THƠ HỌA
Nhất Lang Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội Lê Thị Vân Quỳnh

Bài Họa (7)

CỬA ẢI TÌNH YÊU

Đã biết rằng yêu vướng lụy sầu
Con tim nhức nhối bởi niềm đau
Bóng đơn vàng võ loang trời tím
Lạc bước miên man mãi tận đâu

Thắt thẻo nhìn quanh, quạnh tứ bề
Hàng cây rũ rượi trải lê thê
Ưu tư sầu muộn tình ngang trái
Nghèn nghẹn cõi lòng luống tái tê

Tay vén suối bồng buông lặng lẽ
Làn mây trôi nhẹ gió hiu hiu
Thả hồn vọng tưởng về phương ấy
Có cảm xót xa khi mỗi chiều

Tịch liêu phố vắng khơi nguồn nhớ
Giọt nắng lung linh trải vệt đường
Ngẫm nghĩ duyên đời cam phận bạc
Ngăn dòng lệ ứa, đẫm tơ vương

Tình yêu nào ước cao vời vợi
Chẳng buộc chữ tình, vẫn éo le
Quản ngại dèm pha lời dị nghị
Sắc Hè tươi thắm vắng lời ve?

Ven đường chiếc lá khẽ khàng rơi
Rụng vỡ mộng ơi, dạ rã rời
Bể khổ yêu đương đầy khắc khoải
Trần tình héo hắt, chậm buông lơi...


28/4/2018
Tam Muội Lê Thị Vân Quỳnh


TÌNH YÊU TRONG NỖI ĐỢI

Bỗng gió từ xa đẩy vạt mờ
Khiến trời tối góc phủ vần thơ
Bâng khuâng khắc khoải, sầu tê tái
Cứ mãi loanh quanh, dạ thẫn thờ

Thao thức âm thầm giữa bóng đêm
Nhớ từng ánh mắt, nụ cười duyên
Bao lời non nỉ, bao âu yếm
Lưu luyến làm sao! Một nỗi niềm

Đâu ngàn êm ả dưới trăng thanh
Khơi dậy lâng lâng phả thượng tầng
Xúc cảm dâng trào lên ánh mắt
Nầy môi, nầy má…Ngất ngây anh

Đâu chiều giọt đắng trôi từng ngụm
Hương vị vào sâu quyện tấc lòng
Man mác tâm hồn treo sóng nước
Lững lờ vương vấn trải mênh mông

Thế sự ai hay chuyện vỡ tình
Ngàn đau da diết quấn hồn linh
Bất ngờ một thoáng trong tiềm thức
Ánh lóe bừng lên…Nhớ lại mình

Thì đã lỡ làng một chuyến xe
Đường trần cách biệt, tím hồn ta
Thôi thì yêu dấu đành quay mộng
Khuây khoả phù vân để đợi mà…


30/4/2018
Nhất Lang Nguyễn Thành Sáng


"Ba năm để lại lòng anh
Niềm thương nỗi nhớ vô ngần em ơi!"