Chủ đề: Hội quán
-
18-01-2013 10:47 PM #1041
CẤP CỨU
Trước cửa hiệu thuốc tây, người xếp hàng dài dằng dặc, nhẫn nại nhích lên từng bước một. Bỗng một người đàn ông xuất hiện, bộ dạng hớt hải, quần áo xộc xệch chen lên phía trước, miệng liên tục nói:
- “Xin lỗi, cho tôi qua, gấp lắm rồi, người nhà đang nằm chờ”.
Mọi người tỏ vẻ thông cảm và dạt ra để ông ta lên trước.
Đến nơi, ông này hổn hển nói với cô bán thuốc:
- “Chị làm ơn bán gấp cho tôi hai…bao cao su…"
-st-Ngày thì thề biển hẹn non
Tối về hầu vợ bế con quét nhà
-
Có 5 thành viên đã cám ơn vanngan :
hoalantim2010 (23-01-2013), nhomuadong (22-01-2013), thuyhuong87 (21-01-2013), uyenuyen2012 (23-01-2013), XuXi26 (23-01-2013)
-
18-01-2013 10:54 PM #1042
Phụ nữ hiện đại
Hội nghị phụ nữ quốc tế. Trong giờ giải lao, một phụ nữ Đức nói:
- Từ khi kết hôn với Hans, tôi nói thẳng với anh ấy: “Từ nay anh sẽ nấu ăn”. Ngày đầu không thấy gì, ngày thứ hai cũng vậy, nhưng sang ngày thứ ba thì đã thấy bàn ăn bày biện đàng hoàng.
Một phụ nữ Ý nói:
- Còn tôi, sau ngày cưới tôi nói: “Paolo, từ nay anh sẽ lau dọn nhà cửa”. Ngày đầu không thấy gì, ngày hôm sau cũng vậy. Nhưng từ ngày thứ ba thì nhà cửa luôn gọn gàng, sạch sẽ.
Một phụ nữ Việt nam nói:
- Còn tôi, tôi nói với lão chồng tôi sau khi kết hôn là từ nay anh sẽ nấu ăn và dọn nhà. Ngày đầu không thấy gì, ngày thứ hai cũng vậy. Sang ngày thứ ba thì mắt tôi bầm tím..
-st-
Ngày thì thề biển hẹn non
Tối về hầu vợ bế con quét nhà
-
Có 5 thành viên đã cám ơn vanngan :
hoalantim2010 (23-01-2013), nhomuadong (22-01-2013), thuyhuong87 (21-01-2013), uyenuyen2012 (23-01-2013), XuXi26 (23-01-2013)
-
18-01-2013 10:56 PM #1043
-
Có 5 thành viên đã cám ơn vanngan :
hoalantim2010 (23-01-2013), nhomuadong (22-01-2013), thuyhuong87 (21-01-2013), uyenuyen2012 (23-01-2013), XuXi26 (23-01-2013)
-
21-01-2013 08:34 PM #1044Ngày gió mang Anh đến
- Là ngày Em biết cười trở lại..
Ngày mưa mang Anh đi
- Cũng là ngày Em mất đi cảm giác...
-
Có 5 thành viên đã cám ơn thuyhuong87 :
hoalantim2010 (23-01-2013), nhomuadong (22-01-2013), uyenuyen2012 (23-01-2013), vanngan (23-01-2013), XuXi26 (23-01-2013)
-
21-01-2013 08:50 PM #1045
hội quán hôm nay đìu hiu mỗi TH vào buồn ghê,mời mọi người nhấm nháp thưởng thức hương vị viên kem thơm ngon này nha
Ngày gió mang Anh đến
- Là ngày Em biết cười trở lại..
Ngày mưa mang Anh đi
- Cũng là ngày Em mất đi cảm giác...
