Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (270)

Khoảnh Khắc Tơ Vương

Tia hồng ló dạng sông Đoài
Rêu phủ hiên ngoài cỏ nội mộng mơ
Chim ca ríu rít ngẩn ngơ
Um xanh thảm cỏ phất phơ bên đường

Đoá quỳnh thổn thức tơ vương
Héo hắt nụ hường hướng vọng miền xa
Tình yêu trổ quả đậm đà
Giọt thương sợi nhớ ngân nga lộng tầng

Chàng ơi dạ có lâng lâng
Nhẹ nhàng từng nhịp khảy lần cung vang
Tơ sầu da diết ngổn ngang
Thu phong réo rắt úa vàng sắc hoa

Trên sông vàng lá nhẹ sa
Dáng thu tiều tuỵ vóc ngà xanh xao
Đong đưa rặng liễu rì rào
Hỡi chàng Lãng Tử khi nào nhớ em

Đêm qua chăn gối êm đềm
Gió lẫy bên thềm lã chã lệ rơi
Hoàng oanh rũ cánh tả tơi
Trăng khuya vàng võ chơi vơi nỗi niềm

Giếng vàng soi bóng đơn tim
Lung linh đáy nước tiếng chim gọi bầy
Ngô đồng héo úa trơ cây
Phượng hoàng biền biệt vầng mây héo mòn

Suối xuyên vạn dặm quyện non
Chập chùng sóng biếc gót son ngập ngừng
Ngựa phi trùng điệp băng rừng
Vọng chàng Lãng Tử xin dừng vó câu.


3/8/2018
Tam Muội


Tiếng Kêu Từ Thăm Thẳm

Dạ ôm trọn khối tình sâu
Éo le, ngang trái để sầu cho tim
Âm thầm lặng lẽ từng đêm
Bâng khuâng, thương nhớ rũ thềm gió đưa!

Vấn vương, lưu luyến cũng vừa
Tụ ngàn da diết, thẫn thờ tái tê
Mộng đan biển hẹn non thề
Hóa đàn điệp khúc lê thê rải buồn

Chiều tà vẳng vọng hồi chuông
Từ nơi diệu vợi kéo luồng về đây
Lan man, trăn trở, u hoài
Dưới tầng khua động lắc lay lá vàng!

Canh khuya dỗ giấc muộn màng
Mỏi mê dã dượi, võ vàng héo hon
Chập chờn ảo ảnh đầu non
Lửa lòng nhen nhúm dập dờn cuốn mơ

Xót xa đau đớn vật vờ
Không gian ngày tháng đợi chờ, mù khơi
Tâm tư canh cánh ngậm ngùi
Hàn sương nhểu giọt gượng cười phôi pha

Long lanh một mảnh trăng ngà
Vầng mây phủ kín nhạt nhòa ánh treo
Lờ mờ chuyển sắc đìu hiu
Bóng thuyền nhấp nhố, liêu xiêu mịt mùng

Chẳng mang cánh nhạn phiêu bồng
Cũng thành hờ hững ngược dòng nhổ neo
Tình yêu ôi hỡi! Tình yêu!
Có nghe thăm thẳm tiếng kêu não nùng.


3/8/2018
Nguyễn Thành Sáng