Chủ đề: Vườn âm nhạc
Threaded View
-
26-04-2011 08:43 PM #11
Lãng Tử Gió
Anh
Chàng Lãng tử Gió lang thang
Bước phiêu du những thảo nguyên đầy nắng
Cát bụi đường trần không níu được gót chân hoang …
Gió lạnh lùng
Nhưng đa cảm
Trái tim chia 2 nữa yêu thương
Một sắt đá để không bao giờ biết khóc
Một yếu mềm để nước mắt chảy vào trong.
Gió không biết dừng lại
Cứ mãi mê với những cuộc hành trình
Con đường dài độc bước cô đơn
Vì Gió là thế
Một mình như thường tình vẫn thế
Nhưng đâu đó sâu trong những cơn mê
Gió vẫn mơ một lối cũ quay về …
Em
Là Cỏ dại đơn sơ
Đứng bơ vơ giữa thảo nguyên đầy nắng
Xung quanh em những loài hoa hương sắc
Vẫn hằng ngày Ong Bướm ghé vây quanh
Em
Giản dị một thân Cỏ mong manh
Đứng lặng thầm chông chênh cùng sỏi đá
Nhưng em không như loài hoa yếu đuối
Đem sắc hương trêu ghẹo khách rong chơi
Để rồi khi Ong Bướm hết lả lơi
Đóa hoa ấy héo tàn không ai biết
Là thân Cỏ
Em sống đời bất diệt
Không bao giờ khuất phục trước bão giông
Không lay động trước ngọt ngào Ong Bướm
Vẫn lặng lẽ đợi chờ và hy vọng
Đốt trong tim một tình yêu nồng cháy
Để Cỏ reo vui mỗi khi Gió quay về …
Chàng Lãng tử Gió
Vẫn một mình cât bước đam mê
Đến một hôm mỏi gối muốn trở về
Thung lũng ấy nhuộm đầy màu nắng
Có hoa khoe sắc
Ong bướm chập chờn
Có tình yêu bất diệt
Có Cỏ đợi chờ
Và chàng Lãng tử
Dừng bước phiêu diu …
Rồi từ đó, không ai thấy
Những con đường dài in dấu bước chân qua
Câu chuyện về Chàng lãng tữ Gió
Đã thành truyền thuyết những ngày xa …
(ST)
-
Những thành viên sau đã cám ơn :
Deckese (27-04-2011)
Thông tin của chủ đề
Users Browsing this Thread
Có 1 thành viên đang xem chủ đề này. (0 thành viên và 1 khách vãng lai)
Bookmarks