Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (259)

Tự Tình Bậu Với Qua

(Thơ Liền Âm – Tác Giả Nguyễn Thành Sáng)

(Thơ Vui Miệt Vườn)

Trời quang đãng bỗng là đà mây phả
Ảm đạm bầu lả chả giọt mưa sa
Tiếng sấm sét đàn gà chạy tá lả
Vài bụi hồng rệu rã dưới gốc đa

Mưa ngập lối sao mà rần trọn quả
Tiết khí trời làm da rát bỏng nha
Vội đi lấy trái cà, dưa và giá
Xây mịn màng đem xả lấy nước tha

Nhìn tứ phía căn nhà sao vắng quá
Cảnh âm u phố xá cũng xót xa
Vì cơm áo bôn ba nơi xứ lạ
Chạnh cõi lòng buồn bã lệ rớt ra

Thân côi cút vóc ngà đời vất vả
Sáng hừng đông tất tả tới chiều tà
Cơm chẳng thiết chén trà hay nước đá
Quần quật hoài rời rã dáng như ma

Tạm giấy mực phôi pha vần thơ tả
Gửi nỗi niềm tất cả đến người “TA”
Có ray rứt diết da tràn đáy dạ?
Tư lự hồi hóp má khổ cho “QUA”

Hay là Bậu lân la nơi buông thả
Sớm tới chiều cùng ả ở bi da
Cứ xà nẹo ỏng a cho mấy gả
Ghét gầm gừ nỗi đóa đập Bậu ha!

Bậu có biết chị Hà con bác Bá
Tháng Tám này là bả bước xe hoa
Tuy lớn tuổi hơi già so với má
Nhưng được phần gia phả toàn đại gia

Ngẫm nghĩ lại mấy bà sướng quá xá
Lấy được chồng tốt mã lại soái ca
Ai như Bậu với Qua toàn cặn bả
Thẩy ngoài đừơng cả tá chẳng ai tha

Mưa chợt tạnh thôi xa nhau chút nhá
Trút nỗi niềm đặng hả cái nư Qua
Qua phải chạy qua phà bên ông Cả
Mua kỳ đà ướp sả nhậu qua loa!


July 23, 2018
Tam Muội



Bày Mưu Kế

(Thơ liền âm – Tác Giả Nguyễn Thành Sáng)

Ồ! Anh Ba! Sao lại ngồi nhậu đây
Chỉ sô lô không ai bầu bạn vậy
Khuôn mặt buồn, héo gầy như ma đấy
Khiến lòng tui áy náy, cảm thương thay!...

Chú năm ơi! Xúi quẩy con mười bảy
Vét sạch rồi hết thảy trắng bàn tay
Vợ hôm qua vừa cay vừa cầy sấy
Sợ ở nhà bị quậy vỡ tan thây

Tui rầu quá, lai rai cho quên ấy
Đợi khuya về cúng vái để cầu may
Còn mấy chục trong nầy chiều quýnh bậy
Coi thần tài thương hại nhỏ vài chai?

Chớ nếu không từ rày đành nát bấy
Bởi tam bành cứ mãi cả vòng xoay
Ngày sớm tối oé hoài làm tê tái
Tấm thân tàn lỡ dại rũ đường bay…

Anh Ba ơi! Lâu nay tui cũng trải
Đà bao phen sợ hải tím mặt mày
Nhưng cái tật bạc bài xui khiến bậy
Dục trưa nầy tui cạy ống vợ hay

Bả khua trống khua chày ê cả gáy
Tiếp ôm đồ tui thảy khỏi hàng dây
Mặt chừ bự nhạt phai màu luyến ái
Bỏ Cu Tèo nhỏ dại té sưng vai

Tui sùng bụng muốn gây nhưng ái ngại
Vì nghĩ tình êm ái thuở còn trai
Hể mỗi độ gió lay cành phe phẩy
Tim dạt dào động đậy nhớ thương say…

Anh Ba! Ực một cái rồi nghe nầy
Chỉ còn cách “rung cây” hù kiến chạy
Để giữ thế vùng vẫy giữa tầng mây
Tui với anh sáng mai giả đò bái

Trước bàn thờ ba lạy với dao phay
Đợi nhằm lúc bả quay qua bả hấy
Cầm dao lên nói lẩy nếu còn nhai
Chặt cụt hẳn “chỗ nầy” cho bà thấy!


“Thơ vui”


25/7/2018
Nguyễn Thành Sáng