email: [email protected]
Mobile: 84. 122.620.7480


Website: [url="http://www.seasfoundation.org/">[B]

goldstar-saigon
30-11-2008, 05:10 PM
Cám ơn những nỗ lực của Bác Vỹ

mobifoner
30-11-2008, 05:45 PM
Việt Nam trên con đường tìm lại Niềm Tin

Theo đề nghị của Bạn Đọc, Vỹ xin gửi đến mọi người bài viết: "Chứng khoán trên con đường tìm lại Niềm Tin". Tuy Tide là "chứng khoán" nhưng bài viết đề cập khái quát đến nhiều vấn đề của nền kinh tế và Việt Nam. Mong các bạn thông cảm, vì khuôn khổ 1 bài báo.
Mời các bạn tìm đọc bài viết trên báo Pháp Luật Việt Nam ngày mai (1/12).





Khởi đầu tháng 12: Chứng khoán trên con đường tìm lại Niềm Tin

Bước vào tháng cuối cùng của năm 2008, chứng khoán Việt Nam cũng như nền kinh tế Việt Nam đang đứng trước đòi hỏi vô cùng bức thiết: Tìm lại Niềm tin. Nếu điều hành vĩ mô của chính phủ bắt đúng "mạch", nếu cộng đồng doanh nghiệp sẵn sàng để đương đầu với 2 năm khó khăn trước mắt, sẽ có giải pháp cả trong ngắn - trung và dài hạn cho Việt Nam. Chỉ khi đó, con đường tìm lại Niềm tin mới được xác lập, là nền tảng để Việt Nam cũng như thị trường chứng khoán vượt qua giai đoạn khó khăn này.

Thêm một lần VN - Index "thoát hiểm"

Khởi đầu tuần với 317,93 điểm, VN - Index có thể nhận định là rất may mắn mới kết thúc tuần giao dịch vẫn còn 314.74 điểm. Đúng như nhận định của chúng tôi về VN - Index trong tuần: "Chứng khoán Việt Nam sẽ đảo chiều nhưng kết thúc tuần giao dịch tiếp tục giảm điểm, mốc 300 điểm chưa bị "phá" trong tuần này."

Trong khi thị trường chứng khoán toàn cầu có một tuần giao dịch thành công, với "màu xanh" và "tăng điểm". Do đón nhận những thông tin hỗ trợ đa chiều sau:

Một là, Thông tin hỗ trợ từ Mỹ:
* Ngày 24/11, tân Tổng thống Barack Obama công bố đội ngũ quan chức kinh tế hàng đầu, trong đó ông Timothy Geithner, chủ tịch Fed NewYork, được đề cử vào vị trí Bộ trưởng Tài chính, chứng khoán Mỹ bắt đầu tăng điểm từ cuối tuần trước.
* Công bố gói kích thích kinh tế mới trị giá 800 tỷ USD và chính phủ Mỹ cam kết bảo lãnh cho toàn bộ nợ xấu cho vay địa ốc và các tài sản khác của ngân hàng Citi Group với tổng trị giá 306 tỷ USD, đồng thời bơm thêm 20 tỷ USD cho Citi Group.

Hai là, Thông tin hỗ trợ từ Châu Âu:
* Ngày 24/11, chính phủ Anh công bố gói giải pháp trị giá 30 tỷ USD.
* Ủy ban kinh tế Châu Âu đưa ra kế hoạch 259 tỷ USD để kích thích kinh tế và cứu thị trường tài chính các nước trong khối.

Ba là, Thông tin hỗ trợ từ Châu Á:
* Trung Quốc có kế hoạch bổ sung thêm 1.46 nghìn tỷ USD để phát triển kinh tế, thực hiện các biện pháp nới lỏng chính sách tiền tệ, giảm tỷ lệ dự trữ bắt buộc, hạ 1.08 điểm phần trăm lãi suất cho vay thời hạn 1 năm xuống mức 5.58%. Đồng thời, lãi suất tiền gửi cũng hạ xuống mức 2.52%, đây là mức lãi suất thấp nhất trong vòng mười một năm qua.
* Ngày 26/11, ngân hàng trung ương Hàn Quốc cũng nhận được 4 tỷ USD từ Fed để ổn định thị trường tài chính trong nước.



Thì ở thị trường Việt Nam, các nhà đầu tư, các doanh nghiệp Niêm yết, các tổ chức trung gian thị trường và cơ quan quản lý đã phải "chịu đựng" cảnh thị trường "phá đáy", chỉ số VN - Index xuống đến 303.54 điểm, chỉ số HaSTC xuống đến 97,59 điểm. Cụ thể tình hình giao dịch tuần từ 24/11 - 28/11 của VN - Index như sau:




Ngày
|

VNI
|

Thay đổi
|

Số lệnh mua
|

Số lệnh bán
|

KL mua (Tr. cổ phiếu)
|

KL bán (Tr.cổ phiếu)
|

KL Khớp lệnh toàn TT (Tr.cổ phiếu)
|

GT Khớp lệnh toàn TT (Trđ)
|

BQ lệnh mua
|

BQ lệnh bán





28/11
|

314.74
|

11.20
|

16,244
|

6,184
|

32.598
|

15.184
|

12.260
|

316,469
|

2,007
|

2,455





27/11
|

303.54
|

-8.20
|

11,699
|

9,430
|

19.361
|

23.064
|

12.499
|

318,209
|

1,655
|

2,446





26/11
|

311.74
|

-8.59
|

10,363
|

9,816
|

16.479
|

20.531
|

9.808
|

251,563
|

1,590
|

2,092





25/11
|

320.33
|

2.40
|

11,214
|

10,035
|

18.770
|

20.424
|

10.623
|

301,523
|

1,674
|

2,035





24/1
|

317.93
|

-1.03
|

11,451
|

10,107
|

19.335
|

21.756
|

11.340
|

279,056
|

1,688
|

2,153





Tổng
|


|


|

60,971
|

45,572
|

106.542
|

100.959
|

56.530
|

1,466,820
|


|







TB
|


|


|

12,194
|

9,114
|

21.308
|

20.192
|

11.306
|

293,364
|

1,723
|

2,236





Các nhân tố làm chứng khoán Việt Nam "lệch pha" so với chứng khoán toàn cầu, gồm:


Thứ nhất: "câu chuyện" thuế thu nhập áp dụng với chứng khoán.
Thứ hai: Tình trạng sụp giảm nhanh và mạnh của cả kim ngạch xuất - nhập khẩu.
Thứ ba: Tình trạng đình trệ của nền kinh tế, với tháng thứ 2 liên tiếp CPI giảm.
Cuối cùng, tổng hợp của các nhân tố trên, cộng với phản ứng gần như không có của cơ quan quản lý, làm cho Niềm tin với thị trường "lao dốc".


Thị trường chỉ may mắn "thoát hiểm" trong phiên cuối tuần, do trước đó, ngày 27/11, chính phủ có phiên họp thường kỳ. Theo đó, vào phút 89, đề xuất Hoãn thi thành luật thuế thu nhập cá nhân đến 1/7/2009, đã được trình lên và chính phủ sẽ điều hành vĩ mô hợp lý hơn, để lãi suất xuống dưới 10%/ năm. Song quan trọng nhất là, lần đầu tiên cơ quan hành pháp của Việt Nam ( chính phủ ) đã nhìn nhận thực tế khó khăn của nền kinh tế Việt Nam trong 2 năm tới, điều trước đó, cộng đồng kinh doanh vẫn "băn khoăn" rằng: Liệu cơ quan điều hành đã nắm bắt chính xác chưa?


Bắt đầu hành trình xây dựng Niềm tin!


Vậy là sau rất nhiều đề xuất, kiến nghị, tham vấn của nhiều giới trong xã hội, chính phủ đã có Tiếng nói cần thiết về tình hình khó khăn của đất nước trong vài năm tới. Theo nhận định của chúng tôi, điều này vô cùng quan trọng với Việt Nam, do chúng ta điều hành trên mô hình "từ trên xuống", nên sự nhận thức thông suốt từ trên xuống dưới, để hành động thống nhất , chúng ta mới thực hiện được tầm nhìn, mục tiêu đã vạch ra.


Dù mọi so sánh đều là khập khiễng, nhưng trong thời đại thông tin và khủng hoảng như hiện nay, nếu không lắng nghe và bắt đúng "mạch" của xã hội, rất dễ đưa đến tình trạng rối ren, chịu tác hại nặng nề của tâm lý "số đông nghiệt ngã". Nhìn lại lộ trình và hành động của chính phủ Mỹ nhằm đối phó với khủng hoảng và suy thoái, càng thấy rõ điều đó. Hiện nay, có thể nói sau những ngày "đen tối", nước Mỹ đang bắt đầu con đường lấy lại Niềm tin.


Còn trong một "khoảnh khắc", phạm vi hẹp hơn, là phiên giao dịch cuối cùng của tháng 11/2008, sau những thông tin từ phiên họp chính phủ ngày 27/11, thị trường đã đảo chiều mạnh mẽ, cầu chứng khoán tăng vọt lên trên 32 triệu chứng khoán. Cho thấy, điều hành vĩ mô còn khả năng tác động mạnh đến thị trường, đó là cơ may cho Việt Nam, để từ đó Việt Nam cải thiện hiệu quả của Điều hành nền kinh tế, cũng đồng nghĩa với Thông điệp: Việt Nam sẽ hành động để tạo dựng Niềm tin của thị trường, của giới đầu tư quốc tế, cũng như người dân trong nước.
Những gì đã qua, có thể khẳng định Niềm tin là điều Việt Nam cần nhất. Giống như Singapo hơn 30 năm trước, khi nước này quyết tâm phát triển thành trung tâm tài chính của khu vực. Người sáng lập Singapo, ông Lý Quang Diệu đã đúc rút bài học của Singapo khi đó như sau: Chúng tôi không có tài nguyên, không có lợi thế như Hồng Kông, chúng tôi phải tạo dựng được Niềm tin đối với giới đầu tư.

Do đó, chứng khoán Việt Nam không thể hài lòng sau khi "thoát hiểm" như vừa qua được. Việt Nam cũng không thể lãng phí hay chậm chễ nữa. Việt Nam cần công bố cụ thể những giải pháp sẽ thực hiện với thị trường và nền kinh tế là gì?

Trước hết, với thị trường chứng khoán, chúng tôi tiếp tục đề xuất, các biện pháp có thể thực hiện ngay:



Một là: Loại bỏ "rào cản" T+4 hiện nay xuống T+0 hoặc T+1.
Hai là: Chính thức thông báo Hoãn áp dụng Luật thuế thu nhập cá nhân trong đầu tư chứng khoán 2 năm. Vì thời gian đó, nền kinh tế được dự báo, đương đầu với nhiều khó khăn, nên hoãn chính là giải pháp tạo nguồn thu, sau đó, tình hình thuận lợi hơn có thể điều chỉnh, thay cho giải pháp ngắn hạn 6 tháng đã được đề xuất.
Ba là: Áp dụng các chuẩn mực cao nhất để giám sát thị trường. Cần công bố thời điểm hoàn thành Luật chứng khoán sửa đổi với khả năng điều chỉnh các quan hệ cụ thể hơn, thay cho mô hình cũ: Luật - nghị định - thông tư.


Với nền kinh tế, là các đề xuất:


Một là: Công bố công khai những qui định, thủ tục cần loại bỏ, kèm thời gian thực hiện. Đồng thời, để người dân - doanh nghiệp, bổ sung danh mục những qui định, thủ tục, cần thông tin chi tiết hoặc loại bỏ. Đây là gói giải pháp luôn được chính phủ đề ra, song hiệu quả không đạt yêu cầu, mà minh chứng rõ nhất là luôn thấy giải pháp này trong nhiều năm.


Hai là: Áp dụng Luật Cạnh tranh với các ngành nghề lĩnh vực độc quyền nhà nước như Điện, Than....Đặc biệt là bài toán năng lượng.


Ba là: Bình đẳng trong tiếp cận các nguồn lực không phân biệt thành phần kinh tế. Đặc biệt là trong tiếp cận bất động sản và tín dụng. Đưa mặt bằng lãi suất về vận hành theo cơ chế thoả thuận, thay cho mục tiêu giảm về dưới 10%/ năm hay dưới 8%/ năm như điều hành hiện nay.


Bốn là: Xây dựng cơ chế Mua thông tin dự báo - cảnh báo từ các tổ chức quốc tế hoặc trong nước và Bán lại cho các cá nhân - tổ chức ở trong nước.


Năm là: Cắt giảm ngân sách đối với các tổ chức, hội - đoàn, khi đa phần những tổ chức này tồn tại "lay lắt" theo kiểu "hội trà nước".


Phạm Hùng Vỹ

mobifoner
02-12-2008, 05:28 PM
Sau xăng dầu giảm giá đến lãi suất giảm!

Khi tình hình khó khăn, tâm lý chung là chờ đợi, sẽ có những quyết định "đúng lúc" và "đủ liều". Đáng tiếc, "nghệ thuật" về điều hành nói trên không hoặc đúng hơn là chưa xuất hiện ở Việt Nam. Minh chứng rõ nhất là quyết định giảm thêm 1.000 đồng với giá xăng dầu vừa qua, đã không tạo thành "sự kiện" có "ảnh hưởng" tức thì trong nền kinh tế. Nên, thật dễ hiểu, khi thị trường chứng khoán, nơi nhạy cảm nhất của nền kinh tế "lại" giảm điểm. Khả năng, trong 1 - 2 ngày tới sẽ có đợt giảm lãi suất mới, thì câu hỏi về "nghệ thuật" điều hành vẫn còn đó.

Tin hỗ trợ không có, lại giảm điểm!

Sau khi may mắn "thoát hiểm" ở phiên giao dịch cuối cùng của tuần trước, nay, tình cảnh, "nguy cấp" lại đón đợi VN - Index. Mà lý do, thật đơn giản là: Không có thông tin hỗ trợ, hay chính xác là thông tin không đủ "đô" để "hỗ trợ" nên thị trường lại giảm điểm.

Cụ thể, phiên giao dịch ngày 1/12, dù có thời điểm trong ngày giao dịch, cả hai sàn đều tăng điểm khá, thì cuối phiên vẫn "âm" do nhà đầu tư chỉ "canh me" để bán ra, khi thấy thị trường tăng điểm. Đóng cửa ngày giao dịch đầu tiên của tháng 12, nỗi lo về một tháng ảm đảm cho thị trường chứng khoán Việt Nam đã lập lại. VN - Index giảm 0,03 điểm, đóng cửa ở 314,71 điểm. Tổng khối lượng giao dịch khớp lệnh của cổ phiếu và chứng chỉ quỹ phiên này trên 10,4 triệu đơn vị, giá trị là 277,14 tỷ đồng. HaSTC - Index giảm 0,23 điểm xuống 103,97 điểm. Khối lượng giao dịch đạt 6,8 triệu cổ phiếu, tương đương 169,07 tỷ đồng.

Sang ngày 2/12, dù nhận thông tin "hỗ trợ" từ việc xăng dầu giảm thêm 1000 đồng/ lít thì VN - Index vẫn "đứt phanh" do "tin xấu" quá mạnh từ Mỹ. Đó là việc nước này thừa nhận nền kinh tế đã suy thoái từ 12/2007, khiến phố Wall lại có một ngày "đen tối".

Những diễn biến chính trên 2 sàn chứng khoán của Việt Nam ngày 2/12, như sau:

Trên sàn HOSE:

VN - Index đóng cửa ở 307,45 điểm sau khi giảm 7,26 điểm, chỉ còn cách đáy cũ , 303,54 điểm được thiết lập ngày 27/11, chưa đến 4 điểm. Với 8,81 triệu đơn vị giao dịch, trị giá 238,66 tỷ đồng. Kết thúc phiên, rất nhiều mã không còn dư mua, ngoài TSC, các mã khác đều có dư bán dầy đặc. Trong 171 mã trên HOSE kết thúc phiên có 13 mã tăng giá, 19 mã đứng giá và 135 mã giảm giá. 13 mã tăng giá phiên này phần nhiều là các mã nhỏ, trong đó 3 mã tăng trần là TSC của Vật tư Kỹ thụât NN Cần Thơ, LGC của Điện Lữ Gia và HBD của CTCP Bao bì PP Bình Dương. Trong nhóm tăng giá, BMC, DHG và SFC đứng đầu với mức tăng 2.000 đ/CP. Trong nhóm giảm giá, SZL dẫn đầu với mức giảm 3.000 đ/CP, tiếp theo là các mã DMC, FPT và IMP. Nhóm 10 cổ phiếu vốn hoá lớn trên sàn, trong suốt phiên không mã nào vượt qua nổi ngưỡng tham chiếu và kết thúc giao dịch chỉ có PVD đứng giá, còn lại đều giảm nhẹ. Về giao dịch, STB dẫn đầu với 1,221 triệu đơn vị, tiếp theo là các mã SSI, FPT, REE và VF4

Trên sàn HASTC:

Đóng cửa, HaSTC - Index giảm 0,49 điểm xuống 103,48 điểm., giao dịch giảm do lượng cầu tại hầu hết các mã đều giảm, đạt 5,04 triệu cổ phiếu, tương ứng 131,58 tỷ đồng. Ngoài VCG và VSP tăng trần từ đầu phiên, các nhà đầu tư đang hướng sự chú ý đến hai cổ phiếu BLF và KBC khi BLF có dư mua hơn 30.000 đơn vị và KBC có dư mua trần hơn 200.000 đơn vị vào cuối phiên. Hầu hết lượng đặt mua tại các mã đều yếu dần so với các phiên trước. Hầu hết các nhà đầu tư đều đặt giá sàn hoặc giá dưới tham chiếu. Đối với cổ phiếu ACB, mặc dù có dư mua gần 100.000 cổ phiếu song hầu hết đều là mức giá thấp. Cổ phiếu PVI, HAI, STC, VDL tăng nhẹ vào cuối phiên.

Lãi suất giảm, có tạo hiệu ứng tích cực?

Việc cục nghiên cứu kinh tế quốc gia Mỹ (NBER) chính thức thừa nhận kinh tế Mỹ đã bước vào suy thoái kể từ tháng 12/2007, đương nhiên, sẽ làm các thị trường chứng khoán toàn cầu thêm "đỏ". Song chính, "định nghĩa" mới của NBER về suy thoái đồng nghĩa với "nhận thức lại" của giới chuyên gia và hoạch định chính sách về giải pháp cho tình hình hiện nay.

Sau những động tác, chính phủ ra tay "cứu" các "đại gia" có ảnh hưởng của thị trường tài chính toàn cầu, để ngăn chặn hiện tượng "sụp đổ" dây chuyền. Tiếp đó là những gói kích thích kinh tế "khủng" với mục tiêu tăng chi tiêu chính phủ, đầu tư vào cơ sở hạ tầng, nhằm tạo việc làm, tăng chi tiêu của dân cư, để ngăn chặn suy thoái. Trong đó, công cụ lãi suất được sử dụng với nhiều kỳ vọng, nhưng thực tế, lãi suất liên tục giảm, đến mức thấp kỷ lục của nhiều năm và có thể hạ xuống 0 trong thời gian tới, thì Niềm tin vẫn "ở đâu đó", sự lưu thông của dòng vốn vẫn đóng băng.

Hay nói cách khác, công cụ được các chính phủ sử dụng thời gian vừa qua vẫn mang tính "kinh điển" trong khi thực tế đã "biến đổi". Đây chính là bài học và thực tế ở Việt Nam, có thời điểm như quý I và II của năm 2008, chúng ta dự báo sau quý II tình hình sẽ khá hơn, người dân - doanh nghiệp và nhà nước cố "vá víu" vượt qua. Nhưng đến quý III và IV, khi vi mô của Việt Nam được "tự đánh giá" là "ổn" thì thế giới "không ổn", thế là những giải pháp - kế hoạch trước đó đều "gãy". Theo đó là Niềm tin ngày càng mong manh, hiện tượng các tin đồn hoặc nhẹ hơn là Nhận định vô cùng bi quan về tương lai Việt Nam trong xã hội tăng lên. Đáng lo, chính ở sự "lệch pha" giữa thông tin công khai với thực tế tâm lý xã hội. Chính sự "lệch pha" trên, cộng với mục tiêu và nhạy cảm trong điều hành thời gian qua không tốt, làm tình hình hiện nay "nhảy" liên tục, không phân biệt thị trường nào, dù là chứng khoán, vàng, ngoại tệ hay môi trường kinh doanh của doạnh nghiệp.

