Khi lấy chàng... (Truyện có thật) Chỉ biết im lặng mà đọc
  • Thông báo


    Kết quả 1 đến 20 của 33

    Threaded View

    1. #1
      bi04virgo
      Guest

      Mặc định Khi lấy chàng... (Truyện có thật) Chỉ biết im lặng mà đọc

      Ai đọc cũng sẽ giữ lại cho mình một chút trong 30 tập cho cuộc sống . Hầu như ai cũng như thấy mình trong đó,chân thực ,và biết nhìn mọi việc theo chiều hướng cởi mở tốt đẹp hơn .

      Tập 14 ,nói về mẹ tác giả, ai đọc xong mà ko khóc nhỉ ,

      Địa chỉ nhà chị Hiền tác giả cuốn sách " khi lấy chàng ": số 87 ngõ 361 Lạc Long Quân

      30 tập trong 1 cuốn mà,giá có 40k thôi, sách in ko phải lậu á .

      Lậu thì nó rẻ hơn ...5k là 35k...nếu các bạn mún sở hữu 1 cuốn truyện để đọc cho thích thì các bạn nên mua sách in, vì cũng là ủng hộ tác giả,và tiền bán sách còn làm từ thiện nữa ^^.

      Ở HN thì ra đường Nguyễn Xí, hoặc hàng sách Fahash số 39 Đường Kim Liên mới
      Đặt mua online ở vinabook hoặc http://www.saharavn.com/Địa chỉ nhà chị Hiền : số 87 ngõ 361 Lạc Long Quân , hình như chị có mở cửa hàng bán thời trang, xin chữ ký và đặt sách từ chị thì chắc chắn sách in có tem .

      Tự bạch của Tác giả:

      1.JPG (22.89K)
      Lượi tải: 21

      Sinh ngày 1/11/1981.

      Là con một trong gia đình bố mẹ làm công nhân viên. Cả họ ai cũng đẻ con trai mà nhà mẹ lại đẻ con gái nên mình bị bố ghét. Suốt ngày mình bị bố so sánh.

      Học gần như đội sổ suốt những năm cấp I và suýt nữa trượt khi thi vào cấp III, càng ngày mình càng bị bố ghét. Cấm đủ thứ ở trong nhà. Đến giờ mình cứ đi đâu vẫn phải cầm bản đồ theo, âu cũng là tác dụng phụ từ chuyện cấm cửa của bố ngày ấy.

      Trong ba năm cấp III của Trường THPT Xuân Đỉnh, gặp được ông thầy giáo dạy văn rất giống bố, lý do: ghét mình. Chắc tại vì mình khó đào tạo quá, toàn bị điểm kém. Bí bách mình đành quay ra học toán, lý, hóa, thề không bao giờ thi vào trường nào có khối C. Có lần thầy giáo dạy văn nhân dịp giảng bài về Chí Phèo đã nhìn mình mà nói “Chữ Hiền với chữ Hèn gần nhau lắm. Chỉ cách nhau mỗi chữ i mà thôi”. Ức thầy, thế là từ đó học hành bớt mải chơi hơn. Nhưng vẫn giữ lời thế, toán lý hóa là toán lý hóa.

      Trượt đại học năm đầu. Lạ thật, trường Đh Kinh tế và ĐH Thương mại đánh trượt một đứa có thể tự mở được một quán chè suốt mùa hè năm lớp 10 và đi buôn hoa đào ngày tết suốt những năm lốp 10, 11, 12. Khóc lóc chán đành gom vốn mở quán nước ven hồ Tây gần nhà.

      Tất nhiên là lấn chiếm vỉa hè thôi, cũng một phần để trốn những cơn thịnh nộ của bố. Nào ngờ từ thời điểm ấy tới suốt năm năm sau quán nước đó lại là thu nhập chính của cả gia đình.

