RU ĐÊM

Vỗ về mượn tiếng à ơi

Ru ta thức với đất trời phiêu diêu


Bao dung ít nở ra nhiều

Là lời hữu hạn ẩn chứa điều vô biên


Ai hay dữ ở trong hiền

Vô thường đến độ diệu huyền vô vi


ĐI qua góc ngắm phân kỳ

Toàn ảo ảnh đã chắc gì đã..em


Ánh ngày hội tụ vào đêm

Đủ cho ta khúc ra mềm trăng sao.

Phan Văn Nam