TÂM SỰ VỚI GIÓ

Kìa Sáng! Sao ngươi chìm héo hắt
Một mình lặng lẽ đứng nơi đây
Mắt buồn hướng vọng về xa vợi
Như thể chờ ai ở chốn này?

Nhiệt huyết hôm nào buổi tiễn đưa
Chia tay bạn đến với vần thơ
Để say, để sống và mơ mộng
Bỏ lại thời gian chuỗi thẫn thờ

Ta mừng cho bạn biết bao nhiêu
Hốt được hàn sương đọng dưới chiều
Gom nhỏ từng hồi lên mảnh trắng
Hoá thành tiếng nhạc thả phiêu diêu

Vậy mà bỗng chốc hình lam khói
Ngọn lửa ngày đi bạn ửng trời
Nay giống chập chờn dần tắt ngúm
Khiến lòng ta thấy xót xa ơi…

Sáng vẫn còn đây ý lực tràn
Dẫu rằng mới đó bị cuồng phong
Quấn lôi níu ghịt chìm tơi tả
Vẫn sức vùng lên vượt khỏi vòng

Giữa chốn cuộc đời lắm khó khăn
Bôn ba bươn chải đã thành quen
Nên không bi lụy, không chùn bước
Ấp ủ tâm tư trọn nỗi niềm...

Trong lòng ta chỉ chút hờn đau
Lạc mộng giờ đây dạ vướng sầu
Cứ ngỡ đêm trời long ánh nguyệt
Dè đâu trăng rụng lạnh canh thâu

Để tím quả hồng buổi tối nay
Cũng rồi tiếp tục cánh hồn bay
Âm thầm lờ lững bầu cô tịch
Dưới mảng sương treo phủ trắng dày.


20/6/2017
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)