-
Có 4 thành viên đã cám ơn thuyhuong87 :
nhomuadong (22-01-2013), uyenuyen2012 (23-01-2013), vanngan (23-01-2013), XuXi26 (23-01-2013)
-
22-01-2013 10:52 AM #1046
MẮT ƯỚT VÀO ĐÊM
Thảng thốt giật mình
Giấc mơ úa tàn mùa rụng lá
Em
Bóng lẽ nằm nghiêng…
Hãy đừng nói lời yêu
Khi anh cứ triền miên vó ngựa
Ngực hít gió trời
Ươm mùa trái tự do
Em chỉ là một người đàn bà
Như bao người đàn bà khác
Tìm giấc mơ có màu hạnh phúc
Ước những nụ mầm gieo xuống
Bình yên…
Bóng lẽ nằm nghiêng
Tìm dấu môi bên thềm nhớ
Có một khoảng trời chín lặng
Em
Mắt ướt rẽ vào đêm…
Châu Hoài Thanh
-
Có 3 thành viên đã cám ơn nhomuadong :
uyenuyen2012 (23-01-2013), vanngan (23-01-2013), XuXi26 (23-01-2013)
-
22-01-2013 10:53 PM #1047
” Lãng mạn “hậu hôn nhân
Chiều, trốn chồng trốn con đi đàn đúm với đứa bạn chấy rận. Quay đi quay lại, mới mua được có nhõn 2 cái váy ông giời đã...mưa.
Vào quán ngồi được một lúc thì con dở hơi tòng tọc gọi chồng ra đón. Đúng là vợ chồng mới cưới, bó nhau như keo dính chuột. Mình ngồi thơ thẩn ngắm mưa, tự dưng nổi cơn rồ dại… bấm máy gọi cho chồng:
- Alo. Gọi gì đấy?
- Anh yêu.
- Úi giời… Tâm à?
- Không, vợ anh.
- Vãi. Vợ anh hôm nay ra đường không mặc đủ ấm à?
- Không, em đang ngồi ở chỗ ấm cực.
- Thế à, anh tưởng em bị trúng gió. Tiếng yêu thốt ra từ miệng em nghe cứ méo méo thế nào ấy.
- Méo là méo thế nào? Có phải em chưa bao giờ gọi anh là anh yêu đâu.
- Ừ.
- Anh yêu.
- Dạ.
- Em nhớ anh.
- Anh thu quần áo rồi.
- Anh đang nói chuyện với ai đấy? Em bảo là em nhớ anh cơ mà.
- Ừ, anh nhớ là em dặn anh thu quần áo rồi, không phải nhắc khéo.
- Nài nhá, em đang có tâm trạng nhá, anh đừng làm em cụt hứng.
- Tâm trạng á? Tâm trạng làm sao? À, tuần sau là mùng 8 tháng 3 ấy gì, rồi rồi, em thích cái gì thì em cứ mua đi, không phải hỏi ý kiến anh.
- Em chả thích cái gì cả.
- Lạ. Thế em gọi cho anh làm gì?
- Chả làm gì cả, em chỉ nói là em nhớ anh, thế thôi.
- Vợ ơi, anh nói thật là trời đang mưa to lắm, đừng bắt anh đi đón em, con ở nhà ai trông, trong cốp xe có áo mưa đấy.
- Em có ngồi rũ xác ở đây cũng không mượn anh ra đón. Thôi nhé.
Cúp máy. Ngồi rũ rượi trong quán cafe, nhớ đến cái ngày chồng mình còn ra sức lừa mình để mình nói “em yêu anh”, nhớ cả lần đầu tiên mình nói “em nhớ anh” mình đã khóc nức nở còn chồng mình lúc bấy giờ còn đang ở cực kia của Tổ quốc cũng cuống quýt xoắn xít lên kêu “anh cũng nhớ em lắm”. Càng nghĩ mà càng phát rồ cả người, mình mặc áo mưa phi đi cắt tóc, cắt đúng cái kiểu ngày xưa chồng mình cứ khen là “đáng yêu” rồi hăm hở về nhà.