Chúng tôi vô cùng lo ngại, trong tình hình này, nếu các "nút thắt" của nền kinh tế lâu nay không được "tháo gỡ" từng điểm, để tạo ra thông tin Hỗ trợ mạnh thực sự, sẽ dẫn đến, mọi cố gắng điều chỉnh vĩ mô đều mất tác dụng.


Sẽ không thể có Giải pháp cả gói cho nền kinh tế như mong đợi của xã hội, thì điều hành vĩ mô phải làm được 2 mục tiêu sau:


Một là giảm chi phí tối đa có thể, dù là chi phí tăng do thủ tục nặng nề, hay chi phí tăng do độc quyền nhà nước. Chúng tôi thực sự bất ngờ và khó hiểu khi chúng ta đã biết được: xăng dầu, sắt - thép, phân bón...mặt bằng giá ở Việt Nam cao gấp 2 lần giá nhập khẩu gốc. Vậy mà, khi thông qua phương án giảm giá xăng dầu vừa qua, chính phủ lại đồng ý cho tăng thuế nhập khẩu mặt hàng này thêm 10%, từ 25% lên 35%. Liệu, ngân sách "thu thêm" đó có bù đắp lại "thiệt hại" tổng thể của nền kinh tế? Tại sao, động thái, mở cửa thị trường xăng - dầu cho 1 hãng nước ngoài tham gia, để tăng áp lực Canh tranh, giảm giá theo đúng qui luật Cung - cầu, vẫn không được thực thi? Hay chí ít là cố định mức thuế nhập khẩu thấp từ 10% - 15%, để buộc Petrolimex, doanh nghiệp chi phối, với 60% giảm giá xuống dưới 10.000 đồng/ lít, không được thực hiện.


Hai là, khai thông luồng tín dụng. Ngân hàng vẫn thừa tiền, tiền trong dân vẫn còn, doanh nghiệp thì vẫn chưa muốn vay, do kỳ vọng trên thị trường quá khác nhau. Đã có quá nhiều kiến nghị về cơ chế lãi suất cũng như chính sách tiền tệ linh hoạt để chuyển biến tình hình bức bí hiện nay. Song, xem ra đề xuất - kiến nghị và thực tế tiếp tục "lệch pha" Đầu tháng 12 này, hết BIDV đến VCB, cố gắng giảm lãi suất xuống dưới 11%, và theo dự báo của chúng tôi, chỉ ít ngày tới sẽ giảm xuống dưới 10%/ năm, thì chuyển biến trên thị trường tiền tệ vẫn thiếu bóng dáng của "nhạc trưởng".


Kết luận: Thị trường sẽ "chờ" thông tin hỗ trợ, ngay cả khi VN - Index "phá" mốc 300 điểm mà thông tin hỗ trợ không xuất hiện, thì VN - Index và HaSTC - Index vẫn "rơi" tiếp.


Phạm Hùng Vỹ

P/s: Từ ngày 5/12: Lãi suất cơ bản còn 10%/ năm và cơ chế lãi suất Thỏa thuận được áp dụng trở lại!
Bài được đăng trên Báo Pháp luật Việt Nam ngày mai, 3/12

atek
02-12-2008, 10:22 PM
Việt Nam trên con đường tìm lại Niềm Tin

Theo đề nghị của Bạn Đọc, Vỹ xin gửi đến mọi người bài viết: "Chứng khoán trên con đường tìm lại Niềm Tin". Tuy Tide là "chứng khoán" nhưng bài viết đề cập khái quát đến nhiều vấn đề của nền kinh tế và Việt Nam. Mong các bạn thông cảm, vì khuôn khổ 1 bài báo.
Mời các bạn tìm đọc bài viết trên báo Pháp Luật Việt Nam ngày mai (1/12).





Khởi đầu tháng 12: Chứng khoán trên con đường tìm lại Niềm Tin

Bước vào tháng cuối cùng của năm 2008, chứng khoán Việt Nam cũng như nền kinh tế Việt Nam đang đứng trước đòi hỏi vô cùng bức thiết: Tìm lại Niềm tin. Nếu điều hành vĩ mô của chính phủ bắt đúng "mạch", nếu cộng đồng doanh nghiệp sẵn sàng để đương đầu với 2 năm khó khăn trước mắt, sẽ có giải pháp cả trong ngắn - trung và dài hạn cho Việt Nam. Chỉ khi đó, con đường tìm lại Niềm tin mới được xác lập, là nền tảng để Việt Nam cũng như thị trường chứng khoán vượt qua giai đoạn khó khăn này.

Thêm một lần VN - Index "thoát hiểm"

Khởi đầu tuần với 317,93 điểm, VN - Index có thể nhận định là rất may mắn mới kết thúc tuần giao dịch vẫn còn 314.74 điểm. Đúng như nhận định của chúng tôi về VN - Index trong tuần: "Chứng khoán Việt Nam sẽ đảo chiều nhưng kết thúc tuần giao dịch tiếp tục giảm điểm, mốc 300 điểm chưa bị "phá" trong tuần này."

Trong khi thị trường chứng khoán toàn cầu có một tuần giao dịch thành công, với "màu xanh" và "tăng điểm". Do đón nhận những thông tin hỗ trợ đa chiều sau:

Một là, Thông tin hỗ trợ từ Mỹ:
* Ngày 24/11, tân Tổng thống Barack Obama công bố đội ngũ quan chức kinh tế hàng đầu, trong đó ông Timothy Geithner, chủ tịch Fed NewYork, được đề cử vào vị trí Bộ trưởng Tài chính, chứng khoán Mỹ bắt đầu tăng điểm từ cuối tuần trước.
* Công bố gói kích thích kinh tế mới trị giá 800 tỷ USD và chính phủ Mỹ cam kết bảo lãnh cho toàn bộ nợ xấu cho vay địa ốc và các tài sản khác của ngân hàng Citi Group với tổng trị giá 306 tỷ USD, đồng thời bơm thêm 20 tỷ USD cho Citi Group.

Hai là, Thông tin hỗ trợ từ Châu Âu:
* Ngày 24/11, chính phủ Anh công bố gói giải pháp trị giá 30 tỷ USD.
* Ủy ban kinh tế Châu Âu đưa ra kế hoạch 259 tỷ USD để kích thích kinh tế và cứu thị trường tài chính các nước trong khối.

Ba là, Thông tin hỗ trợ từ Châu Á:
* Trung Quốc có kế hoạch bổ sung thêm 1.46 nghìn tỷ USD để phát triển kinh tế, thực hiện các biện pháp nới lỏng chính sách tiền tệ, giảm tỷ lệ dự trữ bắt buộc, hạ 1.08 điểm phần trăm lãi suất cho vay thời hạn 1 năm xuống mức 5.58%. Đồng thời, lãi suất tiền gửi cũng hạ xuống mức 2.52%, đây là mức lãi suất thấp nhất trong vòng mười một năm qua.
* Ngày 26/11, ngân hàng trung ương Hàn Quốc cũng nhận được 4 tỷ USD từ Fed để ổn định thị trường tài chính trong nước.



Thì ở thị trường Việt Nam, các nhà đầu tư, các doanh nghiệp Niêm yết, các tổ chức trung gian thị trường và cơ quan quản lý đã phải "chịu đựng" cảnh thị trường "phá đáy", chỉ số VN - Index xuống đến 303.54 điểm, chỉ số HaSTC xuống đến 97,59 điểm. Cụ thể tình hình giao dịch tuần từ 24/11 - 28/11 của VN - Index như sau:




Ngày
|

VNI
|

Thay đổi
|

Số lệnh mua
|

Số lệnh bán
|

KL mua (Tr. cổ phiếu)
|

KL bán (Tr.cổ phiếu)
|

KL Khớp lệnh toàn TT (Tr.cổ phiếu)
|

GT Khớp lệnh toàn TT (Trđ)
|

BQ lệnh mua
|

BQ lệnh bán





28/11
|

314.74
|

11.20
|

16,244
|

6,184
|

32.598
|

15.184
|

12.260
|

316,469
|

2,007
|

2,455





27/11
|

303.54
|

-8.20
|

11,699
|

9,430
|

19.361
|

23.064
|

12.499
|

318,209
|

1,655
|

2,446





26/11
|

311.74
|

-8.59
|

10,363
|

9,816
|

16.479
|

20.531
|

9.808
|

251,563
|

1,590
|

2,092





25/11
|

320.33
|

2.40
|

11,214
|

10,035
|

18.770
|

20.424
|

10.623
|

301,523
|

1,674
|

2,035





24/1
|

317.93
|

-1.03
|

11,451
|

10,107
|

19.335
|

21.756
|

11.340
|

279,056
|

1,688
|

2,153





Tổng
|


|


|

60,971
|

45,572
|

106.542
|

100.959
|

56.530
|

1,466,820
|


|







TB
|


|


|

12,194
|

9,114
|

21.308
|

20.192
|

11.306
|

293,364
|

1,723
|

2,236





Các nhân tố làm chứng khoán Việt Nam "lệch pha" so với chứng khoán toàn cầu, gồm:


Thứ nhất: "câu chuyện" thuế thu nhập áp dụng với chứng khoán.
Thứ hai: Tình trạng sụp giảm nhanh và mạnh của cả kim ngạch xuất - nhập khẩu.
Thứ ba: Tình trạng đình trệ của nền kinh tế, với tháng thứ 2 liên tiếp CPI giảm.
Cuối cùng, tổng hợp của các nhân tố trên, cộng với phản ứng gần như không có của cơ quan quản lý, làm cho Niềm tin với thị trường "lao dốc".


Thị trường chỉ may mắn "thoát hiểm" trong phiên cuối tuần, do trước đó, ngày 27/11, chính phủ có phiên họp thường kỳ. Theo đó, vào phút 89, đề xuất Hoãn thi thành luật thuế thu nhập cá nhân đến 1/7/2009, đã được trình lên và chính phủ sẽ điều hành vĩ mô hợp lý hơn, để lãi suất xuống dưới 10%/ năm. Song quan trọng nhất là, lần đầu tiên cơ quan hành pháp của Việt Nam ( chính phủ ) đã nhìn nhận thực tế khó khăn của nền kinh tế Việt Nam trong 2 năm tới, điều trước đó, cộng đồng kinh doanh vẫn "băn khoăn" rằng: Liệu cơ quan điều hành đã nắm bắt chính xác chưa?


Bắt đầu hành trình xây dựng Niềm tin!


Vậy là sau rất nhiều đề xuất, kiến nghị, tham vấn của nhiều giới trong xã hội, chính phủ đã có Tiếng nói cần thiết về tình hình khó khăn của đất nước trong vài năm tới. Theo nhận định của chúng tôi, điều này vô cùng quan trọng với Việt Nam, do chúng ta điều hành trên mô hình "từ trên xuống", nên sự nhận thức thông suốt từ trên xuống dưới, để hành động thống nhất , chúng ta mới thực hiện được tầm nhìn, mục tiêu đã vạch ra.


Dù mọi so sánh đều là khập khiễng, nhưng trong thời đại thông tin và khủng hoảng như hiện nay, nếu không lắng nghe và bắt đúng "mạch" của xã hội, rất dễ đưa đến tình trạng rối ren, chịu tác hại nặng nề của tâm lý "số đông nghiệt ngã". Nhìn lại lộ trình và hành động của chính phủ Mỹ nhằm đối phó với khủng hoảng và suy thoái, càng thấy rõ điều đó. Hiện nay, có thể nói sau những ngày "đen tối", nước Mỹ đang bắt đầu con đường lấy lại Niềm tin.


Còn trong một "khoảnh khắc", phạm vi hẹp hơn, là phiên giao dịch cuối cùng của tháng 11/2008, sau những thông tin từ phiên họp chính phủ ngày 27/11, thị trường đã đảo chiều mạnh mẽ, cầu chứng khoán tăng vọt lên trên 32 triệu chứng khoán. Cho thấy, điều hành vĩ mô còn khả năng tác động mạnh đến thị trường, đó là cơ may cho Việt Nam, để từ đó Việt Nam cải thiện hiệu quả của Điều hành nền kinh tế, cũng đồng nghĩa với Thông điệp: Việt Nam sẽ hành động để tạo dựng Niềm tin của thị trường, của giới đầu tư quốc tế, cũng như người dân trong nước.
Những gì đã qua, có thể khẳng định Niềm tin là điều Việt Nam cần nhất. Giống như Singapo hơn 30 năm trước, khi nước này quyết tâm phát triển thành trung tâm tài chính của khu vực. Người sáng lập Singapo, ông Lý Quang Diệu đã đúc rút bài học của Singapo khi đó như sau: Chúng tôi không có tài nguyên, không có lợi thế như Hồng Kông, chúng tôi phải tạo dựng được Niềm tin đối với giới đầu tư.

Do đó, chứng khoán Việt Nam không thể hài lòng sau khi "thoát hiểm" như vừa qua được. Việt Nam cũng không thể lãng phí hay chậm chễ nữa. Việt Nam cần công bố cụ thể những giải pháp sẽ thực hiện với thị trường và nền kinh tế là gì?

Trước hết, với thị trường chứng khoán, chúng tôi tiếp tục đề xuất, các biện pháp có thể thực hiện ngay:



Một là: Loại bỏ "rào cản" T+4 hiện nay xuống T+0 hoặc T+1.
Hai là: Chính thức thông báo Hoãn áp dụng Luật thuế thu nhập cá nhân trong đầu tư chứng khoán 2 năm. Vì thời gian đó, nền kinh tế được dự báo, đương đầu với nhiều khó khăn, nên hoãn chính là giải pháp tạo nguồn thu, sau đó, tình hình thuận lợi hơn có thể điều chỉnh, thay cho giải pháp ngắn hạn 6 tháng đã được đề xuất.
Ba là: Áp dụng các chuẩn mực cao nhất để giám sát thị trường. Cần công bố thời điểm hoàn thành Luật chứng khoán sửa đổi với khả năng điều chỉnh các quan hệ cụ thể hơn, thay cho mô hình cũ: Luật - nghị định - thông tư.


Với nền kinh tế, là các đề xuất:


Một là: Công bố công khai những qui định, thủ tục cần loại bỏ, kèm thời gian thực hiện. Đồng thời, để người dân - doanh nghiệp, bổ sung danh mục những qui định, thủ tục, cần thông tin chi tiết hoặc loại bỏ. Đây là gói giải pháp luôn được chính phủ đề ra, song hiệu quả không đạt yêu cầu, mà minh chứng rõ nhất là luôn thấy giải pháp này trong nhiều năm.


Hai là: Áp dụng Luật Cạnh tranh với các ngành nghề lĩnh vực độc quyền nhà nước như Điện, Than....Đặc biệt là bài toán năng lượng.


Ba là: Bình đẳng trong tiếp cận các nguồn lực không phân biệt thành phần kinh tế. Đặc biệt là trong tiếp cận bất động sản và tín dụng. Đưa mặt bằng lãi suất về vận hành theo cơ chế thoả thuận, thay cho mục tiêu giảm về dưới 10%/ năm hay dưới 8%/ năm như điều hành hiện nay.


Bốn là: Xây dựng cơ chế Mua thông tin dự báo - cảnh báo từ các tổ chức quốc tế hoặc trong nước và Bán lại cho các cá nhân - tổ chức ở trong nước.


Năm là: Cắt giảm ngân sách đối với các tổ chức, hội - đoàn, khi đa phần những tổ chức này tồn tại "lay lắt" theo kiểu "hội trà nước".


Phạm Hùng Vỹ





Bác Vỹ cho góp vài ý kiến: Tôi đồng tình với bác nên nghiên cứu lại giao dịch T+4 như hiện nay nên cố gắng rút ngắn lại,như T+0 T+1 thì quá hay nhưng nếu là T+1 hay T+2 thôi cũng đủ để nhà đầu tư yên tâm hơn với những quyết định của mình sẽ làm thị trường sôi động hơn ! Vì tôi nghĩ hiện tại nhiều nhà đầu tư đang ngại giao dịch T+4 nên rất ngại mua vào dù muốn mua.


Còn vụ CPI giảm liên tiếp tháng thứ 2 mà tỉ lệ không nhiều tôi thì nghĩ rằng đó là điều bình thường và tốt cho nền kinh tế vì chúng ta đều biết khi CPI mấy tháng trước tăng cao do tình hình giá cả thế giới tăng cao,dầu mỏ hơn 140USD/T nay giá dầu ở mức 50USD/T......chưa nói giá thép,KL.....đều giảm nên việc CPI hiện tại giảm là đều bình thường....Tôi cho rằng trong tình hình hiện tại chúng ta có nhiều cơ hội bức phá hơn nếu chúng ta tổ chức lại bộ máy quản lý và kiểm soát cũng như sử dụng có hiệu quả hơn các nguồn vốn nhà nước

atek
03-12-2008, 10:08 PM
Bác Mobifoner lập trang này rồi bỏ đi đâu mất rồi........viết vài dòng đi bác !

mobifoner
05-12-2008, 11:16 AM
Bác Mobifoner lập trang này rồi bỏ đi đâu mất rồi........viết vài dòng đi bác !







Tôi biết nói gì nữa đây? Những điều cần nói tôi đã nói trong 2 bài mới nhất ở trên rồi.


Đúng là, khốn nạn cho dân ta quá!


Khi Dân cần sự quyết đoán, lắng nghe, thì chẳng thấy đâu? Trong một tháng mấy lần thị trường nguy kịch, mà cứ nguy kịch là Tin đồn lại bay khắp nơi. Cái báo cáo của HSBC, tôi thấy nó nói toàn điều ai cũng biết, còn dự báo của nó thì Rất tệ, thế mà Dân ta cũng "nghiêng ngả", còn về tỷ giá kỳ hạn giữa USD/VND hiện tại ở "mốc" trên 19.000 mà bà con lại tin ngay rằng tỷ giá trong tương lai sẽ là 19.000 - 20.000 thì đúng là nực cười. Đúng là Tỷ giá giữa USD/VND đang cao hơn giá trị thật, nhưng họa có Điên mới phá giá VND Mạnh và tức thì vậy, trong 100 ngày tới tôi Dám đặt cược với bất kỳ ai, room cho tỷ giá là 17.600

atek
05-12-2008, 04:49 PM
Bác Mobifoner lập trang này rồi bỏ đi đâu mất rồi........viết vài dòng đi bác !







Tôi biết nói gì nữa đây? Những điều cần nói tôi đã nói trong 2 bài mới nhất ở trên rồi.


Đúng là, khốn nạn cho dân ta quá!


Khi Dân cần sự quyết đoán, lắng nghe, thì chẳng thấy đâu? Trong một tháng mấy lần thị trường nguy kịch, mà cứ nguy kịch là Tin đồn lại bay khắp nơi. Cái báo cáo của HSBC, tôi thấy nó nói toàn điều ai cũng biết, còn dự báo của nó thì Rất tệ, thế mà Dân ta cũng "nghiêng ngả", còn về tỷ giá kỳ hạn giữa USD/VND hiện tại ở "mốc" trên 19.000 mà bà con lại tin ngay rằng tỷ giá trong tương lai sẽ là 19.000 - 20.000 thì đúng là nực cười. Đúng là Tỷ giá giữa USD/VND đang cao hơn giá trị thật, nhưng họa có *** mới phá giá VND Mạnh và tức thì vậy, trong 100 ngày tới tôi Dám đặt cược với bất kỳ ai, room cho tỷ giá là 17.600








Cái này là cuộc chiến thông tin đó bác.......tôi nói thật nhà đầu tư nước ngoài và các tổ chức hiểu rất rõ điểm yếu cốt lõi nhất của nhiều nhà đầu tư nhỏ trong nước là kiến thức và số liệu để phân tích đánh giá tình hình vì vậy hầu hết các phân tích mặt dù không có gì mới hay chẳng có thông tin gì chỉ có những nhận xét cảm tính từ các tổ chức có chút tiếng như HSBC đã làm nhà đầu tư trong nước đang chới với giờ càng hoang mang hơn......cái này anh em có biết thì cũng chịu vì khi số đông thiểu số đã tỏ ra chán nản thì họ dùng những đòn bẩy về cổ phiếu sẽ rất dễ dàng thực hiện ý đồ đạp giá cổ phiếu xuống!


