Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (274)

Quả Hồn Tặng Thương

Em tím cõi lòng dưới bóng khuya
Trải niềm u ẩn nhẹ vào thơ
Tìm vơi khắc khoải bầu tâm sự
Cảnh bến người qua lỡ chuyến đò!

Còn anh cũng nhói cả tâm can
Bởi muốn trao “Ai” điệp khúc vàng
Réo rắt, du dương ngàn thắm đượm
Nhưng đà đứt sợi bặt âm thanh

Để rồi thao thức, nghẹn đêm đen
Ảnh dáng thuyền quyên suối mượt huyền
Lởn vởn, chập chờn treo ngọn gió
Tái tê, da diết phủ lên tim

Cùng giống như nhau chuỗi tháng ngày
Cô đơn, tịch vắng hóng *** may
Lan man nghĩ ngợi tràn loang dạ
Vương vấn, bâng khuâng cứ mãi hoài…

Thì thôi yêu dấu mộng tình ơi!
Phía trái còn kia một cảnh trời
Có nhạc, có đàn ru giấc điệp
Có vườn hoa nở, có trăng soi

Hãy nắm chặt anh thả bước vào
Giũ sầu trước ngõ bỏ hờn đau
Bờ xanh êm ái kề vai ấm
Dào dạt lâng lâng phả ngọt ngào

Đây trọn quả hồn gửi tặng thương
Những khi giá lạnh rũ canh trường
Có buồn em hãy luồn trong móc
Đặt giữa nơi nầy để vuốt sương…


7/8/2018
Nguyễn Thành Sáng


Cùng Chàng Ta Trải Hồn Thơ

(Thơ Liên Vần – Tác Giả Tam Muội)

Gió thổi vi vu lộng ráng NGÀ
Thướt THA dáng LIỄU NHỄU sương hoa
Non ngàn sừng sững bầu trong VẮT
Se SẮT cõi lòng chạnh thoáng qua

Phong cảnh hữu tình nhuốm giọt CAY
Đời NÀY duyên NỢ LỠ *** may
Trái ngang da diết buồn tâm KHẢM
Ảm ĐẠM xám vầng bỗng lắt lay

Tuế nguyệt xoay vần đượm vấn VƯƠNG
Dòng THƯƠNG chàng HOẠ TOẢ yêu đương
Khối sầu vụt biến rơi thăm THẲM
Nay NẮM chặt tay dẫu đoạn trường

Em sẽ cùng chàng kết sợi TƠ
Lấp BỜ ngăn CÁCH VÁCH chơ vơ
Gom mây tụ gió xây lầu ÁI
Dệt DẢI ngân hà treo lửng lơ

Tĩnh mịch lần tìm ánh mắt NÂU
Canh THÂU quyến LUYẾN QUYỆN tình sâu
Sắt son khắc dạ dù hư ẢO
Bước RẢO chung đường, ngắm hoả châu

Ngào ngạt ngất ngây phủ mảnh VOAN
Nhặt KHOAN phím KHẢY MÁI cung hoàng
Đậm đà tha thiết du dương VỊ
Dầu VÍ trần duyên chẳng vẹn toàn

Vung bút đan vần khởi sắc XANH
Lều TRANH chàng THIẾP KIẾP duyên lành
Ngày du bốn bể, đêm ươm MỘNG
Giăng VÕNG phỉ nguyền hẹn tái sanh.


August 7, 2018
Tam Muội