Hybrid View
-
25-12-2010 12:38 PM #1
Xóm tâm tình của những người có "tâm tư"
Buồn hay vui?
Vì sao thế?
Không phải lúc nào cũng vì tiền, vì chứng khoán tăng hay giảm, vì bị kẹp hay không?
Buồn, có khi chẳng hiểu vì sao?
Vui, có khi vì không buồn.
Vui hay buồn thì mọi chuyện vẫn diễn biến như một "thực tại khách quan"
Thế rồi, vui và buồn làm nên tâm sự, có tâm sự thì rất cần được lắng nghe...............
Và thế rồi Xóm Tâm Tình ra đời từ hôm nay. Rất mong các anh chị em ủng hộ.
-
Có 4 thành viên đã cám ơn VNINDEX500 :
ANHTRAI762000 (09-01-2011), cpsieure2010 (26-01-2011), QUANGGIAA (26-01-2011), VCBStock (26-01-2011)
-
26-12-2010 04:24 AM #2
Member- Ngày tham gia
- Jul 2010
- Bài viết
- 204
- Được cám ơn 299 lần trong 65 bài gởi
Ối giời ơi, lâu quá không lên diễn đàn, bây giờ nhiều mục tâm tình, tâm sự............ nhiều xóm mọc lên như nấm...............
Đúng là có lúc thầy buồn, nhưng chắc không vô cớ đâu Bác. Cái gì cũng có nguyên nhân mà chứ lị
Giống như hôm nay em ngủ kg được vì em thấy sao lâu đến thứ 2 quá, em định làm gì đó để giết thời gian.
Quay sang con vợ "khều móc", nó nằm im ru, không thấy phản ứng gì............... buồn ghê.............
-
-
26-12-2010 05:55 AM #3
"có người từ lâu nhớ thương biển
Ngày xưa biển xanh không như bây giờ biển là hoang vắng............."
Sáng nay nghe bài này thật là hay!
-
Có 4 thành viên đã cám ơn VNINDEX500 :
ANHTRAI762000 (09-01-2011), cpsieure2010 (26-01-2011), QUANGGIAA (26-01-2011), VCBStock (26-01-2011)
-
26-12-2010 08:21 PM #4
Member- Ngày tham gia
- Aug 2010
- Bài viết
- 203
- Được cám ơn 56 lần trong 38 bài gởi
-
Có 3 thành viên đã cám ơn LionKings :
cpsieure2010 (26-01-2011), QUANGGIAA (26-01-2011), VCBStock (26-01-2011)
-
27-12-2010 05:43 PM #5
Hôm nay mới đi sg về, mệt quá, định đi matxa tý cho khỏe nhưng thấy nhớ cái diễn đàn chết tiệt này nên về xem mấy Bác có ai còn khóc lóc, rên la, ai oán gì kg?
Trạng thái tình cảm của mấy anh chị em hôm nay thấy tốt hẳn lên rồi nhỉ?
Đánh giá chung: 80% vui rồi.
-
Có 3 thành viên đã cám ơn VNINDEX500 :
cpsieure2010 (09-01-2011), QUANGGIAA (26-01-2011), VCBStock (26-01-2011)
-
28-12-2010 11:38 AM #6
-
Có 3 thành viên đã cám ơn VNINDEX500 :
cpsieure2010 (26-01-2011), QUANGGIAA (26-01-2011), VCBStock (26-01-2011)
-
29-12-2010 05:33 PM #7
Sau sáng mai thì 100% hưng phấn trở lại để đón năm mới...............
-
-
29-12-2010 06:14 PM #8
Hôm nay kỷ niệm đúng 6 tháng mình gia nhập diễn đàn, từ ngày đó (29/6/2010) mình mỗi ngày ít nhất 2 lần vào diễn đàn, có khi buồn, có khi vui..........
Đến bây giờ thì sắp bị nghiện rồi các Bác ạ............
Mình vui nhất là được gia nhập xóm liều, ở đó có em Cà Na, bác Simbastock, bác Poison, Being, lesonvu.....
Nhờ vậy mà em ít có thời gian ăn chơi, tiết kiệm tiền mua cp,......
Có khi nhịn ăn sáng, cafe sáng để múc SHN hồi giá 15. Mình nghĩ ăn sáng 1 bát phở là 15k, vừa đúng 1 cp SHN lúc đó, có khi đi nhậu và đi chơi mất toi 1,5tr khỏe ru........... Thế rồi nghỉ nhậu, nghỉ ăn chơi cho nó lành mạnh....... mót tiền mua SHN, .............
Nghĩ cũng vui, cuộc đời vẫn đẹp sao........ tình yêu vẫn đẹp sao.............