Mà thật tình tôi nhận thấy nhiều phân tích của các cơ quan báo đài thì mỗi người một kiểu....nhiều bài cứ sao chép copy ý tứ cứ na ná nhau,như VTV1 gì toàn lấy thông tin thì chậm mà các phân tích của những người thực hiện chương trình thì phần nhiều là đọc báo trở lại cho mọi người xem......tôi thấy chúng ta thực sự thiếu hẳn những tổ chức đủ tâm tầm và năng lực để đưa ra những nhận xét khách quan,đó phải bao gồm cả những mặt tốt và mặt xấu chứ không nên dùng những phân tích phiếm diện thể hiện quan điểm cá nhân.


Còn các nhà quản lý của VN tình hình rõ ràng là thông tin đang làm nhà đầu tư nhỏ hoang mang thì tại sao không thấy ai đứng ra nhằm ổn định tâm lý nhà đầu tư hay họ vẫn cho là TTCK không quan trọng những nhà đầu tư trong TTCK chỉ là con bạc.......nhiều khi không thể hiểu nỗi suy nghĩ và trình độ của nhiều nhà quản lý của ta.

vothi
06-12-2008, 10:02 AM
Bác Mobifoner lập trang này rồi bỏ đi đâu mất rồi........viết vài dòng đi bác !







Tôi biết nói gì nữa đây? Những điều cần nói tôi đã nói trong 2 bài mới nhất ở trên rồi.


Đúng là, khốn nạn cho dân ta quá!


Khi Dân cần sự quyết đoán, lắng nghe, thì chẳng thấy đâu? Trong một tháng mấy lần thị trường nguy kịch, mà cứ nguy kịch là Tin đồn lại bay khắp nơi. Cái báo cáo của HSBC, tôi thấy nó nói toàn điều ai cũng biết, còn dự báo của nó thì Rất tệ, thế mà Dân ta cũng "nghiêng ngả", còn về tỷ giá kỳ hạn giữa USD/VND hiện tại ở "mốc" trên 19.000 mà bà con lại tin ngay rằng tỷ giá trong tương lai sẽ là 19.000 - 20.000 thì đúng là nực cười. Đúng là Tỷ giá giữa USD/VND đang cao hơn giá trị thật, nhưng họa có *** mới phá giá VND Mạnh và tức thì vậy, trong 100 ngày tới tôi Dám đặt cược với bất kỳ ai, room cho tỷ giá là 17.600








Cái này là cuộc chiến thông tin đó bác.......tôi nói thật nhà đầu tư nước ngoài và các tổ chức hiểu rất rõ điểm yếu cốt lõi nhất của nhiều nhà đầu tư nhỏ trong nước là kiến thức và số liệu để phân tích đánh giá tình hình vì vậy hầu hết các phân tích mặt dù không có gì mới hay chẳng có thông tin gì chỉ có những nhận xét cảm tính từ các tổ chức có chút tiếng như HSBC đã làm nhà đầu tư trong nước đang chới với giờ càng hoang mang hơn......cái này anh em có biết thì cũng chịu vì khi số đông thiểu số đã tỏ ra chán nản thì họ dùng những đòn bẩy về cổ phiếu sẽ rất dễ dàng thực hiện ý đồ đạp giá cổ phiếu xuống!


Mà thật tình tôi nhận thấy nhiều phân tích của các cơ quan báo đài thì mỗi người một kiểu....nhiều bài cứ sao chép copy ý tứ cứ na ná nhau,như VTV1 gì toàn lấy thông tin thì chậm mà các phân tích của những người thực hiện chương trình thì phần nhiều là đọc báo trở lại cho mọi người xem......tôi thấy chúng ta thực sự thiếu hẳn những tổ chức đủ tâm tầm và năng lực để đưa ra những nhận xét khách quan,đó phải bao gồm cả những mặt tốt và mặt xấu chứ không nên dùng những phân tích phiếm diện thể hiện quan điểm cá nhân.


Còn các nhà quản lý của VN tình hình rõ ràng là thông tin đang làm nhà đầu tư nhỏ hoang mang thì tại sao không thấy ai đứng ra nhằm ổn định tâm lý nhà đầu tư hay họ vẫn cho là TTCK không quan trọng những nhà đầu tư trong TTCK chỉ là con bạc.......nhiều khi không thể hiểu nỗi suy nghĩ và trình độ của nhiều nhà quản lý của ta.





Như câu chuyện "Quả cam"


Anh nông dân mang những quả cam tốt nhất ra chợ bán.Vớicùng một quả cam người mua hàng lạc quan thì cho rằngquả cam cóvẽ ngoàitốt nên chắc là được chăm sóc kỹ vì vậy chất lượng quả cam tốt còn những người mua hàng bi quan hay muốn ép giá người bán thì bảo là những quả cam vẽ ngoài đẹp đẽ nhưng những quả cam này không ngon và có thể dùng hóa chất làm cho trái cam đẹp vậy nêncứ ép giá người nông dân.......Bình thường thì người nông dân có thể không bán và chờ nhưng nếu lúc khó khăn thì buột họ phải bán dù biết vậy là thiệt.....người mua hàng lại thấy ép giá được những lần sau cứ cố ép hơn nữa và người nông dân lại càng thiệt hơn nữa.....đến ngày người nông dân không thể chịu nỗi tỏ ra bất mãn và quyết định không trồng cam nữa thì lúc đó người mua mới hiểu ra là mình không bao giờ còn cam để mua dù giá cao hơn rất nhiều.


Chỉ bền vững khi các bên đều có lợi và cái gì thì cũng nên có hạn địnhkhông nên tham quá.

atek
07-12-2008, 10:14 PM
Bác Mobifoner lập trang này rồi bỏ đi đâu mất rồi........viết vài dòng đi bác !







Tôi biết nói gì nữa đây? Những điều cần nói tôi đã nói trong 2 bài mới nhất ở trên rồi.


Đúng là, khốn nạn cho dân ta quá!


Khi Dân cần sự quyết đoán, lắng nghe, thì chẳng thấy đâu? Trong một tháng mấy lần thị trường nguy kịch, mà cứ nguy kịch là Tin đồn lại bay khắp nơi. Cái báo cáo của HSBC, tôi thấy nó nói toàn điều ai cũng biết, còn dự báo của nó thì Rất tệ, thế mà Dân ta cũng "nghiêng ngả", còn về tỷ giá kỳ hạn giữa USD/VND hiện tại ở "mốc" trên 19.000 mà bà con lại tin ngay rằng tỷ giá trong tương lai sẽ là 19.000 - 20.000 thì đúng là nực cười. Đúng là Tỷ giá giữa USD/VND đang cao hơn giá trị thật, nhưng họa có *** mới phá giá VND Mạnh và tức thì vậy, trong 100 ngày tới tôi Dám đặt cược với bất kỳ ai, room cho tỷ giá là 17.600








Cái này là cuộc chiến thông tin đó bác.......tôi nói thật nhà đầu tư nước ngoài và các tổ chức hiểu rất rõ điểm yếu cốt lõi nhất của nhiều nhà đầu tư nhỏ trong nước là kiến thức và số liệu để phân tích đánh giá tình hình vì vậy hầu hết các phân tích mặt dù không có gì mới hay chẳng có thông tin gì chỉ có những nhận xét cảm tính từ các tổ chức có chút tiếng như HSBC đã làm nhà đầu tư trong nước đang chới với giờ càng hoang mang hơn......cái này anh em có biết thì cũng chịu vì khi số đông thiểu số đã tỏ ra chán nản thì họ dùng những đòn bẩy về cổ phiếu sẽ rất dễ dàng thực hiện ý đồ đạp giá cổ phiếu xuống!


Mà thật tình tôi nhận thấy nhiều phân tích của các cơ quan báo đài thì mỗi người một kiểu....nhiều bài cứ sao chép copy ý tứ cứ na ná nhau,như VTV1 gì toàn lấy thông tin thì chậm mà các phân tích của những người thực hiện chương trình thì phần nhiều là đọc báo trở lại cho mọi người xem......tôi thấy chúng ta thực sự thiếu hẳn những tổ chức đủ tâm tầm và năng lực để đưa ra những nhận xét khách quan,đó phải bao gồm cả những mặt tốt và mặt xấu chứ không nên dùng những phân tích phiếm diện thể hiện quan điểm cá nhân.


Còn các nhà quản lý của VN tình hình rõ ràng là thông tin đang làm nhà đầu tư nhỏ hoang mang thì tại sao không thấy ai đứng ra nhằm ổn định tâm lý nhà đầu tư hay họ vẫn cho là TTCK không quan trọng những nhà đầu tư trong TTCK chỉ là con bạc.......nhiều khi không thể hiểu nỗi suy nghĩ và trình độ của nhiều nhà quản lý của ta.





Như câu chuyện "Quả cam"


Anh nông dân mang những quả cam tốt nhất ra chợ bán.Vớicùng một quả cam người mua hàng lạc quan thì cho rằngquả cam cóvẽ ngoàitốt nên chắc là được chăm sóc kỹ vì vậy chất lượng quả cam tốt còn những người mua hàng bi quan hay muốn ép giá người bán thì bảo là những quả cam vẽ ngoài đẹp đẽ nhưng những quả cam này không ngon và có thể dùng hóa chất làm cho trái cam đẹp vậy nêncứ ép giá người nông dân.......Bình thường thì người nông dân có thể không bán và chờ nhưng nếu lúc khó khăn thì buột họ phải bán dù biết vậy là thiệt.....người mua hàng lại thấy ép giá được những lần sau cứ cố ép hơn nữa và người nông dân lại càng thiệt hơn nữa.....đến ngày người nông dân không thể chịu nỗi tỏ ra bất mãn và quyết định không trồng cam nữa thì lúc đó người mua mới hiểu ra là mình không bao giờ còn cam để mua dù giá cao hơn rất nhiều.


Chỉ bền vững khi các bên đều có lợi và cái gì thì cũng nên có hạn địnhkhông nên tham quá.





Kha kha ....cái này gọi là tham quá thì thâm......mà VNINDEX giờ chỉ còn mỗi cái quần xà loản mà sợ đếch gì nữa bác......

vothi
08-12-2008, 04:25 PM
Bác Mobifoner lập trang này rồi bỏ đi đâu mất rồi........viết vài dòng đi bác !







Tôi biết nói gì nữa đây? Những điều cần nói tôi đã nói trong 2 bài mới nhất ở trên rồi.


Đúng là, khốn nạn cho dân ta quá!


Khi Dân cần sự quyết đoán, lắng nghe, thì chẳng thấy đâu? Trong một tháng mấy lần thị trường nguy kịch, mà cứ nguy kịch là Tin đồn lại bay khắp nơi. Cái báo cáo của HSBC, tôi thấy nó nói toàn điều ai cũng biết, còn dự báo của nó thì Rất tệ, thế mà Dân ta cũng "nghiêng ngả", còn về tỷ giá kỳ hạn giữa USD/VND hiện tại ở "mốc" trên 19.000 mà bà con lại tin ngay rằng tỷ giá trong tương lai sẽ là 19.000 - 20.000 thì đúng là nực cười. Đúng là Tỷ giá giữa USD/VND đang cao hơn giá trị thật, nhưng họa có *** mới phá giá VND Mạnh và tức thì vậy, trong 100 ngày tới tôi Dám đặt cược với bất kỳ ai, room cho tỷ giá là 17.600








Cái này là cuộc chiến thông tin đó bác.......tôi nói thật nhà đầu tư nước ngoài và các tổ chức hiểu rất rõ điểm yếu cốt lõi nhất của nhiều nhà đầu tư nhỏ trong nước là kiến thức và số liệu để phân tích đánh giá tình hình vì vậy hầu hết các phân tích mặt dù không có gì mới hay chẳng có thông tin gì chỉ có những nhận xét cảm tính từ các tổ chức có chút tiếng như HSBC đã làm nhà đầu tư trong nước đang chới với giờ càng hoang mang hơn......cái này anh em có biết thì cũng chịu vì khi số đông thiểu số đã tỏ ra chán nản thì họ dùng những đòn bẩy về cổ phiếu sẽ rất dễ dàng thực hiện ý đồ đạp giá cổ phiếu xuống!


Mà thật tình tôi nhận thấy nhiều phân tích của các cơ quan báo đài thì mỗi người một kiểu....nhiều bài cứ sao chép copy ý tứ cứ na ná nhau,như VTV1 gì toàn lấy thông tin thì chậm mà các phân tích của những người thực hiện chương trình thì phần nhiều là đọc báo trở lại cho mọi người xem......tôi thấy chúng ta thực sự thiếu hẳn những tổ chức đủ tâm tầm và năng lực để đưa ra những nhận xét khách quan,đó phải bao gồm cả những mặt tốt và mặt xấu chứ không nên dùng những phân tích phiếm diện thể hiện quan điểm cá nhân.


Còn các nhà quản lý của VN tình hình rõ ràng là thông tin đang làm nhà đầu tư nhỏ hoang mang thì tại sao không thấy ai đứng ra nhằm ổn định tâm lý nhà đầu tư hay họ vẫn cho là TTCK không quan trọng những nhà đầu tư trong TTCK chỉ là con bạc.......nhiều khi không thể hiểu nỗi suy nghĩ và trình độ của nhiều nhà quản lý của ta.





Như câu chuyện "Quả cam"


Anh nông dân mang những quả cam tốt nhất ra chợ bán.Vớicùng một quả cam người mua hàng lạc quan thì cho rằngquả cam cóvẽ ngoàitốt nên chắc là được chăm sóc kỹ vì vậy chất lượng quả cam tốt còn những người mua hàng bi quan hay muốn ép giá người bán thì bảo là những quả cam vẽ ngoài đẹp đẽ nhưng những quả cam này không ngon và có thể dùng hóa chất làm cho trái cam đẹp vậy nêncứ ép giá người nông dân.......Bình thường thì người nông dân có thể không bán và chờ nhưng nếu lúc khó khăn thì buột họ phải bán dù biết vậy là thiệt.....người mua hàng lại thấy ép giá được những lần sau cứ cố ép hơn nữa và người nông dân lại càng thiệt hơn nữa.....đến ngày người nông dân không thể chịu nỗi tỏ ra bất mãn và quyết định không trồng cam nữa thì lúc đó người mua mới hiểu ra là mình không bao giờ còn cam để mua dù giá cao hơn rất nhiều.


Chỉ bền vững khi các bên đều có lợi và cái gì thì cũng nên có hạn địnhkhông nên tham quá.





Kha kha ....cái này gọi là tham quá thì thâm......mà VNINDEX giờ chỉ còn mỗi cái quần xà loản mà sợ đếch gì nữa bác......





Lãnh đạo đâu mà không trấn an dư luận để thị trường phản ứng tiêu cực quá đáng.

vothi
08-12-2008, 04:30 PM
“Không nên lùi thời hạn đánh thuế thu nhập chứng khoán”



http://*****.vn/Images/Uploaded/Share/2008/12/20081208100517444/ImageView(2).jpg

Trong một góc nhìn trái chiều, bà Nguyễn Thị Cúc, Chủ tịch Hiệp hội Tư vấn thuế, nguyên Tổng cục trưởng Tổng cục Thuế, cho rằng, không nên lùi thời hạn đánh thuế thu nhập chứng khoán.




















Bà nói:





- Thu nhập từ chuyển nhượng trong chứng khoán cũng là hoạt động như những thu nhập mà các lĩnh vực kinh doanh khác có, thay vì đầu tư vào chứng khoán họ có thể đầu tư vốn để mang lại lợi nhuận hoặc đầu tư vào sản xuất kinh doanh... Với những hoạt động này khi có thu nhập họ đều phải chịu thuế thu nhập.





Còn với thuế thu nhập chứng khoán, khi nghiên cứu và soạn thảo đồng thời cũng đã trình Quốc hội nghiên cứu rất kỹ các phương pháp đánh thuế thu nhập chứng khoán.





Cuối cùng đã có hai phương pháp đánh thuế được đưa ra. Phương pháp thứ nhất: thu cố định trên doanh thu chuyển nhượng là 0,1%.



Theo quan điểm của tôi mức thu này không ảnh hưởng nhiều đến thị trường chứng khoán, vì hoa hồng trong hoạt động môi giới chứng khoán đang được các công ty chứng khoán thu thấp nhất là 0,3% trên mỗi lần mua và bán, còn mức cao khoảng 0,4-0,5%.





Trong khi đó, thuế thu nhập chứng khoán chỉ chiếm 0,1% trên mỗi lần bán ra. Đây là con số rất thấp so với chi phí môi giới chứng khoán mà các nhà đầu tư đang phải chịu.





Phương pháp thứ hai, nộp 20% trên tổng lợi nhuận cả năm của nhà đầu tư. Điều này đảm bảo khi nhà đầu tư bị thua lỗ sẽ không phải nộp thuế thu nhập chứng khoán.



Trong trường hợp này nhà đầu tư có quyền lựa chọn cho đến hết tháng 3/2009, nếu thấy rằng trước đây bị mua cao nhưng bây giờ bán đi sẽ bị lỗ thì nhà đầu tư nên lựa chọn mức 20% trên tổng lợi nhuận sẽ không phải nộp thuế.



Với hai phương pháp này, theo bà phương pháp nào có lợi hơn cho nhà đầu tư?







Nếu là nhà đầu tư dài hạn tôi cho rằng nên chọn phương pháp nộp thuế 20% là hợp lý nhất.





Còn với các nhà đầu tư nhỏ lẻ và không bỏ vốn ra nhiều nên lựa chọn phương pháp nộp 0,1% trên mỗi lần bán sẽ đơn giản hơn.



“Tác động của thuế không nhiều”





Nên chăng, hãy để cho thị trường phát triển ổn định mới tính đến việc đánh thuế?







Đó cũng là một ý kiến nhưng cần phải được đưa ra một cách cụ thể. Nhưng theo quan điểm của tôi thuế thu nhập chứng khoán không ảnh hưởng đến thị trường chứng khoán nhiều, bởi tác động của thuế không nhiều.





Nhà đầu tư thường nhìn vào tiềm lực và triển vọng của thị trường nhiều hơn là thuế. Không phải vì thuế mà thị trường sẽ xuống.





Nếu ai đó nói rằng, không nên đánh thuế trong lúc thị trường chứng khoán đang chịu nhiều tác động của khủng hoảng tài chính trên thế giới và nhà đầu tư đang bị thua lỗ nhiều thì chưa hẳn đúng.





Bởi lẽ, các lĩnh vực khác như ngân hàng, bảo hiểm hay hoạt động của các doanh nghiệp cũng chịu nhiều tác động từ đợt khủng hoảng này nhưng vẫn phải nộp các khoản thuế theo quy định như thuế thu nhập doanh nghiệp, thuế giá trị gia tăng...





Vì vậy, không vì thị trường xuống mà lùi thời hạn đánh thuế thu nhập chứng khoán.





Tôi cho rằng các bên có liên quan nên cố gắng khắc phục để vượt qua được khó khăn này. Nếu chờ đủ điều kiện mới đánh thuế thu nhập chứng khoán không biết khi nào mới đầy đủ điều kiện được.





Tuy nhiên, đây chỉ là nhìn nhận của cá nhân tôi. Còn quyết định thực hiện hay lùi sẽ do cơ quan ban hành luật xem xét quyết định để đảm bảo phù hợp với điều kiện cụ thể.



Nhà đầu tư đang cho rằng nếu thuế thu nhập chứng khoán thực hiện nhà đầu tư sẽ chịu mức thuế chồng thuế. Bà có giải thích như thế nào?







Thuế chồng thuế sẽ xảy ra trong trường hợp đánh thuế đầu tư vốn trong các hoạt động liên doanh hay hoạt động đầu tư vào cổ phần. Trong trường hợp này các đơn vị nhận vốn đã thực hiện nộp thuế thu nhập doanh nghiệp nhưng khi lãi chia cho các thành viên hay các cổ đông thì những đối tượng này cũng sẽ phải chịu thuế trên cổ tức là 5%. Vậy, điều này có trùng hay không?.