Về đến nhà, bấm chuông, con lao ra mở cửa, nhìn thấy mẹ cười hí hí:
- Tóc mới mẹ xinh thế.
Chồng từ trong bếp phi ra, tay vẫn cầm cái muôi hồ hởi hỏi:
- Đâu, đâu, tóc mới của mẹ xinh đâu?
Xong, khác xa với tất cả tưởng tượng của mình lúc ở trên đường, hắn trợn mắt lên nhìn mình rồi thả một câu phiêu phiêu như gió mùa đông bắc:
- Hôm nay em bị điên à?
st.
-
Có 4 thành viên đã cám ơn nhomuadong :
hoalantim2010 (23-01-2013), uyenuyen2012 (23-01-2013), vanngan (23-01-2013), XuXi26 (23-01-2013)
-
23-01-2013 10:13 AM #1048
Lại cãi nhau
Ban sáng hai vợ chồng cãi nhau, đến tối khi đi ngủ, người vợ làm lành: "Em đã nghĩ lại rồi".
Chồng: "Sao?"
Vợ: "Có lẽ là anh đúng em sai".
Chồng: "Nhưng cũng có thể là anh sai, em đúng".
Vợ: "Lầm rồi! Toàn là lỗi của em cả".
Chồng: "Im ngay! Đó là lỗi của anh".
-st-
Ngày thì thề biển hẹn non
Tối về hầu vợ bế con quét nhà
-
Có 3 thành viên đã cám ơn vanngan :
hoalantim2010 (23-01-2013), uyenuyen2012 (23-01-2013), XuXi26 (23-01-2013)
-
23-01-2013 10:16 AM #1049
Phạm sai lầm
Một người đàn ông lảo đảo đi vào phòng cấp cứu ở một bệnh viện với hai mắt bầm tím. Bác sĩ hỏi ông ta chuyện gì đã xảy ra.
- Chuyện là thế này - Người đàn ông kể lại - Tôi đang chơi gôn với vợ tôi, lúc ấy cô ta đánh quả banh xoáy bay vào một cánh đồng nơi những con bò đang gặm cỏ. Vợ tôi đi tìm quả banh trong khi tôi sục sạo chung quanh thì để ý thấy một con bò có cái gì đó trắng trắng gần dính ở mông của nó. Tôi tiến đến gần và nhấc cái đuôi con bò lên và trông thấy quả banh gôn của vợ tôi… dính ngay ở giữa mông con bò… Đó chính là khi tôi phạm sai lầm…
- Ông đã làm gì? - bác sĩ hỏi.
- Tôi nhấc đuôi con bò lên và gọi vợ: "Này Annie, cái này trông giống của em đấy!"
-st-
Ngày thì thề biển hẹn non
Tối về hầu vợ bế con quét nhà
-
Có 3 thành viên đã cám ơn vanngan :
hoalantim2010 (23-01-2013), uyenuyen2012 (23-01-2013), XuXi26 (23-01-2013)
-
23-01-2013 10:21 AM #1050
Người đầu tiên
Sau buổi lễ, cha đạo hỏi một đám đông các con chiên đàn ông của mình:
- Ai trong số các con không hài lòng với vợ của mình, hãy đứng dậy?
Tất cả nhất tề đứng dậy, chỉ một người vẫn ngồi yên tại chỗ. Cha đạo lại gần anh ta thân mật nói:
- Chúa dạy, mọi người hãy thương yêu và hài lòng với vợ chồng mình. Con thật đáng khen. Tiếc là trên đời người như con còn hiếm, thậm chí con là người đầu tiên ta gặp...
- Thưa cha - Người kia đáp - Con không dám nhận lời khen của cha ạ. Số là con bị vợ đánh què, không đứng dậy được!
-st-
Tại sao ly hôn
Hai vợ chồng nọ đưa nhau ra tòa.
Quan tòa hỏi: Anh chị cho biết lý do xin ly hôn?
