41- Trích Đoạn Bài Thơ: THƯƠNG NHỚ HỒN XƯA
Của Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng)

Tôi hiểu cuộc đời là thế đó
Thời gian biến đổi lắm nguyên do
Dòng kinh đã cạn từ lâu lắm
Sao thể có đây một bóng đò...

Tôi chẳng hề yêu một xác khô
Chẳng say thưởng thức mảnh trăng trơ
Chẳng nào lưu luyến lời câu nói
Nhạt nhẽo, khô khan, nhỏ vật vờ

Tôi nhớ, tôi thương một ánh vàng
Từ thời xa cũ ước mơ đan
Phũ phàng dâu bể đành dang dở
Để lại con tim ngập tiếng đàn ...

nhatlang