KHÚC NHẠC TÌNH BUỒN – 2

“Thêm lời nhạc”

Năm xưa… mình dưới trăng thề…
Niềm thương nỗi nhớ… lê thê tiếng đàn…
Giờ đây…mây vắt lưng tầng
Đường em phủ tím… đời anh thẫn thờ…
đời anh thẫn thờ…

Thu chiều ngọn gió lửng lơ
Hồn yêu giãy chết… hồn xơ xác hồn
Cây buồn… lặng đứng hoàng hôn
Nhìn ngang một phía…vườn chôn lá sầu…
vườn chôn lá sầu…

Mơ đang… mơ bước qua cầu
Cầu cao lỗi nhịp…cầu đau lòng người…
Duyên tan… duyên đã lỡ rồi
Tình ơi tình hỡi… tình thôi chớ đừng…
Tình thôi chớ đừng…

Rung rung… kéo sợi dây chùng
Dây đà khoảng nứt…ơi dùng sao đây?…
ới dùng sao đây?…
Ô hay! Ô hỡi! Ô này
Lời ca dang dở…thì tay thể nào?…
thì tay thể nào?…

Thương em… anh biết làm sao?
Làm sao khỏi nhớ…làm sao khỏi buồn?
Nhưng ôi…nhạc khúc đoạn trường…
Phũ phàng dâu bể…để hờn con tim…
để hờn đôi tim…

Đành thôi…khoảnh khắc lặng yên…
Thả hồn phương ấy…tìm duyên lỡ làng…
tìm duyên lỡ làng…

Vườn mơ…ngợp đoá hoa vàng…
Có chàng trong nở….có nàng trong hương…
Có chàng trong nở….có nàng trong hương…
Đôi ta…hai cánh hồn sương…
Cùng nhau trở lại…con đường năm xưa…
Con đường năm xưa…


06/12/2023
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

——————————————

KHÚC NHẠC TÌNH BUỒN – 2

“Thơ Lục Bát”

Năm xưa mình dưới trăng thề
Niềm thương nỗi nhớ, lê thê tiếng đàn
Giờ đây mây vắt lưng tầng
Đường em phủ tím, đời anh thẫn thờ…

Thu chiều ngọn gió lửng lơ
Hồn yêu giãy chết, hồn xơ xác hồn
Cây buồn lặng đứng hoàng hôn
Nhìn ngang một phía, vườn chôn lá sầu…

Mơ đang…mơ bước qua cầu
Cầu cao lỗi nhịp, cầu đau lòng người
Duyên tan, duyên đã lỡ rồi
Tình ơi tình hỡi, tình thôi chớ đừng…

Rung rung kéo sợi dây chùng
Dây đà khoảng nứt, ơi dùng sao đây?
Ô hay! Ô hỡi! Ô này!
Bài ca dang dở, thì tay thể nào?

Thương em anh biết làm sao
Làm sao khỏi nhớ, làm sao khỏi buồn?
Nhưng ôi! Nhạc khúc đoạn trường
Phũ phàng dâu bể để hờn con tim…

Đành thôi khoảnh khắc lặng yên
Thả hồn phương ấy tìm duyên lỡ làng
Vườn mơ ngợp đoá hoa vàng
Có chàng trong nở, có nàng trong hương

Đôi ta hai cánh hồn sương
Cùng nhau trở lại con đường năm xưa…


06/12/2023
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

Nguồn thơ hay:
Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) Facebook