MỘT THOÁNG Ở CON TIM

Một thoáng em về trong mắt anh
Hồ thu ảm đạm, nhỏ long lanh
Vấn vương kỷ niệm dài năm tháng
Héo hắt tâm tư kiếp lỡ làng...

Một thoáng em về trong mắt tôi
Lờ mờ ảo ảnh giữa cung ngôi
Sắc màu lam khói treo lờ lững
Lạ lẫm, xa xăm dưới ánh trời...

Một thoáng em về trong mắt ta
Cũng hình ảnh dáng một loài hoa
Nhưng sao là lạ làn hương đoá
Ẩn hiện không gian thoảng nhạt nhoà...

Bỗng nghe da diết cả con tim
Nhớ mảnh trăng khuya, nhớ mộng thuyền
Nhớ bóng con đò neo cổ độ
Nhớ hình yêu dấu ngập đầy duyên

Tất cả giờ đây tợ chẳng còn
Chỉ còn lởn vởn tận đầu non
Vài tia lấp loé vờn cô tịch
Dưới buổi hoàng hôn ửng chập chờn...

Phải chăng trái đỏ của năm nao
Trúng mũi tên đen đẫm ướt trào
Rỉ rả kéo dài theo khoảnh khắc
Biến thành khô héo, lạnh chìm sâu

Nhịp đập ngân nga cảm xúc tình
Thuở nào êm ả trỗi rung rinh
Nay dường như thể không còn nữa
Lặng lẽ nằm yên...chút phập phồng.


11/5/2023
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

Vào từ khoá
"NHẤT LANG THƯ QUÁN"
(Nơi Tinh Hoa Thơ Ca & Xuất xứ bài thơ)