8-Trích Đoạn Bài Thơ: TÌNH VỠ
Của Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng)

Tôi biết tình tôi đã lỡ làng
Vì không kéo được chút vầng trăng
Cho đêm ửng sáng khi chìm tối
Nên phải đành cam nhận phũ phàng

Em cứ an nhiên với lãng quên
Thuở nào êm ả dưới thênh thang
Anh à! Đẹp quá chiều nay hỉ
Bởi chuỗi cung đàn…giữa trống trơn

Mai mốt này đây những giá đông
Em ngồi đan áo ấm cho chồng
Có nghe bất chợt từ trong gió
Nếu mất nhau rồi … Anh hiểu không?

nhatlang