-
Có 4 thành viên đã cám ơn VNINDEX500 :
cpsieure2010 (26-01-2011), QUANGGIAA (26-01-2011), simbastock (30-12-2010), VCBStock (26-01-2011)
-
30-12-2010 11:22 AM #9
Member- Ngày tham gia
- Aug 2010
- Bài viết
- 203
- Được cám ơn 56 lần trong 38 bài gởi
thế có bao giờ bác nghĩ đi bộ hôm nay để tiết kiệm 1 lít xăng hay 1 lit dầu 16,5k vùa chòn 1 cổ SHN + 1 trà đá ngồi ngắm bảng ko ???
-
-
30-12-2010 06:28 PM #10
Senior Member- Ngày tham gia
- Aug 2010
- Bài viết
- 736
- Được cám ơn 187 lần trong 126 bài gởi
-
Có 3 thành viên đã cám ơn simbastock :
cpsieure2010 (26-01-2011), QUANGGIAA (26-01-2011), VCBStock (26-01-2011)
-
26-01-2011 05:25 AM #11
Ngôi nhà mùa xuân
TTO - Tôi mải miết nhìn theo một người gánh hàng rong trên phố. Dòng xe cộ như mắc cửi, còn ánh mắt tôi mãi neo lại nơi gánh hàng nặng nhọc. Tôi nhớ bố mẹ tôi...
Để có tiền cho chị em tôi đi học đại học, bố mẹ tôi phải bươn bả buôn bán ở những vùng rừng núi như Lào Cai, Sơn La, Lai Châu, Điện Biên. Người làng tôi gọi đó là những chuyến buôn “ngược”. Chúng tôi lớn lên, được học hành tử tế là nhờ những chuyến đi nơi rừng thiêng nước độc, trèo đèo lội suối ấy của bố mẹ.
Có khi bố mẹ phải đi bộ hàng chục cây số đường núi dốc, vào các bản người dân tộc mời họ mua hàng. Có khi bố mẹ phải ở trọ trong nhà một người xa lạ giữa đồng rừng. Có khi mấy ngày phải ăn những bữa ăn “lạ” của những người dân tộc thiểu số, thèm một bát rau luộc ngon lành mà không được.
Trong thâm tâm tôi chưa bao giờ thôi day dứt về những ngày tết đến xuân về. Tôi vừa mong ngóng những ngày này chóng đến để cả nhà tôi được đoàn viên. Nhưng cùng lúc tôi lại ao ước những ngày này kéo dài ra mãi, để bố mẹ tôi bán được thêm thật nhiều hàng.
Tôi biết chính những ngày này, bố mẹ tôi đang phải chạy đua với tết. Gánh hàng sẽ nặng thêm, bước chân dài ra mà giấc ngủ thì ngắn lại. Bố mẹ lo tết một, lo khoản tiền học phí, tiền ăn ở cho chị em tôi khi ra tết thì mười. Trăm nỗi lo toan đổ lên đôi quang gánh, lên đôi vai cả một đời mòn mỏi.
Giữa dòng đường tấp nập, chợt bắt gặp gánh hàng rong trên phố, lòng tôi chùng xuống. Phải chăng người phụ nữ xa lạ ấy cũng có một hoặc vài người con đang đi học? Phải chăng cô cũng sống xa nhà hàng tháng trời, chen mình trong những nhà trọ ẩm ướt hoặc giá lạnh, chỉ dừng chân để ngủ vài tiếng lúc về đêm? Phải chăng cô cũng như bố mẹ tôi, đau đáu trong lòng là hình bóng các con và niềm hi vọng cho con được ăn no mặc ấm, được học hành đầy đủ, không phải thua bè kém bạn? Phải chăng cô cũng như bố mẹ tôi, một đời bền bỉ gánh trọn những mùa xuân…
Nghĩ tới đó, tôi thấy nhói trong tim, niềm thương nỗi nhớ bỗng chốc tràn ngập cả cõi lòng, khóe mắt đã rưng rưng, chỉ ước ngay lập tức được sà vào lòng mẹ, được bíu lấy tay bố…
Mùa xuân là mùa vui, nhưng niềm vui của tôi chỉ trọn vẹn khi chiều ngày 28, 29 tết, tiếng xe máy ầm ì, tiếng mở cổng rồi xe hàng của bố mẹ từ từ đi vào sân. Bố mẹ bỏ mũ bảo hiểm, hai khuôn mặt phạc phờ vì gió bụi, nhưng nụ cười, ánh mắt thì lấp lánh thương yêu. Tôi sẽ nhảy ào ra sân, reo lên “bố, mẹ!” như hồi còn bé tí. Tôi sẽ tíu tít ra ôm đồ cho bố, lấy khăn rửa mặt, mở tủ dọn mâm cơm phần bố mẹ từ giữa trưa. Tôi nói, tôi cười. Bố mẹ nói, bố mẹ cười.
Và ngôi nhà của chúng tôi ngập tràn hương tết, hương xuân từ lúc ấy.
