Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (277)

Em Cứ Khóc Đi

Thương quá! Trời kia “Mộng” của anh
Một mình thui thủi giữa khung xanh
Ngàn yêu trăm nhớ mà không thể
Chỉ có vần thơ trải tiếng đàn!

Phôi phai ngày tháng quạnh cô đơn
Vàng võ, đìu hiu tím mảnh hồn
Gối chiếc, chăn đơn, bầu giá lạnh
Đêm đêm trở giấc, nghẹn từng cơn

Hai buổi sớm chiều em bước đi
Ánh buồn loáng thoáng đọng bờ mi
Cảnh người, công việc… như thường lệ
Nhạt nhẽo trôi qua cũng chẳng gì!

Xóa được nỗi niềm tụ trái tim
Biến thành sắc tím quyện đan xen
Loang tròn trọn quả dần đông cứng
Một khối sẫm đen dưới ngọn đèn

Khối đen rỉ giọt máu màu đen
Há bận chi khô phải thấm chùi
Bỏ mặc, làm quên trong tĩnh lặng
Cho chầm chậm ửng tự trào rơi…

Anh tái tê lòng lắm “Mộng” ơi!
Nhói đau châm chích mãi không ngừng
Gặp nhau nỡ để em trời ấy
Canh cánh chuỗi dài ngập nhớ mong

Em cứ khóc đi! Khóc thật nhiều
Vơi sầu lạc nẻo bến cô liêu
Rồi đây phủ trắng màn lam khói
Gió sẽ đưa xa dưới bóng chiều…


9/8/2018
Nguyễn Thành Sáng


Lệ Tình Khơi

Trăng óng ánh soi làn sương nhễu
In mặt hồ rặng liễu đong đưa
Quỳnh hoa thoang thoảng rèm thưa
Tương tư mắt ngọc giọt vừa long lanh

Hoài viễn vọng mong manh vạn nẻo
Ngóng phương trời nhạt héo sắc hoa
Vấn vương son nhợt loà xoà
Bóng chàng lảng vảng mi nhoà canh thâu

Yêu lạc lối lòng sầu se sắt
Nỗi nhớ chàng quặn thắt tâm can
Ưu tư khắc khoải bẽ bàng
Hiu quạnh võ vàng thổn thức đăm chiêu

Niềm trống vắng cô liêu da diết
Réo rắt đờn cách biệt độc âm
Chuỗi dài thao thức lặng thầm
Cuộc tình dâu bể thăng trầm lao đao

Đêm đằng đẵng hanh hao ngọn gió
Khối tâm tư biết tỏ cùng ai
Trời buồn u ám vầng mây
Thiếp buồn cạn chén đắng cay miệt mài

Vương sầu muộn nét ngài tiều tuỵ
Bạc má hường bi luỵ đường tơ
Gối sương chăn lạnh quạnh bờ
Chập chờn ngõ mộng lững lờ mây trôi

Kiếp nầy ắt đơn côi lỡ phận
Âu nợ duyên lận đận châu thân
U tình liễu úa gió ngân
Hồn hoa khép mộng phù vân bụi trần

Thiếp tự vấn phai lần nuối tiếc
Hẹn lai sinh thắm thiết sum vầy
Uyên ương hồ điệp tình say
Tào khang khăng khít chẳng lay sắt cầm.


August 9, 2018
Tam Muội