TRẢI XUỐNG THƠ

Tóc đã muối dần theo nắng mưa
Mà sao vẫn nhớ ảnh hình xưa
Dấu yêu kỷ niệm êm đềm thuở
Lởn vởn tâm tư mãi bốn mùa

Phương trời chốn ấy bóng thời gian
Giá lạnh cô đơn héo võ vàng
Hay bánh xe đời đà chuyển bến
Có tàn vụn vỡ một vầng trăng?...

Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

Nguồn trọn bài thơ: nhatlangcom