Thơ Họa Của Nguyễn Thành Sáng Và Thi Hoàng (116)

Lỗi hẹn

Bây chừ nỏ đặng nói chi sau
Một chút lững lờ xa cách nhau
Thiếu tấm vị tha nên bứt rứt
Thừa cơn sĩ diện để thương đau
Xót xa chẳng đoái đành ly tán
Day dứt không màng chịu giọt ngâu
Nỡ trách ông xanh sao bạc phước
Vô duyên lỗi hẹn để tình sầu.

TH

Vắng Ai

Cây xanh ngày tháng nở xum xuê
Hồn bóng yêu đương chuỗi sống thề
Dịu gió đong đưa tình thắm thiết
Thời gian nhè nhẹ trải lê thê

Nhớ thuở hôm nào ta mới quen
Thơ tình ý họa thắm từng đêm
Ngày mang tư lự niềm thao thức
Tối mộng hồn say khúc nhạc mềm

Rồi thấy nhớ nhung từng buổi vắng
Nghe lòng canh cánh gió hồn dâng
Muốn vương đôi cánh về phương ấy
Kéo lại ai kia, giấc mộng vàng

Thời gian chầm chậm theo dòng chảy
Hai bóng hồn thương đã trở về
Sóng nước thuyền duyên xuôi bến thắm
Tơ tình kết chặt nghĩa phu thê

Ta đã nghe say giấc mộng tình
Cùng ai tỏa sáng ánh lung linh
Yêu đương nồng ấm đường chung lối
Giấc điệp canh khuya gửi bóng mình

Thấy nhớ, thấy nhung khi vắng lặng
Bồn chồn, trăn trở với bâng khuâng
Dế sầu gọi bạn trời cô tịch
Chiếc bóng đêm sâu ánh lạnh tàn

Mình hỡi! Hồn thương! Thương của anh
Thiếu ai đường vắng, phủ buồn tênh
Để vương, để vấn về xa vợi
Một áng mây sầu phủ ánh lên!

NTS