Tuy nhiên, tôi cho rằng cần phải xem xét việc đánh thuế này dựa trên cơ sở đối tượng chịu thuế và thu nhập chịu thuế. Cần phải hiểu rõ đây là thu nhập từ hoạt động sản xuất kinh doanh của nhà đầu tư và của doanh nghiệp.



Thuế chỉ đánh vào nhà đầu tư bán ra





Nếu tiếp tục đánh thuế, theo bà cần phải có những giải pháp như thế nào từ các cơ quan chức năng giúp cho nhà đầu tư đỡ “thiệt”?







Hiện tại thuế đánh vào thu nhập chứng khoán chỉ đánh vào những lần nhà đầu tư bán ra và điều này chỉ được thực hiện một lần, chứ không phải như nhiều người nghĩ rằng thuế đánh thu nhập chứng khoán đánh cả vào những khoản mua vào và bán ra của nhà đầu tư.





Tôi cho rằng một trong những giải pháp đó sẽ liên quan đến chi phí hoa hồng trong môi giới chứng khoán, nếu các công ty chứng khoán có thiện chí chia sẻ với nhà đầu tư thì họ chỉ cần giảm 0,1% trên tổng phí giao dịch khi đó chi phí của nhà đầu tư vẫn không thay đổi mà nhà đầu tư vẫn hoàn thành nghĩa vụ đóng thuế thu nhập.





Như vậy cả hai bên sẽ cùng có lợi. Khi các nhà đầu tư thực hiện nhiều giao dịch thì công ty chứng khoán cũng sẽ bù đắp được phần mất đi, mặc dù doanh thu có giảm nhưng không đáng kể.





Còn nếu nhà đầu tư lựa chọn mức nộp thuế 20%/năm, khi bị thua lỗ sẽ không phải nộp thuế.
Theo Ngô Minh
VnEconomy



Nghe vô cảm và không thể hiểu nỗi người lãnh đạo ngành thuế như bà Cúc.

mobifoner
08-12-2008, 07:33 PM
Tôi không thể hiểu, Bà Cúc có "đầu óc" thế nào, mà lại "Phát biểu" như thế, vào thời điểm hiện nay chứ?


Từ đầu tháng 12/2008, Vỹ đã dự báo, chứng khoán Việt Nam sẽ gặp "nguy kịch", VN - Index ngày cuối cùng của năm 2008, trong khoảng: 240 - 270 điểm. Nay Việt Nam gặp "Tin xấu" dồn dập, thì chỉ có May mắn, VN - Index mới trụ được trong khoảng 200 - 240 điểm, vào ngày cuối cùng của năm 2008. Đã có "lời đề nghị" Vỹ Lên tiếng Trấn an nhà đầu tư, song mọi lời Lên Tiếng sẽ là Vô nghĩa khi không đi kèm Giải Pháp xây dựng Niềm tin, từ chính phủ Việt Nam. Mà Giải pháp Hiệu quả nhất, theo Vỹ là "Cải Tổ Chính Phủ". Liệu "bên từng đề nghị" nói trên có "chấp thuận" để Vỹ Lên Tiếng thực lòng hay không?


Cũng chính vì lo ngại, ở thời điểm đó, mà Vỹ public dự báo 240 - 270 điểm kia có thể khiến Tình hình chẳng khác nào "đổ thêm dầu vào lửa", làm sự Giảm điểm của CKVN thêm nhanh, nào ngờ "tốc độ giảm" chỉ chậm chút đỉnh.

vothi
08-12-2008, 09:53 PM
Tôi thực sự cũng không thể hiểu nổi phát biểu của bà Cúc,xem đầu tư chứng khoán là kênh đầu tư vô bổ và không có lợi gì thì đúng là quá sức chịu đựng.

atek
08-12-2008, 10:13 PM
Tôi thực sự cũng không thể hiểu nổi phát biểu của bà Cúc,xem đầu tư chứng khoán là kênh đầu tư vô bổ và không có lợi gì thì đúng là quá sức chịu đựng.







Kha kha.......cái này gọi là bótay.com đó bác......chịu thua chị Cúc nhà ta luôn,lãnh đạo gì mà.......

atek
08-12-2008, 10:15 PM
Bác Mobifonernhận định VNINDEX khi nào dừng bước đây.....như vầy hoài chán quá......

thapthu
08-12-2008, 10:53 PM
Bác Mobifonernhận định VNINDEX khi nào dừng bước đây.....như vầy hoài chán quá...... khi nào chính thức áp thuế chứng khoán thì sàn quay đầu thui mờ bác, hết lý do để dìm sàn [:D]

atek
09-12-2008, 12:01 PM
Bác Mobifonernhận định VNINDEX khi nào dừng bước đây.....như vầy hoài chán quá......


khi nào chính thức áp thuế chứng khoán thì sàn quay đầu thui mờ bác, hết lý do để dìm sàn http://forum.vietstock.com.vn/emoticons/emotion-2.gif



Kha kha.....nói vậy thôi tôi đầu tư cũng không thiệt hại nhiều.....nhưng TTCK VN bán tháo xả hàng diễn ra lâu quá rồi nên hơi chán.....


Chỉ cần vài vấn đề giải quyết là lại xom tụ thôi.......

atek
09-12-2008, 09:13 PM
Tình hình VNINDEX có khả quan hơn không mấy bác.......thời điểm sắp đến rồi thì phải??

thapthu
09-12-2008, 09:22 PM
Tình hình VNINDEX có khả quan hơn không mấy bác.......thời điểm sắp đến rồi thì phải?? còn lâu [:D]

mobifoner
10-12-2008, 09:42 AM
Lại giảm mạnh rồi!


Mà theo đánh giá của tôi, lần này thì VN - Index sẽ "đâm" xuống dưới 240 điểm. Lý do ư?



Hãy đọc bài "Áp lực giảm giá tiền đồng" trên BBC Việt ngữ, sẽ thấy "quả bom" này đang làm Niềm tin ở Việt Nam tiến gần về Số 0!



Link bài viết đây: http://www.bbc.co.uk/vietnamese/business/story/2008/12/081209_viet_dong_devaluation.shtml



Không biết những "người làm thuê" của chúng ta giờ ở đâu?


Liệu họ có nhận diện được vấn đề và phản ứng kịp thời hay không? Hay cứ để tâm lý "số đông nghiệt ngã" chi phối, đẩy Tỷ giá "chợ đen" lên khoảng 20.000, nhiều người điêu đứng, mới xuất hiện chăng?



Tôi e rằng, lần này, tình hình sẽ nghiêm trọng hơn tháng 6, chậm vài ngày là "có biến" ngay.

vothi
10-12-2008, 03:02 PM
Tình hình VNINDEX có khả quan hơn không mấy bác.......thời điểm sắp đến rồi thì phải??


còn lâu http://forum.vietstock.com.vn/emoticons/emotion-2.gif



Chắc cũng phải đến thời điểm kết thúc việc này chứ mấy bác.

vothi
10-12-2008, 03:04 PM
Lại giảm mạnh rồi!




Mà theo đánh giá của tôi, lần này thì VN - Index sẽ "đâm" xuống dưới 240 điểm. Lý do ư?



Hãy đọc bài "Áp lực giảm giá tiền đồng" trên BBC Việt ngữ, sẽ thấy "quả bom" này đang làm Niềm tin ở Việt Nam tiến gần về Số 0!



Link bài viết đây: http://www.bbc.co.uk/vietnamese/business/story/2008/12/081209_viet_dong_devaluation.shtml



Không biết những "người làm thuê" của chúng ta giờ ở đâu?


Liệu họ có nhận diện được vấn đề và phản ứng kịp thời hay không? Hay cứ để tâm lý "số đông nghiệt ngã" chi phối, đẩy Tỷ giá "chợ đen" lên khoảng 20.000, nhiều người điêu đứng, mới xuất hiện chăng?



Tôi e rằng, lần này, tình hình sẽ nghiêm trọng hơn tháng 6, chậm vài ngày là "có biến" ngay.





Tôi thấy không đến mức bi quan như bài viết này đâu bác.

atek
10-12-2008, 09:11 PM
Lại giảm mạnh rồi!




Mà theo đánh giá của tôi, lần này thì VN - Index sẽ "đâm" xuống dưới 240 điểm. Lý do ư?



Hãy đọc bài "Áp lực giảm giá tiền đồng" trên BBC Việt ngữ, sẽ thấy "quả bom" này đang làm Niềm tin ở Việt Nam tiến gần về Số 0!



Link bài viết đây: http://www.bbc.co.uk/vietnamese/business/story/2008/12/081209_viet_dong_devaluation.shtml



Không biết những "người làm thuê" của chúng ta giờ ở đâu?


Liệu họ có nhận diện được vấn đề và phản ứng kịp thời hay không? Hay cứ để tâm lý "số đông nghiệt ngã" chi phối, đẩy Tỷ giá "chợ đen" lên khoảng 20.000, nhiều người điêu đứng, mới xuất hiện chăng?



Tôi e rằng, lần này, tình hình sẽ nghiêm trọng hơn tháng 6, chậm vài ngày là "có biến" ngay.





Tôi thấy không đến mức bi quan như bài viết này đâu bác.





Tôi cũng thấy nên nhìn nhận vấn đề thận trọng nhưng không nên chỉ đứng thiên về một phía,phải công nhận VN còn nhiều việc phải làm nhưng đây là chuyện rất bình thường ở các nước đang phát triển kể cả TQ,ẤN ĐỘ và nhiều nước khác......vấn đề chúng ta có quyết tâm giải quyết vấn đề một cách sáng suốt hay không??


Nếu chúng ta sử dụng các nguồn vốn hiệu quả hơn,quản lý kinh tế năng động linh hoạt hơn,cải thiệnnăng suất hiệu quả của nền KT chúng ta sẽ tiếp tục phát triển mà còn phát triển mạnh.....

thapthu
10-12-2008, 09:27 PM
Lại giảm mạnh rồi!


Mà theo đánh giá của tôi, lần này thì VN - Index sẽ "đâm" xuống dưới 240 điểm. Lý do ư?



Hãy đọc bài "Áp lực giảm giá tiền đồng" trên BBC Việt ngữ, sẽ thấy "quả bom" này đang làm Niềm tin ở Việt Nam tiến gần về Số 0!



Link bài viết đây: http://www.bbc.co.uk/vietnamese/business/story/2008/12/081209_viet_dong_devaluation.shtml



Không biết những "người làm thuê" của chúng ta giờ ở đâu?


Liệu họ có nhận diện được vấn đề và phản ứng kịp thời hay không? Hay cứ để tâm lý "số đông nghiệt ngã" chi phối, đẩy Tỷ giá "chợ đen" lên khoảng 20.000, nhiều người điêu đứng, mới xuất hiện chăng?



Tôi e rằng, lần này, tình hình sẽ nghiêm trọng hơn tháng 6, chậm vài ngày là "có biến" ngay.





Tôi thấy không đến mức bi quan như bài viết này đâu bác.





Tôi cũng thấy nên nhìn nhận vấn đề thận trọng nhưng không nên chỉ đứng thiên về một phía,phải công nhận VN còn nhiều việc phải làm nhưng đây là chuyện rất bình thường ở các nước đang phát triển kể cả TQ,ẤN ĐỘ và nhiều nước khác......vấn đề chúng ta có quyết tâm giải quyết vấn đề một cách sáng suốt hay không??


Nếu chúng ta sử dụng các nguồn vốn hiệu quả hơn,quản lý kinh tế năng động linh hoạt hơn,cải thiệnnăng suất hiệu quả của nền KT chúng ta sẽ tiếp tục phát triển mà còn phát triển mạnh..... bác mobi chưa chiến $ với gold bao giờ a\, có zì đâu mờ hoảng vậy [:O]

atek
10-12-2008, 09:48 PM
Lại giảm mạnh rồi!


Mà theo đánh giá của tôi, lần này thì VN - Index sẽ "đâm" xuống dưới 240 điểm. Lý do ư?



Hãy đọc bài "Áp lực giảm giá tiền đồng" trên BBC Việt ngữ, sẽ thấy "quả bom" này đang làm Niềm tin ở Việt Nam tiến gần về Số 0!



Link bài viết đây: http://www.bbc.co.uk/vietnamese/business/story/2008/12/081209_viet_dong_devaluation.shtml



Không biết những "người làm thuê" của chúng ta giờ ở đâu?


Liệu họ có nhận diện được vấn đề và phản ứng kịp thời hay không? Hay cứ để tâm lý "số đông nghiệt ngã" chi phối, đẩy Tỷ giá "chợ đen" lên khoảng 20.000, nhiều người điêu đứng, mới xuất hiện chăng?



Tôi e rằng, lần này, tình hình sẽ nghiêm trọng hơn tháng 6, chậm vài ngày là "có biến" ngay.





Tôi thấy không đến mức bi quan như bài viết này đâu bác.





Tôi cũng thấy nên nhìn nhận vấn đề thận trọng nhưng không nên chỉ đứng thiên về một phía,phải công nhận VN còn nhiều việc phải làm nhưng đây là chuyện rất bình thường ở các nước đang phát triển kể cả TQ,ẤN ĐỘ và nhiều nước khác......vấn đề chúng ta có quyết tâm giải quyết vấn đề một cách sáng suốt hay không??


Nếu chúng ta sử dụng các nguồn vốn hiệu quả hơn,quản lý kinh tế năng động linh hoạt hơn,cải thiệnnăng suất hiệu quả của nền KT chúng ta sẽ tiếp tục phát triển mà còn phát triển mạnh.....


bác mobi chưa chiến $ với gold bao giờ a\, có zì đâu mờ hoảng vậy http://forum.vietstock.com.vn/emoticons/emotion-3.gif



Ý bác là muốn đề cập đến cuộc chiến tiền tệ hả.......ở nước như VN thì cuộc chiến này rất khó vì các tài phiệt NN hiểu rõ ở VN sự can thiệp chính quyền vào thị trường tài chính tiền tệ ngay lặp tức và với những quy tắc cứng rắn nhất có thể nhằm tránh nguy cơ xuất huyết ngoại tệ như các nước Thai Lan,Indonesia....hồi khủng hoảng tài chính năm 1997 bảo vệ chính quyền và nhà nước lãnh đạo, đây là sự khác nhau giữa TBCN và XHCN. Tôi vẫn cho rằng lúc khủng hoảng thì sự can thiệp của CP vào thị trường là cần thiết và ưu việt hơn hẳn so với kiểu dùng thị trường tự do quyết định như ở Mỹ và Tây âu....nhưng hiện nay Mỹ và Tây âu cũng chẳng những đã can thiệp vào thị trường tự do rồi.....còn có cả ý định thiết lập định chế tài chính chung.

thapthu
10-12-2008, 10:21 PM
Lại giảm mạnh rồi!


Mà theo đánh giá của tôi, lần này thì VN - Index sẽ "đâm" xuống dưới 240 điểm. Lý do ư?



Hãy đọc bài "Áp lực giảm giá tiền đồng" trên BBC Việt ngữ, sẽ thấy "quả bom" này đang làm Niềm tin ở Việt Nam tiến gần về Số 0!



Link bài viết đây: http://www.bbc.co.uk/vietnamese/business/story/2008/12/081209_viet_dong_devaluation.shtml



Không biết những "người làm thuê" của chúng ta giờ ở đâu?


Liệu họ có nhận diện được vấn đề và phản ứng kịp thời hay không? Hay cứ để tâm lý "số đông nghiệt ngã" chi phối, đẩy Tỷ giá "chợ đen" lên khoảng 20.000, nhiều người điêu đứng, mới xuất hiện chăng?



Tôi e rằng, lần này, tình hình sẽ nghiêm trọng hơn tháng 6, chậm vài ngày là "có biến" ngay.





Tôi thấy không đến mức bi quan như bài viết này đâu bác.





Tôi cũng thấy nên nhìn nhận vấn đề thận trọng nhưng không nên chỉ đứng thiên về một phía,phải công nhận VN còn nhiều việc phải làm nhưng đây là chuyện rất bình thường ở các nước đang phát triển kể cả TQ,ẤN ĐỘ và nhiều nước khác......vấn đề chúng ta có quyết tâm giải quyết vấn đề một cách sáng suốt hay không??


Nếu chúng ta sử dụng các nguồn vốn hiệu quả hơn,quản lý kinh tế năng động linh hoạt hơn,cải thiệnnăng suất hiệu quả của nền KT chúng ta sẽ tiếp tục phát triển mà còn phát triển mạnh.....


bác mobi chưa chiến $ với gold bao giờ a\, có zì đâu mờ hoảng vậy http://forum.vietstock.com.vn/emoticons/emotion-3.gif" alt="Surprise



Ý bác là muốn đề cập đến cuộc chiến tiền tệ hả.......ở nước như VN thì cuộc chiến này rất khó vì các tài phiệt NN hiểu rõ ở VN sự can thiệp chính quyền vào thị trường tài chính tiền tệ ngay lặp tức và với những quy tắc cứng rắn nhất có thể nhằm tránh nguy cơ xuất huyết ngoại tệ như các nước Thai Lan,Indonesia....hồi khủng hoảng tài chính năm 1997 bảo vệ chính quyền và nhà nước lãnh đạo, đây là sự khác nhau giữa TBCN và XHCN. Tôi vẫn cho rằng lúc khủng hoảng thì sự can thiệp của CP vào thị trường là cần thiết và ưu việt hơn hẳn so với kiểu dùng thị trường tự do quyết định như ở Mỹ và Tây âu....nhưng hiện nay Mỹ và Tây âu cũng chẳng những đã can thiệp vào thị trường tự do rồi.....còn có cả ý định thiết lập định chế tài chính chung.

không, ý em là bác mobi viết báo chứng khoán mờ có vẻ như hơi ít thông tin về tiền tệ thì phải.

bác atek nói rất đúng nhưng theo em thì cái gì cũng có hai mặt của nó, VN có thể can thiệp bằng chính sách để tránh được sự tấn công tiền tệ mà xuất phát của nó là sự phát triển kinh tế quá nóng cùng với năng lực quản lý yếu kém, thiếu kinh nghiệm. Xét cho cùng thì đó cũng là biện pháp tiêu cực, bất đắc dĩ, nó làm cho môi trường đầu tư của VN trở nên kém lành mạnh, không minh bạch và đã bị hạ mức tín dụng liên tiếp hai lần. Như vậy sẽ không thu hút được thêm nhà đầu tư nước ngoài hơn nữa lại làm tăng làn sóng rút vốn của các nhà đầu tư ngoại. có chăng bây giờ họ vào VN phần nhiều là những tổ chức thích nghi được với nhà nước XHCN tìm cách đầu cơ trục lợi. CP đã có nhiều biện pháp nhằm kích thích nền kinh tế nhưng gập phải rất nhiều khó khăn do ảnh hưởng của suy thoái kinh tế toàn cầu và những khó khăn ngay trong nội tại của nền KTVN . . .

atek
10-12-2008, 10:50 PM
Lại giảm mạnh rồi!


Mà theo đánh giá của tôi, lần này thì VN - Index sẽ "đâm" xuống dưới 240 điểm. Lý do ư?



Hãy đọc bài "Áp lực giảm giá tiền đồng" trên BBC Việt ngữ, sẽ thấy "quả bom" này đang làm Niềm tin ở Việt Nam tiến gần về Số 0!



Link bài viết đây: http://www.bbc.co.uk/vietnamese/business/story/2008/12/081209_viet_dong_devaluation.shtml



Không biết những "người làm thuê" của chúng ta giờ ở đâu?


Liệu họ có nhận diện được vấn đề và phản ứng kịp thời hay không? Hay cứ để tâm lý "số đông nghiệt ngã" chi phối, đẩy Tỷ giá "chợ đen" lên khoảng 20.000, nhiều người điêu đứng, mới xuất hiện chăng?



Tôi e rằng, lần này, tình hình sẽ nghiêm trọng hơn tháng 6, chậm vài ngày là "có biến" ngay.





Tôi thấy không đến mức bi quan như bài viết này đâu bác.





Tôi cũng thấy nên nhìn nhận vấn đề thận trọng nhưng không nên chỉ đứng thiên về một phía,phải công nhận VN còn nhiều việc phải làm nhưng đây là chuyện rất bình thường ở các nước đang phát triển kể cả TQ,ẤN ĐỘ và nhiều nước khác......vấn đề chúng ta có quyết tâm giải quyết vấn đề một cách sáng suốt hay không??


Nếu chúng ta sử dụng các nguồn vốn hiệu quả hơn,quản lý kinh tế năng động linh hoạt hơn,cải thiệnnăng suất hiệu quả của nền KT chúng ta sẽ tiếp tục phát triển mà còn phát triển mạnh.....


bác mobi chưa chiến $ với gold bao giờ a\, có zì đâu mờ hoảng vậy http://forum.vietstock.com.vn/emoticons/emotion-3.gif



Ý bác là muốn đề cập đến cuộc chiến tiền tệ hả.......ở nước như VN thì cuộc chiến này rất khó vì các tài phiệt NN hiểu rõ ở VN sự can thiệp chính quyền vào thị trường tài chính tiền tệ ngay lặp tức và với những quy tắc cứng rắn nhất có thể nhằm tránh nguy cơ xuất huyết ngoại tệ như các nước Thai Lan,Indonesia....hồi khủng hoảng tài chính năm 1997 bảo vệ chính quyền và nhà nước lãnh đạo, đây là sự khác nhau giữa TBCN và XHCN. Tôi vẫn cho rằng lúc khủng hoảng thì sự can thiệp của CP vào thị trường là cần thiết và ưu việt hơn hẳn so với kiểu dùng thị trường tự do quyết định như ở Mỹ và Tây âu....nhưng hiện nay Mỹ và Tây âu cũng chẳng những đã can thiệp vào thị trường tự do rồi.....còn có cả ý định thiết lập định chế tài chính chung.


không, ý em là bác mobi viết báo chứng khoán mờ có vẻ như hơi ít thông tin về tiền tệ thì phải.


bác atek nói rất đúng nhưng theo em thì cái gì cũng có hai mặt của nó, VN có thể can thiệp bằng chính sách để tránh được sự tấn công tiền tệ mà xuất phát của nó là sự phát triển kinh tế quá nóng cùng với năng lực quản lý yếu kém, thiếu kinh nghiệm. Xét cho cùng thì đó cũng là biện pháp tiêu cực, bất đắc dĩ, nó làm cho môi trường đầu tư của VN trở nên kém lành mạnh, không minh bạch và đã bị hạ mức tín dụng liên tiếp hai lần. Như vậy sẽ không thu hút được thêm nhà đầu tư nước ngoài hơn nữa lại làm tăng làn sóng rút vốn của các nhà đầu tư ngoại. có chăng bây giờ họ vào VN phần nhiều là những tổ chức thích nghi được với nhà nước XHCN tìm cách đầu cơ trục lợi. CP đã có nhiều biện pháp nhằm kích thích nền kinh tế nhưng gập phải rất nhiều khó khăn do ảnh hưởng của suy thoái kinh tế toàn cầu và những khó khăn ngay trong nội tại của nền KTVN . . .





Đúng là nền kinh tế chúng ta có rất nhiều vấn đề cần giải quyết như năng suất của nền kinh tế không cao do bất nguồn từ sự yếu kém và cồng kềnh kém hiệu quả của bộ máy quản lý các cấp,lực lượng lao động tuy đông trẽ nhưng năng suất lao động thấp,hiệu quả sử dụng đồng vốn không cao.....nhưng đây là những vấn đề chúng ta nếu giải quyết được thì VN sẽ cất cánh thực sự.....và như tôi nói ở trên thì đây cũng là những vấn đề mà nền KT mới phát triển nào cũng gập phải kể cả Nhật,Hàn quốc,Đài loan những năm mới bất đầu vẫn như VN thôi....nhưng thời kỳ đó toàn cầu hóa và thương mại cạnh tranh quốc tế chưa khốc liệt như hiện nay......nếu các nhà tài phiệt nước ngoài không thể sử dụng những nghiệp vụ bán khống như các nước khác cùng sự can thiệp CPVN thì có thể nói VN khó có thể rơi vào khủng hoảng lúc này khi mà bong bóng BDS cũng đã hạ nhiệt,TTCK VN có thể gặp chút khó khăn vì yếu tố tâm lý hiện tại nhưng với quyết tâm CP thì chắc chắn TTCK sẽ khởi sắc lại trong tương lai không xa......


Còn những nhà đầu tư NN vào VN thì bình thường thôi,bác đừng nghĩ họ vào đây mang tiền để giúp dân ta giàu lên cạnh tranh với nước họ trong tương lai mà là họ vào VN vì họ thấy ở VN cái họ cần có thể là vi thế đất đai,cảng biển,nhân công rẽ,ưu đãi thuế,TT VN hơn 80 triệu dân......rút vốn hay không rút vốn là lúc họ thấy không còn lợi ích của mình thôi,có khủng hoảng hay không cũng vậy......rất nhiều nhà đầu tư lớn hẳn hoi khi vào nào là đỏi đủ thứ ưu đãi và hứa hẹn với VN đủ điều nhưng thực sự cái họ làm cho VN bao nhiêu đem máy móc thiết bị đã lỗi thời từ CQ sang bảo là công nghê tiên tiến.......tất cả cũng vì 2 chữ lợi nhuận, đây là 2 từ cốt lõi của tư duy tư bản......

thapthu
10-12-2008, 11:17 PM
Đúng là nền kinh tế chúng ta có rất nhiều vấn đề cần giải quyết như năng suất của nền kinh tế không cao do bất nguồn từ sự yếu kém và cồng kềnh kém hiệu quả của bộ máy quản lý các cấp,lực lượng lao động tuy đông trẽ nhưng năng suất lao động thấp,hiệu quả sử dụng đồng vốn không cao.....nhưng đây là những vấn đề chúng ta nếu giải quyết được thì VN sẽ cất cánh thực sự.....và như tôi nói ở trên thì đây cũng là những vấn đề mà nền KT mới phát triển nào cũng gập phải kể cả Nhật,Hàn quốc,Đài loan những năm mới bất đầu vẫn như VN thôi....nhưng thời kỳ đó toàn cầu hóa và thương mại cạnh tranh quốc tế chưa khốc liệt như hiện nay......nếu các nhà tài phiệt nước ngoài không thể sử dụng những nghiệp vụ bán khống như các nước khác cùng sự can thiệp CPVN thì có thể nói VN khó có thể rơi vào khủng hoảng lúc này khi mà bong bóng BDS cũng đã hạ nhiệt,TTCK VN có thể gặp chút khó khăn vì yếu tố tâm lý hiện tại nhưng với quyết tâm CP thì chắc chắn TTCK sẽ khởi sắc lại trong tương lai không xa......


Còn những nhà đầu tư NN vào VN thì bình thường thôi,bác đừng nghĩ họ vào đây mang tiền để giúp dân ta giàu lên cạnh tranh với nước họ trong tương lai mà là họ vào VN vì họ thấy ở VN cái họ cần có thể là vi thế đất đai,cảng biển,nhân công rẽ,ưu đãi thuế,TT VN hơn 80 triệu dân......rút vốn hay không rút vốn là lúc họ thấy không còn lợi ích của mình thôi,có khủng hoảng hay không cũng vậy......rất nhiều nhà đầu tư lớn hẳn hoi khi vào nào là đỏi đủ thứ ưu đãi và hứa hẹn với VN đủ điều nhưng thực sự cái họ làm cho VN bao nhiêu đem máy móc thiết bị đã lỗi thời từ CQ sang bảo là công nghê tiên tiến.......tất cả cũng vì 2 chữ lợi nhuận, đây là 2 từ cốt lõi của tư duy tư bản......

vấn đề của VN lúc này có lẽ là làm sao cố gắng để duy trì nền KT được ổn định trong giai đoạn khó khăn sắp tới, chưa nói tới phát triển vội và CP hình như cũng đang rất ý thức được điều đó . . .

vothi
11-12-2008, 11:29 AM
Đúng là nền kinh tế chúng ta có rất nhiều vấn đề cần giải quyết như năng suất của nền kinh tế không cao do bất nguồn từ sự yếu kém và cồng kềnh kém hiệu quả của bộ máy quản lý các cấp,lực lượng lao động tuy đông trẽ nhưng năng suất lao động thấp,hiệu quả sử dụng đồng vốn không cao.....nhưng đây là những vấn đề chúng ta nếu giải quyết được thì VN sẽ cất cánh thực sự.....và như tôi nói ở trên thì đây cũng là những vấn đề mà nền KT mới phát triển nào cũng gập phải kể cả Nhật,Hàn quốc,Đài loan những năm mới bất đầu vẫn như VN thôi....nhưng thời kỳ đó toàn cầu hóa và thương mại cạnh tranh quốc tế chưa khốc liệt như hiện nay......nếu các nhà tài phiệt nước ngoài không thể sử dụng những nghiệp vụ bán khống như các nước khác cùng sự can thiệp CPVN thì có thể nói VN khó có thể rơi vào khủng hoảng lúc này khi mà bong bóng BDS cũng đã hạ nhiệt,TTCK VN có thể gặp chút khó khăn vì yếu tố tâm lý hiện tại nhưng với quyết tâm CP thì chắc chắn TTCK sẽ khởi sắc lại trong tương lai không xa......


Còn những nhà đầu tư NN vào VN thì bình thường thôi,bác đừng nghĩ họ vào đây mang tiền để giúp dân ta giàu lên cạnh tranh với nước họ trong tương lai mà là họ vào VN vì họ thấy ở VN cái họ cần có thể là vi thế đất đai,cảng biển,nhân công rẽ,ưu đãi thuế,TT VN hơn 80 triệu dân......rút vốn hay không rút vốn là lúc họ thấy không còn lợi ích của mình thôi,có khủng hoảng hay không cũng vậy......rất nhiều nhà đầu tư lớn hẳn hoi khi vào nào là đỏi đủ thứ ưu đãi và hứa hẹn với VN đủ điều nhưng thực sự cái họ làm cho VN bao nhiêu đem máy móc thiết bị đã lỗi thời từ CQ sang bảo là công nghê tiên tiến.......tất cả cũng vì 2 chữ lợi nhuận, đây là 2 từ cốt lõi của tư duy tư bản......


vấn đề của VN lúc này có lẽ là làm sao cố gắng để duy trì nền KT được ổn định trong giai đoạn khó khăn sắp tới, chưa nói tới phát triển vội và CP hình như cũng đang rất ý thức được điều đó . . .








Rất có lý,Việt Nam nếu không có nội lực tốt sẽ khó phát triển mạnh được.

vothi
11-12-2008, 11:31 AM
Tại sao các Viện nghiên cứu chiến lược Việt Nam vẫn chưa phát huy hiệu quả vậy các bác?

atek
11-12-2008, 04:56 PM
Tại sao các Viện nghiên cứu chiến lược Việt Nam vẫn chưa phát huy hiệu quả vậy các bác?







Cái này một phần do cơ chế và cũng có cả do năng lực nữa........


VN cái rất cần hiện nay là tinh thần trách nhiệm với công việc với đất nước với xã hội.....và tình thần học hỏi cầu tiến.....


Có nhiều học giả có ý kiến rất đúng về chúng ta là VN ta thật chấtham học thì không đúng mà là ham lạ hám cái mới thôi......còn VN có cần cù nhưng sao bằng các nước khác mà ung dung tự đắc......VN ta tự cho mình thông minh thì hiện tại chúng ta làm sao thông minh hơn các nước phương tây được,cái này là tích tụ của văn hóa .......chúng ta bảo nhiều tài nguyên nhưng thực tế với những năm qua tài nguyên khoáng sản chúng ta đã tận thu khai thác nhưng hiệu quả kinh tế mang lại thì tất cả đều rõ vì các khoáng sản mà chỉ xuất thô thì không mang bao nhiêu hiệu quả KTẾ trong khi tài nguyên can kiệt dần.....Nói vậy để hiểu là VN so các nước về những mặt này không hẳn đã hơn các nước nên cần cố gắng thật nhiều để bắt kịp phát triển và cạnh tranh thôi....


Cá nhân tôi thì cho rằng cạnh tranh TK21 xuất phát phần lớn từ nguồn tài nguyên con người......một đất nước có công nghệ,nhân lực có trình độ cao thì không lo gì không phát triển vượt bậc.....

stockwizard
11-12-2008, 09:23 PM
Tại sao các Viện nghiên cứu chiến lược Việt Nam vẫn chưa phát huy hiệu quả vậy các bác?





Cái này một phần do cơ chế và cũng có cả do năng lực nữa........


VN cái rất cần hiện nay là tinh thần trách nhiệm với công việc với đất nước với xã hội.....và tình thần học hỏi cầu tiến.....


Có nhiều học giả có ý kiến rất đúng về chúng ta là VN ta thật chấtham học thì không đúng mà là ham lạ hám cái mới thôi......còn VN có cần cù nhưng sao bằng các nước khác mà ung dung tự đắc......VN ta tự cho mình thông minh thì hiện tại chúng ta làm sao thông minh hơn các nước phương tây được,cái này là tích tụ của văn hóa .......chúng ta bảo nhiều tài nguyên nhưng thực tế với những năm qua tài nguyên khoáng sản chúng ta đã tận thu khai thác nhưng hiệu quả kinh tế mang lại thì tất cả đều rõ vì các khoáng sản mà chỉ xuất thô thì không mang bao nhiêu hiệu quả KTẾ trong khi tài nguyên can kiệt dần.....Nói vậy để hiểu là VN so các nước về những mặt này không hẳn đã hơn các nước nên cần cố gắng thật nhiều để bắt kịp phát triển và cạnh tranh thôi....


Cá nhân tôi thì cho rằng cạnh tranh TK21 xuất phát phần lớn từ nguồn tài nguyên con người......một đất nước có công nghệ,nhân lực có trình độ cao thì không lo gì không phát triển vượt bậc.....





Bác nói rất đúng. Tôi đặc biệt dị ứng với cái thói đạo đức giả ở VN,
từ lớn đến bé. Sai sơ sờ ra đó, nhưng luôn ca tụng lẫn nhau, mèo khen
mèo dài đuôi. Nhếch mép nói phát biểu trên báo đài là biết giả dối rồi.
Nếu mà có một núi lương tâm thì chắc cũng bị cắn, rứt, rơi rụng hết
rồi, nhưng rất may là không có tí nào nên vẫn ung dung được.

Việt
Nam chỉ phát triển được khi có những thay đồi thật sự mà thôi. Con với
tình hình như hiện nay kéo dài thì có 100 nữa cũng khó lắm. Càng lâu
càng tắc, đi vào ngọ cụt nhưng một mớ lí thuyết, nhưng con người cổ lỗ
sỉ lạc hậu vẫn còn đó.Thật đáng buồn!!!!!!

thapthu
11-12-2008, 10:40 PM
Tại sao các Viện nghiên cứu chiến lược Việt Nam vẫn chưa phát huy hiệu quả vậy các bác?





Cái này một phần do cơ chế và cũng có cả do năng lực nữa........


VN cái rất cần hiện nay là tinh thần trách nhiệm với công việc với đất nước với xã hội.....và tình thần học hỏi cầu tiến.....


Có nhiều học giả có ý kiến rất đúng về chúng ta là VN ta thật chấtham học thì không đúng mà là ham lạ hám cái mới thôi......còn VN có cần cù nhưng sao bằng các nước khác mà ung dung tự đắc......VN ta tự cho mình thông minh thì hiện tại chúng ta làm sao thông minh hơn các nước phương tây được,cái này là tích tụ của văn hóa .......chúng ta bảo nhiều tài nguyên nhưng thực tế với những năm qua tài nguyên khoáng sản chúng ta đã tận thu khai thác nhưng hiệu quả kinh tế mang lại thì tất cả đều rõ vì các khoáng sản mà chỉ xuất thô thì không mang bao nhiêu hiệu quả KTẾ trong khi tài nguyên can kiệt dần.....Nói vậy để hiểu là VN so các nước về những mặt này không hẳn đã hơn các nước nên cần cố gắng thật nhiều để bắt kịp phát triển và cạnh tranh thôi....


Cá nhân tôi thì cho rằng cạnh tranh TK21 xuất phát phần lớn từ nguồn tài nguyên con người......một đất nước có công nghệ,nhân lực có trình độ cao thì không lo gì không phát triển vượt bậc.....





Bác nói rất đúng. Tôi đặc biệt dị ứng với cái thói đạo đức giả ở VN,
từ lớn đến bé. Sai sơ sờ ra đó, nhưng luôn ca tụng lẫn nhau, mèo khen
mèo dài đuôi. Nhếch mép nói phát biểu trên báo đài là biết giả dối rồi.
Nếu mà có một núi lương tâm thì chắc cũng bị cắn, rứt, rơi rụng hết
rồi, nhưng rất may là không có tí nào nên vẫn ung dung được.

Việt
Nam chỉ phát triển được khi có những thay đồi thật sự mà thôi. Con với
tình hình như hiện nay kéo dài thì có 100 nữa cũng khó lắm. Càng lâu
càng tắc, đi vào ngọ cụt nhưng một mớ lí thuyết, nhưng con người cổ lỗ
sỉ lạc hậu vẫn còn đó.

Thật đáng buồn!!!!!! Em làm ở doanh nghiệp, lương hàng tháng được hơn 4tr, vinh dự nằm trong 1,2tr người dân VN có mức thu nhập cao tức là khoảng 1,4% dân số phải đóng thuế thu nhập cá nhân thế mà vẫn éo đủ ăn các bác a\. Thế mà trên 98% dân số ở mức thu nhập thấp thì thử hỏi họ sống sao các bác nhẩy [:D] ,dân ta nghèo thế thì xiền éo đâu mờ chời chứng khoán[:cuoibo]

atek
11-12-2008, 10:57 PM
[quote user="vothi"]


Tại sao các Viện nghiên cứu chiến lược Việt Nam vẫn chưa phát huy hiệu quả vậy các bác?





Cái này một phần do cơ chế và cũng có cả do năng lực nữa........


VN cái rất cần hiện nay là tinh thần trách nhiệm với công việc với đất nước với xã hội.....và tình thần học hỏi cầu tiến.....


Có nhiều học giả có ý kiến rất đúng về chúng ta là VN ta thật chấtham học thì không đúng mà là ham lạ hám cái mới thôi......còn VN có cần cù nhưng sao bằng các nước khác mà ung dung tự đắc......VN ta tự cho mình thông minh thì hiện tại chúng ta làm sao thông minh hơn các nước phương tây được,cái này là tích tụ của văn hóa .......chúng ta bảo nhiều tài nguyên nhưng thực tế với những năm qua tài nguyên khoáng sản chúng ta đã tận thu khai thác nhưng hiệu quả kinh tế mang lại thì tất cả đều rõ vì các khoáng sản mà chỉ xuất thô thì không mang bao nhiêu hiệu quả KTẾ trong khi tài nguyên can kiệt dần.....Nói vậy để hiểu là VN so các nước về những mặt này không hẳn đã hơn các nước nên cần cố gắng thật nhiều để bắt kịp phát triển và cạnh tranh thôi....


Cá nhân tôi thì cho rằng cạnh tranh TK21 xuất phát phần lớn từ nguồn tài nguyên con người......một đất nước có công nghệ,nhân lực có trình độ cao thì không lo gì không phát triển vượt bậc.....








Bác nói rất đúng. Tôi đặc biệt dị ứng với cái thói đạo đức giả ở VN, từ lớn đến bé. Sai sơ sờ ra đó, nhưng luôn ca tụng lẫn nhau, mèo khen mèo dài đuôi. Nhếch mép nói phát biểu trên báo đài là biết giả dối rồi. Nếu mà có một núi lương tâm thì chắc cũng bị cắn, rứt, rơi rụng hết rồi, nhưng rất may là không có tí nào nên vẫn ung dung được.


Việt Nam chỉ phát triển được khi có những thay đồi thật sự mà thôi. Con với tình hình như hiện nay kéo dài thì có 100 nữa cũng khó lắm. Càng lâu càng tắc, đi vào ngọ cụt nhưng một mớ lí thuyết, nhưng con người cổ lỗ sỉ lạc hậu vẫn còn đó.


