Thôi Rồi Tiếng Hẹn

Ôm thổn thức, con tim từng giây phút
Nhịp u sầu điệp khúc mãi không thôi
Khuya đêm nay, trăng trôi, bầu ánh khuất
Trên đỉnh ngàn, đáy vực, ảnh chơi vơi!

Hết rồi sao! Yêu đương và nỗi nhớ
Bao chuỗi ngày trăn trở, đợi chờ ai
Vượt không gian thả dài theo ngọn gió
Nhạc hồn tình muôn thuở ấm men say

Còn đâu nữa chiều tà thuyền lơ lửng
Trên sông buồn, ánh ửng cuốn trời xa
Gác mái chèo trải ra từng âm hưởng
Dãy cung đàn vạn trượng quấn hồn hoa

Để gặp gỡ, luyến lưu rồi vương vấn
Niềm ước mơ, mấy bận dệt tơ lòng
Đêm tắm trăng xuôi dòng về tít tận
Ngày mỏi mê hứng nắng, vượt vờn phong!...

Tôi âm thầm đắp xây, còn em phụ
Vội lấy chồng, xé bỏ mảnh trăng xưa
Gieo ảm đạm trước mùa xuân hé nụ
Áng mây sầu che phủ kéo theo mưa

Em cứ quên, cứ đi, đừng ngoảnh lại
Bởi còn gì luyến ái với mơ trăng
Bóng thời gian, âm thầm trôi trôi mãi
Sẽ xoá mờ bóng tối cõi xa xăm

Tôi vẫn là tôi, em vẫn là em
Như một thuở chưa quen, đời đôi nẻo
Bởi hôm nay hắt hiu bầu ám quyện
Phả nhạt nhoà tiếng hẹn…nhé anh yêu.


11/6/2016
Nguyễn Thành Sáng