      Lần thứ hai cá chép vượt vũ môn, con bé bán quán nước vẫn luôn phải chạy hàng khỏi xe ô tô bắt bớ những kẻ lấn chiếm vỉa hè của công an địa phương. Ơn trời, đỗ thủ khoa khoa công nghệ điện tử thông tin của Viện Đại học Mở. Bắt đầu bốn năm trời đi học mà cứ như trên mây. Chọn lầm nghề, chọn nhầm ước mơ vì bố mẹ bảo: “Học cái đó đi, sau này lương cao lắm”.

      Sinh viên hết năm thứ 1, mình quyết định bay bổng. Thế là mình đi làm thêm cho hãng AGNET của Ý hai năm và đi làm kỹ thuật cho cửa hàng máy tính Hoàng Anh một năm nữa rồi tốt nghiệp.

      Kịp trang bị cho mình một bằng tiếng Anh, một bằng tiếng Ý, một bằng giỏi tốt nghiệp Đại học Mở, một bằng kế toán ba tháng chỉ vì sợ ít bằng quá sẽ không xin được việc. Mình nhận được cú điện thoại dọi đi làm trước khi ra trường ba ngày.

      Hai năm đầu luẩn quẩn làm một nhân viên văn phòng, một chức danh hoa mỹ cho một nhân sự dành cho các việc vặt, kể cả đi lau chuì nhà vệ sinh lúc chị lao công nghỉ ốm. Sợ bị bố mang ra so sánh với con bé cũng tên là Hiền của nhà hàng xóm nổi tiếng khu tập thể, mình lại vội vàng tiếp tục học.
      Tự học ngày học đêm về marketing và về thiết kế.

      Vừa học vừa làm, vừa học vửa trả giá, vừa học vừa ôm lấy những việc chưa ai dám làm, cuối cùng bangiams đốc cũng trọng dụng: năm thứ ba, mình đã là thiết kế chính các sản phẩm của công ty và chịu trách nhiệm chính về mảng marketing nữa. Thế mới biết, đừng vội nản trước những ước mơ. Hai năm sau này, mình đã được đảm nhận công việc mà mình yêu mến.

      Cuối năm thứ ba, mình đi lấy chồng. Cơn lốc chứng khoán làm mờ mắt những gã đàn ông nóng vội, cuốn đi biết bao nhiều xót xa. Cơn bão ấy cuốn cả ông xã mình, cả những khoản nợ to tướng, cả những tích cóp của mình từ ngày cấp III. Khó khăn, mình trở thành người kiếm tiền trả nợ cho chồng.

      Sinh xong em bé, cảm thấy cứ đi làm công ăn lương thế này biết bao giờ mới mở mặt được, mình ủng hộ ông xã chung vốn với bạn bè ra làm ăn buôn bán hàng thời trang, chuyên đổ buôn cho các cửa hàng. Ké thâm tí ti cung cấp máy khâu mini. Cuộc sống bắt đầu đỡ vất vả hơn.

      Ôi, cuộc sống, lên rồi lại xuống, nhìn lại mà thấy thật đáng trân trọng. Có lẽ vì thế mà phởn chí viết ra cuốn "Khi lấy chàng…"

    2. Những thành viên sau đã cám ơn :
      Deckese (16-09-2011)

    Thông tin của chủ đề

    Users Browsing this Thread

    Có 1 thành viên đang xem chủ đề này. (0 thành viên và 1 khách vãng lai)

       

    Similar Threads

    1. Trả lời: 0
      Bài viết cuối: 07-01-2011, 08:07 AM
    2. SJC , Phải chăng đã bị lãng quên
      By kipsailam68 in forum Công ty chiến ở HNX
      Trả lời: 31
      Bài viết cuối: 23-03-2010, 01:15 PM
    3. Trả lời: 1
      Bài viết cuối: 10-12-2009, 04:16 PM

    Bookmarks

    Quyền viết bài

    • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
    • Bạn Không thể Gửi trả lời
    • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
    • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình