Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (392)

Thơ họa tâm tình không đề

Thôi anh đừng có "gạt lường"
Cứ la em miết chớ thương hồi nào
Nỡ gieo hụt hẫng nghẹn ngào
Người ta cũng phận mà sao "bọc điều"

Còn em như sợi dây diều
Ngập cơn bão lớn liêu xiêu ngút ngàn
Đêm khuya lặng lẽ quạnh màn
Nhìn trăng mà cảm lệ hàng đôi mi

Yêu chi chuốc luyến luỵ vì
Nhớ thương da diết tình chi khổ sầu
Anh ơi thao thức canh thâu
Nửa hồn vọng tưởng nửa đau thấu trời..

TM

Anh nào có dối gian lời
Để em phải chịu ngậm ngùi khổ đau
Bởi lòng đã khắc đậm sâu
Non thề biển hẹn trọn câu chung tình

Thương em bên ấy một mình
Lẻ loi chiếc bóng, ảnh hình héo hon
Sợ đêm trăng khuất đầu non
Thẫn thờ lỡ bước va hòn đá xanh

Hồn anh vương vấn gần bên
Kéo em nhè nhẹ vượt lên đó mà
Chớ nào ánh nhạt trôi xa
Quên bao kỷ niệm đậm đà dấu yêu...

NTS