Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (312)

Nỗi Lòng Viễn Xứ

Chiều nay viễn xứ chạnh tình quê
Lặng lẽ niềm đau hướng vọng về
Phố chợ, con đường, bao kỷ niệm…
Nghe lòng da diết nỗi lê thê!

Trải bút vào thơ để giải sầu
Thả hồn lên giấy ngắm canh thâu
Rồi chân bước nhẹ vào mây khói
Tìm ảnh hình xưa thuở mộng đầu

Mập mờ ẩn hiện dáng hình ai
Gần gũi, thân thương chuỗi tháng ngày
Mỗi buổi học về chung sánh bước
Dạt dào, thắm thiết, giữa hàng cây

Và một hè nào bên gốc phượng
Nhìn từng cánh đỏ gió lay buông
Mơ màng, khe khẻ, lời em nói
Anh hỡi! Một mai rời khỏi trường?...

Thắm thoát thời gian cũng sớm qua
Ba lô vai khoác, kẻ xa nhà
Còn người tiếp tục theo trường lớp
Một bản nhạc tình chẳng tiếng ca…

Giờ đây tất cả tợ mây trôi
Xứ lạ dừng chân gởi cuộc đời
Những độ hoàng hôn trời tắt nắng
Niềm xưa sống lại vọng xa xôi

Cứ hoài thao thức với bâng khuâng
Tím mảnh hồn sương dưới ánh tàn
Gió giật từng hồi ngân nỗi nhớ
Để buồn man mác, bóng lang thang!...


2/7/2017
Nguyễn Thành Sáng


Thu Trên Đất Khách

Mưu sinh con trẻ phải bôn ba
Từ biệt tông đường, nhãn lệ sa
Phố núi trập trùng, con én lượn
Dòng đời lưu lạc mấy năm qua

Trời se sắt lạnh báo thu sang
Chiếc lá đong đưa, duỗi ánh vàng
Hoa sữa khoe màu, hương phảng phất
Sáo diều trầm bổng trải không gian

Chiều buông cánh nhạn xoải về đâu
Hồ biếc lăn tăn gợn sóng sầu
Ghềnh đá cheo leo, hồn hướng vọng
Dõi về một cõi đã từ lâu

Thương Cha nhớ Mẹ ở quê hương
Xế hạc tuổi chiều tóc điểm sương
Thắt thẻo tâm tư buồn chất ngất
Lặng nhìn mây nước não nề vương

Tấm áo len hồng con cặm cụi
Đan từng sợi chỉ, xỏ đường kim
Dưới bầu leo lét đêm thinh vắng
Gửi ấm Mẹ Cha, nhờ cánh chim

Mảnh lụa tơ thêu cảnh thái lai
Song song hồ điệp, lá thu phai
Gió lùa man mát, làn sương mỏng
Ngầm ý trao anh hẹn trúc mai

Vầng đen chuyển động giọt thu rơi
Bóng chiếc đơn côi dạ rối bời
Nguệch ngoạc lưu dòng nơi viễn xứ
Thu về da diết nỗi niềm khơi.


August 29, 2018
Tam Muội