Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (2)

Kẻ Lên Đường

Đâu nỡ hững hờ với bóng thương
Để em chốn đó dạ u buồn
Bởi luôn canh cánh tình thâm trọng
Đành phải lên đường, lệ nhỏ sương

Gác buồn em nhé! Hỡi hồn yêu
Vương vấn lòng anh mãi thật nhiều
Kỷ niệm nghìn năm nơi cõi chết
Nằm trong nỗi nhớ biết bao nhiêu!...

NTS

ĐƠN PHƯƠNG

Ngoài trời lác đác mưa bay
Lung linh ánh nến dáng gầy trong đêm
Mưa buông trên mảnh vai mềm
Xót xa gối chiếc bên rèm tái tê

Canh khuya trở giấc não nề
Cung thương réo rắt lê thê đoạn trường
Giọt buồn giọt đắng vấn vương
Dư âm khắc khoải đơn phương tình sầu....

TM