Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (309)

Tâm Sự Nỗi Lòng Nhau

Đêm thao thức nghe tơ lòng hụt hẫng
Dạ vương sầu u uẩn chuyện nợ duyên
Ngọn *** may se sắt chuỗi ưu phiền
Đang gặm nhấm triền miên trong huyết quản

Ngồi bất động tâm tư dường chán nản
Muốn khép vào dĩ vãng lật sang trang
Muốn quên đi thực tại những phũ phàng
Sao cứ mãi lệ tràn vì chữ ái...

TM

Lòng anh cũng ngập đầy muôn tê tái
Tha thiết yêu mà lại lỡ làng duyên
Để dòng sông, nước chảy, bóng con thuyền
Mây giăng phủ, ngả nghiêng vì sóng gió

Em ơi! Có hiểu lòng anh thương nhớ
Và bao lần trăn trở nỗi chơi vơi
Trước ngang trái đành chấp nhận mà thôi
Hồn ước hẹn trọn đời không thay đổi...

NTS

Duyên hội ngộ hằn sâu tình vô hối
Trọn lời nguyền chung lối trải hồn du
Nhưng bão giông sóng gợn khói mịt mù
Lay thuyền mộng đọng u sầu tâm tưởng

Có lắm lúc dòng sông chia đôi hướng
Giữa hiếu tình hai ngưỡng cửa trần gian
Thêm thị phi, mai mỉa, phận lỡ làng
Để úa rũ liễu tàn buông tuyệt vọng...

TM

Còn ở đây hồn linh mình quyện bóng
Sớm trưa chiều sưởi ấm, tặng cho nhau
Tìm phôi phaI, khắc khoải mối u sầu
Đường dương thế bể dâu tình ngang trái

Cánh thời gian vẫn âm thầm trôi mãi
Bến sông xưa trở lại nối duyên thề
Giờ em hỡi! Cứ thong thả mà đi
Đừng nghĩ ngợi những gì gây nghiêng ngả

NTS