Xóm tâm tình của những người có "tâm tư"
  • Thông báo


    Kết quả 1 đến 20 của 31

    Threaded View

    1. #9
      Ngày tham gia
      Jun 2010
      Đang ở
      An Giang
      Bài viết
      5,124
      Được cám ơn 6,509 lần trong 2,065 bài gởi

      Mặc định

      Ngôi nhà mùa xuân
      TTO - Tôi mải miết nhìn theo một người gánh hàng rong trên phố. Dòng xe cộ như mắc cửi, còn ánh mắt tôi mãi neo lại nơi gánh hàng nặng nhọc. Tôi nhớ bố mẹ tôi...



      Để có tiền cho chị em tôi đi học đại học, bố mẹ tôi phải bươn bả buôn bán ở những vùng rừng núi như Lào Cai, Sơn La, Lai Châu, Điện Biên. Người làng tôi gọi đó là những chuyến buôn “ngược”. Chúng tôi lớn lên, được học hành tử tế là nhờ những chuyến đi nơi rừng thiêng nước độc, trèo đèo lội suối ấy của bố mẹ.
      Có khi bố mẹ phải đi bộ hàng chục cây số đường núi dốc, vào các bản người dân tộc mời họ mua hàng. Có khi bố mẹ phải ở trọ trong nhà một người xa lạ giữa đồng rừng. Có khi mấy ngày phải ăn những bữa ăn “lạ” của những người dân tộc thiểu số, thèm một bát rau luộc ngon lành mà không được.
      Trong thâm tâm tôi chưa bao giờ thôi day dứt về những ngày tết đến xuân về. Tôi vừa mong ngóng những ngày này chóng đến để cả nhà tôi được đoàn viên. Nhưng cùng lúc tôi lại ao ước những ngày này kéo dài ra mãi, để bố mẹ tôi bán được thêm thật nhiều hàng.
      Tôi biết chính những ngày này, bố mẹ tôi đang phải chạy đua với tết. Gánh hàng sẽ nặng thêm, bước chân dài ra mà giấc ngủ thì ngắn lại. Bố mẹ lo tết một, lo khoản tiền học phí, tiền ăn ở cho chị em tôi khi ra tết thì mười. Trăm nỗi lo toan đổ lên đôi quang gánh, lên đôi vai cả một đời mòn mỏi.
      Giữa dòng đường tấp nập, chợt bắt gặp gánh hàng rong trên phố, lòng tôi chùng xuống. Phải chăng người phụ nữ xa lạ ấy cũng có một hoặc vài người con đang đi học? Phải chăng cô cũng sống xa nhà hàng tháng trời, chen mình trong những nhà trọ ẩm ướt hoặc giá lạnh, chỉ dừng chân để ngủ vài tiếng lúc về đêm? Phải chăng cô cũng như bố mẹ tôi, đau đáu trong lòng là hình bóng các con và niềm hi vọng cho con được ăn no mặc ấm, được học hành đầy đủ, không phải thua bè kém bạn? Phải chăng cô cũng như bố mẹ tôi, một đời bền bỉ gánh trọn những mùa xuân…
      Nghĩ tới đó, tôi thấy nhói trong tim, niềm thương nỗi nhớ bỗng chốc tràn ngập cả cõi lòng, khóe mắt đã rưng rưng, chỉ ước ngay lập tức được sà vào lòng mẹ, được bíu lấy tay bố…
      Mùa xuân là mùa vui, nhưng niềm vui của tôi chỉ trọn vẹn khi chiều ngày 28, 29 tết, tiếng xe máy ầm ì, tiếng mở cổng rồi xe hàng của bố mẹ từ từ đi vào sân. Bố mẹ bỏ mũ bảo hiểm, hai khuôn mặt phạc phờ vì gió bụi, nhưng nụ cười, ánh mắt thì lấp lánh thương yêu. Tôi sẽ nhảy ào ra sân, reo lên “bố, mẹ!” như hồi còn bé tí. Tôi sẽ tíu tít ra ôm đồ cho bố, lấy khăn rửa mặt, mở tủ dọn mâm cơm phần bố mẹ từ giữa trưa. Tôi nói, tôi cười. Bố mẹ nói, bố mẹ cười.
      Và ngôi nhà của chúng tôi ngập tràn hương tết, hương xuân từ lúc ấy.
      NGUYỄN DUY TUẤN

    2. Có 3 thành viên đã cám ơn VNINDEX500 :
      cpsieure2010 (26-01-2011), QUANGGIAA (26-01-2011), VCBStock (26-01-2011)

    Thông tin của chủ đề

    Users Browsing this Thread

    Có 1 thành viên đang xem chủ đề này. (0 thành viên và 1 khách vãng lai)

       

    Similar Threads

    1. Trả lời: 2995
      Bài viết cuối: 18-08-2014, 06:23 PM
    2. Trả lời: 2
      Bài viết cuối: 27-04-2012, 09:46 AM
    3. Có ai quan tâm đến "em" này không?
      By hoanglaota in forum Thị trường OTC
      Trả lời: 4
      Bài viết cuối: 03-11-2009, 09:39 AM

    Bookmarks

    Quyền viết bài

    • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
    • Bạn Không thể Gửi trả lời
    • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
    • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình