Lên
khỏi cầu thang chúng tôi liền rụt ngay lại. Gần trong phía nhà em, sát
ngoài lan can có một đôi anh chị đang tình tự. Họ không nói mà làm.
Chàng trai để tóc dài vuốt gel ngược về phía sau. Ngày trước tôi có đọc
được một truyện về gã Sở Khanh nào đó hay dùng bi năng tin làm mượt
tóc, vì thế nên trong tôi, cứ gã nào tóc dài vuốt keo mượt rất dễ bị
xếp vào hàng Don Juan. Chàng diện sơ mi dài tay gài măng sét. Quần âu
thẳng nếp bó sát người. Dưới cùng là đôi giày trắng. Cô thì thầm vào
tai tôi là anh chơi trống ở cạnh nhà. Cô gái mặc sơ mi trắng, váy đen
ngang đầu gối. Tóc nhuộm hoe vàng, thả tự nhiên.




Họ
đang chia tay trước khi về hay đón nhau trước khi đến tôi không thể
biết. Chỉ biết chàng trai đang ép sát cô gái vào tường. Hai tay cô gái
đang giơ cao trên đầu vì chàng trai đang tóm và giữ chặt chúng trên
đấy. Họ đang hôn nhau. Nụ hôn dài và chậm rãi, đột nhiên nó tăng tốc
như xe đua F1. Cô gái oằn người, nghe rõ tiếng tay cô sát xào xạo vào
tường làm vôi rơi lả tả. Từ miệng, chàng trai gục mặt dần xuống dưới
tai, xuống cổ cô gái. Ở cổ cô, chàng trai dừng lại khá lâu. Không biết
vì buồn hay vì đau tay, cô gái oằn người và vặn vẹo như chiếc quẩy cong
mình trong chảo mỡ. Lợi dụng lúc họ đang mê mải, tôi và em kéo nhau
thẳng qua chiếu nghỉ cầu thang lên đầu cầu thang tầng 5. Ở đây chúng
tôi nhìn rõ hơn.


Trong
khi chúng tôi chạy lên thì chàng trai di chuyển xuống. Vừa cố giữ tay
cô gái trên cao vừa muốn đưa miệng xuống ngực cô nên nom người anh ta
uốn cong như vỏ trái phượng vào thu, trông rất tội nghiệp. Sao không bỏ
tay ra có phải dễ hơn không, tôi lẩm bẩm. Cô cấu tôi một cái đau điếng.
Chàng trai cũng đành phải bỏ bớt một mục tiêu thật. Chàng đã vòng tay
ôm lưng cô gái và đặt hẳn cô lên cái lan can. Miệng chàng trai trượt
trên ngực cô gái. Chàng đang dùng răng để mở khuy áo ngực. Chúng tôi
nghe phựt một cái nhỏ rồi cô gái kêu đứt rồi. Miệng vẫn không rời cái
hõm sâu mê hoặc, một tay chàng trai đưa lên bịt chặt mồm cô gái. Tiếp
tục cái khuy thứ hai được mở. Tôi lo quá, không biết chàng trai có kịp
nhả những cái khuy ra không. Gần đây, các bệnh viên liên tục báo động
tình trạng bệnh nhân nhập viện do nuốt nhầm hạt hồng xiêm, rất dễ áp xe
phổi. Bộ ngực cô gái đã hiện ra. Trời ạ, cô gái không mặc áo ngực.



Đầu
cô gái ngửa hẳn ra lan can, mái tóc xoã ra như những đám mây nâng vầng
trăng sáng. Từ xa, vẫn cảm nhận được dưới làn da trắng hồng kia, tiếng
quả tim đập thình thịch đầy thổn thức. Ước gì những cái bóng điện vàng
vọt vô duyên kia tắt hết cả đi. Chỉ để lại ánh trăng nguyên thuỷ chảy
tràn trên đôi gò bồng đảo đang kiêu hãnh vươn lên nhấp nhô thách thức.
Một chút hồng mong manh nhục cảm chấm hờ trên đôi khuôn tròn trịa
trắng. Cái phong tình ngờ nghệch vì chum chúm núm cau.


