Gửi Hoang Duong.

Minh ơi, nick và bài này của cậu phải không? Tớ không ngờ dạo này cậu kém đên thế, văn của tớ mà cậu cúng không nhận ra nữa à? Cậu dạo này ăn nói vẫn như xưa nhỉm vẫn những câu nói đạo đức giả rồi sau đó ăn cướp mất của người ta rồi bỏ chạy.

Minh còn nhớ thời chúng mình làm ăn ở bên Nga k? Cậu còn lừa cả những bọn đàn em mới qua học để xơi của tụi nó nữa, mình có can ngăn cậu cung không được. Với mọi người, cậu luôn ra vẻ rất đạo đức, nói những câu rất đàng hoàng rồi sau đó cậu lại đớp của chúng nó. Cậu tự đặt cho cậu 1 cái biệt danh rất kêu đó là gì cậu nhớ không? Nhưng cậu biết mọi người vẫn gọi cậu là Minh Cho' là vì cậu "đánh hơi" tiền rất nhanh.

Tớ biết việc làm ăn của cậu dạo này rất khó khăn, nhưng đó chính là do hậu quả tất yếu của việc cậu làm ăn kiểu chụp giật và lừa đảo. Cậu nhình lại xem có ai dám làm ăn với cậu lần thứ 2 k? Cậu đã bao giờ hứa với ai điều gì mà cậu thực hiện chưa? Trong hợp các đồng của cậu có hợp đồng nào không có câu với nội dung "hợp đồng này không bị ràng buộc bởi bát kỳ lời hứa nào" k? (nếu ai có hợp đồng với tay Minh này thi có thể mở ra để kiểm chứng).

"Nhân khổ bất tri túc" như vậy cậu là người luôn khổ chứ không phải sung sướng gì đâu. Dạo này cậu vẫn thường hay uống thuốc hạ huyết áp mỗi khi cậu lừa không được người khác chứ hả? Tớ đã không còn làm ăn chung với cậu từ khi tớ bị cậu lừa mấy vố đau nhưng anh em bọn tớ vẫn thường hay nhắc về cậu. Mai kia cậu ngồi trong 4 bức tường và nhìn đời qua mấy song sắt anh em lại vào thăm nuôi, lại vui vẻ như hồi xưa. Dù sao tớ vẫn mong cậu biết hối cải trước khi quá muộn.

Xin nhắn cậu 1 câu của người xưa để lại, có thể ngay bây giờ cậu không hiểu nổi nhưng hy vọng 5, 10 năm sau cậu sẽ nghiệm ra, hiểu ra và có thể "ngộ" được:

Khổ hải vô biên, hồi đầu thị ngạn.