Thu về trên chứng trường

Anh vào chứng khoán mùa thu
Mùa thu lá rụng, mù u bướm vờn
Bao nhiêu mơ ước nồng nàn
Màu xanh hy vọng căng tràn ngực em?!?
Lưu ly tim tím vờn lên
Hoàng Anh phố núi thân quen anh vào
Tân Tạo anh cũng bổ nhào
Ôm cho lâu chút thế nào cũng xanh
Niềm hy vọng , ở Đất Lành
Hoàng Quân ao ước sẽ thành đế vương
Bao nhiêu ngăn cản xem thường
Công Thương anh lại nhún nhường muốn zô?!
Ngoại Thương cắm ký anh vồ
Như trong cổ tích anh mơ được vàng
Thế mà em cứ sang ngang
Cho anh đợi mãi mai vàng mỗi hôm
Vàng , xanh , đỏ , tím bồn chồn
“Đầu tư hợp tác” vô hồn lắm em!
Khi xanh thì khối kẻ thèm!
Khi vàng thì đã bàng hoàng lắm thay
Khi đỏ thì mắt cay cay
Khi sàn muốn chết lăn quay ra sàn!
May em Bảo Việt nồng nàn
Dăm ba ngày tím đỡ phiền lòng anh
REE thì có lúc hơi xanh
Quốc Cường đánh lớn nhờ danh Ngọc Hà
Ngôi nhà mơ ước của ta
Thế là em đã làm ta ở lều
Ma San leo mãi cao kều
Kỹ Thương che đỡ qua nhiều thương đau ;
Thái Bình Dương , biển một mầu
Gieo bao tang tóc lụy sầu thương đau
Viễn Đông bao kẻ bêu đầu
Ngồi trong song sắt nhuốm mầu thời gian!?!
Sao Mai có lúc cũng tàn
Xa xa chẳng rõ muôn vàn đó em
Hòa Phát thì quá thân quen
Phi cơ mà chẳng nói lên điều gì
Thành Công em nắm làm chi?!
Dệt may mà! , có ra gì , đâu em!?
Ăn kèm Thủy Sản Bốn bên
Sao mà ngộ độc luôn phiên khó lường
Lam Sơn thêm chút mía đường
Ngọt mà trằn trọc lên giường không yên
Tức mình anh tới Hà Tiên
Gieo bao mơ ước ở miền xa xa
Tiện đường gom ít Ba Sa
Mà sao chóng mặt ngã ra ngã vào
Mon men anh định sang Lào
Mấy cô bộ tộc thế nào cũng duyên
Lòng chung thủy , sao nỡ quên
Niềm hy vọng , vẫn để lên , hàng đầu
Mùa xuân từ những giếng dầu
Cho anh thỏa thích chặn đầu khóa đuôi ,
Thế rồi anh cũng có mồi
Đem sang Châu Thới xin mời bác ăn ,
Đi về nét mặt nhó nhăn
Sang Sông Đà 6 vài căn mua dùm
May sao pháo nổ đùm!!! đùm!!! ,
Ra tiền anh lại mua dùm cho ba
Phen này anh bán cả nhà
Cùng ba ôm trọn vài ba mã cà
Bởi vì nó xuất sang Nga
Châu Âu tăng giá mùa cà bội thu
Gia tăng như gió liệng dù
Bội tiền anh hẹn tiết thu gặp nàng
Nhưng mà lại nỗi lòng tham
Anh về Núi Béo mùa than vựa vàng
Hạ Long anh ghé thuyền sang
Vi Na Sin , chốc ngỡ ngàng , lòng anh
Con tàu ma quái tan nhanh
Làm anh tá hỏa mất phanh giữa đường
May mà chỉ mới bị thương
Tái Cơ Cấu , dám coi thường được không ?!?
Bao em tan tác vì chồng
Bao anh tối phải nằm không một mình
Chờ bao giờ tới Bình Minh
Cho anh thức tỉnh đi “rình” mấy em
Điện Quang điện tử anh thèm
Đem bao ánh sang tới miền xa xăm
Đi vào tới tận Năm Căn
Đi ra tới tận Đông Văn ngại gì
Ngỡ ngàng nhớ lại mùa thi
Phượng sàn đỏ rực ước gì nữa em?!
Em nhìn thật kĩ mà xem
Bằng Lăng vẫn tím bên em kia kìa
Sông Hinh nước lớn tới bìa
Sông Đà nước cạn cháo thìa húp thôi ,
Ép Pi Ti chỉ một thời
Bấy giờ bán Mạng cho thời hắt hiu
Tế bào gốc , lớn bao điều ;
Mà sao cứ thấy liêu xiêu thế này
Ngày qua ngày lại qua ngày
Sập sàn nên nỗi đọa đầy nhân gian
Kim Long đến lúc lụi tàn
Trong thời đắt đỏ còn gan góc gì?
Đầm Sen nhìn cảnh thiếu nhi
Vui đùa thỏa thích còn gì sướng hơn
Mong sao sẽ có sóng vờn
Để anh lướt chút vơi buồn đóng băng
Bình Minh soi bóng Bạch Đằng
Chứng khoán hỡi , có thấu chăng lòng chàng
Từ ngày bao kẻ sang ngang
Từ ngày bao kẻ bỏ nàng ra đi
Ngậm ngùi nuốt đắng làm chi
Bây giờ tan tác anh đi lối nào
V-N-D hỡi tầm cao
Niềm tin anh đặt hết vào lòng em
Mùa xuân mầm biếc chồi lên
Tiền trong tài khoản lại lên vù vù
Năm châu bốn biển vi vu
Cùng em gửi trọn mùa thu Hà thành
Hồ Gươm nước biếc thiên thanh
Mùa xuân với những tốt lành nghe em
Vượt qua u ám muộn phiền Ngày mai … ?!?