Chàng
trai chậm rãi như mãnh hổ đang thưởng thức bữa ăn của nó sau khi con
mồi đã bị hạ. Chàng mặc kệ người cô gái đang rung lên từng đợt. Mặc kệ
những chấm hồng của cô gái cứ cương lên rồi lại mềm đi, cứ trắng rồi
hồng bất chợt, thay đổi nhanh hơn bất kỳ tay pha màu lão luyện nào.
Chàng trai bỏ qua cả những lời khuyến cáo của Tổng hội Xây dựng về chất
lượng các khu chung cư. Chàng rút một tay sau lưng cô gái, đưa dần
xuống. Tay chàng xuống đến mép váy thì dừng lại, cái váy từ từ được kéo
lên. Màu đen anh ánh dâng lên tới đâu nhường chỗ cho da thịt trắng mịn
màng đến đó. Hai đùi cô gái khép chặt lại trong khi một bên đầu gối co
lên. Bàn tay nghệ sỹ với những ngón tay thanh mảnh, cái móng tay út
cong vút được chăm chút chạy dọc theo đùi cô gái. Cái móng tay gại gại
nhè nhẹ lật bật tưởng như vờ như thật. Cái sự đụng chạm gai người kích
thích vùng da thịt nhạy cảm. Hai chân cô gái cuống quít tìm nhau.


Tấm
màn nhung đen vẫn tiếp tục kéo lên một cách lão luyện. Giá kể chàng
trai không là tay trống vẫn có thể xin được một chân kéo phông màn ở
rạp hát. Cái váy đen đã kéo sắp hết phần được gọi là chân. Nó chia
người cô gái thành hai khoảng trắng mà cái khoảng trắng bên dưới sắp
nhiều bằng và tiềm ẩn khả năng vượt cả phần trắng bên trên. Phía trên
cô gái đã không mặc áo ngực, phía dưới … thì sao. Tôi không dám nghĩ
tiếp, tôi nhắm tịt mắt lại. Tiếng thở của người yêu tôi rất gần. Bất
giác, môi cô và môi tôi đã cuộn chặt vào nhau.


Chúng
tôi hôn nhau. Không biết cô thế nào nhưng trong tôi lúc ấy cảm giác rất
trống rỗng. Nó như một giấc ngủ, hai mắt mình nhắm tịt mà trong tai vẫn
nghe rõ mồn một tiếng nước chảy từ vòi nhà tắm. Tôi he hé mắt nhìn ra.
Cô gái lúc này đã vươn người lên. Tóc vương trên mặt đầy buông thả. Mái
tóc che kín khiến tôi không nhìn thấy đôi mắt của cô. Miệng cô gái hơi
hé mở, thỉnh thoảng hai môi lại chạm vào nhau. Hàm dưới trễ sang bên để
lộ hàm răng trắng ngà đang cắn chặt vào môi dưới đầy kìm nén. Tay cô
gái vòng trên lưng chàng trai với những ngón tay bấu chặt. Tôi thoáng
nghĩ đến rừng cao su vào buổi sớm, những cây cao su căng sự sống sau
một đêm dồn nén bởi hơi nước, chỉ chờ mũi dao khẽ chạm vào lớp vỏ là
nhựa sống sẽ ứa ra. Trắng đục, nháp dính và đặc sệt.


Mép
váy đã lên gần tới eo cô gái, nó sắp hoà với cạp váy thành một. Người
yêu tôi vẫn phủ lên mặt tôi những nụ hôn gấp gáp. Môi tôi khô khốc. Cổ
họng cũng khô bỏng. Người yêu tôi cũng thế, tôi thấy được bờ môi cô nứt
nẻ. Cô cố gắng hôn tôi để kìm giữ cảm xúc khác của mình. Những nụ hôn
mặc kệ sự khô khát cứ dồn lên tới tấp. Mưa dồn về suối. Suối chảy thành
sông. Sông dồn ra biển cả. Biển gầm lên tung bọt trắng ầm ào ghềnh đá.
Cô lả đi trong tay tôi sau những cơn rùng mình nhè nhẹ. Chàng trai đã
hoàn thành công việc kéo tấm màn nhung sân khấu. Cái váy đã kết thúc
nhiệm vụ thời trang và che chắn của nó.


Tôi
chợt nhớ đến một người quen làm nghề kéo phông màn rạp hát. Nhưng thôi,
đang lúc nước sôi lửa bỏng chả nhẽ tao lại kể về ông người quen này các
cụ nhỉ?

(còn nữa)