Chồng: Thưa quý tòa.
Vợ: Để tôi nói trước.
Chồng: Không được, để tôi nói trước
Vợ: Đã bảo là tôi nói trước mà!
Quan tòa: Thôi, không phải nói gì cả, tôi biết vì sao anh chị ly hôn rồi
-st-.Ngày thì thề biển hẹn non
Tối về hầu vợ bế con quét nhà
-
Có 3 thành viên đã cám ơn vanngan :
hoalantim2010 (23-01-2013), uyenuyen2012 (23-01-2013), XuXi26 (23-01-2013)
-
23-01-2013 10:25 AM #1051
Câu chuyện của người phụ nữ hạnh phúc nhất thế giới
Cư dân mạng đang "phát sốt" vì câu chuyện về một người phụ nữ có gia đình, điều kiện kinh tế bình thường, là nhân viên "quèn" với mức lương tầm trung, không có gì đặc biệt nổi trội nhưng lại “suốt đời gặp may”.
Buổi sáng đi làm, chị nhìn thấy bánh trước của chiếc xe máy bị xẹp hoàn toàn, chị nghĩ: "May quá, nếu xe xẹp lốp trên đường cao tốc thì không biết hậu quả sẽ ra sao".
Vì phải dắt xe đi thay săm nên chị đến công ty trễ mất 15 phút. Bà phó phòng nói rằng giám đốc cho gọi chị. Chị nghĩ: “Nếu giám đốc khiển trách về việc đi làm trễ thì mình sẽ thành khẩn xin lỗi chứ không thanh minh”.
Nhưng không có một lời khiển trách nào cả. Sếp gặp chị để mong chị thông cảm rằng lẽ ra hôm nay chị phải nhận được quyết định tăng lương, vì đã đến hạn, nhưng vì mục tiêu chống lạm phát nên Chính phủ đã cắt giảm nhiều hạng mục đầu tư công, trong đó có một dự án của công ty. Do vậy, tình hình tài chính của công ty có gặp khó khăn nên chị và một số người đáng lẽ được tăng lương đợt này nhưng phải lùi lại một thời gian và sẽ được đền bù vào kỳ tăng lương sau.
Chị về phòng làm việc với một niềm vui nho nhỏ: “Vẫn là may. Nhà nước cắt giảm đầu tư công tới hơn 41.000 tỷ đồng, nhiều doanh nghiệp lao đao, phải giảm lương của cán bộ công nhân viên, thậm chí có đơn vị phải cắt giảm nhân lực. Mình không bị giảm lương, lại còn được đền bù vào kỳ tăng lương sau, thế là may. Cái may thứ hai là mình được làm việc với một ông giám đốc tài ba và rất tử tế”. Buổi chiều, chị mua hải sản, làm một bữa cơm thịnh soạn để cả nhà ăn mừng ba cái may trong ngày của chị.
Ngày hôm sau, trên đường đi làm về, chồng chị bị một gã ngổ ngáo chạy xe đánh võng va vào xe của anh ấy, khiến chồng chị bị tai nạn, xây xát ở chân và tay. Khi nghe chồng kể chuyện này, chị nghĩ: “Thế là quá may, bị tai nạn giao thông mà chỉ xây xát nhẹ chứ không phải vào viện”. Và chị lại làm một bữa tươi để ăn mừng cái may của gia đình mình. Khi mẹ chị qua đời vì tuổi cao và bệnh nặng, tôi đến chia buồn, chị nói: “May mà mẹ em đi vào một ngày tuyệt đẹp, nắng vàng rực rỡ, lại là ngày hoàng đạo, không có mưa nên cái huyệt rất khô ráo”.
