Thơ Họa Nguyễn Thành Sáng & Thi Hoàng (6)

CÓ PHẢI TÌNH CỜ

Có phải tình cờ người ghé qua
Để rồi nỗi nhớ cứ tràn ra
Băn khoăn muốn gặp mà không gặp
Đã đến sao rồi lại bỏ ta

Chẳng phải tình cờ người đến đây
Lặng im chiêm ngưỡng thật mê say
Dẫu thơ câu chữ chưa tròn trịa
Mà vẫn uống tràn quên đắng cay

Dẫu chẳng tình cờ người đã yêu
Một lời chân thật quý bao nhiêu
Thơ vui người nhặt cho vào túi
Buồn bã bay lên tiếng sáo diều

Cám ơn người đã chẳng tình cờ
Nán lại từng đêm với trang thơ
Chia sẻ nâng niu không ngại dở
Chân tình ta đón chẳng vu vơ...


Thi Hoàng


NỖI NIỀM

Cảm thơ thi nữ ở đường xa
Ta mới âm thầm lặn lội qua
Nhè nhẹ đưa tay, nâng chén ngọc
Nghe lòng cảm xúc đến người ta!

Ta muốn thâm trầm hưởng ngất ngây
Dòng thơ tình thiết của riêng ai
Ngọt ngào, ấm áp hồn thi nữ
Nào có gì đâu, chuyện đắng cay!

Ta đã từng yêu...Yêu ánh trăng!
Những đêm mộng mị dưới khung xanh
Nghe như khao khát nguồn tri kỷ
Để sống cùng ta chút mộng lành

Ơi! người thi nữ của đêm sâu!
Ta đọc thơ ai để giải sầu
Và cũng cảm rung lòng thi nữ
Cùng ta bầu bạn dưới canh thâu
Chớ nào dám nghĩ chuyện gì đâu!


Nguyễn Thành Sáng