Thơ Họa Của Nguyễn Thành Sáng & Thi Hoàng (131)


Sầu thu

Thu đi vắng nên sầu nên cảm
Nỗi buồn lòng ảm đạm trái tim
Gọi hoài thu cứ lặng im
Để ai vương vấn đi tìm nàng thu

Lìa cành sớm lá rơi về cội
Gọi hồn ai vồi vội chén sầu
Trăng tình ẩn náu nơi đâu
Gió lay nát mộng mé lầu xác xơ

Thu biền biệt để hồn ngơ ngẩn
Nâng ly này mê mẩn ai say
Hồn mang một ước vọng đầy
Tìm thu trong áng mây bay cuối chiều

Thơ thu đến nghe lòng dìu dịu
Một chút tình bận bịu phôi pha
Tóc buông liễu rủ sương sa
Sầu thu còn đậm ánh ngà vầng trăng

Tình vừa chớm sao thu đã vắng
Như ngày đông thiếu nắng sưởi hồn
Sầu thu đẫm lệ ai tuôn
Tả tơi trăm mối ai buồn cảm thu...


TH

Thu `Qua

Thu đã qua, chỉ còn nỗi nhớ
Những chiều tà khắp chỗ vàng rơi
Nỗi buồn quyện cảnh tả tơi
Nghe sầu thắm thiết, lệ rơi cõi hồn

Những đêm sâu chập chờn gối mộng
Mang u hoài khuấy động tâm tư
Trăng thanh, biển suối bao giờ
Hôm nay trả lại những giờ yêu đương

Qua năm tháng vấn vương phai lãng
Cánh chim trời ngút tận vầng xa
Nhìn về biển rộng bao la
Mới hay chốn cũ đã xa mất rồi!

Có những lúc chơi vơi quạnh quẽ
Chuyện ngày xưa lay nhẹ trong tim
Như cơn gió thoảng bên thềm
Phút giây cuốn mất nỗi niềm năm xưa

Một đêm thu, gió đưa hồn mộng
Gặp bạn lòng sức sống tình trăng
Lòng ai cảm thấy lâng lâng
Dạt dào biển sóng, trào dâng ngút ngàn
Hoà hồn mộng sống trăng vàng!


NTS