Như thế đó, chị là một người suốt đời gặp may. Đó không chỉ là một lối tư duy tích cực mà còn là một lối sống lạc quan và nhờ lối sống này mà chồng con chị không bao giờ phải nghe tiếng thở dài (cái âm thanh não ruột nhất thường phát ra từ người đàn bà). Ở đâu và bao giờ, nụ cười cũng luôn nở trên môi chị và nhờ thế, trong giao tiếp chị luôn chiếm được cảm tình của người khác và chị làm việc gì cũng hanh thông. Giờ đây, tuy đã gần 40 tuổi rồi nhưng nom chị vẫn trẻ trung như tuổi 20.
Hạnh phúc là gì? Câu hỏi này rất khó trả lời. Giàu có chưa chắc đã hạnh phúc. Tiền bạc và của cải là thứ mà ai ai cũng muốn tìm kiếm nhưng không phải cứ muốn là có. Song một lối sống lạc quan là cái mà chúng ta hoàn toàn có thể tự tạo ra được.
Học cách mỉm cười với cuộc sống từ người phụ nữ “suốt đời gặp may”
Câu chuyện về người phụ nữ suốt đời gặp may mới được đăng tải trên mạng xã hội Facebook từ giữa tháng 1 nhưng cho đến nay đã nhận được gần 5000 lượt like cùng hàng trăm bình luận và chia sẻ. Nhiều người sau khi đọc được mẩu chuyện này phải công nhận nhân vật người phụ nữ trong đó thực sự là một tấm gương đáng học tập về lối suy nghĩ tích cực và cách đối mặt với rắc rối.
Tình yêu mang lại nguồn sức mạnh cũng như sự hủy diệt vô tận. Điều đó phụ thuộc vào bạn là người có biết yêu hay không - O. Bergol -
-
Có 3 thành viên đã cám ơn hoalantim2010 :
uyenuyen2012 (23-01-2013), vanngan (23-01-2013), XuXi26 (23-01-2013)
-
23-01-2013 10:30 AM #1052
-
Có 3 thành viên đã cám ơn hoalantim2010 :
uyenuyen2012 (23-01-2013), vanngan (23-01-2013), XuXi26 (23-01-2013)
-
23-01-2013 10:31 AM #1053
-
Có 3 thành viên đã cám ơn vanngan :
hoalantim2010 (23-01-2013), uyenuyen2012 (23-01-2013), XuXi26 (23-01-2013)
-
23-01-2013 10:42 AM #1054
-
Có 3 thành viên đã cám ơn vanngan :
hoalantim2010 (23-01-2013), uyenuyen2012 (23-01-2013), XuXi26 (23-01-2013)
-
23-01-2013 10:48 AM #1055
-
Có 3 thành viên đã cám ơn hoalantim2010 :
uyenuyen2012 (23-01-2013), vanngan (23-01-2013), XuXi26 (23-01-2013)
-
23-01-2013 10:58 AM #1056
-
Có 3 thành viên đã cám ơn vanngan :
hoalantim2010 (23-01-2013), uyenuyen2012 (23-01-2013), XuXi26 (23-01-2013)
-
23-01-2013 11:26 AM #1057
Biết đâu chữ ngờ, cũng biết không bao giờ
Có thể nào quay ngược thời gian
Mà sao bao bết thương, vẫn chưa lành vấn vương
Gửi đợi chờ vào hư vô....
http://nhacso.net/nghe-nhac/can-lam.X1hTU0FYag==.html
Giá mà bi giờ có thể quay ngược lại thời gian nhỉ.Muốn cùng anh đi giữa những cơn mưa
Muốn cùng anh đi nhạt nhoà trong nắng
Muốn....
Em muốn thật nhiều anh có biết không anh?!!
-
Có 3 thành viên đã cám ơn XuXi26 :
hoalantim2010 (23-01-2013), KaHo (23-01-2013), uyenuyen2012 (23-01-2013)
-
23-01-2013 01:00 PM #1058
TT - Hình như cuộc đời không lấy hết của ai, kể cả với người điên.
