MỐI SẦU BÊN DÒNG QUAN HỌ

Lặng đứng chờ em ghé bến sang
Bên bờ sông mát cạnh ven làng
Dưới bầu êm ả vầng trăng thẹn
Lắc nhẹ ánh vàng phủ bóng anh!

Rồi tay vuốt nhẹ mái tình xanh
Khiến trái trong em nhịp khúc hành
Cảm xúc dâng trào cao vút mãi
Bàn kia cứ thế chớ ngưng thôi

Điệu hò quan họ chẳng pha phôi
Tặng mãi cho nhau nhé mộng ơi
Xin cánh đừng bay, gieo giọt khóc
Để buồn canh cánh, ánh pha rơi…!

Nhưng rồi gió cuốn, kéo mây dài
Ngày tháng, âm thầm mộng vắng ai
Thắm thoát thời gian dần cuốn mãi
Ba năm biền biệt, ngóng hình anh

Nào hay duyên bạc nát hồn xanh
Mồ lạnh, người thương chẳng một lời
Chiếc bóng, lệ hờn, sao nở khác
Cho ngàn tan tác quấn em đau!


Nguyễn Thành Sáng