NỖI NIỀM LY BIỆT

Chắc có lẽ tình ta tan vỡ
Sẽ không còn nhung nhớ yêu đương
Dẫu cho ngày tháng đoạn trường
Cũng đành chấp nhận đôi đường ly tan...

Bởi sóng dữ phũ phàng cuốn dập
Mảnh thuyền tình từng chập ngả nghiêng
Quay cuồng, chao đảo mơ duyên
Dòng đi, bến đỗ triền miên mịt mờ

Cha mẹ em hững hờ, khinh rẻ
Cảnh nhà tôi quạnh quẽ, thấp hèn
Gả đi em sẽ đủi đen
Một đời lụp xụp, tối đèn hẩm hiu

Bầu ảm đạm sắc chiều bao phủ
Hứng khung trời vần vũ mây giông
Khá thì chút cá lòng tong
Thường thì đầy bụng rặt ròng kho khô...

Tình của ta đôi bờ ngăn cách
Một bên thì hiển hách cao sang
Còn bên rách nát nghèo nàn
Hoa hồng đất cỗi võ vàng mà thôi

Thà ly biệt để rồi vương vấn
Hơn dây dưa hụt hẫng, âu sầu
Xem như lỡ nhịp qua cầu
Nên đành trở gót, vó câu quay về

Mới hôm nào lê thê cảm xúc
Có ngờ đâu đến lúc lìa xa
Mai kia làm vợ người ta
Biết em còn nhớ trăng tà ngày xưa.


17/5/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

Vào Google nhập từ khoá:
NHẤT LANG THƯ QUÁN
(Trang Thơ Tinh Hoa & Nơi xuất xứ bài thơ)