Thật đáng buồn!!!!!! Em làm ở doanh nghiệp, lương hàng tháng được hơn 4tr, vinh dự nằm trong 1,2tr người dân VN có mức thu nhập cao tức là khoảng 1,4% dân số phải đóng thuế thu nhập cá nhân thế mà vẫn éo đủ ăn các bác a\. Thế mà trên 98% dân số ở mức thu nhập thấp thì thử hỏi họ sống sao các bác nhẩy [img]http://forum.vietstock.com.vn/emoticons/emotion-2.gif"> ,dân ta nghèo thế thì xiền éo đâu mờ chời chứng khoán

atek
12-12-2008, 11:33 AM
Thị trường hôm nay tăng mạnh ......thỏa lòng mong ước mấy anh em rồi !


Kha kha.......

vothi
12-12-2008, 03:56 PM
Thị trường hôm nay tăng mạnh ......thỏa lòng mong ước mấy anh em rồi !




Kha kha.......





tiến lên tiến lên[:D][:D]

atek
12-12-2008, 05:39 PM
[quote user="atek"]


Thị trường hôm nay tăng mạnh ......thỏa lòng mong ước mấy anh em rồi !




Kha kha.......





tiến lên tiến lên[img]http://forum.vietstock.com.vn/emoticons/emotion-2.gif">

vothi
14-12-2008, 09:47 AM
Bí mật những sát thủ kinh tế


Báo cáo tài chính lừa đảo, con số thống kê đầy lạc quan không có thật, các vụ hối lộ với chủ đích tạo ra chính quyền tham nhũng, dự án đầu tư bằng vốn vay không đem lại lợi ích cho người dân bản địa… đó là góc khuất trong xã hội nước Mỹ và được dẫn dắt bởi những tay 'sát thủ kinh tế'.


Trong hơn một thế kỷ trở lại đây, thế giới đã thay đổi với tốc độ chóng mặt. Hai cuộc chiến tranh thế giới đã làm thay đổi hoàn toàn khoa địa chính trị, địa kinh tế thế giới. Hàng loạt quốc gia mới ra đời. Thế giới được phân chia thành hai cực đối lập: xã hội chủ nghĩa và tư bản chủ nghĩa. Chiến tranh lạnh đã kéo hầu như cả thế giới vào cuộc chạy đua vũ trang không có điểm dừng, hàng loạt các cuộc xung đột vũ trang với quy mô khác nhau xảy ra ở tất cả các châu lục trên thế giới.


Nước Mỹ đang bộc lộ tất cả các đặc điểm của một nước đế quốc toàn cầu với các thủ đoạn mà tập đoàn trị sử dụng để duy trì quyền lực của mình trên thế giới, để đảm bảo cơ sở phát triển của một đế quốc. Những báo cáo tài chính lừa đảo, những con số thống kê đầy lạc quan không có thật, những vụ hối lộ với chủ đích tạo ra những chính quyền tham nhũng, những dự án đầu tư bằng vốn vay mà không đem lại những lợi ích thiết thực cho người dân bản địa… Tất cả được các “sát thủ kinh tế” thực hiện nhằm biến các quốc gia đang phát triển ở khắp các châu lục với những nguồn tài nguyên chưa được khai thác trở thành những con nợ khổng lồ, không thể thoát ra được của IMB, WB, những tổ chức bị Mỹ thao túng, từ đó phải phục vụ cho các lợi ích của tập đoàn trị. Khi những biện pháp của các sát thủ kinh tế không có hiệu quả thì ngay lập tức sẽ có một đội quân những kẻ sẵn sàng làm mọi việc từ tống tiền, gây bạo loạn đến ám sát… xuất hiện. Tất cả đều nhằm bảo vệ lợi ích của tập đoàn trị, mà thực chất là một nhóm người đang điều hành các tập đoàn lớn nhất, qua đó điều khiển chính phủ Mỹ bất kể thời điểm nào.


Để bảo vệ lợi ích và củng cố vị trí của mình, một thiểu số nhỏ bé, tập đoàn trị đã phá hủy môi trường, hy sinh lợi ích của hàng tỷ người trên toàn cầu, và cả tương lai của loài người. Trong quá trình đó, người Mỹ đã phủ nhận chính bản thân mình, vi phạm những quyền được tuyên bố trong Tuyên ngôn độc lập của Mỹ, mang những đặc điểm của chủ nghĩa đế quốc chuyên chính, độc tài, trong khi vẫn thực hiện việc quảng bá cho chế độ dân chủ, kêu gọi các quốc gia thực hiện nhân quyền.


Nước Mỹ - kẻ khuyến khích tàn sát


Một trong những điều xâm phạm tồi tệ nhất đến quyền con người và môi trường của người Indonesia bắt đầu tại Đông Timo, vào khoảng thời gian tôi sống tại Ujung Pandang. Giống như Sulawesi, Đông Timo là một hòn đảo khá hẻo lánh và được đánh giá là khu vực rất giàu trữ lượng dầu mỏ, khí ga, trầm tích, thêm vào đó là vàng và mangan. Nhưng Đông Timo khác với Sulawesi ở chỗ hòn đảo này lại chịu sự cai trị của người Bồ Đào Nha trong vòng bốn thế kỷ. Trong khi 90% người dân Indonesia theo đạo Hồi thì người dân Đông Timo lại chủ yếu theo đạo Thiên chúa.


Ngày 28/11/1975, Đông Timo tuyên bố độc lập khỏi Bồ Đào Nha. Chín ngày sau đó, Indonesia xâm lược Đông Timo. Những lực lượng chiếm đóng hung bạo đã tàn sát khoảng hơn 200 nghìn người dân, tức là khoảng 1/3 dân số Đông Timo.


Những tài liệu được Trung tâm Lưu trữ An ninh Quốc gia đưa ra cho thấy, chính phủ Mỹ không chỉ hỗ trợ vũ khí giết người hàng loạt mà rõ ràng còn là một kẻ xâm lược. Theo như những ghi chép này, Tổng thống Gerald Ford và Bộ trưởng Henry Kissinger đã có cuộc gặp gỡ với Suharto vào ngày 6 tháng 12 năm 1975 và đồng ý với kế hoạch tấn công của ông ta diễn ra một ngày sau đó. Những tài liệu này cũng cho thấy, chính quyền của ông Carter đã bí mật ngăn chặn thông tin này lọt ra ngoài năm 1977.


Anh trai của cựu thủ lĩnh Đông Timo và là một nhà lãnh đạo chính trị hiện đã bị trục xuất, Joao Carrascalao, được Amy Goodman phỏng vấn trên chương trình Democracy Now!, 35 năm sau ngày đất nước bị xâm lược. Ông ta phát biểu: “Tôi tới Jakarta trước Tổng thống Ford và Henry Kissinger một giờ đồng hồ. Và ngay trong đêm đó, tôi được đại tá Suyanto, một quan chức cấp cao của chính quyền tại Jakarta, báo cho biết, nước Mỹ đã “bật đèn xanh” cho Indonesia tấn công Đông Timo”.


Brad Simpson, phó giáo sư lịch sử tại trường Đại học Maryland và là cố vấn của Trung tâm Lưu trữ An ninh Quốc gia, nói với Amy: “Những tài liệu này đã phơi bày sự dối trá trong suốt 25 năm qua của chính quyền Mỹ. Giữ bí mật những chi tiết về vụ sắp đặt kế hoạch cho Indonesia xâm lược Đông Timo trước người dân Mỹ cũng như cộng đồng quốc tế, ngăn chặn có hệ thống hay lờ đi những báo cáo về vụ giết người hàng loạt xảy ra tại Đông Timo trong suốt giai đoạn giữa những năm 1980, và làm mọi việc để ngăn chặn lệnh cấm đối với hệ thống quân sự có thể thông qua quốc hội đưa ra để giữ cho dòng vận chuyển vũ khí được lưu thông”.


Hai mươi năm sau ngày xảy ra cuộc xâm lược, hai trong số những nhà phê bình của Indonesia được đưa lên tầm quốc tế. Những nhà hoạt động người Đông Timo, Bishop Carlos Filipe Ximenes Belo và José Ramos-Horta được nhận giải Nobel vì hòa bình năm 1996. Giải thưởng này khiến cho hệ thống từ Jakarta, Washington đến hành lang Phố Wall cảm thấy hết sức choáng váng.


Cuộc thảm sát tại Đông Timor chỉ là một trong số rất nhiều chính sách do nhà nước chuyên chế đưa ra dưới thời Suharto. Việc gửi thông điệp quân sự tới những vùng miền có tư tưởng tự do được xem là cần thiết để đánh bại chủ nghĩa cộng sản trong suốt những năm 1970. Ý nghĩ rằng hầu hết những cuộc nổi loạn đều được thực hiện do mong muốn chấm dứt ách áp bức của chế độ áp đặt hiện hành của Suharto và những người nổi loạn chống lại các quốc gia như Trung Quốc chỉ là biện pháp sau cùng đối với sự trợ giúp quân sự và y tế đều bị giới báo chí Mỹ lờ đi.


Đồng thời, các phương tiện truyền thông cũng lờ đi sự thật rằng tất cả những gì Suharto làm là để phục vụ cho lợi ích của “tập đoàn trị”. Quyết định kiểm soát toàn bộ quần đảo của Suharto, thậm chí cả những vùng mà Indonesia không sở hữu nhưng lại có những nguồn tài nguyên đáng thèm muốn, được Washington và Phố Wall thực hiện hết sức nghiêm túc. Các “tập đoàn trị” hiểu rằng họ phải ủng hộ cho tầm nhìn quy mô của kẻ độc tài này, vì một Indonesia thống nhất nếu họ còn muốn được tự do cai trị những khu vực có chứa những nguồn tài nguyên đáng thèm khát.


Ở phía Bắc Sumatra, một tỉnh rất phong phú về trữ lượng dầu mỏ và khí ga, tỉnh Aceh, hơn 10 nghìn người đã bị quân đội tàn sát trong thời gian tôi sống tại Indonesia. Hàng nghìn người khác bị chết vì những mẫu thuẫn, xung đột ở quần đảo Molucca, phía Tây Kalimantan (Borneo) và Irian Jaya (New Guinea). Nếu như mục tiêu thực sự của lực lượng vũ trang là giữ an toàn cho những nguồn tài nguyên mà những tập đoàn đa quốc gia thèm khát thì về cơ bản, nó lại được chính quyền của Suharto cấp tiền thực hiện. Mặc dù những công ty khai thác dầu mỏ và khoáng sản giữ vai trò lãnh đạo, nhưng các công ty này lại được liên kết bởi hàng loạt các tập đoàn kiếm lời từ nguồn nhân công rẻ mạt, những nguồn tài nguyên thiên nhiên, những thị trường để phát triển các dự án và hàng hóa tiêu dùng của Indonesia.


Indonesia là một ví dụ điển hình của nền kinh tế xây dựng dựa vào đầu tư của ngân hàng và cộng đồng thương mại quốc tế. Trở lại bằng lời hứa sẽ trả hết những món nợ bằng chính nguồn tài nguyên của mình, Indonesia lại rơi sâu hơn vào chiếc hố nợ nần bởi từ những kế hoạch tái thiết cơ sở hạ tầng đã phát sinh nhu cầu xây dựng các khách sạn, nhà hàng, trung tâm mua sắm và công trình xây dựng, dịch vụ, ngân hàng và các hoạt động giao thông vận tải. Tầng lớp người Indonesia giàu có và những người nước ngoài được hưởng lợi rất nhiều từ những kế hoạch đó, trong khi phần lớn những người dân lao động bình thường phải chịu đựng cuộc sống nghèo khổ. Những phong trào phản đối được lực lượng vũ trang lãnh đạo diễn ra khắp nơi.


Giống như người dân nơi đây, môi trường của Indonesia cũng phải chịu đựng sự tàn phá nghiêm trọng. Các mỏ khoáng sản, các nhà máy giấy và bột giấy và những ngành công nghiệp khai thác tài nguyên thiên nhiên khác đã cướp đi một vùng rộng lớn của một trong những khu rừng nhiệt đới lớn nhất thế giới. Các con sông tắc nghẽn với vô vàn thứ rác thải độc hại. Bầu không khí xung quanh các khu công nghiệp và thành phố bị ô nhiễm nghiêm trọng. Năm 1997, một lớp khói sương mù độc hại do những vụ cháy rừng không thể kiểm soát ở Indonesia (hậu quả do sự phát triển kinh tế gây ra) bao phủ khu vực Đông Nam Á đã khiến khu vực này đứng đầu thế giới về ô nhiễm môi trường.


Những nạn nhân khác của cái được gọi là “nền kinh tế thần kỳ” là những người Bugi, Dyak, Melanesia và các nền văn hóa bản địa khác; đất đai của họ bị chiếm đoạt và cuộc sống cũng như truyền thống của đất nước bị tàn phá nặng nề. Tội diệt chủng này không chỉ được đo đếm bằng những gì con người nơi đây phải chịu đựng mà còn qua những tác động đến tâm hồn của con người và đặc biệt là thái độ phản đối những tội diệt chủng trước đây, trong đó bao gồm cả việc nước Mỹ chỉ đạo chống lại những người dân bản địa. Mặc dù, hiện nay, những tội lỗi này bị chỉ trích nặng nề nhưng mô hình trên vẫn lặp lại và được chính những tập đoàn cũng như chính phủ Mỹ hậu thuẫn về mặt tài chính.


Khi những cuộc khủng hoảng kinh tế ngày càng tăng lên, tác động thường xuyên hơn tới Indonesia, Suharto đã mua cổ phần của tập đoàn SAP thuộc Quỹ Tiền tệ Quốc tế. Quỹ Tiền tệ Quốc tế đã khuyên Suharto giảm số tiền trợ cấp nhiên liệu và lương thực của chính phủ cũng như rất nhiều dịch vụ xã hội khác để tăng khoản lời bỏ túi. Lời gợi ý này ngay lập tức được Suharto ủng hộ, và kết quả của những chính sách này là bệnh tật, nạn đói và cả sự chống đối chính phủ Suharto ngày càng tăng lên.


Nhiều người dân Indonesia bị đẩy ra sống ngoài đường. Ngay cả những người giàu có, lo sợ sự tàn phá sẽ ngày càng tăng lên cũng yêu cầu thay đổi. Tháng 5/1998, Suharto bị buộc phải từ chức, kết thúc 32 năm độc tài của mình. Tháng 9/1999, chính quyền của tổng thống Clinton cắt đứt mọi mối ràng buộc giữa quân đội Mỹ với quân đội Indonesia.


Tuy nhiên, những sự kiện xảy ra ở trên không có nghĩa là sẽ đánh dấu chấm hết đối với các “tập đoàn trị” mà ngược lại, nó lại càng củng cố thêm vị trí của chúng. Những người dân Indonesia có tiền và thế lực chi tiền để trục xuất kẻ độc tài ra khỏi đất nước và tự khắc họa bản thân mình như là người bạn của đại đa số quần chúng nhân dân. Chính phủ Mỹ và các tập đoàn đa quốc gia hoan nghênh sự sụp đổ của Suharto và tiếp tục ủng hộ chế độ mới. Sau đó, ngày 26/12/2004, một thảm kịch đã xảy ra và nó đem lại cơ hội mới cho các tập đoàn trị. Một ngày sau lễ Giáng sinh, cơn sóng thần đánh vào Indonesia.


Khoảng 250 nghìn người tử nạn trước con sóng dữ. Tuy nhiên, những công ty tham gia vào quá trình tái thiết cơ sở hạ tầng (rất nhiều trong số đó là các doanh nghiệp Mỹ) lại xem thảm họa này là cơ hội làm giàu cho mình. Động đất, bão gió và sóng thần đã cướp đi tính mạng của hàng trăm nghìn người và tàn phá nhà cửa, tài sản của biết bao người khác nhưng nó lại làm động lực tăng tổng sản phẩm quốc nội (GDP). Con số người chết và tài sản thiệt hại không được đưa vào các thống kê kinh tế nhưng hàng tỷ đôla dành để tái thiết lại có tên trong thống kê, tạo nên số liệu hoàn toàn sai lệch.


Hầu hết những người dân Mỹ không nhận thức được thảm họa quốc gia rõ nét như nhận biết thảm họa chiến tranh: những thảm họa thiên nhiên này cực kỳ có lợi cho những công ty lớn. Một số lượng tiền lớn dành để tái thiết sau khi thảm họa xảy ra được dành riêng cho các hãng liên quan đến ngành kỹ thuật của Mỹ và cho các tập đoàn đa quốc gia có sở hữu khách sạn, nhà hàng, và những chuỗi cửa hàng bán lẻ, các hệ thống mạng lưới truyền thông và giao thông vận tải, các ngân hàng, các công ty bảo hiểm và những ngành công nghiệp khác của “tập đoàn trị”. Hơn cả việc giúp đỡ những người nông dân, ngư dân sinh sống, những nhà hàng nhỏ lẻ, những ngôi nhà nhỏ và những doanh nghiệp nhỏ ở địa phương, các chương trình “giảm nhẹ thảm họa” đem lại một phương tiện hiệu quả hơn để chuyển tiền tới các nước đế quốc.


Đ họa sóng thần


Ngày 26/12/2004, một ngày đen tối, không chỉ đối với những nạn nhân phải trực tiếp hứng chịu thảm họa sóng thần và còn với tất cả chúng ta, những người luôn tin vào lòng trắc ẩn, sự từ thiện và lòng tốt của những cư dân trên hành tinh này. Câu chuyện về việc bóc lột một cách vô liêm sỉ đằng sau tấn thảm kịch này đã được bắt đầu từ trước đó vài tháng, trước khi thảm họa thiên nhiên này xảy ra.


Vào tháng 9/2004, Indonesia chọn một sỹ quan quân đội khác làm tổng thống thay Suharto. Theo New York Times[/I], Tổng thống Susilo Bambang Yudhoyono “ngay lập tức bước lên vị trí lãnh đạo trong khi những luật lệ độc tài của tướng Suharto vẫn còn tồn tại…”.


Năm 1976, ông ta tham dự khóa huấn luyện quân sự tại trường quân sự Fort Benning, thuộc bang Georgia và hoàn thành hai đợt thao diễn, Giáo dục Quốc phòng Quốc tế và Chương trình Huấn luyện tại Mỹ. Sau khi thảm họa sóng thần xảy ra, ông trở thành một nhà lãnh đạo tài tình, phá tan động thái của phong trào nổi dậy đòi độc lập ở tỉnh Aceh.


Giống như nhiều phong trào địa phương diễn ra trên khắp quần đảo, phong trào ở Aceh nổ ra vì mong muốn giành được độc lập, thoát khỏi sự chi phối của chính phủ. Trong mắt những người dân, chính phủ được xem là kẻ khai thác kinh tế và có những chính sách hà khắc đến mức hung bạo. Trong khi môi trường cũng như nền văn hóa tại đây phải chịu đựng bàn tay khai thác của các tập đoàn nước ngoài, thì người dân tại tỉnh Aceh lại chỉ được thụ hưởng rất ít từ đó. Một trong những dự án tài nguyên lớn nhất ở Indonesia, dự án hóa lỏng khí ga thiên nhiên (LNG), được thực hiện tại Aceh, nhưng chỉ có một phần rất nhỏ lợi nhuận từ việc hóa lỏng khí ga thiên nhiên được đầu tư trực tiếp vào các trường học, bệnh viện tại địa phương cũng như những đầu tư khác để giúp vùng dự án.


Theo Melissa Rossi, nhà báo giành được giải thưởng Pulitzer, cây bút kỳ cựu của các tờ báo Newsweek, Newsday[/I] (tại New York) thì: “Vùng Aceh trù phú này khao khát được độc lập khỏi Indonesia khoảng 5 thập kỷ gần đây. Nguồn tài nguyên dầu mỏ tại đây vô cùng phong phú và đó chính là lý do vì sao chính phủ Indonesia bám chặt lấy Aceh như một con đỉa đói”. Trong suốt 30 năm đấu tranh của tỉnh này, có khoảng từ 10-15 nghìn người đã bị giết chết tính đến thời điểm trước khi cơn sóng thần vượt qua đại dương tràn vào đất liền.


