Hoa Thắm Vẫn Hơn

Nếu là phận nữ cũng như em
Tôi ước như trăng rực sáng thềm
Như đoá hoa hồng hương sắc thắm
Như hình tranh vẽ một Thuyền Quyên!

Để bầu đêm tối giạt đen mờ
Cho ửng khu vườn vạn ánh mơ
Giúp kẻ yêu tranh lòng khuấy động
Biến thành Thi Sĩ trải hồn thơ…

Bởi khuya vắng lặng, khuất trăng rồi
U ám quay vần, phủ khắp nơi
Quạnh quẽ, cô đơn, người giá lạnh
Thêm sầu, héo hắt đẩy chơi vơi

Vườn sẽ không còn quyến rũ ai
Bướm hoa sặc sỡ chẳng còn đây
Đìu hiu, cô tịch theo ngày tháng
Hoang phế trùm lên cả chốn nầy!

Thơ được trào dâng một nỗi lòng
Ru người thao thức giữa trời đông
Phôi phai trăn trở niềm tơi tả
Nhẹ cánh thuyền nan lướt thẳng dòng

Dẫu cho nhan sắc có gieo sầu
Hơn đoá nhạt tàn, khuất nẻo sâu
Khao khát trông hoài cơn gió thoảng
Bay về ve vuốt, chút lao xao

Cuộc đời mãi đẹp bởi muôn hoa
Điểm nét đan thanh khắp mọi nhà
Dịu mát tâm hồn, nâng ý sống
Lay niềm cảm xúc trải ngân xa...


19/6/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)