Thơ Họa Nguyễn Thành Sáng & Thi Hoàng (42)

LÀM SAO

Gió lay nửa mảnh hồn tình
Mới hay nỗi nhớ, thương "mình" biết bao!
Đêm qua rớt mộng canh sâu
Để vầng trăng lặn một màu vấn vương

Để ai buồn bã đêm trường!
Để ai cánh cánh sầu tuôn lệ lòng!
Làm sao hết nỗi nhớ mong?
làm sao quên được mộng hồn yêu đương?

Làm sao nhạt ánh trăng thương?
Để không còn nửa đoạn trường tương tư!...

Nguyễn Thành Sáng

ĐỪNG BẢO EM CHỚ HÉO LÒNG

Bỗng dưng ta chợt nhận ra
Cái tình ấy đã nghiêng sa mất rồi
Thể gì mà chẳng cút côi
Chung chiêng chảy giữa dòng đời bấp bênh

Níu nhau cuối thác đầu ghềnh
Tưởng rằng giữ mảnh hồn tình sáng trong
Ai dè vướng vít tơ hồng
Cô liêu ai dám bảo không giận hờn

Cõi lòng tơi tả héo hon
Hỏi rằng tình ấy có còn...để tươi.

Thi Hoàng