Những cuộc đàm phán bí mật giữa chính phủ và Phong trào Aceh tự do (tiếng Indonesia là Gerakan Aceh Merdeka, gọi tắt là GAM) bắt đầu diễn ra trong năm 2004. Phong trào Aceh tự do nổ ra là để giành vị thế thuận lợi khi thương lượng, nhờ đó cho phép người dân nơi đây có thể cùng nhau chia sẻ nguồn lợi từ các mỏ dầu, mỏ khí gas và rất nhiều nguồn tài nguyên khác trong tỉnh; giành được một chế độ tự quản và rất nhiều những quyền khác mà họ đã đấu tranh hàng thập kỷ để đạt được. Tuy nhiên, cơn sóng thần đã cuốn đi tất cả.


Bởi vì Phong trào Aceh tự do là một tổ chức địa phương, hoạt động tại vùng bị cơn sóng hung dữ tàn phá nên nó bị suy yếu nghiêm trọng sau khi cơn sóng thần đi qua. Một số thành viên chủ chốt của phong trào bị chết hoặc phải chịu cảnh mất người thân. Các hệ thống thông tin liên lạc và giao thông cũng bị tàn phá nặng nề. Một lần nữa, phong trào lại phải thay đổi hoạt động của mình, từ quá trình kháng cự và đàm phán chuyển sang giúp đỡ các nạn nhân sóng thần và nỗ lực khôi phục lại nền kinh tế.


Mặt khác, chính phủ Indonesia cũng nhanh chóng có những điều chỉnh để trục lợi từ vùng hỗn loạn. Những đạo quân mới nhanh chóng được điều đến đây từ Java và những khu vực không bị ảnh hưởng của sóng thần ở Indonesia. Trong vòng một tháng, những đạo quân này sẽ nhận được sự hỗ trợ của các binh sỹ quân đội Mỹ và lính đánh thuê. Chẳng hạn như Neil, cựu gián điệp CIA, đã từng chỉ đạo một đội quân được thầu khoán để bảo vệ nước Mỹ. Mặc dù, những lực lượng vũ trang này thực hiện mệnh lệnh dưới lý do là cứu trợ nạn nhân của thảm họa sóng thần nhưng thực chất mục tiêu ngầm của chúng chính là dập tắt Phong trào Aceh tự do.


Chính quyền Bush đã không mất quá nhiều thời gian để thực hiện mục tiêu ngầm đó. Tháng 1/2005, chỉ một tháng sau thảm họa sóng thần, Washington tiếp tục duy trì chính sách đã được thi hành năm 1999 do Clinton đề ra, nhờ đó thắt chặt lực lượng quân sự hà khắc ở Indonesia. Nhà Trắng đã gửi một triệu đôla Mỹ để trang bị vũ khí quân sự tại Jakarta. Ngày 7/2/2005, tờ New York Times[/I] đưa ra bản tin: “Washington đang nắm lấy cơ hội có một không hai đến ngay sau khi thảm họa sóng thần xảy ra… Ngoại trưởng Mỹ Condoleezza Rice đã nhanh chóng có những điều chỉnh để tăng cường thêm việc huấn luyện của Mỹ đối với các sỹ quan Indonesia… Tại Aceh, quân đội Indonesia, sau thảm họa sóng thần đã bộc lộ rõ bản chất là lực lượng tham gia chống lại cuộc phiến loạn của những người theo chính sách ly khai trong suốt 30 năm qua… Mối quan tâm lớn nhất của quân đội Indonesia lúc này chính là giữ được quyền kiểm soát chặt chẽ những lực lượng vũ trang thuộc Phong trào Aceh tự do”. Vào tháng 11 năm 2005, Washington bãi bỏ lệnh cấm vận vũ khí và nối lại mối quan hệ đối với quân đội Indonesia.


Kiệt sức vì những nỗ lực khôi phục lại sau thảm họa và giúp đỡ các cộng đồng dân cư địa phương tái xây dựng, và phải đối mặt với áp lực rất lớn từ phía quân đội Indonesia và các nhà ủng hộ người Mỹ, GAM đã ký hiệp ước hòa bình một phía với chính phủ. Lại một lần nữa, chế độ tập đoàn trị lại là người thắng lớn. Cơn sóng thần gần như đảm bảo rằng, hoạt động khai thác ở Aceh vẫn sẽ tiếp tục như trước đây.


Một dẫn chứng hết sức thuyết phục về việc tàn phá môi trường thiên nhiên của các “tập đoàn trị” chính là Hệ sinh thái Leuser ở Aceh. Trong vòng ba thập kỷ, các lực lượng chống đối đã biến một trong những khu rừng giàu tài nguyên nhất thế giới thành khu vực bất khả xâm phạm đối với các công ty khai thác gỗ và dầu lửa. Thế nhưng hiện nay, Phong trào Aceh tự do đã bị dập tắt và khu vực Aceh lại rộng cửa cho các “tập đoàn trị” khai khác.


Giữa những năm 1980, cựu ủy viên ban quản trị của một công ty dầu lửa, Mike Griffiths, từ bỏ công việc đầy hấp dẫn và hy sinh bản thân mình để bảo tồn hệ sinh thái. Năm 1994, ông giúp sáng lập Quỹ tài trợ quốc tế Leuser. Năm 2006, ông dẫn chương trình Những cuộc hành trình trên sóng radio[/I] của Đài phát thanh quốc gia (NPR) tại Aceh. Phát thanh viên của chương trình Những cuộc hành trình trên sóng radio[/I], Michael Sullivan cho biết, “Khi đất nước hòa bình thì áp lực đặt lên vai những cánh rừng dường như lại tăng thêm và mối đe dọa lớn nhất, thậm chí còn lớn hơn cả việc chặt phá những cây gỗ quý ở khu rừng nhiệt đới hay khai thác dầu ở những đồn điền cọ, chính là những con đường”.


Chương trình radio này đã giải thích rằng ngay sau khi thảm họa sóng thần xảy ra, các công ty xây dựng và công trình của Mỹ đã có những động thái vận động hành lang với Ngân hàng Thế giới cũng như rất nhiều tổ chức “viện trợ” hỗ trợ tiền xây dựng đường sá. Những con đường này chủ yếu được dùng để phục vụ cho ngành công nghiệp khai thác gỗ và dầu lửa. Mike Griffiths phát biểu trên Đài phát thanh quốc gia: “Nếu các bạn để mất hệ sinh thái Leuser, các bạn sẽ không chỉ đánh mất cơ hội thực sự cuối cùng cho những con hổ, đười ươi, đàn voi hay tê giác mà còn đánh mất những quỹ tài trợ cơ bản, bảo trợ phúc lợi xã hội cho hơn 4 triệu người trong đó có biết bao người tin rằng hệ sinh thái này sẽ bảo vệ nguồn nước, chống ngập lụt và xói mòi đất”.


Mối quan hệ giữa tầng lớp thống trị Indonesia, chính phủ Mỹ và những tập đoàn quốc tế đòi hỏi những phương cách tận dụng nhân công của các tập đoàn trị trên khắp thế giới trong suốt thời kỳ hậu Chiến tranh thế giới thứ hai. Việc tạo dựng đất nước đế quốc được tiến hành bí mật và chỉ đạo trên quy mô lớn. Từ khi nền dân chủ làm ra vẻ như muốn lấy ý kiến dân chủ của toàn bộ cử tri thì những phương pháp này lại đặt ra một mối đe dọa trực tiếp tới mô hình lý tưởng mà nước Mỹ khao khát đạt được. Chúng cũng làm xáo trộn bản báo cáo kết quả công việc của tôi cũng như của rất nhiều “những chuyên gia phát triển” khác.


Nhờ có ba sự kiện bất ngờ xảy ra người ta đã hiểu rõ bản chất quỷ quyệt trong công việc mà mình đang thực hiện. Chỉ sau cơn sóng thần năm 2004, nó đã được phơi bày ra ánh sáng mặc dù căn nguyên của những sự kiện trên đều đưa trở về công việc ban đầu mà tôi đã làm, một sát thủ kinh tế.

atek
14-12-2008, 09:12 PM
Ghê thiệt đúng là tư bản.....kha kha !

thapthu
14-12-2008, 11:36 PM
Bác mobi hông vít báo nữa a\[:D]

atek
15-12-2008, 04:32 PM
Bác mobi hông vít báo nữa a\http://forum.vietstock.com.vn/emoticons/emotion-2.gif







Bác ấy bận đi mua cổ phiếu rồi.....

thanhromasd
15-12-2008, 09:35 PM
Bí mật những sát thủ kinh tế


Báo cáo tài chính lừa đảo, con số thống kê đầy lạc quan không có thật, các vụ hối lộ với chủ đích tạo ra chính quyền ****, dự án đầu tư bằng vốn vay không đem lại lợi ích cho người dân bản địa… đó là góc khuất trong xã hội nước Mỹ và được dẫn dắt bởi những tay 'sát thủ kinh tế'.


Trong hơn một thế kỷ trở lại đây, thế giới đã thay đổi với tốc độ chóng mặt. Hai cuộc chiến tranh thế giới đã làm thay đổi hoàn toàn khoa địa chính trị, địa kinh tế thế giới. Hàng loạt quốc gia mới ra đời. Thế giới được phân chia thành hai cực đối lập: xã hội chủ nghĩa và tư bản chủ nghĩa. Chiến tranh lạnh đã kéo hầu như cả thế giới vào cuộc chạy đua vũ trang không có điểm dừng, hàng loạt các cuộc xung đột vũ trang với quy mô khác nhau xảy ra ở tất cả các châu lục trên thế giới.


Nước Mỹ đang bộc lộ tất cả các đặc điểm của một nước đế quốc toàn cầu với các thủ đoạn mà tập đoàn trị sử dụng để duy trì quyền lực của mình trên thế giới, để đảm bảo cơ sở phát triển của một đế quốc. Những báo cáo tài chính lừa đảo, những con số thống kê đầy lạc quan không có thật, những vụ hối lộ với chủ đích tạo ra những chính quyền ****, những dự án đầu tư bằng vốn vay mà không đem lại những lợi ích thiết thực cho người dân bản địa… Tất cả được các “sát thủ kinh tế” thực hiện nhằm biến các quốc gia đang phát triển ở khắp các châu lục với những nguồn tài nguyên chưa được khai thác trở thành những con nợ khổng lồ, không thể thoát ra được của IMB, WB, những tổ chức bị Mỹ thao túng, từ đó phải phục vụ cho các lợi ích của tập đoàn trị. Khi những biện pháp của các sát thủ kinh tế không có hiệu quả thì ngay lập tức sẽ có một đội quân những kẻ sẵn sàng làm mọi việc từ tống tiền, gây bạo loạn đến ám sát… xuất hiện. Tất cả đều nhằm bảo vệ lợi ích của tập đoàn trị, mà thực chất là một nhóm người đang điều hành các tập đoàn lớn nhất, qua đó điều khiển chính phủ Mỹ bất kể thời điểm nào.


Để bảo vệ lợi ích và củng cố vị trí của mình, một thiểu số nhỏ bé, tập đoàn trị đã phá hủy môi trường, hy sinh lợi ích của hàng tỷ người trên toàn cầu, và cả tương lai của loài người. Trong quá trình đó, người Mỹ đã phủ nhận chính bản thân mình, vi phạm những quyền được tuyên bố trong Tuyên ngôn độc lập của Mỹ, mang những đặc điểm của chủ nghĩa đế quốc chuyên chính, độc tài, trong khi vẫn thực hiện việc quảng bá cho chế độ dân chủ, kêu gọi các quốc gia thực hiện nhân quyền.


Nước Mỹ - kẻ khuyến khích tàn sát


Một trong những điều xâm phạm tồi tệ nhất đến quyền con người và môi trường của người Indonesia bắt đầu tại Đông Timo, vào khoảng thời gian tôi sống tại Ujung Pandang. Giống như Sulawesi, Đông Timo là một hòn đảo khá hẻo lánh và được đánh giá là khu vực rất giàu trữ lượng dầu mỏ, khí ga, trầm tích, thêm vào đó là vàng và mangan. Nhưng Đông Timo khác với Sulawesi ở chỗ hòn đảo này lại chịu sự cai trị của người Bồ Đào Nha trong vòng bốn thế kỷ. Trong khi 90% người dân Indonesia theo đạo Hồi thì người dân Đông Timo lại chủ yếu theo đạo Thiên chúa.


Ngày 28/11/1975, Đông Timo tuyên bố độc lập khỏi Bồ Đào Nha. Chín ngày sau đó, Indonesia xâm lược Đông Timo. Những lực lượng chiếm đóng hung bạo đã tàn sát khoảng hơn 200 nghìn người dân, tức là khoảng 1/3 dân số Đông Timo.


Những tài liệu được Trung tâm Lưu trữ An ninh Quốc gia đưa ra cho thấy, chính phủ Mỹ không chỉ hỗ trợ vũ khí giết người hàng loạt mà rõ ràng còn là một kẻ xâm lược. Theo như những ghi chép này, Tổng thống Gerald Ford và Bộ trưởng Henry Kissinger đã có cuộc gặp gỡ với Suharto vào ngày 6 tháng 12 năm 1975 và đồng ý với kế hoạch tấn công của ông ta diễn ra một ngày sau đó. Những tài liệu này cũng cho thấy, chính quyền của ông Carter đã bí mật ngăn chặn thông tin này lọt ra ngoài năm 1977.


Anh trai của cựu thủ lĩnh Đông Timo và là một nhà lãnh đạo chính trị hiện đã bị trục xuất, Joao Carrascalao, được Amy Goodman phỏng vấn trên chương trình Democracy Now!, 35 năm sau ngày đất nước bị xâm lược. Ông ta phát biểu: “Tôi tới Jakarta trước Tổng thống Ford và Henry Kissinger một giờ đồng hồ. Và ngay trong đêm đó, tôi được đại tá Suyanto, một quan chức cấp cao của chính quyền tại Jakarta, báo cho biết, nước Mỹ đã “bật đèn xanh” cho Indonesia tấn công Đông Timo”.


Brad Simpson, phó giáo sư lịch sử tại trường Đại học Maryland và là cố vấn của Trung tâm Lưu trữ An ninh Quốc gia, nói với Amy: “Những tài liệu này đã phơi bày sự dối trá trong suốt 25 năm qua của chính quyền Mỹ. Giữ bí mật những chi tiết về vụ sắp đặt kế hoạch cho Indonesia xâm lược Đông Timo trước người dân Mỹ cũng như cộng đồng quốc tế, ngăn chặn có hệ thống hay lờ đi những báo cáo về vụ giết người hàng loạt xảy ra tại Đông Timo trong suốt giai đoạn giữa những năm 1980, và làm mọi việc để ngăn chặn lệnh cấm đối với hệ thống quân sự có thể thông qua quốc hội đưa ra để giữ cho dòng vận chuyển vũ khí được lưu thông”.


Hai mươi năm sau ngày xảy ra cuộc xâm lược, hai trong số những nhà phê bình của Indonesia được đưa lên tầm quốc tế. Những nhà hoạt động người Đông Timo, Bishop Carlos Filipe Ximenes Belo và José Ramos-Horta được nhận giải Nobel vì hòa bình năm 1996. Giải thưởng này khiến cho hệ thống từ Jakarta, Washington đến hành lang Phố Wall cảm thấy hết sức choáng váng.


Cuộc thảm sát tại Đông Timor chỉ là một trong số rất nhiều chính sách do nhà nước chuyên chế đưa ra dưới thời Suharto. Việc gửi thông điệp quân sự tới những vùng miền có tư tưởng tự do được xem là cần thiết để đánh bại chủ nghĩa cộng sản trong suốt những năm 1970. Ý nghĩ rằng hầu hết những cuộc nổi loạn đều được thực hiện do mong muốn chấm dứt ách áp bức của chế độ áp đặt hiện hành của Suharto và những người nổi loạn chống lại các quốc gia như Trung Quốc chỉ là biện pháp sau cùng đối với sự trợ giúp quân sự và y tế đều bị giới báo chí Mỹ lờ đi.


Đồng thời, các phương tiện truyền thông cũng lờ đi sự thật rằng tất cả những gì Suharto làm là để phục vụ cho lợi ích của “tập đoàn trị”. Quyết định kiểm soát toàn bộ quần đảo của Suharto, thậm chí cả những vùng mà Indonesia không sở hữu nhưng lại có những nguồn tài nguyên đáng thèm muốn, được Washington và Phố Wall thực hiện hết sức nghiêm túc. Các “tập đoàn trị” hiểu rằng họ phải ủng hộ cho tầm nhìn quy mô của kẻ độc tài này, vì một Indonesia thống nhất nếu họ còn muốn được tự do cai trị những khu vực có chứa những nguồn tài nguyên đáng thèm khát.


Ở phía Bắc Sumatra, một tỉnh rất phong phú về trữ lượng dầu mỏ và khí ga, tỉnh Aceh, hơn 10 nghìn người đã bị quân đội tàn sát trong thời gian tôi sống tại Indonesia. Hàng nghìn người khác bị chết vì những mẫu thuẫn, xung đột ở quần đảo Molucca, phía Tây Kalimantan (Borneo) và Irian Jaya (New Guinea). Nếu như mục tiêu thực sự của lực lượng vũ trang là giữ an toàn cho những nguồn tài nguyên mà những tập đoàn đa quốc gia thèm khát thì về cơ bản, nó lại được chính quyền của Suharto cấp tiền thực hiện. Mặc dù những công ty khai thác dầu mỏ và khoáng sản giữ vai trò lãnh đạo, nhưng các công ty này lại được liên kết bởi hàng loạt các tập đoàn kiếm lời từ nguồn nhân công rẻ mạt, những nguồn tài nguyên thiên nhiên, những thị trường để phát triển các dự án và hàng hóa tiêu dùng của Indonesia.


Indonesia là một ví dụ điển hình của nền kinh tế xây dựng dựa vào đầu tư của ngân hàng và cộng đồng thương mại quốc tế. Trở lại bằng lời hứa sẽ trả hết những món nợ bằng chính nguồn tài nguyên của mình, Indonesia lại rơi sâu hơn vào chiếc hố nợ nần bởi từ những kế hoạch tái thiết cơ sở hạ tầng đã phát sinh nhu cầu xây dựng các khách sạn, nhà hàng, trung tâm mua sắm và công trình xây dựng, dịch vụ, ngân hàng và các hoạt động giao thông vận tải. Tầng lớp người Indonesia giàu có và những người nước ngoài được hưởng lợi rất nhiều từ những kế hoạch đó, trong khi phần lớn những người dân lao động bình thường phải chịu đựng cuộc sống nghèo khổ. Những phong trào phản đối được lực lượng vũ trang lãnh đạo diễn ra khắp nơi.


Giống như người dân nơi đây, môi trường của Indonesia cũng phải chịu đựng sự tàn phá nghiêm trọng. Các mỏ khoáng sản, các nhà máy giấy và bột giấy và những ngành công nghiệp khai thác tài nguyên thiên nhiên khác đã cướp đi một vùng rộng lớn của một trong những khu rừng nhiệt đới lớn nhất thế giới. Các con sông tắc nghẽn với vô vàn thứ rác thải độc hại. Bầu không khí xung quanh các khu công nghiệp và thành phố bị ô nhiễm nghiêm trọng. Năm 1997, một lớp khói sương mù độc hại do những vụ cháy rừng không thể kiểm soát ở Indonesia (hậu quả do sự phát triển kinh tế gây ra) bao phủ khu vực Đông Nam Á đã khiến khu vực này đứng đầu thế giới về ô nhiễm môi trường.


Những nạn nhân khác của cái được gọi là “nền kinh tế thần kỳ” là những người Bugi, Dyak, Melanesia và các nền văn hóa bản địa khác; đất đai của họ bị chiếm đoạt và cuộc sống cũng như truyền thống của đất nước bị tàn phá nặng nề. Tội diệt chủng này không chỉ được đo đếm bằng những gì con người nơi đây phải chịu đựng mà còn qua những tác động đến tâm hồn của con người và đặc biệt là thái độ phản đối những tội diệt chủng trước đây, trong đó bao gồm cả việc nước Mỹ chỉ đạo chống lại những người dân bản địa. Mặc dù, hiện nay, những tội lỗi này bị chỉ trích nặng nề nhưng mô hình trên vẫn lặp lại và được chính những tập đoàn cũng như chính phủ Mỹ hậu thuẫn về mặt tài chính.