Gia đình nhỏ của chị Mùi (từ trái qua): anh Nguyễn Tuấn Nghĩa, bé Phả, bé Đức Hạnh và chị Lê Thị Mùi - Ảnh: Nguyễn KhánhHẳn bạn đọc còn nhớ chị Lê Thị Mùi, người mẹ điên với đứa con nhỏ thường khỏa thân lang thang ở cầu Long Biên, từng xuất hiện trên báo Tuổi Trẻ đầu năm 2007 qua phóng sự ảnh của một nhiếp ảnh gia nước ngoài.
Trong ký ức của tôi khi đó, chị Mùi và đứa con đen nhẻm, trần truồng, ăn, ngủ, đi vệ sinh ở ngay bờ tường của đường dẫn lên cầu Long Biên, Hà Nội đích thị là hai mẹ con người điên.
Khi đó ai nói gì chị Mùi cũng không nghe, cứ đưa con nhỏ đi lang thang một cách quái gở, đi tiểu rồi dùng nước tiểu uống luôn. Bất thần những ngày đầu năm 2013 này, tôi gặp lại chị Mùi, thấy chị có hẳn một... anh chồng, dù không có hôn thú, có thêm một đứa con gái, không còn lang thang nữa mà đang sống trong một căn hộ chung cư giữa Hà Nội.
2 đứa trẻ trong ngôi nhà có 2 người điên
Từ đầu khu Văn Quán, Hà Đông, Hà Nội, cứ hỏi gia đình có bốn người đầu trọc, họ đều chỉ tận tình. Nhà chị Mùi tìm dễ bởi ngay cửa ra vào, thật kỳ cục là có một lỗ thủng cỡ đứa trẻ con bò qua được, và vô số ảnh Phật Bà Quan Âm lẫn hình vẽ Quan Vân Trường và những chữ linh tinh vô nghĩa dán đầy ngoài cửa.
Trên tay nắm cửa, một túi nilông trong có mì sợi khô, ít thức ăn người hàng xóm tốt bụng nào đó đã treo ở đấy tự bao giờ. Gia đình chị Mùi bấy lâu nay đang sống một phần nhờ những người tốt bụng như vậy.
Ngoài cửa đã sốc, vào nhà càng sốc hơn. La liệt những chậu cây héo và tươi có đủ, một chậu nước to trong đó có con rùa và mấy con cá đang bơi, những “núi” giấy vụn, giẻ rách, thức ăn thừa chất khắp nơi trong nhà. Giữa nhà, một sợi dây treo nặng trĩu các bài thơ thẩn, tuyên ngôn huấn dụ, lời Phật dạy...
Đây là tác phẩm của anh Nguyễn Tuấn Nghĩa, người kém chị Mùi 11 tuổi, và là chồng chị Mùi bây giờ. Năm năm trước, anh Nghĩa quen biết chị Mùi và đón chị ở cầu Long Biên về, khi đó chị cực kỳ điên và toàn thích khỏa thân ngay cả khi có mặt bố mẹ chồng. Chả chịu được khi ở với cô “con dâu” như thế, bố mẹ anh Nghĩa bán nhà cũ, mua hai căn hộ chung cư rồi chia cho anh chị và các con một căn. Dù trời Hà Nội đang rét căm căm nhưng cả chị, chồng chị lẫn con gái nhỏ mới hơn 3 tuổi đều đầu trọc, quần đùi, áo may ô.
Anh Nghĩa sinh năm 1974, cao to, da trắng, nói năng rất khôn khéo, thậm chí còn hạch tôi vì sao chưa khai tên tuổi của mình với anh. Hỏi vì sao không khai sinh cho con và cho cháu đi học, anh bảo: “Tôi còn giỏi hơn giáo sư, thế thì cho con đi học làm gì. Giáo viên chỉ hơn tôi là có phương pháp sư phạm”. Hỏi vì sao anh để rác đầy nhà mà không dọn dẹp cho sạch sẽ, anh nói: “Cô đúng là người bình thường, hay áp đặt, bệnh hoạn. Tôi thích sống theo ý tôi, cô khuyên tôi thì tốt thôi nhưng tôi không muốn thế”...
