11-Trích Đoạn Bài Thơ: EM ƠI ĐỪNG LO
Của Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng)


Anh đã nhận nhiều nỗi khổ đau
Từ thời xưa cũ dưới mưa ngâu
Bước chân đá sỏi, dầm sương lạnh
Ngắm ánh trăng thu bạc mái đầu

Một thuở lưng tầng bị trúng thương
Chim rơi gãy cánh quỵ bên đường
Giữa bề dã thú hằng lui tới
Đau đớn, chơi vơi khổ với buồn

Thì có gì đâu một thoáng mà
Những lần ánh lệ chợt trào ra
Tợ làn gió nhẹ vờn cây cỏ
Thoáng chốc tan dần khuất nẻo xa.

nhatlang