Khi những cuộc khủng hoảng kinh tế ngày càng tăng lên, tác động thường xuyên hơn tới Indonesia, Suharto đã mua cổ phần của tập đoàn SAP thuộc Quỹ Tiền tệ Quốc tế. Quỹ Tiền tệ Quốc tế đã khuyên Suharto giảm số tiền trợ cấp nhiên liệu và lương thực của chính phủ cũng như rất nhiều dịch vụ xã hội khác để tăng khoản lời bỏ túi. Lời gợi ý này ngay lập tức được Suharto ủng hộ, và kết quả của những chính sách này là bệnh tật, nạn đói và cả sự chống đối chính phủ Suharto ngày càng tăng lên.


Nhiều người dân Indonesia bị đẩy ra sống ngoài đường. Ngay cả những người giàu có, lo sợ sự tàn phá sẽ ngày càng tăng lên cũng yêu cầu thay đổi. Tháng 5/1998, Suharto bị buộc phải từ chức, kết thúc 32 năm độc tài của mình. Tháng 9/1999, chính quyền của tổng thống Clinton cắt đứt mọi mối ràng buộc giữa quân đội Mỹ với quân đội Indonesia.


Tuy nhiên, những sự kiện xảy ra ở trên không có nghĩa là sẽ đánh dấu chấm hết đối với các “tập đoàn trị” mà ngược lại, nó lại càng củng cố thêm vị trí của chúng. Những người dân Indonesia có tiền và thế lực chi tiền để trục xuất kẻ độc tài ra khỏi đất nước và tự khắc họa bản thân mình như là người bạn của đại đa số quần chúng nhân dân. Chính phủ Mỹ và các tập đoàn đa quốc gia hoan nghênh sự sụp đổ của Suharto và tiếp tục ủng hộ chế độ mới. Sau đó, ngày 26/12/2004, một thảm kịch đã xảy ra và nó đem lại cơ hội mới cho các tập đoàn trị. Một ngày sau lễ Giáng sinh, cơn sóng thần đánh vào Indonesia.


Khoảng 250 nghìn người tử nạn trước con sóng dữ. Tuy nhiên, những công ty tham gia vào quá trình tái thiết cơ sở hạ tầng (rất nhiều trong số đó là các doanh nghiệp Mỹ) lại xem thảm họa này là cơ hội làm giàu cho mình. Động đất, bão gió và sóng thần đã cướp đi tính mạng của hàng trăm nghìn người và tàn phá nhà cửa, tài sản của biết bao người khác nhưng nó lại làm động lực tăng tổng sản phẩm quốc nội (GDP). Con số người chết và tài sản thiệt hại không được đưa vào các thống kê kinh tế nhưng hàng tỷ đôla dành để tái thiết lại có tên trong thống kê, tạo nên số liệu hoàn toàn sai lệch.


Hầu hết những người dân Mỹ không nhận thức được thảm họa quốc gia rõ nét như nhận biết thảm họa chiến tranh: những thảm họa thiên nhiên này cực kỳ có lợi cho những công ty lớn. Một số lượng tiền lớn dành để tái thiết sau khi thảm họa xảy ra được dành riêng cho các hãng liên quan đến ngành kỹ thuật của Mỹ và cho các tập đoàn đa quốc gia có sở hữu khách sạn, nhà hàng, và những chuỗi cửa hàng bán lẻ, các hệ thống mạng lưới truyền thông và giao thông vận tải, các ngân hàng, các công ty bảo hiểm và những ngành công nghiệp khác của “tập đoàn trị”. Hơn cả việc giúp đỡ những người nông dân, ngư dân sinh sống, những nhà hàng nhỏ lẻ, những ngôi nhà nhỏ và những doanh nghiệp nhỏ ở địa phương, các chương trình “giảm nhẹ thảm họa” đem lại một phương tiện hiệu quả hơn để chuyển tiền tới các nước đế quốc.


Đ họa sóng thần


Ngày 26/12/2004, một ngày đen tối, không chỉ đối với những nạn nhân phải trực tiếp hứng chịu thảm họa sóng thần và còn với tất cả chúng ta, những người luôn tin vào lòng trắc ẩn, sự từ thiện và lòng tốt của những cư dân trên hành tinh này. Câu chuyện về việc bóc lột một cách vô liêm sỉ đằng sau tấn thảm kịch này đã được bắt đầu từ trước đó vài tháng, trước khi thảm họa thiên nhiên này xảy ra.


Vào tháng 9/2004, Indonesia chọn một sỹ quan quân đội khác làm tổng thống thay Suharto. Theo New York Times[/i], Tổng thống Susilo Bambang Yudhoyono “ngay lập tức bước lên vị trí lãnh đạo trong khi những luật lệ độc tài của tướng Suharto vẫn còn tồn tại…”.


Năm 1976, ông ta tham dự khóa huấn luyện quân sự tại trường quân sự Fort Benning, thuộc bang Georgia và hoàn thành hai đợt thao diễn, Giáo dục Quốc phòng Quốc tế và Chương trình Huấn luyện tại Mỹ. Sau khi thảm họa sóng thần xảy ra, ông trở thành một nhà lãnh đạo tài tình, phá tan động thái của phong trào nổi dậy đòi độc lập ở tỉnh Aceh.


Giống như nhiều phong trào địa phương diễn ra trên khắp quần đảo, phong trào ở Aceh nổ ra vì mong muốn giành được độc lập, thoát khỏi sự chi phối của chính phủ. Trong mắt những người dân, chính phủ được xem là kẻ khai thác kinh tế và có những chính sách hà khắc đến mức hung bạo. Trong khi môi trường cũng như nền văn hóa tại đây phải chịu đựng bàn tay khai thác của các tập đoàn nước ngoài, thì người dân tại tỉnh Aceh lại chỉ được thụ hưởng rất ít từ đó. Một trong những dự án tài nguyên lớn nhất ở Indonesia, dự án hóa lỏng khí ga thiên nhiên (LNG), được thực hiện tại Aceh, nhưng chỉ có một phần rất nhỏ lợi nhuận từ việc hóa lỏng khí ga thiên nhiên được đầu tư trực tiếp vào các trường học, bệnh viện tại địa phương cũng như những đầu tư khác để giúp vùng dự án.


Theo Melissa Rossi, nhà báo giành được giải thưởng Pulitzer, cây bút kỳ cựu của các tờ báo Newsweek, Newsday[/i] (tại New York) thì: “Vùng Aceh trù phú này khao khát được độc lập khỏi Indonesia khoảng 5 thập kỷ gần đây. Nguồn tài nguyên dầu mỏ tại đây vô cùng phong phú và đó chính là lý do vì sao chính phủ Indonesia bám chặt lấy Aceh như một con đỉa đói”. Trong suốt 30 năm đấu tranh của tỉnh này, có khoảng từ 10-15 nghìn người đã bị giết chết tính đến thời điểm trước khi cơn sóng thần vượt qua đại dương tràn vào đất liền.


Những cuộc đàm phán bí mật giữa chính phủ và Phong trào Aceh tự do (tiếng Indonesia là Gerakan Aceh Merdeka, gọi tắt là GAM) bắt đầu diễn ra trong năm 2004. Phong trào Aceh tự do nổ ra là để giành vị thế thuận lợi khi thương lượng, nhờ đó cho phép người dân nơi đây có thể cùng nhau chia sẻ nguồn lợi từ các mỏ dầu, mỏ khí gas và rất nhiều nguồn tài nguyên khác trong tỉnh; giành được một chế độ tự quản và rất nhiều những quyền khác mà họ đã đấu tranh hàng thập kỷ để đạt được. Tuy nhiên, cơn sóng thần đã cuốn đi tất cả.


Bởi vì Phong trào Aceh tự do là một tổ chức địa phương, hoạt động tại vùng bị cơn sóng hung dữ tàn phá nên nó bị suy yếu nghiêm trọng sau khi cơn sóng thần đi qua. Một số thành viên chủ chốt của phong trào bị chết hoặc phải chịu cảnh mất người thân. Các hệ thống thông tin liên lạc và giao thông cũng bị tàn phá nặng nề. Một lần nữa, phong trào lại phải thay đổi hoạt động của mình, từ quá trình kháng cự và đàm phán chuyển sang giúp đỡ các nạn nhân sóng thần và nỗ lực khôi phục lại nền kinh tế.


Mặt khác, chính phủ Indonesia cũng nhanh chóng có những điều chỉnh để trục lợi từ vùng hỗn loạn. Những đạo quân mới nhanh chóng được điều đến đây từ Java và những khu vực không bị ảnh hưởng của sóng thần ở Indonesia. Trong vòng một tháng, những đạo quân này sẽ nhận được sự hỗ trợ của các binh sỹ quân đội Mỹ và lính đánh thuê. Chẳng hạn như Neil, cựu gián điệp CIA, đã từng chỉ đạo một đội quân được thầu khoán để bảo vệ nước Mỹ. Mặc dù, những lực lượng vũ trang này thực hiện mệnh lệnh dưới lý do là cứu trợ nạn nhân của thảm họa sóng thần nhưng thực chất mục tiêu ngầm của chúng chính là dập tắt Phong trào Aceh tự do.


Chính quyền Bush đã không mất quá nhiều thời gian để thực hiện mục tiêu ngầm đó. Tháng 1/2005, chỉ một tháng sau thảm họa sóng thần, Washington tiếp tục duy trì chính sách đã được thi hành năm 1999 do Clinton đề ra, nhờ đó thắt chặt lực lượng quân sự hà khắc ở Indonesia. Nhà Trắng đã gửi một triệu đôla Mỹ để trang bị vũ khí quân sự tại Jakarta. Ngày 7/2/2005, tờ New York Times[/i] đưa ra bản tin: “Washington đang nắm lấy cơ hội có một không hai đến ngay sau khi thảm họa sóng thần xảy ra… Ngoại trưởng Mỹ Condoleezza Rice đã nhanh chóng có những điều chỉnh để tăng cường thêm việc huấn luyện của Mỹ đối với các sỹ quan Indonesia… Tại Aceh, quân đội Indonesia, sau thảm họa sóng thần đã bộc lộ rõ bản chất là lực lượng tham gia chống lại cuộc phiến loạn của những người theo chính sách ly khai trong suốt 30 năm qua… Mối quan tâm lớn nhất của quân đội Indonesia lúc này chính là giữ được quyền kiểm soát chặt chẽ những lực lượng vũ trang thuộc Phong trào Aceh tự do”. Vào tháng 11 năm 2005, Washington bãi bỏ lệnh cấm vận vũ khí và nối lại mối quan hệ đối với quân đội Indonesia.


Kiệt sức vì những nỗ lực khôi phục lại sau thảm họa và giúp đỡ các cộng đồng dân cư địa phương tái xây dựng, và phải đối mặt với áp lực rất lớn từ phía quân đội Indonesia và các nhà ủng hộ người Mỹ, GAM đã ký hiệp ước hòa bình một phía với chính phủ. Lại một lần nữa, chế độ tập đoàn trị lại là người thắng lớn. Cơn sóng thần gần như đảm bảo rằng, hoạt động khai thác ở Aceh vẫn sẽ tiếp tục như trước đây.


Một dẫn chứng hết sức thuyết phục về việc tàn phá môi trường thiên nhiên của các “tập đoàn trị” chính là Hệ sinh thái Leuser ở Aceh. Trong vòng ba thập kỷ, các lực lượng chống đối đã biến một trong những khu rừng giàu tài nguyên nhất thế giới thành khu vực bất khả xâm phạm đối với các công ty khai thác gỗ và dầu lửa. Thế nhưng hiện nay, Phong trào Aceh tự do đã bị dập tắt và khu vực Aceh lại rộng cửa cho các “tập đoàn trị” khai khác.


Giữa những năm 1980, cựu ủy viên ban quản trị của một công ty dầu lửa, Mike Griffiths, từ bỏ công việc đầy hấp dẫn và hy sinh bản thân mình để bảo tồn hệ sinh thái. Năm 1994, ông giúp sáng lập Quỹ tài trợ quốc tế Leuser. Năm 2006, ông dẫn chương trình Những cuộc hành trình trên sóng radio[/i] của Đài phát thanh quốc gia (NPR) tại Aceh. Phát thanh viên của chương trình Những cuộc hành trình trên sóng radio[/i], Michael Sullivan cho biết, “Khi đất nước hòa bình thì áp lực đặt lên vai những cánh rừng dường như lại tăng thêm và mối đe dọa lớn nhất, thậm chí còn lớn hơn cả việc chặt phá những cây gỗ quý ở khu rừng nhiệt đới hay khai thác dầu ở những đồn điền cọ, chính là những con đường”.


Chương trình radio này đã giải thích rằng ngay sau khi thảm họa sóng thần xảy ra, các công ty xây dựng và công trình của Mỹ đã có những động thái vận động hành lang với Ngân hàng Thế giới cũng như rất nhiều tổ chức “viện trợ” hỗ trợ tiền xây dựng đường sá. Những con đường này chủ yếu được dùng để phục vụ cho ngành công nghiệp khai thác gỗ và dầu lửa. Mike Griffiths phát biểu trên Đài phát thanh quốc gia: “Nếu các bạn để mất hệ sinh thái Leuser, các bạn sẽ không chỉ đánh mất cơ hội thực sự cuối cùng cho những con hổ, đười ươi, đàn voi hay tê giác mà còn đánh mất những quỹ tài trợ cơ bản, bảo trợ phúc lợi xã hội cho hơn 4 triệu người trong đó có biết bao người tin rằng hệ sinh thái này sẽ bảo vệ nguồn nước, chống ngập lụt và xói mòi đất”.


Mối quan hệ giữa tầng lớp thống trị Indonesia, chính phủ Mỹ và những tập đoàn quốc tế đòi hỏi những phương cách tận dụng nhân công của các tập đoàn trị trên khắp thế giới trong suốt thời kỳ hậu Chiến tranh thế giới thứ hai. Việc tạo dựng đất nước đế quốc được tiến hành bí mật và chỉ đạo trên quy mô lớn. Từ khi nền dân chủ làm ra vẻ như muốn lấy ý kiến dân chủ của toàn bộ cử tri thì những phương pháp này lại đặt ra một mối đe dọa trực tiếp tới mô hình lý tưởng mà nước Mỹ khao khát đạt được. Chúng cũng làm xáo trộn bản báo cáo kết quả công việc của tôi cũng như của rất nhiều “những chuyên gia phát triển” khác.


Nhờ có ba sự kiện bất ngờ xảy ra người ta đã hiểu rõ bản chất quỷ quyệt trong công việc mà mình đang thực hiện. Chỉ sau cơn sóng thần năm 2004, nó đã được phơi bày ra ánh sáng mặc dù căn nguyên của những sự kiện trên đều đưa trở về công việc ban đầu mà tôi đã làm, một sát thủ kinh tế.





Cuốn này có cả sách rồi! Không biết ra phần 2 chưa!

atek
15-12-2008, 10:28 PM
Bác Mobi.....lập trại rồi bỏ không ai quản lý gì à.....

mobifoner
16-12-2008, 11:36 AM
Chào các bác, em đây! Dạo này em chán Viết lách rồi!


Hôm chủ nhật vừa rồi có ngồi với mấy "sếp" bên công an - quân đội, họ đều than về tình hình kinh tế của Việt Nam. Rồi các vị ấy hỏi em có tiền bây giờ lên Mua Vàng hay Đô, mà chẳng thấy ai đề cập đến chứng khoán. Như vậy, chứng khoán bây giờ thực sự của những tay có Tiền, có trình độ!


Vừa mới "nghe nói là" sẽ Kích cầu 6 tỷ đô, đã thấy chứng khoán "lên chút đỉnh" song em cảnh báo các bác, tình hình còn rất khó khăn. Nhật đang "chơi" bài ODA, khiến giới chóp bu trong **** cầm quyền lo ngay ngáy, lại còn chuyện nội bộ đấu đá nhau, chuẩn bị Hội nghị trung ương 9, sắp diễn ra. Trung Quốc, thì liên tục gây hấn. Theo em, chứng khoán vẫn còn nguy trong những ngày tới, khi số liệu xuất - nhập khẩu tháng 12 được công bố, chuyện ODA với Nhật và chuyện "hậu trường".


Em định chuyển sang hành nghề "bán tin", "phân tích - dự báo", "tư vấn", bác nào có nhu cầu, cứ liên hệ nhé


Trân trọng!


Phạm Hùng Vỹ


Email: [email protected]


Mobile: 0122.620.7480

thapthu
16-12-2008, 10:37 PM
Chào các bác, em đây! Dạo này em chán Viết lách rồi!


Hôm chủ nhật vừa rồi có ngồi với mấy "sếp" bên công an - quân đội, họ đều than về tình hình kinh tế của Việt Nam. Rồi các vị ấy hỏi em có tiền bây giờ lên Mua Vàng hay Đô, mà chẳng thấy ai đề cập đến chứng khoán. Như vậy, chứng khoán bây giờ thực sự của những tay có Tiền, có trình độ!


Vừa mới "nghe nói là" sẽ Kích cầu 6 tỷ đô, đã thấy chứng khoán "lên chút đỉnh" song em cảnh báo các bác, tình hình còn rất khó khăn. Nhật đang "chơi" bài ODA, khiến giới chóp bu trong **** cầm quyền lo ngay ngáy, lại còn chuyện nội bộ đấu đá nhau, chuẩn bị Hội nghị trung ương 9, sắp diễn ra. Trung Quốc, thì liên tục gây hấn. Theo em, chứng khoán vẫn còn nguy trong những ngày tới, khi số liệu xuất - nhập khẩu tháng 12 được công bố, chuyện ODA với Nhật và chuyện "hậu trường".


Em định chuyển sang hành nghề "bán tin", "phân tích - dự báo", "tư vấn", bác nào có nhu cầu, cứ liên hệ nhé


Trân trọng!


Phạm Hùng Vỹ


Email: [email protected]


Mobile: 0122.620.7480 Bác nầy hài thật [:D]

atek
27-12-2008, 12:02 PM
LÀM ĂN BẤT NHÂN QUẢ BÁO.......CHO MÀY CHẾT !


Trung Quốc: Cựu tổng giám đốc của tập đoàn sữa Sanlu có thể đối mặt với án tử hình


Thứ sáu, 26/12/2008, 16:07 (GMT+7)



(SGGPO).- Theo hãng tin Channel News Asia, cựu tổng giám đốc của tập đoàn sữa Sanlu - Tian Wenhua liên quan đến vụ sữa "bẩn" sẽbịđưara tòa vào thứ tư, ngày 31-12 tới và có thể sẽ đối mặt với án tử hình.






http://www.sggp.org.vn/dataimages/original/2008/12/images274722_1.jpg



Các công nhân đang hủy sữa bẩn dưới sự chứng kiến của quan chức Trung Quốc.



Những người có liên quan đến vụ sữa "bẩn", các nhà cung cấp nguyên liệu để sản xuất sữa cũng đã được đưa ra xét xử sáng nay,


Theo điều 141 và 144 của Bộ luật Hình sự Trung Quốc, một người nếu nhận thức rõ việc sản xuất hay bán thực phẩm có chứa độc tố mà gây chết người hoặc gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến sức khỏe của con người sẽ bị kết tội tử hình.


Vụ scandal sữa "bẩn" được đưa ra ánh sáng vào tháng 9 vừa qua, Sanlu là công ty sữa đầu tiên bị phát hiện bán sản phẩm nhiễm melamine.


Chính quyền Trung Quốc thông báo có 6 trẻ bị chết và 294.000 trẻ bị bệnh do uống loại sữa có nhiễm chất này. Đến nay, đã có hàng chục gia đình có con mắc bệnh do uống sữa nhiễm melamine đệ đơn kiện tập đoàn Sanlu.

BILL_ECONOMIC
20-02-2009, 02:07 PM
Nhà báo mobifone giờ đang ở đâu?[A]