12g trưa tôi gặp lại cháu Phả con riêng của chị Mùi, thằng bé năm xưa phải lang thang theo mẹ, từ nhà mẹ đẻ anh Nghĩa về. Ông bà sống ở gần đó và kêu Phả về nhà đưa em gái sang ăn cơm. Ba hôm nay chị Mùi đau lưng nên không đi xin ăn được, còn trước đó chị lang thang ở chợ, ai cho gì ăn nấy, có khi là đầu mẩu thừa thãi, miếng thịt miếng rau thừa, có khi là vài ngàn đồng.
Tiền chị tích cóp để đóng tiền dịch vụ cho khu nhà và mua gas mỗi tháng khoảng 1 triệu đồng, còn anh Nghĩa cứ ở nhà đợi vợ mang thức ăn về vì anh bảo đã “tu thành chánh quả”, không còn nghĩ đến bản thân nữa. Nhưng những khi chị Mùi không xin được như hôm nay thì anh lại sang xin của bố mẹ đẻ! Hai đứa con cả chung cả riêng không đi học, cứ sống theo cái kiểu kỳ quặc của bố mẹ. Mặc dù thế, khi ngồi bên mẹ bé gái cứ khanh khách cười. Như mọi đứa trẻ khác, bé cũng yêu mẹ và được mẹ yêu. Nhìn chị Mùi bây giờ thấy chị béo hơn một tí so với hồi ở cầu Long Biên và có vẻ đỡ “điên” hơn.
Con gái mẹ điên sẽ đi học
Tôi nhìn kỹ Phả. Mặt cậu bé 10 tuổi luôn mang một nỗi buồn thật khó tả. Khi được hỏi cháu còn nhớ những ngày ở cầu Long Biên, thằng bé nói không nhớ tí gì. Ở trong ngôi nhà có hai người điên, bé vẫn chịu cảnh “con riêng”, bị bố ghét hơn con bé em lí lắc một chút. Khi cả nhà chụp ảnh, thấy Phả không cười nên anh Nghĩa cứ cấu vào sườn Phả khiến cháu kêu đau.
Anh Nghĩa nói mẹ anh không thích chị Mùi. Nghe vậy, chúng tôi đến thăm bố mẹ anh. Đây là căn chung cư cùng khu Văn Quán, trong nhà rất sạch nhưng đồ đạc đơn sơ, chỉ có hai ông bà. Bố anh Nghĩa đang bị ốm, không đi lại, không nói được. Khi gặp bố chồng, chị Mùi đến nâng cụ dậy, bóp tay bóp chân cho ông cụ dù động tác rất vụng về, chậm chạp. Thấy con trai chê con dâu vụng, mẹ anh Nghĩa mắng con ngay: “Còn thân anh sức dài vai rộng, đã ra gì mà chê”! Mới thấy chị Mùi tuy điên dại cũng đã có hẳn một bà mẹ chồng biết bênh vực mình, thế cũng là mừng.
Ông Phạm Văn Sự, tổ trưởng tổ dân phố số 14 phường Văn Quán, nơi gia đình anh Nghĩa đang sống, cho biết phường Văn Quán đã tổ chức hẳn một cuộc họp bàn “biện pháp” làm sao để hai cháu con chị Mùi có giấy khai sinh để chúng được đi học và phòng chống cháy nổ ở gia đình này nhưng tắc tị chưa ra.
Theo ông Sự, lý do là chị Mùi - anh Nghĩa không có hôn thú, bé con hơn 3 tuổi phải làm khai sinh ở quê mẹ, nhưng chị điên khùng thế, tổ dân phố đến vận động mấy lần chị đều không nghe, giấy chứng sinh đã vứt đi đâu đó không nhớ. Còn chuyện lo cháy nổ, nhà như đống rác, nhưng đến nói thì họ lại bảo thích như thế, đành chịu!
