I. UBCK:
1. Có đi mới có đến, UBCK sợ chuyện mở room làm thiệt hại mất mát tài sản quốc gia sao ? Thế hiện nay có mất ko ? Quá nhiều bài báo, thông tin trái ngược về ROOM, nhưng tại sao ko nhìn ở mặt tích cực nước ngoài đang rất muốn đầu tư vào những doanh nghiệp có tiềm năng phát triển mạnh trong tương lai (những doanh nghiệp hết ROOM) còn những doanh nghiệp còn ROOM tại sao nước ngoài ko mua hết ROOM? Đã là kinh doanh thì rất muốn mình kiếm thật nhiều lợi nhuận, hẳn ko hết ROOM do mãnh đất ko có màu mỡ, thậm chí không còn thì dại gì phải đầu tư. Tại sao cứ phải nghĩ phải mở hết ROOM, mà ko làm thử chỉ mở 3% đến 5% thôi. Nếu người lãnh đạo VN ko đủ tự tin vỗ ngực xưng oai, doanh nghiệp ta là tốt, làm ăn hiệu quả thì làm sao nhà đầu tư dám mua cổ phiếu của doanh nghiệp mình quản lý, mà nếu mình ko đủ tự tin lãnh đạo tốt tại sao ko giao quyền cho người có tài năng hơn lãnh đạo ? Còn nếu doanh nghiệp làm ăn tốt, lãnh đạo tài giỏi thì làm gì phải bán quyền lãnh đạo của mình cho người khác. Giả sử rằng tôi là một tổc chức nước ngoài biết công ty A kinh doanh chưa tốt, thậm chí ko tốt nhưng nếu tôi được điều hành quản lý công ty ấy, công ty ấy chỉ hoạt động tốt dưới sự lãnh đạo của tôi, như vậy hẳn room sẽ là rào cản để tôi có thể nắm những công ty trung bình nhưng có tiềm năng trong tương lai.
2. Biên độ hẹp, chỉ là giải pháp nhất thời, chỉ nên tồn tại thời gian ngắn thế mà UBCK đã để nó tồn tại quá dài. Dù muộn nhưng nên xem xét mở lại biên độ để tăng tính thanh khoản cho thị trường. Lúc này, biên độ hẹp như là căn bệnh ung thư di căn, kéo dài sự hồi phục của thị trường. Cứ cho thị trường suy giảm đến tận cùng thì về đến mệnh giá (đối với doanh nghiệp làm ăn thực sự hiệu quả) thì ngay lúc này nhà đầu tư cũng nhanh chóng cảm nhận cổ phiếu quá hời để mua vào, như vậy CP nhanh xuống đáy và nhanh phát triển trở lại còn hơn lúc này kéo dài sự chết còn sự sống chẳng thấy đâu. Ai sẽ mua CP đây ?