NGUYỄN DUY TUẤN
-
Có 3 thành viên đã cám ơn VNINDEX500 :
cpsieure2010 (26-01-2011), QUANGGIAA (26-01-2011), VCBStock (26-01-2011)
-
26-01-2011 06:21 AM #12
Member- Ngày tham gia
- Jul 2010
- Bài viết
- 204
- Được cám ơn 299 lần trong 65 bài gởi
-
Có 3 thành viên đã cám ơn cpsieure2010 :
nguoiquaduong (25-01-2013), QUANGGIAA (26-01-2011), VCBStock (26-01-2011)
-
26-01-2011 05:15 AM #13
Mai nhà minh đã nở chưa ba?
TTO - Con gái tôi theo gia đình chồng định cư nước ngoài, mỗi năm, tết đến xuân về, nỗi niềm hoài hương lại trút đầy theo đường dây điện thoại…
“Con ước sao sóng điện thoại có thể mang theo tất cả những mùi vị của quê nhà. Để vừa nói chuyện, vừa hít thở thật sâu cái hương vị nồng ấm của quê nhà. Nhất là được nghe cái mùi…mắm kho quẹt từ bếp mẹ thoảng lên trong những ngày giá rét…”. Nghe mà thương đứt ruột tấm lòng con trẻ!
Điện thoại ngày 30 tết luôn bắt đầu bằng câu: “Nhà mình đã cúng tất niên chưa ba?”. Từ chuyện cúng tổ tiên, ông bà cháu hỏi thăm cả nhà, cô chú, dì dượng huyên thuyên khiến tôi trả lời không kịp thở. Biết ngưng lại, cháu sẽ khóc. Khóc vì nhớ cha mẹ, người thân…
Tôi cũng là người tha phương trên chính mảnh đất của quê hương mình. Những mùa xuân chạnh nhớ cái làng quê bé nhỏ, tận miền Trung, lòng cứ xôn xao như sóng sông quê và lạnh như những cơn mưa phùn. Không thèm những món ăn quê dân dã, mà chỉ thèm nghe tiếng nói và hơi ấm của người thân.
Ba ngày tết trôi vù chóng vánh, nhưng đêm nào cũng nằm thấy chiêm bao, rằng mình đang ở quê…
Cuộc điện thoại nửa đêm giao thừa, giữa khói trầm nhang bảng lảng, ngây ngất. “Con chúc ba mẹ, các em…” khiến nước mắt tôi ứa ra. Thương con cháu quê người vất vả, lạ xa… Những lời nói của con qua điện thoại lúc nhạt nhòa xa thăm thẳm, lúc như những giọt sương khuya, đẫm ướt cả tâm hồn.
Chợt bừng tỉnh bởi câu hỏi: “Mai nhà mình đã nở chưa ba?”, nhìn ra phòng khách, lọ độc bình, với những cành mai chi chít nụ, có những đóa hàm tiếu… Cháu nhắc lại: “Cây mai cổ ở góc vườn cơ!”. Thôi rồi! Năm nay làm lại cả hàng rào, cây mai gầy già nua, mà khi còn ở nhà, hàng năm cháu vẫn thường tuốt lá, đã được nhổ lên bán cho nhà vườn.
Tôi nín lặng, không dám nói ra sự thật, sợ làm nỗi nhớ của con vỡ òa. Trả lời qua quít với con: “Nở, nở rồi! Đẹp lắm! Đẹp lắm!”, tôi cảm giác như đôi mắt con mở to, nét mặt hân hoan mừng rỡ…
Tấm lòng hoài hương của con trẻ thật bình dị và trong sáng. Tôi nhắc với lòng mình: Qua tết, nhất định phải đến xin “chuộc” lại cây mai, đem về trồng ở một chỗ xứng đáng và đẹp nhất, để không làm phai nhạt đi tấm lòng của cháu…
-
Có 4 thành viên đã cám ơn VNINDEX500 :
cpsieure2010 (26-01-2011), nguoiquaduong (25-01-2013), QUANGGIAA (26-01-2011), VCBStock (26-01-2011)
Thông tin của chủ đề
Users Browsing this Thread
Có 1 thành viên đang xem chủ đề này. (0 thành viên và 1 khách vãng lai)
Similar Threads
-
Xóm Hẹn (Hẹn ngày trở lại, nơi tạm dừng chân của các người Hùng xóm Liều)
By maskman in forum CLB Chứng khoánTrả lời: 2995Bài viết cuối: 18-08-2014, 06:23 PM -
NNC - "Tuy không "cao" nhưng cả thị trường phải ngước nhìn"
By thanh120505 in forum Thị trường OTCTrả lời: 2Bài viết cuối: 27-04-2012, 09:46 AM -
Có ai quan tâm đến "em" này không?
By hoanglaota in forum Thị trường OTCTrả lời: 4Bài viết cuối: 03-11-2009, 09:39 AM
Bookmarks