Chúng tôi bàn với ông Sự làm sao về được quê nhà chị Mùi để làm giấy khai sinh cho bé gái thì tốt quá, chắc chắn sẽ có những người hảo tâm giúp đỡ để bé được đi học. Nếu không cuộc đời của hai đứa bé không biết chữ, không giấy tờ tùy thân, sống với bố mẹ đều không bình thường như thế này thì chúng sẽ ra sao?
Khi tôi viết bài báo này, ông Sự gọi điện báo tin vui là đã phát hiện giấy khai sinh của bé Phả và đã có hướng làm khai sinh cho bé gái, cô bé luôn được bố nó gọi tên là Đức Hạnh. Phường và tổ dân phố cùng bà nội cháu đang rất tích cực để có thể ra tết cho bé đi học ở trường mầm non gần nhà. Nếu hai đứa trẻ này (không bị ảnh hưởng gì từ bệnh điên của cha mẹ) được đi học, chúng sẽ có cơ may hơn cho cả cuộc đời mình dù đang sống giữa hai người điên.
Hình như cuộc đời không lấy hết của ai, kể cả với người điên.
LAN ANH
Tình yêu mang lại nguồn sức mạnh cũng như sự hủy diệt vô tận. Điều đó phụ thuộc vào bạn là người có biết yêu hay không - O. Bergol -
-
Những thành viên sau đã cám ơn :
uyenuyen2012 (23-01-2013)
-
23-01-2013 02:03 PM #1059
- Ngày tham gia
- Jan 2013
- Bài viết
- 0
- Được cám ơn 1 lần trong 1 bài gởi
Quá khứ là lịch sử, tương lai la mầu nhiệm, còn hiện tại.......là một món quà của cuộc sống!
chuyên cung cấp sim so dep gia re - mua sim so dep - sim viettel - sim vinaphone - sim mobifone - sim phong thuy hợp tuổi.
-
Những thành viên sau đã cám ơn :
uyenuyen2012 (23-01-2013)
-
23-01-2013 09:03 PM #1060
Một vùng mây trắng bay đi tìm nhau
Chẳng còn thấy đâu mắt em hoen sầu
Vì mình xa nhau nên anh chưa biết xuân về đấy thôi
Giọt sương vẫn rơi, rừng còn ngây dại mơ bóng hình ai
Trời mưa giăng lối, áo em lệ rơi
Nhạt nhòa nét môi, đã say quên lời
Vì mình xa nhau nên anh chưa biết xuân về đấy thôi
Ngày xuân vẫn trôi tình mình vẫn hoài thương nhớ đầy vơi
Chiều xưa ngồi bên anh em nghe như đã xót xa trong tay mình
Một giây hồn lênh đênh môi em thơm ngát đón đưa hương say tình
Anh biết không anh, em như bóng mây tìm nơi đổ bến
Đâu bến xa vời mà tình vẫn rơi mây hoài vẫn trôi
Trời dào dạt sóng, gió reo mùa đông
Chìm trong giá băng bóng xuân mịt mùng
Vì mình xa nhau nên xuân vẫn mãi xa vời chốn nao
Còn thương nhớ nhau còn nặng ưu sầu muôn kiếp về sau
http://www.youtube.com/watch?v=HJeXBV49Uxg
-
Những thành viên sau đã cám ơn :
uyenuyen2012 (23-01-2013)
Thông tin của chủ đề
Users Browsing this Thread
Có 1 thành viên đang xem chủ đề này. (0 thành viên và 1 khách vãng lai)
Similar Threads
-
Cập nhật phần Hỏi-Đáp - Hội thảo: Nhận diện cơ hội và rủi ro trong 2011
By admin in forum Nhận định Thị trườngTrả lời: 10Bài viết cuối: 28-12-2010, 03:52 PM
Bookmarks